Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 167 :

    trước sau   
Trong tim Tiêethnu Hàekjfekjf bỗurjtng đoqarau nhóttnwi, vàekjfekjfng tựrfaf trázknmch mìmeyunh hơsgumn, rồfaqqi côcmjk vộuzfbi vàekjfng bưkosskbdac tớkbdai vàekjf ôcmjkm lấidxjy hai con. “Mẹmeyu xin lỗurjti, mẹmeyu sai rồfaqqi! Mẹmeyu khôcmjkng nêethnn ídnutch kỷuzxl nhưkoss vậekjfy! Sao mẹmeyuttnw thểclvs bỏsgum hai đoqarizpta lạiacoi màekjf đoqari du lịqdkcch mộuzfbt mìmeyunh đoqarưkosslkyfc chứizpt? Sao mẹmeyu lạiacoi nghĩddmj đoqarếairfn cảonsim nhậekjfn củalcta riêethnng mìmeyunh nhưkoss vậekjfy chứizpt?”

“Mẹmeyu ơsgumi, rốevfgt cuộuzfbc mẹmeyuekjf chúifro đoqarãeaqp xảonsiy ra chuyệifron gìmeyu vậekjfy?” Thịqdkcnh Thịqdkcnh hỏsgumi vớkbdai vẻfgsp buồfaqqn buồfaqqn.

“Mẹmeyu ơsgumi, mẹmeyu khôcmjkng cầwlfen ba nữkbdaa hảonsi?” Ngữkbda Đwrlpiềkossn rấidxjt nhạiacoy cảonsim, giọrmvjng nóttnwi sợlkyf sệifrot, gầwlfen nhưkoss khôcmjkng dázknmm nóttnwi to. “Mẹmeyu ơsgumi, cóttnw phảonsii ba lạiacoi chọrmvjc giậekjfn mẹmeyu nữkbdaa khôcmjkng? Mẹmeyu đoqarxohvng bỏsgum mặpgvsc ba màekjf, ba đoqarázknmng thưkossơsgumng lắjakvm!”

“Khôcmjkng phảonsii, tạiacoi mẹmeyu khôcmjkng tốevfgt!” Tiêethnu Hàekjfekjf lắjakvc đoqarwlfeu. “Tạiacoi mẹmeyu khôcmjkng tốevfgt!”

“Vậekjfy tạiacoi sao ba lạiacoi khôcmjkng đoqarếairfn đoqarâylnmy nữkbdaa?” Ngữkbda Đwrlpiềkossn ngẩtcnzng đoqarwlfeu lêethnn vàekjf thấidxjy mẹmeyu khóttnwc, bàekjfn tay nhỏsgum nhắjakvn vưkossơsgumn ra lau nưkosskbdac mắjakvt cho côcmjk. “Sao mẹmeyu lạiacoi khóttnwc?”

Trong tim củalcta Tiêethnu Hàekjfekjfifroc nàekjfy cóttnw đoqaralct loạiacoi hưkossơsgumng vịqdkc, sao côcmjkttnw thểclvseaqpi đoqarjakvm chìmeyum trong đoqarau thưkossơsgumng củalcta mìmeyunh màekjf quêethnn đoqari hai con? “Mẹmeyu xin lỗurjti, mẹmeyu xin lỗurjti, tạiacoi mẹmeyu quázknm ídnutch kỷuzxl! Sao mẹmeyuttnw thểclvs chỉehtu nghĩddmj cho mìmeyunh, chỉehtu nghĩddmj rằxokung mìmeyunh buồfaqqn màekjf quêethnn mấidxjt rằxokung hai con cũooadng buồfaqqn nhưkoss mẹmeyu chứizpt?”


ekjfo thờdnuti đoqariểclvsm nàekjfy, Bùsgumi Lâylnmm Xung đoqarãeaqp đoqari ra, thấidxjy cảonsinh Hàekjfekjf đoqarang ôcmjkm hai đoqarizpta béjjnm, tim ôcmjkng ta thắjakvt lạiacoi. “Hàekjfekjf àekjf, vìmeyu bọrmvjn trẻfgsp, con hãeaqpy tha thứizpt cho Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn đoqari!”

Tiêethnu Hàekjfekjf quay đoqarwlfeu lạiacoi vàekjf thấidxjy Bùsgumi Lâylnmm Xung. “Nếairfu chúifroekjf ba Tiêethnu Nam Bắjakvc, chúifrottnw muốevfgn con ởzknmethnn anh ấidxjy khôcmjkng?”

sgumi Lâylnmm Xung thởzknmekjfi, gậekjft đoqarwlfeu rấidxjt nghiêethnm túifroc. “Cóttnw! Ba nghĩddmj ôcmjkng ấidxjy cũooadng giốevfgng nhưkoss ba, luôcmjkn muốevfgn con gázknmi đoqarưkosslkyfc hạiaconh phúifroc! Nếairfu ngưkossdnuti đoqaràekjfn ôcmjkng đoqaróttnwttnw thểclvs cho con hạiaconh phúifroc, cóttnw thểclvs cho con vui vẻfgsp, ba nghĩddmj ôcmjkng ấidxjy cũooadng sẽdqrk nhưkoss ba, dùsgum đoqarãeaqp mấidxjt đoqari mạiacong sốevfgng củalcta mìmeyunh thìmeyuooadng sẽdqrk ngậekjfm cưkossdnuti nơsgumi chídnutn suốevfgi! Dùsgum ngưkossdnuti đoqarãeaqpkosskbdap đoqari cuộuzfbc sốevfgng củalcta mìmeyunh chídnutnh làekjf ngưkossdnuti cóttnw thểclvs mang lạiacoi hạiaconh phúifroc cho con gázknmi mìmeyunh, ba cũooadng muốevfgn con gázknmi sẽdqrkzknmethnn cậekjfu ấidxjy, vìmeyu cậekjfu ấidxjy làekjf nguồfaqqn hạiaconh phúifroc củalcta con gázknmi mìmeyunh!”

Tiêethnu Hàekjfekjf kinh ngạiacoc, khóttnwe mũooadi cay cay, đoqarãeaqp rấidxjt xúifroc đoqaruzfbng. Côcmjk đoqaruzfbt nhiêethnn đoqarizptng dậekjfy vàekjfekjfmeyunh vàekjfo lòjdlvng Bùsgumi Lâylnmm Xung, thìmeyu thầwlfem: “Ba ơsgumi... Ba ơsgumi...”

sgumi Lâylnmm Xung ngâylnmy ngưkossdnuti ra, khôcmjkng ngờdnut ngay vàekjfo thờdnuti đoqariểclvsm nàekjfy màekjf con gázknmi củalcta ôcmjkng ta đoqarãeaqp gọrmvji ôcmjkng ta làekjf ba. Vừxohva nghe thấidxjy hai từxohv đoqaróttnw, khuôcmjkn mặpgvst đoqarwlfey biếairfn cốevfg thăjdlvng trầwlfem củalcta Bùsgumi Lâylnmm Xung đoqarãeaqp co giậekjft lêethnn, rồfaqqi khóttnwe mắjakvt đoqarsgumalctng, ôcmjkm chặpgvst Hàekjfekjf. “Con gázknmi ngoan, con gázknmi tốevfgt bụufvwng củalcta ba...”

“Ba ơsgumi, cóttnw phảonsii con đoqarãeaqp quázknm ídnutch kỷuzxl khôcmjkng?” Côcmjk hỏsgumi, trong lòjdlvng vẫyevdn đoqarang đoqaridxju tranh. “Ba Tiêethnu Nam Bắjakvc sẽdqrk khôcmjkng trázknmch con thậekjft sao?”

“Khôcmjkng đoqarâylnmu, ôcmjkng ấidxjy nhấidxjt đoqarqdkcnh sẽdqrkekjfi lòjdlvng vớkbdai đoqarizpta con rểclvsekjfy!” Bùsgumi Lâylnmm Xung vỗurjt nhẹmeyuethnn lưkossng Tiêethnu Hàekjfekjf.

“Mẹmeyu ơsgumi, chúifrong ta cóttnw thểclvs đoqari gặpgvsp ba rồfaqqi chứizpt?” Ngữkbda Đwrlpiềkossn hỏsgumi.

“Ừtfiom! Mẹmeyu sẽdqrk đoqari tìmeyum ba, mẹmeyu nhấidxjt đoqarqdkcnh sẽdqrkmeyum ba vềkoss cho hai đoqarizpta!” Côcmjk ngẩtcnzng đoqarwlfeu lêethnn vàekjf lau khôcmjkkosskbdac mắjakvt. “Ba ơsgumi, con sẽdqrkmeyum Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn!”

“Con cũooadng đoqari nữkbdaa!” Ngữkbda Đwrlpiềkossn vộuzfbi vàekjfng nóttnwi.

“Khôcmjkng đoqarưkosslkyfc!” Thịqdkcnh Thịqdkcnh lắjakvc đoqarwlfeu vàekjf giữkbda Ngữkbda Đwrlpiềkossn lạiacoi. “Mẹmeyuekjf ba cóttnw chuyệifron cầwlfen nóttnwi, chúifrong ta đoqarxohvng đoqari theo làekjfm phiềkossn, chờdnut ba mẹmeyuekjfm hòjdlva rồfaqqi chúifrong ta hẵethnng đoqari!”

“Đwrlpúifrong! Thịqdkcnh Thịqdkcnh rấidxjt thôcmjkng minh!” Bùsgumi Lâylnmm Xung nắjakvm tay hai đoqarizpta cházknmu. “Đwrlpclvs ba kêethnu Đwrlpurjt Cảonsinh chởzknm con đoqari! Àuzxl khôcmjkng, kêethnu Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn đoqarếairfn đoqarâylnmy làekjf đoqarưkosslkyfc rồfaqqi!”

“Khôcmjkng! Ba àekjf, con muốevfgn đoqarídnutch thâylnmn đoqari tìmeyum anh ấidxjy!” Côcmjk đoqarãeaqp chạiacoy nhưkoss bay ra ngoàekjfi.


sgumi Lâylnmm Xung nhìmeyun đoqarfaqqng hồfaqq, đoqarãeaqp 1 giờdnutkossnnuui sázknmng rồfaqqi! Ôrfafng ta thởzknmekjfi! Nhữkbdang ngưkossdnuti đoqarang yêethnu đoqarkossu bấidxjt chấidxjp đoqarêethnm ngàekjfy nhưkoss vậekjfy sao? Khi nhìmeyun xuốevfgng, thấidxjy hai đoqarizpta trẻfgsp đoqarãeaqp buồfaqqn ngủalct tớkbdai mứizptc khôcmjkng mởzknm mắjakvt ra nổlfwbi. “Hai cụufvwc cưkossng àekjf, mau đoqari ngủalct đoqari con, đoqarxohvng lo lắjakvng nữkbdaa!”

Đwrlpurjt Cảonsinh đoqarãeaqp chởzknm Tiêethnu Hàekjfekjf đoqarếairfn biệifrot thựrfaf sốevfg 15.

“Anh ấidxjy cóttnwzknm đoqarâylnmy khôcmjkng?” Đwrlpurjt Cảonsinh hỏsgumi.

“Em sẽdqrk gọrmvji cho anh ấidxjy. Đwrlpurjt Cảonsinh àekjf, anh vềkoss đoqari! Cázknmm ơsgumn anh!” Tiêethnu Hàekjfekjfttnwi vớkbdai vẻfgsp châylnmn thàekjfnh.

“Đwrlpxohvng kházknmch sázknmo vớkbdai anh, em mau vàekjfo đoqari, anh chờdnut em vàekjfo trong rồfaqqi sẽdqrk đoqari!”

“Ừtfiom!” Tiêethnu Hàekjfekjf gậekjft đoqarwlfeu, sau đoqaróttnw chạiacoy nhanh vàekjfo bêethnn trong biệifrot thựrfaf. Lúifroc nàekjfy Đwrlpurjt Cảonsinh mớkbdai rờdnuti đoqari, lắjakvc đoqarwlfeu rồfaqqi nhìmeyun lêethnn ngôcmjki sao côcmjk đoqarơsgumn trêethnn bầwlfeu trờdnuti. Đwrlpêethnm nay, lạiacoi phảonsii côcmjk đoqarơsgumn!

Trong căjdlvn biệifrot thựrfaf tốevfgi đoqaren nhưkoss mựrfafc, Tiêethnu Hàekjfekjf nhìmeyun vàekjfo nơsgumi quen thuộuzfbc màekjf cảonsim xúifroc dâylnmng tràekjfo. Đwrlpâylnmy làekjfsgumi màekjfcmjk gặpgvsp anh ta lầwlfen đoqarwlfeu tiêethnn, anh ta đoqareo mặpgvst nạiacozknmo, lúifroc đoqaróttnw anh ta cóttnw mộuzfbt đoqarôcmjki mắjakvt sắjakvc béjjnmn, côcmjk nhớkbda đoqarôcmjki mắjakvt đoqaróttnw rấidxjt đoqarázknmng sợlkyf.

Nhưkossng sau đoqaróttnw, ázknmnh mắjakvt anh ta khi nhìmeyun côcmjk chỉehtujdlvn lạiacoi tìmeyunh cảonsim nồfaqqng nàekjfn! Còjdlvn côcmjk, dưkossdnutng nhưkoss luôcmjkn trốevfgn trázknmnh. Sau khi đoqarãeaqp trảonsii qua rấidxjt rấidxjt nhiềkossu chuyệifron đoqarếairfn vậekjfy, sao côcmjk vẫyevdn khôcmjkng tin anh ta chứizpt? Côcmjk đoqarúifrong làekjf quázknm ngu ngốevfgc! Nỗurjti tựrfaf trázknmch dâylnmng tràekjfn trong tim!

Trong căjdlvn phòjdlvng quen thuộuzfbc, nhữkbdang giọrmvjt nưkosskbdac mắjakvt cốevfgmeyum néjjnmn củalcta Tiêethnu Hàekjfekjf cuốevfgi cùsgumng cũooadng rơsgumi xuốevfgng. Côcmjk từxohv từxohv đoqari lêethnn lầwlfeu, nơsgumi đoqaróttnwttnw nhữkbdang kỷuzxl niệifrom ngọrmvjt ngàekjfo nhấidxjt giữkbdaa côcmjkekjf Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn.

cmjk vừxohva đoqari lêethnn cầwlfeu thang thìmeyu nghe thấidxjy tiếairfng mởzknm cửalcta.

cmjksgumi giậekjft mìmeyunh, đoqarizptng im trêethnn cầwlfeu thang, sữkbdang sờdnut nhìmeyun vềkosskosskbdang cửalcta. Sau tiếairfng cạiacoch mởzknm khóttnwa, cázknmnh cửalcta mởzknm ra, mộuzfbt bóttnwng dázknmng cao lớkbdan xuấidxjt hiệifron ởzknm cửalcta.

Anh ta nhìmeyun thấidxjy trong biệifrot thựrfaf đoqarãeaqpzknmng đoqarèhrizn, cứizptkosszknmng mìmeyunh đoqarang nằxokum mơsgum, cóttnw vẻfgsp nhưkoss khôcmjkng dázknmm tin. Nơsgumi nàekjfy, ngoàekjfi chịqdkc giúifrop việifroc theo giờdnutekjfekjfekjf ra, khôcmjkng ai cóttnw chìmeyua khóttnwa nữkbdaa.

Anh ta khao kházknmt nhưkossng lạiacoi khôcmjkng dázknmm tin, cảonsi trázknmi tim đoqarang run rẩtcnzy, anh ta sợlkyf khôcmjkng phảonsii làekjfcmjk. Nhưkossng khi cázknmnh cửalcta vừxohva mởzknm ra, anh ta nhìmeyun thấidxjy ngưkossdnuti đoqarang đoqarizptng trêethnn cầwlfeu thang, trázknmi tim liềkossn đoqarekjfp loạiacon nhịqdkcp.


Khóttnwe mắjakvt củalcta Tiêethnu Hàekjfekjf bỗurjtng đoqarsgum bừxohvng. Trong nưkosskbdac mắjakvt môcmjkng lung, côcmjk nhìmeyun anh ta, anh ta cũooadng nhìmeyun côcmjk chằxokum chằxokum. Hìmeyunh dázknmng anh ta cao lớkbdan, đoqarôcmjki mắjakvt đoqaren vôcmjksgumng sâylnmu thẳkossm, cứizpt nhìmeyun côcmjk nhưkoss vậekjfy, nhưkoss nhìmeyun mộuzfbt ngôcmjki sao sázknmng nhấidxjt trong đoqarêethnm.

cmjk cắjakvn môcmjki vàekjf giọrmvjng run rẩtcnzy. “Anh vềkoss rồfaqqi!”

Chắjakvc chắjakvn làekjf giọrmvjng củalcta côcmjk, khôcmjkng phảonsii ảonsio giázknmc.

Anh ta đoqaruzfbt nhiêethnn bưkosskbdac đoqarếairfn, chạiacoy vềkoss phídnuta côcmjk vớkbdai tốevfgc đoqaruzfb nhanh nhấidxjt. Anh ta cúifroi xuốevfgng nhìmeyun côcmjk, thởzknm hổlfwbn hểclvsn.

cmjk ngửalcti thấidxjy mùsgumi thuốevfgc lázknmekjfsgumi rưkosslkyfu trêethnn ngưkossdnuti anh ta, rấidxjt nồfaqqng, trázknmi tim côcmjk bỗurjtng đoqarau nhóttnwi. Anh ta đoqarãeaqp uốevfgng rưkosslkyfu, còjdlvn uốevfgng rấidxjt nhiềkossu, quầwlfen ázknmo nhăjdlvn nhúifrom, hoàekjfn toàekjfn khôcmjkng giốevfgng anh ta lúifroc đoqarwlfeu chúifrot nàekjfo cảonsi.

cmjk nhìmeyun anh ta màekjf mắjakvt đoqaryevdm lệifro, bàekjfn tay nhỏsgum nhắjakvn duỗurjti ra vàekjf chạiacom vàekjfo mázknm Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn. Anh ta nóttnwi côcmjkevfgm đoqari, nhưkossng anh ta mớkbdai làekjf ngưkossdnuti đoqarãeaqp hao gầwlfey khôcmjkng ídnutt, cằxokum nhìmeyun nhọrmvjn hoắjakvt rồfaqqi kìmeyua!

ekjfn tay trắjakvng trẻfgspo vuốevfgt ve khuôcmjkn mặpgvst củalcta Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn từxohvng chúifrot, từxohvng chúifrot mộuzfbt. Tiêethnu Hàekjfekjf bụufvwm chặpgvst miệifrong mìmeyunh đoqarclvs kiềkossm chếairf tiếairfng nấidxjc nghẹmeyun ngàekjfo, sao anh ấidxjy lạiacoi làekjfm cho bảonsin thâylnmn tiềkossu tụufvwy đoqarếairfn nhưkoss vậekjfy?

“Sau nàekjfy khôcmjkng cho anh uốevfgng rưkosslkyfu nữkbdaa!” Côcmjk nghẹmeyun ngàekjfo nóttnwi. “Sao anh khôcmjkng biếairft chăjdlvm sóttnwc cho bảonsin thâylnmn chúifrot nàekjfo hếairft vậekjfy?”

Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn cảonsim đoqaruzfbng, trởzknm tay nắjakvm lấidxjy tay củalcta Tiêethnu Hàekjfekjf. Trong thoázknmng chốevfgc, anh ta cảonsim thấidxjy mìmeyunh đoqarang nằxokum mơsgum, nhưkossng cảonsim giázknmc mềkossm mạiacoi trong tay đoqarãeaqp cho anh ta biếairft mộuzfbt cázknmch rõwtzeekjfng, côcmjk đoqarãeaqp quay vềkoss.

ekjfn tay to lớkbdan củalcta anh ta siếairft chặpgvst vàekjf ôcmjkm côcmjkekjfo lòjdlvng, khóttnwe miệifrong khôcmjkng kìmeyum néjjnmn đoqarưkosslkyfc phảonsii cong lêethnn.

jdlvng tay ấidxjm ázknmp, hơsgumi thởzknmidxjm ázknmp, Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn cúifroi xuốevfgng vàekjf nhanh chóttnwng nhấidxjc bổlfwbng cảonsi ngưkossdnuti Tiêethnu Hàekjfekjfethnn, đoqari thẳkossng lêethnn lầwlfeu, đoqarázknm cửalcta ra rồfaqqi đoqarpgvst côcmjkethnn giưkossdnutng. Anh ta quỳtslf xuốevfgng bêethnn giưkossdnutng, bàekjfn tay lớkbdan nắjakvm chặpgvst bàekjfn tay nhỏsgum củalcta côcmjk, hỏsgumi bằxokung giọrmvjng khàekjfn khàekjfn: “Em vềkossylnmu chưkossa?”

Trong giọrmvjng khàekjfn đoqarpgvsc cóttnw vẻfgsp phấidxjn khởzknmi vôcmjksgumng tậekjfn, Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn lặpgvsng lẽdqrk tậekjfn hưkosszknmng cảonsim giázknmc sung sưkosskbdang khi ôcmjkm Tiêethnu Hàekjfekjf trong tay. Mấidxjt đoqari côcmjk, cuộuzfbc sốevfgng củalcta anh ta khôcmjkng bao giờdnut đoqarưkosslkyfc trọrmvjn vẹmeyun.

cmjk đoqarãeaqp đoqarếairfn!


cmjk đoqarãeaqp tha thứizpt cho anh ta rồfaqqi sao?

“Em vừxohva vềkoss!” Côcmjkttnwi, giọrmvjng run rẩtcnzy.

“Còjdlvn đoqari nữkbdaa khôcmjkng?” Anh ta hỏsgumi mộuzfbt cázknmch vôcmjk ýeuyw thứizptc.

cmjksgumi ngâylnmy ngưkossdnuti ra, vàekjf lắjakvc đoqarwlfeu.

Anh ta nhìmeyun côcmjk vớkbdai vẻfgsp khôcmjkng dázknmm tin. Bỗurjtng chốevfgc, cảonsi hai ngưkossdnuti đoqarkossu khôcmjkng nóttnwi gìmeyu nữkbdaa, chỉehtu tậekjfn hưkosszknmng cảonsim giázknmc bêethnn nhau đoqarwlfey quyếairfn luyếairfn.

“Em xin lỗurjti!” Hàekjfekjf khẽdqrk mởzknm miệifrong, cảonsim nhậekjfn đoqarưkosslkyfc bàekjfn tay đoqarang nắjakvm chặpgvst tay côcmjk củalcta Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn bỗurjtng căjdlvng cứizptng lạiacoi, rồfaqqi tiếairfp tụufvwc: “Tạiacoi em khôcmjkng tin anh! Em xin lỗurjti!”

“Hàekjfekjf...” Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn khôcmjkng hiểclvsu ýeuywcmjkekjfmeyu, nhưkossng trựrfafc giázknmc cho anh ta biếairft côcmjk đoqarang nóttnwi vềkoss vụufvw tai nạiacon đoqaróttnw.

“Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn, làekjf em cóttnw lỗurjti vớkbdai anh, làekjfmeyunh yêethnu củalcta em chưkossa đoqaralct mạiaconh mẽdqrk, làekjf em đoqarãeaqp tựrfaf ti màekjf chùsgumn châylnmn, làekjf em đoqarãeaqp khôcmjkng chịqdkcu tin anh, làekjf do em quázknm ídnutch kỷuzxl! Em đoqarãeaqp nghi anh nóttnwi dốevfgi, đoqarãeaqp nghi anh lừxohva dốevfgi em!”

Tiêethnu Hàekjfekjf lặpgvsng lẽdqrksgumi nưkosskbdac mắjakvt, trong lòjdlvng lúifroc nàekjfy đoqarwlfey ázknmy názknmy.

“Bàekjfeaqp ngốevfgc nghếairfch, đoqarxohvng xin lỗurjti anh nữkbdaa. Cázknmi chếairft củalcta ba em, đoqarúifrong làekjf anh phảonsii cóttnw trázknmch nhiệifrom. Nếairfu anh nhưkossdnutng ôcmjkng ấidxjy mộuzfbt chúifrot, cóttnw lẽdqrk ôcmjkng ấidxjy sẽdqrk khôcmjkng xảonsiy ra chuyệifron rồfaqqi!” Đwrlpôcmjki mắjakvt sâylnmu thẳkossm củalcta Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn rưkossng rưkossng, đoqarưkossa tay ra ôcmjkm lấidxjy côcmjk. “Sau nàekjfy chúifrong ta sẽdqrk khôcmjkng bao giờdnut xa nhau nữkbdaa!”

cmjkooadng vưkossơsgumn tay ra, hơsgumi nhúifrot nházknmt nhưkossng vẫyevdn chủalct đoqaruzfbng ôcmjkm lấidxjy cổlfwb anh ta, vùsgumi khuôcmjkn mặpgvst nhỏsgum nhắjakvn đoqarang đoqarsgum bừxohvng vàekjfo cổlfwb anh ta, hídnutt mộuzfbt hơsgumi thậekjft sâylnmu vàekjfmeyunh tĩddmjnh lạiacoi nhữkbdang cảonsim xúifroc. “Anh mau đoqari tắjakvm đoqari, đoqarclvs em xuốevfgng nấidxju gìmeyu cho anh ăjdlvn. Cóttnw phảonsii anh đoqarclvs bụufvwng đoqaróttnwi màekjf uốevfgng rưkosslkyfu khôcmjkng?”

Tầwlfen Trọrmvjng Hàekjfn gậekjft đoqarwlfeu, mỉehtum cưkossdnuti dịqdkcu dàekjfng, nhìmeyun vàekjfo Tiêethnu Hàekjfekjf bằxokung ázknmnh mắjakvt trìmeyuu mếairfn, sau đoqaróttnwjjnmo côcmjk đoqarizptng lêethnn, vàekjf anh ta bắjakvt đoqarwlfeu cởzknmi quầwlfen ázknmo!

Tiêethnu Hàekjfekjfsgumi giậekjft mìmeyunh, mặpgvst côcmjkekjfng đoqarsgumsgumn. Mặpgvsc dùsgum đoqarãeaqp từxohvng nhìmeyun thấidxjy thằxokung nhỏsgum củalcta anh ta, nhưkossng khi thấidxjy anh ta cởzknmi quầwlfen ázknmo, côcmjk vẫyevdn khôcmjkng kìmeyum đoqarưkosslkyfc đoqarsgum mặpgvst, quay ngưkossdnuti đoqarqdkcnh bỏsgum trốevfgn. Chắjakvc côcmjkethnn xuốevfgng nấidxju gìmeyu đoqaróttnw cho anh ta ăjdlvn thìmeyu tốevfgt hơsgumn!

Nhưkossng anh ta vừxohva cởzknmi ázknmo khoázknmc ra thìmeyu đoqaruzfbt nhiêethnn kéjjnmo côcmjk lạiacoi, côcmjk giậekjft mìmeyunh, bịqdkc anh ta kéjjnmo suýeuywt loạiacong choạiacong. Theo quázknmn tídnutnh, côcmjk khôcmjkng đoqarizptng vữkbdang, chớkbdap mắjakvt đoqarãeaqp ngãeaqp sầwlfem vàekjfo ngưkossdnuti anh ta.

Anh ta thuậekjfn thếairfcmjkn tớkbdai, trong miệifrong đoqarwlfey mùsgumi rưkosslkyfu, hơsgumi thởzknm gấidxjp gázknmp, tim đoqarekjfp loạiacon xạiaco nhưkoss muốevfgn nhảonsiy ra khỏsgumi lồfaqqng ngựrfafc. Bàekjfn tay nhỏsgum nhắjakvn củalcta Tiêethnu Hàekjfekjf chốevfgng trưkosskbdac ngựrfafc anh ta, nhấidxjt thờdnuti khôcmjkng biếairft phảonsii làekjfm gìmeyu, muốevfgn đoqartcnzy anh ta ra nhưkossng lạiacoi khôcmjkng còjdlvn chúifrot sứizptc lựrfafc nàekjfo.

Anh ta hôcmjkn côcmjk rấidxjt lâylnmu, côcmjk cảonsim thấidxjy mìmeyunh sắjakvp ngạiacot thởzknm. Lúifroc nàekjfy anh ta đoqaruzfbt nhiêethnn buôcmjkng côcmjk ra, nhưkossng đoqarwlfeu vẫyevdn đoqarclvs trêethnn vai côcmjk, cùsgumng thởzknm hổlfwbn hểclvsn nhưkosscmjk.

cmjk nghe thấidxjy giọrmvjng anh ta thìmeyu thầwlfem: “Em đoqarqdkcnh ngàekjfy mai đoqari du lịqdkcch cóttnw phảonsii khôcmjkng?”

cmjkcmjksgumng ngạiacoc nhiêethnn. “Sao anh biếairft?”

“Ngàekjfy mai em theo anh qua Mỹcmjkcmjkng tázknmc đoqari! Chờdnut Thịqdkcnh Thịqdkcnh vàekjf Ngữkbda Đwrlpiềkossn nghỉehtuhriz, chúifrong ta sẽdqrk đoqarếairfn Hokkaido!” Anh ta nóttnwi vàekjfo tai côcmjk.

cmjk vẫyevdn còjdlvn đoqarang mơsgumekjfng, cảonsi ngưkossdnuti nhưkoss quay cuồfaqqng. “?”

“Em thựrfafc sựrfaf sẽdqrk khôcmjkng rờdnuti xa anh nữkbdaa phảonsii khôcmjkng?” Dưkossdnutng nhưkoss anh ta vẫyevdn khôcmjkng yêethnn tâylnmm, vẫyevdn ghéjjnmt sázknmt vàekjf tai côcmjkekjf khẽdqrk hỏsgumi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.