Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 226 :

    trước sau   
45226.Canh hảhxemi sảhxemn sốjqjqt bơtuadzmlbng hôphnqi hổkhwvi đqkqpkhwv trêanfcn quầfxwmn anh, Diệimngp Phi chạeooey đqkqpi trong từxqthng tiếxxcqng hôphnq kinh ngạeooec củnikea nhữkhwvng ngưsthossabi xung quanh.

phnq khôphnqng nghĩeikf Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam bịeooe bỏlaipng rồsmmyi cònhfgn cózmlb thểvrjh đqkqpuổkhwvi kịeooep côphnq.

“A! Anh Thưsthoơtuadng Nam! Anh khôphnqng sao chứjoau?” Thiêanfcn Tịeooenh sợpgdz đqkqpếxxcqn run run.

Chớscpmp mắzwlrt, côphnq ta phảhxemn ứjoaung kịeooep mớscpmi cầfxwmm khăyzdkn ăyzdkn lau canh trêanfcn ngưsthossabi Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam căyzdkn bảhxemn khôphnqng hềonlz phònhfgng bịeooe Diệimngp Phi sẽvjfrrojtm ra chuyệimngn nhưstho vậyxhfy. Trêanfcn khuôphnqn mặglngt cao ngạeooeo lạeooenh lẽvjfro vôphnq sốjqjq biểvrjhu cảhxemm thay đqkqpkhwvi, toàrojtn thâbbmrn tỏlaipa ra sựeooe tứjoauc giậyxhfn đqkqpnike đqkqpvrjh hủnikey thiêanfcn diệimngt đqkqpeooea!

Anh giơtuad tay cảhxemn trởzmcx đqkqpijjdng táffoec củnikea Thiêanfcn Tịeooenh: “Khôphnqng cầfxwmn.”


Anh sảhxemi bưsthoscpmc đqkqpi ra khỏlaipi quáffoen ăyzdkn, tay nắzwlrm chặglngt, ýjiul nghĩeikf muốjqjqn bózmlbp chếxxcqt Diệimngp Phi cũwfulng cózmlb.

Muốjqjqn cho anh mấkyzst mặglngt sao? Khôphnqng dễjqjqrojtng nhưstho vậyxhfy đqkqpâbbmru. Cưsthoscpmc bộijjd củnikea anh vẫfxmwn vữkhwvng vàrojtng, khôphnqng đqkqpvrjh bấkyzst luậyxhfn kẻphnqrojto nhìisftn ra trạeooeng tháffoei củnikea anh bâbbmry giờssab.

Thiêanfcn Tịeooenh theo sáffoet anh chạeooey ra, anh khôphnqng đqkqpau sao? Nãjqjqo củnikea côphnq ta cózmlb chújqjqt phảhxemn ứjoaung khôphnqng kịeooep, thếxxcq nhưsthong côphnq ta khẳijjdng đqkqpeooenh, lầfxwmn nàrojty Diệimngp Phi chếxxcqt chắzwlrc rồsmmyi.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam phâbbmrn phózmlb Nhiếxxcqp Hạeooeo đqkqpiềonlzu xe đqkqpếxxcqn đqkqpưsthoa Thiêanfcn Tịeooenh vàrojt Mộijjdjqjq quay vềonlz nhàrojtwful củnikea nhàrojt họeljt Mộijjd, thôphnqng báffoeo cho ngưsthossabi củnikea hắzwlrn trong toàrojtn thàrojtnh phốjqjq truy tìisftm Diệimngp Phi, màrojt anh láffoei xe đqkqpi đqkqpếxxcqn bệimngnh việimngn.

Gầfxwmn đqkqpkyzsy cózmlb mộijjdt toàrojtn nhàrojtzmlbisftnh chữkhwv thậyxhfp đqkqplaip chózmlbi sáffoeng lózmlbe trêanfcn máffoei, anh liềonlzn láffoei xe đqkqpi thẳijjdng đqkqpếxxcqn bệimngnh việimngn đqkqpózmlb.

Diệimngp Phi rốjqjqt cụyzdkc chạeooey vềonlz bệimngnh việimngn củnikea mìisftnh. Côphnq khôphnqng thuêanfc nhàrojt trọeljtrojt trựeooec tiếxxcqp ởzmcx trong bệimngnh việimngn luôphnqn.

ffoec sĩeikf trong bệimngnh việimngn vẫfxmwn chưsthoa tuyểvrjhn đqkqpnike, càrojtng khôphnqng cầfxwmn nózmlbi đqkqpếxxcqn ngưsthossabi trựeooec ban. Bệimngnh việimngn trốjqjqng rỗqotnng chỉxomrzmlb mộijjdt mìisftnh côphnq. Côphnq đqkqpi vàrojto mộijjdt gian kháffoem vàrojt chữkhwva bệimngnh, đqkqpếxxcqn phònhfgng vệimng sinh bêanfcn trong tắzwlrm.

Nghĩeikf đqkqpếxxcqn chuyệimngn làrojtm bỏlaipng anh ta lạeooei thấkyzsy thoảhxemi máffoei. Nếxxcqu nhưsthoyzdkm đqkqpózmlbzmlb thểvrjhrojtm anh ta bỏlaipng đqkqpếxxcqn tàrojtn phếxxcq luôphnqn thìisft bọeljtn họeljt sẽvjfr khôphnqng cózmlb nhiềonlzu chuyệimngn phứjoauc tạeooep nhưstho vậyxhfy, càrojtng khôphnqng cózmlb Thiêanfcn Thiêanfcn.

Vừxqtha nghĩeikf đqkqpếxxcqn Thiêanfcn Thiêanfcn, lònhfgng củnikea côphnq mềonlzm lạeooei. Tuy rằhpywng vôphnqvwupng ghémnhjt Thiêanfcn Tịeooenh vàrojt Thiêanfcn Huệimng nhưsthong côphnq vẫfxmwn đqkqpglngt têanfcn cho con gáffoei làrojt Thiêanfcn Thiêanfcn. Đvnziâbbmry làrojt họeljt củnikea cha côphnq, côphnq vẫfxmwn muốjqjqn lấkyzsy lạeooei.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam đqkqpi vàrojto sảhxemnh lớscpmn bệimngnh việimngn, dựeooea theo biểvrjhn chỉxomr dẫfxmwn ởzmcxrojtnh lang màrojt đqkqpi tớscpmi phònhfgng bệimngnh kháffoem tiếxxcqt niệimngu.

Gian phònhfgng vẫfxmwn đqkqpang sáffoeng đqkqpèsrwcn, cózmlb thểvrjh thấkyzsy đqkqpưsthopgdzc cózmlb ngưsthossabi vẫfxmwn rấkyzst tráffoech nhiệimngm. Tiếxxcqng bưsthoscpmc châbbmrn mơtuad hồsmmy truyềonlzn từxqth phíonlza phònhfgng vệimng sinh đqkqpếxxcqn.

Thâbbmrn ảhxemnh ngưsthossabi con gáffoei đqkqpi ra khỏlaipi phònhfgng vệimng sinh, đqkqpyzdkng vàrojto áffoenh mắzwlrt ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng.

“A! Lưsthou manh!” Tay củnikea Diệimngp Phi bao chặglngt lấkyzsy ngưsthossabi, trong nãjqjqo khôphnqng thểvrjhisftm ra lýjiul do tạeooei sao anh ta cózmlb thểvrjh đqkqpuổkhwvi đqkqpếxxcqn tậyxhfn nơtuadi nàrojty?


Trờssabi máffoe! Côphnqnhfgn khôphnqng mặglngc quầfxwmn áffoeo!

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam đqkqpanh mặglngt co rújqjqt. Thâbbmrn thểvrjh trắzwlrng nõruzon củnikea ngưsthossabi con gáffoei chạeooem vàrojto đqkqpáffoey mắzwlrt anh. Anh cũwfulng khôphnqng nghĩeikf đqkqpếxxcqn, ngưsthossabi củnikea anh lụyzdkc tìisftm toàrojtn thàrojtnh phốjqjqrojt anh lạeooei cứjoau nhưstho vậyxhfy tìisftm đqkqpưsthopgdzc côphnq.

“Lưsthou manh vớscpmi em ưstho? Toàrojtn thâbbmrn đqkqponlzu chảhxemzmlbisft, lưsthou manh đqkqpjqjqi vớscpmi em sẽvjfr chẳijjdng cózmlb phảhxemn ứjoaung gìisft đqkqpâbbmru.”

Anh trựeooec tiếxxcqp đqkqpi qua ngưsthossabi côphnq, thẳijjdng đqkqpếxxcqn phònhfgng vệimng sinh phíonlza sau. Anh muốjqjqn tắzwlrm nưsthoscpmc lạeooenh tẩxxcqy rửqkqpa vếxxcqt thưsthoơtuadng.

Diệimngp Phi nhìisftn ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng bưsthoscpmc vàrojto phònhfgng vệimng sinh mớscpmi thởzmcx ra đqkqpưsthopgdzc mộijjdt hơtuadi.

Thếxxcq nhưsthong cózmlbisft đqkqpózmlb sai sai, chỗqotnrojto sai sai thìisft phảhxemi?

Trờssabi máffoe! Quầfxwmn áffoeo củnikea côphnqnhfgn đqkqpang trong phònhfgng vệimng sinh đqkqpózmlb! Côphnq muốjqjqn thay quầfxwmn áffoeo nêanfcn mớscpmi khôphnqng mặglngc.

anfcn ngoàrojti khoa tiếxxcqt niệimngu làrojt phònhfgng chẩxxcqn đqkqpffoen bệimngnh củnikea báffoec sĩeikf, bêanfcn trong phònhfgng làrojt phònhfgng kháffoem vàrojt chẩxxcqn đqkqpffoen lâbbmrm sàrojtng, quầfxwmn áffoeo củnikea côphnq đqkqponlzu đqkqpvrjhanfcn trong ngăyzdkn kémnhjo. Thếxxcq nhưsthong bêanfcn ngoàrojti phònhfgng cózmlb ngưsthossabi củnikea anh ta hay khôphnqng?

phnq khôphnqng thểvrjhrojtm gìisfttuadn làrojt mặglngc quầfxwmn áffoeo kháffoem chữkhwva bệimngnh củnikea báffoec sĩeikf đqkqpang treo trêanfcn tưsthossabng, chíonlz íonlzt cáffoei nàrojty cònhfgn tạeooem tíonlznh làrojt quầfxwmn áffoeo.

Cửqkqpa phònhfgng vệimng sinh mởzmcx ra, ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng ưsthoscpmt sung đqkqpi tớscpmi, trong tay làrojt khăyzdkn mặglngt xoa bọeljtt nưsthoscpmc trêanfcn cơtuad thểvrjh.

Diệimngp Phi ózmlbi ra máffoeu: “Đvnzismmysthou manh, anh khôphnqng mặglngc quầfxwmn áffoeo!”

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam sắzwlrc mặglngt âbbmrm trầfxwmm, áffoenh mắzwlrt lẫfxmwm liệimngt nhìisftn thẳijjdng côphnq. Quầfxwmn áffoeo củnikea anh đqkqponlzu bịeooephnq đqkqpkhwv canh hảhxemi sảhxemn lêanfcn ngưsthossabi, anh cònhfgn cózmlb thểvrjh mặglngc sao?

Huốjqjqng hồsmmy, anh cònhfgn muốjqjqn nhờssabphnq xem vếxxcqt thưsthoơtuadng, kiểvrjhu gìisft chẳijjdng phảhxemi cởzmcxi cho côphnq xem.




“Lạeooei đqkqpâbbmry!” Anh lạeooenh giọeljtng nózmlbi.

Khuôphnqn mặglngt củnikea Diệimngp Phi khôphnqng biếxxcqt làrojt tứjoauc đqkqpếxxcqn đqkqplaip bừxqthng hay làrojt xấkyzsu hổkhwv đqkqpếxxcqn đqkqplaip bừxqthng nữkhwva.

“Tôphnqi khôphnqng qua! Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam, anh đqkqpxqthng nghĩeikfrojtm gìisftphnqi! Anh đqkqpújqjqng làrojt loạeooei khốjqjqn nạeooen, cózmlb quỳqotnsthoscpmi châbbmrn tôphnqi, tôphnqi cũwfulng chẳijjdng thèsrwcm!”

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam đqkqpen cảhxem tráffoen: “Em cáffoei loạeooei phụyzdk nữkhwvrojty, cho khôphnqng tôphnqi, tôphnqi cònhfgn ngạeooei em làrojtm bẩxxcqn đqkqpkyzst nhàrojtphnqi nữkhwva làrojt. Lạeooei đqkqpâbbmry xem vếxxcqt thưsthoơtuadng cho tôphnqi!”

‘Ngạeooei em làrojtm bẩxxcqn đqkqpkyzst nhàrojtphnqi’ nhữkhwvng lờssabi nàrojty nhưsthophnq sốjqjqbbmry kim đqkqpâbbmrm vàrojto lònhfgng Diệimngp Phi.

yzdkm đqkqpózmlb Thiêanfcn Huệimngwfulng đqkqpãjqjq từxqthng nózmlbi nhưstho vậyxhfy, Liễjqjqu Họeljta cũwfulng đqkqpãjqjq từxqthng nózmlbi nhưstho vậyxhfy, hiệimngn tạeooei đqkqpếxxcqn lưsthopgdzt Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam.

nhfgng củnikea côphnq chợpgdzt nguộijjdi lạeooenh. Đvnziâbbmry làrojt cha đqkqpphnq củnikea Thiêanfcn Thiêanfcn, cảhxem đqkqpssabi nàrojty côphnqwfulng sẽvjfr khôphnqng cho anh biếxxcqt sựeooe tồsmmyn tạeooei củnikea Thiêanfcn Thiêanfcn.

Khôphnqng cònhfgn hoảhxemng loạeooen nhưsthojqjqc ban đqkqpfxwmu, áffoenh mắzwlrt củnikea côphnq nhìisftn chằhpywm chằhpywm vàrojto khuôphnqn mặglngt củnikea ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng: “Anh thậyxhft giốjqjqng nhưstho nhầfxwmm lẫfxmwn quan hệimng kháffoech vàrojt chủnike rồsmmyi thìisft phảhxemi. Chỗqotnrojty làrojt bệimngnh việimngn củnikea tôphnqi, anh…” Ngózmlbn tay củnikea côphnq chỉxomrrojto ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng “… cújqjqt ra ngoàrojti cho tôphnqi!”

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam thềonlz, cho tớscpmi bâbbmry giờssab chưsthoa mộijjdt ai dáffoem bảhxemo anh cújqjqt đqkqpâbbmru! Gan củnikea côphnqwfulng lớscpmn thậyxhft đqkqpkyzsy nhỉxomr?

“Em làrojtm bỏlaipng tôphnqi, em phảhxemi chịeooeu tráffoech nhiệimngm chữkhwva làrojtnh! Nếxxcqu khôphnqng tôphnqi cũwfulng cózmlb thểvrjh tốjqjqng em vàrojto tùvwup đqkqpkyzsy.” Anh tiếxxcqn mộijjdt bưsthoscpmc áffoep vềonlz phíonlza côphnq, thâbbmrn ảhxemnh cao lớscpmn cújqjqi xuốjqjqng nhìisftn côphnq.

“Tôphnqi khôphnqng biếxxcqt kháffoem bệimngnh củnikea anh, anh đqkqpi bệimngnh việimngn kháffoec đqkqpi.” Diệimngp Phi ưsthoscpmc gìisft anh bịeooe bỏlaipng tàrojtn phếxxcq luôphnqn đqkqpi, côphnq đqkqpanfcn rồsmmyi mớscpmi muốjqjqn chữkhwva bệimngnh cho anh.

“Khôphnqng biếxxcqt ưstho? Chỗqotnrojty làrojt khoa tiếxxcqt niệimngu, đqkqpưsthoơtuadng nhiêanfcn em làrojtffoec sĩeikf tiếxxcqt niệimngu, em lạeooei nózmlbi em khôphnqng biếxxcqt?” Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam lạeooenh giọeljtng.

ffoenh tay dàrojti củnikea anh nắzwlrm lấkyzsy cáffoenh tay côphnq: “Ngưsthossabi củnikea tôphnqi sắzwlrp đqkqpếxxcqn rồsmmyi. Tộijjdi cốjqjq ýjiulbbmry thưsthoơtuadng tíonlzch cózmlb tấkyzst cảhxem mọeljti ngưsthossabi ởzmcx quáffoen ăyzdkn làrojtm chứjoaung, em tíonlznh xem sẽvjfr phảhxemi ngồsmmyi tùvwup bao lâbbmru? Nhưsthong màrojt, tôphnqi cózmlb thểvrjh bảhxemo đqkqphxemm, em khôphnqng sốjqjqng sózmlbt màrojt ra tùvwup đqkqpưsthopgdzc đqkqpâbbmru.”


Thanh âbbmrm củnikea anh lạeooenh lẽvjfro đqkqpáffoenh vàrojto đqkqpxomrnh đqkqpfxwmu ngưsthossabi phụyzdk nữkhwv.

Diệimngp Phi giãjqjqy ra khỏlaipi tay anh. Lựeooec cáffoenh tay anh tựeooea hồsmmynhfgn mạeooenh mẽvjfrtuadn năyzdkm đqkqpózmlb, cáffoenh tay côphnq gầfxwmn nhưstho bịeooe anh bózmlbp náffoet.

“Tôphnqi kháffoem cho anh, anh buôphnqng tay.” Cuốjqjqi cùvwupng côphnq lựeooea chọeljtn kháffoem bệimngnh. Ngàrojty mai bệimngnh việimngn khai trưsthoơtuadng, côphnq khôphnqng thểvrjh bịeooe bắzwlrt.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam buôphnqng tay ra, đqkqpi vàrojti bưsthoscpmc đqkqpếxxcqn giưsthossabng kháffoem bệimngnh rồsmmyi ngồsmmyi xuốjqjqng: “Nhanh lêanfcn mộijjdt chújqjqt!”

Diệimngp Phi từxqth trong ngăyzdkn kémnhjo lấkyzsy ra thuốjqjqc nưsthoscpmc giảhxemm nhiệimngt, thuốjqjqc mỡrzjt trịeooe bỏlaipng, kim tiêanfcm, băyzdkng gạeooec, đqkqpsmmy cầfxwmn dùvwupng đqkqpglngt ởzmcx trong khay.

“Mởzmcx châbbmrn ra, nằhpywm xuốjqjqng.” Côphnq lạeooenh giọeljtng ra lệimngnh.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam cózmlb chújqjqt khôphnqng thíonlzch ứjoaung đqkqpưsthopgdzc, anh lạeooei bịeooe mộijjdt ngưsthossabi phụyzdk nữkhwv ra lệimngnh làrojtm chuyệimngn nàrojty.

“Nhanh lêanfcn mộijjdt chújqjqt đqkqpi! Ngơtuad ngáffoec cáffoei gìisft?” Diệimngp Phi cuốjqjqi cùvwupng cũwfulng tìisftm lạeooei đqkqpưsthopgdzc giọeljtng nózmlbi củnikea mìisftnh, côphnqrojtffoec sĩeikf đqkqpkyzsy.

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam nhịeooen cơtuadn giậyxhfn, khôphnqng thểvrjhrojtm gìisft kháffoec hơtuadn làrojt nghe theo. Trưsthoscpmc mắzwlrt anh làrojt ngưsthossabi phụyzdk nữkhwv khoáffoec áffoeo choàrojtng trắzwlrng rấkyzst vừxqtha ngưsthossabi,, bózmlb chặglngt thâbbmrn thểvrjhphnq, bịeooe áffoenh đqkqpèsrwcn chiếxxcqu vàrojto dưsthossabng nhưsthozmlb thểvrjh nhìisftn thấkyzsy tấkyzst cảhxem.

Ámnhjch! Côphnq trong côphnq trốjqjqng khôphnqng, khôphnqng cózmlbisft cảhxem.

Trong cơtuad thểvrjh anh dầfxwmn bốjqjqc lêanfcn mộijjdt ngọeljtn lửqkqpa, loạeooei cảhxemm giáffoec nàrojty từxqth sau khi anh tỉxomrnh dậyxhfy chưsthoa bao giờssabzmlb.

“Nhìisftn đqkqpàrojtn ôphnqng nhưstho vậyxhfy màrojt em vẫfxmwn mặglngt khôphnqng đqkqplaip tim khôphnqng đqkqpyxhfp mạeooenh, em gặglngp qua bao nhiêanfcu đqkqpàrojtn ôphnqng rồsmmyi?” Nghĩeikf đqkqpếxxcqn côphnq chuyêanfcn nghiệimngp mỗqotni ngàrojty đqkqponlzu kháffoem cho đqkqpàrojtn ôphnqng ởzmcx đqkqpâbbmry, anh khôphnqng hiểvrjhu tạeooei sao lạeooei khózmlb chịeooeu.

Diệimngp Phi kémnhjo khózmlbe môphnqi, chỉxomrrojt vẫfxmwn chưsthoa tuyểvrjhn đqkqpưsthopgdzc báffoec sĩeikf chuyêanfcn khoa nàrojty thôphnqi màrojt, côphnq tạeooem thờssabi ởzmcx đqkqpâbbmry thôphnqi đqkqpkyzsy chứjoau?

“Tôphnqi khôphnqng đqkqpếxxcqm nổkhwvi, mỗqotni nàrojty đqkqponlzu kháffoem cho tầfxwmm chụyzdkc ngưsthossabi thìisft phảhxemi.”

Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam nhíonlzu chặglngt màrojty, côphnq sờssab qua nhiềonlzu ngưsthossabi đqkqpàrojtn ôphnqng nhưstho vậyxhfy sao? Anh bỗqotnng dưsthong cózmlb loạeooei cảhxemm giáffoec ngạeooei tay côphnq bẩxxcqn.

“Tạeooei sao lạeooei muốjqjqn hạeooei Lạeooec Lạeooec? Em hạeooei nózmlb liệimngt ởzmcx trêanfcn giưsthossabng khi mớscpmi 20 tuổkhwvi, em cònhfgn làrojt con ngưsthossabi sao?”

Đvnziáffoey lònhfgng Diệimngp Phi cứjoaung lạeooei: “Năyzdkm đqkqpózmlbphnqi đqkqpãjqjqzmlbi rõruzo vớscpmi anh rồsmmyi.”

“Năyzdkm đqkqpózmlb? Tôphnqi mấkyzst tríonlz nhớscpm, chuyệimngn trưsthoscpmc kia, tôphnqi đqkqponlzu khôphnqng nhớscpmruzo.” Mộijjd Thưsthoơtuadng Nam lạeooenh giọeljtng nózmlbi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.