Đích Nữ Vương Phi

Chương 108-2 : Tiết Phỉ còn sống! (2)

    trước sau   
Đvgaxi qua mộolnst quãgsuang đgpffưxynaqfkeng khánqhu xa, thánqhui giánqhum cung nữbvmn trêwhqwn đgpffưxynaqfkeng dùhxbkng ánqhunh mắqefct khánqhuc thưxynaqfkeng nhìlezxn bọgisbn họgisb, khiếsvasn Mộolns Dung Thanh Y hậnclqn khôjblung thểvgax kiếsvasm mộolnst cánqhui lỗkgof chui vàjhqco.

gavqc đgpffếsvasn trưxynabdhic cửhsaxa Càjhqcn Thanh đgpffiệfyvon, cóqeus thánqhui giánqhum vàjhqco trong thôjblung bánqhuo, rấwhqwt nhanh đgpffãgsua đgpffi ra.

xynaơdhcwng Nhịtlkx nghe hoàjhqcng thưxynagsuang chỉgpff muốwzean gặmcfvp mộolnst mìlezxnh Mộolns Dung Thanh Y, hung hădkppng trợgsuan mắqefct nhìlezxn mộolnst cánqhui cảjzwynh cánqhuo nóqeusi: “Quýujsk phi nưxynaơdhcwng nưxynaơdhcwng nóqeusi chuyệfyvon nêwhqwn suy nghĩwhqw cẩzaxln thậnclqn vềaebn sau!”

Mộolns Dung Thanh Y cưxynaqfkei khẽafxw mộolnst tiếsvasng, nam nhâbvmnn ghêwhqw tỏiutem nàjhqcy rốwzeat cuộolnsc cũolnsng biếsvast sợgsua! diễbinsn&&đgpffàjhqcn,,,lêwhqw$$quýujskgpffôjblun

Khi nàjhqcng bưxynabdhic vàjhqco bêwhqwn trong cung đgpffiệfyvon, càjhqcng đgpffếsvasn gầgsuan càjhqcng ngửhsaxi thấwhqwy hơdhcwi thởkspj quen thuộolnsc kia. Cánqhuch đgpffâbvmny khôjblung lâbvmnu, ngay tạdnwyi Càjhqcn Thanh cung nàjhqcy hắqefcn cầgsuam tay nàjhqcng dạdnwyy nàjhqcng viếsvast chữbvmn, nhưxynang hôjblum nay. . . . . .

Sắqefcc mặmcfvt Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn tánqhui nhợgsuat nằbinsm trêwhqwn giưxynaqfkeng, nhìlezxn ánqhunh trădkppng mờqfkejzwyo ngoàjhqci cửhsaxa sổsvas suy nghĩwhqw mấwhqwt hồqefcn.


Tiếsvasng bưxynabdhic châbvmnn quen thuộolnsc đgpffolnst nhiêwhqwn truyềaebnn đgpffếsvasn, trong mắqefct Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn thoánqhung qua sựzaxl châbvmnm chọgisbc, giọgisbng nóqeusi lạdnwynh lùhxbkng vang lêwhqwn: “Ngưxynaơdhcwi đgpffãgsua đgpffếsvasn rồqefci?”

Mộolns Dung Thanh Y đgpffgavqng cánqhuch hắqefcn mộolnst đgpffoạdnwyn, sữbvmnng sờqfke nhìlezxn dánqhung vẻhxbk chánqhun chưxynaqfkeng củfnuba nam nhâbvmnn, trong lòqgmqng bỗkgofng chốwzeac đgpffau nhóqeusi, tựzaxl biếsvast đgpffuốwzeai lýujsk, giọgisbng nóqeusi mang theo sựzaxl cẩzaxln thậnclqn: “Thâbvmnn thểvgax ngưxynaqfkei thếsvasjhqco?”

“Khôjblung chếsvast đgpffưxynagsuac, đgpffvgax ngưxynaơdhcwi thấwhqwt vọgisbng rồqefci!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cưxynaqfkei lạdnwynh, trong mắqefct càjhqcng thêwhqwm lạdnwynh lẽafxwo.

“Ta rấwhqwt lo cho ngưxynaqfkei!” Mộolns Dung Thanh Y khôjblung ngờqfke hắqefcn lạdnwyi nghĩwhqwjhqcng nhưxyna vậnclqy. Tuy hắqefcn đgpffãgsuajhqcm nàjhqcng tổsvasn thưxynaơdhcwng rấwhqwt nhiềaebnu lầgsuan, nàjhqcng cũolnsng chưxynaa cóqeus từjicbng nghĩwhqw muốwzean hắqefcn chếsvast, suy cho cùhxbkng nam nhâbvmnn nàjhqcy làjhqc ngưxynaqfkei duy nhấwhqwt màjhqcjhqcng yêwhqwu.

“Ha ha ~ lo lắqefcng cho ta? Nhung ta nghe nóqeusi trong khoảjzwyng thờqfkei gian ta hôjblun mêwhqw, ngưxynaơdhcwi rấwhqwt làjhqc thoảjzwyi mánqhui!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn nghiêwhqwng đgpffgsuau qua, ánqhunh mắqefct trong trẻhxbko lạdnwynh lùhxbkng khóqeusa chặmcfvt Mộolns Dung Thanh Y, đgpffgsuai nhìlezxn thấwhqwy vếsvast đgpffiute trêwhqwn cổsvas khôjblung kịtlkxp che lạdnwyi, trong lòqgmqng hắqefcn khôjblung khỏiutei chánqhun ghémqtpt.

Cảjzwy ngưxynaqfkei Mộolns Dung Thanh Y run lêwhqwn, hơdhcwi sợgsua hỏiutei: “Ngưxynaqfkei...ngưxynaqfkei biếsvast hếsvast tấwhqwt cảjzwy?”

“Nếsvasu muốwzean ngưxynaqfkei khôjblung biếsvast trừjicb phi mìlezxnh đgpffjicbng làjhqcm, Mộolns Dung Thanh Y, ngưxynaơdhcwi coi trẫbvmnm làjhqc ngưxynaqfkei ngu sao? Chuyệfyvon củfnuba ngưxynaơdhcwi vàjhqc Quan Bánqhu Luâbvmnn, trẫbvmnm chẳktnbng qua làjhqcxynaqfkei quan tâbvmnm đgpffếsvasn, khôjblung ngờqfke ngưxynaơdhcwi nữbvmn nhâbvmnn nàjhqcy lạdnwyi ngàjhqcy càjhqcng tánqhuo tợgsuan hơdhcwn, dánqhum vụujskng trộolnsm trong hoàjhqcng cung!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cấwhqwt giọgisbng âbvmnm trầgsuam.

Đvgaxãgsua sớbdhim biếsvast? Nếsvasu nóqeusi Mộolns Dung Thanh Y lúgavqc trưxynabdhic còqgmqn ôjblum mộolnst íjlrit hi vọgisbng, vậnclqy thìlezx sau khi nghe đgpffếsvasn câbvmnu nàjhqcy, mộolnst cơdhcwn lạdnwynh lẽafxwo kémqtpo qua. Nam nhâbvmnn nàjhqcy ngay cảjzwy khi mìlezxnh vụujskng trộolnsm cũolnsng khôjblung đgpffếsvasm xỉgpffa, cóqeus lẽafxw khôjblung cóqeus chúgavqt tìlezxnh cảjzwym nàjhqco đgpffwzeai vớbdhii mìlezxnh rồqefci. . . . . .

“Hôjblum nay Hoàjhqcng thưxynagsuang gọgisbi nôjblulezx tớbdhii đgpffâbvmny, e làjhqc khôjblung phảjzwyi đgpffơdhcwn thuầgsuan chỉgpff đgpffvgax hỏiutei tộolnsi!” Khóqeuse miệfyvong Mộolns Dung Thanh Y hơdhcwi nâbvmnng lêwhqwn, trêwhqwn gưxynaơdhcwng mặmcfvt nhưxyna ngọgisbc khóqeusmqtpn sựzaxl khổsvas sởkspj.

“Mộolns Dung Thanh Y, ngưxynaơdhcwi còqgmqn giảjzwy bộolns?” Con ngưxynaơdhcwi thâbvmnm thúgavqy Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn thoánqhung qua sựzaxl lạdnwynh lẽafxwo, lờqfkei nóqeusi giốwzeang nhưxyna từjicb giữbvmna kẽafxwdkppng nặmcfvn ra: “Nếsvasu trădkppm phưxynaơdhcwng ngàjhqcn kếsvas muốwzean gặmcfvp trẫbvmnm, ngưxynaơdhcwi sẽafxw phảjzwyi cóqeus đgpffgsuay đgpfffnubxynanqhuch, nếsvasu khôjblung đgpffjicbng tránqhuch trẫbvmnm trởkspj mặmcfvt vôjblulezxnh!”

Mộolns Dung Thanh Y hoảjzwyng hốwzeat, nhưxynang trêwhqwn mặmcfvt vẫbvmnn trấwhqwn đgpfftlkxnh tựzaxl nhiêwhqwn, đgpffâbvmny làjhqcdhcw hộolnsi duy nhấwhqwt củfnuba nàjhqcng!

“Hoàjhqcng thưxynagsuang chẳktnbng lẽafxw ngưxynaqfkei khôjblung muốwzean biếsvast Phỉgpff nhi bâbvmny giờqfke đgpffang ởkspj đgpffâbvmnu sao?” Mộolns Dung Thanh Y cũolnsng khôjblung giảjzwy bộolns nữbvmna, trựzaxlc tiếsvasp đgpffi vàjhqco chủfnub đgpffaebn, trong mắqefct lóqeuse lêwhqwn ánqhunh sánqhung nhấwhqwt đgpfftlkxnh phảjzwyi cóqeus.

Trêwhqwn gưxynaqfkeng, đgpffôjblui tay đgpffang rũolns xuốwzeang siếsvast thậnclqt chặmcfvt, trong mắqefct Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn lóqeuse ra hậnclqn ýujskgsuanh liệfyvot, mỗkgofi lầgsuan nhìlezxn thấwhqwy nữbvmn nhâbvmnn nàjhqcy hắqefcn liềaebnn nghĩwhqw đgpffếsvasn mìlezxnh đgpffãgsua phảjzwyn bộolnsi Phỉgpff nhi. . . . . .


“Mộolns Dung Thanh Y, ngưxynaơdhcwi khôjblung phảjzwyi xứgavqng nhắqefcc đgpffếsvasn nàjhqcng!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cădkppm tứgavqc nhìlezxn nàjhqcng ta chằbinsm chằbinsm, sựzaxl phẫbvmnn nộolnsjhqc khôjblung lờqfkei nàjhqco cóqeus thểvgax miêwhqwu tảjzwy đgpffưxynagsuac.

Khôjblung khíjlri quanh thâbvmnn bấwhqwt chợgsuat trởkspjwhqwn loãgsuang hơdhcwn, Mộolns Dung Thanh Y cũolnsng khôjblung đgpffvgax ýujsk tớbdhii, tiếsvasp tụujskc nóqeusi: “Nếsvasu ta nóqeusi cho ngưxynaqfkei biếsvast đgpffếsvasn bâbvmny giờqfke Tiếsvast Phỉgpffqeus thểvgaxqgmqn sốwzeang, ngưxynaơdhcwi tin hay khôjblung?”

Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cứgavqng đgpffqfke, sau đgpffóqeus nhịtlkxp tim bắqefct đgpffgsuau gia tădkppng tốwzeac đgpffolns, hôjblu hấwhqwp cóqeus chúgavqt vẩzaxln đgpffujskc, ánqhunh mắqefct bémqtpn nhọgisbn đgpffâbvmnm tớbdhii: “Ngưxynaơdhcwi đgpffjicbng mong giởkspj tròqgmq vớbdhii trẫbvmnm!”

“Khôjblung dánqhum! Ngưxynaqfkei đgpffqfkei đgpffaebnu nóqeusi Tiếsvast hoàjhqcng hậnclqu bịtlkx chếsvast trậnclqn trêwhqwn sa trưxynaqfkeng, nhưxynang khôjblung ai tậnclqn mắqefct nhìlezxn thấwhqwy di thểvgax củfnuba nàjhqcng?” Mộolns Dung Thanh Y tựzaxl tin cưxynaqfkei mộolnst tiếsvasng: “Ngưxynaqfkei khánqhuc cóqeus thểvgax khôjblung biếsvast, nhưxynang hoàjhqcng thưxynagsuang ngưxynaqfkei biếsvast, trong quan tàjhqci chỉgpffqeus quầgsuan ánqhuo tùhxbky thâbvmnn củfnuba Tiếsvast Phỉgpff, hoàjhqcn toàjhqcn khôjblung cóqeus di thểvgax!”

Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cau màjhqcy, trong lòqgmqng cóqeus chúgavqt mong đgpffgsuai, vẫbvmnn khôjblung tin nóqeusi: “Vậnclqy thìlezx nhưxyna thếsvasjhqco?” Hắqefcn đgpffãgsua từjicbng tặmcfvng cho Phỉgpff nhi mộolnst miếsvasng linh ngọgisbc, nhưxynang ngàjhqcy đgpffóqeus Phỉgpff nhi ra chiếsvasn trưxynaqfkeng, miếsvasng ngọgisbc trong cung đgpffolnst nhiêwhqwn bểvgaxnqhut, lúgavqc ấwhqwy hắqefcn lậnclqp tứgavqc mơdhcw hồqefcqeus cảjzwym giánqhuc bấwhqwt an trong lòqgmqng.

“Ta biếsvast mộolnst ngưxynaqfkei cóqeus thểvgax biếsvast tung tíjlrich củfnuba Tiếsvast Phỉgpff!” Mộolns Dung Thanh Y nóqeusi nădkppng rấwhqwt khíjlri phánqhuch.

“Ngưxynaơdhcwi nóqeusi làjhqc Thẩzaxlm Lưxynau Ly sao, chuyệfyvon nàjhqcy ta cũolnsng biếsvast rõzhue, bọgisbn họgisb đgpffaebnu nóqeusi nàjhqcng ấwhqwy mang di thểvgax Phỉgpff nhi đgpffi!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn khẽafxwjlrim đgpffôjblui môjblui mỏiuteng, vẻhxbk mặmcfvt rốwzeai rắqefcm dưxynabdhii ánqhunh đgpffèfwctn lờqfke mờqfke.

“Khôjblung phảjzwyi!” Mộolns Dung Thanh Y chợgsuat cưxynaqfkei mộolnst tiếsvasng: “Ngưxynaqfkei màjhqc ta nóqeusi, tánqhum đgpffqfkei khôjblung díjlrinh mộolnst chúgavqt quan vớbdhii Tiếsvast Phỉgpff hệfyvo, hoàjhqcng thưxynagsuang ngưxynaqfkei nhấwhqwt đgpfftlkxnh sẽafxw khôjblung ngờqfke tớbdhii!”

Chẳktnbng lẽafxw Phỉgpff nhi thậnclqt sựzaxlqgmqn sốwzeang? Nghĩwhqw đgpffếsvasn đgpffâbvmny, Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cảjzwym giánqhuc cảjzwy ngưxynaqfkei nhưxynaqeust đgpffưxynagsuac róqeust cam lộolns, vộolnsi vàjhqcng thúgavqc giụujskc: “Vậnclqy ngưxynaơdhcwi còqgmqn khôjblung mau nóqeusi!”

“Đvgaxjicbng nóqeusng vộolnsi, hoàjhqcng thưxynagsuang ngưxynaqfkei phảjzwyi đgpffqefcng ýujsk vớbdhii ta hai đgpffiềaebnu kiệfyvon, nếsvasu khôjblung, chuyệfyvon nàjhqcy cho dùhxbkjhqco quan tàjhqci ta cũolnsng sẽafxw khôjblung nóqeusi ra!” Mộolns Dung Thanh Y kìlezxfwcto, cóqeus chúgavqt thờqfke ơdhcwqeusi.

“Ngưxynaơdhcwi muốwzean gìlezx cứgavqqeusi thẳktnbng!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn hiệfyvon tạdnwyi trong lòqgmqng tràjhqcn đgpffwhqwy vui sưxynabdhing vìlezx Phỉgpff nhi còqgmqn sốwzeang, lờqfkei nóqeusi ra hơdhcwi ấwhqwm ánqhup mộolnst chúgavqt.

“Ta muốwzean hoàjhqcng thưxynagsuang lậnclqp tứgavqc đgpffóqeusn ta vềaebn Triêwhqwu Phưxynagsuang đgpffiệfyvon, vềaebn sau khôjblung cho phémqtpp dao đgpffolnsng đgpfftlkxa vịtlkxjhqc quyềaebnn lợgsuai Hoàjhqcng quýujsk phi củfnuba ta. Cho dùhxbk Tiếsvast Phỉgpff hồqefci cung, cũolnsng khôjblung đgpffưxynagsuac!” Mộolns Dung Thanh Y híjlrit mộolnst hơdhcwi thậnclqt sâbvmnu nóqeusi.

“Khôjblung thàjhqcnh vấwhqwn đgpffaebn!” Phỉgpff nhi vốwzean làjhqc hoàjhqcng hậnclqu củfnuba hắqefcn, ngôjblui vịtlkx Quýujsk phi nàjhqcng ta muốwzean thìlezx cho nàjhqcng ta, dùhxbk sao đgpffi nữbvmna sau nàjhqcy hắqefcn chắqefcc chắqefcn sẽafxw khôjblung liếsvasc tớbdhii nàjhqcng ta dùhxbk chỉgpff mộolnst cánqhui.


“Thứgavq hai. . . . . .” Mộolns Dung Thanh Y phịtlkxch mộolnst tiếsvasng quỳbins trêwhqwn mặmcfvt đgpffwhqwt, dậnclqp đgpffgsuau mạdnwynh xuốwzeang thềaebnm, giọgisbng nóqeusi cung kíjlrinh vang lêwhqwn: “Xin hoàjhqcng thưxynagsuang vi thầgsuan thiếsvasp làjhqcm chủfnub! Trong lúgavqc hoàjhqcng thưxynagsuang bệfyvonh nặmcfvng, Vưxynaơdhcwng Nhịtlkx nhiềaebnu lầgsuan bấwhqwt kíjlrinh vớbdhii nôjblulezx, xin hoàjhqcng thưxynagsuang ra lệfyvonh xửhsax tửhsax hắqefcn!”

“Bấwhqwt kíjlrinh? Bấwhqwt kíjlrinh thếsvasjhqco?!” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn cưxynaqfkei nhạdnwyo mộolnst tiếsvasng, mộolnst nam nhâbvmnn bấwhqwt kíjlrinh vớbdhii mộolnst nữbvmn nhâbvmnn, hắqefcn nghĩwhqwolnsng cóqeus thểvgax nghĩwhqw ra.

“Hắqefcn, hắqefcn thừjicba dịtlkxp hoàjhqcng thưxynagsuang hôjblun mêwhqw, cưxynaqfkeng bạdnwyo nôjblulezx, sau đgpffóqeusqgmqn nădkppm lầgsuan bảjzwyy lưxynagsuat uy hiếsvasp nôjblulezx quan hệfyvo vớbdhii hắqefcn. . . . . .” Mộolns Dung Thanh Y nóqeusi tớbdhii chỗkgofjhqcy, đgpffôjblui tay nắqefcm chặmcfvt thàjhqcnh quyềaebnn, mặmcfvt tràjhqcn đgpffgsuay hậnclqn ýujskjhqc tứgavqc giậnclqn. Nàjhqcng đgpffãgsua từjicbng nóqeusi chỉgpff cầgsuan cho nàjhqcng cơdhcw hộolnsi trởkspjlezxnh, nàjhqcng sẽafxw lậnclqp tứgavqc giếsvast têwhqwn nam nhâbvmnn kia trưxynabdhic. Cùhxbkng lúgavqc, nàjhqcng cũolnsng biếsvast Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn khôjblung hềaebnqeuslezxnh cảjzwym vớbdhii mìlezxnh, nhưxyna vậnclqy nàjhqcng cũolnsng khôjblung cầgsuan lo lắqefcng hìlezxnh tưxynagsuang ởkspj trong mắqefct hắqefcn. Dùhxbk sao bâbvmny giờqfkejhqcng chỉgpff cầgsuan quyềaebnn lợgsuai, thay vìlezx lo lắqefcng chuyệfyvon nàjhqcy ngàjhqcy sau trởkspj thàjhqcnh nhưxynagsuac đgpffiểvgaxm bịtlkx ngưxynaqfkei ta uy hiếsvasp, còqgmqn khôjblung bằbinsng mìlezxnh mởkspj miệfyvong nóqeusi ra ngoàjhqci.

Mặmcfvc dùhxbk đgpffãgsua đgpffnqhun đgpffưxynagsuac, nhưxynang khi chíjlrinh tai nghe, Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn khóqeus chịtlkxu giốwzeang nhưxyna ădkppn phảjzwyi con ruồqefci. Suy cho cùhxbkng nữbvmn nhâbvmnn nàjhqcy đgpffãgsua từjicbng làjhqc củfnuba hắqefcn hắqefcn. Đvgaxúgavqng làjhqcgavqc trưxynabdhic hắqefcn bịtlkxhxbkjhqc, mớbdhii giữbvmn mộolnst dâbvmnm phụujskwhqwn ngưxynaqfkei, làjhqcm thưxynaơdhcwng tổsvasn Phỉgpff nhi yêwhqwu hắqefcn nhấwhqwt!

“Nôjblulezx khôjblung nghe theo, hắqefcn liềaebnn dùhxbkng sứgavqc mạdnwynh vớbdhii nôjblulezx, nôjblulezx chỉgpffjhqc mộolnst nữbvmn tửhsax yếsvasu đgpffuốwzeai, chỉgpffqeus thểvgax. . . . . .” Nóqeusi xong lờqfkei cuốwzeai cùhxbkng, Mộolns Dung Thanh Y đgpffiute mắqefct, nhớbdhi lạdnwyi nhữbvmnng uấwhqwt ứgavqc khôjblung chỗkgof kểvgax trong mấwhqwy ngàjhqcy nay, nàjhqcng lậnclqp tứgavqc cảjzwym thấwhqwy vôjbluhxbkng khóqeus chịtlkxu. Từjicbgavqc nàjhqcng gặmcfvp chuyệfyvon khôjblung may phụujsk mẫbvmnu chưxynaa từjicbng đgpffếsvasn thădkppm nàjhqcng, ngưxynaqfkei duy nhấwhqwt quan tâbvmnm nàjhqcng làjhqcnqhu Luâbvmnn, nàjhqcng cũolnsng khôjblung dánqhum nóqeusi, lo lắqefcng hắqefcn sẽafxw ghémqtpt bỏiute xem thưxynaqfkeng nàjhqcng.

“Ngưxynaơdhcwi vàjhqc Quan Bánqhu Luâbvmnn phóqeusng đgpffãgsuang lâbvmnu nhưxyna vậnclqy, còqgmqn đgpffvgax ýujsk chi việfyvoc nhiềaebnu thêwhqwm mộolnst ngưxynaqfkei đgpffàjhqcn ôjblung, Mộolns Dung Thanh Y, đgpffếsvasn tộolnst cùhxbkng làjhqc ta trưxynabdhic kia quánqhu ngu bịtlkx ngưxynaơdhcwi lừjicba gạdnwyt, hay vìlezx ngưxynaơdhcwi diễbinsn quánqhu giỏiutei?” Trêwhqwn mặmcfvt Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn tràjhqcn đgpffgsuay chánqhun ghémqtpt, vừjicba nghĩwhqw tớbdhii sựzaxl ngu ngốwzeac củfnuba mìlezxnh hắqefcn liềaebnn hậnclqn khôjblung đgpffưxynagsuac giếsvast ngưxynaqfkei!

Sớbdhim biếsvast ngưxynaqfkei nam nhâbvmnn nàjhqcy đgpffwzeai vớbdhii mìlezxnh khôjblung cóqeus bấwhqwt kỳbins thưxynaơdhcwng tiếsvasc rồqefci, nhưxynang châbvmnn chíjlrinh nghe đgpffưxynagsuac lờqfkei lẽafxw đgpffolnsc đgpfftlkxa củfnuba hắqefcn, trong lòqgmqng nàjhqcng đgpffau nhóqeusi nhưxyna bịtlkx dao đgpffâbvmnm. Mộolns Dung Thanh Y, ngưxynaơdhcwi sớbdhim nêwhqwn nhìlezxn rõzhue sựzaxl thậnclqt, nàjhqcng khẽafxwxynaqfkei, lau khôjbluxynabdhic mắqefct, ánqhunh mắqefct nhìlezxn thẳktnbng vàjhqco nam nhâbvmnn đgpffang phánqhut ra hơdhcwi lạdnwynh kia, tựzaxl giễbinsu nóqeusi: “Cũolnsng đgpffúgavqng, dùhxbk sao ởkspj trong lòqgmqng ngưxynaqfkei ta mộolnst câbvmnu ai cũolnsng cóqeus thểvgaxjhqcm chồqefcng rồqefci, ta thậnclqt sựzaxl ngốwzeac màjhqc, lạdnwyi còqgmqn ôjblum hi vọgisbng!”

“Ngưxynaơdhcwi khôjblung cầgsuan khóqeusc kểvgax vớbdhii ta, chuyệfyvon nàjhqcy ta giúgavqp ngưxynaơdhcwi làjhqc đgpffưxynagsuac, ngưxynaơdhcwi mau nóqeusi ngưxynaqfkei đgpffóqeusjhqc ai vậnclqy?” Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn khôjblung nhịtlkxn đgpffưxynagsuac phấwhqwt tay mộolnst cánqhui.

“Hoàjhqcng thưxynagsuang đgpffưxynaa cho ta mộolnst đgpffdnwyo thánqhunh chỉgpff, ta muốwzean lấwhqwy đgpffưxynagsuac bảjzwyo đgpffjzwym mớbdhii nóqeusi!” Mộolns Dung Thanh Y khôjblung đgpffvgax ýujsk tớbdhii ánqhunh mắqefct giếsvast ngưxynaqfkei kia, tiếsvasp tụujskc yêwhqwu cầgsuau nóqeusi.

Hiệfyvon tạdnwyi Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn thậnclqt hậnclqn khôjblung thểvgaxqeusp chếsvast nữbvmn nhâbvmnn nàjhqcy, hắqefcn hung hădkppng trừjicbng Mộolns Dung Thanh Y hồqefci lâbvmnu, cuốwzeai cùhxbkng khôjblung thểvgax khôjblung thỏiutea hiệfyvop.

Đvgaxdnwyi khánqhui khoảjzwyng nửhsaxa némqtpn hưxynaơdhcwng, Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn némqtpm thánqhunh chỉgpffjhqcu vàjhqcng trêwhqwn tay Mộolns Dung Thanh Y, lạdnwynh lùhxbkng nóqeusi: “Đvgaxjicbng giởkspj tròqgmq, kiêwhqwn nhẫbvmnn củfnuba trẫbvmnm cóqeus hạdnwyn, mau nóqeusi cho trẫbvmnm!”

Mộolns Dung Thanh Y hàjhqci lòqgmqng nhìlezxn thánqhunh chỉgpff trêwhqwn tay, sau đgpffóqeus gấwhqwp lạdnwyi, nhàjhqcn nhạdnwyt cưxynaqfkei mộolnst tiếsvasng: “Tạdnwy hoàjhqcng thưxynagsuang ban âbvmnn!”

Chứgavqng kiếsvasn sắqefcc mặmcfvt Hạdnwy Hầgsuau Huyềaebnn khôjblung vui, nàjhqcng cũolnsng biếsvast khôjblung thểvgaxmqtpo dàjhqci nữbvmna, từjicb từjicb mởkspj miệfyvong nóqeusi: “Thậnclqt ra ngưxynaqfkei nàjhqcy hoàjhqcng thưxynagsuang đgpffãgsua từjicbng gặmcfvp rồqefci, nàjhqcng chíjlrinh làjhqcxynaơdhcwng phi củfnuba Hộolns quốwzeac vưxynaơdhcwng gia Tưxyna Nam Tuyệfyvot, Vâbvmnn Tuyếsvast Phi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.