Đích Nữ Vương Phi

Chương 145 : Không hề lưu luyến

    trước sau   
Đsdostnkfi đpjefếmbzqn lúwndzc Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi rửqmpza mặfylct chảaxbji đpjefmkseu xong, sửqmpza sang lạwvjui mọtioki thứxjnl, từzbgq nộgpkhi thấwquat đpjefi ra đpjefãvrdk nhìrtsan thấwquay Tưtnkf Nam Tuyệllsot cầmksem mộgpkht quyểtiokn sávalpch, đpjefang đpjeftiokc rấwquat nghiêylvsm túwndzc. Thấwquay nàuqbcng đpjefi ra, hắylvsn ngẩfwsnng đpjefmkseu, trong mắylvst hiệllson lêylvsn mộgpkht tia kinh diễsmcbm.

Ngũsuxt quan rõylvsuqbcng tựxjnla nhưtnkf đpjefylvsu khắylvsc, khuôeevan mặfylct gófgfac cạwvjunh tuấwquan mĩexoz dịezjm thưtnkfihsnng, mũsuxti cao thẳllsong, khófgfae miệllsong ngậrloom lấwquay mộgpkht ýwvjutnkfihsni dịezjmu dàuqbcng, hắylvsn ngồjzjzi nghiêylvsng ngưtnkfihsni trêylvsn ghếmbzq, y phụeevac thêylvsu lávalp trúwndzc lịezjmch sựxjnl tao nhãvrdk kếmbzqt hợtnkfp vớyhzyi viềonzhn ávalpo thêylvsu chỉsekauqbcng khiếmbzqn hắylvsn nghiễsmcbm nhiêylvsn trởxhyr thàuqbcnh hìrtsanh tưtnkftnkfng mộgpkht quýwvjueevang tửqmpz tao nhãvrdk, phófgfang khoávalpng khôeevang kiềonzhm chếmbzq đpjefưtnkftnkfc. Tófgfac đpjefen nhưtnkf mựxjnlc càuqbcng làuqbcm nổintli bậrloot nhữeevang đpjefmkseu ngófgfan tay thon dàuqbci trắylvsng nõylvsn, chớyhzyp đpjefgpkhng ávalpnh sávalpng đpjefrtsap nhưtnkf ngọtiokc, đpjefôeevai mắylvst sávalpng trong tỏggyna ra muôeevan vạwvjun hàuqbco quang lấwquap lávalpnh.

uqbcng nhấwquat thờihsni nhìrtsan đpjefếmbzqn ngâmnyny ngốpfgqc, hôeeva hấwquap cũsuxtng nhưtnkf ngừzbgqng lạwvjui, bưtnkfyhzyc châmnynn khôeevang tiếmbzqn lêylvsn nổintli mộgpkht bưtnkfyhzyc, vẫpxwrn đpjefxjnlng khôeevang nhúwndzc nhífwsnch nhìrtsan nam nhâmnynn vừzbgqa quen thuộgpkhc lạwvjui xa lạwvju trưtnkfyhzyc mắylvst.

“Khuôeevan mặfylct nàuqbcy rấwquat đpjefrtsap?” Tưtnkf Nam Tuyệllsot tựxjnl nhiêylvsn phávalpt hiệllson ra tiểtioku nữeeva nhâmnynn trưtnkfyhzyc mắylvst đpjefang thấwquat thầmksen, hắylvsn khôeevang khốpfgqng chếmbzq đpjefưtnkftnkfc giơdyac tay sờihsn sờihsn khuôeevan mặfylct xa lạwvjuuqbcy, con ngưtnkfơdyaci thanh triệllsot lófgfae lêylvsn ávalpnh sávalpng hàuqbci hưtnkfyhzyc.

mnynn Tuyếmbzqt Phi ngẩfwsnn ra, đpjefezjmnh thầmksen lạwvjui vộgpkhi vàuqbcng rờihsni ávalpnh mắylvst đpjefi, giọtiokng nófgfai cófgfa chúwndzt khẩfwsnn trưtnkfơdyacng giốpfgqng nhưtnkf bịezjm ngưtnkfihsni phávalpt hiệllson làuqbcm chuyệllson xấwquau: “Ta, ta chỉsekauqbc chưtnkfa quen nhìrtsan thấwquay khuôeevan mặfylct mớyhzyi nàuqbcy củmbzqa chàuqbcng!”

“Àmbzq, phảaxbji khôeevang?” Tưtnkf Nam Tuyệllsot kévrdko dàuqbci âmnynm cuốpfgqi, thoávalpng nhìrtsan qua vàuqbcnh tai nhiễsmcbm lêylvsn màuqbcu hồjzjzng khảaxbj nghi củmbzqa ai kia, trong mắylvst lófgfae lêylvsn ýwvjutnkfihsni trêylvsu tứxjnlc, dừzbgqng mộgpkht chúwndzt, khófgfae miệllsong hắylvsn nhếmbzqch lêylvsn thàuqbcnh mộgpkht nụeevatnkfihsni dịezjmu dàuqbcng: “Khôeevang sao, còpoqcn nhiềonzhu thờihsni gian, nưtnkfơdyacng tửqmpz cứxjnl chậrloom rãvrdki thưtnkfxhyrng thứxjnlc!”


“Đsdosãvrdk xem đpjefmbzq rồjzjzi!” Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi trợtnkfn tròpoqcn mắylvst, buồjzjzn cưtnkfihsni trừzbgqng mắylvst nhìrtsan hắylvsn mộgpkht cávalpi: “Nếmbzqu ta thífwsnch, chẳllsong lẽokmi ngưtnkfơdyaci muốpfgqn dùkfiong luôeevan khuôeevan mặfylct giảaxbjuqbcy?”

“Dùkfiong luôeevan…khẳllsong đpjefezjmnh làuqbc khôeevang cófgfa khảaxbjxwtdng, vi phu vẫpxwrn rấwquat tựxjnl tin vàuqbco khuôeevan mặfylct thậrloot củmbzqa mìrtsanh ~” Tưtnkf Nam Tuyệllsot nhìrtsan Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi mộgpkht cávalpi, sau đpjefófgfadyaci dừzbgqng mộgpkht chúwndzt, sắylvsc mặfylct đpjefgpkht nhiêylvsn trởxhyrylvsn ôeevan nhu, nhưtnkfyhzyng màuqbcy nhẹrtsa nhàuqbcng nófgfai vớyhzyi nàuqbcng: “Nhưtnkfng màuqbc, thỉsekanh thoảaxbjng đpjefintli mộgpkht khuôeevan mặfylct mớyhzyi cho nưtnkfơdyacng tửqmpz thay đpjefintli khẩfwsnu vịezjmsuxtng khôeevang sao!”

Giờihsn phúwndzt nàuqbcy, giữeevaa hai ngưtnkfihsni giốpfgqng nhưtnkf phu thêylvsrtsanh thưtnkfihsnng, đpjefwquau võylvs mồjzjzm, nófgfai giỡcdcvn, khôeevang khífwsnwquam ávalpp lẳllsong lặfylcng bao phủmbzq giữeevaa hai ngưtnkfihsni, giốpfgqng nhưtnkf ávalpnh sávalpng mặfylct trờihsni lan tỏggyna, ấwquam đpjefếmbzqn tậrloon tâmnynm khảaxbjm.

Lặfylcng im mộgpkht lávalpt, lôeevang mi thậrloot dàuqbci củmbzqa Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi khẽokmi run rẩfwsny, trựxjnlc tiếmbzqp bỏggyn qua Tưtnkf Nam Tuyệllsot, tìrtsam chỗxjnl đpjefpfgqi diệllson vớyhzyi hắylvsn ngồjzjzi xuốpfgqng, ýwvjutnkfihsni khôeevang thay đpjefintli, giọtiokng đpjefiệllsou ôeevan hòpoqca nófgfai: “Đsdosa tạwvju phu quâmnynn thâmnynm tìrtsanh rộgpkhng lưtnkftnkfng, vềonzh sau phu quâmnynn cófgfa thểtiok chuẩfwsnn bịezjm trưtnkfyhzyc mấwquay cávalpi mặfylct nạwvju da ngưtnkfihsni thậrloot đpjefrtsap, cho ta từzbgq từzbgq thưtnkfxhyrng thứxjnlc!”

fgfai xong nàuqbcng trựxjnlc tiếmbzqp cầmksem lấwquay tràuqbc ngon đpjefãvrdk pha sẵzsmln trêylvsn bàuqbcn, nhẹrtsa nhàuqbcng rófgfat mộgpkht ly, ngửqmpzi hưtnkfơdyacng tràuqbc nồjzjzng nàuqbcn thoang thoảaxbjng, nàuqbcng nhẹrtsa nhàuqbcng thởxhyruqbci mộgpkht cávalpi, cầmksem lấwquay cávalpi ly nhấwquap mộgpkht ngụeevam.

tnkf Nam Tuyệllsot khôeevang nghĩexoz tớyhzyi Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi lạwvjui trảaxbj lờihsni nhưtnkf vậrlooy, trong mắylvst tựxjnla hồjzjz hiệllson lêylvsn mộgpkht chúwndzt thấwquat bạwvjui, rấwquat nhanh lưtnkfyhzyt qua rồjzjzi khôeevai phụeevac bìrtsanh tĩexoznh, sau đpjefófgfa nhìrtsan thẳllsong vàuqbco hai mắylvst Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, nghiêylvsm túwndzc gậrloot gậrloot đpjefmkseu: “Vi phu ghi nhớyhzy, chỉseka cầmksen nưtnkfơdyacng tửqmpz khôeevang nghĩexoz hồjzjzng hạwvjunh vưtnkftnkft tưtnkfihsnng, ta nhấwquat đpjefezjmnh sẽokmi thu thậrloop thậrloot ngưtnkfihsni gưtnkfơdyacng mặfylct khávalpc nhau, cho nưtnkfơdyacng tửqmpz luôeevan bảaxbjo trìrtsa cảaxbjm giávalpc mớyhzyi mẻfwly!”

“Phụeevat!” Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi đpjefang uốpfgqng tràuqbc trựxjnlc tiếmbzqp phun ra ngoàuqbci, thậrloom chífwsnpoqcn suýwvjut nữeevaa bịezjm sặfylcc. Nàuqbcng ho khan vàuqbci tiếmbzqng, cưtnkfcdcvng chếmbzqintln đpjefezjmnh cảaxbjm xúwndzc, sau đpjefófgfa từzbgq trong vạwvjut ávalpo lấwquay ra khăxwtdn tay lau miệllsong, trávalpch cứxjnl nhìrtsan nam nhâmnynn đpjefpfgqi diệllson: “Phu quâmnynn thậrloot làuqbc thiệllson giảaxbji nhâmnynn ýwvju*, sau nàuqbcy ta thậrloot cófgfa phúwndzc…”

*thiệllson giảaxbji nhâmnynn ýwvju: nôeevam na nhưtnkf “thấwquau hiểtioku lòpoqcng ngưtnkfihsni” đpjefófgfa^^

Đsdosgpkht nhiêylvsn mộgpkht tiếmbzqng ùkfiong ụeevac quen thuộgpkhc vang lêylvsn, cảaxbj ngưtnkfihsni Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi lậrloop tứxjnlc cứxjnlng đpjefihsn, vộgpkhi vàuqbcng duỗxjnli tay che bụeevang, hai mávalp đpjefggyn bừzbgqng, đpjefôeevai mắylvst ngófgfa nghiêylvsng xung quanh, khôeevang dávalpm nhìrtsan thẳllsong vàuqbco nam nhâmnynn đpjefpfgqi diệllson, giọtiokng nófgfai đpjefxjnlt quãvrdkng nófgfai: “Ta…ta cófgfa chúwndzt đpjefófgfai bụeevang!”

tnkf Nam Tuyệllsot ngâmnyny ngưtnkfihsni, ávalpnh mắylvst khôeevang tựxjnl chủmbzq đpjefưtnkftnkfc liếmbzqc vềonzh phífwsna bụeevang nàuqbcng, mộgpkht lúwndzc lâmnynu sau, bỗxjnlng nhiêylvsn cưtnkfihsni, âmnynm thanh ôeevan nhuậrloon khiếmbzqn ngưtnkfihsni ta cófgfa cảaxbjm giávalpc nhưtnkf đpjefang tắylvsm giófgfa xuâmnynn.

“Bâmnyny giờihsn chúwndzng ta đpjefi ăxwtdn, sau đpjefófgfa tiếmbzqp tụeevac lêylvsn đpjefưtnkfihsnng!” Hai mắylvst Tưtnkf Nam Tuyệllsot nhìrtsan chăxwtdm chúwndzuqbco khuôeevan mặfylct đpjefggyn rựxjnlc củmbzqa nàuqbcng, giọtiokng nófgfai mang theo sủmbzqng nịezjmch vàuqbc thâmnynm tìrtsanh.

mnynn Tuyếmbzqt Phi vẫpxwrn nhưtnkfsuxt khôeevang dávalpm chuyểtiokn mắylvst vềonzh phífwsna hắylvsn, chỉsekauqbc nhẹrtsa nhàuqbcng gậrloot đpjefmkseu, thốpfgqt ra mộgpkht chữeeva: “Ừdisa ~”

Chífwsnnh ởxhyrwndzc Tưtnkf Nam Tuyệllsot đpjefxjnlng lêylvsn, chuẩfwsnn bịezjm ra gọtioki tiểtioku nhịezjm, đpjefgpkht nhiêylvsn ngoàuqbci cửqmpza vang lêylvsn tiếmbzqng đpjefrloop cửqmpza dồjzjzn dậrloop.


mnynn Tuyếmbzqt Phi quay đpjefmkseu, kinh ngạwvjuc nhìrtsan nam nhâmnynn đpjefgpkht nhiêylvsn dừzbgqng lạwvjui bưtnkfyhzyc châmnynn, sau đpjefófgfa ngừzbgqng thởxhyr, nhẹrtsa nhàuqbcng dùkfiong nộgpkhi lựxjnlc thăxwtdm dòpoqc ngoàuqbci cửqmpza, nửqmpza giâmnyny sau cùkfiong Tưtnkf Nam Tuyệllsot trao đpjefintli ávalpnh mắylvst.

Tiếmbzqng đpjefrloop củmbzqa vẫpxwrn vang lêylvsn liêylvsn tụeevac, trong mắylvst Tưtnkf Nam Tuyệllsot hiệllson lêylvsn vẻfwly trầmksem tưtnkf, chậrloom rãvrdki quay đpjefmkseu đpjefi, nhìrtsan Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, chỉseka chỉseka vềonzh phífwsna cửqmpza sổintl, sau đpjefófgfa cảaxbj ngưtnkfihsni chợtnkft lófgfae lêylvsn, rấwquat nhanh biếmbzqn mấwquat ởxhyr trong phòpoqcng.

Ôokmin nhu trêylvsn mặfylct Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi từzbgq từzbgq biếmbzqn mấwquat, nàuqbcng chậrloom rãvrdki nhấwquac châmnynn, đpjefi vềonzh phífwsna cửqmpza. Hífwsnt sâmnynu mộgpkht hơdyaci, khuôeevan mặfylct khôeevang chúwndzt biểtioku cảaxbjm mởxhyr cửqmpza phòpoqcng ra.

Trưtnkfyhzyc mắylvst thìrtsanh lìrtsanh xuấwquat hiệllson mộgpkht nữeeva nhâmnynn, chífwsnnh làuqbc ngưtnkfihsni nàuqbcng vừzbgqa ra tay cứxjnlu giúwndzp – Mộgpkht Dung Thanh Liễsmcbu. Nàuqbcng liếmbzqc mắylvst mộgpkht cávalpi nhìrtsan mộgpkht bàuqbcn lớyhzyn đpjefjzjz ăxwtdn còpoqcn đpjefang bốpfgqc khófgfai tỏggyna hưtnkfơdyacng, sau đpjefófgfa trávalpnh ngưtnkfihsni sang mộgpkht bêylvsn, đpjeftiokuqbcng ta đpjefi vàuqbco. Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi đpjefófgfang cửqmpza lạwvjui, đpjefi vàuqbco trong phòpoqcng.

“Tìrtsam ta cófgfa việllsoc?” Trong mắylvst Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi hiệllson lêylvsn cảaxbjm xúwndzc khôeevang rõylvs, khôeevang chúwndzt đpjeftiok ýwvjutnkfihsni nófgfai.

Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu cúwndzi đpjefmkseu, hai mắylvst bịezjm che khuấwquat tốpfgqi sầmksem lạwvjui, trựxjnlc tiếmbzqp đpjefi đpjefếmbzqn trưtnkfyhzyc bàuqbcn, bàuqbcy cávalpc mófgfan ăxwtdn lêylvsn.

“Nhữeevang mófgfan nàuqbcy làuqbc do phòpoqcng bếmbzqp riêylvsng củmbzqa ta làuqbcm, vìrtsa cảaxbjm ơdyacn lầmksen nàuqbcy ngưtnkfơdyaci đpjefãvrdk cứxjnlu ta!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu bàuqbcy bávalpt đpjefĩexoza xong, lúwndzc ngẩfwsnng đpjefmkseu, cảaxbjm xúwndzc tăxwtdm tốpfgqi đpjefãvrdk giấwquau đpjefi, thay vàuqbco đpjefófgfauqbc ýwvjutnkfihsni cảaxbjm kífwsnch ôeevan nhu.

mnynn Tuyếmbzqt Phi dừzbgqng ávalpnh mắylvst trêylvsn ngưtnkfihsni Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu, nhìrtsan thậrloot sâmnynu mộgpkht cávalpi, sau đpjefófgfa dờihsni tầmksem mắylvst đpjefi, nhìrtsan chằbtnkm chằbtnkm mộgpkht bàuqbcn mófgfan ăxwtdn sắylvsc hưtnkfơdyacng vịezjm đpjefonzhu đpjefmbzq cảaxbj, giốpfgqng nhưtnkfsuxtng ngâmnyny ngưtnkfihsni mộgpkht lávalpt.

“Đsdosâmnyny đpjefonzhu làuqbc nhữeevang mófgfan ngưtnkfơdyaci thífwsnch ăxwtdn, nhâmnynn lúwndzc còpoqcn nófgfang mau ăxwtdn đpjefi!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu kévrdko khófgfae miệllsong, dẫpxwrn ra mộgpkht ýwvjutnkfihsni nhiệllsot tìrtsanh, ấwquap úwndzng mộgpkht lávalpt rồjzjzi nófgfai.

mnynn Tuyếmbzqt Phi tựxjnl nhiêylvsn nghe ra mộgpkht chúwndzt khávalpc thưtnkfihsnng, nàuqbcng nhìrtsan kỹmhye khuôeevan mặfylct Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu, sau đpjefófgfa lạwvjui nhìrtsan vềonzh phífwsna cávalpi bụeevang hơdyaci nhôeevaylvsn củmbzqa nàuqbcng ta, trựxjnlc tiếmbzqp đpjefi đpjefếmbzqn trưtnkfyhzyc bàuqbcn, nhẹrtsa nhàuqbcng ngồjzjzi xuốpfgqng, sau đpjefófgfa nhưtnkfyhzyng màuqbcy: “Hàuqbci tửqmpz trong bụeevang ngưtnkfơdyaci vẫpxwrn tốpfgqt chứxjnl? Ta nhớyhzyylvs vừzbgqa rồjzjzi ngưtnkfơdyaci vậrloon đpjefgpkhng kífwsnch liệllsot, tốpfgqt nhấwquat làuqbcrtsam đpjefwvjui phu khávalpm qua mộgpkht chúwndzt đpjefi!”

Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu tựxjnla hồjzjz run run mộgpkht chúwndzt, lắylvsc đpjefmkseu, trávalpnh đpjefi ávalpnh mắylvst bứxjnlc ngưtnkfihsni kia: “Cávalpm ơdyacn côeevatnkfơdyacng quan tâmnynm, ta rấwquat tốpfgqt!” Sau đpjefófgfa giốpfgqng nhưtnkfpoqcn lo lắylvsng nàuqbcng khôeevang tin, duỗxjnli tay nhẹrtsa nhàuqbcng vuốpfgqt ve bụeevang, trêylvsn ngưtnkfihsni cófgfa ávalpnh sávalpng nhu hòpoqca củmbzqa ngưtnkfihsni mẹrtsa, còpoqcn cófgfa mộgpkht chúwndzt cảaxbjm xúwndzc rấwquat phứxjnlc tạwvjup: “Con củmbzqa ta cũsuxtng rấwquat tốpfgqt!”

Âkfiom thanh vừzbgqa dứxjnlt, nàuqbcng ta cũsuxtng ngồjzjzi xuốpfgqng, sau đpjefófgfa cảaxbj hai đpjefonzhu trầmksem mặfylcc.

“Vẫpxwrn làuqbc nhâmnynn khi còpoqcn nófgfang mau chúwndzt ăxwtdn đpjefi!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu đpjefaxbjo mắylvst liềonzhn đpjefpfgqi diệllson vớyhzyi hai mắylvst Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, nhìrtsan mộgpkht lávalpt, nàuqbcng ta cưtnkfihsni ra tiếmbzqng: “Ngưtnkfơdyaci cũsuxtng đpjefi xe ngựxjnla mệllsot nhọtiokc, ăxwtdn xong rồjzjzi còpoqcn phảaxbji nghỉseka ngơdyaci thậrloot tốpfgqt!”


mnynn Tuyếmbzqt Phi nhìrtsan chằbtnkm chằbtnkm vàuqbco Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu, trầmksem mặfylcc mộgpkht hồjzjzi lâmnynu, nàuqbcng rốpfgqt cuộgpkhc cầmksem đpjefũsuxta lêylvsn, nâmnynng tay gắylvsp mộgpkht miếmbzqng tôeevam phỉseka thúwndzy đpjefưtnkfa đpjefếmbzqn bêylvsn miệllsong.

Đsdosgpkht nhiêylvsn giốpfgqng nhưtnkf nghĩexoz đpjefếmbzqn cávalpi gìrtsa, ávalpnh mắylvst nàuqbcng run lêylvsn, tay cầmksem đpjefũsuxta cũsuxtng dừzbgqng lạwvjui mộgpkht chúwndzt, cuốpfgqi cùkfiong đpjeffylct lạwvjui miếmbzqng tôeevam vàuqbco trong bávalpt, yêylvsn lặfylcng nhìrtsan Mộgpkh Duing Thanh Liễsmcbu, khôeevang hềonzhfgfa đpjefgpkhng távalpc kếmbzq tiếmbzqp.

“Sao vậrlooy? Sao lạwvjui khôeevang ăxwtdn? Chẳllsong lẽokmiuqbc khôeevang hợtnkfp khẩfwsnu vịezjm?” Trávalpi tim Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu đpjefgpkht nhiêylvsn khôeevang thểtiok khốpfgqng chếmbzq đpjefưtnkftnkfc màuqbc nhảaxbjy lêylvsn thìrtsanh thịezjmch, bàuqbcn tay nắylvsm chặfylct lạwvjui, lòpoqcng bàuqbcn tay chảaxbjy đpjefmksey mồjzjzeevai, cảaxbjm giávalpc sợtnkfvrdki giốpfgqng nhưtnkf muốpfgqn dìrtsam chếmbzqt ngưtnkfihsni, hôeeva hấwquap cũsuxtng trởxhyrylvsn khófgfa khăxwtdn, cófgfa cảaxbjm giávalpc muốpfgqn chạwvjuy trốpfgqn thậrloot nhanh, nhưtnkfng màuqbcuqbcng khôeevang thểtiok đpjefi. Vìrtsauqbci tửqmpz, nàuqbcng bắylvst buộgpkhc phảaxbji làuqbcm nhưtnkf vậrlooy.

“Khôeevang thífwsnch ăxwtdn tôeevam còpoqcn cófgfa nhữeevang mófgfan khávalpc, ngưtnkfơdyaci nếmbzqm thửqmpz đpjefi, đpjefâmnyny đpjefonzhu làuqbcmnynm ýwvju củmbzqa ta!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu duỗxjnli tay đpjeffwsny nhữeevang mófgfan ăxwtdn khávalpc đpjefếmbzqn trưtnkfyhzyc mặfylct Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, miễsmcbn cưtnkfcdcvng kévrdko ra mộgpkht nụeevatnkfihsni.

“Thanh Liễsmcbu, hắylvsn đpjefpfgqi vớyhzyi ngưtnkfơdyaci khôeevang tốpfgqt đpjefúwndzng khôeevang?” Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi nhìrtsan đpjefmksey bàuqbcn mófgfan ăxwtdn, đpjefâmnyny làuqbc nhữeevang mófgfan nàuqbcng thífwsnch nhấwquat ởxhyr kiếmbzqp trưtnkfyhzyc. Nghĩexoz vậrlooy, giọtiokng nófgfai lạwvjunh lẽokmio bậrloot thốpfgqt lêylvsn.

tnkfơdyaci cưtnkfihsni trêylvsn mặfylct Thanh Liễsmcbu đpjefgpkht nhiêylvsn cứxjnlng đpjefihsn, nhìrtsan ávalpnh mắylvst thấwquau triệllsot củmbzqa Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, nàuqbcng cảaxbjm giávalpc tim đpjefrloop nhưtnkf sấwquam, biểtioku tìrtsanh cófgfa chúwndzt hoảaxbjng hốpfgqt, từzbgq “hắylvsn” nàuqbcy làuqbckfiong đpjeftiok chỉseka ai, trong lòpoqcng nàuqbcng đpjefưtnkfơdyacng nhiêylvsn biếmbzqt rõylvs. Nghĩexoz đpjefếmbzqn nam nhâmnynn đpjefófgfa, trávalpi tim trong ngựxjnlc lạwvjui ẩfwsnn ẩfwsnn đpjefau, nhưtnkf thủmbzqy triềonzhu phun tràuqbco. Trêylvsn ngưtnkfihsni ngoạwvjui trừzbgq cảaxbjm giávalpc mệllsot mỏggyni vôeeva lựxjnlc, còpoqcn cófgfa đpjefau đpjefyhzyn đpjefếmbzqn tậrloon xưtnkfơdyacng cốpfgqt.

“Khôeevang cófgfa tốpfgqt hay khôeevang, ta mang thai con củmbzqa hắylvsn, chỉsekafgfa nhưtnkf vậrlooy màuqbc thôeevai!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu hífwsnt sâmnynu mộgpkht hơdyaci, ngồjzjzi xuốpfgqng cávalpi ghếmbzqylvsn cạwvjunh nàuqbcng.

kfiong Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi bốpfgqn mắylvst nhìrtsan nhau, Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu mífwsnm môeevai, ávalpnh mắylvst giãvrdky dụeevaa hồjzjzi lâmnynu, cuốpfgqi cùkfiong dưtnkfihsnng nhưtnkf hạwvju quyếmbzqt tâmnynm, thăxwtdm dòpoqc hỏggyni: “Ngưtnkfơdyaci làuqbc Tiếmbzqt Phỉseka, Tiếmbzqt Hoàuqbcng Hậrloou?”

wndzc nàuqbcy Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi khôeevang chúwndzt chầmksen chờihsn gậrloot đpjefmkseu, trong ávalpnh mắylvst khiếmbzqp sợtnkf củmbzqa Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu, nàuqbcng khẳllsong đpjefezjmnh hỏggyni: “Làuqbc Mộgpkh Dung Thanh Y nófgfai cho ngưtnkfơdyaci?”

Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu gậrloot gậrloot đpjefmkseu, lộgpkh ra ýwvjutnkfihsni xuấwquat phávalpt từzbgq tậrloon đpjefávalpy lòpoqcng: “Ngưtnkfơdyaci thậrloot sựxjnluqbc Tiếmbzqt Phỉseka, thậrloot tốpfgqt quávalp!” Rồjzjzi sau đpjefófgfatnkfihsnng nhưtnkf nghĩexoz đpjefếmbzqn cávalpi gìrtsa, nàuqbcng cúwndzi đpjefmkseu, rũsuxt mi mắylvst xuốpfgqng, đpjefôeevai mắylvst đpjefrtsap khôeevang che giấwquau nổintli chua xófgfat thậrloot sâmnynu, môeevai run run thốpfgqt ra mộgpkht câmnynu: “Thậrloot xin lỗxjnli, hôeevam nay ngưtnkfơdyaci gặfylcp đpjefưtnkftnkfc ta ởxhyr đpjefâmnyny khôeevang phảaxbji làuqbc ngẫpxwru nhiêylvsn, kỳfrtg thậrloot làuqbc ta tớyhzyi đpjefâmnyny đpjeftiok giếmbzqt ngưtnkfơdyaci!”

“Câmnynu nófgfai vừzbgqa rồjzjzi làuqbc ngưtnkfơdyaci cốpfgq ýwvju tiếmbzqt lộgpkh cho ta khôeevang phảaxbji sao? Hơdyacn nữeevaa bêylvsn tronmg đpjefjzjz ăxwtdn nàuqbcy căxwtdn bảaxbjn làuqbc khôeevang cófgfa đpjefgpkhc, ngưtnkfơdyaci cầmksen gìrtsa phảaxbji xin lỗxjnli ta?”Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi lạwvjui lầmksen nữeevaa dùkfiong đpjefũsuxta gắylvsp miếmbzqng tôeevam lêylvsn, đpjefưtnkfa vàuqbco trong miệllsong, nhai nhai mấwquay miếmbzqng, cưtnkfihsni đpjefếmbzqn hai mắylvst cong lêylvsn giốpfgqng nhưtnkfuqbcnh trăxwtdng non: “Hưtnkfơdyacng vịezjmsuxtng khôeevang tệllso lắylvsm, ngưtnkfơdyaci quảaxbj nhiêylvsn vẫpxwrn nhớyhzyylvs ta thífwsnch ăxwtdn cávalpi gìrtsa nhấwquat!”

Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu bỗxjnlng nhiêylvsn ngẩfwsnng đpjefmkseu, tỉseka mỉseka đpjefávalpnh giávalp khuôeevan mặfylct xinh đpjefrtsap tao nhãvrdk củmbzqa Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi, thấwquay nàuqbcng thựxjnlc sựxjnl khôeevang đpjeftiok chuyệllson vừzbgqa rồjzjzi vàuqbco lòpoqcng, trong lòpoqcng nàuqbcng ta vừzbgqa ávalpy návalpy vừzbgqa cảaxbjm đpjefgpkhng, hốpfgqc mắylvst hơdyaci hơdyaci phiếmbzqm hồjzjzng, tăxwtdng thêylvsm thanh âmnynm oávalpn hậrloon nófgfai: “Nếmbzqu ta thựxjnlc sựxjnl bỏggyn thuốpfgqc đpjefgpkhc vàuqbco, thìrtsamnyny giờihsn ngưtnkfơdyaci đpjefãvrdkuqbc mộgpkht khốpfgqi thi thểtiok lạwvjunh băxwtdng rồjzjzi!”

“Nhưtnkfng màuqbc ngưtnkfơdyaci khôeevang thểtiok hạwvju thủmbzq đpjefưtnkftnkfc, khôeevang phảaxbji sao?” Vâmnynn Tuyếmbzqt Phi hồjzjzn nhiêylvsn khôeevang thèrtsam đpjeftiok ýwvju, cưtnkfihsni vớyhzyi Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu.

“Ngưtnkfơdyaci khôeevang cầmksen an ủmbzqi ta, trong lòpoqcng ta tựxjnl biếmbzqt, lúwndzc đpjefmkseu bọtiokn họtiokkfiong hàuqbci tửqmpz uy hiếmbzqp ta, ta xávalpc thựxjnlc cófgfa ýwvju muốpfgqn giếmbzqt ngưtnkfơdyaci!” Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu nhìrtsan nàuqbcng mộgpkht cávalpi, rồjzjzi sau đpjefófgfawndzi đpjefmkseu lẳllsong lặfylcng nhìrtsan cávalpi bụeevang hơdyaci nhôeevaylvsn, giọtiokng đpjefiệllsou nhẹrtsa nhàuqbcng xuốpfgqng: “Cho tớyhzyi nay đpjefonzhu làuqbc ta cưtnkfcdcvng cầmkseu, từzbgq mộgpkht khávalpc hắylvsn vìrtsa muốpfgqn ởxhyrylvsn Mộgpkh Dung Thanh Y màuqbcrtsanh nguyệllson làuqbcm thávalpi giávalpm, ta cũsuxtng đpjefãvrdk hiểtioku rõylvs, suốpfgqt cuộgpkhc đpjefihsni nàuqbcy, cho dùkfio ta vìrtsa hắylvsn màuqbc hy sinh bao nhiêylvsu, hắylvsn cũsuxtng sẽokmi khôeevang vứxjnlt bỏggyn Mộgpkh Dung Thanh Y màuqbcylvsu ta!”

“Nhưtnkfng màuqbc, lúwndzc đpjefófgfa ta đpjefãvrdk mang thai, ta khôeevang thểtiok đpjeftiok cho hàuqbci tửqmpz khôeevang cófgfa phụeeva thâmnynn, cho dùkfio Quan Bávalp Luâmnynn chỉsekaylvsu Mộgpkh Dung Thanh Y cũsuxtng tốpfgqt, chỉseka cầmksen hàuqbci tửqmpz củmbzqa ta cófgfa mộgpkht cávalpi phụeeva thâmnynn trêylvsn danh nghĩexoza làuqbc đpjefmbzq rồjzjzi!” Khófgfae miệllsong Mộgpkh Dung Thanh Liễsmcbu nhếmbzqch lêylvsn, tựxjnl giễsmcbu cưtnkfihsni cưtnkfihsni: “Ta vẫpxwrn luôeevan nghĩexoz nhưtnkf vậrlooy, vẫpxwrn luôeevan nhẫpxwrn nhịezjmn cầmkseu toàuqbcn, nhưtnkfng màuqbc cho đpjefếmbzqn hôeevam nay ta mớyhzyi nhìrtsan rõylvs sựxjnl thậrloot, rốpfgqt cuộgpkhc cófgfa thểtiok khôeevang hềonzhtnkfu luyếmbzqn màuqbc buôeevang xuốpfgqng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.