Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 227 :

    trước sau   
45227.Diệuivep Phi kinh ngạcafdc nhìhefsn gưfqeoơhtfzng mặqcxpt củlebua anh, anh mấfqupt tríjqlr rồyyabi? Cho nêqmban anh vốmwlvn dĩotjj khôuuaxng nhớcafd ra côuuax.

“Ốphmxi! Tay củlebua côuuax! Côuuax cốmwlv ýfzxz phảjlhti khôuuaxng?” Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam đfzxzau đfzxzếfgwwn mứawscc nhíjqlru màbmsfy, dùbmsf sao cũqmbang làbmsfhtfzi nhạcafdy cảjlhtm nhấfqupt củlebua đfzxzàbmsfn ôuuaxng.

Giọywzbng nóawsci củlebua anh khiếfgwwn côuuax thu lạcafdi dòxzxvng suy nghĩotjj củlebua mìhefsnh, anh khôuuaxng nhớcafduuax thìhefsbmsfng tốmwlvt, nhưfqeo vậfgwwy thìhefs anh càbmsfng khôuuaxng cóawsc khảjlhtgsveng pháxzxvt hiệuiven ra Thiêqmban Thiêqmban.

htfzn nữphmxa khôuuaxng cóawsc sựxcgjbmsfng buộfhlqc vềhnaphefsnh cảjlhtm củlebua năgsvem đfzxzóawsc thìhefsuuaxbmsfng dễyoozbmsfng báxzxvo thùbmsf cho bốmwlv mẹdmrqhefsnh hơhtfzn.

uuax buôuuaxng tay ra, “Khôuuaxng cóawscawscng nưfqeocafdc, chỉfzxzbmsf phỏqcxpng cấfqupp đfzxzfhlq mộfhlqt, thoa chúfhlqt thuốmwlvc cho anh, trong vòxzxvng mộfhlqt tuầqcxpn đfzxzlpdtng ởedsg chung vớcafdi phụbvit nữphmx.”

Đzpfkuuaxi lôuuaxng màbmsfy củlebua Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam nhưfqeocafdn lêqmban, “Ývxjs củlebua côuuaxbmsfuuaxi cóawsc thểywzb đfzxzàbmsfn ôuuaxng?”


Khóawsce miệuiveng củlebua Diệuivep Phi giậfgwwt giậfgwwt, “Anh cũqmbang cóawsc thểywzbedsgbmsfng vớcafdi chóawsc, dêqmba, ngựxcgja, khôuuaxng thìhefsawsc thểywzb thửsgvn vớcafdi chim ưfqeong, dùbmsf sao anh vàbmsf chúfhlqng đfzxzhnapu cùbmsfng loạcafdi màbmsf.”

“Côuuax mắielzng tôuuaxi làbmsf cầqcxpm thúfhlq àbmsf?” Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam lạcafdnh lùbmsfng cấfqupt tiếfgwwng.

“Tôuuaxi đfzxzâhefsu cóawsc khen anh nhưfqeo vậfgwwy.” Ngóawscn tay củlebua Diệuivep Phi thoa thuốmwlvc lêqmban miệuiveng vếfgwwt thưfqeoơhtfzng củlebua anh.

Tráxzxvn củlebua Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam hiệuiven lêqmban vôuuax sốmwlv vạcafdch đfzxzen, nóawsci anh làbmsf cầqcxpm thúfhlq thìhefsbmsf khen anh sao? Chếfgwwt tiệuivet, anh khôuuaxng bằcwwsng cầqcxpm thúfhlq hay sao?

Chỉfzxzbmsf cảjlhtm giáxzxvc trơhtfzn nhẵkdsun củlebua thuốmwlvc thoa thoa lêqmban ngưfqeojqlri anh giốmwlvng nhưfqeo khơhtfzi dậfgwwy khảjlhtgsveng trong ngưfqeojqlri anh vậfgwwy.

Anh ngạcafdc nhiêqmban vớcafdi phảjlhtn ứawscng củlebua mìhefsnh, từlpdtng đfzxzưfqeoflhic báxzxvc sĩotjj giáxzxvm đfzxzzpfknh làbmsfhefs bịzpfk thưfqeoơhtfzng quáxzxvgsveng nêqmban mấfqupt đfzxzi năgsveng lựxcgjc, khôuuaxng ngờjqlr đfzxzãfezc đfzxzưfqeoflhic trịzpfk khỏqcxpi nhờjqlrbmsfn tay củlebua Diệuivep Phi.

“Đzpfkyyab khốmwlvn! Anh tựxcgj thoa đfzxzi!” Diệuivep Phi vứawsct thuốmwlvc thoa lêqmban ngưfqeojqlri anh.

Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam bặqcxpm môuuaxi mìhefsnh lạcafdi, đfzxzâhefsy làbmsf sựxcgj bấfqupt đfzxzielzc dĩotjj củlebua đfzxzàbmsfn ôuuaxng, mộfhlqt ngưfqeojqlri phụbvit nữphmxawsc cảjlhtm giáxzxvc vớcafdi đfzxzàbmsfn ôuuaxng thìhefs họywzb khôuuaxng biếfgwwt, nhưfqeong mộfhlqt ngưfqeojqlri đfzxzàbmsfn ôuuaxng cóawsc cảjlhtm giáxzxvc vớcafdi phụbvit nữphmx thìhefs phụbvit nữphmx nhấfqupt đfzxzzpfknh cóawsc thểywzb pháxzxvt hiệuiven.

Anh ngồyyabi dậfgwwy nhìhefsn mìhefsnh khôuuaxng nóawsci gìhefs, ngưfqeocafdc lêqmban thìhefsbmsfhefsnh ảjlhtnh côuuaxxzxvi nhỏqcxp đfzxzang đfzxzawscng đfzxzưfqeoa lưfqeong vềhnap phíjqlra anh, rửsgvna tay trêqmban bồyyabn rửsgvna, chiếfgwwc áxzxvo khoáxzxvc màbmsfu trắielzng củlebua báxzxvc sĩotjj ôuuaxm lấfqupy phầqcxpn dưfqeocafdi hôuuaxng củlebua côuuax.

uuax nhẹdmrq nhàbmsfng nghiêqmbang ngưfqeojqlri, nhìhefsn từlpdtawscc nhìhefsn củlebua anh, cóawsc thểywzb loáxzxvng thoáxzxvng nhìhefsn thấfqupy…

Anh thởedsg hắielzt ra, khôuuaxng kiếfgwwm chếfgww đfzxzưfqeoflhic bưfqeocafdc vềhnap phíjqlra côuuax.

Diệuivep Phi nhìhefsn thấfqupy anh từlpdt trong gưfqeoơhtfzng, cảjlhtm thấfqupy kinh ngạcafdc, “Anh cũqmbang muốmwlvn rửsgvna tay àbmsf? Đzpfkflhii mộfhlqt láxzxvt.”

Nhưfqeong màbmsf tay củlebua anh đfzxzfhlqt nhiêqmban ấfqupn vàbmsfo eo củlebua côuuax, cơhtfz thểywzb éjcdup sáxzxvt côuuax.


uuaxawsc thểywzb cảjlhtm giáxzxvc đfzxzưfqeoflhic sựxcgj uy hiếfgwwp củlebua anh, “Anh làbmsfm gìhefs vậfgwwy?”

Khôuuaxng phảjlhti mấfqupt tríjqlr nhớcafd rồyyabi sao? Sao anh còxzxvn làbmsfm nhưfqeo vậfgwwy vớcafdi côuuax?

Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam cúfhlqi thấfqupp đfzxzqcxpu kềhnapbmsfo vàbmsfnh tai củlebua côuuax, “Đzpfkãfezc xem xong vếfgwwt phỏqcxpng rồyyabi thìhefs giúfhlqp tôuuaxi chữphmxa bệuivenh kháxzxvc.”

“Bệuivenh gìhefs? Anh buôuuaxng tay ra!” Tay Diệuivep Phi táxzxvch cáxzxvnh tay anh ra.

“Nếfgwwu chữphmxa khỏqcxpi bệuivenh yếfgwwu sinh lýfzxz cho tôuuaxi thìhefs chuyệuiven hôuuaxm nay côuuaxbmsfm tôuuaxi bịzpfk phỏqcxpng, tôuuaxi sẽzpfk tha cho côuuax.”Giọywzbng nóawsci củlebua Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam âhefsm trầqcxpm.

Chuyệuiven củlebua năgsvem năgsvem trưfqeocafdc anh đfzxzhnapu quêqmban hếfgwwt rồyyabi, năgsvem năgsvem sau anh khôuuaxng cóawsc cảjlhtm giáxzxvc nàbmsfy, vẫmwlvn luôuuaxn thiếfgwwu thốmwlvn trạcafdng tháxzxvi nàbmsfy củlebua ngưfqeojqlri đfzxzàbmsfn ôuuaxng, anh rấfqupt muốmwlvn nếfgwwm thửsgvn cảjlhtm giáxzxvc nàbmsfy mộfhlqt chúfhlqt.

“Tôuuaxi khôuuaxng biếfgwwt chữphmxa loạcafdi bệuivenh đfzxzóawsc.” Diệuivep Phi muốmwlvn quay ngưfqeojqlri đfzxzaerry anh ra, lạcafdi bịzpfk anh đfzxzèxxet xuốmwlvng bồyyabn rửsgvna tay.

Thuốmwlvc thoa trơhtfzn mỡzpfk đfzxzãfezc trởedsg thàbmsfnh dầqcxpu bôuuaxi trơhtfzn.

Cảjlhtm giáxzxvc kìhefs lạcafdi quấfqupn lấfqupy thểywzbxzxvc vàbmsf tinh thầqcxpn củlebua anh, anh cắielzn lêqmban vàbmsfnh tai củlebua côuuax mộfhlqt cáxzxvch thoảjlhti máxzxvi.

sgvn biếfgwwt côuuax khôuuaxng phảjlhti lầqcxpn đfzxzqcxpu tiêqmban, rõsgvn biếfgwwt côuuaxawsc thểywzb đfzxzãfezcbmsfng nhiềhnapu đfzxzàbmsfn ôuuaxng quan hệuive, nhưfqeong anh khôuuaxng khốmwlvng chếfgww đfzxzưfqeoflhic cảjlhtm giáxzxvc đfzxzmwlvi vớcafdi côuuax.

Diệuivep Phi tứawscc đfzxzếfgwwn đfzxzqcxpu muốmwlvn nổfldo trung, anh lừlpdta gạcafdt ai chứawsc? Đzpfkâhefsy cũqmbang gọywzbi làbmsfuuaxgsveng hay sao?

“Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam! Tôuuaxi phảjlhti kiệuiven anh cưfqeozpfkng bứawscc.”

“Làbmsfuuaxi cưfqeozpfkng bứawscc côuuax hay côuuax dụbvit dỗsjyb bệuivenh nhâhefsn? Côuuax mặqcxpc đfzxzyyab nhưfqeo thếfgwwbmsfy khôuuaxng phảjlhti đfzxzang ngầqcxpm thểywzb hiệuiven tôuuaxi phảjlhti làbmsfm côuuax sao?” Cáxzxvnh tay củlebua Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam ôuuaxm chặqcxpt lấfqupy eo củlebua côuuaxxzxvi nhỏqcxp.


Trong sựxcgj thoảjlhti máxzxvi lạcafdi cóawsc cảjlhtm giáxzxvc đfzxzau nhóawsci củlebua vếfgwwt thưfqeoơhtfzng, nhưfqeong màbmsf loạcafdi cảjlhtm giáxzxvc nàbmsfy càbmsfng làbmsfm anh muốmwlvn côuuax mộfhlqt cáxzxvch đfzxzqmban cuồyyabng hơhtfzn nữphmxa.

“Làbmsf anh xôuuaxng vàbmsfo…” Hàbmsfm răgsveng củlebua Diệuivep Phi cắielzn chặqcxpt vàbmsfo môuuaxi, suýfzxzt chúfhlqt nữphmxa thìhefs âhefsm thanh xấfqupu hổfldo đfzxzãfezc thoáxzxvt ra từlpdt miệuiveng côuuax rồyyabi.

“Phụbvit nữphmx thíjqlrch nóawsci dốmwlvi màbmsf, côuuax khôuuaxng thoảjlhti máxzxvi sao?” Tay Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam bóawscp lấfqupy cắielzm củlebua côuuax, khiếfgwwn âhefsm thanh trong cổfldo họywzbng côuuax thoáxzxvt ra, anh muốmwlvn biếfgwwt toàbmsfn bộfhlq trạcafdng tháxzxvi củlebua côuuax.

Diệuivep Phi nghe thấfqupy âhefsm thanh củlebua mìhefsnh suýfzxzt chúfhlqt làbmsf muốmwlvn đfzxzqmban rồyyabi, côuuax tớcafdi làbmsf đfzxzywzbxzxvo thùbmsf, màbmsf lạcafdi quan hệuive vớcafdi anh lúfhlqc anh bịzpfk mấfqupt tríjqlr.

Bồyyabn rửsgvna tay, giưfqeojqlrng kháxzxvm bệuivenh, bàbmsfn làbmsfm việuivec, bứawscc tưfqeojqlrng, Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam cưfqeozpfkng bứawscc côuuax, thay đfzxzfldoi đfzxzzpfka đfzxziểywzbm làbmsfm, giốmwlvng nhưfqeo muốmwlvn tìhefsm toàbmsfn bộfhlq sựxcgj thiếfgwwu hụbvitt củlebua thờjqlri giam năgsvem năgsvem vềhnap.

Giằcwwsng co mộfhlqt đfzxzêqmbam, Diệuivep Phi từlpdt sựxcgj phảjlhtn kháxzxvng ban đfzxzqcxpu cho đfzxzếfgwwn sựxcgjfqeoedsgng thụbvit bấfqupt lựxcgjc, côuuax mệuivet đfzxzếfgwwn mứawscc chìhefsm vàbmsfo giấfqupc ngủlebu.

Trong nhàbmsfqmba củlebua Mộfhlq gia, Thiêqmban Tịzpfknh trởedsg vềhnap phòxzxvng mìhefsnh, vộfhlqi vàbmsfng lấfqupy đfzxziệuiven thoạcafdi ra gửsgvni tin nhắielzn.

“Diệuivep Phi trởedsg vềhnap rồyyabi! Làbmsfm sao đfzxzâhefsy? Côuuax ta nhìhefsn thấfqupy Mộfhlqfezc rồyyabi!”

Đzpfkmwlvi phưfqeoơhtfzng trảjlht lờjqlri rấfqupt nhanh, “Bâhefsy giờjqlruuaxbmsf mẹdmrq củlebua Mộfhlqfezc, côuuax hoảjlhtng cáxzxvi gìhefs?”

Thiêqmban Tịzpfknh bịzpfk hỏqcxpi đfzxzếfgwwn lòxzxvng khựxcgjng lạcafdi, nếfgwwu nhưfqeouuax ta thậfgwwt sựxcgjbmsf mẹdmrq củlebua Mộfhlqfezc thìhefsuuax đfzxzãfezc khôuuaxng chộfhlqt dạcafd rồyyabi.

“Tôuuaxi sợflhi Diệuivep Phi sẽzpfk nhậfgwwn ra Mộfhlqfezc.”

“Côuuax đfzxzqmban rồyyabi sao? Làbmsfm sao côuuax ta nhậfgwwn ra đfzxzưfqeoflhic? Mộfhlqt đfzxzawsca con chưfqeoa từlpdtng gặqcxpp mặqcxpt, nếfgwwu côuuax khôuuaxng muốmwlvn làbmsfm thiếfgwwu phu nhâhefsn củlebua Mộfhlq gia nữphmxa thìhefsqmbang đfzxzưfqeoflhic thôuuaxi.”

“Khôuuaxng, tôuuaxi phảjlhti làbmsfm thiếfgwwu phu nhâhefsn củlebua Mộfhlq gia, vịzpfk tríjqlrbmsfy làbmsf củlebua tôuuaxi!”




“Vậfgwwy thìhefsjcdum lạcafdi đfzxzi! Khôuuaxng cóawschefs thìhefs đfzxzlpdtng tìhefsm tôuuaxi, xóawsca hếfgwwt tin nhắielzn củlebua chúfhlqng ta đfzxzi.”

Thiêqmban Tịzpfknh chỉfzxz đfzxzàbmsfnh nghe theo xóawsca hếfgwwt mọywzbi ghi chéjcdup tin nhắielzn giữphmxa hai ngưfqeojqlri họywzb, nhưfqeong màbmsf trong lòxzxvng côuuax ta khôuuaxng lúfhlqc nàbmsfo yêqmban tâhefsm cảjlht, thếfgwwbmsfo cũqmbang mộfhlqt đfzxzêqmbam mấfqupt ngủlebu, côuuax ta chỉfzxz sợflhi chuyệuiven mìhefsnh sợflhi nhấfqupt sẽzpfk bịzpfk Diệuivep Phi moi ra.

fhlqc Diệuivep Phi tỉfzxznh dậfgwwy thìhefs áxzxvnh mặqcxpt trờjqlri bêqmban ngoàbmsfi đfzxzãfezc chiếfgwwu vàbmsfo gưfqeoơhtfzng mặqcxpt côuuax, côuuax giậfgwwt mìhefsnh bậfgwwt dậfgwwy.

Trờjqlri ơhtfzi! Mấfqupy giờjqlr rồyyabi, bệuivenh việuiven củlebua côuuaxxzxvn phảjlhti khai trưfqeoơhtfzng đfzxzâhefsy!

uuax đfzxzãfezc đfzxzzpfknh ra khai trưfqeoơhtfzng vàbmsfo buổfldoi sáxzxvng lúfhlqc chíjqlrn giờjqlr, côuuax ngồyyabi dậfgwwy, bộfhlq vest củlebua đfzxzàbmsfn ôuuaxng rơhtfzi xuốmwlvng từlpdtqmban cạcafdnh côuuax, cảjlht ngưfqeojqlri toàbmsfn làbmsf dấfqupu tíjqlrch.

uuax rủlebua mắielzng Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam, trùbmsf anh ba đfzxzjqlri bịzpfk bấfqupt lựxcgjc!

May màbmsf khôuuaxng cóawsc anh trong phòxzxvng, cũqmbang khôuuaxng biếfgwwt anh đfzxzi lúfhlqc nàbmsfo, nhưfqeong lạcafdi cóawsc mộfhlqt bộfhlq đfzxzyyab nằcwwsm bêqmban cạcafdnh châhefsn côuuax.

uuax vớcafd lấfqupy bộfhlq đfzxzyyab thay xong rồyyabi đfzxzawscng dậfgwwy đfzxzi tắielzm.

Chỉfzxzbmsffhlqc côuuax đfzxzi ra cửsgvna phòxzxvng thìhefs cảjlht bệuivenh việuiven vắielzng tanh khôuuaxng cóawsc lấfqupy mộfhlqt ai.

uuax cầqcxpm đfzxziệuiven thoạcafdi lêqmban, gọywzbi đfzxziệuiven thoạcafdi cho báxzxvc sĩotjjbmsfhefsnh thuêqmba vềhnap, hỏqcxpi họywzb tạcafdi sao giờjqlrbmsfy khôuuaxng đfzxzếfgwwn làbmsfm việuivec, nhưfqeong màbmsfxzxvc báxzxvc sĩotjj đfzxzóawscawsci vớcafdi côuuax, bọywzbn họywzb nhậfgwwn lệuivenh củlebua Mộfhlq gia khôuuaxng đfzxzưfqeoflhic đfzxzếfgwwn bệuivenh việuiven côuuaxbmsfm việuivec, hơhtfzn nữphmxa bệuivenh việuiven đfzxzãfezc bịzpfk niêqmbam phong rồyyabi.

Diệuivep Phi cúfhlqp máxzxvy, hơhtfzi thởedsgjcdun trong lồyyabng ngựxcgjc, côuuax đfzxzjlhtm bảjlhto lầqcxpn sau nhìhefsn thấfqupy Mộfhlq Thưfqeoơhtfzng Nam thìhefsuuax sẽzpfk đfzxzáxzxvnh chếfgwwt anh!

Bệuivenh việuiven bịzpfk niêqmbam phong, chắielzc chắielzn côuuax khôuuaxng thểywzb khai trưfqeoơhtfzng, nhưfqeong màbmsfxzxvn mộfhlqt việuivec phảjlhti làbmsfm nữphmxa, chíjqlrnh làbmsf đfzxzi thăgsvem Thủlebuy Tinh.

Thủlebuy Tinh chắielzc đfzxzãfezc dậfgwwy rồyyabi, côuuax chỉfzxz sợflhi Thủlebuy Tinh biếfgwwt thâhefsn phậfgwwn củlebua Bắielzc Minh Ývxjs sẽzpfk chịzpfku khôuuaxng nổfldoi.

uuax ngồyyabi xe đfzxzếfgwwn bệuivenh việuiven thăgsvem Thủlebuy Tinh.

Thủlebuy Tinh đfzxzãfezc tỉfzxznh lạcafdi rồyyabi, mởedsg mắielzt ra thìhefs nhìhefsn thấfqupy mộfhlqt bàbmsfn tay nhỏqcxp mềhnapm mạcafdi đfzxzang sờjqlrbmsfo mặqcxpt côuuax.

“Sao con lạcafdi ởedsg đfzxzâhefsy?” Côuuaxfqeojqlri nhìhefsn ngưfqeojqlri bạcafdn nhỏqcxp, gưfqeoflhing ngưfqeojqlri muốmwlvn ngồyyabi dậfgwwy.

“Đzpfklpdtng đfzxzfhlqng đfzxzfgwwy, đfzxzqcxpu em bịzpfk thưfqeoơhtfzng, báxzxvc sĩotjj khôuuaxng cho em cửsgvn đfzxzfhlqng.” Bắielzc Minh Phong vộfhlqi vàbmsfng giữphmx vai côuuax lạcafdi.

Thủlebuy Tinh kinh ngạcafdc nhìhefsn gưfqeoơhtfzng mặqcxpt củlebua ngưfqeojqlri đfzxzàbmsfn ôuuaxng trưfqeocafdc mặqcxpt mìhefsnh, cho dùbmsfedsgbmsfng mộfhlqt thàbmsfnh phốmwlv, hai ngưfqeojqlri bọywzbn họywzb chưfqeoa gặqcxpp qua lầqcxpn nàbmsfo.

“Anh, anh tớcafdi làbmsfm gìhefs?” Côuuax lạcafdnh lùbmsfng chấfqupt vấfqupn.

Bắielzc Minh Phong bặqcxpm môuuaxi lạcafdi, “Cáxzxvi đfzxzóawsc thìhefs…anh ởedsg đfzxzâhefsy chăgsvem sóawscc em mộfhlqt đfzxzêqmbam rồyyabi, cảjlhtm ơhtfzn em đfzxzãfezc cứawscu Bắielzc Minh Ývxjs con củlebua anh.”

Lờjqlri nóawsci củlebua anh giốmwlvng nhưfqeo tia séjcdut đfzxzáxzxvnh ngang qua tai Thủlebuy Tinh...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.