Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 88 :

    trước sau   
“Màarmly... thằtkwyng con bấebsjt hiếwxtyu, muốqqytn tao phảbujii cóhcbh lỗwuoti vớimori mẹqjge củgjboa màarmly, màarmly đsmsoxiking hòdxsmng!” Giọwuotng củgjboa Tầbyuen Lăyjaung Hàarmlng đsmsoãgqtp rấebsjt tứnlync giậvuafn. “Màarmly muốqqytn kếwxtyt hôbxlsn vớimori côbxls ta, thìhurv đsmsoxiking hòdxsmng đsmsoem Ngữvepf Đogsqiềqslkn đsmsoếwxtyn sốqqytng chung. Bàarml chủgjbo củgjboa nhàarml họwuot Tầbyuen chúccjwng ta phảbujii giốqqytng nhưgjbo mẹqjge củgjboa màarmly, cóhcbh tríyjau thứnlync vàarml hiểxxfpu lễdxsm nghĩmdtca!”

“Mẹqjge con đsmsoãgqtp chếwxtyt rồcdaki, vìhurv sinh ra con màarml chếwxtyt, con chíyjaunh làarml thủgjbo phạtkwym, ngưgjboyjaui đsmsoãgqtp hạtkwyi chếwxtyt bàarmlebsjy... Ba yêijsjn tâxhejm, Tiêijsju Hàarmlarml sẽhurv khôbxlsng phảbujii làarmlarml chủgjbo củgjboa Tầbyuen thịwflb, côbxlsebsjy chỉwxtyarml ngưgjboyjaui phụyilf nữvepf củgjboa Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln con, làarml mẹqjge củgjboa Ngữvepf Đogsqiềqslkn màarml thôbxlsi!” Giọwuotng Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln rấebsjt lạtkwynh lùbujing.

Tiêijsju Hàarmlarml đsmsomyjct nhiêijsjn bịwflb sốqqytc bởyilfi lờyjaui nóhcbhi củgjboa anh ta. Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln, anh ấebsjy...

“Màarmly cóhcbh lỗwuoti vớimori mẹqjgearmly!” Tầbyuen Lăyjaung Hàarmlng giốqqytng nhưgjbo đsmsoãgqtp bịwflb đsmsoyilfng đsmsoếwxtyn nỗwuoti đsmsoau, liềqslkn héubbet lớimorn lêijsjn. “Nhưgjbong màarmly đsmsoxiking hòdxsmng mang Ngữvepf Đogsqiềqslkn đsmsoếwxtyn cho côbxls ta! Ngữvepf Đogsqiềqslkn làarml chájztwu củgjboa tao, làarml ngưgjboyjaui thừxikia kếwxty sau nàarmly củgjboa Tầbyuen thịwflb!”

“Ngữvepf Đogsqiềqslkn làarml con trai củgjboa con, con biếwxtyt rõwlntxqewn việroufc nóhcbh cầbyuen gìhurv!” Anh ta chưgjboa bao giờyjauhcbh đsmsoưgjbopkgfc tìhurvnh yêijsju thưgjboơxqewng củgjboa mẹqjge, vìhurv mẹqjge đsmsoãgqtp chếwxtyt khi sinh anh ta, đsmsoâxhejy làarml tộmyjci danh khắfytac chếwxtyt mẹqjge ruộmyjct màarml anh ta phảbujii gájztwnh chịwflbu suốqqytt cảbuji cuộmyjcc đsmsoyjaui.

Con xin lỗwuoti mẹqjge, vìhurv đsmsoãgqtp khắfytac chếwxtyt mẹqjge!


Con xin lỗwuoti ba, vìhurv đsmsoãgqtp hạtkwyi ba sốqqytng mộmyjct đsmsoyjaui côbxls đsmsomyjcc!

Anh ta thậvuaft đsmsoájztwng chếwxtyt, nhưgjbong Ngữvepf Đogsqiềqslkn khôbxlsng thểxxfparmlo lạtkwyi khôbxlsng cóhcbh mẹqjge! Anh ta khôbxlsng muốqqytn con phảbujii côbxls đsmsoơxqewn giốqqytng mìhurvnh lúccjwc nhỏmyjc. Anh ta khôbxlsng cóhcbhjztwch nàarmlo đsmsoxxfp mang mẹqjge quay vềqslk, nhưgjbong mẹqjge củgjboa Ngữvepf Đogsqiềqslkn vẫovjen còdxsmn sốqqytng, anh ta khôbxlsng cóhcbh quyềqslkn gìhurv đsmsoxxfpgjboimorc đsmsooạtkwyt tìhurvnh mẹqjge củgjboa cậvuafu béubbe! Năyjaum năyjaum làarml đsmsogjbo lắfytam rồcdaki, tổtrxhn thưgjboơxqewng gâxhejy ra cho con đsmsoãgqtp đsmsogjbo lắfytam rồcdaki.

Tiêijsju Hàarmlhcbh vẫovjen đsmsoang rấebsjt sốqqytc, vừxikia hoàarmln hồcdakn lạtkwyi thìhurv ngay lậvuafp tứnlync đsmsonlynng dậvuafy, mặsuwkc quầbyuen ájztwo, trong lòdxsmng rấebsjt rốqqyti. Anh ta đsmsoang vìhurvbxlsarml tranh cãgqtpi vớimori ba củgjboa mìhurvnh, đsmsoâxhejy khôbxlsng phảbujii làarml kếwxtyt quảbujibxls mong muốqqytn.

bxls biếwxtyt đsmsoiềqslku ôbxlsng giàarml đsmsofytan đsmsoo khôbxlsng hẳfuqgn làarmlbxlsyilf, côbxls thựwuotc sựwuotarml mộmyjct ngưgjboyjaui phụyilf nữvepfhcbh vếwxtyt nhơxqew!

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln cúccjwp májztwy, vẫovjen đsmsonlynng ởyilfarmlnh lang, cảbuji khuôbxlsn mặsuwkt sa sầbyuem lạtkwyi rấebsjt đsmsoájztwng sợpkgf.

Tiêijsju Hàarmlarml mởyilf cửfuqga ra, nhìhurvn thấebsjy anh ta chỉwxty đsmsoang mặsuwkc mộmyjct cájztwi ájztwo tắfytam, đsmsonlynng ởyilf cửfuqga, trong tay đsmsoang cầbyuem cájztwi đsmsoiệroufn thoạtkwyi, tầbyuem mắfytat côbxls buộmyjcc phảbujii di chuyểxxfpn.

Anh ta nghe thấebsjy tiếwxtyng đsmsomyjcng liềqslkn quay ngưgjboyjaui lạtkwyi, nhìhurvn thấebsjy côbxls, đsmsoôbxlsi mắfytat bỗwuotng dịwflbu dàarmlng hẳfuqgn. “Em ngủgjbo thêijsjm chúccjwt nữvepfa cũwuotng đsmsoưgjbopkgfc!”

Anh ta biếwxtyt côbxls đsmsoang rấebsjt mệrouft mỏmyjci, chíyjaunh anh ta đsmsoãgqtparmlm côbxls mệrouft mỏmyjci đsmsoếwxtyn vậvuafy!

Mặsuwkt côbxlshcbhng bừxiking, cúccjwi gầbyuem mặsuwkt xuốqqytng, nhìhurvn vàarmlo nhữvepfng ngóhcbhn châxhejn củgjboa mìhurvnh. “Anh đsmsoãgqtpgqtpi nhau vớimori ba anh, phảbujii vậvuafy khôbxlsng?”

“Khôbxlsng!” Anh ta phủgjbo nhậvuafn, ôbxlsm côbxls rồcdaki đsmsoi vàarmlo phòdxsmng. “Em đsmsoxiking quan tâxhejm đsmsoếwxtyn bấebsjt cứnlyn đsmsoiềqslku gìhurv, bâxhejy giờyjau anh sẽhurv vềqslk nhàarml đsmsoóhcbhn Ngữvepf Đogsqiềqslkn đsmsoếwxtyn đsmsoâxhejy!”

“Khôbxlsng!” Tiêijsju Hàarmlarml vộmyjci vàarmlng lắfytac đsmsobyueu.

Mặsuwkc dùbujibxls rấebsjt muốqqytn gặsuwkp con, nhưgjbong côbxls phảbujii suy nghĩmdtc xem làarmlm sao mớimori làarml tốqqytt nhấebsjt cho con. Rốqqytt cuộmyjcc côbxls phảbujii làarmlm sao mớimori làarmlhcbh lợpkgfi nhấebsjt cho con. Bâxhejy giờyjau đsmsobyueu óhcbhc côbxls đsmsoang rốqqyti bờyjaui.

Anh ta ngạtkwyc nhiêijsjn, vộmyjci đsmsoxxfpjztwi đsmsoiệroufn thoạtkwyi lêijsjn đsmsobyueu giưgjboyjaung.


“Chuyệroufn đsmsoóhcbh khôbxlsng trájztwch anh đsmsoưgjbopkgfc, anh đsmsoxiking tựwuot trájztwch mìhurvnh nữvepfa!” Côbxls đsmsomyjct nhiêijsjn nóhcbhi, nhớimor lạtkwyi nhữvepfng lờyjaui bájztwc Tầbyuen nóhcbhi, lạtkwyi nhớimor đsmsoếwxtyn nhữvepfng lờyjaui anh ta vừxikia nóhcbhi qua đsmsoiệroufn thoạtkwyi, giọwuotng đsmsoiệroufu đsmsoóhcbh, rõwlntarmlng làarml đsmsoau đsmsoimorn vàarml tựwuot trájztwch.

Tiêijsju Hàarmlarml đsmsomyjct nhiêijsjn cảbujim thấebsjy tim mìhurvnh rấebsjt đsmsoau. Anh ta nóhcbhi rằtkwyng mẹqjgehurv sinh mìhurvnh màarml chếwxtyt, cho thấebsjy anh ta vẫovjen đsmsoxxfp trong lòdxsmng. Đogsqãgqtpxqewn ba mưgjboơxqewi năyjaum rồcdaki, anh ta nóhcbhi ra đsmsoiềqslku nàarmly vẫovjen rấebsjt đsmsoau đsmsoimorn. Tựwuot nhiêijsjn côbxls cảbujim thấebsjy, thậvuaft ra anh ta vẫovjen luôbxlsn giữvepf trong lòdxsmng, dầbyueu rằtkwyng lúccjwc đsmsoóhcbh anh ta hoàarmln toàarmln khôbxlsng biếwxtyt gìhurv cảbuji.

Anh ta khôbxlsng nóhcbhi gìhurv, nhưgjbong nhữvepfng lờyjaui củgjboa Tiêijsju Hàarmlarmlwuotng đsmsoãgqtp chạtkwym vàarmlo nỗwuoti đsmsoau củgjboa anh ta.

bxls liếwxtyc nhìhurvn anh ta, thấebsjy đsmsoôbxlsi môbxlsi quyếwxtyn rũwuot củgjboa anh ta đsmsoang run rẩyjauy, dưgjboyjaung nhưgjbobxlsbujing kinh ngạtkwyc. Cájztwi cằtkwym đsmsoqjgep co lạtkwyi, nhưgjbo thểxxfp cốqqyt nếwxtyn nỗwuoti hoảbujing loạtkwyn, còdxsmn đsmsoôbxlsi mắfytat sâxheju thẳfuqgm lạtkwyi hung tợpkgfn nhưgjbo muốqqytn nuốqqytt chửfuqgng ai đsmsoóhcbh.

“Chuyệroufn đsmsoóhcbh khôbxlsng thểxxfp trájztwch anh đsmsoưgjbopkgfc! Anh cóhcbh thểxxfparmlm gìhurv chứnlyn?” Côbxls nhìhurvn anh ta, xoay khuôbxlsn mặsuwkt đsmsoqjgep trai củgjboa anh ta qua. “Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln, anh đsmsoxiking tựwuot trájztwch mìhurvnh nữvepfa!”

“Mẹqjge anh vìhurv sinh ra anh nêijsjn mớimori phảbujii chếwxtyt! Ôjztwng giàarml cảbuji đsmsoyjaui khôbxlsng cưgjboimori vợpkgf khájztwc, cảbuji đsmsoyjaui sốqqytng rấebsjt côbxls đsmsoơxqewn, dùbuji thếwxtyarmlo đsmsoi nữvepfa, đsmsoếwxtyn cuốqqyti cùbujing thìhurv anh vẫovjen nợpkgf ôbxlsng ấebsjy!” Giọwuotng củgjboa Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln rấebsjt tẻfbqn ngắfytat, rồcdaki đsmsomyjct nhiêijsjn ôbxlsm lấebsjy côbxls, vùbujii đsmsobyueu lêijsjn vai côbxls. “Cho anh dựwuota mộmyjct chúccjwt!”

Cảbuji ngưgjboyjaui Tiêijsju Hàarmlarml bỗwuotng cứnlynng đsmsoyjau, tay côbxls dừxiking lạtkwyi trong khôbxlsng trung, rồcdaki chậvuafm rãgqtpi ôbxlsm lấebsjy lưgjbong anh ta, rồcdaki vỗwuot nhẹqjge nhàarmlng. Ngưgjboyjaui đsmsoàarmln ôbxlsng nàarmly nhìhurvn mạtkwynh mẽhurvarml cao to nhưgjbo vậvuafy, nhưgjbong cuốqqyti cùbujing cũwuotng cóhcbhccjwc yếwxtyu đsmsouốqqyti.

Anh ấebsjy chưgjboa bao giờyjauhcbh đsmsoưgjbopkgfc tìhurvnh yêijsju thưgjboơxqewng củgjboa mẹqjge, khi đsmsoãgqtp trưgjboyilfng thàarmlnh thìhurvhcbh thểxxfp mạtkwynh mẽhurv đsmsoưgjbopkgfc, nhưgjbong còdxsmn lúccjwc nhỏmyjc thìhurv sao?

“Anh...” Côbxls vừxikia mởyilf miệroufng thìhurv nhậvuafn ra giọwuotng mìhurvnh đsmsoang nghẹqjgen ngàarmlo, thìhurv ra côbxls quan tâxhejm đsmsoếwxtyn anh ta nhưgjbo vậvuafy, bấebsjt giájztwc tim nhưgjbo thắfytat lạtkwyi. “Đogsqxiking tranh cãgqtpi vớimori bájztwc, chắfytac ba anh yêijsju mẹqjge anh nhiềqslku lắfytam, nêijsjn suốqqytt đsmsoyjaui mớimori khôbxlsng cưgjboimori ngưgjboyjaui phụyilf nữvepf khájztwc, cóhcbh lẽhurvhurvjztwc yêijsju quájztwxheju đsmsovuafm. Tuy mẹqjge anh đsmsoãgqtp khôbxlsng may qua đsmsoyjaui, nhưgjbong bájztwc lạtkwyi cóhcbh đsmsoưgjbopkgfc sựwuotmdtcnh hằtkwyng màarml tấebsjt cảbuji phụyilf nữvepf trêijsjn đsmsoyjaui nàarmly đsmsoqslku mơxqewhcbh đsmsoưgjbopkgfc! Ngưgjboyjaui đsmsoau khổtrxh nhấebsjt làarml ba anh vàarml anh! Anh đsmsoxiking tựwuot trájztwch mìhurvnh nữvepfa!”

xqew thểxxfp anh ta run lêijsjn. “Em khôbxlsng hiểxxfpu đsmsoâxheju!”

bxls biếwxtyt rằtkwyng nhữvepfng lờyjaui an ủgjboi củgjboa mìhurvnh rấebsjt tẻfbqn nhạtkwyt, vìhurvhcbh mộmyjct sốqqyt chuyệroufn nếwxtyu bảbujin thâxhejn khôbxlsng rơxqewi vàarmlo hoàarmln cảbujinh đsmsoóhcbh thìhurvarmlm sao biếwxtyt đsmsoưgjbopkgfc sựwuot bấebsjt lựwuotc vàarml chua xóhcbht trong đsmsoóhcbh chứnlyn?

bxls chỉwxty ôbxlsm anh ta, ôbxlsm chặsuwkt lấebsjy anh ta, hy vọwuotng đsmsoôbxlsi vai nhỏmyjcubbe củgjboa mìhurvnh sẽhurv cho anh mộmyjct chúccjwt sứnlync mạtkwynh.

Thìhurv ra, ngay cảbuji khi mộmyjct ngưgjboyjaui đsmsoàarmln ôbxlsng trôbxlsng rấebsjt mạtkwynh mẽhurv, nhưgjbong nộmyjci tâxhejm cũwuotng dễdxsm yếwxtyu đsmsouốqqyti đsmsoếwxtyn vậvuafy!


Anh ta ôbxlsm côbxls thậvuaft chặsuwkt, nhưgjbo thểxxfp muốqqytn côbxlsdxsma vàarmlo trong xưgjboơxqewng májztwu củgjboa mìhurvnh, rồcdaki khẽhurv thìhurv thầbyuem vàarmlo tai côbxls. “Đogsqxiking rờyjaui xa anh! Thựwuotc ra, anh khôbxlsng cóhcbhhurv cảbuji...”

Tim côbxls đsmsoau nhóhcbhi, khóhcbhe mắfytat chợpkgft thấebsjy cay cay, nơxqewi yếwxtyu đsmsouốqqyti nhấebsjt trong tim đsmsoãgqtp đsmsoưgjbopkgfc chạtkwym đsmsoếwxtyn, côbxls buộmyjct miệroufng nóhcbhi. “Đogsqưgjbopkgfc, em khôbxlsng xa anh, khôbxlsng xa anh. Dùbuji anh khôbxlsng cóhcbhhurv, anh vẫovjen còdxsmn cóhcbh em...”

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln nghe theo lờyjaui củgjboa Tiêijsju Hàarmlarml, khôbxlsng lậvuafp tứnlync đsmsoóhcbhn Ngữvepf Đogsqiềqslkn đsmsoếwxtyn đsmsoâxhejy ởyilf, nhưgjbong đsmsoãgqtp chuẩyjaun bịwflb vềqslk nhàarml thăyjaum Ngữvepf Đogsqiềqslkn.

Bởyilfi vìhurv Tiêijsju Hàarmlarml thựwuotc sựwuot khôbxlsng an tâxhejm vềqslk Ngữvepf Đogsqiềqslkn, tíyjaunh cájztwch củgjboa nóhcbh quájztwgjboimorng nộmyjci, tựwuot nhiêijsjn lạtkwyi khôbxlsng cóhcbh mẹqjge nữvepfa, nóhcbh nhấebsjt đsmsowflbnh sẽhurv khóhcbhc nhiềqslku lắfytam.

Xe đsmsoang chạtkwyy trêijsjn đsmsoưgjboyjaung, Tiêijsju Hàarmlarml liếwxtyc nhìhurvn mộmyjct bêijsjn mặsuwkt củgjboa anh ta. “Anh dừxiking lạtkwyi ởyilf nhàarmlarmlng củgjboa anh Mễdxsm mộmyjct lájztwt, em vừxikia hẹqjgen vớimori Mig. Anh cũwuotng đsmsoxiking quêijsjn kêijsju bạtkwyn anh chởyilf Thịwflbnh Thịwflbnh vềqslk!”

bxls lạtkwyi bịwflb anh ta giữvepf lạtkwyi khôbxlsng cho đsmsoi nữvepfa, côbxlswuotng đsmsoãgqtp hứnlyna, dùbujibxls khôbxlsng biếwxtyt làarmlm vậvuafy làarml đsmsoúccjwng hay sai. Côbxlswuotng phảbujii nóhcbhi chuyệroufn vớimori Mig, vẫovjen phảbujii tiếwxtyp tụyilfc ởyilf nhờyjauyjaun hộmyjc củgjboa côbxlsebsjy, luôbxlsn tiệroufn cũwuotng muốqqytn hỏmyjci Mig xem mìhurvnh nêijsjn làarmlm gìhurv!

“Đogsqxxfp ngàarmly mai rồcdaki Thịwflbnh Thịwflbnh vềqslk! Tốqqyti nay em thuộmyjcc vềqslk anh!” Anh ta thìhurv thầbyuem. “Chỉwxty anh vàarml em!”

Mặsuwkt côbxls đsmsomyjc bừxiking lêijsjn, nhớimor lạtkwyi vẻfbqn yếwxtyu đsmsouốqqyti vừxikia rồcdaki củgjboa anh ta, nêijsjn khôbxlsng nóhcbhi thêijsjm gìhurv cảbuji.

“Nóhcbhi vớimori bạtkwyn em làarml em khôbxlsng sốqqytng ởyilfyjaun hộmyjc củgjboa côbxlsebsjy nữvepfa, sẽhurv chuyểxxfpn đsmsoếwxtyn biệrouft thựwuot sốqqyt 15. Cuốqqytn sổtrxh tiếwxtyt kiệroufm lầbyuen trưgjboimorc đsmsoang đsmsoưgjbopkgfc cấebsjt trong ngăyjaun kéubbeo, sau nàarmly em khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc đsmsoi làarmlm nữvepfa!”

“Khôbxlsng đsmsoi làarmlm?” Côbxls kinh ngạtkwyc. “Khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc, em khôbxlsng thểxxfparmlo khôbxlsng đsmsoi làarmlm đsmsoưgjbopkgfc!”

bxlshcbh tay cóhcbh châxhejn, tạtkwyi sao lạtkwyi khôbxlsng đsmsoi làarmlm?

“Anh sẽhurv nuôbxlsi em!” Anh ta nóhcbhi.

“Khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc. Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln, em khôbxlsng cầbyuen anh phảbujii nuôbxlsi em. Em cóhcbh thểxxfp tựwuot nuôbxlsi sốqqytng bảbujin thâxhejn mìhurvnh!”


“Em khôbxlsng nghe lờyjaui!” Anh ta tốqqytjztwo.

“Chuyệroufn nàarmly khôbxlsng thểxxfp nghe theo anh đsmsoưgjbopkgfc!” Côbxls khăyjaung khăyjaung.

“Thôbxlsi đsmsoưgjbopkgfc, vậvuafy thìhurv tạtkwym thờyjaui sẽhurv khôbxlsng đsmsoi làarmlm. Em chỉwxty đsmsoưgjbopkgfc làarmlm việroufc vớimori anh, còdxsmn vớimori bấebsjt kỳzwiq ai khájztwc cũwuotng khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc! Đogsqâxhejy làarml thỏmyjca thuậvuafn củgjboa anh, nếwxtyu khôbxlsng thìhurv em đsmsoxiking hòdxsmng đsmsoưgjbopkgfc đsmsoi làarmlm. Em đsmsoãgqtp hứnlyna vớimori anh rồcdaki, sẽhurv khôbxlsng rờyjaui xa anh, chẳfuqgng lẽhurv em muốqqytn nuốqqytt lờyjaui àarml?”

“Em khôbxlsng cóhcbh ýyilf đsmsoóhcbh!” Côbxls đsmsomyjct nhiêijsjn khôbxlsng tìhurvm đsmsoưgjbopkgfc lýyilf do.

“Vậvuafy chứnlyn ýyilfhurv?” Anh ta cốqqythurvnh hiểxxfpu sai. “Chẳfuqgng lẽhurv em muốqqytn bỏmyjc đsmsoi?”

“Mặsuwkc kệrouf anh!” Côbxls quay mắfytat nhìhurvn ra bêijsjn ngoàarmli cửfuqga sổtrxh, nhưgjbong mặsuwkt lạtkwyi hơxqewi đsmsomyjc.

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln liếwxtyc mắfytat nhìhurvn côbxls. “Mộmyjct tiếwxtyng nữvepfa anh sẽhurv đsmsoếwxtyn đsmsoóhcbhn em, em ngoan ngoãgqtpn ngồcdaki yêijsjn ởyilf đsmsoóhcbh vớimori côbxlsebsjy!”

Nhìhurvn đsmsocdakng hồcdak, đsmsoãgqtparml 7 giờyjau tốqqyti, vậvuafy tứnlync làarml đsmsoưgjbopkgfc đsmsoếwxtyn 8 giờyjau. “Nhưgjbong anh vẫovjen chưgjboa ăyjaun gìhurvarml!”

bxls nghĩmdtc đsmsoếwxtyn việroufc cảbuji ngàarmly nay mìhurvnh bịwflb anh ta giữvepf chặsuwkt ởyilf trêijsjn giưgjboyjaung, cảbuji ngàarmly vẫovjen chưgjboa cóhcbhhurvarmlo bụyilfng.

“Chúccjwt nữvepfa quay lạtkwyi rồcdaki ăyjaun! Anh vềqslk thăyjaum con trưgjboimorc đsmsoãgqtp!” Anh ta rấebsjt lo lắfytang. “An ủgjboi nóhcbh trưgjboimorc đsmsoãgqtp, nhưgjbong sẽhurv khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc gặsuwkp em trong mộmyjct thờyjaui gian dàarmli, khôbxlsng biếwxtyt nóhcbhhcbh buồcdakn khôbxlsng nữvepfa?”

Árjitnh mắfytat củgjboa Tiêijsju Hàarmlarml chợpkgft khựwuotng lạtkwyi, rồcdaki gậvuaft đsmsobyueu. “Tuy sẽhurv rấebsjt buồcdakn, nhưgjbong nhớimor đsmsoếwxtyn ba củgjboa anh, em vẫovjen muốqqytn cóhcbh đsmsoưgjbopkgfc sựwuot thấebsju hiểxxfpu củgjboa ôbxlsng ấebsjy! Dùbujihurvjztwc cũwuotng muốqqytn tốqqytt cho Ngữvepf Đogsqiềqslkn, chúccjwng ta nêijsjn hiểxxfpu cho bájztwc!”

“Hiềqslkn làarmlnh nhưgjbo vậvuafy thìhurv sẽhurv bịwflb bắfytat nạtkwyt đsmsoếwxtyn chếwxtyt thôbxlsi!” Anh ta cưgjboyjaui, cuốqqyti cùbujing cũwuotng lộmyjc ra nụyilfgjboyjaui.

“Đogsqúccjwng rồcdaki, khôbxlsng phảbujii đsmsoãgqtp bịwflb anh bắfytat nạtkwyt đsmsoếwxtyn chếwxtyt rồcdaki àarml?” Côbxlswuotng hiếwxtym khi nóhcbhi đsmsoùbujia.


“Côbxlsubbewuotng biếwxtyt nóhcbhi lạtkwyi rồcdaki àarml? Đogsqxxfp xem tốqqyti nay anh sẽhurv phạtkwyt em thếwxtyarmlo!” Anh ta đsmsomyjct nhiêijsjn nóhcbhi vớimori vẻfbqn ájztwm muộmyjci.

“Anh nghiêijsjm túccjwc mộmyjct chúccjwt đsmsoưgjbopkgfc khôbxlsng?” Côbxls rấebsjt xấebsju hổtrxh.

“Ýqghy anh làarml phạtkwyt em nấebsju cơxqewm cho anh ăyjaun màarml!” Anh ta giảbujii thíyjauch vớimori vẻfbqn mặsuwkt ngâxhejy thơxqew.

bxlsarmlng xấebsju hổtrxhxqewn. Chếwxtyt tiệrouft! Côbxls đsmsoang nghĩmdtchurv vậvuafy? Chẳfuqgng lẽhurvbxls thựwuotc sựwuot giốqqytng nhưgjbo Mig đsmsoãgqtphcbhi? Vẻfbqn ngoàarmli nhìhurvn rấebsjt đsmsoơxqewn thuầbyuen, nhưgjbong nộmyjci tâxhejm chưgjboa hẳfuqgn làarml đsmsoơxqewn giảbujin, cóhcbh lẽhurvarml loạtkwyi phụyilf nữvepf rấebsjt lẳfuqgng lơxqew?

ccjwc nàarmly, Tiêijsju Hàarmlarmlwuotng hơxqewi nghi ngờyjau!

“Nểxxfphurvnh anh cảbuji ngàarmly khôbxlsng ăyjaun cơxqewm, dốqqytc sứnlync mua vui cho em, cóhcbh phảbujii em nêijsjn nấebsju cơxqewm cho tôbxlsi ăyjaun khôbxlsng?”

“Anh...” Côbxls mắfytac kẹqjget.

Khi chiếwxtyc xe dừxiking lạtkwyi, Tiêijsju Hàarmlarml xuốqqytng xe, vàarml đsmsoúccjwng lúccjwc Mig cũwuotng đsmsoang đsmsonlynng ởyilf cửfuqga chờyjau.

Vừxikia nhìhurvn thấebsjy chiếwxtyc Bugatti màarmlu xanh ngọwuotc, Mig ngâxhejy ngưgjboyjaui ra vàarmlgjboimorc tớimori, khôbxlsng chàarmlo hỏmyjci Tiêijsju Hàarmlarmlarmlwlntarmlo cửfuqga kíyjaunh ởyilf ngay chỗwuot ngồcdaki củgjboa Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln.

Cửfuqga sổtrxh xe trưgjbopkgft xuốqqytng, khuôbxlsn mặsuwkt tuấebsjn túccjw củgjboa Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln lộmyjc ra. “Cóhcbhhurv khôbxlsng?”

“Thưgjboa đsmsotkwyi tổtrxhng tàarmli Tầbyuen, cuốqqyti cùbujing anh cũwuotng đsmsoãgqtparmlm đsmsoưgjbopkgfc mộmyjct chuyệroufn đsmsoúccjwng đsmsofytan, giữvepfarmlarmlyilf lạtkwyi đsmsoâxhejy cho tôbxlsi, nếwxtyu khôbxlsng tôbxlsi sẽhurv đsmsoếwxtyn tìhurvm anh thậvuaft đsmsoóhcbh!” Mig còdxsmn đsmsowflbnh sẽhurv cho Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln biếwxtyt tay nữvepfa chứnlyn, khôbxlsng ngờyjau anh ta đsmsoãgqtp đsmsoếwxtyn sâxhejn bay ngăyjaun Hàarmlarml lạtkwyi.

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln hơxqewi ngạtkwyc nhiêijsjn, khóhcbhe môbxlsi cong lêijsjn. “Côbxls Mig àarml, Hàarmlarmlhcbh mộmyjct ngưgjboyjaui bạtkwyn nhưgjbobxls đsmsoúccjwng làarml khôbxlsng tệrouf!”

“Đogsqxiking nịwflbnh tôbxlsi, rốqqytt cuộmyjcc anh xem Hàarmlarmlarmlhurv?” Tay Mig đsmsoxxfpijsjn trêijsjn nửfuqga cửfuqga sổtrxh xe đsmsoưgjbopkgfc mởyilf xuốqqytng. “Tôbxlsi cho anh biếwxtyt, anh khôbxlsng đsmsoưgjbopkgfc phéubbep bắfytat nạtkwyt Hàarmlarml, dùbuji anh làarml bạtkwyn củgjboa anh trai tôbxlsi thìhurvwuotng khôbxlsng ngoạtkwyi lệrouf. Nếwxtyu anh bắfytat nạtkwyt Hàarmlarml, tôbxlsi sẽhurv khôbxlsng tha cho anh đsmsoâxheju!”

“Mig!” Tiêijsju Hàarmlarmldxsmng qua bêijsjn kia chiếwxtyc xe, kéubbeo tay Mig vớimori vẻfbqn xấebsju hổtrxh. “Chúccjwng ta mau vàarmlo trong thôbxlsi!”

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln mỉwxtym cưgjboyjaui thúccjw vịwflb, khôbxlsng cóhcbh bấebsjt kỳzwiq lờyjaui giảbujii thíyjauch nàarmlo, thay vàarmlo đsmsoóhcbh, anh ta hỏmyjci: “Tôbxlsi muốqqytn đsmsoưgjboa côbxlsebsjy đsmsoi du lịwflbch, côbxlshcbh thểxxfp giúccjwp côbxlsebsjy chăyjaum sóhcbhc Thịwflbnh Thịwflbnh khôbxlsng?”

jztwi gìhurv thếwxtyarmly? Mig ngạtkwyc nhiêijsjn.

“Nàarmly! Anh vẫovjen chưgjboa trảbuji lờyjaui câxheju hỏmyjci củgjboa tôbxlsi đsmsoóhcbh!” Mig khôbxlsng đsmsowflbnh chơxqewi tròdxsmxltmo vờyjaun chuộmyjct vớimori anh ta.

Tầbyuen Trọwuotng Hàarmln nhìhurvn vàarmlo Mig, rồcdaki quay sang nhìhurvn Tiêijsju Hàarmlarml đsmsoang xấebsju hổtrxh đsmsonlynng cạtkwynh đsmsoóhcbh, ájztwnh mắfytat bỗwuotng dịwflbu dàarmlng hẳfuqgn. “Ngưgjboyjaui yêijsju! Côbxls Mig, côbxlshcbh vừxikia ýyilf vớimori câxheju trảbuji lờyjaui nàarmly khôbxlsng?”

Mig sữvepfng sờyjau, rồcdaki đsmsomyjct cưgjboyjaui lớimorn, nóhcbhi rấebsjt thẳfuqgng thắfytan: “Đogsqưgjbopkgfc! Hai ngưgjboyjaui đsmsoi du lịwflbch đsmsoi, tôbxlsi sẽhurv chăyjaum sóhcbhc Thịwflbnh Thịwflbnh cho. Đogsqem Ngữvepf Đogsqiềqslkn, Ngữvepf Đogsqiềqslkn cóhcbh phảbujii khôbxlsng? Tôbxlsi muốqqytn gặsuwkp đsmsonlyna con trai nuôbxlsi màarmlbxlsi chỉwxty mớimori đsmsoưgjbopkgfc nhìhurvn mặsuwkt mộmyjct lầbyuen đsmsoóhcbh. Anh đsmsoưgjboa luôbxlsn thằtkwyng béubbe đsmsoếwxtyn cho tôbxlsi, tôbxlsi cũwuotng đsmsoưgjboa chúccjwng đsmsoi du lịwflbch!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.