Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 344 : Ngoại truyện

    trước sau   
Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn bỗeyalng nhiêiqzwn ngẩisibn ra.

Tiếziigp theo, cávwrmnh tay to lớaymzn củyqlua anh ônsgzm chặziigt cônsgz, mỉhmhfm cưnybjqncui nhìeyaln chădwxym chúnybj ngưnybjqncui phụmjyc nữmazx xinh đdpmhaymzp trong lòpcrong ngựaymzc, buộobmtt miệvvhtng thốnybjt ra: “Em nólptoi cávwrmi gìeyal?”

“Khônsgzng phảyhomi sao?” Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt cũevfgng mỉhmhfm cưnybjqncui ngưnybjaymzc mắdcgrt nhìeyaln anh, đdpmhônsgzi mắdcgrt sávwrmng lấvvphp lávwrmnh:

“Chẳqkmwng lẽanuo anh khônsgzng cólpto hung dữmazx vớaymzi em àeyal? Anh dávwrmm khônsgzng thừdsbaa nhậmsoxn?”

Nhớaymz trưnybjaymzc đdpmhâppipy, lầevjpn nàeyalo nhìeyaln thấvvphy Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn cũevfgng làeyal mộobmtt bộobmt mặziigt thúnybji tứzgqic giậmsoxn, cólpto khi nàeyalo cho cônsgz sắdcgrc mặziigt tốnybjt đdpmhâppipu? Tídcgrnh tìeyalnh thìeyal lớaymzn lạumkbi khônsgzng dễqxto chọnsgzc, đdpmhobmtng mộobmtt chúnybjt làeyal muốnybjn đdpmhávwrmnh cônsgz, cưnybjxfgwng bávwrmch tớaymzi cưnybjxfgwng bávwrmch đdpmhi.

Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn cũevfgng nhịoagrn khônsgzng đdpmhưnybjhienc ýdpmhnybjqncui trêiqzwn mônsgzi, dầevjpu gìeyalevfgng cólpto chúnybjt xấvvphu hổuwoa, ávwrmnh mắdcgrt trávwrmch cứzgqi nhưnybjng mang theo yêiqzwu thưnybjơpcrong nhìeyaln cônsgz, siếziigt chặziigt cằmsoxm củyqlua cônsgz: “Em còpcron nólptoi, trưnybjaymzc kia khônsgzng phảyhomi em quávwrmnybjaymzng bỉhmhfnh sao, nếziigu nhưnybj em nghe lờqncui mộobmtt chúnybjt, anh sẽanuo đdpmhnybji xửmrls vớaymzi em nhưnybj vậmsoxy àeyal?”


“Anh xem anh lạumkbi vậmsoxy rồisibi!” Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt đdpmhnybj cao giọnsgzng, nhídcgru màeyaly: “Rõleeueyalng lúnybjc trưnybjaymzc chídcgrnh làeyal anh bắdcgrt nạumkbt ngưnybjqncui ta, đdpmhếziign bâppipy giờqncu vẫxfgwn cứzgqi trávwrmch em quávwrmnybjaymzng bỉhmhfnh, anh nólptoi đdpmhi, cólpto phảyhomi anh bắdcgrt nạumkbt ngưnybjqncui ta hay khônsgzng? Anh nólptoi đdpmhúnybjng hay khônsgzng?”

nsgz tứzgqic giậmsoxn giơpcro tay vélptoo cổuwoa anh, buộobmtc anh nólptoi chuyệvvhtn.

“Phốnybjc……” Hai bạumkbn nhỏmjuw Tiểyhomu Ảbxocnh cùhqibng Y Y che miệvvhtng trộobmtm cưnybjqncui, nhìeyaln hai ngưnybjqncui lớaymzn đdpmhávwrmnh nhau, thậmsoxt làeyallpto ýdpmh tứzgqi.

“Phảyhomi, phảyhomi,” Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn nhìeyaln cônsgzppipng cávwrmi bụmjycng to tứzgqic giậmsoxn đdpmhếziign khuônsgzn mặziigt đdpmhmjuw bừdsbang, đdpmhau lòpcrong vônsgzhqibng, cưnybjqncui thừdsbaa nhậmsoxn, nắdcgrm bàeyaln tay nhỏmjuwiqzwn mônsgzi hônsgzn: “Làeyal anh bắdcgrt nạumkbt ngưnybjqncui, anh sai rồisibi đdpmhưnybjhienc chưnybja? Bàeyalgtde đdpmhdsbang kídcgrch đdpmhobmtng……”

nybjc nàeyaly cơpcron tứzgqic củyqlua Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt mớaymzi hạumkb xuốnybjng, cảyhomm thấvvphy hàeyali lòpcrong, ngưnybjqncui đdpmhàeyaln ônsgzng nàeyaly cũevfgng buônsgzng tay cônsgz ra, lạumkbi còpcron khônsgzng biếziigt thoảyhomgtden màeyalnsgzn lêiqzwn khólptoe miệvvhtng củyqlua cônsgz, hơpcroi thởkoyilptong hổuwoai: “Nếziigu nhưnybj anh khônsgzng bắdcgrt nạumkbt em, chúnybjng ta cólpto thểyhomlpto Tiểyhomu Ảbxocnh sao? Khônsgzng cólpto bảyhomo bảyhomo, phỏmjuwng chừdsbang đdpmhếziign bâppipy giờqncu chúnybjng ta vẫxfgwn còpcron đdpmhang đdpmhávwrmnh nhau, bàeyalgtde ngốnybjc, đdpmhávwrmnh làeyal thưnybjơpcrong mắdcgrng làeyaliqzwu, hiểyhomu chưnybja……”

Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt bịoagrpcroi thởkoyilptong nhưnybj củyqlua anh làeyalm cho nửmrlsa ngưnybjqncui têiqzw dạumkbi, đdpmhônsgzi mắdcgrt mêiqzw ly, nhưnybjng đdpmhang ởkoyi trưnybjaymzc mặziigt bọnsgzn trẻbklmiqzwn cônsgz cảyhomm thấvvphy ngưnybjhienng ngùhqibng khônsgzng thônsgzi, tay chốnybjng ngựaymzc củyqlua anh, nhỏmjuw giọnsgzng nólptoi: “Em biếziigt rồisibi…… Anh đdpmhdsbang dựaymza sávwrmt nhưnybj vậmsoxy, bọnsgzn nhỏmjuw đdpmhang ởkoyi đdpmhâppipy……”

Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn hônsgzn lêiqzwn trávwrmn củyqlua cônsgz mộobmtt cávwrmi, nólptoi: “Têiqzwn nhólptoc Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg kia thoạumkbt nhìeyaln cólpto ýdpmh vớaymzi em gávwrmi em, em nólptoi Thiêiqzwn Nhu đdpmhnybj phòpcrong mộobmtt chúnybjt, têiqzwn kia chơpcroi hoa ra chiêiqzwu còpcron tàeyaln nhẫxfgwn hơpcron anh nhiềnybju, nếziigu Thiêiqzwn Nhu chịoagru uấvvpht ứzgqic dùhqib chỉhmhf mộobmtt chúnybjt, anh bảyhomo đdpmhyhomm sẽanuo sửmrlsa trịoagriqzwn kia thậmsoxt thảyhomm.”

Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt chậmsoxm rãgtdei mởkoyi to hai mắdcgrt, nghĩmzjp nghĩmzjp lạumkbi tìeyalnh huốnybjng vừdsbaa rồisibi, đdpmhúnybjng làeyallpto chúnybjt manh mốnybji.

Nhưnybjng tiếziigp theo cônsgz lạumkbi lắdcgrc đdpmhevjpu: “Phỏmjuwng chừdsbang khônsgzng cólpto khảyhomdwxyng.”

“…… Thếziigeyalo?” Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn nhídcgru màeyaly khólpto hiểyhomu.

“Hiệvvhtn tạumkbi Lạumkbc Phàeyalm Vũevfgeyal ônsgzng chủyqlu củyqlua Thiêiqzwn Nhu……” Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt phâppipn tídcgrch, đdpmhônsgzi mắdcgrt trong suốnybjt sávwrmng rỡxfgw đdpmhobmtng lòpcrong ngưnybjqncui: “Anh ngẫxfgwm lạumkbi xem, chỉhmhflpto thủyqlu trưnybjkoying bólptoc lộobmtt cấvvphp dưnybjaymzi, khi nàeyalo thìeyal đdpmhếziign phiêiqzwn cấvvphp dưnybjaymzi gọnsgzi nhịoagrp vớaymzi thủyqlu trưnybjkoying đdpmhâppipu? Cho dùhqibeyal phảyhomn ávwrmnh mộobmtt chúnybjt cảyhomm xúnybjc bấvvpht mãgtden cũevfgng sẽanuo bịoagr thu thậmsoxp mộobmtt trậmsoxn, Tiểyhomu Nhu nhàeyal chúnybjng ta hiềnybjn làeyalnh nhưnybj vậmsoxy, sao cólpto thểyhom bịoagr bắdcgrt nạumkbt? Anh nólptoi cólpto phảyhomi khônsgzng, Nam Cung tổuwoang?”

nsgz nghịoagrch ngợhienm nólptoi, nhớaymz tớaymzi lúnybjc trưnybjaymzc làeyalm việvvhtc ởkoyi Lịoagrch Viễqxton, lúnybjc đdpmhólptonsgzeyal cấvvphp dưnybjaymzi củyqlua anh, vịoagr Nam Cung tổuwoang nàeyaly đdpmhãgtde từdsbang tàeyaln nhẫxfgwn đdpmhobmtc ávwrmc ávwrmp bávwrmch bólptoc lộobmtt cônsgz nhưnybj thếziigeyalo.  

Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn mỉhmhfm cưnybjqncui, bờqncunsgzi giưnybjơpcrong lêiqzwn mộobmtt đdpmhobmt cung mêiqzw ngưnybjqncui.


“Tiểyhomu Nhu vàeyal em khônsgzng giốnybjng nhau, em khônsgzng cădwxyn cơpcro khônsgzng bốnybji cảyhomnh, lúnybjc ấvvphy anh muốnybjn ứzgqic hiếziigp em còpcron khônsgzng phảyhomi dễqxto nhưnybj trởkoyieyaln tay?”

“Anh còpcron nólptoi!” Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt nheo mắdcgrt, bàeyaln tay nhỏmjuwlptop thịoagrt ởkoyi eo củyqlua anh, vặziign mộobmtt cávwrmi.

“……” Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn đdpmhưnybja lưnybjng vềnybj phídcgra bọnsgzn trẻbklm, túnybjm bàeyaln tay nhỏmjuw đdpmhang távwrmc loạumkbn củyqlua cônsgz, ávwrmnh mắdcgrt mờqncu mịoagrt lộobmt ra mộobmtt loạumkbi khávwrmt vọnsgzng, mônsgzi đdpmhziigt trêiqzwn chólptop mũevfgi đdpmhávwrmng yêiqzwu củyqlua cônsgz, nhỏmjuw giọnsgzng nólptoi: “Chờqncu bảyhomo bảyhomo sinh ra, em cũevfgng cólpto thểyhom trởkoyi lạumkbi Lịoagrch Viễqxton tiếziigp tụmjycc cônsgzng távwrmc, tiếziigp tụmjycc làeyalm cấvvphp dưnybjaymzi củyqlua anh, thuậmsoxn tiệvvhtn lấvvphy thâppipn phậmsoxn Nam Cung thiếziigu phu nhâppipn tớaymzi giávwrmm sávwrmt cônsgzng távwrmc củyqlua anh, anh cũevfgng đdpmhyhom em bólptoc lộobmtt anh mộobmtt lầevjpn, coi nhưnybj bồisibi thưnybjqncung lúnybjc trưnybjaymzc đdpmhãgtdezgqic hiếziigp em…… Thếziigeyalo?”

Lờqncui nólptoi nàeyaly quávwrm ávwrmi muộobmti, mặziigt củyqlua Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt đdpmhmjuwmrlsng, muốnybjn nélpto trávwrmnh hơpcroi thởkoyi củyqlua anh, rồisibi lạumkbi luyếziign tiếziigc.

“Vậmsoxy thìeyal anh phảyhomi cẩisibn thậmsoxn đdpmhólpto, tídcgrnh tìeyalnh củyqlua em cũevfgng khônsgzng tốnybjt, tâppipm đdpmhoagra lạumkbi càeyalng khônsgzng tốnybjt, đdpmhếziign lúnybjc đdpmhólpto anh bịoagr chỉhmhfnh thêiqzw thảyhomm cũevfgng khônsgzng cho nólptoi làeyal em cốnybj ýdpmh bắdcgrt nạumkbt anh, đdpmhâppipy làeyal em……” Cônsgz suy nghĩmzjp mộobmtt chúnybjt, ávwrmnh mắdcgrt lưnybju chuyểyhomn: “Gậmsoxy ônsgzng đdpmhmsoxp lưnybjng ônsgzng!”

Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn cưnybjqncui rộobmtiqzwn, chốnybjng mônsgzi trêiqzwn chólptop mũevfgi cônsgz, nhịoagrn khônsgzng đdpmhưnybjhienc lạumkbi cúnybji đdpmhevjpu ngậmsoxm cávwrmnh mônsgzi củyqlua cônsgz, trằmsoxn trọnsgzc hônsgzn thậmsoxt sâppipu.

“Đqkmwdsbang…… Anh đdpmhdsbang ởkoyi chỗeyaleyaly……” Dụmjyc Thiêiqzwn Tuyếziigt biếziigt anh lạumkbi kídcgrch đdpmhobmtng, đdpmhisiby đdpmhisiby ngựaymzc anh, nólptoi.

“Chúnybjng ta lêiqzwn lầevjpu đdpmhi.” Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn khàeyaln khàeyaln nólptoi, cũevfgng khônsgzng chờqncunsgz đdpmhisibng ýdpmh đdpmhãgtde duỗeyali tay đdpmhếziign bêiqzwn dưnybjaymzi đdpmhevjpu gốnybji củyqlua cônsgz, thong thảyhomeyal bếziig thâppipn thểyhom cồisibng kềnybjnh củyqlua cônsgziqzwn, hônsgzn mộobmtt cávwrmi lêiqzwn trêiqzwn mặziigt cônsgz, hưnybjaymzng tớaymzi trêiqzwn lầevjpu đdpmhi đdpmhếziign.

“Tiểyhomu Ảbxocnh, con ởkoyi đdpmhâppipy chơpcroi vớaymzi Y Y, khônsgzng đdpmhưnybjhienc chơpcroi lâppipu quávwrm, chờqncu mộobmtt lávwrmt bàeyal Ngônsgz dẫxfgwn cávwrmc con đdpmhi tắdcgrm rửmrlsa, lúnybjc đdpmhi ngủyqlu khônsgzng đdpmhưnybjhienc phảyhomn khávwrmng, nghe khônsgzng?” Giọnsgzng anh trầevjpm thấvvphp ưnybju nhãgtde.

“Khônsgzng thàeyalnh vấvvphn đdpmhnybj, daddy!!” Tiểyhomu Ảbxocnh khoa tay múnybja châppipn thủyqlu thếziig mộobmtt cávwrmi, leng keng bảyhomo đdpmhyhomm nólptoi.

Chờqncu đdpmhếziign khi Nam Cung Kìeyalnh Hiêiqzwn mang theo mommy đdpmhi lêiqzwn lầevjpu, Tiểyhomu Ảbxocnh tiếziign đdpmhếziign bêiqzwn tai Y Y, nólptoi: “Em dẫxfgwn chịoagr đdpmhi phòpcrong chơpcroi tròpcro chơpcroi củyqlua em, chúnybjng ta đdpmhdsbang đdpmhyhom bịoagreyal Ngônsgzeyalm đdpmhưnybjhienc!”

Trìeyalnh Lan Y lậmsoxp tứzgqic đdpmhisiby đdpmhuwoa tròpcro chơpcroi ghélptop hìeyalnh sắdcgrp hoàeyaln thàeyalnh, vỗeyal tay: “Đqkmwi mau đdpmhi mau.”

Đqkmwêiqzwm khuya yêiqzwn tĩmzjpnh, hai cônsgz cậmsoxu nhólptoc con tay nắdcgrm tay hưnybjaymzng tớaymzi mộobmtt phòpcrong nhỏmjuwiqzwn trong phòpcrong khávwrmch chạumkby đdpmhi.


*****

Khu Bídcgrch Vâppipn.

Lạumkbc Phàeyalm Vũevfgvwrmi xe chạumkby vàeyalo thìeyal bịoagr bảyhomo vệvvht cửmrlsa chặziign lạumkbi, rấvvpht làeyal khólpto chịoagru.

“Tiêiqzwn sinh, mờqncui anh đdpmhưnybja thẻbklm sốnybj nhàeyal!” Bảyhomo vệvvht cửmrlsa lễqxto phélptop nólptoi.

Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg bịoagr buộobmtc dừdsbang xe lạumkbi, sắdcgrc mặziigt đdpmhen thui, quay cửmrlsa sổuwoa xe xuốnybjng nólptoi: “Khônsgzng nhậmsoxn ra tônsgzi làeyal ai sao?”

Bảyhomo vệvvht cửmrlsa cólpto chúnybjt xấvvphu hổuwoa: “Tiêiqzwn sinh, ngạumkbi quávwrm, do tônsgzi mớaymzi tớaymzi nhậmsoxn việvvhtc, vìeyal thếziig khônsgzng biếziigt mặziigt anh, cũevfgng chưnybja quen thuộobmtc mấvvphy hộobmt gia đdpmhìeyalnh nơpcroi đdpmhâppipy, nhưnybjng vìeyal sựaymz an toàeyaln vẫxfgwn mong anh đdpmhưnybja ra thẻbklm sốnybj nhàeyal.”

Trêiqzwn ghếziig phụmjyc, Dụmjyc Thiêiqzwn Nhu rúnybjc trêiqzwn chỗeyal ngồisibi, cầevjpm đdpmhnybjng cd trong xe tìeyalm kiếziigm đdpmhĩmzjpa nhạumkbc màeyaleyalnh thídcgrch.

Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg thấvvphp giọnsgzng nguyềnybjn rủyqlua mộobmtt tiếziigng, mẹaymzlpto, đdpmhúnybjng làeyal đdpmhávwrmng chếziigt, bảyhomo vệvvhtkoyi đdpmhâppipy đdpmhuwoai ngưnybjqncui lúnybjc nàeyalo? Toàeyaln bộobmt khu Bídcgrch Vâppipn nàeyaly đdpmhnybju làeyal sảyhomn nghiệvvhtp củyqlua Lạumkbc thịoagr, hiệvvhtn tạumkbi đdpmhếziign phiêiqzwn mộobmtt bảyhomo vệvvht cửmrlsa nho nhỏmjuwlptoi cávwrmi gìeyaleyaleyal sựaymz an toàeyaln, còpcron yêiqzwu cầevjpu anh đdpmhưnybja ra thẻbklm sốnybj nhàeyal??

Quảyhom thựaymzc làeyal gặziigp quỷviun!!

Khônsgzng muốnybjn phávwrmt giậmsoxn, Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg đdpmhen mặziigt gõleeu đdpmhevjpu cônsgz nhólptoc ngồisibi bêiqzwn cạumkbnh mộobmtt cávwrmi: “Khônsgzng nghe thấvvphy nólptoi gìeyal àeyal? Thẻbklm sốnybj nhàeyal!”

“……” Dụmjyc Thiêiqzwn Nhu ădwxyn đdpmhau, rêiqzwn mộobmtt tiếziigng che lạumkbi đdpmhevjpu, lúnybjc nàeyaly mớaymzi phảyhomn ứzgqing đdpmhưnybjhienc.

nsgz lấvvphy từdsba trong túnybji xávwrmch ra thẻbklm sốnybj nhàeyal, thờqncui đdpmhiểyhomm đdpmhưnybja qua, khuônsgzn mặziigt nhỏmjuw nhắdcgrn cưnybjqncui thậmsoxt quyếziign rũevfg, lưnybjaymzt qua thâppipn thểyhom anh đdpmhưnybja thẻbklm cho bảyhomo vệvvht cửmrlsa: “Anh ơpcroi, lầevjpn nàeyaly anh thậmsoxt sựaymz đdpmhãgtde hỏmjuwi sai ngưnybjqncui rồisibi, vịoagreyaly chídcgrnh làeyal ngưnybjqncui nắdcgrm giữmazx toàeyaln bộobmt khu bấvvpht đdpmhobmtng sảyhomn nàeyaly, tổuwoang giávwrmm đdpmhnybjc Lạumkbc
thịoagr Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg tiêiqzwn sinh, anh thậmsoxt sựaymz khônsgzng quen biếziigt?”

Bảyhomo vệvvht cửmrlsa tiếziigp nhậmsoxn thẻbklm sốnybj nhàeyal, đdpmhônsgzi mắdcgrt trừdsbang còpcron lớaymzn hơpcron so vớaymzi chuônsgzng đdpmhisibng.

“Lạumkbc…… Lạumkbc tiêiqzwn sinh??” Bảyhomo vệvvht cửmrlsa sợhien tớaymzi mứzgqic sắdcgrc mặziigt trắdcgrng bệvvhtch, lờqncui nólptoi cũevfgng khônsgzng hoàeyaln chỉhmhfnh: “Thựaymzc…… Thựaymzc xin lỗeyali thựaymzc xin lỗeyali, tônsgzi khônsgzng biếziigt làeyal Lạumkbc tiêiqzwn sinh! Tônsgzi…… Tônsgzi thậmsoxt sựaymz mớaymzi tớaymzi, cólpto mắdcgrt khônsgzng thấvvphy Thávwrmi Sơpcron.....”

Ákoyinh mắdcgrt thâppipm thuýdpmh củyqlua Lạumkbc Phàeyalm Vũevfg vốnybjn đdpmhang nhìeyaln chădwxym chúnybj phídcgra trưnybjaymzc, cônsgz nhólptoc nàeyaly lạumkbi vưnybjơpcron ngưnybjqncui qua chặziign toàeyaln bộobmt tầevjpm mắdcgrt anh, anh chỉhmhflpto thểyhom nhìeyaln lúnybjm đdpmhisibng tiềnybjn ngọnsgzt ngàeyalo xinh xắdcgrn ởkoyinybjqncun mặziigt trắdcgrng nõleeun củyqlua cônsgz, mávwrmi tólptoc dàeyali đdpmhen nhưnybj thávwrmc nưnybjaymzc rơpcroi trêiqzwn bờqncu vai, khônsgzng khídcgr chung quanh truyềnybjn đdpmhếziign mùhqibi hưnybjơpcrong tựaymz nhiêiqzwn nhàeyaln nhạumkbt, hiệvvhtn tạumkbi đdpmhâppipy làeyal ýdpmh nghĩmzjp duy nhấvvpht trong đdpmhevjpu anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.