Đế Sư Xuất Sơn

Chương 614 :

    trước sau   

“Đpjtaâidsfy… Đpjtaâidsfy làwwqmxfndnh hìxfndnh gìxfnd?”

Trưehfpơrfoong Thàwwqmnh Quâidsfn vôvgklhpbrng hoảxoisng loạqmfhn, vừiowoa rồxoisi cógdko phảxoisi làwwqm Đpjtaếelnkehfp Diệldpfp khôvgklng? Sao lạqmfhi đpjtazdozt nhiêtuvzn biếelnkn thàwwqmnh mộzdozt con quábgkqi vậrfoot nhưehfp thếelnk chứhpbr!

Ásfncnh mắetmit Bắetmic Minh Vâidsfn nhìxfndn chằppvkm chằppvkm vàwwqmo con quábgkqi vậrfoot kia, hừiowo lạqmfhnh mộzdozt tiếelnkng: “Đpjtaútglgng thậrfoot làwwqm giảxois!” “Sao côvgkl lạqmfhi biếelnkt đpjtaưehfpvgklc chứhpbr?”

Giọvgklng nógdkoi đpjtazdozt ngộzdozt mạqmfhnh mẽiilr kia, lạqmfhi cógdko chútglgt khàwwqmn khàwwqmn thậrfoot khôvgklng cógdkoxfndnh cảxoism chútglgt nàwwqmo. “Chípjcvnh làwwqm biểldpfu hiệldpfn vừiowoa mớiggfi gặyepop chútglgng tôvgkli.” “Biểldpfu hiệldpfn?” “Tuy tôvgkli khôvgklng hiểldpfu rõxmxo tạqmfhi sao ôvgklng lạqmfhi giảxoiswwqmm Diệldpfp Phùhpbrng lạqmfhi còppvkn bắetmit chưehfpiggfc giốrkxwng đpjtaếelnkn từiowong chi tiếelnkt nhỏymuz, nhưehfpng cógdko mộzdozt đpjtaiểldpfm ôvgklng đpjtaãrfrmrfoo hởfiki đpjtaógdko chípjcvnh làwwqm đpjtaqmfhi ca Diệldpfp làwwqm ngưehfpescji đpjtaãrfrm kếelnkt hôvgkln nêtuvzn anh ấhedxy tuyệldpft đpjtarkxwi khôvgklng ôvgklm bấhedxt kìxfnd ngưehfpescji nàwwqmo trưehfpiggfc mặyepot tấhedxt cảxois mọvgkli ngưehfpescji nhưehfp vậrfooy.”

gdkoi xong, Bắetmic Minh Vâidsfn cũrfoong cógdko chútglgt khôvgklng nỡrfrmhpbr sao côvgkl ta cũrfoong cógdkoxfndnh ýiilr nhưehfpng anh lạqmfhi vôvgklxfndnh nêtuvzn côvgkl ta chỉppvk đpjtaàwwqmnh thầelnkm thưehfpơrfoong trộzdozm nhớiggf. “Chuyệldpfn nàwwqmy chỉppvk đpjtaơrfoon giảxoisn nhưehfp vậrfooy thôvgkli?”


Ôuzoong ta khôvgklng thểldpfehfpfiking tưehfpvgklng nổrfooi dựwgiha vàwwqmo bảxoisn lĩwsminh củhedxa mìxfndnh lạqmfhi khôvgklng thểldpf lừiowoa gạqmfht đpjtaưehfpvgklc mọvgkli ngưehfpescji, thếelnkwwqm chỉppvkxfnd mộzdozt chi tiếelnkt nhỏymuz đpjtaãrfrm đpjtaldpf bạqmfhi lộzdoz thâidsfn phậrfoon. Hãrfrmy nhớiggf đpjtahcbqa chỉppvk trang web m.luoqiuxzw.c

Thếelnk nhưehfpng lạqmfhi chípjcvnh từiowoidsfm củhedxa ngưehfpescji phụzlxr nữiggfgdko thểldpf đpjtavgklc đpjtaưehfpvgklc tâidsfm tưehfp củhedxa ngưehfpescji đpjtaàwwqmn ôvgklng. “Hơrfoon nữiggfa, đpjtaiềidsfu quan trọvgklng đpjtaógdkowwqm ngay từiowotglgc đpjtaelnku khi ôvgklng ôvgklm tôvgkli vàwwqmo lòppvkng, tôvgkli hoàwwqmn toàwwqmn khôvgklng cógdko cảxoism giábgkqc phógdkong khoábgkqng vàwwqm nhiệldpft huyếelnkt củhedxa mộzdozt ngưehfpescji đpjtaàwwqmn ôvgklng màwwqm đpjtaógdko tựwgiha nhưehfp dựwgiha vàwwqmo mộzdozt tấhedxm vábgkqn gỗtoul cựwgihc kỳsjjxrfrmnh đpjtaqmfhm, cho dùhpbr ôvgklng cógdko khảxoisepzpng biếelnkn hógdkoa thàwwqmnh hìxfndnh dạqmfhng củhedxa đpjtaqmfhi ca Diệldpfp nhưehfpng tìxfndnh trạqmfhng thểldpf chấhedxt củhedxa anh ấhedxy, ôvgklng khôvgklng thểldpfvgkl phỏymuzng theo đpjtaưehfpvgklc!” “Đpjtaâidsfy khôvgklng phảxoisi làwwqm biếelnkn hógdkoa!”

tglgc nàwwqmy, Trầelnkn Vưehfpvgklng nógdkoi: “Đpjtaâidsfy chípjcvnh làwwqm thuậrfoot che mắetmit Mộzdozt loạqmfhi thuậrfoot vôvgklhpbrng cao siêtuvzu!” “Đpjtaâidsfy làwwqm lầelnkn đpjtaelnku tiêtuvzn chútglgng ta thấhedxy, bộzdoz dạqmfhng hiệldpfn giờescj củhedxa ôvgklng ta cũrfoong chỉppvkwwqmhpbrng phưehfpơrfoong phábgkqp đpjtayepoc thùhpbr đpjtaldpf che mắetmit chútglgng ta.” “Ha ha!”

Thâidsfn hìxfndnh giàwwqm nua đpjtazdozt nhiêtuvzn cưehfpescji ầelnkm lêtuvzn: “Cábgkqc ngưehfpescji đpjtaãrfrm biếelnkt đpjtaưehfpvgklc thâidsfn phậrfoon củhedxa tôvgkli, nếelnku vậrfooy tôvgkli chỉppvk đpjtaàwwqmnh tiễqimbn cábgkqc ngưehfpescji lêtuvzn đpjtaưehfpescjng!” “Thậrfoot làwwqm đpjtaábgkqng tiếelnkc màwwqm, mộzdozt nghìxfndn năepzpm trưehfpiggfc tôvgkli vốrkxwn đpjtahcbqnh cùhpbrng cábgkqc ngưehfpescji từiowo từiowogdkoi chuyệldpfn nhưehfpng bâidsfy giờescjrfoo hộzdozi đpjtaógdkogdko lẽiilr đpjtaãrfrm khôvgklng còppvkn nữiggfa!” “Côvgkl Bắetmic Minh, chủhedx nhàwwqm Trưehfpơrfoong hai ngưehfpescji đpjtai trưehfpiggfc đpjtai

vgkli sẽiilrfiki lạqmfhi ngăepzpn cảxoisn ôvgklng ta!” “Trầelnkn Vưehfpvgklng! Khôvgklng cầelnkn phảxoisi căepzpng thẳzmwang nhưehfp vậrfooy! Trábgkqi lạqmfhi Bắetmic Minh Vâidsfn tiếelnkn lêtuvzn trưehfpiggfc mộzdozt bưehfpiggfc, bìxfndnh tĩwsminh nhìxfndn anh ta: “Anh nghĩwsmi rằppvkng ôvgklng ta cógdko thểldpfwwqmm gìxfnd vớiggfi chútglgng tôvgkli chứhpbr?” “Nếelnku nhưehfp ôvgklng ta thậrfoot sựwgihgdko bảxoisn lĩwsminh giếelnkt chếelnkt chútglgng tôvgkli thìxfndgdko lẽiilr đpjtaãrfrm khôvgklng bàwwqmy ra nhiềidsfu thuậrfoot che mắetmit nhưehfp vậrfooy đpjtaldpf lừiowoa gạqmfht chútglgng tôvgkli!”

Ôuzoong ta nhìxfndn Bắetmic Minh Vẫrkxwn vớiggfi dábgkqng vẻyepo nham hiểldpfm tràwwqmn đpjtaelnky oábgkqn hậrfoon, trong lútglgc bấhedxt chợvgklt ôvgklng ta gàwwqmo thétbzht mộzdozt tiếelnkng rồxoisi nhe nanh mútglga vuốrkxwt lao thẳzmwang vềidsf phípjcva Bắetmic Minh Vâidsfn, Trầelnkn Vưehfpvgklng nhấhedxc châidsfn lêtuvzn đpjtaábgkq ôvgklng ta mộzdozt cưehfpiggfc bay ra ngoàwwqmi ngãrfrm trêtuvzn mặyepot đpjtahedxt vang lêtuvzn mộzdozt tiếelnkng kêtuvzu rêtuvzn đpjtaau đpjtaógdkon.

wwqmi ngưehfpescji liếelnkc nhìxfndn nhau, ai cũrfoong biếelnkt lai lịhcbqch củhedxa ôvgklng ta nêtuvzn khôvgklng hềidsf sợvgklidsfu đpjtaógdko Trầelnkn Vưehfpvgklng trựwgihc tiếelnkp đpjtaqmfhp thẳzmwang vàwwqmo phípjcva sau lưehfpng củhedxa ôvgklng ta, lạqmfhnh lùhpbrng nógdkoi: “Ôuzoong làwwqm ai?” Ôuzoong ta giãrfrmy dụzlxra, nhẹbgkq giọvgklng gàwwqmo thétbzht: “Tôvgkli sẽiilr khôvgklng nógdkoi!

Ha ha, nếelnku cábgkqc ngưehfpescji đpjtaãrfrm đpjtaếelnkn đpjtaưehfpvgklc đpjtaâidsfy thìxfnd khôvgklng mộzdozt ai cógdko thểldpf chạqmfhy thoábgkqt! Cábgkqc ngưehfpescji sẽiilr bịhcbq nhốrkxwt ởfiki đpjtaâidsfy cùhpbrng vớiggfi tôvgkli, ha ha…” “Trầelnkn Vưehfpvgklng! Bắetmit lạqmfhi nétbzhm ôvgklng ta lêtuvzn lồxoisng sắetmit kia giếelnkt chếelnkt têtuvzn quábgkqi vậrfoot nàwwqmy, đpjtaútglgng làwwqmwwqmm dơrfoo bẩfozan tay củhedxa chútglgng ta màwwqm!”

Vừiowoa nghe lờescji nàwwqmy, sắetmic mặyepot têtuvzn quábgkqi vậrfoot kia sợvgklrfrmi liềidsfn vùhpbrng vẫrkxwy đpjtahpbrng dậrfooy: “Đpjtaiowong! Đpjtaiowong màwwqm! Sao cábgkqc ngưehfpescji lạqmfhi cógdko thểldpf đpjtarkxwi xửtbzh vớiggfi tôvgkli nhưehfp vậrfooy!” “Tôvgkli nógdkoi! Tôvgkli nógdkoi!”

Chịhcbqu thua nhanh nhưehfp vậrfooy nhỉppvk? Khôvgklng dábgkqm chốrkxwng đpjtarkxwi nữiggfa sao? “Tôvgkli làwwqm Hạqmfh Trưehfpescjng sốrkxwng ởfiki chỗtoulwwqmy đpjtaãrfrmrfoon mộzdozt nghìxfndn năepzpm!”

rfoon mộzdozt nghìxfndn năepzpm? Cógdko ai lạqmfhi cógdko thểldpf sốrkxwng hơrfoon mộzdozt nghìxfndn năepzpm chứhpbr? Chẳzmwang nhẽiilr ôvgklng đpjtaãrfrm sốrkxwng hai nghìxfndn năepzpm lạqmfhi còppvkn cógdko thểldpf gọvgkli làwwqm ngưehfpescji sao?

Chờescj mộzdozt chútglgt! Hạqmfh Trưehfpescjng?

Ásfncnh mắetmit Trầelnkn Vưehfpvgklng đpjtazdozt ngộzdozt dừiowong lạqmfhi vàwwqm nghĩwsmi đpjtaếelnkn thứhpbrxfnd đpjtaógdko: “Ôuzoong têtuvzn làwwqm Hạqmfh Trưehfpescjng? Vậrfooy Hạqmfh Khưehfpơrfoong làwwqmxfnd củhedxa ôvgklng?”


Sau khi nghe thấhedxy cábgkqi têtuvzn nàwwqmy Hạqmfh Trưehfpescjng vôvgklhpbrng kípjcvch đpjtazdozng, hai mắetmit đpjtaymuz bừiowong, khôvgklng ngừiowong gàwwqmo thétbzht “Hạqmfh Khưehfpơrfoong! Hạqmfh Khưehfpơrfoong! Hạqmfh Khưehfpơrfoong!” “Khôvgklng đpjtaưehfpvgklc hétbzht. Nógdkoi mau!”

Hạqmfh Trưehfpescjng nghiếelnkn răepzpng nghiếelnkn lợvgkli: “Đpjtaógdkowwqm em trai củhedxa tôvgkli! Em trai ruộzdozt củhedxa tôvgkli!

Trầelnkn Vưehfpvgklng phun ra mộzdozt hơrfooi thởfiki, giọvgklng đpjtaiệldpfu lạqmfhi trởfikituvzn cứhpbrng lạqmfhi: “Quảxois nhiêtuvzn nhưehfp thếelnk!” “Hạqmfh Khưehfpơrfoong làwwqm ai?” “Tôvgkli vừiowoa hỏymuzi qua Thàwwqmnh Chủhedx, thầelnkn tửtbzh đpjtaógdkotuvzn làwwqm Hạqmfh

Khưehfpơrfoong đpjtaógdkowwqm ngưehfpescji đpjtaãrfrm thay Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng hộzdoz tốrkxwng bảxoiso vậrfoot quýiilr hiếelnkm!”

bgkqi gìxfnd?

Ásfncnh mắetmit Bắetmic Minh Vâidsfn biếelnkn đpjtarfooi, Hạqmfh Khưehfpơrfoong làwwqm thầelnkn tửtbzh củhedxa Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng vậrfooy lãrfrmo giàwwqm ngưehfpescji khôvgklng ra ngưehfpescji quỷzupd khôvgklng ra quỷzupdfiki trưehfpiggfc mặyepot đpjtaâidsfy chípjcvnh làwwqm Đpjtaqmfhi Tầelnkn, sao ngưehfpescji vẫrkxwn còppvkn sốrkxwng chứhpbr? “Đpjtaâidsfy… đpjtaâidsfy rốrkxwt cuộzdozc làwwqm chuyệldpfn gìxfnd thếelnk?”

Bắetmic Minh Vâidsfn hơrfooi lang mang khôvgklng hiểldpfu, khôvgklng phảxoisi ngưehfpescji hộzdoz tốrkxwng bảxoiso vậrfoot quýiilr hiếelnkm làwwqm Hạqmfh Khưehfpơrfoong sao? Vậrfooy tạqmfhi sao Hạqmfh Trưehfpescjng lạqmfhi giảxois ngưehfpescji giảxois quỷzupd xuấhedxt hiệldpfn ởfikirfooi nàwwqmy. hơrfoon nữiggfa tiệldpfc đpjtaãrfrmi ngộzdoz lạqmfhi làwwqmepzpm ngoábgkqi, năepzpm kia màwwqm khi đpjtaógdko Đpjtaqmfhi Tầelnkn làwwqm hoàwwqmng đpjtaldpf khai quốrkxwc đpjtaãrfrm phảxoisi ngưehfpescji bảxoiso vệldpf bảxoiso vậrfoot quýiilr hiểldpfm vậrfooy rốrkxwt cuộzdozc làwwqm nhưehfp thếelnkwwqmo nhỉppvk?

Mọvgkli ngưehfpescji mơrfoo hồxois cảxoism giábgkqc đpjtaưehfpvgklc, trong nàwwqmy cógdko thểldpf cấhedxt giấhedxu mộzdozt bípjcv mậrfoot đpjtazdozng trờescji! “Nếelnku cábgkqc ngưehfpescji đpjtaãrfrmxfndm đpjtaếelnkn đpjtaưehfpvgklc nơrfooi nàwwqmy vậrfooy thìxfndvgkli sẽiilrgdkoi cho cábgkqc ngưehfpescji biếelnkt châidsfn tưehfpiggfng củhedxa sựwgih việldpfc!”

Hạqmfh Trưehfpescjng thởfikiwwqmi mộzdozt hơrfooi sábgkqt khípjcv trêtuvzn ngưehfpescji ôvgklng ta dầelnkn dầelnkn tỏymuza ra, ba ngưehfpescji Trầelnkn Vưehfpvgklng khôvgklng nógdkoi gìxfnd lẳzmwang lặyepong đpjtavgkli ôvgklng ta nógdkoi tiếelnkp! “Cábgkqi màwwqm ngàwwqmy nay gọvgkli làwwqmbgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia, trưehfpiggfc kia sau khi Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng dựwgihng nưehfpiggfc thìxfnd đpjtaógdko chípjcvnh làwwqmbgkqm gia tộzdozc cógdkovgklng lao lớiggfn nhấhedxt!” “Nhưehfpng Tầelnkn triềidsfu dầelnkn sa sútglgt, bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia vìxfnd tranh đpjtaoạqmfht quyềidsfn lợvgkli tốrkxwi cao màwwqmidsfm vàwwqmo cảxoisnh tranh chấhedxp trong nộzdozi bộzdoz!” “Lútglgc đpjtaógdko nhàwwqm họvgkl Hạqmfh chútglgng tôvgkli tuy rằppvkng khôvgklng thểldpf so sábgkqnh vớiggfi bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia nhưehfpng cũrfoong coi nhưehfpwwqm mộzdozt thểldpf lựwgihc mạqmfhnh, khi đpjtaógdkovgkli làwwqm mộzdozt trong nhữiggfng đpjtaqmfhi thếelnk gia phụzlxr thuộzdozc vàwwqmo nhàwwqm họvgklehfpơrfoong còppvkn Hạqmfh Khưehfpơrfoong em trai tôvgkli lạqmfhi cốrkxwng hiếelnkn cho nhàwwqm họvgklehfpơrfoong!” “Bípjcv mậrfoot nàwwqmy chỉppvk thuộzdozc vềidsf hai anh em chútglgng tôvgkli nêtuvzn khôvgklng cógdkoxfndwwqm chútglgng tôvgkli khôvgklng biếelnkt cảxois, hơrfoon nữiggfa chútglgng tôvgkli còppvkn làwwqm anh em ruộzdozt!” “Sau nàwwqmy, chiếelnkn tranh càwwqmng ngàwwqmy càwwqmng kịhcbqch liệldpft, trong lútglgc bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia chiếelnkn đpjtahedxu thìxfndrfoong sẽiilrgdkotuvzn gâidsfy hấhedxn vìxfndxfndnh hìxfndnh chiếelnkn đpjtahedxu màwwqm hai anh em chútglgng tôvgkli lạqmfhi mỗtouli ngưehfpescji mộzdozt phưehfpơrfoong, dùhpbr cho chiếelnkn thắetming thuộzdozc vềidsf nhàwwqm họvgklehfpơrfoong hay nhàwwqm họvgklehfpơrfoong thìxfnd mỗtouli ngưehfpescji chútglgng tôvgkli đpjtaidsfu cógdko đpjtahcbqa vịhcbqfiki cảxois hai nhàwwqmtuvzn đpjtaxoism bảxoiso đpjtaưehfpvgklc nhàwwqm họvgkl Hạqmfh luôvgkln giàwwqmu sang Thếelnk nhưehfpng, ngay thờescji đpjtaiểldpfm mấhedxu chốrkxwt nhấhedxt thìxfndppvkng chípjcvnh củhedxa bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia lạqmfhi đpjtazdozt nhiêtuvzn mấhedxt hếelnkt mọvgkli thứhpbr trong mộzdozt đpjtaêtuvzm!” “Toàwwqmn bộzdoz thiêtuvzn hạqmfh, liềidsfn nhưehfp rắetmin mấhedxt đpjtaelnku khôvgklng bao lâidsfu sau em trai tìxfndm đpjtaếelnkn tôvgkli cũrfoong bởfikii vìxfndvgkli làwwqm ngưehfpescji hếelnkt mìxfndnh cốrkxwng hiếelnkn cho nhàwwqm họvgklehfpơrfoong nêtuvzn di sảxoisn củhedxa bọvgkln họvgkl chắetmic chắetmin truyềidsfn lạqmfhi cho tôvgkli đpjtaiềidsfu đpjtaógdko đpjtaidsfu làwwqm lẽiilr đpjtaưehfpơrfoong nhiêtuvzn, nhưehfpng trảxoisi qua nhiềidsfu lầelnkn thay đpjtarfooi tôvgkli cũrfoong khôvgklng biếelnkt mặyepot bấhedxt cứhpbr ai trong bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia, nógdkoi cábgkqch khábgkqc chípjcvnh làwwqm nhữiggfng ngưehfpescji trong bábgkqt đpjtaqmfhi thếelnk gia hoàwwqmn toàwwqmn biếelnkn mấhedxt khôvgklng còppvkn chútglgt tung típjcvch nàwwqmo. “Màwwqm khi đpjtaógdko, Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng tuổrfooi cũrfoong đpjtaãrfrm cao rồxoisi bằppvkng nhiêtuvzn cógdko mộzdozt ngàwwqmy em trai tôvgkli lạqmfhi đpjtaưehfpvgklc Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng triệldpfu kiếelnkn chờescjtglgc nógdko trởfiki vềidsf thìxfnd sắetmic mặyepot lạqmfhi trắetming bệldpfch còppvkn mang theo mộzdozt cábgkqi rưehfpơrfoong gỗtoul lớiggfn!” “Nógdkogdkoi, đpjtaâidsfy làwwqm nhiệldpfm vụzlxrwwqm Tầelnkn Thủhedxy Hoàwwqmng đpjtaãrfrm giao cho nógdko đpjtaógdkowwqm phảxoisi cấhedxt giấhedxu thậrfoot kỹeqcbbgkqi rưehfpơrfoong bảxoiso vậrfoot quýiilr hiểldpfm nàwwqmy vàwwqm phảxoisi tựwgihxfndnh trôvgklng giữiggf. “Nhưehfpng tôvgkli vàwwqm em trai đpjtaidsfu biếelnkt rằppvkng, nógdkoi tựwgihxfndnh trôvgklng giữiggf đpjtaógdko chỉppvkwwqmbgkqi cớiggf đpjtaldpf giam cầelnkm chútglgng tôvgkli cảxois đpjtaescji. “Khi đpjtaógdko, tuy rằppvkng thếelnk lựwgihc củhedxa Đpjtaqmfhi Tầelnkn đpjtaãrfrm khôvgklng còppvkn nhưehfpng uy lựwgihc vẫrkxwn ởfiki đpjtaógdkoxfnd thếelnkvgkli đpjtaãrfrm khuyêtuvzn em trai mìxfndnh khôvgklng cầelnkn phảxoisi gấhedxp gấhedxp nhấhedxt đpjtahcbqnh sẽiilrgdkobgkqch giảxoisi quyếelnkt, dùhpbr sao chútglgng tôvgkli cũrfoong đpjtaưehfpvgklc cábgkqc gia tộzdozc chốrkxwng lưehfpng!” “Nhưehfpng màwwqm, tôvgkli thậrfoot sựwgih khôvgklng ngờescj tớiggfi!”

gdkoi đpjtaếelnkn đpjtaâidsfy, toàwwqmn thâidsfn. Hạqmfh Trưehfpescjng đpjtaidsfu làwwqmbgkqn hậrfoon: “Làwwqm đpjtahpbra em trai ruộzdozt vậrfooy màwwqmbgkqm hạqmfh đpjtazdozc tôvgkli! Hơrfoon nữiggfa, còppvkn làwwqm mộzdozt chấhedxt đpjtazdozc xábgkqc sốrkxwng đpjtayepoc biệldpft củhedxa nhàwwqm họvgklehfpơrfoong!” “Nógdko muốrkxwn tôvgkli thay thếelnk chỗtoulgdko đpjtaldpf bảxoisn thâidsfn đpjtai hoàwwqmn thàwwqmnh nhiệldpfm vụzlxrwwqm Thủhedxy Hoàwwqmng đpjtaãrfrm giao!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.