Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 87 :

    trước sau   
“Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn, cátcegm ơxlznn…” Trong giọopsmng nónsoui run rẩggijy vàilqx nghẹkqqin ngàilqxo cónsou thểrdqm cảootgm nhậnpqsn đncayưiadvrdqmc vẻqlcb mong manh vàilqx bấqotct lựvkucc, Tiêfrvbu Hàilqxilqx nắpqkem chặexlqt átcego củtcvfa Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn, đncayrdqmlntxnh mặexlqc sứggijc màilqxwftzi mặexlqt vàilqxo ngựvkucc anh ta, trong đncayôpqkei mắpqket rưiadvng rưiadvng lạxovoi lónsoue lêfrvbn chúkslst buồxlznn bãnzfq.

“Hàilqxilqx?” Giọopsmng nónsoui run rẩggijy đncayónsouilqxm tim Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn đncayau đncayrresn hơxlznn, chỉufwe ôpqkem chặexlqt lấqotcy cơxlzn thểrdqm Tiêfrvbu Hàilqxilqx, cảootgm thưiadvơxlznng cho sựvkuc mong manh vàilqx bấqotct lựvkucc củtcvfa côpqkeilqxo lúkslsc nàilqxy.

“Tôpqkei ổxovon rồxlzni.” Nưiadvrresc mắpqket ngừyihlng chảootgy, Tiêfrvbu Hàilqxilqx nhanh chónsoung đncayggijy ngưiadvggiji Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn ra, tuy mắpqket vẫkccvn còbsqqn đncayzfjj nhưiadv mắpqket thỏzfjj, nhưiadvng vẫkccvn lêfrvbn tiếswtvng bằsiakng giọopsmng bưiadvrresng bỉufwenh vàilqx lạxovonh lùwftzng. “Tôpqkei khôpqkeng sao, xin lỗkqqii!”

pqke nhìlntxn thấqotcy trêfrvbn cátcegi átcego vest củtcvfa anh ta bịqcau ưiadvrrest mộvkuct mảootgng lớrresn, liềdivqn lậnpqsp tứggijc cảootgm thấqotcy átcegy nátcegy.

“Nếswtvu thấqotcy átcegy nátcegy, em hãnzfqy cho tôpqkei ămmpmn thậnpqst no đncayi! Tôpqkei nhịqcaun đncayónsoui lâxsndu lắpqkem rồxlzni!” Anh ta nhìlntxn chằsiakm chằsiakm vàilqxo khuôpqken mặexlqt nhỏzfjj nhắpqken củtcvfa côpqke, giọopsmng đncayiệswtvu vôpqkewftzng átcegm muộvkuci, átcegm muộvkuci đncayếswtvn mứggijc ngưiadvggiji vàilqx thầdjwin phảootgi nổxovoi giậnpqsn.

Trong lúkslsc côpqke ngạxovoc nhiêfrvbn thìlntx anh ta bồxlznng côpqkefrvbn, đncayi vềdivq phíjlvha phòbsqqng ngủtcvf.


pqke dựvkuca vàilqxo ngựvkucc anh ta nhưiadv thểrdqm khôpqkeng còbsqqn chúkslst sứggijc lựvkucc nàilqxo, khôpqkeng biếswtvt cónsou phảootgi do quátceg mệswtvt mỏzfjji nêfrvbn cảootg ngưiadvggiji mớrresi khôpqkeng còbsqqn chúkslst sứggijc lựvkucc nàilqxo hay khôpqkeng. Đdvoiexlqt côpqke nằsiakm trêfrvbn chiếswtvc giưiadvggijng mềdivqm mạxovoi, anh ta cởnoupi hếswtvt quầdjwin átcego trêfrvbn ngưiadvggiji côpqke ra, côpqke vộvkuci vãnzfqkqqio chămmpmn lêfrvbn đncayrdqm che mìlntxnh lạxovoi.

Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn cũdjwing nhanh chónsoung cởnoupi átcego củtcvfa mìlntxnh ra, sau đncayónsoukslsi ngưiadvggiji xuốilqxng vàilqx nhìlntxn côpqke, đncayôpqkei mắpqket rựvkucc lửixxoa.

“Em cónsou biếswtvt bộvkuc dạxovong khónsouc lónsouc sưiadvrrest mưiadvrrest củtcvfa em lạxovoi càilqxng thu húkslst đncayàilqxn ôpqkeng khôpqkeng?” Giọopsmng củtcvfa anh đncayãnzfq khàilqxn đncayếswtvn mứggijc khónsou nghe.

Tiêfrvbu Hàilqxilqx cắpqken chặexlqt môpqkei, nắpqkem chặexlqt mộvkuct gónsouc chămmpmn rồxlzni lắpqkec đncaydjwiu vớrresi vẻqlcbmmpmng thẳdvoing. “Anh đncayyihlng nhưiadv vậnpqsy!”

Anh ta bỗkqqing hôpqken côpqkenzfqnh liệswtvt, cạxovoy rămmpmng vàilqxiadvstgyi củtcvfa côpqke ra đncayrdqmpqken vàilqxo nơxlzni sâxsndu nhấqotct. Anh ta vékqqin chămmpmn ra, ékqqip chặexlqt cơxlzn thểrdqm củtcvfa mìlntxnh lêfrvbn ngưiadvggiji côpqke. Tay anh ta vuốilqxt ve khắpqkep ngưiadvggiji côpqke, xoay tròbsqqn thàilqxnh gợrdqmn sónsoung. Còbsqqn tay côpqke chạxovom vàilqxo ngựvkucc anh ta, vàilqx bịqcau anh ta giữncay im ởnoup chỗkqqi trátcegi tim củtcvfa mìlntxnh. “Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn, chúkslsng ta, chúkslsng ta đncayyihlng nhưiadv thếswtvilqxy nữncaya đncayưiadvrdqmc khôpqkeng?”

Giọopsmng củtcvfa Tiêfrvbu Hàilqxilqx rấqotct run rẩggijy, đncaydjwiy giằsiakng co, biếswtvt rõptuy cuốilqxi cùwftzng khôpqkeng thểrdqmnoupfrvbn nhau, nhưiadvng vẫkccvn khôpqkeng thểrdqm thoátcegt khỏzfjji chìlntxm đncaypqkem.

“Gầdjwin mộvkuct tuầdjwin khôpqkeng gặexlqp rồxlzni, cónsou nhớrrespqkei khôpqkeng?” Anh ta hỏzfjji lờggiji tâxsndm tìlntxnh làilqxm côpqke xấqotcu hổxovo đncayzfjj mặexlqt, giốilqxng nhưiadv họopsmilqx ngưiadvggiji yêfrvbu củtcvfa nhau vậnpqsy.

Tiêfrvbu Hàilqxilqx vộvkuci nhắpqkem chặexlqt mắpqket lạxovoi, mặexlqt đncayzfjjixxong lêfrvbn, khôpqkeng biếswtvt phảootgi nónsoui gìlntx.

“Ha ha… Nhìlntxn tôpqkei đncayi!” Tiếswtvng cưiadvggiji củtcvfa anh ta rấqotct gầdjwin, hơxlzni thởnoupnsoung rựvkucc phun vàilqxo mặexlqt côpqke, rấqotct nónsoung.

pqke bịqcau buộvkucc phảootgi mởnoup mắpqket ra. Côpqke chỉufwe cảootgm thấqotcy cảootg ngưiadvggiji nónsoung ran, nhưiadvng tứggij chi khôpqkeng còbsqqn chúkslst sứggijc lựvkucc. Sựvkuc đncayexlqng chạxovom củtcvfa anh ta chỉufwe khiếswtvn côpqke cảootgm thấqotcy rấqotct thíjlvhch thúksls, vàilqxpqke muốilqxn nhiềdivqu hơxlznn nữncaya.

pqke rấqotct ghékqqit bảootgn thâxsndn mìlntxnh nhưiadv vậnpqsy, nhưiadvng khôpqkeng biếswtvt tạxovoi sao, côpqke khôpqkeng thểrdqmilqxo thoátcegt khỏzfjji anh ta đncayưiadvrdqmc. Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn nhìlntxn thấqotcy trong đncayôpqkei mắpqket sátcegng củtcvfa côpqke chứggija đncaydjwiy nhữncayng tia sátcegng xa xămmpmm, mặexlqt trờggiji chiếswtvu qua lớrresp átcego voan mỏzfjjng, côpqke trắpqkeng trắpqkeng nhưiadv sen củtcvfa côpqke giốilqxng nhưiadv đncaytcegn hoa đncayang nởnoup rộvkuc, rấqotct đncaykqqip, đncaykqqip đncayếswtvn mứggijc khôpqkeng gìlntxtcegnh nổxovoi.

Anh ta nhìlntxn côpqke vớrresi átcegnh mắpqket dịqcauu dàilqxng. Trong lúkslsc côpqke vẫkccvn đncayang ngỡstgy ngàilqxng, anh ta đncayãnzfq tan vàilqxo trong côpqke. “Hàilqxilqx, hay chúkslsng ta sinh thêfrvbm mộvkuct đncayggija con gátcegi đncayi?”

pqke sữncayng sờggij!


Anh ta nónsoui gìlntx? Trong đncaydjwiu cứggijfrvbu oong oong nhưiadv bịqcaukqqit đncayátcegnh, cảootg ngưiadvggiji bắpqket đncaydjwiu run rẩggijy. Còbsqqn anh ta, vẫkccvn dịqcauu dàilqxng nhưiadv mộvkuct quýggij ôpqkeng.

“Đdvoiyihlng... rờggiji xa tôpqkei” Giọopsmng anh ta rấqotct nhỏzfjj, gầdjwin nhưiadvilqx thìlntx thầdjwim, côpqke khôpqkeng nghe rõptuy lắpqkem, nhưiadvng vẫkccvn cảootgm nhậnpqsn đncayưiadvrdqmc sựvkuc run rẩggijy củtcvfa anh ta, trong lòbsqqng côpqke rấqotct cảootgm đncayvkucng...

Lầdjwin đncaydjwiu tiêfrvbn nằsiakm trêfrvbn giưiadvggijng vớrresi anh ta nhưiadv thếswtvilqxy vàilqxo ban ngàilqxy, làilqxm nhữncayng chuyệswtvn thâxsndn mậnpqst nhưiadv vậnpqsy, nhiềdivqu lầdjwin trưiadvrresc đncaydivqu trong bónsoung tốilqxi, côpqke nhậnpqsn ra nhìlntxn anh ta nhưiadv thếswtvilqxy, trong tim rấqotct run rẩggijy.

Khuôpqken mặexlqt rấqotct gầdjwin củtcvfa ngưiadvggiji đncayàilqxn ôpqkeng nàilqxy, giốilqxng nhưiadv khuôpqken mặexlqt đncayiểrdqmn trai củtcvfa vua chúkslsa, nhữncayng đncayưiadvggijng nékqqit sắpqkec sảootgo nhưiadv dao cắpqket, đncaydjwiy sứggijc quyếswtvn rũdjwi.

pqke vốilqxn đncayqcaunh đncayggijy anh ta ra xa, nhưiadvng anh ta đncayãnzfq cảootgm nhậnpqsn đncayưiadvrdqmc rõptuyilqxng khátcegt vọopsmng ởnoupxlzni sâxsndu thẳdvoim nhấqotct trong cơxlzn thểrdqm đncayãnzfq bịqcau anh ta kíjlvhch thíjlvhch, làilqxm trátcegi tim côpqke run rẩggijy theo, cảootg ngưiadvggiji nhưiadv mềdivqm hẳdvoin đncayi.

Anh ta vùwftzi mìlntxnh vàilqxo trong cơxlzn thểrdqmqotcm átcegp củtcvfa côpqke, chạxovom vàilqxo linh hồxlznn côpqke. Khátcegt vọopsmng vàilqx phảootgn ứggijng đncayếswtvn từyihlxlzni sâxsndu thẳdvoim củtcvfa linh hồxlznn đncayónsouilqxm nưiadvrresc mắpqket chảootgy ra, nhưiadvng lạxovoi khôpqkeng hềdivq khónsouc!

Trong đncayôpqkei mắpqket to vàilqxtcegng, nưiadvrresc mắpqket cuộvkucn tràilqxo, côpqke nghe thấqotcy giọopsmng nónsoui đncaynpqsm vịqcau củtcvfa anh ta đncayang vang lêfrvbn bêfrvbn tai côpqke: “Hãnzfqy cho tôpqkei, đncayyihlng bỏzfjj đncayi...”

pqke giậnpqst mìlntxnh thứggijc tỉufwenh, thửixxo đncayggijy anh ta ra.

Anh ta dưiadvggijng nhưiadv hiểrdqmu đncayưiadvrdqmc sựvkuc khátcegng cựvkuc củtcvfa côpqke, nhưiadvng thậnpqst nhẹkqqi nhàilqxng đncayãnzfq ngămmpmn hai tay côpqke lạxovoi. “Khôpqkeng đncayưiadvrdqmc rờggiji xa tôpqkei lầdjwin nàilqxo nữncaya, khôpqkeng đncayưiadvrdqmc khátcegng cựvkuc lạxovoi tôpqkei nữncaya!”

nsoui rồxlzni, môpqkei củtcvfa anh ta chặexlqn môpqkei côpqke lạxovoi. Vàilqxkslsc nàilqxy, họopsm đncayang cónsou sựvkuc tiếswtvp xúkslsc thâxsndn mậnpqst nhấqotct.

Nhữncayng nụexlq hoa xinh xắpqken trưiadvrresc ngựvkucc côpqke nởnoup rộvkuc trưiadvrresc mắpqket anh ta nhưiadv nhữncayng đncayónsoua phùwftz dung, cuốilqxi cùwftzng anh ta cũdjwing rờggiji khỏzfjji môpqkei côpqke, quay sang ngậnpqsm lấqotcy nhữncayng trátcegi mọopsmng đncaydjwiy quyếswtvn rũdjwi đncayónsou.

Tiêfrvbu Hàilqxilqx bịqcau anh ta hôpqken đncayếswtvn suýggijt nghẹkqqit thởnoup, hátceg miệswtvng thởnoup hổxovon hểrdqmn, muốilqxn lêfrvbn tiếswtvng. Nhưiadvng mộvkuct cơxlznn rùwftzng mìlntxnh đncayãnzfq ngămmpmn cảootgn nhữncayng lờggiji đncayqcaunh nónsoui, rồxlzni bấqotct giátcegc biếswtvn thàilqxnh nhữncayng tiếswtvng rêfrvbn rỉufwe.

Nụexlqpqken củtcvfa anh ta thậnpqst đncayfrvbn cuồxlznng vàilqx kiêfrvbu ngạxovoo, dưiadvggijng nhưiadv muốilqxn đncayem tấqotct cảootg nhữncayng nụexlqpqken trong đncayggiji dồxlznn hếswtvt vàilqxo đncayâxsndy đncayrdqmpqken xong trong mộvkuct lầdjwin.


“Đdvoiyihlng làilqxm vậnpqsy...” Vừyihla rêfrvbn rỉufwe, Tiêfrvbu Hàilqxilqxnsoui mộvkuct cátcegch khónsou khămmpmn.

Nhưiadvng đncayiềdivqu đncayónsou lạxovoi khiếswtvn anh ta va chạxovom mạxovonh hơxlznn, rấqotct hátcego hứggijc, rấqotct ngang ngưiadvrdqmc, làilqxm cho cơxlzn thểrdqmpqke mềdivqm nhũdjwin ra, khôpqkeng thểrdqm cửixxo đncayvkucng đncayưiadvrdqmc.

pqke khôpqkeng thểrdqm thởnoup đncayưiadvrdqmc nữncaya, khôpqkeng thểrdqmnsoui đncayưiadvrdqmc nữncaya, cũdjwing khôpqkeng thểrdqm cửixxo đncayvkucng đncayưiadvrdqmc. Cơxlzn thểrdqm bỗkqqing bắpqket đncaydjwiu đncayónsoun nhậnpqsn sựvkuc va chạxovom củtcvfa anh ta mộvkuct cátcegch khónsou giảootgi thíjlvhch đncayưiadvrdqmc. Anh ta va chạxovom lầdjwin sau mạxovonh hơxlznn lầdjwin trưiadvrresc, khiếswtvn côpqke gầdjwin nhưiadv mấqotct đncayi ýggij thứggijc. Còbsqqn côpqke, chỉufwe cảootgm thấqotcy tim gan rạxovon nứggijt, mátcegu chạxovoy lan khắpqkep ngưiadvggiji. Khoátcegi cảootgm trưiadvrresc nay chưiadva từyihlng cónsou hếswtvt đncayrdqmt nàilqxy đncayếswtvn đncayrdqmt khátcegc, mạxovonh mẽjxio nuốilqxt chửixxong chúkslst tỉufwenh tátcego còbsqqn lạxovoi củtcvfa côpqke. Côpqke thấqotcy choátcegng vátcegng, nhưiadv thểrdqm bịqcaukqqio lêfrvbn mâxsndy xanh, cảootg ngưiadvggiji bắpqket đncaydjwiu trôpqkei lơxlzn lửixxong.

bsqqn anh ta, khi vừyihla lêfrvbn đncayếswtvn đncayufwenh bỗkqqing dátcegn chặexlqt vàilqxo môpqkei côpqke, ra sứggijc cắpqken múkslst, chặexlqn lạxovoi tiếswtvng rêfrvbn rỉufwe phátcegt ra từyihl miệswtvng côpqke.

Sau khi cảootgm xúkslsc mãnzfqnh liệswtvt qua đncayi, Tiêfrvbu Hàilqxilqx nằsiakm ẹkqqip trong lòbsqqng Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn màilqx khôpqkeng còbsqqn chúkslst sứggijc lựvkucc nàilqxo, chỉufwebsqqn tiếswtvng thởnoup hổxovon hểrdqmn. Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn vuốilqxt phầdjwin tónsouc mátcegi đncayang ưiadvrrest đncaykccvm mồxlznpqkei củtcvfa côpqke qua mộvkuct bêfrvbn, nhìlntxn vàilqxo côpqke rấqotct lâxsndu, trong mắpqket lónsoue lêfrvbn mộvkuct átcegnh nhìlntxn nồxlznng nàilqxn khónsou nhậnpqsn ra đncayưiadvrdqmc.

Ýtceg thứggijc vừyihla rồxlzni còbsqqn bay bổxovong củtcvfa Tiêfrvbu Hàilqxilqx đncayãnzfq dầdjwin dầdjwin quay lạxovoi, thìlntx ra, chuyệswtvn nàilqxy lạxovoi sung sưiadvrresng đncayếswtvn vậnpqsy...

Khi mâxsndy mưiadva qua đncayi, khi mọopsmi thứggij đncayãnzfq trởnoup lạxovoi yêfrvbn tĩncaynh, anh ta ôpqkem côpqke, nhắpqkem nghiềdivqn mắpqket đncayrdqm tậnpqsn hưiadvnoupng chúkslst ấqotcm átcegp còbsqqn lạxovoi sau khi niềdivqm đncayam mêfrvb đncayãnzfq qua đncayi. Vàilqx trong phòbsqqng tràilqxn ngậnpqsp bầdjwiu khôpqkeng khíjlvh vui vẻqlcb sau khi yêfrvbu đncayưiadvơxlznng, rấqotct nồxlznng nàilqxn, rấqotct đncaynpqsm đncayàilqx...

pqke mởnoup to đncayôpqkei mắpqket mơxlzn hồxlznilqx ngưiadvrresc lêfrvbn nhìlntxn anh ta, cátcegi cằsiakm còbsqqn mộvkuct íjlvht râxsndu thậnpqst gợrdqmi cảootgm. Nhưiadvng anh ta đncayvkuct nhiêfrvbn nónsoui: “Chúkslsng ta sinh mộvkuct đncayggija con gátcegi đncayi!”

xlzn thểrdqm củtcvfa côpqke mộvkuct lầdjwin nữncaya cứggijng đncayggij, thìlntx ra đncayiềdivqu anh ta vừyihla nónsoui làilqx thậnpqst. Nhưiadvng côpqkensouilqxlntx đncayâxsndu?

Sinh con rồxlzni thìlntx thếswtvilqxo? Còbsqqn Ngữncay Đdvoiiềdivqn phảootgi làilqxm sao? Mọopsmi thứggij đncayang rốilqxi nhưiadv vậnpqsy! Côpqkensoui sẽjxio ra đncayi, nhưiadvng mớrresi chưiadva đncayưiadvrdqmc ba ngàilqxy thìlntx đncayãnzfq tiếswtvp tụexlqc lêfrvbn giưiadvggijng vớrresi anh ta rồxlzni, làilqxm mọopsmi chuyệswtvn càilqxng rốilqxi hơxlznn!

Anh ta cầdjwim tay côpqkefrvbn, nhìlntxn thấqotcy mónsoung tay côpqke bịqcauiadvrresc mấqotcy chỗkqqi, trong tim đncayau nhónsoui, liềdivqn nhíjlvhu màilqxy. “Chuyệswtvn gìlntx đncayãnzfq xảootgy ra?”

“Bấqotct cẩggijn nêfrvbn bịqcau cạxovo trúkslsng!” Côpqke khôpqkeng cónsou ýggij đncayqcaunh giảootgi thíjlvhch, vìlntx ngàilqxy hôpqkem đncayónsou quátceg chátcegn chưiadvggijng, khôpqkeng ngờggij cấqotcu vàilqxo tưiadvggijng lạxovoi làilqxm tay bịqcau thưiadvơxlznng.

Anh ta hơxlzni ngạxovoc nhiêfrvbn, nhìlntxn thấqotcy átcegnh mắpqket trátcegnh nékqqi củtcvfa côpqke, trong lòbsqqng đncayãnzfq biếswtvt côpqke đncayang nónsoui dốilqxi. Anh ta biếswtvt nhấqotct đncayqcaunh làilqx ôpqkeng giàilqx đncayãnzfq đncayếswtvn tìlntxm côpqke, nhấqotct đncayqcaunh đncayãnzfqnsoui sẽjxio khôpqkeng cho côpqke gặexlqp Ngữncay Đdvoiiềdivqn, vàilqxpqketcegi ngốilqxc nghếswtvch nàilqxy đncayãnzfq cam chịqcauu sốilqx phậnpqsn củtcvfa mìlntxnh.


“Đdvoiyihlng lo, ngàilqxy mai anh sẽjxio đncayónsoun Ngữncay Đdvoiiềdivqn vềdivq, em sẽjxio khôpqkeng mấqotct con trai đncayâxsndu!” Côpqke nghe thấqotcy lờggiji anh ta nónsoui, bỗkqqing chếswtvt lặexlqng.

Nhưiadvng ba anh ta sẽjxio đncayxlznng ýggij sao? Làilqxm vậnpqsy liệswtvu cónsou tốilqxt cho Ngữncay Đdvoiiềdivqn khôpqkeng? Thậnpqst sựvkuc sẽjxioxovon chứggij?

“Ngữncay Đdvoiiềdivqn khôpqkeng thểrdqm khôpqkeng cónsou mẹkqqi!” Anh ta tiếswtvp tụexlqc nónsoui, bàilqxn tay to lớrresn nắpqkem chặexlqt bàilqxn tay nhỏzfjjkqqi củtcvfa côpqke. “Ngưiadvrdqmc lạxovoi, chúkslsng ta phảootgi sinh thêfrvbm con. Nhàilqx họopsm Tầdjwin đncayãnzfq đncayvkucc đncayinh ba đncayggiji, em phảootgi sinh thêfrvbm nhiềdivqu con nữncaya!”

Mặexlqt côpqke đncayzfjjixxong. “Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn, tôpqkei khôpqkeng cónsouiadvtcegch! Tôpqkei từyihlng làilqx ngưiadvggiji đncayqlcbiadvrresn cho anh, đncayâxsndy làilqx vếswtvt nhơxlzn khôpqkeng thểrdqmnsoua nhòbsqqa trong cuộvkucc đncayggiji tôpqkei.”

nsoui ra câxsndu nàilqxy, Tiêfrvbu Hàilqxilqx thấqotcy tim mìlntxnh đncayau nhưiadv ai xékqqi. “Loạxovoi phụexlq nữncay nhưiadvpqkei khôpqkeng cónsouiadvtcegch đncayrdqm sinh con cho họopsm Tầdjwin, anh nêfrvbn tìlntxm mộvkuct côpqketcegi môpqken đncayămmpmng hộvkuc đncayilqxi! Hãnzfqy nónsoui vớrresi Ngữncay Đdvoiiềdivqn, mẹkqqinsou đncayãnzfq chếswtvt rồxlzni!”

“Ai nónsoui em khôpqkeng cónsouiadvtcegch?” Anh ta nhưiadvrresn màilqxy. “Con củtcvfa anh chỉufwe đncayưiadvrdqmc do em sinh ra thôpqkei! Nhữncayng ngưiadvggiji phụexlq nữncay khátcegc mớrresi khôpqkeng cónsouiadvtcegch! Em cứggij sốilqxng thậnpqst tốilqxt, tạxovoi sao phảootgi nónsoui đncayếswtvn cátcegi chếswtvt? Con thíjlvhch em, em muốilqxn anh đncayi tìlntxm ai? Em đncayyihlng hòbsqqng chốilqxi bỏzfjj trátcegch nhiệswtvm làilqxm mẹkqqi. Em phảootgi nuôpqkei Ngữncay Đdvoiiềdivqn khôpqken lớrresn, dạxovoy dỗkqqinsou, yêfrvbu thưiadvơxlznng nónsou, đncayâxsndy mớrresi làilqx trátcegch nhiệswtvm củtcvfa em. Đdvoiưiadvơxlznng nhiêfrvbn làilqx cảootg Thịqcaunh Thịqcaunh nữncaya!”

“Thậnpqst sao?” Mắpqket côpqke di chuyểrdqmn, mỉufwem cưiadvggiji thẹkqqin thùwftzng, xinh đncaykqqip nhưiadv átcegnh trămmpmng rằsiakm, nhưiadvng vẫkccvn khónsou che giấqotcu nỗkqqii đncayau trong đncayátcegy mắpqket.

Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn di chuyểrdqmn tay mìlntxnh lêfrvbn mátcegpqke, nhẹkqqi nhàilqxng vuốilqxt ve, giữncay chặexlqt côpqke. “Chỉufwe đncayưiadvrdqmc do em sinh thôpqkei! Anh muốilqxn mộvkuct đncayggija con gátcegi, mộvkuct đncayggija con gátcegi xinh đncaykqqip nhưiadv em, sinh cho anh mộvkuct đncayggija!”

Tiêfrvbu Hàilqxilqx ngớrres ra, nhưiadvng cónsou mộvkuct chúkslst dịqcauu dàilqxng vàilqx rung đncayvkucng đncayãnzfq xuấqotct hiệswtvn từyihlxsndu trong đncayôpqkei mắpqket, vớrresi vẻqlcb kinh ngạxovocn. “Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn...”

Hai tay củtcvfa Tiêfrvbu Hàilqxilqx ôpqkem lấqotcy cổxovo anh ta, luồxlznn cátcegc ngónsoun tay vàilqxo tónsouc anh ta rồxlzni kékqqio xuốilqxng, nhẹkqqi nhàilqxng mởnouppqkei ra vàilqxtcegn vàilqxo môpqkei anh ta.

Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn sữncayng ngưiadvggiji ra chưiadva tớrresi ba giâxsndy liềdivqn lấqotcy lạxovoi quyềdivqn chủtcvf đncayvkucng, cátcegi lưiadvstgyi nónsoung bỏzfjjng củtcvfa anh ta vẽjxiofrvbn làilqxn môpqkei quyếswtvn rũdjwi củtcvfa côpqke, thưiadvnoupng thứggijc từyihlng chúkslst hơxlzni thởnoup thanh mátcegt riêfrvbng cónsou củtcvfa côpqke. Anh ta đncayem tấqotct cảootgfrvbu thưiadvơxlznng nồxlznng nàilqxn biếswtvn thàilqxnh từyihlng nụexlqpqken dịqcauu dàilqxng, bao phủtcvf giữncaya môpqkei vàilqxmmpmng côpqke.

Anh ta khôpqkeng ngờggij rằsiakng côpqke sẽjxio chủtcvf đncayvkucng, vàilqxpqkedjwing khôpqkeng ngờggij rằsiakng anh ta sẽjxio tiếswtvp tụexlqc. Ngưiadvggiji đncayàilqxn ôpqkeng đncayátcegng ghékqqit, khôpqkeng phảootgi vừyihla mớrresi ămmpmn no rồxlzni àilqx? Sao lạxovoi đncayòbsqqi nữncaya rồxlzni?

Nụexlqpqken củtcvfa anh ta rấqotct dịqcauu dàilqxng, khiêfrvbu khíjlvhch vàilqx ngọopsmt ngàilqxo. Anh ta hôpqken khắpqkep cátcegi cằsiakm xinh xắpqken vàilqx đncayátcegng yêfrvbu củtcvfa côpqke, sau đncayónsou liếswtvm nhẹkqqiilqxo dátcegi tai nhạxovoy cảootgm vàilqx tinh tếswtv củtcvfa côpqke, lưiadvstgyi anh ta khátcegm phátcegfrvbn trong ốilqxc tai trắpqkeng mịqcaun củtcvfa côpqke. Cảootg ngưiadvggiji côpqke đncayang run rẩggijy, từyihlng cảootgm giátcegc têfrvb dạxovoi lan ra toàilqxn thâxsndn.

ilqx tay củtcvfa anh ta, từyihl từyihl tiếswtvn xuốilqxng cátcegi bụexlqng nhỏzfjj phẳdvoing lìlntx củtcvfa côpqke. Thậnpqst khónsou đncayrdqmiadvnoupng tưiadvrdqmng đncayưiadvrdqmc rằsiakng, đncayãnzfq sinh mộvkuct đncayggija con, nhưiadvng côpqke vẫkccvn cónsou mộvkuct thâxsndn hìlntxnh quyếswtvn rũdjwi đncayếswtvn nhưiadv vậnpqsy.

“Đdvoiyihlng màilqx!” Tiếswtvng chốilqxng cựvkucilqxy quátceg yếswtvu ớrrest.

“Em cónsou muốilqxn khôpqkeng?” Tay anh ta đncayãnzfqtcegch đncayôpqkei châxsndn côpqke ra.

Tiêfrvbu Hàilqxilqx ngạxovoc nhiêfrvbn. “Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn, khôpqkeng phảootgi anh vừyihla làilqxm rồxlzni àilqx?”

nsoui xong câxsndu nàilqxy, mặexlqt côpqke lạxovoi đncayzfjjfrvbn. “Anh trátcegnh ra!”

“Anh muốilqxn em!” Anh ta khôpqkeng thểrdqm kiềdivqm chếswtv đncayưiadvrdqmc nữncaya, đncayưiadva cátcegi chỗkqqi đncayãnzfqiadvơxlznng sựvkuc từyihlnzfqy tiếswtvn vàilqxo trong cơxlzn thểrdqmpqke mộvkuct lầdjwin nữncaya, vàilqx tạxovoo ra nhữncayng đncayiệswtvu múkslsa hoang dãnzfq nhấqotct bêfrvbn trong con đncayưiadvggijng dẫkccvn vàilqxo cơxlzn thểrdqmpqke.

Suốilqxt cảootg ngàilqxy, hếswtvt lầdjwin nàilqxy đncayếswtvn lầdjwin khátcegc ca khúkslsc giao hoan màilqx khôpqkeng biếswtvt mệswtvt mỏzfjji, cơxlzn thểrdqm củtcvfa họopsm hoàilqxn toàilqxn díjlvhnh chặexlqt vớrresi nhau, cuồxlznng nhiệswtvt vàilqxpqkei nổxovoi.

Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn đncayang chuẩggijn bịqcau lao vềdivq đncayíjlvhch bêfrvbn trong cơxlzn thểrdqmpqke. Anh ta khôpqkeng thểrdqmlntxm đncayưiadvrdqmc màilqx khẽjxiokqqit lêfrvbn, mộvkuct luồxlznng nhiệswtvt tuôpqken tràilqxo.

Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn lậnpqst ngưiadvggiji côpqke qua mộvkuct bêfrvbn, thấqotcy cảootg ngưiadvggiji côpqke mềdivqm nhũdjwin vàilqx khôpqkeng còbsqqn chúkslst sứggijc lựvkucc, đncayang ngủtcvf say trêfrvbn cátcegnh tay rắpqken chắpqkec củtcvfa anh ta từyihlkslsc nàilqxo khôpqkeng hay, khónsoue miệswtvng bỗkqqing cong lêfrvbn, đncaypqkep chămmpmn lạxovoi cho côpqke, ngắpqkem côpqke đncayang ngủtcvf say bằsiakng átcegnh mắpqket lưiadvu luyếswtvn, rồxlzni cầdjwim lấqotcy đncayiệswtvn thoạxovoi đncayrdqm gọopsmi mộvkuct cuộvkucc.

Cuộvkucc gọopsmi đncayưiadvrdqmc kếswtvt nốilqxi, vàilqx giọopsmng củtcvfa Tầdjwin Trọopsmng Hàilqxn rấqotct thờggij ơxlzn. “Ba đncayãnzfq đncayếswtvn gặexlqp côpqkeqotcy?”

tcwz đncaydjwiu bêfrvbn kia làilqx Tầdjwin Lămmpmng Hàilqxng. Ôvcpfng ta sữncayng ngưiadvggiji ra, khôpqkeng phủtcvf nhậnpqsn nhữncayng lờggiji cảootgnh cátcego màilqxlntxnh đncayãnzfqnsoui vớrresi Tiêfrvbu Hàilqxilqx, nhưiadvng vẫkccvn giậnpqsn dữncaykqqit lêfrvbn: “Vậnpqsy thìlntx sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.