Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 154 :

    trước sau   
Đobotúurdkng ngay lúurdkc nàfvowy, đgszqiệsxdbn thoạddlei củesnoa Tầzltun Trọknexng Hàfvown reo lêiiipn. Anh ta vẫldkun ôecexm côecex bằmzhsng mộjaixt tay, cògktan tay kia cầzltum máymwcy đgszqrdeg trảbagg lờtfbpi. “Alo!”

“Tầzltun Trọknexng Hàfvown, con gáymwci tôecexi khôecexng sao chứfvow?” Ởfouw đgszqzltuu bêiiipn kia làfvow tiếixkhng hélctyt cấcrmtp thiếixkht củesnoa Bùddlei Lâhrxsm Xung. “Tôecexi nghe nóhshgi Mai Tâhrxsy Vịwfcenh đgszqwfcenh làfvowm hạddlei con gáymwci tôecexi phảbaggi khôecexng?”

Tầzltun Trọknexng Hàfvown nghe thấcrmty tiếixkhng hélctyt quáymwc lớesnon củesnoa ba vợdbox, chỉnolbhshgi bằmzhsng giọknexng thưaliwơymwcng tiếixkhc: “Ba vợdbox àfvow, Hàfvowfvow khôecexng sao rồzvpmi. Ba hãqxfuy thảbagg Cung Luyếixkhn Nhi ra đgszqi, làfvowm vậumwty khôecexng ổhqjjn chúurdkt nàfvowo! Tâhrxsn Tuyêiiipn đgszqãqxfu từjnsi chốfnjci Mễrkkm Kiệsxdbt ồzvpmi, khôecexng thểrdegfvowo quay lạddlei đgszqưaliwdboxc nữddlea đgszqâhrxsu! Con vàfvowfvowfvow đgszqdjknu mong ba cóhshg thểrdeg nhìduxwn thẳddleng vàfvowo tìduxwnh cảbaggm củesnoa mìduxwnh, sốfnjcng cùddleng Tâhrxsn Tuyêiiipn!”

“Hàfvowfvow khôecexng sao thậumwtt chứfvow?” Bùddlei Lâhrxsm Xung trầzltum ngâhrxsm mộjaixt hồzvpmi rồzvpmi hỏfouwi.

“Côecexcrmty ổhqjjn rồzvpmi, đgszqang ởoebj vớesnoi con, con sẽduxwddleng mạddleng sốfnjcng củesnoa mìduxwnh đgszqrdeg bảbaggo vệsxdbecexcrmty!”

“Khôecexng sao thìduxw tốfnjct rồzvpmi, khôecexng sao thìduxw tốfnjct rồzvpmi!”


urdkc nàfvowy Tiêiiipu Hàfvow mớesnoi biếixkht thìduxw ra Bùddlei Lâhrxsm Xung đgszqãqxfufvowm việsxdbc đgszqóhshg, tráymwci tim côecex bỗurdkng nhiêiiipn chua xóhshgt. Tuy khôecexng đgszqưaliwdboxc mẹduxw ruộjaixt quan tâhrxsm, nhưaliwng cóhshg thêiiipm mộjaixt ngưaliwtfbpi cha ruộjaixt, trong lògktang côecexurdkc nàfvowy lạddlei ấcrmtm áymwcp lêiiipn.

Thôecexi khôecexng nghĩqslc nữddlea, cứfvow xem nhưaliw khôecexng cóhshg ngưaliwtfbpi mẹduxwfvowy! Chưaliwa từjnsing cóhshg, thìduxw khôecexng phảbaggi đgszqau buồzvpmn! Nhưaliwng tráymwci tim côecex... vẫldkun đgszqau vìduxw khôecexng thểrdeg tựcgwz lừjnsia dốfnjci mìduxwnh đgszqưaliwdboxc.

Tầzltun Trọknexng Hàfvown lạddlei nóhshgi thêiiipm vàfvowi câhrxsu rồzvpmi gáymwcc máymwcy, cúurdki xuốfnjcng nhìduxwn Tiêiiipu Hàfvowfvow, nhưaliwng côecex lạddlei mỉnolbm cưaliwtfbpi.

ecex đgszqãqxfualiwtfbpi, nụafpsaliwtfbpi vôecexddleng rạddleng rỡiwbz, ngẩxmmcng mặzltut lêiiipn vàfvow vẫldkun giữddle nụafpsaliwtfbpi đgszqóhshg. “Em ổhqjjn rồzvpmi, bởoebji vìduxw em cóhshg anh, cóhshg ba ruộjaixt quan tâhrxsm đgszqếixkhn em, vậumwty nêiiipn em rấcrmtt hạddlenh phúurdkc!”

Anh ta biếixkht chắpaagc chắpaagn côecex đgszqãqxfu chôecexn kímnpjn tấcrmtt cảbagg trong lògktang, nêiiipn côecex mớesnoi cưaliwtfbpi rạddleng rỡiwbz nhưaliw vậumwty, nhưaliw thểrdeg chẳddleng cóhshg chuyệsxdbn gìduxw xảbaggy ra cảbagg.

“Hàfvowfvow...” Tầzltun Trọknexng Hàfvown nghẹduxwn ngàfvowo.

Thưaliwơymwcng xóhshgt côecexymwci ngốfnjcc nghếixkhch nàfvowy quáymwc! Nhưaliwng chẳddleng lẽduxwecex khôecexng biếixkht “thôecexng minh quáymwc sẽduxw bịwfce thôecexng minh hạddlei” hay sao? Côecexfvowng tỏfouw vẻzltu khôecexng quan tâhrxsm, thìduxw thậumwtt ra trong tim côecexfvowng tổhqjjn thưaliwơymwcng sâhrxsu sắpaagc hơymwcn.

Nhớesno lạddlei lúurdkc màfvow Mai Tâhrxsy Vịwfcenh nóhshgi Hàfvowfvowfvowddlea hộjaix mệsxdbnh đgszqóhshg, Tầzltun Trọknexng Hàfvown cảbaggm nhậumwtn đgszqưaliwdboxc rõbjxhfvowng tim củesnoa Hàfvowfvow đgszqãqxfu hoàfvown toàfvown tan vỡiwbz. Nụafpsaliwtfbpi đgszqóhshg, trôecexng rấcrmtt nhẹduxw nhõbjxhm, nhưaliwng đgszqmzhsng sau nóhshg lạddlei làfvow mộjaixt nỗurdki đgszqau thưaliwơymwcng nặzltung nềdjkn, vìduxw đgszqau màfvow phảbaggi cưaliwtfbpi lớesnon, trốfnjcng rỗurdkng vàfvow tuyệsxdbt vọknexng.

“Em khôecexng sao rồzvpmi màfvow, anh cóhshg thểrdeg buôecexng em ra rồzvpmi đgszqóhshg!” Côecex nhanh chóhshgng lấcrmty lạddlei vẻzltuduxwnh thảbaggn, trong nhữddleng năbpthm qua, côecex đgszqãqxfu trảbaggi qua quáymwc nhiềdjknu chuyệsxdbn, nêiiipn mấcrmty chuyệsxdbn nhỏfouw nhặzltut nàfvowy làfvowm sao dễrkkmfvowng đgszqáymwcnh bạddlei đgszqưaliwdboxc côecex.

Áqzdnnh mắpaagt Tầzltun Trọknexng Hàfvown dừjnsing trêiiipn mặzltut côecex, trong mắpaagt vàfvow trong tim đgszqdjknu đgszqau nhóhshgi, nhìduxwn vàfvowo nụafpsaliwtfbpi trêiiipn môecexi côecexfvow bựcgwzc mìduxwnh. “Anh khôecexng thímnpjch em che giấcrmtu cảbaggm xúurdkc củesnoa mìduxwnh trưaliwesnoc mặzltut anh, anh chỉnolb muốfnjcn em thậumwtt sựcgwzfvow em, đgszqjnsing élctyp buộjaixc mìduxwnh phảbaggi cưaliwtfbpi nhưaliw thếixkhfvowy, anh đgszqau lògktang lắpaagm!”

Anh ta biếixkht côecex đgszqang gưaliwdboxng cưaliwtfbpi, cóhshg lẽduxwduxwecex khôecexng muốfnjcn mìduxwnh phảbaggi lo lắpaagng, nhưaliwng mẹduxwecex đgszqãqxfu đgszqfnjci xửgfqj vớesnoi côecex nhưaliw vậumwty, sao côecex lạddlei khôecexng giậumwtn, khôecexng buồzvpmn cho đgszqưaliwdboxc? Hễrkkm nghĩqslc đgszqếixkhn Mai Tâhrxsy Vịwfcenh đgszqãqxfu đgszqfnjci xửgfqj vớesnoi Hàfvowfvow nhưaliw vậumwty, nắpaagm đgszqcrmtm củesnoa Tầzltun Trọknexng Hàfvown càfvowng siếixkht chặzltut hơymwcn. Chếixkht tiệsxdbt! Rốfnjct cuộjaixc Hàfvowfvow đgszqang phảbaggi chịwfceu đgszqcgwzng gìduxw thếixkhfvowy?

Áqzdnnh mắpaagt anh ta rấcrmtt sắpaagc bélctyn, nhìduxwn thấcrmtu tim gan củesnoa côecex.

“Tầzltun Trọknexng Hàfvown, thậumwtt ra tim em rấcrmtt đgszqau, em muốfnjcn khóhshgc nhưaliwng cũbgffng muốfnjcn cưaliwtfbpi, nêiiipn khôecexng biếixkht phảbaggi làfvowm gìduxw nữddlea!” Nhữddleng giọknext nưaliwesnoc mắpaagt đgszqèwktalctyn đgszqãqxfuhrxsu từjnsi từjnsiymwci xuốfnjcng, Tiêiiipu Hàfvowfvow ôecexm chặzltut cáymwcnh tay củesnoa Tầzltun Trọknexng Hàfvown, bắpaagt đgszqzltuu khóhshgc thổhqjjn thứfvowc. “Anh phảbaggi làfvow ngưaliwtfbpi thâhrxsn củesnoa tôecexi suốfnjct đgszqtfbpi, ngưaliwtfbpi nhàfvow củesnoa em suốfnjct đgszqtfbpi, suốfnjct đgszqtfbpi cũbgffng đgszqjnsing làfvowm tổhqjjn thưaliwơymwcng em cóhshg đgszqưaliwdboxc khôecexng?”


“Côecexlcty ngốfnjcc nghếixkhch, anh khôecexng chiềdjknu em thìduxw chiềdjknu ai nữddlea?” Anh ta khẽduxw thởoebjfvowi, siếixkht chặzltut côecexymwcn. Cóhshg lẽduxw khóhshgc ra đgszqưaliwdboxc mớesnoi làfvow tốfnjct cho Hàfvowfvow nhấcrmtt.

“Nhưaliwng em vẫldkun khôecexng thểrdeg xem nhưaliwfvow ta đgszqãqxfu chếixkht, phảbaggi làfvowm sao đgszqâhrxsy anh?” Tiêiiipu Hàfvowfvow cốfnjclctyn đgszqau khổhqjj, ôecexm chặzltut Tầzltun Trọknexng Hàfvown, muốfnjcn đgszqưaliwdboxc truyềdjknn chúurdkt sứfvowc mạddlenh từjnsi anh ta.

“Côecexlcty àfvow, hãqxfuy thuậumwtn theo tựcgwz nhiêiiipn đgszqi! Chúurdkng ta đgszqjnsing nghĩqslc vềdjknfvowcrmty, chúurdkng ta phảbaggi vui vẻzltu!”

“Phảbaggi! Ba từjnsing nóhshgi em phảbaggi vui vẻzltu! Em cóhshg hai ngưaliwtfbpi ba, cóhshg lẽduxwduxw mẹduxw khôecexng yêiiipu thưaliwơymwcng em nêiiipn em mớesnoi cóhshg đgszqưaliwdboxc nhữddleng ngưaliwtfbpi cha thưaliwơymwcng em nhưaliw vậumwty. Bâhrxsy giờtfbp em cóhshg ba Lăbpthng Phong, em rấcrmtt hạddlenh phúurdkc! Em cògktan cóhshg anh, vàfvowymwcc con!”

Anh ta bồzvpmng côecexiiipn giưaliwtfbpng. “Khóhshgc đgszqãqxfu rồzvpmi, bâhrxsy giờtfbp em ngủesno đgszqi, mọknexi chuyệsxdbn rồzvpmi sẽduxwhqjjn thôecexi!”

Anh ta kélctyo chăbpthn lêiiipn vàfvow đgszqpaagp cho cảbagg hai.

Tắpaagt đgszqèwktan rồzvpmi, bàfvown tay to lớesnon củesnoa anh ta ôecexm chặzltut côecexfvowo lògktang, vỗurdk nhẹduxwfvowo lưaliwng côecex nhưaliwng khôecexng cóhshg bấcrmtt kìduxw ýjnsi nghĩqslc xấcrmtu xa nàfvowo, chỉnolb muốfnjcn ôecexm côecex, an ủesnoi côecex, cho côecexcrmtm áymwcp, cho côecex sứfvowc mạddlenh.

Nhưaliwng, anh ta vẫldkun cảbaggm nhậumwtn đgszqưaliwdboxc nưaliwesnoc mắpaagt củesnoa côecex, nóhshgng hổhqjji, rơymwci trêiiipn áymwco anh ta, làfvowm tim anh ta thắpaagt lạddlei. Khóhshgc đgszqi, khóhshgc ra đgszqưaliwdboxc thìduxw tốfnjct!

Mộjaixt lúurdkc sau, cuốfnjci cùddleng côecexbgffng ngừjnsing khóhshgc.

fvow anh ta chỉnolb ôecexm côecex nhưaliw vậumwty, vỗurdk nhẹduxwfvowo lưaliwng côecex. Nưaliwesnoc mắpaagt côecexfvowm ưaliwesnot áymwco anh ta, ưaliwesnot mộjaixt mảbaggng lớesnon, đgszqzltuy nưaliwesnoc mắpaagt nưaliwesnoc mũbgffi. Côecex khóhshgc thúurdkt thímnpjt: “Em xin lỗurdki, làfvowm ưaliwesnot áymwco củesnoa anh rồzvpmi!”

“Khôecexng sao, đgszqâhrxsy luôecexn làfvowqxfunh thổhqjj đgszqjaixc quyềdjknn củesnoa em, em muốfnjcn làfvowm gìduxwbgffng đgszqưaliwdboxc!”

“Cóhshg lạddlenh khôecexng?” Côecexhshgi rồzvpmi cởoebji núurdkt áymwco củesnoa anh ta. “Đobotjnsing mặzltuc áymwco nàfvowy nữddlea!”

ecex hoàfvown toàfvown vôecex ýjnsi, nhưaliwng Tầzltun Trọknexng Hàfvown bỗurdkng nắpaagm lấcrmty bàfvown tay nhỏfouw nhắpaagn củesnoa côecex. “Hàfvowfvow, đgszqjnsing cởoebji!”


“Nhưaliwng anh khôecexng thểrdeg mặzltuc cáymwci áymwco ưaliwesnot nàfvowy đgszqưaliwdboxc, em đgszqãqxfufvowm dơymwc áymwco củesnoa anh rồzvpmi, mặzltuc vậumwty sẽduxw khóhshg chịwfceu lắpaagm!” Côecex lạddlei cởoebj thêiiipm mộjaixt hộjaixt núurdkt nữddlea, bàfvown tay nhỏfouw nhắpaagn vôecexduxwnh chạddlem vàfvowo làfvown da nóhshgng hổhqjji củesnoa anh ta, ngay lậumwtp tứfvowc khiếixkhn anh ta hímnpjt vàfvowo mộjaixt hơymwci.

Tiêiiipu Hàfvowfvow vẫldkun khôecexng nhậumwtn ra, cứfvow giúurdkp anh ta cởoebji áymwco ra rồzvpmi đgszqrdegiiipn đgszqzltuu giưaliwtfbpng, rồzvpmi côecex mớesnoi quay ngưaliwtfbpi lạddlei, tiếixkhp tụafpsc vùddlei mặzltut vàfvowo ngựcgwzc anh ta. “Em sẽduxw khôecexng khóhshgc nữddlea đgszqâhrxsu, khóhshgc nhiềdjknu làfvowm em đgszqau mắpaagt quáymwc, khôecexng thoảbaggi máymwci chúurdkt nàfvowo...”

ymwc thểrdegecex tỏfouwa ra hưaliwơymwcng thơymwcm thoang thoảbaggng, mặzltut côecexmnpjnh chặzltut vàfvowo da anh ta, khiếixkhn anh khôecexng kìduxwm chếixkh đgszqưaliwdboxc, nóhshgi bằmzhsng giọknexng khàfvown khàfvown. “Bàfvowqxfu àfvow, em gâhrxsy ra họknexa rồzvpmi!”

“Cáymwci gìduxw?” Côecex ngạddlec nhiêiiipn hỏfouwi.

“Anh khóhshg chịwfceu, anh khóhshg chịwfceu lắpaagm!” Vẻzltu mặzltut củesnoa anh ta rấcrmtt phứfvowc tạddlep. “Anh muốfnjcn em!”

hrxsu nóhshgi củesnoa anh ta làfvowm mặzltut côecex bỗurdkng đgszqfouw bừjnsing lêiiipn. Côecex lậumwtp tứfvowc lùddlei lạddlei, muốfnjcn tạddleo khoảbaggng cáymwcch giữddlea hai ngưaliwtfbpi, nhưaliwng anh ta đgszqãqxfu chụafpsp lấcrmty tay côecex, kélctyo tớesnoi vàfvowiiipu côecex chạddlem vàfvowo thằmzhsng nhỏfouw củesnoa anh ta.

“A...” Côecex xấcrmtu hổhqjj đgszqếixkhn mứfvowc muốfnjcn chui xuốfnjcng đgszqcrmtt.

gktan anh ta thìduxwmnpjt mộjaixt hơymwci thậumwtt sâhrxsu rồzvpmi thảbaggfvown tay nhỏfouw nhắpaagn củesnoa côecex ra. “Khôecexng sao, ôecexng xãqxfu sẽduxw chịwfceu đgszqcgwzng vậumwty!”

Đobotjaixt nhiêiiipn côecex rấcrmtt cảbaggm đgszqjaixng, nghĩqslc rằmzhsng dạddleo nàfvowy anh ta thựcgwzc sựcgwz rấcrmtt ngoan ngoãqxfun, tốfnjci nàfvowo cũbgffng phảbaggi ôecexm côecex rồzvpmi chịwfceu đgszqcgwzng nỗurdki giàfvowy vògktafvowy, nhưaliwng lầzltun nàfvowo anh ta cũbgffng phảbaggi nhịwfcen cảbagg.

Cảbaggm đgszqjaixng vìduxw sựcgwz nhẫldkun nạddlei củesnoa anh ta, cũbgffng rấcrmtt ngạddlec nhiêiiipn vìduxw khímnpj thếixkh củesnoa anh ta hôecexm nay, côecex đgszqjaixt nhiêiiipn nhớesno lạddlei vẻzltu anh minh thầzltun võbjxh củesnoa anh ta vàfvowo thờtfbpi khắpaagc anh ta cứfvowu côecex. Côecex nghĩqslc, nếixkhu lúurdkc đgszqóhshg khôecexng phảbaggi vìduxw quáymwc đgszqau buồzvpmn, côecex nhấcrmtt đgszqwfcenh sẽduxw reo hògktaiiipn rồzvpmi!

ecexaliwơymwcn tay ra vàfvow vuốfnjct ve nhữddleng đgszqưaliwtfbpng nélctyt trêiiipn khuôecexn mặzltut đgszqduxwp trai củesnoa anh ta, đgszqôecexi mắpaagt đgszqen sâhrxsu thẳddlem, tim côecex run rẩxmmcy: “Tầzltun Trọknexng Hàfvown, anh thímnpjch em từjnsi khi nàfvowo vậumwty?”

Anh ta hơymwci ngâhrxsy ngưaliwtfbpi ra rồzvpmi suy nghĩqslc. “Chắpaagc làfvow từjnsi khi biếixkht đgszqưaliwdboxc Thịwfcenh Thịwfcenh khôecexng phảbaggi làfvow con củesnoa em! Lúurdkc đgszqóhshg anh đgszqãqxfu rấcrmtt ngạddlec nhiêiiipn, nghĩqslc rằmzhsng em nhấcrmtt đgszqwfcenh làfvow mộjaixt côecexlcty tốfnjct bụafpsng, vậumwty làfvow anh bắpaagt đgszqzltuu tìduxwm hiểrdegu thêiiipm vềdjkn em. Sau đgszqóhshg anh nhậumwtn ra em thậumwtt sựcgwz rấcrmtt tửgfqj tếixkh, cògktan anh, đgszqãqxfu khôecexng nhìduxwn nhầzltum!”

Anh ta duỗurdki cáymwcnh tay dàfvowi nhưaliwaliwdboxn ra vàfvow siếixkht chặzltut côecexfvowo lògktang.


Tiêiiipu Hàfvowfvow thởoebjfvowi thậumwtt khẽduxw, dúurdki mặzltut vàfvowo bờtfbp ngựcgwzc rộjaixng lớesnon vàfvow rắpaagn chắpaagc củesnoa anh ta, tim đgszqumwtp thìduxwnh thịwfcech, nhưaliwng trong lògktang lạddlei cảbaggm thấcrmty đgszqzltuy mậumwtt ngọknext.

Mộjaixt tay anh ta nâhrxsng cằmzhsm côecexiiipn.

Bốfnjcn mắpaagt nhìduxwn nhau, si mêiiip khờtfbp dạddlei...

Anh ta cúurdki đgszqzltuu xuốfnjcng, Tiêiiipu Hàfvowfvow ngưaliwesnoc mặzltut lêiiipn, hai ngưaliwtfbpi bắpaagt đgszqzltuu nhữddleng nụafpsecexn nhiệsxdbt tìduxwnh, mềdjknm mạddlei vàfvow triềdjknn miêiiipn.

Rồzvpmi anh hímnpjt vàfvowo mộjaixt hơymwci thậumwtt sâhrxsu, vộjaixi vàfvowng buôecexng côecex ra, rồzvpmi quay lưaliwng lạddlei khôecexng dáymwcm nhìduxwn côecex, anh ta sợdbox rằmzhsng mìduxwnh sẽduxw khôecexng chịwfceu đgszqcgwzng nổhqjji màfvow đgszqògktai hỏfouwi côecex. Nhưaliwng tốfnjci nàfvowo cũbgffng phảbaggi chịwfceu đgszqcgwzng nhưaliw vậumwty thìduxw thậumwtt sựcgwz quáymwc khủesnong khiếixkhp!

Tiêiiipu Hàfvowfvow đgszqjaixt nhiêiiipn phìduxwaliwtfbpi, côecex dựcgwza nhẹduxwfvowo vàfvow ôecexm lấcrmty lưaliwng anh ta từjnsi phímnpja sau. “Tầzltun Trọknexng Hàfvown... Thậumwtt ra, thậumwtt ra sứfvowc khỏfouwe củesnoa em đgszqãqxfuhqjjn rồzvpmi...”

“Em nóhshgi cáymwci gìduxw?” Anh ta ngâhrxsy ngưaliwtfbpi ra, nhấcrmtt thờtfbpi chưaliwa phảbaggn ứfvowng kịwfcep.

fvown tay nhỏfouw nhắpaagn củesnoa côecex vẽduxwgktang trògktan trêiiipn tấcrmtm lưaliwng trầzltun củesnoa anh ta. “Anh khôecexng muốfnjcn àfvow?”

“Chếixkht tiệsxdbt!” Tầzltun Trọknexng Hàfvown khẽduxwlctyt lêiiipn. “Cóhshg trờtfbpi biếixkht anh muốfnjcn đgszqếixkhn thếixkhfvowo!”

Anh ta quay ngoắpaagt lạddlei vàfvowbpthn ngưaliwtfbpi đgszqèwktaiiipn côecex. “Hàfvowfvow àfvow, bâhrxsy giờtfbp em hốfnjci hậumwtn thìduxw vẫldkun cògktan kịwfcep!”

Tiêiiipu Hàfvowfvow đgszqfouw mặzltut ngưaliwdboxng ngùddleng, rồzvpmi đgszqjaixt nhiêiiipn khẽduxwaliwtfbpi, đgszqôecexi môecexi mỏfouwng manh lạddlenh lẽduxwo hôecexn lêiiipn môecexi Tầzltun Trọknexng Hàfvown mộjaixt cáymwcch dịwfceu dàfvowng, tim bắpaagt đgszqzltuu đgszqumwtp nhanh hơymwcn.

“Thếixkhfvowy thìduxw khôecexng đgszqưaliwdboxc.” Khi Tiêiiipu Hàfvowfvow muốfnjcn rụafpst ngưaliwtfbpi lạddlei thìduxw Tầzltun Trọknexng Hàfvown cưaliwtfbpi hìduxwduxw mộjaixt cáymwcch ma quáymwci, nhanh chóhshgng ôecexm lấcrmty ngưaliwtfbpi côecex, làfvowm sâhrxsu thêiiipm nụafpsecexn nồzvpmng cháymwcy vàfvow thâhrxsn mậumwtt củesnoa nhau.

gktang bàfvown tay to lớesnon củesnoa anh ta đgszqãqxfu khôecexng kìduxwm nélctyn đgszqưaliwdboxc, khẽduxw trưaliwdboxt trêiiipn tấcrmtm lưaliwng mảbaggnh mai củesnoa côecex, di chuyểrdegn từjnsing chúurdkt mộjaixt. Nhữddleng nơymwci bàfvown tay anh ta đgszqi qua đgszqdjknu đgszqfnjct lêiiipn ngọknexn lửgfqja tìduxwnh rựcgwzc cháymwcy, vàfvow áymwco củesnoa côecexbgffng đgszqãqxfu bịwfce anh ta cởoebji ra trong cơymwcn mưaliwa hôecexn triềdjknn miêiiipn bấcrmtt tậumwtn.


ecexi anh ta, trưaliwdboxt xuốfnjcng xưaliwơymwcng quai xanh củesnoa côecex, hôecexn thẳddleng xuốfnjcng bụafpsng côecex. Côecex run rẩxmmcy, vàfvow khôecexng cògktan sứfvowc chốfnjcng đgszqiwbz. “Tầzltun Trọknexng Hàfvown...”

Anh ta lạddlei ngẩxmmcng đgszqzltuu lêiiipn vàfvow bịwfcet chặzltut môecexi côecex, mồzvpmecexi giọknext trêiiipn da côecex khiếixkhn côecex run rẩxmmcy. Anh ta nhìduxwn côecex. “Hàfvowfvow àfvow, đgszqjnsing bao giờtfbp rờtfbpi xa anh!”

ecex nhìduxwn vàfvowo đgszqôecexi mắpaagt đgszqen nháymwcnh củesnoa anh ta, rồzvpmi dâhrxsng lêiiipn đgszqôecexi môecexi đgszqfouwaliwơymwci mềdjknm mạddlei củesnoa mìduxwnh.

Anh ta dừjnsing lạddlei, biếixkht rằmzhsng sứfvowc khỏfouwe côecex vẫldkun cògktan rấcrmtt yếixkhu, anh ta khôecexng dáymwcm đgszqafpsng chạddlem lung tung, nêiiipn cốfnjc nhịwfcen. “Em cóhshg đgszqau khôecexng?”

ecex gậumwtt đgszqzltuu ngưaliwdboxng ngùddleng.

“Vẫldkun cògktan đgszqau hảbagg?” Đobotôecexi mắpaagt đgszqen nháymwcnh củesnoa Tầzltun Trọknexng Hàfvown nhìduxwn chằmzhsm chằmzhsm vàfvowo côecex, trong mắpaagt dưaliwtfbpng nhưaliw vẫldkun cògktan rựcgwzc lửgfqja, thiêiiipu đgszqfnjct làfvowm côecex khôecexng thểrdeg thởoebj đgszqưaliwdboxc. Côecex lắpaagc đgszqzltuu, tay ghìduxw chặzltut lấcrmty cáymwcnh tay anh ta.

Anh ta khôecexng hềdjkn mạddlenh bạddleo vàfvow vộjaixi vàfvowng, chuyểrdegn đgszqjaixng rấcrmtt dịwfceu dàfvowng. Nhưaliwng anh ta càfvowng dịwfceu dàfvowng thìduxwecexfvowng bịwfce tra tấcrmtn, rêiiipn khe khẽduxw, răbpthng cắpaagn chặzltut vàfvowo môecexi, cốfnjc gắpaagng che giấcrmtu tiếixkhng rêiiipn rỉnolb củesnoa mìduxwnh, nhưaliwng môecexng côecex thìduxw nhấcrmtc lêiiipn trong vôecex thứfvowc.

“Kêiiipu lêiiipn đgszqi...” Anh ta thìduxw thầzltum vàfvowo tai côecex. “Em đgszqjnsing cốfnjc chịwfceu!”

Nỗurdki đgszqêiiipiiipfvowm côecex trởoebjiiipn xinh đgszqduxwp vàfvow quyếixkhn rũbgff, hai máymwcgfqjng đgszqfouw, cơymwc thểrdegbjxhn nàfvowfvowng lấcrmtp láymwcnh vìduxw mồzvpmecexi ngọknexc chảbaggy ra. Anh ta cắpaagn vàfvowo dáymwci tai côecex, vàfvow cuốfnjci cùddleng, côecex khôecexng chịwfceu nổhqjji phảbaggi rêiiipn rỉnolbiiipn: “Ưuian…m...”

Cuốfnjci cùddleng khi đgszqãqxfu phun ra mộjaixt luồzvpmng nhiệsxdbt nóhshgng hổhqjji vàfvow từjnsi từjnsi lắpaagng xuốfnjcng, anh ta ôecexm chặzltut lấcrmty côecex. Hai ngưaliwtfbpi dựcgwza sáymwct vàfvowo nhau, anh ta nhẹduxw nhàfvowng hỏfouwi: “Anh cóhshgfvowm em đgszqau khôecexng?”

ecexddlei mìduxwnh vàfvowo trong vògktang tay anh ta, hai máymwc đgszqfouwgfqjng, vẫldkun cóhshg thểrdeg cảbaggm nhậumwtn đgszqưaliwdboxc sứfvowc nóhshgng từjnsi da anh ta. “Em ổhqjjn.”

hshgi rồzvpmi, côecex ngưaliwdboxng ngùddleng vùddlei mặzltut vàfvowo ngựcgwzc anh ta. Cògktan anh ta thìduxw mỉnolbm cưaliwtfbpi rồzvpmi bồzvpmng côecexiiipn. “Bàfvowqxfu àfvow, anh sẽduxw tắpaagm cho em!”

“A…” Côecexlctyt lêiiipn.

“Nếixkhu quáymwc hạddlenh phúurdkc thìduxw anh sẽduxw khôecexng phảbaggn đgszqfnjci em la đgszqâhrxsu!” Đobotôecexi môecexi hơymwci mỏfouwng củesnoa anh ta lạddlei lộjaix ra mộjaixt nụafpsaliwtfbpi ranh mãqxfunh, rấcrmtt hàfvowi lògktang, rấcrmtt hạddlenh phúurdkc.

Tạddlei thờtfbpi đgszqiểrdegm nàfvowy, Bùddlei Lâhrxsm Xung đgszqãqxfu đgszqưaliwa Cung Luyếixkhn Nhi đgszqếixkhn mộjaixt biệsxdbt thựcgwzoebjymwci sâhrxsu nhấcrmtt trêiiipn núurdki Tâhrxsy Sơymwcn.

Cung Luyếixkhn Nhi vốfnjcn đgszqang trang đgszqiểrdegm thìduxwfvow đgszqjaixt nhiêiiipn bịwfce ngưaliwtfbpi củesnoa Bùddlei Lâhrxsm Xung bắpaagt đgszqếixkhn đgszqâhrxsy.

“Tạddlei sao ôecexng lạddlei bắpaagt tôecexi?” Trong mắpaagt củesnoa Cung Luyếixkhn Nhi lóhshge lêiiipn vẻzltu lo lắpaagng. “Hôecexm nay làfvow tiệsxdbc đgszqímnpjnh hôecexn củesnoa tôecexi đgszqóhshg, nếixkhu ôecexng cầzltun tiềdjknn thìduxwhshgi vớesnoi ba tôecexi, hoặzltuc tôecexi sẽduxwiiipu ba tôecexi lậumwtp tứfvowc đgszqem đgszqếixkhn cho ôecexng đgszqưaliwdboxc koong?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.