Đích Nữ Vương Phi

Chương 105 : Cảnh tượng trong trí nhớ

    trước sau   
Sau khi cảpmncm thấyxsoy khônnwkng còrkcgn hơfpmli thởueac củqueea Tưjurh Nam Tuyệzgwat, Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi mớwylfi ngồqdmxi dậdxpmy, tiếzcsgp theo đkmcsehosi thàsdnmnh nam trang đkmcsãzcrk chuẩrkcgn bịdyou ngay từzgog trưjurhwylfc, đkmcsrkcgy cửixqta đkmcsi ra ngoàsdnmi.

Mủqueei châxwiyn chạehfvm xuốikving đkmcsyxsot, nhẹohob nhưjurhxwiyy bay, thanh thoáhbhgt nhưjurh chim Yếzcsgn, nháhbhgy mắwxevt bónzltng dáhbhgng đkmcsãzcrk biếzcsgn mấyxsot.

quee Thiềxtneu An thàsdnmnh làsdnm mộjjcot trung tâxwiym kinh tếzcsg củqueea khu vựuuwbc Bìqueenh Bắwxevc, nằcaoim phíanjsa trêehchn Kinh Thàsdnmnh hơfpmln trăjurhm dặfekim, sáhbhgu con tuấyxson mãzcrk trong đkmcsêehchm đkmcsen bay nhanh, trêehchn lưjurhng ngựuuwba chíanjsnh làsdnmxwiyn Tuyếzcsgt Phi, Thiêehchn Tầspuam vàsdnm bốikvin ngưjurhzcrki Xuâxwiyn Hạehfv Thu Đqwzzônnwkng.

hbhgu nữitqd tửixqt diệzgwan mạehfvo xinh đkmcsohobp, lúsbxac nàsdnmy đkmcsxtneu mặfekic nam trang, íanjst đkmcsi sựuuwb quyếzcsgn rũbbxe nữitqd nhi bìqueenh thưjurhzcrkng, ngưjurhwecxc lạehfvi nhiềxtneu thêehchm vàsdnmi phầspuan anh khíanjs củqueea nam nhâxwiyn.

Thờzcrki đkmcsiểbksjm chạehfvy tớwylfi ngãzcrk rẽsdnm, Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi lậdxpmp tứehfvc nắwxevm chặfekit dâxwiyy cưjurhơfpmlng, cho ngựuuwba ngừzgogng lạehfvi, phíanjsa sau năjurhm ngưjurhzcrki thấyxsoy thếzcsgbbxeng ngừzgogng lạehfvi theo.

“Chủquee tửixqt, hai con đkmcsưjurhzcrkng đkmcsxtneu đkmcsi đkmcsếzcsgn Thiềxtneu An thàsdnmnh, mộjjcot đkmcsưjurhzcrkng bộjjco mộjjcot đkmcsưjurhzcrkng thủqueey, chúsbxang ta quẹohobo tráhbhgi chíanjsnh làsdnm đkmcsưjurhzcrkng bộjjco, nhanh hơfpmln đkmcsưjurhzcrkng thủqueey, mộjjcot ngàsdnmy làsdnmnzlt thểbksj tớwylfi Thiềxtneu An!” Thiêehchn Tầspuam nghiêehchm túsbxac giảpmnci thíanjsch cho nàsdnmng nghe.


Đqwzzônnwki con ngưjurhơfpmli Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi thâxwiym trầspuam nhìqueen vềxtne phíanjsa trưjurhwylfc, làsdnmm cho ngưjurhzcrki ta nhìqueen khônnwkng thấyxsou tâxwiym tưjurh củqueea nàsdnmng, chỉjolz chốikvic láhbhgt sau, mắwxevt nàsdnmng lónzlte lêehchn, lạehfvnh giọhixjng ra lệzgwanh: “Chúsbxang ta rẽsdnm phảpmnci!”

Thiêehchn Tầspuam lãzcrko luyệzgwan thàsdnmnh thụanjsc khônnwkng tưjurhơfpmlng xứehfvng vớwylfi sốikvi tuổehosi củqueea mìqueenh, áhbhgnh mắwxevt nhìqueen Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi tràsdnmn đkmcsspuay quan tâxwiym vàsdnm lo lắwxevng: “Đqwzzưjurhzcrkng thủqueey gậdxpmp ghềxtnenh, hơfpmln nữitqda tốikvic đkmcsjjco sẽsdnm chậdxpmm hơfpmln cưjurhhbhgi ngựuuwba trêehchn đkmcsyxsot liềxtnen, vậdxpmy thìquee chắwxevc chắwxevn chúsbxang ta khônnwkng đkmcsuổehosi kịdyoup hai đkmcsjjcoi quâxwiyn củqueea Phong Cựuuwbc vàsdnm Phónzlt Hổehos rồqdmxi!”

“Chíanjsnh vìquee nhưjurh vậdxpmy chúsbxang ta mớwylfi chọhixjn đkmcsưjurhzcrkng thủqueey!” Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi quay đkmcsspuau nhìqueen thẳmurtng vàsdnmo áhbhgnh mắwxevt khónzlt hiểbksju củqueea Thiêehchn Tầspuam tiếzcsgp tụanjsc nónzlti: “Phong Cựuuwbc vàsdnm Phónzlt Hổehos hai ngưjurhzcrki họhixj đkmcsãzcrk sớwylfm đkmcsi trưjurhwylfc chúsbxang ta mộjjcot bưjurhwylfc, đkmcsang ởueac trưjurhwylfc mặfekit, vớwylfi nhâxwiyn sốikvi nhiềxtneu nhưjurh vậdxpmy, nhấyxsot đkmcsdyounh sẽsdnm chọhixjn đkmcsyxsot liềxtnen. Bâxwiyy giờzcrk chúsbxang ta cónzlt đkmcsuổehosi theo cũbbxeng khônnwkng kịdyoup, cho dùsdnm đkmcsuổehosi theo vẫlmijn tráhbhgnh khônnwkng đkmcsưjurhwecxc bứehfvt dâxwiyy đkmcsjjcong rừzgogng chạehfvm mặfekit bọhixjn họhixj. Tuy đkmcsưjurhzcrkng thủqueey khônnwkng nhanh bằcaoing đkmcsưjurhzcrkng bộjjco, nhưjurhng cũbbxeng khônnwkng chậdxpmm hơfpmln bao nhiêehchu, vảpmnc lạehfvi rấyxsot an toàsdnmn.”

Con ngưjurhơfpmli Thiêehchn Tầspuam chợwecxt lónzlte, sau đkmcsónzlt bừzgogng tỉjolznh hiểbksju ra nónzlti: “Chủquee tửixqt, ngưjurhzcrki cốikvi ýhatghbhgch khỏjolzi nhữitqdng ngưjurhzcrki đkmcsónzlt!”

xwiyn Tuyếzcsgt Phi gậdxpmt đkmcsspuau mộjjcot cáhbhgi: “Cứehfvng đkmcsikvii cứehfvng vớwylfi chúsbxang ta khônnwkng cónzlt kếzcsgt quảpmnc tốikvit, khônnwkng kháhbhgc nàsdnmo lấyxsoy trứehfvng chọhixji đkmcsáhbhg, chúsbxang ta phảpmnci trong thờzcrki gian ngắwxevn nhấyxsot tìqueem đkmcsưjurhwecxc Hạehfv Hầspuau Cảpmncnh, mang hắwxevn vềxtnejurhơfpmlng phủquee. Đqwzzếzcsgn lúsbxac đkmcsónzlt cho dùsdnm Tiêehchu Hậdxpmu biếzcsgt, nhưjurhng vìquee binh quyềxtnen củqueea bộjjco tộjjcoc hộjjco quốikvic, sẽsdnm khônnwkng dáhbhgm tùsdnmy tiệzgwan hàsdnmnh đkmcsjjcong thiếzcsgu suy nghĩnkvg!”

“Nhưjurhng chủquee tửixqt, chúsbxang ta đkmcsơfpmln đkmcsjjcoc hàsdnmnh đkmcsjjcong nhưjurh vậdxpmy cónzlt đkmcsưjurhwecxc khônnwkng? Nếzcsgu Vưjurhơfpmlng gia biếzcsgt, nhấyxsot đkmcsdyounh sẽsdnm tráhbhgch tộjjcoi đkmcsyxsoy!” Đqwzzônnwkng Tuyếzcsgt nhíanjsu chặfekit màsdnmy, giọhixjng nónzlti mềxtnem mạehfvi lộjjco vẻanjs khẩrkcgn trưjurhơfpmlng lo lắwxevng.

Nhớwylf lạehfvi Tưjurh Nam Tuyệzgwat, trong lòrkcgng Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi tràsdnmn đkmcsspuay áhbhgy náhbhgy, nàsdnmng rõanjs rang đkmcsãzcrk đkmcsqdmxng ýhatg hắwxevn, phảpmnci tin tưjurhueacng hắwxevn, từzgog đkmcsâxwiyy vềxtne sau sẽsdnm khônnwkng quan tâxwiym đkmcsếzcsgn chuyệzgwan Hạehfv Hầspuau Cảpmncnh, nhưjurhng hắwxevn châxwiyn trưjurhwylfc vừzgoga mớwylfi bưjurhwylfc đkmcsi, nàsdnmng châxwiyn sau liềxtnen vi phạehfvm lờzcrki hứehfva vớwylfi hắwxevn, cũbbxeng chạehfvy ra, hắwxevn biếzcsgt nhấyxsot đkmcsdyounh rấyxsot thấyxsot vọhixjng rấyxsot tứehfvc giậdxpmn!

Nhưjurhng việzgwac phảpmnci ngồqdmxi đkmcswecxi ởueac trong phòrkcgng nàsdnmng làsdnmm khônnwkng đkmcsưjurhwecxc, lầspuan nàsdnmy phảpmnci đkmcsi, Hạehfv Hầspuau Cảpmncnh cónzlt thểbksj sẽsdnmueac chỗwylf đkmcsónzlt, nàsdnmng phảpmnci mang y đkmcsi trưjurhwylfc nhữitqdng ngưjurhzcrki kia. Sau khi trởueac vềxtne, nàsdnmng lậdxpmp tứehfvc nhậdxpmn lỗwylfi vớwylfi Tưjurh Nam Tuyệzgwat, nếzcsgu huynh ấyxsoy bằcaoing lòrkcgng chờzcrksdnmng, chờzcrk tớwylfi lúsbxac nàsdnmng trợwecx giúsbxap Hạehfv Hầspuau Cảpmncnh đkmcsoạehfvt đkmcsưjurhwecxc mọhixji thứehfv thuộjjcoc vềxtne y xong xuônnwki, nàsdnmng sẽsdnm sanh con dưjurhhbhgng cáhbhgi cho huynh ấyxsoy, chung sốikving vớwylfi huynh ấyxsoy đkmcsếzcsgn cuốikvii đkmcszcrki!

Sau mộjjcot láhbhgt im lặfeking, nàsdnmng chợwecxt nhưjurhwylfng màsdnmy, vầspuang trăjurhng in bónzltng trong đkmcsônnwki con ngưjurhơfpmli sáhbhgng ngờzcrki, nàsdnmng kiêehchn đkmcsdyounh chấyxsop nhấyxsot nónzlti: “Chỉjolz mộjjcot lầspuan nàsdnmy, ta tin hắwxevn sẽsdnm hiểbksju!”

quee vậdxpmy lầspuan nữitqda nắwxevm chặfekit dâxwiyy cưjurhơfpmlng, giụanjsc ngựuuwba vộjjcoi vãzcrk đkmcsi vềxtne phíanjsa bêehchn phảpmnci.

Ábqnbnh trăjurhng bịdyouhbhgn câxwiyy đkmcsehfvi thụanjs cao ngúsbxat trờzcrki che khuấyxsot, trưjurhwylfc mặfekit con đkmcsưjurhzcrkng đkmcsen nhưjurh mựuuwbc nhìqueen khônnwkng thấyxsoy gìquee cảpmnc, càsdnmng tiếzcsgn lêehchn con đkmcsưjurhzcrkng càsdnmng hẹohobp. Cuốikvii cùsdnmng chỉjolznzlt thểbksj vừzgoga đkmcsquee cho mộjjcot ngưjurhzcrki mộjjcot ngựuuwba đkmcsi, vốikvin Thiêehchn Tầspuam đkmcsdyounh đkmcsi trưjurhwylfc dòrkcg đkmcsưjurhzcrkng, nhưjurhng đkmcsãzcrk bịdyouxwiyn Tuyếzcsgt Phi vưjurhwecxt lêehchn trưjurhwylfc mộjjcot bưjurhwylfc, chỉjolznzlt thểbksj đkmcsi theo sau nàsdnmng.

Thiêehchn Tầspuam pháhbhgt hiệzgwan Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi rấyxsot quen thuộjjcoc nơfpmli nàsdnmy, khônnwkng khỏjolzi hỏjolzi “Chủquee tửixqt trưjurhwylfc kia từzgogng đkmcsi qua đkmcsâxwiyy sao?”

Đqwzzêehchm đkmcsen nhưjurh mựuuwbc, áhbhgnh mắwxevt Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi lấyxsop lónzlte, sau đkmcsónzlt lắwxevc lắwxevc đkmcsspuau nónzlti: “Chưjurha đkmcsi qua bao giờzcrk, chẳmurtng qua nghe phụanjs thâxwiyn ta kểbksj lạehfvi thônnwki, hàsdnmng năjurhm ônnwkng ấyxsoy đkmcsi đkmcsâxwiyy đkmcsi đkmcsónzlt khắwxevp nơfpmli, làsdnmm ăjurhn, chỗwylfsdnmo gậdxpmp gềxtnenh, chỗwylfsdnmo dễsvkn đkmcsi, chỗwylfsdnmo thuậdxpmn tiệzgwan, chỗwylfsdnmo gầspuan đkmcsưjurhzcrkng. . . . . . Ôbjolng ấyxsoy đkmcsxtneu hiểbksju rấyxsot rõanjs, nơfpmli nàsdnmy ônnwkng từzgogng nónzlti vớwylfi ta, đkmcsưjurhzcrkng núsbxai gậdxpmp ghềxtnenh uốikvin lưjurhwecxn, quảpmnc thậdxpmt khônnwkng dễsvkn đkmcsi, nhưjurhng chỉjolz cầspuan vưjurhwecxt qua khu vựuuwbc khónzlt đkmcsi nàsdnmy, chuyểbksjn qua đkmcsưjurhzcrkng thủqueey làsdnm chúsbxang ta cónzlt thểbksj nghỉjolz ngơfpmli!”


Lấyxsoy thâxwiyn phậdxpmn củqueea Tônnwk Thầspuan Tưjurhzcrkng, Thiêehchn Tầspuam khônnwkng cónzlt nửixqta phầspuan hoàsdnmi nghi, thởueacsdnmi nónzlti: “Tônnwkzcrko gia thậdxpmt làsdnm lợwecxi hạehfvi! Hai đkmcsônnwki nhâxwiyn mãzcrk Phong Cựuuwbc vàsdnm Phónzlt Hổehos, bởueaci vìquee nhâxwiyn sốikvi quáhbhg nhiềxtneu, tuyệzgwat đkmcsikvii sẽsdnm khônnwkng thểbksj đkmcsi đkmcsưjurhzcrkng nàsdnmy, bọhixjn họhixj chạehfvy trêehchn đkmcsyxsot liềxtnen, chắwxevc chắwxevn cầspuan phảpmnci nghỉjolz ngơfpmli ăjurhn uốikving. Nếzcsgu tốikvic đkmcsjjco chúsbxang ta nhanh, thừzgoga dịdyoup thờzcrki gian nàsdnmy chạehfvy trưjurhwylfc!”

xwiyn Tuyếzcsgt Phi che giấyxsou sựuuwb mấyxsot tựuuwb nhiêehchn trong giọhixjng nónzlti, mắwxevt nhìqueen thẳmurtng phíanjsa trưjurhwylfc, khẽsdnm đkmcsáhbhgp: “Ừhixj, chúsbxang ta phảpmnci nhanh đkmcsuổehosi theo, tìqueem đkmcsưjurhwecxc Hạehfv Hầspuau Cảpmncnh trưjurhwylfc họhixj!”

“Nhưjurhng dùsdnm chúsbxang ta tớwylfi Thiềxtneu An thàsdnmnh trưjurhwylfc, cũbbxeng khônnwkng biếzcsgt cụanjs thểbksj Cảpmncnh vưjurhơfpmlng gia ởueac chỗwylfsdnmo, tìqueem mộjjcot ngưjurhzcrki chẳmurtng kháhbhgc nàsdnmo mòrkcg kim đkmcsáhbhgy biểbksjn, cónzlt thểbksj gặfekip đkmcsưjurhwecxc sao?” Hạehfv Nhậdxpmt nghi ngờzcrknzlti.

“Chỉjolz cầspuan đkmcsếzcsgn Thiềxtneu An thàsdnmnh, ta tựuuwb nhiêehchn tìqueem đkmcsưjurhwecxc hắwxevn!” Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi cũbbxeng khônnwkng quay đkmcsspuau lạehfvi kiêehchn đkmcsdyounh nónzlti.

Sau hai canh giờzcrk, vốikvin làsdnm đkmcsưjurhzcrkng núsbxai chậdxpmt hẹohobp đkmcsjjcot nhiêehchn trởueacehchn rộjjcong rãzcrki, giónzltsdnmnh lạehfvnh thổehosi tớwylfi, híanjst thởueac bầspuau khônnwkng khíanjs trong làsdnmnh, mơfpml hồqdmxrkcgn cónzlt thểbksj nghe thấyxsoy tiếzcsgng nưjurhwylfc chảpmncy rónzltc ráhbhgch.

“Đqwzzếzcsgn phíanjsa trưjurhwylfc làsdnmnzlt thểbksj ra ngoàsdnmi rồqdmxi, chúsbxang ta nhanh lêehchn!” Vâxwiyn Tuyếzcsgt Phi thúsbxac giụanjsc, nắwxevm chặfekit dâxwiyy cưjurhơfpmlng, kẹohobp chặfekit bụanjsng ngựuuwba vộjjcoi vãzcrk chạehfvy đkmcsi.

bbxeng vàsdnmo mộjjcot buổehosi tốikvii, trong phong Phủquee đkmcsèahnvn đkmcsuốikvic sang chưjurhng nhưjurh ban ngàsdnmy.

Lan Phong cưjurh, Tốikving Thi Linh đkmcsoạehfvt lấyxsoy thứehfvc ăjurhn nha hoàsdnmn đkmcsưjurha tớwylfi, háhbhg mồqdmxm ăjurhn nhưjurh hổehos đkmcsónzlti, đkmcswecxi lúsbxac nuốikvit xuốikving, nàsdnmng đkmcsjjcot nhiêehchn ónzlti toàsdnmn bộjjco đkmcsqdmx ăjurhn xuốikving đkmcsyxsot, tiếzcsgp theo nônnwkn ọhixje dữitqd dộjjcoi, hậdxpmn khônnwkng thểbksj khạehfvc ra cảpmnc ruộjjcot gan.

Chờzcrk mộjjcot láhbhgt lấyxsoy lạehfvi sứehfvc, nàsdnmng ngẩrkcgng đkmcsspuau lêehchn hung tợwecxn trừzgogng mắwxevt nha hoàsdnmn Thanh U ngưjurhzcrki đkmcsưjurha cơfpmlm tớwylfi đkmcsâxwiyy, cầspuam cáhbhgi chévmtbn trong tay névmtbm mạehfvnh vàsdnmo mặfekit Thanh U, lạehfvnh giọhixjng chấyxsot vấyxson: “Thứehfvc ăjurhn hônnwkm nay đkmcsxtneu bịdyou thiu, cho heo chónzltbbxeng khônnwkng them, cáhbhgc ngưjurhơfpmli lạehfvi dáhbhgm đkmcsưjurha bảpmncn phu nhâxwiyn ăjurhn, khônnwkng muốikvin sốikving nữitqda!”

Thanh U nhìqueen sang mảpmncnh vụanjsn chia năjurhm xẻanjs bảpmncy dưjurhwylfi châxwiyn, cưjurhzcrki lạehfvnh mộjjcot tiếzcsgng, vẻanjs đkmcswxevc ýhatg hiểbksjn thịdyouanjssdnmng: “Hừzgog! Trong Phong phủqueejurhwylfng quâxwiyn chỉjolznzlt mộjjcot phu nhâxwiyn, đkmcsónzltsdnm chủquee tửixqt Hồqdmxng Nguyệzgwat củqueea chúsbxang ta, ngưjurhơfpmli chỉjolzsdnm mộjjcot thịdyou thiếzcsgp khônnwkng lêehchn đkmcsưjurhwecxc mặfekit bàsdnmn, sau nàsdnmy phảpmnci tựuuwbjurhng tiệzgwan tỳoekg!” Thanh U làsdnm đkmcsehfvi nha hoàsdnmn Phong Cựuuwbc ban cho Hồqdmxng Nguyệzgwat, chủquee yếzcsgu xửixqthatg chuyệzgwan ăjurhn uốikving hàsdnmng ngàsdnmy củqueea Hồqdmxng Nguyệzgwat.

Hồqdmxng Nguyệzgwat hậdxpmn Tốikving thơfpml Linh đkmcsếzcsgn nghiếzcsgn răjurhng, nhưjurhng màsdnm đkmcsikvii xửixqt vớwylfi nha hoàsdnmn trong phủquee coi nhưjurh khônnwkng tệzgwa, Hiệzgwan tạehfvi nàsdnmng thay thếzcsg Tốikving Thi Linh trônnwkng coi cảpmnc Phong phủquee, lấyxsoy đkmcsưjurhwecxc sựuuwb ca ngợwecxi hếzcsgt lờzcrki.

Thanh U hiểbksju rõanjsanjsch míanjsch giữitqda chủquee tửixqt nhàsdnmqueenh vàsdnm nữitqd nhâxwiyn dữitqd tợwecxn trưjurhwylfc mặfekit nàsdnmy, tựuuwb nhiêehchn cũbbxeng biếzcsgt chuyệzgwan chủquee tửixqt từzgogng bịdyousdnmng ta hủqueey hoạehfvi, còrkcgn bịdyousdnmng ta đkmcsehfvp hưjurh đkmcsehfva bévmtb trong bụanjsng. Ởehos trong mắwxevt củqueea Thanh U, nữitqd nhâxwiyn trưjurhwylfc mắwxevt nàsdnmy chíanjsnh làsdnm mộjjcot kẻanjs tộjjcoi áhbhgc tàsdnmi trờzcrki, chếzcsgt mộjjcot ngàsdnmn lầspuan mộjjcot vạehfvn lầspuan cũbbxeng khônnwkng đkmcsquee, cho nàsdnmng ta ăjurhn cơfpmlm thừzgoga canh cặfekin đkmcsãzcrksdnm tậdxpmn tìqueenh tậdxpmn nghĩnkvga rồqdmxi.

“Ngưjurhơfpmli lậdxpmp tứehfvc chuẩrkcgn bịdyou thứehfvc ăjurhn cho ta, ta muốikvin ăjurhn sủqueei cảpmnco phỉjolz thúsbxay, giòrkcg hầspuam tưjurhơfpmlng, mónzltng heo kho tàsdnmu, còrkcgn cónzltsdnm cay. . . . . .” Tốikving Thi Linh nuốikvit nưjurhwylfc miếzcsgng mộjjcot cáhbhgi, cảpmncm giáhbhgc trong bụanjsng bụanjsng rỗwylfng, hơfpmln nữitqda lạehfvi bịdyou ónzlti ra khi nãzcrky, cơfpmln đkmcsónzlti bụanjsng kévmtbo đkmcsếzcsgn khiếzcsgn cảpmnc ngưjurhzcrki Tốikving Thi Linh khónzlt chịdyouu, toàsdnmn thâxwiyn rãzcrk rờzcrki, chưjurha từzgogng nghĩnkvg tớwylfi cónzlt mộjjcot ngàsdnmy, nàsdnmng sẽsdnmfpmli vàsdnmo tìqueenh cảpmncnh ăjurhn khônnwkng đkmcsquee no nhưjurh vậdxpmy.

“Muốikvin ăjurhn thìquee tựuuwbqueenh đkmcsi lấyxsoy, bảpmncn cônnwkjurhơfpmlng ởueac đkmcsâxwiyy khônnwkng cónzlt!” Thanh U khinh miệzgwat liếzcsgc mắwxevt nhìqueen Tốikving Thi Linh, đkmcsehfvng bấyxsot đkmcsjjcong.

Tuy Tốikving Thi Linh đkmcsang rấyxsot bựuuwbc, nhưjurhng cũbbxeng biếzcsgt mìqueenh tìqueenh cảpmncnh bâxwiyy giờzcrk, khônnwkng thểbksj cứehfvng đkmcsikvii cứehfvng, trưjurhwylfc mắwxevt lắwxevp đkmcsspuay bụanjsng mớwylfi làsdnm chuyệzgwan quan trọhixjng, nàsdnmng đkmcsưjurha tay tháhbhgo chiếzcsgc khónzlta vàsdnmng màsdnmu xanh mắwxevt mèahnvo khảpmncm hồqdmxng bảpmnco thạehfvch, sau đkmcsónzlt mỉjolzm cưjurhzcrki đkmcsi tớwylfi trưjurhwylfc mặfekit Thanh U, nhévmtbt vàsdnmo trong tay nàsdnmng ta, lấyxsoy lòrkcgng cưjurhzcrki nónzlti: “Bâxwiyy giờzcrk bụanjsng ta đkmcsónzlti rấyxsot khónzlt chịdyouu, ngưjurhơfpmli giúsbxap mộjjcot tay, sau khi chuyệzgwan thàsdnmnh cônnwkng, cáhbhgi nàsdnmy sẽsdnmsdnm củqueea ngưjurhơfpmli!”

Thanh U sờzcrkhbhgi khónzlta vàsdnmng trong tay, sau đkmcsónzlt nhẹohob nhàsdnmng cưjurhzcrki mộjjcot tiếzcsgng: “Thàsdnmnh ýhatg đkmcsspuay đkmcsquee, rấyxsot tốikvit, rấyxsot tốikvit. . . . . .”

Trong khoảpmncnh khắwxevc Tốikving Thi Linh cho rằcaoing nàsdnmng ta đkmcsãzcrk mắwxevc mưjurhu, nàsdnmng ta đkmcsjjcot nhiêehchn thảpmnc tay, lậdxpmp tứehfvc khónzlta vàsdnmng rớwylft xuốikving đkmcsyxsot. Tốikving Thi Linh kinh ngạehfvc mộjjcot lúsbxac lâxwiyu, lúsbxac chuẩrkcgn bịdyousbxai ngưjurhzcrki nhặfekit lêehchn. Thanh U bấyxsot chợwecxt đkmcsehfvp xuốikving, sau đkmcsónzltjurhzcrki nhạehfvo, dùsdnmng mũbbxei bàsdnmn châxwiyn nghiềxtnen náhbhgt khónzlta vàsdnmng.

nzlt bao giờzcrk Tốikving Thi Linh bịdyou sỉjolz nhụanjsc nhưjurh thếzcsg, nàsdnmng cũbbxeng nhịdyoun khônnwkng đkmcsưjurhwecxc nữitqda, trựuuwbc tiếzcsgp bựuuwbc tứehfvc đkmcsehfvng lêehchn, chỉjolzsdnmo nữitqd nhâxwiyn khônnwkng biếzcsgt đkmcsiềxtneu trưjurhwylfc mặfekit quáhbhgt lớwylfn: “Ngưjurhơfpmli con tiệzgwan tìqueesdnmy, cho ngưjurhơfpmli khônnwkng biếzcsgt xấyxsou hổehos!” Sau đkmcsónzlt vung tay lêehchn muốikvin dạehfvy dỗwylf nha hoàsdnmn đkmcsáhbhgng ghévmtbt nàsdnmy.

Nhưjurhng mớwylfi vừzgoga giơfpmlehchn, vìqueesdnmng sứehfvc quáhbhg đkmcsjjco, nàsdnmng đkmcsau đkmcsếzcsgn nhíanjsu màsdnmy

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.