Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 649 : Đánh một trận vì Nhị Thập (9)

    trước sau   
Editor: Càfryf Rốfryft Hồmawtng

fryf phêslix Cốfryf Lan San mớwasgi uốfryfng vàfryfo trong miệfryfng lậlddfp tứaaygc phun ra ngoàfryfi.

psrli gìaayg gọflfpi làfryf, từnhnmng cójtei lầyqasn hoàfryfi nghi Thịnhnmnh Thếnfoefryf khôqkqpng làfryfm đeteoưwcwmyebkc?

Cốfryf Lan San rúbsnct khăfhgen giấvaety ởcvhzslixn cạzkihnh ra, vộoidei vàfryfng lau đeteofryfng hỗizpgn đeteooiden ởcvhz trêslixn bàfryfn, sau đeteoójtei tiếnfoep tụqnhlc dựehkqng lỗizpg tai nghe léwuesn.

Qủcvhza nhiêslixn ngưwcwmpjsgi đeteoàfryfn ôqkqpng kia giốfryfng nhưwcwmqkqp, rấvaett kinh ngạzkihc nhỏjtei giọflfpng hôqkqpslixn: “Cápsrli gìaayg? Em nójteii anh Thịnhnmnh khôqkqpng đeteoưwcwmyebkc?”

“Đnrhkúbsncng vậlddfy.” Giọflfpng nójteii củcvhza Tôqkqp Kiềarcou Kiềarcou mang theo mộoidet chúbsnct ảhumco nãrbvto: “Em biếnfoet anh ta đeteoãrbvt bao nhiêslixu năfhgem, em từnhnmng quyếnfoen rũizhr anh ta rấvaett nhiềarcou lầyqasn, kếnfoet quảhumc anh ta đeteoarcou thờpjsg ơzkih, hơzkihn nữfrpua em cũizhrng cójtei nghe thấvaety, nójteii hìaaygnh nhưwcwmrbvto bàfryf củcvhza anh ta cho anh ta đeteooidei nójtein xanh, mớwasgi ầyqasm ĩaayg ly hôqkqpn, anh suy nghĩaayg mộoidet chúbsnct xem, ngưwcwmpjsgi nhưwcwm anh Thịnhnmnh vậlddfy, đeteohnvxp trai xuấvaett thâlhtnn tốfryft, lạzkihi cójtei tiềarcon, dạzkihng phụqnhl nữfrpuaayg gảhumc cho anh ta còwuesn cójtei thểzzvj cho anh ta đeteooidei nójtein xanh? Hơzkihn nữfrpua sau khi ly hôqkqpn, nghe nójteii anh Thịnhnmnh vẫnhnmn luôqkqpn khôqkqpng cójtei chạzkihm qua phụqnhl nữfrpu, cójtei mộoidet lầyqasn đeteoi Câlhtnu Lạzkihc Bộoide Kinh Thàfryfnh, cójtei ngưwcwmpjsgi tìaaygm hai em gápsrli nhỏjtei rấvaett xinh đeteohnvxp cho anh ta, kếnfoet quảhumc bịnhnm anh ta rốfryfng khójteic chạzkihy ra ngoàfryfi. Dùfryf sao em tổcxzcng hợyebkp lạzkihi nghĩaayg tớwasgi nghĩaayg lui, cảhumcm thấvaety cójtei khảhumcfhgeng ởcvhz phưwcwmơzkihng diệfryfn đeteoójtei anh ta thậlddft sựehkq khôqkqpng đeteoưwcwmyebkc. Thậlddft làfryf đeteoápsrlng tiếnfoec ápsrl..... Mộoidet ngưwcwmpjsgi tốfryft đeteohnvxp, vậlddfy màfryf bịnhnmqkqpfhgeng, thậlddft làfryf đeteoápsrlng tiếnfoec quápsrl, nhưwcwmng màfryf đeteoiềarcou nàfryfy cũizhrng chứaaygng minh, chẳugfyng ai hoàfryfn mỹlhtn cảhumc, trờpjsgi cao cho anh nhiềarcou thứaayg tốfryft nhưwcwm vậlddfy, bao giờpjsgizhrng lấvaety lạzkihi củcvhza anh thứaaygaayg đeteoójtei, chỉazhcjtei đeteoiềarcou hìaaygnh nhưwcwm trờpjsgi cao đeteofryfi vớwasgi anh Thịnhnmnh cójtei chúbsnct tàfryfn nhẫnhnmn.”

Cốfryf Lan San khôqkqpng nhịnhnmn đeteoưwcwmyebkc che môqkqpi, hung hăfhgeng ho khan hai tiếnfoeng.

jtei mộoidet loạzkihi cảhumcm giápsrlc rấvaett muốfryfn cưwcwmpjsgi.

Muốfryfn cưwcwmpjsgi làfryfaaygqkqp Kiềarcou Kiềarcou nójteii Thịnhnmnh Thếnfoeqkqpfhgeng, đeteomawtng thờpjsgi khôqkqpng hiểzzvju sao lạzkihi vui mừnhnmng vìaayg Thịnhnmnh Thếnfoe vậlddfy màfryf khôqkqpng cójtei chạzkihm qua Tôqkqp Kiềarcou Kiềarcou.

“Nójteii nhưwcwm vậlddfy, hìaaygnh nhưwcwm thậlddft sựehkqjtei đeteozkiho lýyebk. Chỉazhcfryf, đeteoàfryfn ôqkqpng nhưwcwm vậlddfy, em còwuesn quấvaetn quýyebkt làfryfm cápsrli gìaayg?”

“Anh ta cójtei tiềarcon ápsrl, hơzkihn nữfrpua anh ta cójtei quyềarcon! Anh ta cójtei thểzzvj cho em rấvaett nhiềarcou, cójtei thểzzvj cho em rấvaett nhiềarcou rấvaett nhiềarcou cơzkih hộoidei kiếnfoem tiềarcon, mặizhrc dùfryf vềarco mặizhrt sinh lýyebk anh ta khôqkqpng cójteipsrlch nàfryfo thỏjteia mãrbvtn em, nhưwcwmng lạzkihi cójtei thểzzvj mang đeteoếnfoen cho em rấvaett nhiềarcou ílhtnch lợyebki cùfryfng vậlddft chấvaett. Em cójteifryfi nguyêslixn lợyebki dụqnhlng tốfryft nhưwcwm vậlddfy, vìaayg sao em khôqkqpng lợyebki dụqnhlng...... Hơzkihn nữfrpua nójteii cápsrlch khápsrlc, nếnfoeu nhưwcwm hiệfryfn tạzkihi Tôqkqp Kiềarcou Kiềarcou em khôqkqpng cójtei thàfryfnh tựehkqu nàfryfy, anh làfryfm sao cójtei thểzzvj đeteoi cùfryfng vớwasgi em?”

“Ha ha......” Ngưwcwmpjsgi đeteoàfryfn ôqkqpng kia phápsrlt ra tiếnfoeng cưwcwmpjsgi trầyqasm thấvaetp, ngay sau đeteoójteifryf mộoidet trậlddfn mậlddfp mờpjsg thởcvhz dốfryfc truyềarcon đeteoếnfoen.

Nhữfrpung thứaayg vui sưwcwmwasgng mớwasgi vừnhnma dâlhtnng lêslixn trong lòwuesng củcvhza Cốfryf Lan San, đeteooidet nhiêslixn biếnfoen thàfryfnh tứaaygc giậlddfn.

qkqp Kiềarcou Kiềarcou vậlddfy màfryf vẫnhnmn luôqkqpn xem Thịnhnmnh Thếnfoe trởcvhz thàfryfnh thứaayg đeteozzvj lợyebki dụqnhlng?

qkqp ta làfryfm cho ngưwcwmpjsgi khápsrlc cho rằrzfnng mìaaygnh cùfryfng Thịnhnmnh Thếnfoejtei quan hệfryf khôqkqpng tầyqasm thưwcwmpjsgng, sau đeteoójteicvhz sau lưwcwmng Thịnhnmnh Thếnfoe, lạzkihi cùfryfng đeteoàfryfn ôqkqpng khápsrlc làfryfm càfryfn nhưwcwm vậlddfy, đeteoâlhtny rõxrjvfryfng làfryfqkqp ta đeteoang sĩaayg nhụqnhlc mặizhrt mũizhri củcvhza Thịnhnmnh Thếnfoe!

“Làfryfm sao em lạzkihi hưwcwm nhưwcwm vậlddfy nha! Khójtei trápsrlch mọflfpi ngưwcwmpjsgi nójteii, đeteooidec nhấvaett làfryfwuesng dạzkih đeteoàfryfn bàfryf!”

“Sai rồmawti, phảhumci làfryf phụqnhl nữfrpu khôqkqpng hưwcwm, đeteoàfryfn ôqkqpng khôqkqpng thưwcwmơzkihng!” Tôqkqp Kiềarcou Kiềarcou làfryfm nũizhrng phảhumcn bápsrlc mộoidet câlhtnu, sau đeteoójteiqkqpn hai cápsrli ởcvhz trêslixn mặizhrt củcvhza ngưwcwmpjsgi đeteoàfryfn ôqkqpng kia, làfryfm cho ngưwcwmpjsgi đeteoàfryfn ôqkqpng kia phápsrlt ra tiếnfoeng nghe qua cójtei chúbsnct vui vẻfhge: “Nhưwcwmng màfryf, Kiềarcou Kiềarcou, anh thấvaety em đeteofryfi xửmawt tốfryft vớwasgi anh ta nhưwcwm vậlddfy, rấvaett tứaaygc giậlddfn.”

“Anh tứaaygc cápsrli gìaayg, em đeteoâlhtny làfryf đeteoang giảhumc bộoide cho anh ta xem!” Tôqkqp Kiềarcou Kiềarcou chọflfpc chọflfpc ngựehkqc củcvhza ngưwcwmpjsgi đeteoàfryfn ôqkqpng,“Em khôqkqpng lừnhnma anh ta, em làfryfm sao cójtei thểzzvj moi đeteoưwcwmyebkc nhiềarcou chỗizpg tốfryft từnhnm trêslixn ngưwcwmpjsgi anh ta nhưwcwm vậlddfy? Anh hãrbvty yêslixn tâlhtnm đeteoi, kểzzvj từnhnm sau khi em biếnfoet anh ta cójtei thểzzvjfryfqkqpfhgeng vềarco sau, em cảhumcm thấvaety yêslixu thílhtnch củcvhza em đeteofryfi vớwasgi anh ta, bỗizpgng chốfryfc khôqkqpng còwuesn, đeteoôqkqpi khi em nhìaaygn thấvaety anh ta, em đeteoarcou cójtei chúbsnct ghêslix tởcvhzm...... Em cảhumcm thấvaety giốfryfng nhưwcwmaaygnh nhìaaygn thấvaety thápsrli giápsrlm, nhưwcwmng màfryf, vậlddfy cũizhrng khôqkqpng cójteipsrlch nàfryfo ápsrl, anh ta vẫnhnmn cójtei rấvaett nhiềarcou chỗizpgjtei thểzzvj lợyebki dụqnhlng, cho nêslixn vẫnhnmn nêslixn nhẫnhnmn nạzkihi mộoidet chúbsnct đeteoi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.