Đích Nữ Vương Phi

Chương 145 : Không hề lưu luyến

    trước sau   
Đytoqmpmzi đkxcmếlcken lúkxcmc Vâifgsn Tuyếlcket Phi rửzphda mặndqkt chảslfvi đkxcmrblmu xong, sửzphda sang lạdpnci mọjhpvi thứoxek, từzczp nộwuohi thấnavxt đkxcmi ra đkxcmãxsrb nhìvjqen thấnavxy Tưndqk Nam Tuyệkhhyt cầrblmm mộwuoht quyểodren sáohrach, đkxcmang đkxcmjhpvc rấnavxt nghiêytoqm túkxcmc. Thấnavxy nàvdmxng đkxcmi ra, hắlcken ngẩzmsvng đkxcmrblmu, trong mắlcket hiệkhhyn lêytoqn mộwuoht tia kinh diễzdvhm.

Ngũytoq quan rõzmsvvdmxng tựbcpja nhưndqk đkxcmytoqu khắlckec, khuônurqn mặndqkt góoxekc cạdpncnh tuấnavxn mĩgqxs dịacjp thưndqkzphdng, mũytoqi cao thẳmahmng, khóoxeke miệkhhyng ngậslfvm lấnavxy mộwuoht ýwmffndqkzphdi dịacjpu dàvdmxng, hắlcken ngồytkui nghiêytoqng ngưndqkzphdi trêytoqn ghếlcke, y phụkumlc thêytoqu láohra trúkxcmc lịacjpch sựbcpj tao nhãxsrb kếlcket hợmpmzp vớmafwi viềslsrn áohrao thêytoqu chỉxsrbvdmxng khiếlcken hắlcken nghiễzdvhm nhiêytoqn trởkxcm thàvdmxnh hìvjqenh tưndqkmpmzng mộwuoht quýwmffnurqng tửzphd tao nhãxsrb, phóoxekng khoáohrang khônurqng kiềslsrm chếlcke đkxcmưndqkmpmzc. Tóoxekc đkxcmen nhưndqk mựbcpjc càvdmxng làvdmxm nổnavxi bậslfvt nhữqozcng đkxcmrblmu ngóoxekn tay thon dàvdmxi trắlckeng nõzmsvn, chớmafwp đkxcmwuohng áohranh sáohrang đkxcmmdfnp nhưndqk ngọjhpvc, đkxcmônurqi mắlcket sáohrang trong tỏzmsva ra muônurqn vạdpncn hàvdmxo quang lấnavxp láohranh.

vdmxng nhấnavxt thờzphdi nhìvjqen đkxcmếlcken ngâifgsy ngốrwqgc, hônurq hấnavxp cũytoqng nhưndqk ngừzczpng lạdpnci, bưndqkmafwc châifgsn khônurqng tiếlcken lêytoqn nổnavxi mộwuoht bưndqkmafwc, vẫotyrn đkxcmoxekng khônurqng nhúkxcmc nhíacjpch nhìvjqen nam nhâifgsn vừzczpa quen thuộwuohc lạdpnci xa lạdpnc trưndqkmafwc mắlcket.

“Khuônurqn mặndqkt nàvdmxy rấnavxt đkxcmmdfnp?” Tưndqk Nam Tuyệkhhyt tựbcpj nhiêytoqn pháohrat hiệkhhyn ra tiểodreu nữqozc nhâifgsn trưndqkmafwc mắlcket đkxcmang thấnavxt thầrblmn, hắlcken khônurqng khốrwqgng chếlcke đkxcmưndqkmpmzc giơodre tay sờzphd sờzphd khuônurqn mặndqkt xa lạdpncvdmxy, con ngưndqkơodrei thanh triệkhhyt lóoxeke lêytoqn áohranh sáohrang hàvdmxi hưndqkmafwc.

ifgsn Tuyếlcket Phi ngẩzmsvn ra, đkxcmacjpnh thầrblmn lạdpnci vộwuohi vàvdmxng rờzphdi áohranh mắlcket đkxcmi, giọjhpvng nóoxeki cóoxek chúkxcmt khẩzmsvn trưndqkơodreng giốrwqgng nhưndqk bịacjp ngưndqkzphdi pháohrat hiệkhhyn làvdmxm chuyệkhhyn xấnavxu: “Ta, ta chỉxsrbvdmx chưndqka quen nhìvjqen thấnavxy khuônurqn mặndqkt mớmafwi nàvdmxy củqmcoa chàvdmxng!”

“Àunqh, phảslfvi khônurqng?” Tưndqk Nam Tuyệkhhyt kékrsoo dàvdmxi âifgsm cuốrwqgi, thoáohrang nhìvjqen qua vàvdmxnh tai nhiễzdvhm lêytoqn màvdmxu hồytkung khảslfv nghi củqmcoa ai kia, trong mắlcket lóoxeke lêytoqn ýwmffndqkzphdi trêytoqu tứoxekc, dừzczpng mộwuoht chúkxcmt, khóoxeke miệkhhyng hắlcken nhếlckech lêytoqn thàvdmxnh mộwuoht nụkumlndqkzphdi dịacjpu dàvdmxng: “Khônurqng sao, còqozcn nhiềslsru thờzphdi gian, nưndqkơodreng tửzphd cứoxek chậslfvm rãxsrbi thưndqkkxcmng thứoxekc!”


“Đytoqãxsrb xem đkxcmqmco rồytkui!” Vâifgsn Tuyếlcket Phi trợmpmzn tròqozcn mắlcket, buồytkun cưndqkzphdi trừzczpng mắlcket nhìvjqen hắlcken mộwuoht cáohrai: “Nếlckeu ta thíacjpch, chẳmahmng lẽylbn ngưndqkơodrei muốrwqgn dùxsrbng luônurqn khuônurqn mặndqkt giảslfvvdmxy?”

“Dùxsrbng luônurqn…khẳmahmng đkxcmacjpnh làvdmx khônurqng cóoxek khảslfvvjqeng, vi phu vẫotyrn rấnavxt tựbcpj tin vàvdmxo khuônurqn mặndqkt thậslfvt củqmcoa mìvjqenh ~” Tưndqk Nam Tuyệkhhyt nhìvjqen Vâifgsn Tuyếlcket Phi mộwuoht cáohrai, sau đkxcmóoxekodrei dừzczpng mộwuoht chúkxcmt, sắlckec mặndqkt đkxcmwuoht nhiêytoqn trởkxcmytoqn ônurqn nhu, nhưndqkmafwng màvdmxy nhẹmdfn nhàvdmxng nóoxeki vớmafwi nàvdmxng: “Nhưndqkng màvdmx, thỉxsrbnh thoảslfvng đkxcmnavxi mộwuoht khuônurqn mặndqkt mớmafwi cho nưndqkơodreng tửzphd thay đkxcmnavxi khẩzmsvu vịacjpytoqng khônurqng sao!”

Giờzphd phúkxcmt nàvdmxy, giữqozca hai ngưndqkzphdi giốrwqgng nhưndqk phu thêytoqvjqenh thưndqkzphdng, đkxcmnavxu võzmsv mồytkum, nóoxeki giỡunqhn, khônurqng khíacjpnavxm áohrap lẳmahmng lặndqkng bao phủqmco giữqozca hai ngưndqkzphdi, giốrwqgng nhưndqk áohranh sáohrang mặndqkt trờzphdi lan tỏzmsva, ấnavxm đkxcmếlcken tậslfvn tâifgsm khảslfvm.

Lặndqkng im mộwuoht láohrat, lônurqng mi thậslfvt dàvdmxi củqmcoa Vâifgsn Tuyếlcket Phi khẽylbn run rẩzmsvy, trựbcpjc tiếlckep bỏzmsv qua Tưndqk Nam Tuyệkhhyt, tìvjqem chỗytku đkxcmrwqgi diệkhhyn vớmafwi hắlcken ngồytkui xuốrwqgng, ýwmffndqkzphdi khônurqng thay đkxcmnavxi, giọjhpvng đkxcmiệkhhyu ônurqn hòqozca nóoxeki: “Đytoqa tạdpnc phu quâifgsn thâifgsm tìvjqenh rộwuohng lưndqkmpmzng, vềslsr sau phu quâifgsn cóoxek thểodre chuẩzmsvn bịacjp trưndqkmafwc mấnavxy cáohrai mặndqkt nạdpnc da ngưndqkzphdi thậslfvt đkxcmmdfnp, cho ta từzczp từzczp thưndqkkxcmng thứoxekc!”

oxeki xong nàvdmxng trựbcpjc tiếlckep cầrblmm lấnavxy tràvdmx ngon đkxcmãxsrb pha sẵrwqgn trêytoqn bàvdmxn, nhẹmdfn nhàvdmxng róoxekt mộwuoht ly, ngửzphdi hưndqkơodreng tràvdmx nồytkung nàvdmxn thoang thoảslfvng, nàvdmxng nhẹmdfn nhàvdmxng thởkxcmvdmxi mộwuoht cáohrai, cầrblmm lấnavxy cáohrai ly nhấnavxp mộwuoht ngụkumlm.

ndqk Nam Tuyệkhhyt khônurqng nghĩgqxs tớmafwi Vâifgsn Tuyếlcket Phi lạdpnci trảslfv lờzphdi nhưndqk vậslfvy, trong mắlcket tựbcpja hồytku hiệkhhyn lêytoqn mộwuoht chúkxcmt thấnavxt bạdpnci, rấnavxt nhanh lưndqkmafwt qua rồytkui khônurqi phụkumlc bìvjqenh tĩgqxsnh, sau đkxcmóoxek nhìvjqen thẳmahmng vàvdmxo hai mắlcket Vâifgsn Tuyếlcket Phi, nghiêytoqm túkxcmc gậslfvt gậslfvt đkxcmrblmu: “Vi phu ghi nhớmafw, chỉxsrb cầrblmn nưndqkơodreng tửzphd khônurqng nghĩgqxs hồytkung hạdpncnh vưndqkmpmzt tưndqkzphdng, ta nhấnavxt đkxcmacjpnh sẽylbn thu thậslfvp thậslfvt ngưndqkzphdi gưndqkơodreng mặndqkt kháohrac nhau, cho nưndqkơodreng tửzphd luônurqn bảslfvo trìvjqe cảslfvm giáohrac mớmafwi mẻodre!”

“Phụkumlt!” Vâifgsn Tuyếlcket Phi đkxcmang uốrwqgng tràvdmx trựbcpjc tiếlckep phun ra ngoàvdmxi, thậslfvm chíacjpqozcn suýwmfft nữqozca bịacjp sặndqkc. Nàvdmxng ho khan vàvdmxi tiếlckeng, cưndqkunqhng chếlckenavxn đkxcmacjpnh cảslfvm xúkxcmc, sau đkxcmóoxek từzczp trong vạdpnct áohrao lấnavxy ra khăvjqen tay lau miệkhhyng, tráohrach cứoxek nhìvjqen nam nhâifgsn đkxcmrwqgi diệkhhyn: “Phu quâifgsn thậslfvt làvdmx thiệkhhyn giảslfvi nhâifgsn ýwmff*, sau nàvdmxy ta thậslfvt cóoxek phúkxcmc…”

*thiệkhhyn giảslfvi nhâifgsn ýwmff: nônurqm na nhưndqk “thấnavxu hiểodreu lòqozcng ngưndqkzphdi” đkxcmóoxek^^

Đytoqwuoht nhiêytoqn mộwuoht tiếlckeng ùxsrbng ụkumlc quen thuộwuohc vang lêytoqn, cảslfv ngưndqkzphdi Vâifgsn Tuyếlcket Phi lậslfvp tứoxekc cứoxekng đkxcmzphd, vộwuohi vàvdmxng duỗytkui tay che bụkumlng, hai máohra đkxcmzmsv bừzczpng, đkxcmônurqi mắlcket ngóoxek nghiêytoqng xung quanh, khônurqng dáohram nhìvjqen thẳmahmng vàvdmxo nam nhâifgsn đkxcmrwqgi diệkhhyn, giọjhpvng nóoxeki đkxcmoxekt quãxsrbng nóoxeki: “Ta…ta cóoxek chúkxcmt đkxcmóoxeki bụkumlng!”

ndqk Nam Tuyệkhhyt ngâifgsy ngưndqkzphdi, áohranh mắlcket khônurqng tựbcpj chủqmco đkxcmưndqkmpmzc liếlckec vềslsr phíacjpa bụkumlng nàvdmxng, mộwuoht lúkxcmc lâifgsu sau, bỗytkung nhiêytoqn cưndqkzphdi, âifgsm thanh ônurqn nhuậslfvn khiếlcken ngưndqkzphdi ta cóoxek cảslfvm giáohrac nhưndqk đkxcmang tắlckem gióoxek xuâifgsn.

“Bâifgsy giờzphd chúkxcmng ta đkxcmi ăvjqen, sau đkxcmóoxek tiếlckep tụkumlc lêytoqn đkxcmưndqkzphdng!” Hai mắlcket Tưndqk Nam Tuyệkhhyt nhìvjqen chăvjqem chúkxcmvdmxo khuônurqn mặndqkt đkxcmzmsv rựbcpjc củqmcoa nàvdmxng, giọjhpvng nóoxeki mang theo sủqmcong nịacjpch vàvdmx thâifgsm tìvjqenh.

ifgsn Tuyếlcket Phi vẫotyrn nhưndqkytoq khônurqng dáohram chuyểodren mắlcket vềslsr phíacjpa hắlcken, chỉxsrbvdmx nhẹmdfn nhàvdmxng gậslfvt đkxcmrblmu, thốrwqgt ra mộwuoht chữqozc: “Ừmdfn ~”

Chíacjpnh ởkxcmkxcmc Tưndqk Nam Tuyệkhhyt đkxcmoxekng lêytoqn, chuẩzmsvn bịacjp ra gọjhpvi tiểodreu nhịacjp, đkxcmwuoht nhiêytoqn ngoàvdmxi cửzphda vang lêytoqn tiếlckeng đkxcmslfvp cửzphda dồytkun dậslfvp.


ifgsn Tuyếlcket Phi quay đkxcmrblmu, kinh ngạdpncc nhìvjqen nam nhâifgsn đkxcmwuoht nhiêytoqn dừzczpng lạdpnci bưndqkmafwc châifgsn, sau đkxcmóoxek ngừzczpng thởkxcm, nhẹmdfn nhàvdmxng dùxsrbng nộwuohi lựbcpjc thăvjqem dòqozc ngoàvdmxi cửzphda, nửzphda giâifgsy sau cùxsrbng Tưndqk Nam Tuyệkhhyt trao đkxcmnavxi áohranh mắlcket.

Tiếlckeng đkxcmslfvp củqmcoa vẫotyrn vang lêytoqn liêytoqn tụkumlc, trong mắlcket Tưndqk Nam Tuyệkhhyt hiệkhhyn lêytoqn vẻodre trầrblmm tưndqk, chậslfvm rãxsrbi quay đkxcmrblmu đkxcmi, nhìvjqen Vâifgsn Tuyếlcket Phi, chỉxsrb chỉxsrb vềslsr phíacjpa cửzphda sổnavx, sau đkxcmóoxek cảslfv ngưndqkzphdi chợmpmzt lóoxeke lêytoqn, rấnavxt nhanh biếlcken mấnavxt ởkxcm trong phòqozcng.

Ônavxn nhu trêytoqn mặndqkt Vâifgsn Tuyếlcket Phi từzczp từzczp biếlcken mấnavxt, nàvdmxng chậslfvm rãxsrbi nhấnavxc châifgsn, đkxcmi vềslsr phíacjpa cửzphda. Híacjpt sâifgsu mộwuoht hơodrei, khuônurqn mặndqkt khônurqng chúkxcmt biểodreu cảslfvm mởkxcm cửzphda phòqozcng ra.

Trưndqkmafwc mắlcket thìvjqenh lìvjqenh xuấnavxt hiệkhhyn mộwuoht nữqozc nhâifgsn, chíacjpnh làvdmx ngưndqkzphdi nàvdmxng vừzczpa ra tay cứoxeku giúkxcmp – Mộwuoht Dung Thanh Liễzdvhu. Nàvdmxng liếlckec mắlcket mộwuoht cáohrai nhìvjqen mộwuoht bàvdmxn lớmafwn đkxcmytku ăvjqen còqozcn đkxcmang bốrwqgc khóoxeki tỏzmsva hưndqkơodreng, sau đkxcmóoxek tráohranh ngưndqkzphdi sang mộwuoht bêytoqn, đkxcmodrevdmxng ta đkxcmi vàvdmxo. Vâifgsn Tuyếlcket Phi đkxcmóoxekng cửzphda lạdpnci, đkxcmi vàvdmxo trong phòqozcng.

“Tìvjqem ta cóoxek việkhhyc?” Trong mắlcket Vâifgsn Tuyếlcket Phi hiệkhhyn lêytoqn cảslfvm xúkxcmc khônurqng rõzmsv, khônurqng chúkxcmt đkxcmodre ýwmffndqkzphdi nóoxeki.

Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu cúkxcmi đkxcmrblmu, hai mắlcket bịacjp che khuấnavxt tốrwqgi sầrblmm lạdpnci, trựbcpjc tiếlckep đkxcmi đkxcmếlcken trưndqkmafwc bàvdmxn, bàvdmxy cáohrac móoxekn ăvjqen lêytoqn.

“Nhữqozcng móoxekn nàvdmxy làvdmx do phòqozcng bếlckep riêytoqng củqmcoa ta làvdmxm, vìvjqe cảslfvm ơodren lầrblmn nàvdmxy ngưndqkơodrei đkxcmãxsrb cứoxeku ta!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu bàvdmxy báohrat đkxcmĩgqxsa xong, lúkxcmc ngẩzmsvng đkxcmrblmu, cảslfvm xúkxcmc tăvjqem tốrwqgi đkxcmãxsrb giấnavxu đkxcmi, thay vàvdmxo đkxcmóoxekvdmx ýwmffndqkzphdi cảslfvm kíacjpch ônurqn nhu.

ifgsn Tuyếlcket Phi dừzczpng áohranh mắlcket trêytoqn ngưndqkzphdi Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu, nhìvjqen thậslfvt sâifgsu mộwuoht cáohrai, sau đkxcmóoxek dờzphdi tầrblmm mắlcket đkxcmi, nhìvjqen chằsjhsm chằsjhsm mộwuoht bàvdmxn móoxekn ăvjqen sắlckec hưndqkơodreng vịacjp đkxcmslsru đkxcmqmco cảslfv, giốrwqgng nhưndqkytoqng ngâifgsy ngưndqkzphdi mộwuoht láohrat.

“Đytoqâifgsy đkxcmslsru làvdmx nhữqozcng móoxekn ngưndqkơodrei thíacjpch ăvjqen, nhâifgsn lúkxcmc còqozcn nóoxekng mau ăvjqen đkxcmi!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu kékrsoo khóoxeke miệkhhyng, dẫotyrn ra mộwuoht ýwmffndqkzphdi nhiệkhhyt tìvjqenh, ấnavxp úkxcmng mộwuoht láohrat rồytkui nóoxeki.

ifgsn Tuyếlcket Phi tựbcpj nhiêytoqn nghe ra mộwuoht chúkxcmt kháohrac thưndqkzphdng, nàvdmxng nhìvjqen kỹmdfn khuônurqn mặndqkt Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu, sau đkxcmóoxek lạdpnci nhìvjqen vềslsr phíacjpa cáohrai bụkumlng hơodrei nhônurqytoqn củqmcoa nàvdmxng ta, trựbcpjc tiếlckep đkxcmi đkxcmếlcken trưndqkmafwc bàvdmxn, nhẹmdfn nhàvdmxng ngồytkui xuốrwqgng, sau đkxcmóoxek nhưndqkmafwng màvdmxy: “Hàvdmxi tửzphd trong bụkumlng ngưndqkơodrei vẫotyrn tốrwqgt chứoxek? Ta nhớmafwzmsv vừzczpa rồytkui ngưndqkơodrei vậslfvn đkxcmwuohng kíacjpch liệkhhyt, tốrwqgt nhấnavxt làvdmxvjqem đkxcmdpnci phu kháohram qua mộwuoht chúkxcmt đkxcmi!”

Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu tựbcpja hồytku run run mộwuoht chúkxcmt, lắlckec đkxcmrblmu, tráohranh đkxcmi áohranh mắlcket bứoxekc ngưndqkzphdi kia: “Cáohram ơodren cônurqndqkơodreng quan tâifgsm, ta rấnavxt tốrwqgt!” Sau đkxcmóoxek giốrwqgng nhưndqkqozcn lo lắlckeng nàvdmxng khônurqng tin, duỗytkui tay nhẹmdfn nhàvdmxng vuốrwqgt ve bụkumlng, trêytoqn ngưndqkzphdi cóoxek áohranh sáohrang nhu hòqozca củqmcoa ngưndqkzphdi mẹmdfn, còqozcn cóoxek mộwuoht chúkxcmt cảslfvm xúkxcmc rấnavxt phứoxekc tạdpncp: “Con củqmcoa ta cũytoqng rấnavxt tốrwqgt!”

Ânurqm thanh vừzczpa dứoxekt, nàvdmxng ta cũytoqng ngồytkui xuốrwqgng, sau đkxcmóoxek cảslfv hai đkxcmslsru trầrblmm mặndqkc.

“Vẫotyrn làvdmx nhâifgsn khi còqozcn nóoxekng mau chúkxcmt ăvjqen đkxcmi!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu đkxcmslfvo mắlcket liềslsrn đkxcmrwqgi diệkhhyn vớmafwi hai mắlcket Vâifgsn Tuyếlcket Phi, nhìvjqen mộwuoht láohrat, nàvdmxng ta cưndqkzphdi ra tiếlckeng: “Ngưndqkơodrei cũytoqng đkxcmi xe ngựbcpja mệkhhyt nhọjhpvc, ăvjqen xong rồytkui còqozcn phảslfvi nghỉxsrb ngơodrei thậslfvt tốrwqgt!”


ifgsn Tuyếlcket Phi nhìvjqen chằsjhsm chằsjhsm vàvdmxo Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu, trầrblmm mặndqkc mộwuoht hồytkui lâifgsu, nàvdmxng rốrwqgt cuộwuohc cầrblmm đkxcmũytoqa lêytoqn, nâifgsng tay gắlckep mộwuoht miếlckeng tônurqm phỉxsrb thúkxcmy đkxcmưndqka đkxcmếlcken bêytoqn miệkhhyng.

Đytoqwuoht nhiêytoqn giốrwqgng nhưndqk nghĩgqxs đkxcmếlcken cáohrai gìvjqe, áohranh mắlcket nàvdmxng run lêytoqn, tay cầrblmm đkxcmũytoqa cũytoqng dừzczpng lạdpnci mộwuoht chúkxcmt, cuốrwqgi cùxsrbng đkxcmndqkt lạdpnci miếlckeng tônurqm vàvdmxo trong báohrat, yêytoqn lặndqkng nhìvjqen Mộwuoh Duing Thanh Liễzdvhu, khônurqng hềslsroxek đkxcmwuohng táohrac kếlcke tiếlckep.

“Sao vậslfvy? Sao lạdpnci khônurqng ăvjqen? Chẳmahmng lẽylbnvdmx khônurqng hợmpmzp khẩzmsvu vịacjp?” Tráohrai tim Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu đkxcmwuoht nhiêytoqn khônurqng thểodre khốrwqgng chếlcke đkxcmưndqkmpmzc màvdmx nhảslfvy lêytoqn thìvjqenh thịacjpch, bàvdmxn tay nắlckem chặndqkt lạdpnci, lòqozcng bàvdmxn tay chảslfvy đkxcmrblmy mồytkunurqi, cảslfvm giáohrac sợmpmzxsrbi giốrwqgng nhưndqk muốrwqgn dìvjqem chếlcket ngưndqkzphdi, hônurq hấnavxp cũytoqng trởkxcmytoqn khóoxek khăvjqen, cóoxek cảslfvm giáohrac muốrwqgn chạdpncy trốrwqgn thậslfvt nhanh, nhưndqkng màvdmxvdmxng khônurqng thểodre đkxcmi. Vìvjqevdmxi tửzphd, nàvdmxng bắlcket buộwuohc phảslfvi làvdmxm nhưndqk vậslfvy.

“Khônurqng thíacjpch ăvjqen tônurqm còqozcn cóoxek nhữqozcng móoxekn kháohrac, ngưndqkơodrei nếlckem thửzphd đkxcmi, đkxcmâifgsy đkxcmslsru làvdmxifgsm ýwmff củqmcoa ta!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu duỗytkui tay đkxcmzmsvy nhữqozcng móoxekn ăvjqen kháohrac đkxcmếlcken trưndqkmafwc mặndqkt Vâifgsn Tuyếlcket Phi, miễzdvhn cưndqkunqhng kékrsoo ra mộwuoht nụkumlndqkzphdi.

“Thanh Liễzdvhu, hắlcken đkxcmrwqgi vớmafwi ngưndqkơodrei khônurqng tốrwqgt đkxcmúkxcmng khônurqng?” Vâifgsn Tuyếlcket Phi nhìvjqen đkxcmrblmy bàvdmxn móoxekn ăvjqen, đkxcmâifgsy làvdmx nhữqozcng móoxekn nàvdmxng thíacjpch nhấnavxt ởkxcm kiếlckep trưndqkmafwc. Nghĩgqxs vậslfvy, giọjhpvng nóoxeki lạdpncnh lẽylbno bậslfvt thốrwqgt lêytoqn.

ndqkơodrei cưndqkzphdi trêytoqn mặndqkt Thanh Liễzdvhu đkxcmwuoht nhiêytoqn cứoxekng đkxcmzphd, nhìvjqen áohranh mắlcket thấnavxu triệkhhyt củqmcoa Vâifgsn Tuyếlcket Phi, nàvdmxng cảslfvm giáohrac tim đkxcmslfvp nhưndqk sấnavxm, biểodreu tìvjqenh cóoxek chúkxcmt hoảslfvng hốrwqgt, từzczp “hắlcken” nàvdmxy làvdmxxsrbng đkxcmodre chỉxsrb ai, trong lòqozcng nàvdmxng đkxcmưndqkơodreng nhiêytoqn biếlcket rõzmsv. Nghĩgqxs đkxcmếlcken nam nhâifgsn đkxcmóoxek, tráohrai tim trong ngựbcpjc lạdpnci ẩzmsvn ẩzmsvn đkxcmau, nhưndqk thủqmcoy triềslsru phun tràvdmxo. Trêytoqn ngưndqkzphdi ngoạdpnci trừzczp cảslfvm giáohrac mệkhhyt mỏzmsvi vônurq lựbcpjc, còqozcn cóoxek đkxcmau đkxcmmafwn đkxcmếlcken tậslfvn xưndqkơodreng cốrwqgt.

“Khônurqng cóoxek tốrwqgt hay khônurqng, ta mang thai con củqmcoa hắlcken, chỉxsrboxek nhưndqk vậslfvy màvdmx thônurqi!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu híacjpt sâifgsu mộwuoht hơodrei, ngồytkui xuốrwqgng cáohrai ghếlckeytoqn cạdpncnh nàvdmxng.

xsrbng Vâifgsn Tuyếlcket Phi bốrwqgn mắlcket nhìvjqen nhau, Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu míacjpm mônurqi, áohranh mắlcket giãxsrby dụkumla hồytkui lâifgsu, cuốrwqgi cùxsrbng dưndqkzphdng nhưndqk hạdpnc quyếlcket tâifgsm, thăvjqem dòqozc hỏzmsvi: “Ngưndqkơodrei làvdmx Tiếlcket Phỉxsrb, Tiếlcket Hoàvdmxng Hậslfvu?”

kxcmc nàvdmxy Vâifgsn Tuyếlcket Phi khônurqng chúkxcmt chầrblmn chờzphd gậslfvt đkxcmrblmu, trong áohranh mắlcket khiếlckep sợmpmz củqmcoa Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu, nàvdmxng khẳmahmng đkxcmacjpnh hỏzmsvi: “Làvdmx Mộwuoh Dung Thanh Y nóoxeki cho ngưndqkơodrei?”

Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu gậslfvt gậslfvt đkxcmrblmu, lộwuoh ra ýwmffndqkzphdi xuấnavxt pháohrat từzczp tậslfvn đkxcmáohray lòqozcng: “Ngưndqkơodrei thậslfvt sựbcpjvdmx Tiếlcket Phỉxsrb, thậslfvt tốrwqgt quáohra!” Rồytkui sau đkxcmóoxekndqkzphdng nhưndqk nghĩgqxs đkxcmếlcken cáohrai gìvjqe, nàvdmxng cúkxcmi đkxcmrblmu, rũytoq mi mắlcket xuốrwqgng, đkxcmônurqi mắlcket đkxcmmdfnp khônurqng che giấnavxu nổnavxi chua xóoxekt thậslfvt sâifgsu, mônurqi run run thốrwqgt ra mộwuoht câifgsu: “Thậslfvt xin lỗytkui, hônurqm nay ngưndqkơodrei gặndqkp đkxcmưndqkmpmzc ta ởkxcm đkxcmâifgsy khônurqng phảslfvi làvdmx ngẫotyru nhiêytoqn, kỳsopo thậslfvt làvdmx ta tớmafwi đkxcmâifgsy đkxcmodre giếlcket ngưndqkơodrei!”

“Câifgsu nóoxeki vừzczpa rồytkui làvdmx ngưndqkơodrei cốrwqg ýwmff tiếlcket lộwuoh cho ta khônurqng phảslfvi sao? Hơodren nữqozca bêytoqn tronmg đkxcmytku ăvjqen nàvdmxy căvjqen bảslfvn làvdmx khônurqng cóoxek đkxcmwuohc, ngưndqkơodrei cầrblmn gìvjqe phảslfvi xin lỗytkui ta?”Vâifgsn Tuyếlcket Phi lạdpnci lầrblmn nữqozca dùxsrbng đkxcmũytoqa gắlckep miếlckeng tônurqm lêytoqn, đkxcmưndqka vàvdmxo trong miệkhhyng, nhai nhai mấnavxy miếlckeng, cưndqkzphdi đkxcmếlcken hai mắlcket cong lêytoqn giốrwqgng nhưndqkvdmxnh trăvjqeng non: “Hưndqkơodreng vịacjpytoqng khônurqng tệkhhy lắlckem, ngưndqkơodrei quảslfv nhiêytoqn vẫotyrn nhớmafwzmsv ta thíacjpch ăvjqen cáohrai gìvjqe nhấnavxt!”

Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu bỗytkung nhiêytoqn ngẩzmsvng đkxcmrblmu, tỉxsrb mỉxsrb đkxcmáohranh giáohra khuônurqn mặndqkt xinh đkxcmmdfnp tao nhãxsrb củqmcoa Vâifgsn Tuyếlcket Phi, thấnavxy nàvdmxng thựbcpjc sựbcpj khônurqng đkxcmodre chuyệkhhyn vừzczpa rồytkui vàvdmxo lòqozcng, trong lòqozcng nàvdmxng ta vừzczpa áohray náohray vừzczpa cảslfvm đkxcmwuohng, hốrwqgc mắlcket hơodrei hơodrei phiếlckem hồytkung, tăvjqeng thêytoqm thanh âifgsm oáohran hậslfvn nóoxeki: “Nếlckeu ta thựbcpjc sựbcpj bỏzmsv thuốrwqgc đkxcmwuohc vàvdmxo, thìvjqeifgsy giờzphd ngưndqkơodrei đkxcmãxsrbvdmx mộwuoht khốrwqgi thi thểodre lạdpncnh băvjqeng rồytkui!”

“Nhưndqkng màvdmx ngưndqkơodrei khônurqng thểodre hạdpnc thủqmco đkxcmưndqkmpmzc, khônurqng phảslfvi sao?” Vâifgsn Tuyếlcket Phi hồytkun nhiêytoqn khônurqng thègcxtm đkxcmodre ýwmff, cưndqkzphdi vớmafwi Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu.

“Ngưndqkơodrei khônurqng cầrblmn an ủqmcoi ta, trong lòqozcng ta tựbcpj biếlcket, lúkxcmc đkxcmrblmu bọjhpvn họjhpvxsrbng hàvdmxi tửzphd uy hiếlckep ta, ta xáohrac thựbcpjc cóoxek ýwmff muốrwqgn giếlcket ngưndqkơodrei!” Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu nhìvjqen nàvdmxng mộwuoht cáohrai, rồytkui sau đkxcmóoxekkxcmi đkxcmrblmu lẳmahmng lặndqkng nhìvjqen cáohrai bụkumlng hơodrei nhônurqytoqn, giọjhpvng đkxcmiệkhhyu nhẹmdfn nhàvdmxng xuốrwqgng: “Cho tớmafwi nay đkxcmslsru làvdmx ta cưndqkunqhng cầrblmu, từzczp mộwuoht kháohrac hắlcken vìvjqe muốrwqgn ởkxcmytoqn Mộwuoh Dung Thanh Y màvdmxvjqenh nguyệkhhyn làvdmxm tháohrai giáohram, ta cũytoqng đkxcmãxsrb hiểodreu rõzmsv, suốrwqgt cuộwuohc đkxcmzphdi nàvdmxy, cho dùxsrb ta vìvjqe hắlcken màvdmx hy sinh bao nhiêytoqu, hắlcken cũytoqng sẽylbn khônurqng vứoxekt bỏzmsv Mộwuoh Dung Thanh Y màvdmxytoqu ta!”

“Nhưndqkng màvdmx, lúkxcmc đkxcmóoxek ta đkxcmãxsrb mang thai, ta khônurqng thểodre đkxcmodre cho hàvdmxi tửzphd khônurqng cóoxek phụkuml thâifgsn, cho dùxsrb Quan Báohra Luâifgsn chỉxsrbytoqu Mộwuoh Dung Thanh Y cũytoqng tốrwqgt, chỉxsrb cầrblmn hàvdmxi tửzphd củqmcoa ta cóoxek mộwuoht cáohrai phụkuml thâifgsn trêytoqn danh nghĩgqxsa làvdmx đkxcmqmco rồytkui!” Khóoxeke miệkhhyng Mộwuoh Dung Thanh Liễzdvhu nhếlckech lêytoqn, tựbcpj giễzdvhu cưndqkzphdi cưndqkzphdi: “Ta vẫotyrn luônurqn nghĩgqxs nhưndqk vậslfvy, vẫotyrn luônurqn nhẫotyrn nhịacjpn cầrblmu toàvdmxn, nhưndqkng màvdmx cho đkxcmếlcken hônurqm nay ta mớmafwi nhìvjqen rõzmsv sựbcpj thậslfvt, rốrwqgt cuộwuohc cóoxek thểodre khônurqng hềslsrndqku luyếlcken màvdmx buônurqng xuốrwqgng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.