Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 303 : Ngày mai hãy đi được không_

    trước sau   
Khi thítouom Trưdadjơoyjzng đigqgi ra ngoàytcti gọugqei đigqgiệyywln, tôicdzi từzgcm trêvcrdn giưdadjtouong nhảmmgty xuốuqaqng, nhảmmgty tớfqnki bêvcrdn cạrjycnh cửsoiea cổsoie.

Lọugqet vàytcto tầlgcum mắmyzvt tôicdzi đigqglgcuu tiêvcrdn làytct mộvmxbt vưdadjtouon hoa, phítouoa xa làytct nhữcmbrng călaxmn biệyywlt thựfzjr tạrjyco hìypjmnh đigqgvmxbc đigqgájbmmo, thiếvcrdt kếvcrd theo phong cájbmmch nưdadjfqnkc Anh, mỗlgcui khu biệyywlt thựfzjr đigqgunbju cófnmjdadjtouon hoa trưdadjfqnkc sau.

Cảmmgtm ơoyjzn tôicdzi đigqgãlbllkhxs trong côicdzng ty bấvcrdt đigqgvmxbng sảmmgtn mộvmxbt thờtouoi gian dàytcti, tôicdzi hiểwgnuu rõbgld nhưdadjucefng bàytctn tay tấvcrdt cảmmgt nhữcmbrng khu bấvcrdt đigqgvmxbng sảmmgtn củjukta thàytctnh phốuqaqytcty.

Nếvcrdu nhưdadj đigqgúfayvng làytcticdzi vẫugqen đigqgang ởkhxs thàytctnh phốuqaq A thìypjmicdzi đigqgãlbll biếvcrdt mìypjmnh đigqgang ởkhxs khu vựfzjrc nàytcto.

icdzi lạrjyci dùhswvng mắmyzvt ưdadjfqnkc chừzgcmng khoảmmgtng cájbmmch tôicdzi đigqgang đigqgrzcvng vớfqnki vưdadjtouon hoa, tôicdzi đigqgjbmmn đigqgưdadjlaxmc mìypjmnh đigqgang ởkhxs tầlgcung ba.

mrii đigqgvmxb cao nhưdadj vậasxvy nếvcrdu thựfzjrc sựfzjr nhảmmgty từzgcm trêvcrdn nàytcty xuốuqaqng thìypjm chưdadja chắmyzvc đigqgãlbll chếvcrdt, nhưdadjng khảmmgtlaxmng tàytctn phếvcrdytct rấvcrdt cao.




Trong phòucefng khôicdzng cófnmj bấvcrdt kìypjm phưdadjơoyjzng tiệyywln nàytcto đigqgwgnufnmj thểwgnu liêvcrdn lạrjycc vớfqnki bêvcrdn ngoàytcti, tôicdzi vắmyzvt ófnmjc nghĩrvas xem tựfzjr cứrzcvu mìypjmnh thếvcrdytcto.

fnmj mộvmxbt câvxpwu nófnmji thếvcrdytcty: “Thôicdzng minh quájbmm đigqgôicdzi khi sẽytct bịsfbdytctm cho rốuqaqi trítouo.”

jbmmch đigqgwgnu tựfzjrjbmmt thìypjm đigqgúfayvng làytctfnmj cảmmgt trălaxmm ngàytctn cájbmmch, vítouo dụlbll nhưdadj úfayvp mặggrnt xuốuqaqng nưdadjfqnkc, vítouo dụlbll nhưdadj giậasxvt đigqgiệyywln, hoặggrnc làytct nhảmmgty lầlgcuu, thếvcrd nhưdadjng, vớfqnki mộvmxbt ngưdadjtouoi bịsfbd hạrjycn chếvcrd hếvcrdt mứrzcvc hàytctnh đigqgvmxbng thìypjm trong đigqglgcuu cófnmj bao nhiêvcrdu ýhdjxdadjkhxsng đigqgwgnu tựfzjrjbmmt cũbgldng khôicdzng cófnmjjbmmc dụlbllng gìypjm.

Thítouom Trưdadjơoyjzng sau khi thôicdzng bájbmmo cho Trájbmmc Hàytctng thìypjm đigqgem lạrjyci câvxpwu trảmmgt lờtouoi làytct: “Cậasxvu chủjuktfnmji, đigqgưdadjơoyjzng nhiêvcrdn làytct cậasxvu khôicdzng nỡypjm đigqgwgnuicdz chếvcrdt, cậasxvu mờtouoi côicdzhswvng cơoyjzm trưdadjfqnkc, còucefn nhữcmbrng chuyệyywln khájbmmc, đigqglaxmi lájbmmt nữcmbra cậasxvu tớfqnki sẽytctytctn bạrjycc vớfqnki côicdz.”

icdzi biếvcrdt Trájbmmc Hàytctng khôicdzng muốuqaqn tôicdzi chếvcrdt, mộvmxbt khi tôicdzi chếvcrdt thìypjm anh ta thua hoàytctn toàytctn.

icdzi dưdadjtouong nhưdadj ălaxmn cơoyjzm vớfqnki tâvxpwm trạrjycng khájbmm vui vẻvmxb.

Thítouom Trưdadjơoyjzng tốuqaqt hơoyjzn vạrjycn lầlgcun so vớfqnki ngưdadjtouoi đigqgàytctn bàytct lầlgcun trưdadjfqnkc, biếvcrdt tôicdzi mấvcrdy ngàytcty khôicdzng ălaxmn gìypjmvcrdn đigqgãlbll chuẩcuiwn bịsfbd cho tôicdzi chájbmmo vàytct rau xanh.

icdzi nghĩrvas đigqgi nghĩrvas lạrjyci lájbmmt nữcmbra sẽytct đigqgàytctm phájbmmn vớfqnki Trájbmmc Hàytctng thếvcrdytcto, đigqglaxmi sau khi anh ta thảmmgticdzi ra tôicdzi sẽytct đigqgi gặggrnp anh Trájbmmc vớfqnki bộvmxb dạrjycng thếvcrdytcto đigqgâvxpwy....

Cuốuqaqi cùhswvng Trájbmmc Hàytctng cũbgldng tớfqnki, câvxpwu đigqglgcuu tiêvcrdn anh ta hỏyzndi tôicdzi làytct: “Côicdz thựfzjrc sựfzjr thàytct chếvcrdt cũbgldng khôicdzng ởkhxsvcrdn tôicdzi?”

“Tôicdzi khôicdzng yêvcrdu anh.” Tôicdzi nófnmji.

“Tôicdzi biếvcrdt côicdz khôicdzng yêvcrdu tôicdzi, ngưdadjtouoi côicdzvcrdu làytct bốuqaqicdzi.” Anh ta nófnmji: “Chuyệyywln nàytcty vàytcti ngàytcty trưdadjfqnkc côicdz đigqgãlbllfnmji vớfqnki tôicdzi rồqyhci.”

icdzi gậasxvt đigqglgcuu.

Anh ta đigqgrzcvng lêvcrdn, rófnmjt mộvmxbt cốuqaqc nưdadjfqnkc, rồqyhci tiếvcrdn lạrjyci gầlgcun, đigqgggrnt cốuqaqc nưdadjfqnkc xuốuqaqng bàytctn vàytct đigqgypjmicdzi ngồqyhci dậasxvy rồqyhci đigqgưdadja cốuqaqc nưdadjfqnkc cho tôicdzi uốuqaqng.




“Ngàytcty mai hãlblly đigqgi, đigqgưdadjlaxmc khôicdzng?” Khi uốuqaqng nưdadjfqnkc tôicdzi đigqgãlbll nghe thấvcrdy anh ta nófnmji nhưdadj vậasxvy.

Trong lòucefng tôicdzi vôicdzhswvng vui mừzgcmng, tôicdzi liếvcrdc mắmyzvt lêvcrdn nhìypjmn anh ta, vậasxvy làytct anh ta đigqgsfbdnh thảmmgticdzi ra rồqyhci sao?

Trong ájbmmnh mắmyzvt anh ta làytct nỗlgcui buồqyhcn vôicdz tậasxvn.

icdzi mấvcrdt kiếvcrdm soájbmmt màytct gậasxvt đigqglgcuu mộvmxbt cájbmmi, cũbgldng chỉruutfnmj mộvmxbt đigqgêvcrdm thôicdzi, tôicdzi nghĩrvas.

“Rấvcrdt ítouot khi thấvcrdy côicdz ngoan thếvcrdytcty.” Anh ta đigqgưdadja tay ra, xoa xoa đigqglgcuu tôicdzi: “Sớfqnkm ngoan ngoãlblln thếvcrdytcty phảmmgti tốuqaqt khôicdzng, ởkhxs đigqgâvxpwy lâvxpwu thếvcrd rồqyhci màytct ngàytcty nàytcto cũbgldng nhưdadj con nhítouom xùhswvicdzng.”

Anh ta nófnmji rồqyhci đigqgggrnt cốuqaqc xuốuqaqng rồqyhci giúfayvp tôicdzi thájbmmo sợlaxmi dâvxpwy thừzgcmng buộvmxbc châvxpwn tôicdzi ra.

Trong lòucefng tôicdzi lạrjyci mộvmxbt lầlgcun nữcmbra thấvcrdy mừzgcmng rỡypjm, anh ta thựfzjrc sựfzjr sẽytct tha cho tôicdzi chứrzcv!

Tiếvcrdp sau đigqgófnmj anh ta giúfayvp tôicdzi cởkhxsi dâvxpwy trófnmji phítouoa sau lưdadjng.

icdzi xoay xoay hai cổsoie tay: “Cófnmj thểwgnuypjmm cho tôicdzi bộvmxb quầlgcun ájbmmo khôicdzng?”

“Đqyhcwgnuicdzi sai ngưdadjtouoi sájbmmng mai mang tớfqnki, còucefn nếvcrdu thựfzjrc sựfzjr cầlgcun mặggrnc thìypjmlblly mặggrnc đigqgqyhc củjukta tôicdzi đigqgi.” Anh ta nófnmji rồqyhci anh ta cởkhxsi chiếvcrdc ájbmmo vest trêvcrdn ngưdadjtouoi ra đigqgưdadja cho tôicdzi.

hswv sao thìypjmbgldng còucefn hơoyjzn làytct khôicdzng cófnmj, tôicdzi chẳasxvng do dựfzjrytct nhậasxvn lấvcrdy chiếvcrdc ájbmmo củjukta anh ta vàytct mặggrnc lêvcrdn ngưdadjtouoi mìypjmnh.

icdzi thấvcrdy anh ta khẽytctdadjtouoi, nụlblldadjtouoi cófnmj chúfayvt kìypjm lạrjyc.

Nhưdadjng tôicdzi cũbgldng khôicdzng nghĩrvas nhiềunbju.

Sau đigqgófnmj nữcmbra thìypjm chỉruutytct anh ta nófnmji, nófnmji vềunbj nhữcmbrng gìypjm anh ta đigqgãlbll trảmmgti qua từzgcm nhỏyznd tớfqnki giờtouo.

Sau khi tớfqnki nưdadjfqnkc Anh, làytctm thếvcrdytcto đigqgwgnu thítouoch ứrzcvng vớfqnki thàytctnh phốuqaq đigqgófnmj, quen vớfqnki ngưdadjtouoi bạrjycn đigqglgcuu tiêvcrdn thếvcrdytcto, làytctm thếvcrdytcto đigqgwgnuucefa nhậasxvp, cũbgldng từzgcmng thửsoievcrdu....thếvcrd nhưdadjng cuốuqaqi cùhswvng anh ta khôicdzng làytctm đigqgưdadjlaxmc.....

Trong câvxpwu chuyệyywln củjukta anh ta tôicdzi nghe thấvcrdy mộvmxbt ngưdadjtouoi đigqgàytctn ôicdzng si tìypjmnh hơoyjzn bao giờtouo hếvcrdt.

Chỉruut đigqgájbmmng tiếvcrdc, sựfzjr “si tìypjmnh” củjukta anh ta đigqgãlbll mang tớfqnki mộvmxbt sựfzjr đigqgau buồqyhcn.

Sau đigqgófnmj nữcmbra thìypjm trờtouoi đigqgãlbll tốuqaqi, anh ta nófnmji: “Đqyhci tắmyzvm đigqgi, ngàytcty mai côicdz đigqgi rồqyhci, chắmyzvc côicdzbgldng muốuqaqn rờtouoi khỏyzndi đigqgâvxpwy sạrjycch sẽytct mộvmxbt chúfayvt chứrzcv!”

Anh ta nófnmji cũbgldng đigqgúfayvng, tôicdzi bèmgjgn đigqgi tắmyzvm.

Tiếvcrdp sau đigqgófnmj khôicdzng biếvcrdt mêvcrd mệyywlt thếvcrdytcto màytcticdzi ngủjukt thiếvcrdp đigqgi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.