Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 168 :

    trước sau   
Vừoucga quay lạghoyi thìyplj thấcdgay Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdang đnngdviwxng dựgooea vànngdo cửonsza bếkznep, quấcdgan khălagln tắnrygm quanh eo, thâbjfin hìypljnh mảvqbwnh khảvqbwnh nhưvyelng rắnrygn chắnrygc khôohgxng thua gìyplj ngưvyelvucai mẫoucgu hànngdng đnngdppvbu, khôohgxng thấcdgay mộuiprt chútuxxt thịkwlvt dưvyel thừoucga nànngdo. Côohgx bỗgooeng đnngdnryg mặjakut: “Sao anh khôohgxng mặjakuc quầppvbn áejgwo vànngdo đnngdi?”

Đresoôohgxi lôohgxng mànngdy đnngdhnnzp củsixea anh ta nhíyshpu lạghoyi, tiếkznen vềbyna phíyshpa trưvyelgooec vànngd ôohgxm lấcdgay côohgx, kétvclo côohgxnngdo lòkwlvng mìypljnh. Tiêsrkcu Hànngdnngd khôohgxng kịkwlvp nétvcl tráejgwnh, chỉieqc tiệfbizn tay tắnrygt bếkznep, bịkwlv anh ta ôohgxm chặjakut rồyplji tặjakung cho mộuiprt nụeepsohgxn đnngdsrkcn cuồypljng đnngdếkznen nghẹhnnzt thởmsmo, cho đnngdếkznen khi côohgx khôohgxng còkwlvn sứviwxc đnngdmcwt tiếkznep tụeepsc thìyplj mớgooei thỏnryg thẻviwx xin tha.

“Anh mau buôohgxng em ra đnngdi, canh chíyshpn rồyplji kìyplja!”

tuxxc nànngdy Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn mớgooei chịkwlvu thảvqbwohgx ra, cảvqbwm giáejgwc hạghoynh phútuxxc trànngdn ngậjytxp trong tim, mâbjfiy mùkedh trong nhữdksrng ngànngdy qua cuốjbcai cùkedhng đnngdãiugt tiêsrkcu tan.

ohgxtuxxc canh vànngd khôohgxng quêsrkcn nólowoi: “Anh mau mặjakuc quầppvbn áejgwo vànngdo đnngdi, đnngdoucgng đnngdmcwt bịkwlv cảvqbwm lạghoynh!”

Anh ta đnngdi theo côohgx đnngdếkznen cạghoynh bànngdn ălagln. “Khôohgxng mặjakuc đnngdâbjfiu, chútuxxt nữdksra đnngdekda phảvqbwi cởmsmoi!”


“Anh…” Côohgx nhíyshpu mànngdy lạghoyi, trêsrkcn mặjakut nólowong ran. “Mau đnngdi đnngdi mànngd!”

Anh ta hếkznet cáejgwch, nhétvclo máejgwohgx. “Đresoưvyeljhxqc rồyplji, bànngd quảvqbwn gia nhỏnryg!”

“Ai lànngdnngd quảvqbwn gia nhỏnryg hảvqbw?” Côohgx khẽlveptvclt lêsrkcn đnngdmcwt phảvqbwn đnngdjbcai, nhưvyel thểmcwt đnngdang nũnfljng nịkwlvu, khiếkznen tráejgwi tim anh ta cànngdng dịkwlvu dànngdng hơxwqyn.

Anh ta vộuipri cútuxxi đnngdppvbu xuốjbcang vànngdohgxn lêsrkcn môohgxi côohgx, nhưvyel chuồypljn chuồypljn chấcdgam đnngdohgxi xuốjbcang nưvyelgooec, rồyplji đnngdi lêsrkcn phòkwlvng thay quầppvbn áejgwo.

ohgx nhìypljn theo cơxwqy thểmcwt cao lớgooen củsixea anh ta mànngd mặjakut đnngdnryg au, đnngdyplj ălagln đnngdãiugt dọdzaln ra hếkznet mànngd anh ta vẫoucgn chưvyela xuốjbcang. Côohgx đnngdi đnngdếkznen trưvyelgooec cửonsza sổjakunngd đnngdviwxng đnngdólowo, nhìypljn ngắnrygm cảvqbwnh đnngdêsrkcm.

“Ba ơxwqyi, ba ởmsmo trêsrkcn trờvucai cólowo nhìypljn thấcdgay khôohgxng? Con xin lỗgooei, con gáejgwi đnngdãiugtsrkcu anh ấcdgay rồyplji! Con gáejgwi nhấcdgat đnngdkwlvnh sẽlvep hạghoynh phútuxxc. Ba ơxwqyi, con yêsrkcu ba, mãiugti mãiugti!” Thầppvbm nólowoi trong lòkwlvng, rồyplji Tiêsrkcu Hànngdnngd chắnrygp tay lạghoyi, nhắnrygm mắnrygt vànngd cầppvbu xin cho hạghoynh phútuxxc giữdksra côohgx vớgooei Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn sẽlveptvclo dànngdi suốjbcat đnngdvucai!

Vừoucga mởmsmo mắnrygt ra, đnngduiprt nhiêsrkcn cólowo mộuiprt ngưvyelvucai đnngdviwxng bêsrkcn ngoànngdi cửonsza sổjakuyshpnh! Ngưvyelvucai đnngdólowo đnngdviwxng bêsrkcn ngoànngdi vànngd lặjakung lẽlvep nhìypljn chằnfljm chằnfljm vànngdo côohgx, vẻviwx mặjakut lạghoynh tanh nhưvyel mộuiprt thâbjfiy ma.

“A…” Tiêsrkcu Hànngdnngd sợjhxq đnngdếkznen mứviwxc hétvclt lêsrkcn vànngdkedhi vềbyna phíyshpa sau. Côohgx đnngdãiugt nhìypljn thấcdgay ai vậjytxy?

Đresoólowonngd khuôohgxn mặjakut củsixea mộuiprt ngưvyelvucai phụeeps nữdksr gầppvby gòkwlv - Mạghoyc Lam Ảoucgnh.

“Em sao vậjytxy?” Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn lao xuốjbcang cầppvbu thang, anh ta nghe thấcdgay tiếkzneng hétvclt củsixea Hànngdnngdsrkcn vộuipri chạghoyy xuốjbcang, liềbynan nhìypljn thấcdgay Hànngdnngd đnngdang đnngdviwxng trưvyelgooec cửonsza sổjakuyshpnh, run rẩmcwty cảvqbw ngưvyelvucai vànngd bụeepsm chặjakut miệfbizng mìypljnh. Tim côohgx vẫoucgn đnngdjytxp nhanh thìypljnh thịkwlvch, run rẩmcwty vànngdlowoi vộuipri: “Lànngd… Lànngd… Lànngd Mạghoyc Lam Ảoucgnh, chịkwlvcdgay... Sao chịkwlvcdgay lạghoyi đnngdviwxng ởmsmosrkcn ngoànngdi?”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn cũnfljng giậjytxt mìypljnh, ngẩmcwtng đnngdppvbu lêsrkcn vànngd nhìypljn thấcdgay đnngdútuxxng lànngd Mạghoyc Lam Ảoucgnh đnngdang đnngdviwxng bêsrkcn ngoànngdi cửonsza sổjaku. Đresoppvbu tólowoc côohgx ta xũnfljvyeljhxqi, cứviwx đnngdviwxng yêsrkcn ởmsmo đnngdólowo, áejgwnh mắnrygt trốjbcang rỗgooeng nhưvyel hồypljn ma.

“Sao côohgxcdgay lạghoyi đnngdếkznen đnngdưvyeljhxqc đnngdâbjfiy?” Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn cũnfljng giậjytxt mìypljnh.

Tiêsrkcu Hànngdnngd nắnrygm chặjakut lấcdgay tay Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn rồyplji liếkznec nhìypljn đnngdypljng hồyplj. Đresoãiugt 3 giờvucaejgwng rồyplji, sao Mạghoyc Lam Ảoucgnh lạghoyi xuấcdgat hiệfbizn ởmsmo đnngdâbjfiy? Tim côohgx đnngdjytxp thìypljnh thịkwlvch. “Phảvqbwi lànngdm gìypljbjfiy giờvuca?”


Ngưvyelvucai đnngdang đnngdviwxng bêsrkcn ngoànngdi cửonsza sổjaku đnngdólowo đnngduiprt nhiêsrkcn cửonsz đnngduiprng, sau đnngdólowo mỉieqcm cưvyelvucai.

Tiêsrkcu Hànngdnngdkedhng mìypljnh, cànngdng bấcdgau chặjakut vànngdo tay Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn hơxwqyn. “Sao chịkwlvcdgay lạghoyi đnngdếkznen đnngdâbjfiy vậjytxy? Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, lànngd chịkwlvcdgay đnngdólowo hảvqbw? Em sợjhxq!”

Mạghoyc Lam Ảoucgnh nhưvyel mộuiprt bólowong ma, đnngdêsrkcm hôohgxm khuya khoắnrygt khôohgxng ngủsixenngd chạghoyy đnngdếkznen nhànngd họdzal? Ủyplja, khôohgxng phảvqbwi côohgx ta bịkwlv đnngdsrkcn rồyplji ànngd? Sao cólowo thểmcwtypljm đnngdưvyeljhxqc đnngdếkznen đnngdâbjfiy?

Khuôohgxn mặjakut đnngdhnnzp trai củsixea Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn sa sầppvbm lạghoyi, cũnfljng vôohgxkedhng ngạghoyc nhiêsrkcn vềbyna việfbizc Mạghoyc Lam Ảoucgnh biếkznet đnngdưvyelvucang mànngdypljm đnngdếkznen đnngdâbjfiy. Nơxwqyi nànngdy, anh ta chưvyela từoucgng nólowoi vớgooei côohgx ta, vậjytxy tạghoyi sao côohgx ta lạghoyi biếkznet đnngdưvyeljhxqc?

“Đresooucgng sợjhxq, anh đnngdkwlvnh cho côohgxcdgay vànngdo, rồyplji gọdzali đnngdiệfbizn cho Mạghoyc Lam Tịkwlvnh đnngdếkznen đnngdólowon côohgxcdgay vềbyna!”

Trưvyelgooec mắnrygt cólowo vẻviwx nhưvyelnfljng chỉieqckwlvn mỗgooei cáejgwch nànngdy!

Tuy nhiêsrkcn, vẻviwx mặjakut củsixea Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdãiugtejgwi xanh. Chuyệfbizn láejgw thưvyel lầppvbn trưvyelgooec, anh ta đnngdãiugt đnngdejgwn đnngdưvyeljhxqc lànngd do Mạghoyc Lam Tịkwlvnh lànngdm. Lầppvbn nànngdy, chắnrygc cũnfljng lànngd do côohgx ta giởmsmo tròkwlv thôohgxi!

“Ừwxghm!” Tiêsrkcu Hànngdnngd gậjytxt đnngdppvbu. Đresoang đnngdêsrkcm hôohgxm khuya khoắnrygt, cứviwx cho côohgx ta vànngdo nhànngd trưvyelgooec rồyplji tíyshpnh. Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn mởmsmo cửonsza ra vànngd đnngdi đnngdếkznen trưvyelgooec mặjakut Mạghoyc Lam Ảoucgnh, liếkznec nhìypljn ra bêsrkcn ngoànngdi, khôohgxng cólowo ai kháejgwc, vậjytxy lànngdm sao côohgx ta đnngdếkznen đnngdâbjfiy đnngdưvyeljhxqc?

“Lam Ảoucgnh!” Anh ta hétvclt lêsrkcn.

Mạghoyc Lam Ảoucgnh đnngduiprt nhiêsrkcn quay ngưvyelvucai lạghoyi, cửonsz đnngduiprng hơxwqyi cứviwxng nhắnrygc, nhưvyelng đnngduiprt nhiêsrkcn cưvyelvucai pháejgwsrkcn, khôohgxng cólowo vẻviwx run rẩmcwty nhưvyel Tiêsrkcu Hànngdnngd nhìypljn thấcdgay lútuxxc đnngdppvbu. Côohgx ta trợjhxqn to mắnrygt vànngd nhìypljn chằnfljm chằnfljm vànngdo Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, rồyplji đnngduiprt nhiêsrkcn cưvyelvucai lớgooen. “Hànngdn, cuốjbcai cùkedhng em cũnfljng tìypljm đnngdưvyeljhxqc anh rồyplji!”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn ngâbjfiy ngưvyelvucai ra, rấcdgat ngạghoyc nhiêsrkcn. “Em… Em lạghoyi nhậjytxn ra tôohgxi rồyplji ànngd?”

Tiêsrkcu Hànngdnngd giậjytxt mìypljnh, nhìypljn vànngdo Mạghoyc Lam Ảoucgnh mộuiprt cáejgwch vôohgx thứviwxc. “Hànngdn, em khỏnryge rồyplji! Em khỏnryge lạghoyi rồyplji! Em nhậjytxn ra anh lànngd Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn mànngd!”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn bịkwlv sốjbcac. “Em nólowoi gìyplj?”


“Em khỏnryge rồyplji!” Côohgx ta lạghoyi nólowoi, nhưvyel mộuiprt ngưvyelvucai vừoucga mớgooei ngủsixe dậjytxy. Côohgx ta trợjhxqn to mắnrygt. “Bệfbiznh củsixea em khỏnryge hẳlnhmn rồyplji, Hànngdn!”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn cànngdng bịkwlv sốjbcac hơxwqyn. “Ủyplja, Lam Ảoucgnh ànngd, em đnngdếkznen đnngdâbjfiy bằnfljng cáejgwch nànngdo vậjytxy?”

Trong lòkwlvng Tiêsrkcu Hànngdnngdnfljng bắnrygt đnngdppvbu nghi ngờvuca, nhưvyelng cólowo mộuiprt cảvqbwm giáejgwc rõxoponngdng hơxwqyn, đnngdólowonngd… sợjhxq! Sao côohgx cứviwx cảvqbwm thấcdgay giốjbcang nhưvyelypljnh bịkwlv hoảvqbwng hồypljn giữdksra đnngdêsrkcm, nhưvyel thểmcwt chỉieqc sau mộuiprt đnngdêsrkcm, bệfbiznh tìypljnh củsixea Mạghoyc Lam Ảoucgnh đnngdãiugt khỏnrygi hẳlnhmn vậjytxy! Nhưvyelng nhìypljn vànngdo bộuipr dạghoyng bâbjfiy giờvuca củsixea côohgx ta, côohgx khôohgxng dáejgwm tin rằnfljng côohgx ta đnngdãiugt khỏnryge lạghoyi thậjytxt.

Tạghoyi thờvucai đnngdiểmcwtm nànngdy, Mạghoyc Lam Ảoucgnh giốjbcang nhưvyel mộuiprt ngưvyelvucai khỏnryge mạghoynh, từoucg trêsrkcn trờvucai trơxwqyi xuốjbcang, xuấcdgat hiệfbizn ởmsmosrkcn ngoànngdi biệfbizt thựgooe.

ohgx thựgooec sựgooe rấcdgat sợjhxq, loạghoyi bệfbiznh đnngdólowolowo khỏnrygi đnngdưvyeljhxqc thậjytxt khôohgxng? Hìypljnh nhưvyelnfljng chưvyela đnngdưvyeljhxqc mấcdgay ngànngdy thìyplj phảvqbwi? Sao côohgx ta lạghoyi khỏnryge nhanh đnngdếkznen vậjytxy? Mộuiprt loạghoyt cáejgwc câbjfiu hỏnrygi xuấcdgat hiệfbizn trong lòkwlvng Tiêsrkcu Hànngdnngd, côohgx chỉieqc cảvqbwm thấcdgay sởmsmon tólowoc gáejgwy.

Cảvqbw ba cùkedhng bưvyelgooec vànngdo biệfbizt thựgooe.

Mạghoyc Lam Ảoucgnh vẫoucgn nắnrygm chặjakut tay Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, còkwlvn Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn thìypljtvclo tay côohgx ta xuốjbcang mànngd khôohgxng cólowo bấcdgat kỳuscm biểmcwtu cảvqbwm gìyplj, sau đnngdólowovyelơxwqyn tay ra vànngd ôohgxm lấcdgay vai Tiêsrkcu Hànngdnngdtvclo vềbyna phíyshpa mìypljnh.

Tiêsrkcu Hànngdnngdxwqyi ngạghoyc nhiêsrkcn. Lầppvbn nànngdy, sựgooe xuấcdgat hiệfbizn củsixea Mạghoyc Lam Ảoucgnh thựgooec sựgooe đnngdãiugt khôohgxng lànngdm cho Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn quêsrkcn đnngdi sựgooe hiệfbizn diệfbizn củsixea mìypljnh. Anh ta quay đnngdppvbu lạghoyi vànngd nởmsmo mộuiprt nụeepsvyelvucai an ủsixei côohgx, rồyplji khẽlveplowoi: “Anh sẽlvep gọdzali đnngdiệfbizn cho Lam Tịkwlvnh liềbynan, kêsrkcu côohgx ta đnngdếkznen đnngdólowon côohgxcdgay đnngdi!”

“Chịkwlvcdgay đnngdãiugt khỏnryge lạghoyi thậjytxt rồyplji!” Tiêsrkcu Hànngdnngdnfljng khẽlveplowoi, trong giọdzalng cólowo chútuxxt vui mừoucgng. “Hìypljnh nhưvyel đnngdãiugt khỏnryge lạghoyi thậjytxt rồyplji đnngdólowo!”

“Chưvyela chắnrygc, anh đnngdi lấcdgay đnngdiệfbizn thoạghoyi đnngdãiugt!” Anh ta nólowoi rồyplji đnngdi lêsrkcn lầppvbu.

“Hànngdn ànngd, anh đnngdi đnngdâbjfiu vậjytxy?” Mạghoyc Lam Ảoucgnh lạghoyi nắnrygm tay anh ta.

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn kétvclo tay côohgx ta xuốjbcang mộuiprt lầppvbn nữdksra. “Anh đnngdi lấcdgay đnngdiệfbizn thoạghoyi! Lam Ảoucgnh ànngd, em chờvuca mộuiprt chútuxxt!”

“Ồmcwt!” Mạghoyc Lam Ảoucgnh gậjytxt đnngdppvbu, từoucg đnngdppvbu đnngdếkznen cuốjbcai vẫoucgn khôohgxng nhìypljn Tiêsrkcu Hànngdnngd lấcdgay mộuiprt cáejgwi, đnngdiềbynau nànngdy lànngd cho Tiêsrkcu Hànngdnngdxwqyi nghi ngờvuca. Chịkwlvcdgay đnngdãiugt khỏnryge lạghoyi thậjytxt sao? Lầppvbn trưvyelgooec, khôohgxng phảvqbwi chịkwlvcdgay khôohgxng nhậjytxn ra Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn ànngd? Sao bâbjfiy giờvuca tựgooe nhiêsrkcn lạghoyi nhậjytxn ra rồyplji?


Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdãiugt đnngdi lêsrkcn lầppvbu, áejgwnh mắnrygt củsixea Mạghoyc Lam Ảoucgnh vẫoucgn luôohgxn dõxopoi theo bólowong lưvyelng củsixea anh ta, đnngdiềbynau nànngdy lànngdm cho tráejgwi tim củsixea Tiêsrkcu Hànngdnngdxwqyi phứviwxc tạghoyp. Nếkzneu côohgx ta tiếkznep tụeepsc báejgwm lấcdgay Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn thìyplj sao?

Sau khi Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdi lêsrkcn lầppvbu, Mạghoyc Lam Ảoucgnh đnngduiprt nhiêsrkcn đnngdưvyela mắnrygt nhìypljn sang Tiêsrkcu Hànngdnngd. Ákwlvnh mắnrygt củsixea côohgx ta rấcdgat sắnrygc bétvcln, lànngdm Tiêsrkcu Hànngdnngd thấcdgay hơxwqyi sợjhxq.

“Côohgxnngd Tiêsrkcu Hànngdnngd?” Mạghoyc Lam Ảoucgnh nhưvyelgooen mànngdy lêsrkcn.

tuxxc nànngdy Tiêsrkcu Hànngdnngd pháejgwt hiệfbizn ra châbjfin mànngdy củsixea Mạghoyc Lam Ảoucgnh hơxwqyi sắnrygc sảvqbwo, hơxwqyi ngâbjfiy ngưvyelvucai ra rồyplji khôohgxng nétvcln đnngdưvyeljhxqc phảvqbwi hỏnrygi: “Chịkwlv Mạghoyc ànngd, chịkwlv khôohgxng nhậjytxn ra tôohgxi hảvqbw?”

Mạghoyc Lam Ảoucgnh nhìypljn côohgx, khôohgxng chớgooep mắnrygt, hơxwqyi đnngdáejgwng sợjhxq. Sau đnngdólowoohgx ta đnngduiprt nhiêsrkcn cưvyelvucai pháejgwsrkcn, nụeepsvyelvucai đnngdólowo trôohgxng rấcdgat đnngdáejgwng sợjhxq, rồyplji côohgx ta nólowoi: “Tôohgxi nhậjytxn ra côohgx, đnngdưvyelơxwqyng nhiêsrkcn lànngdohgxi nhậjytxn ra côohgx. Côohgx đnngdãiugt sinh cho Hànngdn mộuiprt đnngdviwxa con!”

“Ờsrkc…” Tiêsrkcu Hànngdnngdkedhng mìypljnh. “Chịkwlv biếkznet chuyệfbizn đnngdólowo hảvqbw? Chịkwlv đnngdãiugt khỏnryge lạghoyi thậjytxt rồyplji?”

Mạghoyc Lam Ảoucgnh di chuyểmcwtn cơxwqy thểmcwtnngd đnngdi đnngdếkznen gầppvbn Tiêsrkcu Hànngdnngd. Côohgxkedhi vềbyna sau theo bảvqbwn nălaglng, côohgx thựgooec sựgooe rấcdgat sợjhxqohgx ta, côohgxnfljng khôohgxng biếkznet tạghoyi sao, tólowom lạghoyi tim côohgx cứviwx nhảvqbwy thìypljnh thịkwlvch.

Mạghoyc Lam Ảoucgnh dừoucgng bưvyelgooec lạghoyi vànngd nhìypljn thẳlnhmng vànngdo côohgx, rồyplji hỏnrygi: “Côohgx sợjhxqohgxi ànngd?”

“Khôohgxng, khôohgxng cólowo!” Tiêsrkcu Hànngdnngd lắnrygc đnngdppvbu, côohgx chỉieqc cảvqbwm thấcdgay hơxwqyi kỳuscm lạghoy. Nếkzneu nólowoi sợjhxqohgx ta, thìypljohgx sẽlvepnngdm tổjakun thưvyelơxwqyng đnngdếkznen côohgx ta, vìypljkedhypljbjfim trạghoyng củsixea côohgx ta cũnfljng khôohgxng giốjbcang vớgooei ngưvyelvucai bìypljnh thưvyelvucang, côohgx khôohgxng dáejgwm kíyshpch đnngduiprng côohgx ta, chỉieqc mong Mạghoyc Lam Ảoucgnh sẽlvep mau khỏnryge lạghoyi!

Mạghoyc Lam Ảoucgnh nhìypljn côohgxnngdo côohgxnngd tiếkznen thêsrkcm mộuiprt bưvyelgooec, giọdzalng nólowoi ma mịkwlv vang lêsrkcn: “Còkwlvn đnngdviwxa bétvclnngdohgx sinh ra đnngdâbjfiu rồyplji? Cólowo phảvqbwi đnngdãiugt chếkznet rồyplji khôohgxng?”

xwqyi thởmsmo củsixea côohgx ta phảvqbwnngdo mặjakut Tiêsrkcu Hànngdnngd, khiếkznen côohgx run rẩmcwty dữdksr dộuipri. “Chịkwlv Mạghoyc ànngd, chịkwlv… Sao chịkwlv lạghoyi nólowoi nhưvyel vậjytxy?”

ejgwc con củsixea côohgx đnngdang sốjbcang rấcdgat khỏnryge mạghoynh, côohgx thựgooec sựgooe nghi ngờvuca chuyệfbizn Mạghoyc Lam Ảoucgnh đnngdãiugt khỏnryge hẳlnhmn. Ngưvyelvucai tốjbcat thìyplj sao cólowo thểmcwt trùkedhviwxo con cáejgwi chếkznet đnngdưvyeljhxqc?

“Vẫoucgn chưvyela chếkznet ànngd?” Mạghoyc Lam Ảoucgnh cưvyelvucai mỉieqca mai, sau đnngdólowo ngồyplji xuốjbcang trêsrkcn ghếkzne sofa, vẻviwx mặjakut đnngdppvby nghi ngờvuca: “Ồmcwt! Vậjytxy tứviwxc lànngd con củsixea tôohgxi đnngdãiugt chếkznet! Con củsixea tôohgxi đnngdãiugtsrkcn trờvucai rồyplji!”


Tiêsrkcu Hànngdnngd khôohgxng hiểmcwtu, chỉieqc rấcdgat ngạghoyc nhiêsrkcn. Con củsixea chịkwlvcdgay? Chẳlnhmng phảvqbwi chịkwlvcdgay khôohgxng thểmcwt sinh nởmsmo đnngdưvyeljhxqc ànngd? Trờvucai ơxwqyi, chuyệfbizn gìyplj đnngdang xảvqbwy ra thếkznenngdy?

tuxxc nànngdy Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn vừoucga gọdzali đnngdiệfbizn vừoucga đnngdi xuốjbcang cầppvbu thang. “Lam Tịkwlvnh, Lam Ảoucgnh đnngdang ởmsmo nhànngd củsixea tôohgxi, côohgx đnngdếkznen đnngdưvyela côohgxcdgay vềbyna đnngdi!”

“Anh đnngdang nólowoi gìyplj vậjytxy? Chịkwlvohgxi lạghoyi biếkznen mấcdgat nữdksra ànngd?” Giọdzalng củsixea Mạghoyc Lam Tịkwlvnh rấcdgat lo lắnrygng. “Chịkwlvcdgay đnngdâbjfiu rồyplji? Chịkwlvcdgay khôohgxng sao chứviwx?”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn hơxwqyi cau mànngdy lạghoyi. “Lam Tịkwlvnh, côohgx thậjytxt sựgooe khôohgxng biếkznet chuyệfbizn Lam Ảoucgnh đnngdi ra ngoànngdi ànngd?”

“Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, ýntgh anh lànngd sao?” Mạghoyc Lam Tịkwlvnh hỏnrygi bằnfljng giọdzalng lạghoynh lùkedhng. “Lànngdm sao tôohgxi biếkznet đnngdưvyeljhxqc chịkwlvohgxi sẽlvep đnngdi ra ngoànngdi? Tôohgxi biếkznet mànngd lạghoyi yêsrkcn tâbjfim đnngdmcwt cho chịkwlvohgxi đnngdi ànngd? Bâbjfiy giờvuca sứviwxc khỏnryge củsixea chịkwlvohgxi đnngdãiugt tốjbcat hơxwqyn nhiềbynau, sao tôohgxi cólowo thểmcwt mạghoyo hiểmcwtm đnngdmcwt cho chịkwlvohgxi ra ngoànngdi? Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, ýntgh anh lànngd sao?”

“Lam Tịkwlvnh, mấcdgay tròkwlvmhgho củsixea côohgx đnngdoucgng giởmsmo ra trưvyelgooec mặjakut tôohgxi nữdksra. Láejgw thưvyel gửonszi cho Hànngdnngdnngd do côohgxnngdm chứviwxyplj?” Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn cưvyelvucai gằnfljn mộuiprt tiếkzneng, trêsrkcn đnngdôohgxi môohgxi mỏnrygng đnngduiprt nhiêsrkcn kétvclo ra mộuiprt nụeepsvyelvucai kỳuscm lạghoy. “Tôohgxi khôohgxng truy cứviwxu, đnngdiềbynau đnngdólowo khôohgxng cólowo nghĩhnnza lànngdohgxi khôohgxng biếkznet. Lam Tịkwlvnh, lànngdm ngưvyelvucai thìyplj đnngdoucgng quáejgw đnngdáejgwng quáejgw!”

“Thưvyelyplj? Tôohgxi khôohgxng biếkznet!” Mạghoyc Lam Tịkwlvnh cólowo chếkznet cũnfljng khôohgxng thừoucga nhậjytxn. “Chịkwlv hai tôohgxi đnngdang ởmsmo đnngdâbjfiu? Anh lậjytxp tứviwxc đnngdưvyela chịkwlvcdgay vềbyna nhànngd cho tôohgxi. Bâbjfiy giờvucaohgxi đnngdang ởmsmo ngoànngdi, khôohgxng vềbyna ngay đnngdưvyeljhxqc!”

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn lạghoyi nólowoi: “Vậjytxy đnngdưvyeljhxqc, tôohgxi sẽlvep cho ngưvyelvucai đnngdưvyela côohgxcdgay vềbyna! Côohgx nhớgooe đnngdólowo, Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn tôohgxi khôohgxng cho phétvclp bấcdgat kỳuscm ai lànngdm tổjakun thưvyelơxwqyng đnngdếkznen ngưvyelvucai củsixea tôohgxi, bằnfljng khôohgxng, tôohgxi sẽlvep giếkznet khôohgxng tha!”

Mạghoyc Lam Tịkwlvnh toáejgwt mồypljohgxi lạghoynh ởmsmo đnngdppvbu kia đnngdiệfbizn thoạghoyi.

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdviwxng trêsrkcn cầppvbu thang vànngdtuxxp máejgwy, vẻviwx mặjakut u áejgwm đnngdếkznen đnngdáejgwng sợjhxq.

Tiêsrkcu Hànngdnngd nghiêsrkcng mắnrygt nhìypljn vềbyna phíyshpa Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdang sảvqbwi bưvyelgooec đnngdi xuốjbcang cầppvbu thang vớgooei vẻviwx nghi hoặjakuc, vẫoucgn lànngdypljnh dáejgwng mảvqbwnh khảvqbwnh đnngdólowo, nhưvyelng lútuxxc nànngdy lạghoyi toáejgwt ra khíyshp thếkzne củsixea mộuiprt vịkwlv vua, khíyshp thếkzne mạghoynh mẽlvep đnngdólowo khiếkznen ngưvyelvucai ta bỗgooeng cảvqbwm thấcdgay nghẹhnnzt thởmsmo. Côohgx bỗgooeng thấcdgay hơxwqyi lo lắnrygng, côohgx đnngdãiugt nghe thấcdgay anh ta nólowoi chuyệfbizn đnngdiệfbizn thoạghoyi, thìyplj ra láejgw thưvyel đnngdólowonngd do Mạghoyc Lam Tịkwlvnh gửonszi tớgooei!

ohgx sữdksrng sờvuca trong lòkwlvng, dưvyelvucang nhưvyel đnngdãiugt hiểmcwtu ra đnngdiềbynau gìyplj đnngdólowo. Thìyplj ra Mạghoyc Lam Tịkwlvnh muốjbcan lànngdm cho côohgx hiểmcwtu lầppvbm Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn, đnngdmcwt họdzal khôohgxng còkwlvn qua lạghoyi gìyplj vớgooei nhau, vànngdohgx suýntght nữdksra đnngdãiugt bịkwlv mắnrygc lừoucga! Côohgx thậjytxt ngu ngốjbcac!

nfljng may, nhờvuca nhữdksrng lờvucai củsixea ba Lălaglng Phong khiếkznen côohgx thứviwxc tỉieqcnh, côohgx suýntght nữdksra đnngdãiugt đnngdáejgwnh mấcdgat Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn.

Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn lạghoyi gọdzali cho Mao Chi Ngôohgxn. “Anh đnngdếkznen biệfbizt thựgooe sốjbca 15 đnngdi, đnngdưvyela Lam Ảoucgnh vềbyna giùkedhm tôohgxi!”

tuxxp máejgwy rồyplji Tầppvbn Trọdzalng Hànngdn đnngdi đnngdếkznen cạghoynh ghếkzne sofa, liếkznec nhìypljn Tiêsrkcu Hànngdnngd đnngdmcwtohgx khôohgxng lo lắnrygng.

Nhưvyelng Tiêsrkcu Hànngdnngd vẫoucgn khôohgxng kìypljm nétvcln đnngdưvyeljhxqc sựgooe lo lắnrygng trong lòkwlvng, côohgx lạghoyi liếkznec nhìypljn Mạghoyc Lam Ảoucgnh, côohgx cảvqbwm thấcdgay Mạghoyc Lam Ảoucgnh vẫoucgn chưvyela khỏnryge lạghoyi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.