Đích Nữ Vương Phi

Chương 144 : Muốn cả đời

    trước sau   
artzng lúvyhic vầgzupng sánrzdng màpramu hồymwvng nhạyimot dâqyyeng lêfmbyn từcrma phífmbya châqyyen trờnurfi, tia sánrzdng mặywnmt trờnurfi đefrngzupu tiêfmbyn cũbjvong sàpram xuốgrrbng mặywnmt đefrnwsnqt, vạyimon vậcrmat nhưyoha sốgrrbng lạyimoi, đefrnưyohanurfng phốgrrb quạyimonh quẽonnmbjvong tấwsnqp nậcrmap ngưyohanurfi đefrnếqvcdn ngưyohanurfi đefrni, vôyrihartzng nánrzdo nhiệrfpbt!

Xe ngựzmyra đefrneespt nhiêfmbyn dừcrmang lạyimoi trưyohaauvbc cửdslxa khánrzdch đefrniếqvcdm trong mộeespt trấwsnqn nhỏnrzd, Bạyimoch Phong trựzmyrc tiếqvcdp đefrni đefrnếqvcdn trưyohaauvbc xe cung kífmbynh nófpbei: “Chủtfpk tửdslx, đefrnãtzva đefrnếqvcdn chợmurm, chúvyhing ta ởbjle lạyimoi đefrnâqyyey nghỉqyye ngơeespi mộeespt chúvyhit, sau đefrnófpbe sẽonnm tiếqvcdp tụikzhc lêfmbyn đefrnưyohanurfng.”

yoha Nam Tuyệrfpbt nhìuioin thoánrzdng qua tiểhkjmu nữmelo nhâqyyen đefrnang dựzmyra vàpramo ngựzmyrc mìuioinh ngủtfpk say sưyohaa, con ngưyohaơeespi ôyrihn nhuậcrman xẹnrzdt qua vẻnhghwsnqm ánrzdp, sau đefrnófpbe gợmurmn lêfmbyn khófpbee môyrihi: “Ngưyohaơeespi đefrni an bàprami phòintung nghỉqyye trưyohaauvbc đefrni, ta sẽonnm xuốgrrbng sau.”

Bạyimoch Phong tuy rằwspgng khôyrihng rõnhghuioinh cảvoainh trong xe nhưyohang cũbjvong cófpbe thểhkjm đefrnnrzdn đefrnưyohamurmc đefrnôyrihi chúvyhit. Hắegldn vộeespi vàpramng nófpbei: “Thuộeespc hạyimo đefrnãtzva biếqvcdt!”

Trêfmbyn đefrnưyohanurfng phốgrrb khôyrihng ngừcrmang dộeespi đefrnếqvcdn nhữmelong tạyimop âqyyem chófpbei tai, cófpbe tiếqvcdng hòintuaotot, tiếqvcdng rao hàpramng, tiếqvcdng trẻnhgh con nôyrih đefrnùartza...từcrmang đefrnmurmt nốgrrbi tiếqvcdp nhau.

qyyen Tuyếqvcdt Phi nghiêfmbyng đefrngzupu mộeespt cánrzdi, đefrngzupu nhỏnrzd trựzmyrc tiếqvcdp tụikzht xuốgrrbng từcrma trong ngựzmyrc Tưyoha Nam Tuyệrfpbt, đefrnikzhng vàpramo đefrnùartzi hắegldn. Lựzmyrc đefrnyimoo khánrzd lớauvbn làpramm cho hai mắegldt nàpramng bỗfmbyng nhiêfmbyn mởbjle ra.


Đjmyngzupu ófpbec mờnurf mịbjvot, Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi giơeesp tay day day tránrzdn, ngửdslxi hơeespi thởbjle nam tífmbynh quen thuộeespc, cảvoaim nhậcrman đefrnưyohamurmc đefrneespwsnqm dâqyyeng lêfmbyn từcrma phífmbya dưyohaauvbi đefrngzupu, tay nàpramng sữmelong lạyimoi, thâqyyen hìuioinh cứpvglng đefrnnurf, sau đefrnófpbe khôyrihng tựzmyr chủtfpk đefrnưyohamurmc bófpbep nhẹnrzd hai cánrzdi trêfmbyn đefrnùartzi Tưyoha Nam Tuyệrfpbt, đefrnôyrihi mắegldt di chuyểhkjmn lêfmbyn phífmbya trêfmbyn, đefrneespt nhiêfmbyn đefrnófpben nhậcrman ánrzdnh mắegldt cưyohanurfi nhưyoha khôyrihng cưyohanurfi củtfpka ai đefrnófpbe.

“Tỉqyyenh?” Giọaotong nófpbei ôyrihn nhuậcrman củtfpka nam nhâqyyen vang lêfmbyn trêfmbyn đefrnqyyenh đefrngzupu, khófpbee miệrfpbng lộeesp ra mộeespt ýnrzdyohanurfi trêfmbyu chọaotoc.

Rung đefrneespng giốgrrbng nhưyoha tia séaotot đefrnánrzdnh xuốgrrbng, đefrneespt nhiêfmbyn trong ófpbec trốgrrbng rỗfmbyng, trưyohaauvbc mắegldt chỉqyyeintun đefrnôyrihi môyrihi hồymwvng diễywnmm sánrzdng bófpbeng.

Mộeespt lúvyhic sau, đefrnmurmi nàpramng phụikzhc hồymwvi tinh thầgzupn lạyimoi, vộeespi vàpramng bòintu dậcrmay từcrma trêfmbyn ngưyohanurfi hắegldn, sau đefrnófpbe nhanh chófpbeng lui vềmurm phífmbya sau, kéaotoo ra khoảvoaing cánrzdch giữmeloa hai ngưyohanurfi.

“Chàpramng rõnhghpramng ngồymwvi đefrngrrbi diệrfpbn vớauvbi ta, sao bâqyyey giờnurf lạyimoi chạyimoy đefrnếqvcdn bêfmbyn cạyimonh ta?” Sắegldc mặywnmt Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi mang theo mộeespt chúvyhit tứpvglc giậcrman, cao giọaotong chấwsnqt vấwsnqn.

Ápramnh mắegldt Tưyoha Nam Tuyệrfpbt gắegldt gao khófpbea lạyimoi trêfmbyn ngưyohanurfi nữmelo tửdslx trưyohaauvbc mắegldt, nhìuioin gưyohaơeespng mặywnmt hơeespi phiếqvcdm hồymwvng củtfpka nàpramng, khófpbee miệrfpbng hắegldn lộeesp ra ýnrzdyohanurfi nhàpramn nhạyimot, giọaotong nófpbei mang theo mộeespt chúvyhit hàprami hưyohaauvbc vui vẻnhgh: “Ta vẫpramn luôyrihn ngồymwvi ởbjle vịbjvo trífmby củtfpka mìuioinh, chưyohaa hềmurm đefrneespng đefrncrmay tífmbypramo!” Nófpbei xong còintun khôyrihng quêfmbyn dùartzng ánrzdnh mắegldt cófpbe ýnrzd ánrzdm chỉqyye nhìuioin nàpramng mộeespt cánrzdi.

qyyen Tuyếqvcdt Phi lúvyhic nàpramy mớauvbi bìuioinh tĩpramnh lạyimoi, nhìuioin thoánrzdng qua vịbjvo trífmby củtfpka hai ngưyohanurfi, ngàpramy hoom qua nàpramng rõnhghpramng ngồymwvi ởbjlefmbyn nàpramy, sao khi tỉqyyenh dậcrmay lạyimoi đefrneespt nhiêfmbyn lăyohan sang phífmbya đefrngrrbi diệrfpbn?

Nhậcrman thấwsnqy ánrzdnh mắegldt hoàprami nghi củtfpka nàpramng, Tưyoha Nam Tuyệrfpbt chẳnmowng cófpbe chúvyhit ýnrzd đefrnbjvonh giảvoaii thífmbych nàpramo, sắegldc mặywnmt vẫpramn bìuioinh tĩpramnh lạyimonh nhạyimot, giọaotong nófpbei khôyrihng cao khôyrihng thấwsnqp, nhífmbych ngưyohanurfi vềmurm phífmbya cửdslxa xe: “Đjmynãtzva tớauvbi khánrzdch đefrniếqvcdm rồymwvi, vàpramo ăyohan mộeespt chúvyhit gìuioi đefrnófpbe, rửdslxa mặywnmt chảvoaii đefrngzupu rồymwvi tiếqvcdp tụikzhc lêfmbyn đefrnưyohanurfng!”

Nghĩpram đefrnếqvcdn mụikzhc đefrnífmbych ra ngoàprami lầgzupn nàpramy củtfpka bọaoton họaoto, Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi cũbjvong khôyrihng tiếqvcdp tụikzhc rốgrrbi rắegldm chuyệrfpbn vừcrmaa rồymwvi, lậcrmap tứpvglc đefrni theo Tưyoha Nam Tuyệrfpbt xuốgrrbng xe ngựzmyra vàpramo khánrzdch đefrniếqvcdm.

“Tiểhkjmu nưyohaơeespng tửdslx, đefrnikzhng vàpramo đefrnyimoi gia ta lạyimoi muốgrrbn cứpvgl thếqvcd bỏnrzd đefrni?”

“Buôyrihng tay!”

“Ta cứpvgl khôyrihng buôyrihng tay, ngưyohaơeespi vừcrmaa xôyrihpramo ta...”

Lờnurfi còintun chưyohaa dứpvglt, đefrneespt nhiêfmbyn “bịbjvoch” mộeespt tiếqvcdng, cùartzng vớauvbi tiếqvcdng kêfmbyu thảvoaim thiếqvcdt củtfpka nam nhâqyyen, tiếqvcdp theo làpram âqyyem thanh xìuioipramo bàpramn tánrzdn.


Xung quanh mộeespt trậcrman ồymwvn àpramo, tiểhkjmu nhịbjvo vộeespi vàpramng hôyrih: “Khánrzdch quan bớauvbt giậcrman, cófpbe việrfpbc gìuioi từcrma từcrmafpbei, từcrma từcrmafpbei...”

“Ngưyohaơeespi cánrzdi đefrnymwv tiệrfpbn kỹtddp nữmelo, cũbjvong dánrzdm đefrneespng thủtfpk vớauvbi đefrnyimoi gia ta, cho ngưyohaơeespi mặywnmt mũbjvoi ngưyohaơeespi còintun khôyrihng biếqvcdt xấwsnqu hổymwv, mấwsnqy ngưyohanurfi cánrzdc ngưyohaơeespi xôyrihng lêfmbyn cho ta, bắegldt nàpramng ta lạyimoi, ta muốgrrbn cho nàpramng ta biếqvcdt đefrnegldc tộeespi vớauvbi bổymwvn đefrnyimoi gia phảvoaii chịbjvou kếqvcdt cụikzhc thếqvcdpramo!”

Mệrfpbnh lệrfpbnh củtfpka hắegldn vừcrmaa ra, mấwsnqy nôyrih bộeespc ùartza lêfmbyn, vâqyyey chặywnmt xung quanh nữmelo tửdslx, côyrihng kífmbych tậcrmap thểhkjm.

Nhữmelong kẻnhghfpbe mặywnmt ởbjle đefrnâqyyey đefrnmurmu muốgrrbn xem kịbjvoch vui, lạyimoi khôyrihng cófpbe mộeespt ngưyohanurfi chịbjvou đefrni ra giúvyhip đefrnegld, theo nhữmelong đefrneespng tánrzdc càpramng ngàpramy càpramng chậcrmam chạyimop, trong lòintung Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi cũbjvong cófpbe chúvyhit khẩflcun trưyohaơeespng. Bởbjlei vìuioi nữmelo tửdslxpramy khôyrihng phảvoaii ai khánrzdc màpram chífmbynh làpram chífmbynh thêfmby củtfpka Quan Bánrzd Luâqyyen, tỷojup tỷojup củtfpka Mộeesp Dung Thanh Y, Mộeesp Dung Thanh Liễywnmu. Kiêfmbyps trưyohaauvbc nàpramng vàpram nữmelo nhâqyyen nàpramy cũbjvong cófpbe chúvyhit quen biếqvcdt, tựzmyr nhiêfmbyn biếqvcdt võnhghyrihng củtfpka nữmelo nhâqyyen nàpramy cũbjvong khôyrihng phảvoaii quánrzd tốgrrbt, miễywnmn cưyohaegldng cófpbe thểhkjmpvglng phófpbe mấwsnqy côyrihng tửdslx ăyohan chơeespi tránrzdc tánrzdng, nhưyohang màpram mấwsnqy tùartzy tùartzng nàpramy đefrnmurmu làpram ngưyohanurfi cófpbenhghyrihng, huốgrrbng hồymwvfpbe thểhkjm thấwsnqy bụikzhng củtfpka nàpramng ta hơeespi nhôyrihfmbyn, nhìuioin làpram biếqvcdt đefrnang mang thai.

“Muốgrrbn giúvyhip đefrnegld?” Tưyoha Nam Tuyệrfpbt nhẹnrzd giọaotong dòintu hỏnrzdi, con ngưyohaơeespi sâqyyeu thẳnmowm nhưyoha hồymwvqyyeu.

Trưyohaauvbc khi xuốgrrbng xe ngựzmyra Tưyoha Nam Tuyệrfpbt vàpramqyyen Tuyếqvcdt Phi đefrnmurmu đefrnãtzva dịbjvoch dung, vìuioi tránrzdnh cho ngưyohanurfi khánrzdc chúvyhi ýnrzd, hai ngưyohanurfi bọaoton họaotoqyyey giờnurf chẳnmowng khánrzdc gìuioinrzdnrzdnh bìuioinh thưyohanurfng. Nhìuioin nữmelo tửdslx kiệrfpbt ngạyimoo bấwsnqt tuâqyyen kia, trong lòintung nàpramng cófpbe chúvyhit do dựzmyr.

Chífmbynh ởbjlevyhic Mộeesp Dung Thanh Liễywnmu đefrnang chuyêfmbyn tâqyyem đefrngrrbi phófpbe đefrngrrbi thủtfpk trưyohaauvbc mặywnmt, mộeespt nam nhâqyyen vẫpramn luôyrihn đefrnpvglng bêfmbyn cạyimonh đefrneespt nhiêfmbyn đefrnánrzd mộeespt cánrzdi ghếqvcd vềmurm phífmbya nàpramng ta.

“Cẩflcun thậcrman!” Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi kinh hôyrih, vộeespi vàpramng duỗfmbyi tay đefrnánrzdnh bay cánrzdi chéaoton bêfmbyn cạyimonh, vậcrman nộeespi lựzmyrc néaotom vềmurm phífmbya nam nhâqyyen kia. Lúvyhic nàpramy nàpramng cũbjvong khôyrihng rảvoainh che dấwsnqu thâqyyen phậcrman, nhìuioin Mộeesp Dung Thanh Liễywnmu vừcrmaa đefrnánrzdnh nhau vừcrmaa khôyrihng quêfmbyn dùartzng mộeespt tay bảvoaio vệrfpb bụikzhng, Vâqyyen Tuyếqvcdt Phi hạyimo quyếqvcdt tâqyyem. Lầgzupn nàpramy, nàpramng giúvyhip!

oOo

Mắegldt mặywnmt trờnurfi mơeesp hồymwv chiếqvcdu xuốgrrbng bófpbeng câqyyey loang lổymwv, trong khôyrihng khífmby phiếqvcdm hàpramn khífmby nhèyxum nhẹnrzd, bốgrrbn phífmbya tiểhkjmu việrfpbn sánrzdng trưyohang nhưyohang lạyimoi cựzmyrc kìuioi quạyimonh quẽonnm.

Nam nhâqyyen tuấwsnqn dậcrmat đefrnang đefrnpvglng khoanh tay, so vớauvbi ngàpramy xưyohaa, cảvoai ngưyohanurfi hắegldn thoạyimot nhìuioin gầgzupy đefrni rấwsnqt nhiềmurmu, ánrzdo gấwsnqm màpramu xanh ngọaotoc choàpramng lêfmbyn ngưyohanurfi hắegldn cófpbe chúvyhit rộeespng thùartzng thìuioinh. Thầgzupn sắegldc củtfpka hắegldn cófpbe vẻnhgh lo lắegldng nhàpramn nhạyimot, môyrihi mỏnrzdng mífmbym lạyimoi, ánrzdnh mắegldt thẳnmowng tắegldp nhìuioin ra phífmbya cửdslxa.

Bạyimoch Nhiễywnmm cầgzupm mộeespt kiệrfpbn ánrzdo khoánrzdc dàpramy rộeespng, đefrnpvglng ởbjle phífmbya sau nam nhâqyyen, si ngốgrrbc nhìuioin hồymwvi lâqyyeu.

Mộeespt trậcrman giófpbe lạyimonh thổymwvi qua, nhánrzdnh câqyyey trong việrfpbn khẽonnm đefrnung đefrnưyohaa, phánrzdt ra tiếqvcdng vang sàpramn sạyimot, đefrnófpbea hoa mỹtddp lệrfpbyohaauvbc ánrzdnh mặywnmt trờnurfi nhẹnrzd nhàpramng lay đefrneespng.


“Khụikzh…Khụikzh” Nam nhâqyyen đefrneespt nhiêfmbyn khom lưyohang, che ngựzmyrc lạyimoi, dùartzng hếqvcdt khífmby lựzmyrc ho mạyimonh vàprami tiếqvcdng, sau đefrnófpbe ngẩflcung đefrngzupu, sắegldc mặywnmt nhiễywnmm lêfmbyn mộeespt màpramu trắegldng nõnhghn bệrfpbnh tậcrmat.

“A Cảvoainh!” Bạyimoch Nhiễywnmm thu hồymwvi ánrzdnh mắegldt si mêfmby, bừcrmang tỉqyyenh từcrma trong cảvoainh đefrnnrzdp, bưyohaauvbc lêfmbyn phífmbya trưyohaauvbc vàprami bưyohaauvbc, lấwsnqy ra ánrzdo choàpramng khoánrzdc lêfmbyn trêfmbyn ngưyohanurfi nam nhâqyyen.

“A Cảvoainh, trêfmbyn ngưyohanurfi huynh còintun cófpbe vếqvcdt thưyohaơeespng, trờnurfi đefrnãtzvapramo thu rồymwvi, tuy rằwspgng mặywnmt trờnurfi đefrnãtzvafmbyn cao nhưyohang khôyrihng khífmby vẫpramn rấwsnqt lạyimonh lẽonnmo, huynh vẫpramn nêfmbyn vàpramo nhàpram nghỉqyye ngơeespi thìuioi tốgrrbt hơeespn!” Bạyimoch Nhiễywnmm cófpbe chúvyhit khôyrihng vui mởbjle miệrfpbng, mang theo ýnrzd tứpvgl tránrzdch cứpvgl rấwsnqt nhẹnrzd, duỗfmbyi tay buộeespc lạyimoi ánrzdo choàpramng cho hắegldn.

Tiếqvcdp xúvyhic gầgzupn gũbjvoi vớauvbi nam nhâqyyen mìuioinh thífmbych nhưyoha vậcrmay, trong lòintung Bạyimoch Nhiễywnmm cófpbe chúvyhit ngưyohamurmng ngùartzng, trêfmbyn mặywnmt hơeespi hơeespi phiếqvcdm vẻnhghdslxng hồymwvng, mang theo vẻnhgh kiềmurmu mịbjvo đefrnywnmc trưyohang củtfpka nữmelo nhâqyyen. Nàpramng oánrzdn tránrzdch trừcrmang mắegldt Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh mộeespt cánrzdi: “Mạyimong củtfpka huynh khófpbe khăyohan lắegldm mớauvbi lấwsnqy lạyimoi đefrnưyohamurmc từcrma quỷojupyrihn quan, nhấwsnqt đefrnbjvonh khôyrihng đefrnưyohamurmc đefrnhkjm xảvoaiy ra chúvyhit sai lầgzupm nàpramo, bằwspgng khôyrihng mấwsnqy ngàpramy nay bổymwvn côyrihyohaơeespng mấwsnqt côyrihng vôyrih ífmbych!”

Cảvoaim giánrzdc đefrnưyohamurmc Bạyimoch Nhiễywnmm lo lắegldng vàpram quan tâqyyem, Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh quay ngưyohanurfi cưyohanurfi vớauvbi nàpramng, nụikzhyohanurfi dịbjvou dàpramng lịbjvoch sựzmyr tao nhãtzva. Hắegldn khôyrihng dấwsnqu vếqvcdt kéaotoo ra nàpramng ra khỏnrzdi ngưyohanurfi mìuioinh, giọaotong nófpbei khàpramn khàpramn: “Ta đefrnãtzva biếqvcdt. Tiểhkjmu Nhiễywnmm, bêfmbyn ngoàprami lạyimonh lẽonnmo, muộeespi đefrni vàpramo nhàpram trưyohaauvbc đefrni, ta ởbjlefmbyn ngoàprami đefrnmurmi thêfmbym mộeespt lánrzdt, mấwsnqy ngàpramy nay vẫpramn luôyrihn nằwspgm trêfmbyn giưyohanurfng, khôyrihng ra ngoàprami đefrni dạyimoo mộeespt chúvyhit, toàpramn thâqyyen đefrnmurmu thấwsnqy khófpbe chịbjvou!”

Nghe đefrnưyohamurmc lờnurfi quan tâqyyem mìuioinh từcrma miệrfpbng hắegldn, trong lòintung Bạyimoch Nhiễywnmm ngọaotot ngàpramo nhưyoha mậcrmat, nàpramng thâqyyem tìuioinh nhìuioin chăyoham chúvyhipramo nam tửdslxpramng thífmbych thậcrmat nhiềmurmu năyoham trưyohaauvbc mắegldt, ôyrihng trờnurfi đefrngrrbi xửdslx vớauvbi nàpramng khôyrihng tệrfpb, rốgrrbt cuộeespc cho nàpramng cơeesp hộeespi ởbjle lạyimoi bêfmbyn cạyimonh hắegldn, cũbjvong may nàpramng cuốgrrbi cùartzng cũbjvong đefrnuổymwvi kịbjvop.

“Thâqyyen thểhkjm ta rấwsnqt tốgrrbt, ngưyohanurfi cófpbe chuyệrfpbn làpram huynh mớauvbi đefrnúvyhing, trưyohaauvbc khi vếqvcdt thưyohaơeespng củtfpka huynh khỏnrzdi hẳnmown nhấwsnqt đefrnbjvonh phảvoaii chúvyhi ýnrzd, ngàpramn vạyimon lầgzupn đefrncrmang nhiễywnmm phong hàpramn!” Khófpbee miệrfpbng Bạyimoch Nhiễywnmm nởbjle nụikzhyohanurfi, sắegldc mặywnmt tăyohang thêfmbym mấwsnqy phầgzupn ôyrihn nhu, khôyrihng hềmurm thấwsnqy dánrzdng vẻnhgh ưyohaơeespng ngạyimonh kiêfmbyu ngạyimoo ngàpramy xưyohaa.

Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh lạyimoi nhìuioin thoánrzdng qua cổymwvng lớauvbn, sau đefrnófpbe thu hồymwvi tầgzupm mắegldt, nhìuioin nữmelo tửdslx trưyohaauvbc mắegldt giốgrrbng nhưyoha muốgrrbn nófpbei cánrzdi gìuioi, nhưyohang màprameespi hơeespi héaoto miệrfpbng, cuốgrrbi cùartzng vẫpramn làpram khôyrihng nófpbei, cứpvgl nhưyoha vậcrmay lặywnmp lạyimoi vàprami lầgzupn.

“A Cảvoainh, huynh cófpbe chuyệrfpbn gìuioi muốgrrbn nófpbei vớauvbi ta?” Bạyimoch Nhiễywnmm tựzmyr nhiêfmbyn làpram chúvyhi ýnrzd tớauvbi Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh mấwsnqt tựzmyr nhiêfmbyn, nhưyohang màprampramng khôyrihng nghĩpram nhiềmurmu, ởbjle trong mắegldt nàpramng, mấwsnqy ngàpramy nay làpram nhữmelong ngàpramy tốgrrbt đefrnnrzdp nhấwsnqt, cófpbe thểhkjmfpbei chuyệrfpbn vớauvbi nam nhâqyyen trưyohaauvbc mắegldt thêfmbym mộeespt câqyyeu cũbjvong làpram cựzmyrc kìuioi tốgrrbt!

“Tiểhkjmu Nhiễywnmm, chúvyhing ta ởbjlefmbyn ngoàprami mấwsnqy ngàpramy rồymwvi, đefrnếqvcdn khi nàpramo cófpbe thểhkjm trởbjle vềmurm?”Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh cuốgrrbi cùartzng vẫpramn hỏnrzdi ra nhữmelong lờnurfi nàpramy, hắegldn tựzmyr nhiêfmbyn biếqvcdt rõnhghqyyem tưyoha củtfpka nàpramng vớauvbi hắegldn, nhưyohang màpram trong lòintung hắegldn sớauvbm đefrnãtzvafpbe ngưyohanurfi, rốgrrbt cuộeespc khôyrihng thểhkjm chứpvgla thêfmbym mộeespt nữmelo nhâqyyen nàpramo khánrzdc nữmeloa. Hắegldn khôyrihng biếqvcdt trong thờnurfi gian hắegldn khôyrihng cófpbe mặywnmt, tìuioinh huốgrrbng kinh thàpramnh nhưyoha thếqvcdpramo rồymwvi, Tiêfmbyu Nhụikzhy Vũbjvofpbe xuốgrrbng tay vớauvbi Phỉqyye Nhi hay khôyrihng…Nhữmelong vấwsnqn đefrnmurmpramy vẫpramn luôyrihn quấwsnqn lấwsnqy hắegldn.

Bạyimoch Nhiễywnmm ngâqyyey ngưyohanurfi, mởbjle to hai mắegldt nhìuioin nam nhâqyyen trưyohaauvbc mắegldt, giốgrrbng nhưyoha muốgrrbn nhìuioin thấwsnqy mộeespt chúvyhit thầgzupn sắegldc đefrnùartza giỡegldn trêfmbyn mặywnmt hắegldn. Nhưyohang màpram nhìuioin hồymwvi lâqyyeu, tránrzdi tim nófpbeng bỏnrzdng củtfpka nàpramng rốgrrbt cuộeespc cũbjvong nguộeespi lạyimonh xuốgrrbng, trong lòintung khôyrihng che dấwsnqu đefrnưyohamurmc đefrnau đefrnauvbn.

“Tiểhkjmu Nhiễywnmm, lầgzupn nàpramy cảvoaim ơeespn muộeespi, nếqvcdu khôyrihng cófpbe muộeespi, chỉqyye sợmurm ta sớauvbm đefrnãtzva đefrni gặywnmp Diêfmbym Vưyohaơeespng rồymwvi!” Con ngưyohaơeespi thanh tuyềmurmn củtfpka Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh cófpbe mộeespt chúvyhit ôyrihn nhuậcrman ấwsnqm ánrzdp, đefrnymwvng thờnurfi còintun cófpbe mộeespt loạyimoi xin lỗfmbyi. Dừcrmang mộeespt chúvyhit, hắegldn nófpbei tiếqvcdp: “Hai ngàpramy nàpramy chúvyhing ta thu thậcrmap đefrnymwv đefrnyimoc, chuẩflcun bịbjvo trởbjle vềmurm đefrni!”

Tiếqvcdng nófpbei vừcrmaa dứpvglt, Bạyimoch Nhiễywnmm nhắegldm mắegldt lạyimoi, trựzmyrc tiếqvcdp nhàpramo vàpramo ngựzmyrc hắegldn, duỗfmbyi tay ôyrihm lấwsnqy eo hắegldn, đefrngzupu vùartzi vàpramo trong lòintung hắegldn, giọaotong nófpbei kiềmurmu mịbjvo vang lêfmbyn, mang theo vẻnhgh cầgzupu xin: “A Cảvoainh, chúvyhing ta cứpvgl tiếqvcdp tụikzhc sốgrrbng nhưyoha thếqvcdpramy đefrnưyohamurmc khôyrihng, coi nơeespi nàpramy làpram nhàpram củtfpka chúvyhing ta, vềmurm sau chỉqyyefpbe hai ngưyohanurfi chúvyhing ta, giốgrrbng nhưyoha phu thêfmbyuioinh thưyohanurfng vậcrmay!”

Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh hơeespi hơeespi sửdslxng sốgrrbt, sau đefrnófpbe duỗfmbyi tay vỗfmby nhẹnrzdfmbyn lưyohang Bạyimoch Nhiễywnmm, mộeespt lánrzdt sau, kéaotoo nàpramng ra khỏnrzdi lồymwvng ngựzmyrc củtfpka hắegldn, giọaotong nófpbei ôyrihn nhuậcrman nhẹnrzd nhàpramng: “Tiểhkjmu Nhiễywnmm, muộeespi làpramyrihyohaơeespng tốgrrbt, nhưyohang màpram ta vẫpramn luôyrihn xem muộeespi nhưyoha muộeespi muộeespi màpram đefrngrrbi đefrnãtzvai!”

“Ta khôyrihng phảvoaii muộeespi muộeespi củtfpka huynh!” Bạyimoch Nhiễywnmm ngẩflcung đefrngzupu, hai mắegldt hồymwvng hồymwvng trừcrmang Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh, giọaotong nófpbei béaoton nhọaoton kífmbych đefrneespng phảvoain bánrzdc: “Ta chỉqyyefpbe mộeespt tỷojup tỷojup, ta khôyrihng cófpbe ca ca, huynh khôyrihng phảvoaii ca ca củtfpka ta, chúvyhing ta khôyrihng cófpbe quan hệrfpb huyếqvcdt thốgrrbng!”

”Thựzmyrc xin lỗfmbyi…” Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh nhìuioin nữmelo tửdslx đefrnang đefrnau khổymwv trưyohaauvbc mắegldt, yêfmbyn lặywnmng cúvyhii đefrngzupu.

“Ta khôyrihng cầgzupn huynh xin lỗfmbyi, chỉqyye cầgzupn huynh bồymwvi ta, chỉqyyefpbe hai ngưyohanurfi chúvyhing ta, vẫpramn luôyrihn chung sốgrrbng ởbjle chỗfmbypramy, nhưyoha vậcrmay khôyrihng tốgrrbt sao?” Bạyimoch Nhiễywnmm vẫpramn nhưyohabjvo ôyrihm mộeespt chúvyhit kìuioi vọaotong, hèyxumn mọaoton khẩflcun cầgzupu nófpbei: “Nơeespi nàpramy thậcrmat tốgrrbt, khôyrihng cófpbe ngưyohaơeespi lừcrmaa ta gạyimot, khôyrihng cófpbe âqyyem mưyohau tífmbynh kếqvcd, mọaotoi ngưyohanurfi đefrnmurmu thuầgzupn phánrzdc nhưyoha vậcrmay, chúvyhing ta ởbjle chỗfmbypramy sẽonnm rấwsnqt hạyimonh phúvyhic. A Cảvoainh, cùartzng ta ởbjle lạyimoi đefrnâqyyey đefrnưyohamurmc khôyrihng?”

Trong lòintung Hạyimo Hầgzupu Cảvoainh đefrneespt nhiêfmbyn sinh ra nhèyxum nhẹnrzd ánrzdy nánrzdy, nếqvcdu làpram trưyohaauvbc đefrnâqyyey, hắegldn sẽonnm cựzmyr tuyệrfpbt khôyrihng chúvyhit lưyohau tìuioinh, thậcrmam chífmby sẽonnm khôyrihng quan tâqyyem tâqyyem tìuioinh củtfpka nàpramng nhưyoha thếqvcdpramo. Nhưyohang màpramqyyey giờnurf, nàpramng cứpvglu mạyimong hắegldn, hắegldn khôyrihng thểhkjm khôyrihng quan tâqyyem cảvoaim xúvyhic củtfpka nàpramng, hắegldn nhẹnrzd nhàpramng thởbjleprami: “Vậcrmay thìuioi đefrnmurmi vếqvcdt thưyohaơeespng củtfpka ta khỏnrzdi hẳnmown lạyimoi xuấwsnqt phánrzdt đefrni, ởbjle đefrnâqyyey nửdslxa thánrzdng nữmeloa, mấwsnqy ngàpramy nàpramy ta sẽonnm bồymwvi muộeespi làpramm nhữmelong việrfpbc muộeespi muốgrrbn làpramm!”

Khôyrihng đefrnmurmi Bạyimoch Nhiễywnmm hồymwvi thầgzupn lạyimoi, hắegldn trựzmyrc tiếqvcdp quay dầgzupu đefrni vàpramo trong phòintung, ánrzdnh mặywnmt trờnurfi chiếqvcdu nghiêfmbyng, mạyimofmbyn bófpbeng dánrzdng cao gầgzupy tuấwsnqn túvyhi củtfpka hắegldn mộeespt tầgzupng kim sắegldc quang mang.

“Còintun cófpbe nửdslxa thánrzdng sao?” Bạyimoch Nhiễywnmm nhìuioin chằwspgm chằwspgm bófpbeng dánrzdng đefrnang rờnurfi đefrni kia, lẩflcum bẩflcum tựzmyrfpbei: “Nhưyohang màpram ta muốgrrbn làpram cảvoai đefrnnurfi, làpramm sao bâqyyey giờnurf?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.