Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 302 : Để tôi chết hoặc thả tôi đi

    trước sau   
“Trákrrsc Hàpaxlng, cójqqg phảjyhyi dụjbrxc vọoitmng chiếbhzim hữtqqpu củmdxma anh hơbmnfi kìpkpy quákrrsi khôakayng? Tôakayi gặkdudp bốbudg anh sớpaxlm hơbmnfn gặkdudp anh cảjyhy trăkoydm năkoydm, anh khôakayng cójqqg bấkuhqt kìpkpygzhj do gìpkpy đshfylevm tỏsida ra ấkuhqm ứeqyxc ởkipk thờqzrni đshfyiểlevmm nàpaxly! Tôakayi vàpaxl bốbudg anh khôakayng hềkdud nợaufe anh bấkuhqt cứeqyx thứeqyxpkpy.”

akayi quay mặkdudt sang mộptlkt bêvkwkn, bởkipki vìpkpy anh ta đshfyang tắsvxjm phígzhja sau lưgllgng cho tôakayi.

“Hứeqyxc....”

akayi thởkipkpaxli mộptlkt tiếbhzing, đshfyau, khắsvxjp cơbmnf thểlevmpaxl nhữtqqpng vếbhzit tígzhjch củmdxma việqznwc bịgmjr anh ta hàpaxlnh hạdtai, phígzhja sau còvkwkn nghiêvkwkm trọoitmng hơbmnfn cảjyhy phígzhja trưgllgpaxlc.

Kẻlwjz biếbhzin thákrrsi Trákrrsc Hàpaxlng hắsvxjn lậvcbbt ngưgllgaufec tôakayi lạdtaii cũoggpng khôakayng nójqqgi, nhưgllgng hắsvxjn còvkwkn khôakayng ngừizcgng cắsvxjn vàpaxlo lưgllgng tôakayi.

“Bâaafdy giờqzrn biếbhzit đshfyau rồvqbyi àpaxl? Đzlnxújbrxng làpaxl đshfyákrrsng đshfyqzrni!” Anh ta cưgllgqzrni lạdtainh lùjqqgng: “Nếbhziu khôakayng phảjyhyi lưgllgng côakay toàpaxln dấkuhqu vếbhzit do ôakayng ta đshfylevm lạdtaii thìpkpyakayi cũoggpng khôakayng tớpaxli mứeqyxc cốbudg hếbhzit sứeqyxc đshfylevmjqqga nhữtqqpng vếbhzit tígzhjch đshfyójqqg đshfyi! Vìpkpy thếbhzi, đshfyau thìpkpyoggpng cốbudgpaxl chịgmjru.”




jqqgi tớpaxli đshfyâaafdy, anh ta đshfyptlkt nhiêvkwkn dừizcgng lạdtaii, bàpaxln tay anh ta trưgllgaufet trêvkwkn lưgllgng tôakayi.

“Khưgllgơbmnfng Kha, côakayjqqgi xem, nếbhziu tôakayi chụjbrxp ảjyhynh cho côakay rồvqbyi gửkipki cho lãkrrso giàpaxl đshfyójqqg thìpkpy ôakayng ấkuhqy chắsvxjc sẽyngt tứeqyxc đshfyvkwkn lêvkwkn nhỉjmil? Ngưgllgqzrni phụjbrx nữtqqp ôakayng ấkuhqy vừizcga mớpaxli cầzrawu hôakayn liềkdudn bịgmjr ngưgllgqzrni khákrrsc làpaxlm thàpaxlnh ra thếbhzipaxly!”

“Đzlnxizcgng.....” Tôakayi buộptlkt miệqznwng phảjyhyn ứeqyxng.

jqqgi xong câaafdu nàpaxly tôakayi lậvcbbp tứeqyxc hốbudgi hậvcbbn.

Trákrrsc Hàpaxlng thígzhjch giàpaxly vòvkwkakayi nhưgllg thếbhzi, thứeqyxakayi càpaxlng khôakayng muốbudgn thìpkpy hắsvxjn lạdtaii càpaxlng muốbudgn làpaxlm.

akayi khôakayng cójqqgkrrsch nàpaxlo tưgllgkipkng tưgllgaufeng, bảjyhyn thâaafdn nhưgllg thếbhzipaxly, nếbhziu anh Trákrrsc biếbhzit thìpkpy anh ấkuhqy sẽyngt đshfyau khổpkpy thếbhzipaxlo....

“Côakayjqqgi đshfyizcgng làpaxlakayi sẽyngt thôakayi àpaxl?” Anh ta đshfyeqyxng lêvkwkn, đshfyi ra khỏsidai phòvkwkng tắsvxjm.

Ngay sau đshfyójqqg, tay anh ta cầzrawm mộptlkt chiếbhzic đshfyiệqznwn thoạdtaii vàpaxlgllgpaxlc vàpaxlo, camera mákrrsy ảjyhynh hưgllgpaxlng vềkdud phígzhja tôakayi.

akayi bắsvxjt đshfyzrawu sợaufekrrsi.

Nỗynzki sợaufekrrsi ngấkuhqm vàpaxlo tậvcbbn xưgllgơbmnfng tủmdxmy còvkwkn đshfyákrrsng sợaufebmnfn cảjyhy sựcawggllgdvqvng bứeqyxc củmdxma anh ta lầzrawn trưgllgpaxlc.

Khi đshfyójqqg, tôakayi tuyệqznwt vọoitmng, còvkwkn bâaafdy giờqzrn, nójqqgi chígzhjnh xákrrsc hơbmnfn làpaxlakayjqqgng sợaufekrrsi.....

akayi khôakayng chújbrxt do dựcawg liềkdudn quay đshfyzrawu đshfyi, rồvqbyi đshfyvcbbp đshfyzrawu mìpkpynh vàpaxlo tưgllgqzrnng đshfyưgllgaufec lákrrst đshfyákrrs hoa.

akayi muốbudgn chếbhzit.

Khi mộptlkt ngưgllgqzrni khôakayng chịgmjru đshfycawgng đshfyưgllgaufec nỗynzki đshfyau trong lòvkwkng thìpkpy sẽyngt chọoitmn chạdtaiy trốbudgn, vàpaxl mộptlkt trong sốbudg nhữtqqpng cákrrsch đshfylevm chạdtaiy trốbudgn đshfyójqqg chígzhjnh làpaxlpkpym đshfyếbhzin cákrrsi chếbhzit.

akayi khôakayng biếbhzit tôakayi đshfyãkrrs đshfyvcbbp bao nhiêvkwku lầzrawn, cũoggpng cójqqg thểlevmpaxl ba, làpaxlkoydm, tôakayi nghe thấkuhqy hơbmnfi thởkipk lạdtainh lùjqqgng củmdxma Trákrrsc Hákrrsng, nghe thấkuhqy tiếbhzing anh ta vứeqyxt đshfyiệqznwn thoạdtaii đshfyi, tôakayi biếbhzit anh ta đshfyang nâaafdng tôakayi lêvkwkn từizcg bồvqbyn nưgllgpaxlc......

Lạdtaii mộptlkt lầzrawn nữtqqpa tôakayi ngửkipki thấkuhqy mùjqqgi mákrrsu, đshfyójqqgpaxlkrrsu chảjyhyy từizcg trêvkwkn đshfyzrawu tôakayi xuốbudgng.

Thứeqyx chấkuhqt lỏsidang tanh tanh âaafdm ấkuhqm.

“Đzlnxlevmakayi chếbhzit....hoặkdudc làpaxl, thảjyhyakayi đshfyi.....”

vkwkn tai, làpaxl tiếbhzing rêvkwkn lêvkwkn nhưgllg loàpaxli cầzrawm thújbrx củmdxma anh ta.

akayi muốbudgn chếbhzit.

Lạdtaii mộptlkt lầzrawn nữtqqpa tỉjmilnh dậvcbby, toàpaxln thâaafdn tôakayi từizcg trêvkwkn xuốbudgng dưgllgpaxli đshfykdudu đshfyưgllgaufec chăkoydm sójqqgc qua rồvqbyi.

Vếbhzit thưgllgơbmnfng mớpaxli trêvkwkn đshfyzrawu, vếbhzit thưgllgơbmnfng cũoggp trêvkwkn cơbmnf thểlevm.

Trong căkoydn phòvkwkng, ngưgllgqzrni phụjbrx nữtqqp phụjbrxc vụjbrxakayi cũoggpng đshfyãkrrs đshfypkpyi rồvqbyi, đshfypkpyi thàpaxlnh mộptlkt ngưgllgqzrni tôakayi chưgllga từizcgng gặkdudp, thậvcbbm chígzhjakayi còvkwkn mẫfhjun cảjyhym phákrrst hiệqznwn, khójqqga phòvkwkng cũoggpng đshfyưgllgaufec thay rồvqbyi.

Trưgllgpaxlc đshfyâaafdy làpaxl loạdtaii khójqqga phổpkpy thôakayng, còvkwkn bâaafdy giờqzrnpaxl loạdtaii khójqqga vâaafdn tay.

“Côakay ơbmnfi, cậvcbbu Trákrrsc bảjyhyo tôakayi hỏsidai côakaypaxlakaym nay côakay muốbudgn ăkoydn cơbmnfm hay truyềkdudn nưgllgpaxlc ạdtai?”

“Phiềkdudn thígzhjm thay tôakayi hỏsidai anh ta, thảjyhyakayi đshfyi hay muốbudgn tôakayi chếbhzit?”




Ngưgllgqzrni phụjbrx nữtqqpkrrs hốbudgc miệqznwng, khôakayng nójqqgi lêvkwkn lờqzrni.

“Thígzhjm muốbudgn nójqqgi gìpkpy?” Tôakayi hỏsidai.

“Côakay ơbmnfi, côakay chốbudgng lạdtaii cậvcbbu chủmdxm thìpkpy khôakayng cójqqg lợaufei gìpkpy đshfyâaafdu.” Ngưgllgqzrni phụjbrx nữtqqpjqqgi.

Đzlnxưgllgơbmnfng nhiêvkwkn tôakayi biếbhzit khôakayng cójqqg lợaufei, vếbhzit thưgllgơbmnfng trêvkwkn đshfyzrawu chígzhjnh làpaxl bằmmting chứeqyxng, thếbhzi nhưgllgng, sau khi tôakayi bịgmjr thưgllgơbmnfng anh ta cũoggpng khôakayng làpaxlm gìpkpyakayi nữtqqpa đshfyújbrxng khôakayng?

sidat vềkdud mộptlkt gójqqgc đshfyptlkpaxlo đshfyójqqg thìpkpyakayi thàpaxl bịgmjr thưgllgơbmnfng còvkwkn hơbmnfn.

“Xin hỏsidai, tôakayi phảjyhyi xưgllgng hôakay vớpaxli thígzhjm thếbhzipaxlo đshfyâaafdy?” Tôakayi hỏsidai.

“Tôakayi họoitm Trưgllgơbmnfng, côakayjqqg thểlevm gọoitmi tôakayi làpaxl thígzhjm Trưgllgơbmnfng.” Ngưgllgqzrni phụjbrx nữtqqp đshfyákrrsp.

akayi gậvcbbt đshfyzrawu: “Thígzhjm Trưgllgơbmnfng, xin hỏsidai cójqqg thểlevmpkpym giújbrxp tôakayi mộptlkt bộptlk quầzrawn ákrrso khôakayng?”

Thígzhjm Trưgllgơbmnfng tỏsida vẻlwjz khójqqg xửkipk, khẽyngtjqqgi: “Cậvcbbu chủmdxm bảjyhyo, côakay khôakayng cầzrawn phảjyhyi mặkdudc quầzrawn ákrrso.”

akayi khẽyngt hứeqyxc mộptlkt tiếbhzing, ákrrsnh mắsvxjt hưgllgpaxlng vềkdud phígzhja cửkipka sổpkpy: “ Thígzhjm cójqqg biếbhzit đshfyâaafdy làpaxl đshfyâaafdu khôakayng?”

Thígzhjm Trưgllgơbmnfng do dựcawg mộptlkt lákrrst: “Xin lỗynzki côakay, tôakayi khôakayng thểlevmjqqgi đshfyưgllgaufec.”

akayi lạdtaii mộptlkt lầzrawn nữtqqpa gậvcbbt đshfyzrawu: “Đzlnxưgllgaufec rồvqbyi, kểlevm cảjyhy chịgmjr khôakayng nójqqgi thìpkpyakayi cũoggpng cójqqg thểlevm nhìpkpyn.”

Mấkuhqy ngàpaxly trưgllgpaxlc mắsvxjt củmdxma tôakayi bịgmjr bịgmjrt lạdtaii nêvkwkn khôakayng nhìpkpyn thấkuhqy phígzhja ngoàpaxli, nhưgllgng hôakaym nay thìpkpy miếbhzing vảjyhyi đshfyójqqg đshfyãkrrs đshfyưgllgaufec bỏsida ra, chỉjmil cầzrawn tôakayi đshfyi tớpaxli đshfyưgllgaufec bêvkwkn cạdtainh cửkipka sổpkpy, késidao rèhqxkm ra làpaxljqqg thểlevm nhìpkpyn thấkuhqy cảjyhynh vậvcbbt phígzhja ngoàpaxli.

“Thígzhjm giújbrxp tôakayi hỏsidai anh ta, phiềkdudn thígzhjm nójqqgi vớpaxli anh ta, tựcawgkrrst thìpkpyjqqg cảjyhy trăkoydm ngàpaxln cákrrsch, hỏsidai anh ta xem anh ta muốbudgn nhìpkpyn thấkuhqy cákrrsch nàpaxlo nhấkuhqt.....”

“Côakay àpaxl....” Thígzhjm ấkuhqy muốbudgn khuyêvkwkn tôakayi.

“Tôakayi khôakayng cójqqg quầzrawn ákrrso đshfylevm mặkdudc, vìpkpy thếbhzi, lầzrawn sau khi thígzhjm bưgllgpaxlc vàpaxlo thìpkpykrrsy gõizcg cửkipka trưgllgpaxlc, đshfyaufei tôakayi chui vàpaxlo chăkoydn rồvqbyi hãkrrsy vàpaxlo.....”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.