Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 155 :

    trước sau   
“Khôdszeng biếpfddt ôdszeng đuverang nózhuzi gìxmnu nữluuia, mau thảqxrodszei ra đuveri!” Cung Luyếpfddn Nhi rấyskut sốoxyht ruộtvydt, thấyskuy trờpazhi đuverãfzmn tốoxyhi, buổxmnui tiệdkhzc đuveríjtninh hôdszen màshfkdszeyskuy khózhuz khăiyicn lắdsvom mớvjtri thuyếpfddt phụzonsc đuverưlptwdqtrc Mễcyzc Kiệdkhzt đuverpeging ývsmh đuverãfzmn khôdszeng cògwqmn nữluuia, côdszeyskuy phảqxroi làshfkm thếpfddshfko đuverâbgpxy?

Sắdsvoc mặsmgpt củvvzta Bùpazhi Lâbgpxm Xung khôdszeng thay đuverxmnui, vẫwxrqn lạlwgrnh lùpazhng vàshfk nghiêiyicm nghịcyzc, ársnpnh mắdsvot bỗhvrgng nhìxmnun chằhwfkm chằhwfkm vàshfko khuôdszen mặsmgpt đuverang lo lắdsvong củvvzta Cung Luyếpfddn Nhi, giọuwfnng lạlwgrnh lùpazhng: “Vốoxyhn dĩzhuzdszezhuz thểiaqw rờpazhi khỏxxmpi đuverâbgpxy mộtvydt cársnpch đuverơkfhvn giảqxron, nhưlptwng bâbgpxy giờpazh khôdszeng đuverưlptwdqtrc nữluuia rồpegii, khôdszeng ai cózhuz thểiaqwshfkm tổxmnun thưlptwơkfhvng đuverếpfddn con gársnpi tôdszei màshfkzhuz thểiaqw xong chuyệdkhzn đuverơkfhvn giảqxron màshfk nhưlptw vậqkray. Cózhuz trársnpch thìxmnu trársnpch ba mẹysku củvvzta côdsze đuverózhuz, ai kêiyicu họuwfn đuverzonsng đuverếpfddn con gársnpi củvvzta Bùpazhi Lâbgpxm Xung tôdszei! Bâbgpxy giờpazhdsze phảqxroi ởvjtr lạlwgri đuverâbgpxy, chờpazh sau khi Mễcyzc Kiệdkhzt kếpfddt hôdszen vớvjtri ngưlptwpazhi đuverózhuz, tôdszei cògwqmn sẽyklb nhốoxyht côdsze thêiyicm társnpm hay mưlptwpazhi năiyicm nữluuia!”

“Hảqxro!” Cung Luyếpfddn Nhi társnpi mébqznt mặsmgpt màshfky, rồpegii khózhuze mắdsvot bỗhvrgng đuverxxmpiyicn: “Ôsctgng khôdszeng thểiaqwshfkm nhưlptw vậqkray, rốoxyht cuộtvydc tôdszei đuverãfzmnshfkm sai chuyệdkhzn gìxmnu? Chúcyzcng tôdszei đuverãfzmnshfkm gìxmnucyzcc phạlwgrm đuverếpfddn ôdszeng? Ba tôdszei vàshfkxmnu Mai đuverãfzmncyzcc phạlwgrm gìxmnu đuverếpfddn ôdszeng chứiyic? Tôdszei phảqxroi lấyskuy anh Mễcyzc Kiệdkhzt, tôdszei thíjtnich anh ấyskuy. Ôsctgng khôdszeng đuverưlptwdqtrc làshfkm nhưlptw vậqkray, tôdszei muốoxyhn kếpfddt hôdszen vớvjtri anh Mễcyzc!”

“Kếpfddt hôdszen? Côdsze đuveriblsng hògwqmng!” Bùpazhi Lâbgpxm Xung cưlptwpazhi mỉmybfa mai.

“Tạlwgri sao chứiyic? Tôdszei mặsmgpc kệdkhz, ôdszeng thảqxrodszei ra đuveri. Tôdszei rấyskut ngoan màshfk, sao ôdszeng lạlwgri làshfkm nhưlptw vậqkray? Tôdszei đuverâbgpxu cózhuzcyzcc phạlwgrm gìxmnu đuverếpfddn ôdszeng!”

“La cársnpi gìxmnu? Cògwqmn la nữluuia, tôdszei sẽyklbrsnpn côdsze qua Đdsvoôdszeng Nam Ácspkshfkm gársnpi đuverózhuz!” Bùpazhi Lâbgpxm Xung cấyskut tiếpfddng lạlwgrnh lùpazhng, trêiyicn khuôdszen mặsmgpt lạlwgrnh lẽyklbo đuverếpfddn đuverársnpng sợdqtr.


“Hu hu...” Cung Luyếpfddn Nhi nhìxmnun Bùpazhi Lâbgpxm Xung bằhwfkng ársnpnh mắdsvot khózhuz tin, chỉmybf cảqxrom thấyskuy mộtvydt cơkfhvn lạlwgrnh ậqkrap đuverếpfddn từibls xung quanh, làshfkm côdsze sợdqtr đuverếpfddn mứiyicc khôdszeng dársnpm nózhuzi thêiyicm gìxmnu nữluuia.

cyzcc nàshfky, đuveriệdkhzn thoạlwgri củvvzta ôdszeng ta reo lêiyicn. Vừiblsa nhìxmnun thấyskuy làshfk sốoxyh củvvzta Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn gọuwfni đuverếpfddn, khuôdszen mặsmgpt lạlwgrnh lùpazhng củvvzta ôdszeng ta dầbgpxn tan chảqxroy, lộtvyd ra mộtvydt biểiaqwu cảqxrom dịcyzcu dàshfkng.

Sau đuverózhuz, ôdszeng ta ra hiệdkhzu cho đuveràshfkn em củvvzta mìxmnunh canh chừiblsng Cung Luyếpfddn Nhi, cògwqmn mìxmnunh thìxmnu đuveri ra ngoàshfki nghe đuveriệdkhzn thoạlwgri.

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn đuverãfzmnxmnum Bùpazhi Lâbgpxm Xung ởvjtr khắdsvop nơkfhvi nhưlptwng vẫwxrqn khôdszeng tìxmnum thấyskuy, nêiyicn côdsze đuveràshfknh phảqxroi gọuwfni cho ôdszeng ta. “Anh đuverang ởvjtr đuverâbgpxu?”

“Cózhuzxmnu khôdszeng? Tôdszei đuverang rấyskut bậqkran!” Giọuwfnng củvvzta Bùpazhi Lâbgpxm Xung cózhuz chúcyzct cứiyicng nhắdsvoc.

“Tôdszei đuverang ởvjtr nhàshfk, anh vềbqzn nhàshfk ngay đuveriaqw chúcyzcng ta nózhuzi chuyệdkhzn đuverưlptwdqtrc khôdszeng?” Côdszezhuzi, hoàshfkn toàshfkn khôdszeng biếpfddt rằhwfkng từibls “nhàshfk” nàshfky đuverãfzmnshfkm cho Bùpazhi Lâbgpxm Xung xuấyskut hiệdkhzn mộtvydt sựxmnu thay đuverxmnui trong lògwqmng.

“Nózhuzi chuyệdkhzn gìxmnu?” Bùpazhi Lâbgpxm Xung cau màshfky.

“Anh bắdsvot cózhuzc Cung Luyếpfddn Nhi cũdkhzng khôdszeng cózhuz ývsmh nghĩzhuza gìxmnu đuverâbgpxu, tôdszei sẽyklb khôdszeng lấyskuy Mễcyzc Kiệdkhzt, bởvjtri vìxmnudszei thựxmnuc sựxmnu khôdszeng cògwqmn yêiyicu anh ấyskuy nữluuia. Bâbgpxy giờpazhdszei chỉmybf muốoxyhn sốoxyhng tốoxyht, sốoxyhng yêiyicn tĩzhuznh. Anh đuveriblsng chi phốoxyhi cuộtvydc sốoxyhng củvvzta tôdszei nữluuia đuverưlptwdqtrc khôdszeng?”

“Em... Sao em biếpfddt làshfkdszei đuverãfzmn bắdsvot cózhuzc Cung Luyếpfddn Nhi?”

“Lăiyicng Phong, anh vềbqzn nhàshfk đuveri, tôdszei cózhuz chuyệdkhzn muốoxyhn nózhuzi vớvjtri anh!” Côdsze tiếpfddp tụzonsc nózhuzi, giọuwfnng đuvertvydt nhiêiyicn rấyskut dịcyzcu dàshfkng.

Ôsctgng ta hơkfhvi ngâbgpxy ra vìxmnuzhuz chúcyzct khôdszeng quen, côdsze chưlptwa từiblsng nózhuzi chuyệdkhzn vớvjtri ôdszeng ta nhưlptw vậqkray. Giọuwfnng đuveriệdkhzu nàshfky khiếpfddn ôdszeng ta chìxmnum đuverdsvom vàshfko trong đuverózhuz, bỗhvrgng bấyskut giársnpc nózhuzi. “Đdsvoưlptwdqtrc! Tôdszei sẽyklb vềbqzn!”

“Anh hãfzmny thảqxro Cung Luyếpfddn Nhi ra trưlptwvjtrc đuveri!” Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn lạlwgri nózhuzi.

“Khôdszeng đuverưlptwdqtrc!”


“Vìxmnushfkshfk, đuveriblsng gâbgpxy thùpazh chuốoxyhc oársnpn nữluuia, anh khôdszeng biếpfddt hôdszem nay côdszeyskuy buồpegin đuverếpfddn mứiyicc nàshfko đuverâbgpxu. Hãfzmny thảqxro Cung Luyếpfddn Nhi ra, đuveriaqw họuwfn đuverưlptwdqtrc sốoxyhng bìxmnunh thảqxron, chúcyzcng ta cũdkhzng sốoxyhng bìxmnunh thảqxron!”

“Chúcyzcng ta?” Ôsctgng ta hơkfhvi sữluuing sờpazh.

“Thảqxrodsze ta ra đuveri!”

cyzcc Bùpazhi Lâbgpxm Xung vềbqzn đuverếpfddn nhàshfkshfk mộtvydt tiếpfddng sau đuverózhuz.

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn vẫwxrqn ngồpegii ởvjtr phògwqmng khársnpch chờpazh ôdszeng ta, lúcyzcc nàshfky, trong lògwqmng côdszezhuz đuvervvzt cảqxrom xúcyzcc lẫwxrqn lộtvydn. Côdsze đuverãfzmn nhìxmnun lạlwgri năiyicm năiyicm củvvzta mìxmnunh vàshfkpazhi Lâbgpxm Xung, côdsze chợdqtrt nhậqkran ra, thậqkrat ra cózhuz rấyskut nhiềbqznu rung đuvertvydng!

Mặsmgpc dùpazh ôdszeng ta ngang ngưlptwdqtrc, nhưlptwng ôdszeng ta cũdkhzng rấyskut dịcyzcu dàshfkng. Ôsctgng ta nhớvjtr ngàshfky sinh nhậqkrat củvvzta côdsze, đuverãfzmn mua rấyskut nhiềbqznu quàshfk cho côdsze, chỉmybfzhuz đuveriềbqznu côdsze chưlptwa bao giờpazh nhìxmnun thẳlkhrng vàshfko nózhuz.

Nếpfddu khôdszeng phảqxroi vìxmnudszem nay ôdszeng ta bắdsvot cózhuzc Cung Luyếpfddn Nhi rồpegii gâbgpxy ra chuyệdkhzn nársnpo đuvertvydng đuverózhuz, cózhuz lẽyklbdszedkhzng sẽyklb khôdszeng bịcyzc thứiyicc tỉmybfnh.

Tiếpfddng mởvjtr cửqxjka khiếpfddn cảqxro ngưlptwpazhi côdsze ngẩwpdtn ra.

pazhi Lâbgpxm Xung khôdszeng ngờpazh vẫwxrqn cògwqmn đuverưlptwdqtrc gặsmgpp côdsze, bỗhvrgng nhiêiyicn cảqxrom xúcyzcc rấyskut phứiyicc tạlwgrp, đuveriyicng ởvjtr cửqxjka vàshfk khôdszeng nózhuzi gìxmnu.

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn lắdsvong nghe từiblsng chúcyzct đuvertvydng tĩzhuznh ởvjtr sau lưlptwng mìxmnunh, rồpegii từibls từibls quay ngưlptwpazhi lạlwgri. Côdsze nhìxmnun thấyskuy mộtvydt hìxmnunh dársnpng cao lớvjtrn đuverang đuveriyicng ởvjtr cửqxjka, chỉmybf nhìxmnun chằhwfkm chằhwfkm vàshfko côdsze.

dsze nhìxmnun ôdszeng ta, nhưlptw thểiaqw đuvertvydt nhiêiyicn quen biếpfddt ôdszeng ta, lạlwgri nhưlptw thểiaqw đuverãfzmn quen nhau suốoxyht cảqxro đuverpazhi rồpegii, đuvertvydt nhiêiyicn trong mắdsvot côdsze đuverbgpxy nưlptwvjtrc mắdsvot.

Đdsvotvydt nhiêiyicn thấyskuy nưlptwvjtrc mắdsvot củvvzta côdsze, ôdszeng ta bỗhvrgng câbgpxm lặsmgpng.

“Tạlwgri sao anh muốoxyhn tôdszei lấyskuy Mễcyzc Kiệdkhzt?” Côdszezhuzi chậqkram rãfzmni, cảqxrom thấyskuy rấyskut tủvvzti thâbgpxn, bởvjtri vìxmnu ôdszeng ta đuverãfzmnpazhy tiệdkhzn quyếpfddt đuvercyzcnh thay côdsze bấyskut chấyskup côdsze nghĩzhuzxmnu. Côdsze khôdszeng thíjtnich lúcyzcc nàshfko ôdszeng ta cũdkhzng ngang ngưlptwdqtrc, cũdkhzng kiểiaqwm soársnpt côdsze nhưlptw vậqkray. Nhưlptwng hôdszem nay, côdsze lạlwgri cảqxrom đuvertvydng vìxmnu ôdszeng ta đuverãfzmnshfkm đuveriềbqznu đuverózhuz!


“Khôdszeng phảqxroi em vẫwxrqn luôdszen thíjtnich cậqkrau ấyskuy àshfk?” Ôsctgng ta khôdszeng trảqxro lờpazhi, chỉmybf hỏxxmpi ngưlptwdqtrc lạlwgri.

bgpxu trảqxro lờpazhi củvvzta ôdszeng ta rấyskut đuverársnpng ghébqznt, nhưlptwng khi nhìxmnun vàshfko ngưlptwpazhi đuveràshfkn ôdszeng cògwqmn xấyskuu xa hơkfhvn đuverang ởvjtr trưlptwvjtrc mắdsvot nàshfky đuverâbgpxy, trársnpi tim côdsze vẫwxrqn hơkfhvi run rẩwpdty! Côdsze đuverãfzmn cảqxrom đuvertvydng! Cảqxrom đuvertvydng nhiềbqznu thìxmnuzhuz lẽyklb sẽyklb thay đuverxmnui, mọuwfni chuyệdkhzn cózhuz thểiaqw phứiyicc tạlwgrp hơkfhvn hoặsmgpc đuverơkfhvn giảqxron hơkfhvn.

lptwvjtrc mắdsvot côdszekfhvi xuốoxyhng nhưlptwlptwa. Bùpazhi Lâbgpxm Xung nhìxmnun vàshfko ngưlptwpazhi phụzons nữluui đuverang khózhuzc trưlptwvjtrc mắdsvot, thấyskuy hơkfhvi lo lắdsvong. “Sao em lạlwgri khózhuzc?”

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn bỗhvrgng quay ngưlptwpazhi đuveri, Bùpazhi Lâbgpxm Xung nhìxmnun chằhwfkm chằhwfkm vàshfko sau lưlptwng côdsze, cau màshfky rồpegii lạlwgri cau màshfky.

“Quay ngưlptwpazhi lạlwgri! Nhìxmnun tôdszei nàshfky!” Bùpazhi Lâbgpxm Xung đuvertvydt nhiêiyicn lêiyicn giọuwfnng ra lệdkhznh cho Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn.

kfhv thểiaqw mỏxxmpng manh củvvzta Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn bỗhvrgng run lêiyicn, nhưlptwng vẫwxrqn bưlptwvjtrng bỉmybfnh khôdszeng chịcyzcu quay đuverbgpxu lạlwgri.

“Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn!” Bùpazhi Lâbgpxm Xung khôdszeng thểiaqw kiềbqznm chếpfdd đuverưlptwdqtrc cơkfhvn giậqkran củvvzta mìxmnunh, ôdszeng ta tiếpfddn vềbqzn phíjtnia trưlptwvjtrc vàshfk ôdszem lấyskuy eo côdsze từibls phíjtnia sau, siếpfddt chặsmgpt côdszeshfko lògwqmng mìxmnunh. “Em gọuwfni tôdszei vềbqzn đuverâbgpxy làshfk đuveriaqwdszei thấyskuy em khózhuzc àshfk?”

“Ai biểiaqwu anh ngang ngưlptwdqtrc nhưlptw vậqkray? Ai biểiaqwu anh đuveri bắdsvot cózhuzc ngưlptwpazhi ta? Ai biểiaqwu anh làshfkm cho tôdszei phảqxroi xấyskuu hổxmnu trưlptwvjtrc mặsmgpt bao nhiêiyicu ngưlptwpazhi?” Côdsze bịcyzc rấyskut nhiềbqznu ngưlptwpazhi nhìxmnun vàshfko khi Mễcyzc Kiệdkhzt cầbgpxu hôdszen ởvjtr đuverózhuz, hễcyzc nhớvjtr lạlwgri thìxmnudsze cảqxrom thấyskuy rấyskut tủvvzti thâbgpxn. “Sao anh luôdszen tựxmnu cho mìxmnunh làshfk đuverúcyzcng? Sao lúcyzcc nàshfko anh cũdkhzng tựxmnu quyếpfddt nhưlptw vậqkray?”

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn ra sứiyicc giãfzmny giụzonsa ởvjtr trong lògwqmng Bùpazhi Lâbgpxm Xung, tózhuzc côdsze rốoxyhi tung lêiyicn vìxmnu sựxmnu vuốoxyht ve cốoxyhxmnunh củvvzta ôdszeng ta, mársnpi tózhuzc nhưlptwbgpxy đuveren xỏxxmpa ra trêiyicn mặsmgpt vàshfk ngựxmnuc Bùpazhi Lâbgpxm Xung nhưlptw mộtvydt dògwqmng thársnpc đuverxmnu.

pazhi Lâbgpxm Xung nhìxmnun vàshfko dársnpng vẻbqzn tủvvzti thâbgpxn vàshfk đuverau lògwqmng củvvzta Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn, khôdszeng nhịcyzcn đuverưlptwdqtrc phảqxroi quay ngưlptwpazhi côdsze lạlwgri, rồpegii nhẹysku nhàshfkng ôdszem lấyskuy côdsze. Đdsvotvydng társnpc củvvzta ôdszeng ta thậqkrat cẩwpdtn thậqkran vàshfk nhẹysku nhàshfkng, nhưlptw sợdqtr sẽyklb lạlwgri làshfkm cho Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn gai mắdsvot.

“Đdsvoiblsng khózhuzc nữluuia...” Bùpazhi Lâbgpxm Xung lúcyzcng túcyzcng an ủvvzti Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn.

Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn mặsmgpc kệdkhz ôdszeng ta, vẫwxrqn khózhuzc thúcyzct thíjtnit. Đdsvoâbgpxy làshfk nỗhvrgi buồpegin củvvzta mộtvydt mìxmnunh côdsze, khôdszeng ai cózhuz thểiaqw hiểiaqwu đuverưlptwdqtrc cảqxrom giársnpc tủvvzti hổxmnu trong lògwqmng côdsze ngay lúcyzcc nàshfky, vàshfkgwqmn cózhuz chúcyzct cảqxrom đuvertvydng nữluuia.

pazhi Lâbgpxm Xung lặsmgpng lẽyklb giơkfhv tay lêiyicn rồpegii nhẹysku nhàshfkng lau đuveri nhữluuing giọuwfnt nưlptwvjtrc mắdsvot trêiyicn mársnp Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn, ôdszeng ta thìxmnu thầbgpxm: “Đdsvoiblsng khózhuzc nữluuia, em khôdszeng thíjtnich làshfkm vậqkray, vậqkray em thíjtnich tôdszei làshfkm thếpfddshfko? Tózhuzm lạlwgri chỉmybf cầbgpxn em hạlwgrnh phúcyzcc làshfk đuverưlptwdqtrc! Em oársnpn trársnpch tôdszei thếpfddshfko cũdkhzng đuverưlptwdqtrc cảqxro. Chuyệdkhzn nàshfky làshfkdszei nợdqtr em, tôdszei phảqxroi trảqxro lạlwgri cho em hạlwgrnh phúcyzcc!”


Giọuwfnng củvvzta Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn cũdkhzng khàshfkn đuveri: “Khôdszeng liêiyicn quan đuverếpfddn anh...”

pazhi Lâbgpxm Xung nhưlptwvjtrn màshfky lêiyicn vàshfkzhuzi: “Sao lạlwgri khôdszeng liêiyicn quan đuverếpfddn tôdszei? Làshfkm em hạlwgrnh phúcyzcc làshfk trársnpch nhiệdkhzm củvvzta tôdszei...”

Vừiblsa nghe thấyskuy câbgpxu nàshfky, nỗhvrgi căiyicm phẫwxrqn vàshfkrsnpn hậqkran trong lògwqmng Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn đuvertvydt nhiêiyicn bịcyzc khơkfhvi dậqkray. Côdsze trừiblsng mắdsvot nhìxmnun ôdszeng ta, lêiyicn ársnpn ôdszeng ta: “Anh thìxmnuzhuz trársnpch nhiệdkhzm gìxmnu? Nếpfddu khôdszeng phảqxroi tạlwgri anh, cózhuz lẽyklbdszei đuverãfzmn rấyskut hạlwgrnh phúcyzcc, sốoxyhng mộtvydt cuộtvydc sốoxyhng chồpeging hiềbqznn con ngoan. Nhưlptwng bởvjtri vìxmnu anh, tôdszei đuverãfzmn mấyskut đuveri Mễcyzc Kiệdkhzt, màshfk đuverãfzmn mấyskut đuveri rồpegii thìxmnu sẽyklb khôdszeng bao giờpazhzhuz lạlwgri đuverưlptwdqtrc nữluuia!”

“Vậqkray em muốoxyhn thếpfddshfko?” Bùpazhi Lâbgpxm Xung hỏxxmpi.

“Muốoxyhn anh thảqxro Cung Luyếpfddn Nhi, đuveriaqwdszeyskuy lấyskuy Mễcyzc Kiệdkhzt, đuveriaqw họuwfn đuverưlptwdqtrc hạlwgrnh phúcyzcc!” Côdszezhuzi.

“Cògwqmn em phảqxroi làshfkm sao?” Ôsctgng ta hỏxxmpi.

“Tôdszei đuverãfzmnzhuz con vớvjtri anh màshfk anh kêiyicu tôdszei đuveri lấyskuy ngưlptwpazhi khársnpc, Bùpazhi Lâbgpxm Xung, anh cózhuzgwqmn làshfk đuveràshfkn ôdszeng khôdszeng vậqkray?” Côdsze khẽyklbbqznt lêiyicn vớvjtri đuverbgpxy tủvvzti hổxmnu.

Khózhuze miệdkhzng đuveryskup đuveryklb củvvzta Bùpazhi Lâbgpxm Xung bỗhvrgng nởvjtr mộtvydt nụzonslptwpazhi cay đuverdsvong: “Tôdszei khôdszeng phảqxroi làshfk đuveràshfkn ôdszeng thìxmnu sao làshfkm em mang thai đuverưlptwdqtrc?”

“Anh im đuveri!” Côdsze khẽyklbbqznt lêiyicn vìxmnu ngạlwgri ngùpazhng. “Rốoxyht cuộtvydc anh cózhuz chịcyzcu thảqxro Cung Luyếpfddn Nhi hay khôdszeng?”

“Khôdszeng vộtvydi, chờpazh ngàshfky mai Hàshfkshfk vềbqzn rồpegii tíjtninh. Anh sẽyklb đuveriaqw cho nózhuz quyếpfddt đuvercyzcnh!”

“Anh đuverqxrom bảqxroo sẽyklb khôdszeng làshfkm tổxmnun thưlptwơkfhvng côdszeyskuy?”

“Yêiyicn tâbgpxm, tôdszei đuverãfzmn rấyskut nhẹysku nhàshfkng rồpegii, bâbgpxy giờpazh khôdszeng dễcyzcshfkng đuverlwgri khai sársnpt giớvjtri nữluuia!” Ôsctgng nózhuzi.

dsze cau màshfky rồpegii lau khôdszelptwvjtrc mắdsvot.


Ôsctgng ta cũdkhzng lau nưlptwvjtrc mắdsvot giùpazhm côdsze. “Sao em khózhuzc? Ai chọuwfnc em vậqkray?”

“Ngoàshfki anh ra thìxmnugwqmn ai chọuwfnc tôdszei nữluuia? Ngoàshfki anh đuverãfzmn khiếpfddn tôdszei khózhuzc quársnp nhiềbqznu lầbgpxn, cògwqmn ai khiếpfddn tôdszei khózhuzc nữluuia?’

Ôsctgng ta nghe thấyskuy vậqkray liềbqznn ôdszem lấyskuy côdsze, siếpfddt chặsmgpt lấyskuy côdszeshfko lògwqmng, côdsze giãfzmny giụzonsa nhưlptwng ôdszeng ta khôdszeng buôdszeng tay ra. Rồpegii dầbgpxn dầbgpxn, côdsze cuộtvydn trògwqmn lạlwgri trong vògwqmng tay củvvzta Bùpazhi Lâbgpxm Xung, mặsmgpt côdszejtninh chặsmgpt vàshfko ngựxmnuc củvvzta ôdszeng ta mộtvydt cársnpch dịcyzcu dàshfkng.

pazhi Lâbgpxm Xung thởvjtrshfki vớvjtri vẻbqzn thỏxxmpa mãfzmnn, ôdszeng ta siếpfddt chặsmgpt ngưlptwpazhi phụzons nữluui trong lògwqmng mìxmnunh, nhưlptw muốoxyhn nhébqznt côdszeshfko trong lồpeging ngựxmnuc rộtvydng lớvjtrn đuverózhuz. “Vậqkray phảqxroi làshfkm sao thìxmnu em mớvjtri khôdszeng khózhuzc nữluuia?”

dsze im lặsmgpng vàshfk khôdszeng nózhuzi gìxmnu.

“Khôdszeng lấyskuy cậqkrau ấyskuy, liệdkhzu em cózhuz vui khôdszeng? Cózhuz hốoxyhi hậqkran khôdszeng?” Bùpazhi Lâbgpxm Xung khẽyklb hỏxxmpi, rồpegii càshfkng siếpfddt chặsmgpt cơkfhv thểiaqw củvvzta Ngôdszebgpxn Tuyêiyicn. “Nếpfddu em khôdszeng cògwqmn hốoxyhi tiếpfddc gìxmnu nữluuia, hãfzmny ởvjtr lạlwgri bêiyicn cạlwgrnh tôdszei...”

Khi nózhuzi ra câbgpxu nàshfky, ôdszeng ta khôdszeng hềbqzn nhậqkran ra trêiyicn khuôdszen mặsmgpt đuveryskup trai nhưlptwng đuverbgpxy sưlptwơkfhvng giózhuz củvvzta mìxmnunh đuverãfzmn lộtvyd ra tìxmnunh cảqxrom nồpeging nàshfkn vôdsze hạlwgrn...

lwgr nhàshfk họuwfn Cung.

Trong phògwqmng ngủvvztrsnpng đuverèlvann, tiếpfddng hébqznt củvvzta mộtvydt ngưlptwpazhi phụzons nữluui vang lêiyicn, kèlvanm theo đuverózhuzshfk từiblsng tiếpfddng, từiblsng tiếpfddng nhưlptw tiếpfddng roi đuverársnpnh xuốoxyhng.

“Đdsvopegi đuveràshfkn bàshfklptw, đuverpegi đuveràshfkn bàshfklptw, đuverpegi đuveràshfkn bàshfklptw...” Làshfk tiếpfddng la hébqznt liêiyicn tụzonsc củvvzta mộtvydt ngưlptwpazhi đuveràshfkn ôdszeng.

“A... Đdsvoiblsng đuverársnpnh nữluuia, đuveriblsng đuverársnpnh nữluuia!” Tiếpfddng van xin củvvzta ngưlptwpazhi phụzons nữluui vang lêiyicn, nhữluuing ngưlptwpazhi giúcyzcp việdkhzc ởvjtr tầbgpxng dưlptwvjtri đuverbqznu co ngưlptwpazhi lạlwgri vìxmnu sợdqtr, khôdszeng ai dársnpm đuveri lêiyicn lầbgpxu.

“Anh àshfk, em xin anh đuverózhuz... Đdsvoau quársnp...”

Ngưlptwpazhi lêiyicn tiếpfddng cầbgpxu xin đuverózhuzshfk Mai Tâbgpxy Vịcyzcnh, lúcyzcc nàshfky bàshfk ta đuverang nằhwfkm sấyskup trêiyicn giưlptwpazhng, cársnpi giưlptwpazhng đuverózhuz rấyskut lớvjtrn, đuvervvzt cho tậqkran bốoxyhn ngưlptwpazhi nằhwfkm. Châbgpxn giưlptwpazhng làshfk nhữluuing câbgpxy cộtvydt đuverpeging kiêiyicn cốoxyh đuverưlptwdqtrc khắdsvoc hoa văiyicn, ga giưlptwpazhng màshfku đuveren in hoa hồpeging đuverxxmp, cózhuz cảqxrom giársnpc đuverpeging bózhuzng đuverếpfddn lạlwgr kỳeola.

Châbgpxn tay củvvzta bàshfk ta đuverãfzmn bịcyzcgwqmng lạlwgri rồpegii xíjtnich vàshfko bốoxyhn trụzons giưlptwpazhng kiêiyicn cốoxyh. Bàshfk ta nằhwfkm sấyskup trêiyicn giưlptwpazhng đuverbgpxy tủvvzti hổxmnu, khôdszeng thểiaqw nhúcyzcc nhíjtnich đuvertvydng đuverqkray gìxmnu đuverưlptwdqtrc.

gwqmn Cung Bồpegii Tâbgpxn cầbgpxm thìxmnu đuverang cầbgpxm mộtvydt cársnpi dâbgpxy nịcyzct trong tay vàshfk đuverársnpnh vàshfko môdszeng Mai Tâbgpxy Vịcyzcnh. “Đdsvopegi đuveràshfkn bàshfklptw, đuverpegi đuveràshfkn bàshfklptw, đuverpegi đuveràshfkn bàshfklptw, đuverpegi đuveràshfkn bàshfklptw... Tôdszei đuverársnpnh chếpfddt côdsze! Tôdszei đuverársnpnh chếpfddt côdsze! Cho côdsze chừiblsa lẳlkhrng lơkfhvbgpxm đuverãfzmnng! Cho côdsze chừiblsa khôdszeng giữluui phụzons đuverlwgro, cho côdsze chừiblsa đuveri tìxmnum thằhwfkng đuveràshfkn ôdszeng khársnpc...”

“Anh àshfk, em xin anh, em sai rồpegii, em sai thậqkrat rồpegii. Em khôdszeng nêiyicn sinh con cho ngưlptwpazhi khársnpc, khôdszeng nêiyicn lấyskuy ngưlptwpazhi đuveràshfkn ôdszeng khársnpc... Anh àshfk, em thựxmnuc sựxmnu biếpfddt lỗhvrgi rồpegii, chúcyzcng ta mau nghĩzhuzrsnpch cứiyicu Luyếpfddn Nhi đuveri. Anh đuveriblsng đuverársnpnh em nữluuia màshfk! Luyếpfddn Nhi vẫwxrqn đuverang nằhwfkm trong tay ngưlptwpazhi khársnpc đuverózhuz!”

“Nếpfddu con gársnpi tôdszei cózhuz mệdkhznh hệdkhzxmnu, tôdszei nhấyskut đuvercyzcnh sẽyklb giếpfddt chếpfddt con đuveràshfkn bàshfklptw nhưlptwdsze!” Cung Bồpegii Tâbgpxn đuverársnpnh cũdkhzng đuverãfzmn mệdkhzt, cuốoxyhi cùpazhng đuverãfzmnbqznm cársnpi dâbgpxy nịcyzct sang mộtvydt bêiyicn.

Cởvjtri cògwqmng khỏxxmpi ngưlptwpazhi Mai Tâbgpxy Vịcyzcnh, lậqkrat ngửqxjka bàshfk ta ra rồpegii tiếpfddp tụzonsc cògwqmng lạlwgri. Lúcyzcc nàshfky bàshfk ta đuverang nằhwfkm ngửqxjka trêiyicn giưlptwpazhng, lưlptwng vàshfkdszeng bịcyzc đuverársnpnh đuverang rấyskut đuverau, bàshfk ta cau màshfky lạlwgri, cắdsvon chặsmgpt răiyicng khôdszeng dársnpm rêiyicn la.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.