Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 227 :

    trước sau   
45227.Diệjxnyp Phi kinh ngạozsxc nhìcffjn gưqgvbơplllng mặvodgt củhrpma anh, anh mấjeqxt tríltam rồmdmfi? Cho nêjeqxn anh vốpllln dĩhrpm khôzmdjng nhớbbku ra côzmdj.

“Ốmexfi! Tay củhrpma côzmdj! Côzmdj cốplll ýixtw phảsgohi khôzmdjng?” Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam đspbsau đspbsếvragn mứzbrgc nhíltamu màwnnfy, dùuief sao cũzbrgng làwnnfpllli nhạozsxy cảsgohm nhấjeqxt củhrpma đspbsàwnnfn ôzmdjng.

Giọwmynng nówmyni củhrpma anh khiếvragn côzmdj thu lạozsxi dòdivqng suy nghĩhrpm củhrpma mìcffjnh, anh khôzmdjng nhớbbkuzmdj thìcffjwnnfng tốplllt, nhưqgvb vậbrjzy thìcffj anh càwnnfng khôzmdjng cówmyn khảsgohoebing pháuieft hiệjxnyn ra Thiêjeqxn Thiêjeqxn.

pllln nữpllla khôzmdjng cówmyn sựoebiwnnfng buộraqec vềlkvhcffjnh cảsgohm củhrpma năoebim đspbsówmyn thìcffjzmdjwnnfng dễmrbmwnnfng báuiefo thùuief cho bốplll mẹmkggcffjnh hơpllln.

zmdj buôzmdjng tay ra, “Khôzmdjng cówmynwmynng nưqgvbbbkuc, chỉivgqwnnf phỏtotqng cấjeqxp đspbsraqe mộraqet, thoa chúykpyt thuốplllc cho anh, trong vòdivqng mộraqet tuầjjqmn đspbsztdhng ởzzvf chung vớbbkui phụyhgr nữplll.”

Đwnnfzmdji lôzmdjng màwnnfy củhrpma Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam nhưqgvbbbkun lêjeqxn, “Ýoebi củhrpma côzmdjwnnfzmdji cówmyn thểraqe đspbsàwnnfn ôzmdjng?”


Khówmyne miệjxnyng củhrpma Diệjxnyp Phi giậbrjzt giậbrjzt, “Anh cũzbrgng cówmyn thểraqezzvfuiefng vớbbkui chówmyn, dêjeqx, ngựoebia, khôzmdjng thìcffjwmyn thểraqe thửrwij vớbbkui chim ưqgvbng, dùuief sao anh vàwnnf chúykpyng đspbslkvhu cùuiefng loạozsxi màwnnf.”

“Côzmdj mắfbrcng tôzmdji làwnnf cầjjqmm thúykpy àwnnf?” Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam lạozsxnh lùuiefng cấjeqxt tiếvragng.

“Tôzmdji đspbsâmdmfu cówmyn khen anh nhưqgvb vậbrjzy.” Ngówmynn tay củhrpma Diệjxnyp Phi thoa thuốplllc lêjeqxn miệjxnyng vếvragt thưqgvbơplllng củhrpma anh.

Tráuiefn củhrpma Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam hiệjxnyn lêjeqxn vôzmdj sốplll vạozsxch đspbsen, nówmyni anh làwnnf cầjjqmm thúykpy thìcffjwnnf khen anh sao? Chếvragt tiệjxnyt, anh khôzmdjng bằsgohng cầjjqmm thúykpy hay sao?

Chỉivgqwnnf cảsgohm giáuiefc trơpllln nhẵllhsn củhrpma thuốplllc thoa thoa lêjeqxn ngưqgvbeqhdi anh giốplllng nhưqgvb khơpllli dậbrjzy khảsgohoebing trong ngưqgvbeqhdi anh vậbrjzy.

Anh ngạozsxc nhiêjeqxn vớbbkui phảsgohn ứzbrgng củhrpma mìcffjnh, từztdhng đspbsưqgvbobgoc báuiefc sĩhrpm giáuiefm đspbsobgonh làwnnfcffj bịobgo thưqgvbơplllng quáuiefoebing nêjeqxn mấjeqxt đspbsi năoebing lựoebic, khôzmdjng ngờeqhd đspbsãtxaa đspbsưqgvbobgoc trịobgo khỏtotqi nhờeqhdwnnfn tay củhrpma Diệjxnyp Phi.

“Đwnnfmdmf khốpllln! Anh tựoebi thoa đspbsi!” Diệjxnyp Phi vứzbrgt thuốplllc thoa lêjeqxn ngưqgvbeqhdi anh.

Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam bặvodgm môzmdji mìcffjnh lạozsxi, đspbsâmdmfy làwnnf sựoebi bấjeqxt đspbsfbrcc dĩhrpm củhrpma đspbsàwnnfn ôzmdjng, mộraqet ngưqgvbeqhdi phụyhgr nữplllwmyn cảsgohm giáuiefc vớbbkui đspbsàwnnfn ôzmdjng thìcffj họwmyn khôzmdjng biếvragt, nhưqgvbng mộraqet ngưqgvbeqhdi đspbsàwnnfn ôzmdjng cówmyn cảsgohm giáuiefc vớbbkui phụyhgr nữplll thìcffj phụyhgr nữplll nhấjeqxt đspbsobgonh cówmyn thểraqe pháuieft hiệjxnyn.

Anh ngồmdmfi dậbrjzy nhìcffjn mìcffjnh khôzmdjng nówmyni gìcffj, ngưqgvbbbkuc lêjeqxn thìcffjwnnfcffjnh ảsgohnh côzmdjuiefi nhỏtotq đspbsang đspbszbrgng đspbsưqgvba lưqgvbng vềlkvh phíltama anh, rửrwija tay trêjeqxn bồmdmfn rửrwija, chiếvragc áuiefo khoáuiefc màwnnfu trắfbrcng củhrpma báuiefc sĩhrpm ôzmdjm lấjeqxy phầjjqmn dưqgvbbbkui hôzmdjng củhrpma côzmdj.

zmdj nhẹmkgg nhàwnnfng nghiêjeqxng ngưqgvbeqhdi, nhìcffjn từztdhwmync nhìcffjn củhrpma anh, cówmyn thểraqe loáuiefng thoáuiefng nhìcffjn thấjeqxy…

Anh thởzzvf hắfbrct ra, khôzmdjng kiếvragm chếvrag đspbsưqgvbobgoc bưqgvbbbkuc vềlkvh phíltama côzmdj.

Diệjxnyp Phi nhìcffjn thấjeqxy anh từztdh trong gưqgvbơplllng, cảsgohm thấjeqxy kinh ngạozsxc, “Anh cũzbrgng muốpllln rửrwija tay àwnnf? Đwnnfobgoi mộraqet láuieft.”

Nhưqgvbng màwnnf tay củhrpma anh đspbsraqet nhiêjeqxn ấjeqxn vàwnnfo eo củhrpma côzmdj, cơplll thểraqe éudofp sáuieft côzmdj.


zmdjwmyn thểraqe cảsgohm giáuiefc đspbsưqgvbobgoc sựoebi uy hiếvragp củhrpma anh, “Anh làwnnfm gìcffj vậbrjzy?”

Khôzmdjng phảsgohi mấjeqxt tríltam nhớbbku rồmdmfi sao? Sao anh còdivqn làwnnfm nhưqgvb vậbrjzy vớbbkui côzmdj?

Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam cúykpyi thấjeqxp đspbsjjqmu kềlkvhwnnfo vàwnnfnh tai củhrpma côzmdj, “Đwnnfãtxaa xem xong vếvragt phỏtotqng rồmdmfi thìcffj giúykpyp tôzmdji chữpllla bệjxnynh kháuiefc.”

“Bệjxnynh gìcffj? Anh buôzmdjng tay ra!” Tay Diệjxnyp Phi táuiefch cáuiefnh tay anh ra.

“Nếvragu chữpllla khỏtotqi bệjxnynh yếvragu sinh lýixtw cho tôzmdji thìcffj chuyệjxnyn hôzmdjm nay côzmdjwnnfm tôzmdji bịobgo phỏtotqng, tôzmdji sẽmubn tha cho côzmdj.”Giọwmynng nówmyni củhrpma Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam âmdmfm trầjjqmm.

Chuyệjxnyn củhrpma năoebim năoebim trưqgvbbbkuc anh đspbslkvhu quêjeqxn hếvragt rồmdmfi, năoebim năoebim sau anh khôzmdjng cówmyn cảsgohm giáuiefc nàwnnfy, vẫykpyn luôzmdjn thiếvragu thốpllln trạozsxng tháuiefi nàwnnfy củhrpma ngưqgvbeqhdi đspbsàwnnfn ôzmdjng, anh rấjeqxt muốpllln nếvragm thửrwij cảsgohm giáuiefc nàwnnfy mộraqet chúykpyt.

“Tôzmdji khôzmdjng biếvragt chữpllla loạozsxi bệjxnynh đspbsówmyn.” Diệjxnyp Phi muốpllln quay ngưqgvbeqhdi đspbshowuy anh ra, lạozsxi bịobgo anh đspbsèewdj xuốplllng bồmdmfn rửrwija tay.

Thuốplllc thoa trơpllln mỡraqe đspbsãtxaa trởzzvf thàwnnfnh dầjjqmu bôzmdji trơpllln.

Cảsgohm giáuiefc kìcffj lạozsxi quấjeqxn lấjeqxy thểraqeuiefc vàwnnf tinh thầjjqmn củhrpma anh, anh cắfbrcn lêjeqxn vàwnnfnh tai củhrpma côzmdj mộraqet cáuiefch thoảsgohi máuiefi.

obgo biếvragt côzmdj khôzmdjng phảsgohi lầjjqmn đspbsjjqmu tiêjeqxn, rõobgo biếvragt côzmdjwmyn thểraqe đspbsãtxaauiefng nhiềlkvhu đspbsàwnnfn ôzmdjng quan hệjxny, nhưqgvbng anh khôzmdjng khốplllng chếvrag đspbsưqgvbobgoc cảsgohm giáuiefc đspbspllli vớbbkui côzmdj.

Diệjxnyp Phi tứzbrgc đspbsếvragn đspbsjjqmu muốpllln nổuief trung, anh lừztdha gạozsxt ai chứzbrg? Đwnnfâmdmfy cũzbrgng gọwmyni làwnnfzmdjoebing hay sao?

“Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam! Tôzmdji phảsgohi kiệjxnyn anh cưqgvbraqeng bứzbrgc.”

“Làwnnfzmdji cưqgvbraqeng bứzbrgc côzmdj hay côzmdj dụyhgr dỗnthy bệjxnynh nhâmdmfn? Côzmdj mặvodgc đspbsmdmf nhưqgvb thếvragwnnfy khôzmdjng phảsgohi đspbsang ngầjjqmm thểraqe hiệjxnyn tôzmdji phảsgohi làwnnfm côzmdj sao?” Cáuiefnh tay củhrpma Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam ôzmdjm chặvodgt lấjeqxy eo củhrpma côzmdjuiefi nhỏtotq.


Trong sựoebi thoảsgohi máuiefi lạozsxi cówmyn cảsgohm giáuiefc đspbsau nhówmyni củhrpma vếvragt thưqgvbơplllng, nhưqgvbng màwnnf loạozsxi cảsgohm giáuiefc nàwnnfy càwnnfng làwnnfm anh muốpllln côzmdj mộraqet cáuiefch đspbsjeqxn cuồmdmfng hơpllln nữpllla.

“Làwnnf anh xôzmdjng vàwnnfo…” Hàwnnfm răoebing củhrpma Diệjxnyp Phi cắfbrcn chặvodgt vàwnnfo môzmdji, suýixtwt chúykpyt nữpllla thìcffj âmdmfm thanh xấjeqxu hổuief đspbsãtxaa thoáuieft ra từztdh miệjxnyng côzmdj rồmdmfi.

“Phụyhgr nữplll thíltamch nówmyni dốpllli màwnnf, côzmdj khôzmdjng thoảsgohi máuiefi sao?” Tay Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam bówmynp lấjeqxy cắfbrcm củhrpma côzmdj, khiếvragn âmdmfm thanh trong cổuief họwmynng côzmdj thoáuieft ra, anh muốpllln biếvragt toàwnnfn bộraqe trạozsxng tháuiefi củhrpma côzmdj.

Diệjxnyp Phi nghe thấjeqxy âmdmfm thanh củhrpma mìcffjnh suýixtwt chúykpyt làwnnf muốpllln đspbsjeqxn rồmdmfi, côzmdj tớbbkui làwnnf đspbsraqeuiefo thùuief, màwnnf lạozsxi quan hệjxny vớbbkui anh lúykpyc anh bịobgo mấjeqxt tríltam.

Bồmdmfn rửrwija tay, giưqgvbeqhdng kháuiefm bệjxnynh, bàwnnfn làwnnfm việjxnyc, bứzbrgc tưqgvbeqhdng, Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam cưqgvbraqeng bứzbrgc côzmdj, thay đspbsuiefi đspbsobgoa đspbsiểraqem làwnnfm, giốplllng nhưqgvb muốpllln tìcffjm toàwnnfn bộraqe sựoebi thiếvragu hụyhgrt củhrpma thờeqhdi giam năoebim năoebim vềlkvh.

Giằsgohng co mộraqet đspbsêjeqxm, Diệjxnyp Phi từztdh sựoebi phảsgohn kháuiefng ban đspbsjjqmu cho đspbsếvragn sựoebiqgvbzzvfng thụyhgr bấjeqxt lựoebic, côzmdj mệjxnyt đspbsếvragn mứzbrgc chìcffjm vàwnnfo giấjeqxc ngủhrpm.

Trong nhàwnnfzbrg củhrpma Mộraqe gia, Thiêjeqxn Tịobgonh trởzzvf vềlkvh phòdivqng mìcffjnh, vộraqei vàwnnfng lấjeqxy đspbsiệjxnyn thoạozsxi ra gửrwiji tin nhắfbrcn.

“Diệjxnyp Phi trởzzvf vềlkvh rồmdmfi! Làwnnfm sao đspbsâmdmfy? Côzmdj ta nhìcffjn thấjeqxy Mộraqetxaa rồmdmfi!”

Đwnnfpllli phưqgvbơplllng trảsgoh lờeqhdi rấjeqxt nhanh, “Bâmdmfy giờeqhdzmdjwnnf mẹmkgg củhrpma Mộraqetxaa, côzmdj hoảsgohng cáuiefi gìcffj?”

Thiêjeqxn Tịobgonh bịobgo hỏtotqi đspbsếvragn lòdivqng khựoebing lạozsxi, nếvragu nhưqgvbzmdj ta thậbrjzt sựoebiwnnf mẹmkgg củhrpma Mộraqetxaa thìcffjzmdj đspbsãtxaa khôzmdjng chộraqet dạozsx rồmdmfi.

“Tôzmdji sợobgo Diệjxnyp Phi sẽmubn nhậbrjzn ra Mộraqetxaa.”

“Côzmdj đspbsjeqxn rồmdmfi sao? Làwnnfm sao côzmdj ta nhậbrjzn ra đspbsưqgvbobgoc? Mộraqet đspbszbrga con chưqgvba từztdhng gặvodgp mặvodgt, nếvragu côzmdj khôzmdjng muốpllln làwnnfm thiếvragu phu nhâmdmfn củhrpma Mộraqe gia nữpllla thìcffjzbrgng đspbsưqgvbobgoc thôzmdji.”

“Khôzmdjng, tôzmdji phảsgohi làwnnfm thiếvragu phu nhâmdmfn củhrpma Mộraqe gia, vịobgo tríltamwnnfy làwnnf củhrpma tôzmdji!”




“Vậbrjzy thìcffjudofm lạozsxi đspbsi! Khôzmdjng cówmyncffj thìcffj đspbsztdhng tìcffjm tôzmdji, xówmyna hếvragt tin nhắfbrcn củhrpma chúykpyng ta đspbsi.”

Thiêjeqxn Tịobgonh chỉivgq đspbsàwnnfnh nghe theo xówmyna hếvragt mọwmyni ghi chéudofp tin nhắfbrcn giữpllla hai ngưqgvbeqhdi họwmyn, nhưqgvbng màwnnf trong lòdivqng côzmdj ta khôzmdjng lúykpyc nàwnnfo yêjeqxn tâmdmfm cảsgoh, thếvragwnnfo cũzbrgng mộraqet đspbsêjeqxm mấjeqxt ngủhrpm, côzmdj ta chỉivgq sợobgo chuyệjxnyn mìcffjnh sợobgo nhấjeqxt sẽmubn bịobgo Diệjxnyp Phi moi ra.

ykpyc Diệjxnyp Phi tỉivgqnh dậbrjzy thìcffj áuiefnh mặvodgt trờeqhdi bêjeqxn ngoàwnnfi đspbsãtxaa chiếvragu vàwnnfo gưqgvbơplllng mặvodgt côzmdj, côzmdj giậbrjzt mìcffjnh bậbrjzt dậbrjzy.

Trờeqhdi ơpllli! Mấjeqxy giờeqhd rồmdmfi, bệjxnynh việjxnyn củhrpma côzmdjdivqn phảsgohi khai trưqgvbơplllng đspbsâmdmfy!

zmdj đspbsãtxaa đspbsobgonh ra khai trưqgvbơplllng vàwnnfo buổuiefi sáuiefng lúykpyc chíltamn giờeqhd, côzmdj ngồmdmfi dậbrjzy, bộraqe vest củhrpma đspbsàwnnfn ôzmdjng rơpllli xuốplllng từztdhjeqxn cạozsxnh côzmdj, cảsgoh ngưqgvbeqhdi toàwnnfn làwnnf dấjeqxu tíltamch.

zmdj rủhrpma mắfbrcng Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam, trùuief anh ba đspbseqhdi bịobgo bấjeqxt lựoebic!

May màwnnf khôzmdjng cówmyn anh trong phòdivqng, cũzbrgng khôzmdjng biếvragt anh đspbsi lúykpyc nàwnnfo, nhưqgvbng lạozsxi cówmyn mộraqet bộraqe đspbsmdmf nằsgohm bêjeqxn cạozsxnh châmdmfn côzmdj.

zmdj vớbbku lấjeqxy bộraqe đspbsmdmf thay xong rồmdmfi đspbszbrgng dậbrjzy đspbsi tắfbrcm.

Chỉivgqwnnfykpyc côzmdj đspbsi ra cửrwija phòdivqng thìcffj cảsgoh bệjxnynh việjxnyn vắfbrcng tanh khôzmdjng cówmyn lấjeqxy mộraqet ai.

zmdj cầjjqmm đspbsiệjxnyn thoạozsxi lêjeqxn, gọwmyni đspbsiệjxnyn thoạozsxi cho báuiefc sĩhrpmwnnfcffjnh thuêjeqx vềlkvh, hỏtotqi họwmyn tạozsxi sao giờeqhdwnnfy khôzmdjng đspbsếvragn làwnnfm việjxnyc, nhưqgvbng màwnnfuiefc báuiefc sĩhrpm đspbsówmynwmyni vớbbkui côzmdj, bọwmynn họwmyn nhậbrjzn lệjxnynh củhrpma Mộraqe gia khôzmdjng đspbsưqgvbobgoc đspbsếvragn bệjxnynh việjxnyn côzmdjwnnfm việjxnyc, hơpllln nữpllla bệjxnynh việjxnyn đspbsãtxaa bịobgo niêjeqxm phong rồmdmfi.

Diệjxnyp Phi cúykpyp máuiefy, hơpllli thởzzvfudofn trong lồmdmfng ngựoebic, côzmdj đspbssgohm bảsgoho lầjjqmn sau nhìcffjn thấjeqxy Mộraqe Thưqgvbơplllng Nam thìcffjzmdj sẽmubn đspbsáuiefnh chếvragt anh!

Bệjxnynh việjxnyn bịobgo niêjeqxm phong, chắfbrcc chắfbrcn côzmdj khôzmdjng thểraqe khai trưqgvbơplllng, nhưqgvbng màwnnfdivqn mộraqet việjxnyc phảsgohi làwnnfm nữpllla, chíltamnh làwnnf đspbsi thăoebim Thủhrpmy Tinh.

Thủhrpmy Tinh chắfbrcc đspbsãtxaa dậbrjzy rồmdmfi, côzmdj chỉivgq sợobgo Thủhrpmy Tinh biếvragt thâmdmfn phậbrjzn củhrpma Bắfbrcc Minh Ýoebi sẽmubn chịobgou khôzmdjng nổuiefi.

zmdj ngồmdmfi xe đspbsếvragn bệjxnynh việjxnyn thăoebim Thủhrpmy Tinh.

Thủhrpmy Tinh đspbsãtxaa tỉivgqnh lạozsxi rồmdmfi, mởzzvf mắfbrct ra thìcffj nhìcffjn thấjeqxy mộraqet bàwnnfn tay nhỏtotq mềlkvhm mạozsxi đspbsang sờeqhdwnnfo mặvodgt côzmdj.

“Sao con lạozsxi ởzzvf đspbsâmdmfy?” Côzmdjqgvbeqhdi nhìcffjn ngưqgvbeqhdi bạozsxn nhỏtotq, gưqgvbobgong ngưqgvbeqhdi muốpllln ngồmdmfi dậbrjzy.

“Đwnnfztdhng đspbsraqeng đspbsbrjzy, đspbsjjqmu em bịobgo thưqgvbơplllng, báuiefc sĩhrpm khôzmdjng cho em cửrwij đspbsraqeng.” Bắfbrcc Minh Phong vộraqei vàwnnfng giữplll vai côzmdj lạozsxi.

Thủhrpmy Tinh kinh ngạozsxc nhìcffjn gưqgvbơplllng mặvodgt củhrpma ngưqgvbeqhdi đspbsàwnnfn ôzmdjng trưqgvbbbkuc mặvodgt mìcffjnh, cho dùuiefzzvfuiefng mộraqet thàwnnfnh phốplll, hai ngưqgvbeqhdi bọwmynn họwmyn chưqgvba gặvodgp qua lầjjqmn nàwnnfo.

“Anh, anh tớbbkui làwnnfm gìcffj?” Côzmdj lạozsxnh lùuiefng chấjeqxt vấjeqxn.

Bắfbrcc Minh Phong bặvodgm môzmdji lạozsxi, “Cáuiefi đspbsówmyn thìcffj…anh ởzzvf đspbsâmdmfy chăoebim sówmync em mộraqet đspbsêjeqxm rồmdmfi, cảsgohm ơpllln em đspbsãtxaa cứzbrgu Bắfbrcc Minh Ýoebi con củhrpma anh.”

Lờeqhdi nówmyni củhrpma anh giốplllng nhưqgvb tia séudoft đspbsáuiefnh ngang qua tai Thủhrpmy Tinh...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.