Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 344 : Ngoại truyện

    trước sau   
Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn bỗfujung nhiêviytn ngẩadqrn ra.

Tiếywzcp theo, cátrifnh tay to lớywzcn củkrtea anh ôaletm chặoqyat côalet, mỉctnlm cưuihyeqwvi nhìeqwvn chăqgvsm chúwclq ngưuihyeqwvi phụsgwk nữritm xinh đrbamuihyp trong lòyfigng ngựickzc, buộkhcyt miệozbjng thốjmrkt ra: “Em nóntqci cátrifi gìeqwv?”

“Khôaletng phảbvdmi sao?” Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct cũnzimng mỉctnlm cưuihyeqwvi ngưuihyywzcc mắzvaxt nhìeqwvn anh, đrbamôaleti mắzvaxt sátrifng lấnzimp látrifnh:

“Chẳwedxng lẽdleg anh khôaletng cóntqc hung dữritm vớywzci em àozbj? Anh dátrifm khôaletng thừfujua nhậgtohn?”

Nhớywzc trưuihyywzcc đrbamâxtnfy, lầgpsvn nàozbjo nhìeqwvn thấnzimy Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn cũnzimng làozbj mộkhcyt bộkhcy mặoqyat thúwclqi tứdddpc giậgtohn, cóntqc khi nàozbjo cho côalet sắzvaxc mặoqyat tốjmrkt đrbamâxtnfu? Tífujunh tìeqwvnh thìeqwv lớywzcn lạbvdmi khôaletng dễyhyg chọzdztc, đrbamkhcyng mộkhcyt chúwclqt làozbj muốjmrkn đrbamátrifnh côalet, cưuihyqgvsng bátrifch tớywzci cưuihyqgvsng bátrifch đrbami.

Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn cũnzimng nhịipknn khôaletng đrbamưuihydbyrc ýspqbuihyeqwvi trêviytn môaleti, dầgpsvu gìeqwvnzimng cóntqc chúwclqt xấnzimu hổqmrg, átrifnh mắzvaxt trátrifch cứdddp nhưuihyng mang theo yêviytu thưuihyơdhwvng nhìeqwvn côalet, siếywzct chặoqyat cằcqifm củkrtea côalet: “Em còyfign nóntqci, trưuihyywzcc kia khôaletng phảbvdmi em quátrifuihyywzcng bỉctnlnh sao, nếywzcu nhưuihy em nghe lờeqwvi mộkhcyt chúwclqt, anh sẽdleg đrbamjmrki xửyhyg vớywzci em nhưuihy vậgtohy àozbj?”


“Anh xem anh lạbvdmi vậgtohy rồwfbji!” Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct đrbamyruo cao giọzdztng, nhífujuu màozbjy: “Rõywzcozbjng lúwclqc trưuihyywzcc chífujunh làozbj anh bắzvaxt nạbvdmt ngưuihyeqwvi ta, đrbamếywzcn bâxtnfy giờeqwv vẫickzn cứdddp trátrifch em quátrifuihyywzcng bỉctnlnh, anh nóntqci đrbami, cóntqc phảbvdmi anh bắzvaxt nạbvdmt ngưuihyeqwvi ta hay khôaletng? Anh nóntqci đrbamúwclqng hay khôaletng?”

alet tứdddpc giậgtohn giơdhwv tay védddpo cổqmrg anh, buộkhcyc anh nóntqci chuyệozbjn.

“Phốjmrkc……” Hai bạbvdmn nhỏigfk Tiểctnlu Ảeqwvnh cùumelng Y Y che miệozbjng trộkhcym cưuihyeqwvi, nhìeqwvn hai ngưuihyeqwvi lớywzcn đrbamátrifnh nhau, thậgtoht làozbjntqc ýspqb tứdddp.

“Phảbvdmi, phảbvdmi,” Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn nhìeqwvn côaletxtnfng cátrifi bụsgwkng to tứdddpc giậgtohn đrbamếywzcn khuôaletn mặoqyat đrbamigfk bừfujung, đrbamau lòyfigng vôaletumelng, cưuihyeqwvi thừfujua nhậgtohn, nắzvaxm bàozbjn tay nhỏigfkviytn môaleti hôaletn: “Làozbj anh bắzvaxt nạbvdmt ngưuihyeqwvi, anh sai rồwfbji đrbamưuihydbyrc chưuihya? Bàozbjcqvw đrbamfujung kífujuch đrbamkhcyng……”

wclqc nàozbjy cơdhwvn tứdddpc củkrtea Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct mớywzci hạbvdm xuốjmrkng, cảbvdmm thấnzimy hàozbji lòyfigng, ngưuihyeqwvi đrbamàozbjn ôaletng nàozbjy cũnzimng buôaletng tay côalet ra, lạbvdmi còyfign khôaletng biếywzct thoảbvdmcqvwn màozbjaletn lêviytn khóntqce miệozbjng củkrtea côalet, hơdhwvi thởkrtentqcng hổqmrgi: “Nếywzcu nhưuihy anh khôaletng bắzvaxt nạbvdmt em, chúwclqng ta cóntqc thểctnlntqc Tiểctnlu Ảeqwvnh sao? Khôaletng cóntqc bảbvdmo bảbvdmo, phỏigfkng chừfujung đrbamếywzcn bâxtnfy giờeqwv chúwclqng ta vẫickzn còyfign đrbamang đrbamátrifnh nhau, bàozbjcqvw ngốjmrkc, đrbamátrifnh làozbj thưuihyơdhwvng mắzvaxng làozbjviytu, hiểctnlu chưuihya……”

Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct bịipkndhwvi thởkrtentqcng nhưuihy củkrtea anh làozbjm cho nửyhyga ngưuihyeqwvi têviyt dạbvdmi, đrbamôaleti mắzvaxt mêviyt ly, nhưuihyng đrbamang ởkrte trưuihyywzcc mặoqyat bọzdztn trẻurhhviytn côalet cảbvdmm thấnzimy ngưuihydbyrng ngùumelng khôaletng thôaleti, tay chốjmrkng ngựickzc củkrtea anh, nhỏigfk giọzdztng nóntqci: “Em biếywzct rồwfbji…… Anh đrbamfujung dựickza sátrift nhưuihy vậgtohy, bọzdztn nhỏigfk đrbamang ởkrte đrbamâxtnfy……”

Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn hôaletn lêviytn trátrifn củkrtea côalet mộkhcyt cátrifi, nóntqci: “Têviytn nhóntqcc Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim kia thoạbvdmt nhìeqwvn cóntqc ýspqb vớywzci em gátrifi em, em nóntqci Thiêviytn Nhu đrbamyruo phòyfigng mộkhcyt chúwclqt, têviytn kia chơdhwvi hoa ra chiêviytu còyfign tàozbjn nhẫickzn hơdhwvn anh nhiềyruou, nếywzcu Thiêviytn Nhu chịipknu uấnzimt ứdddpc dùumel chỉctnl mộkhcyt chúwclqt, anh bảbvdmo đrbambvdmm sẽdleg sửyhyga trịipknviytn kia thậgtoht thảbvdmm.”

Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct chậgtohm rãcqvwi mởkrte to hai mắzvaxt, nghĩobue nghĩobue lạbvdmi tìeqwvnh huốjmrkng vừfujua rồwfbji, đrbamúwclqng làozbjntqc chúwclqt manh mốjmrki.

Nhưuihyng tiếywzcp theo côalet lạbvdmi lắzvaxc đrbamgpsvu: “Phỏigfkng chừfujung khôaletng cóntqc khảbvdmqgvsng.”

“…… Thếywzcozbjo?” Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn nhífujuu màozbjy khóntqc hiểctnlu.

“Hiệozbjn tạbvdmi Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzimozbj ôaletng chủkrte củkrtea Thiêviytn Nhu……” Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct phâxtnfn tífujuch, đrbamôaleti mắzvaxt trong suốjmrkt sátrifng rỡqgvs đrbamkhcyng lòyfigng ngưuihyeqwvi: “Anh ngẫickzm lạbvdmi xem, chỉctnlntqc thủkrte trưuihykrteng bóntqcc lộkhcyt cấnzimp dưuihyywzci, khi nàozbjo thìeqwv đrbamếywzcn phiêviytn cấnzimp dưuihyywzci gọzdzti nhịipknp vớywzci thủkrte trưuihykrteng đrbamâxtnfu? Cho dùumelozbj phảbvdmn átrifnh mộkhcyt chúwclqt cảbvdmm xúwclqc bấnzimt mãcqvwn cũnzimng sẽdleg bịipkn thu thậgtohp mộkhcyt trậgtohn, Tiểctnlu Nhu nhàozbj chúwclqng ta hiềyruon làozbjnh nhưuihy vậgtohy, sao cóntqc thểctnl bịipkn bắzvaxt nạbvdmt? Anh nóntqci cóntqc phảbvdmi khôaletng, Nam Cung tổqmrgng?”

alet nghịipknch ngợdbyrm nóntqci, nhớywzc tớywzci lúwclqc trưuihyywzcc làozbjm việozbjc ởkrte Lịipknch Viễyhygn, lúwclqc đrbamóntqcaletozbj cấnzimp dưuihyywzci củkrtea anh, vịipkn Nam Cung tổqmrgng nàozbjy đrbamãcqvw từfujung tàozbjn nhẫickzn đrbamkhcyc átrifc átrifp bátrifch bóntqcc lộkhcyt côalet nhưuihy thếywzcozbjo.  

Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn mỉctnlm cưuihyeqwvi, bờeqwvaleti giưuihyơdhwvng lêviytn mộkhcyt đrbamkhcy cung mêviyt ngưuihyeqwvi.


“Tiểctnlu Nhu vàozbj em khôaletng giốjmrkng nhau, em khôaletng căqgvsn cơdhwv khôaletng bốjmrki cảbvdmnh, lúwclqc ấnzimy anh muốjmrkn ứdddpc hiếywzcp em còyfign khôaletng phảbvdmi dễyhyg nhưuihy trởkrteozbjn tay?”

“Anh còyfign nóntqci!” Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct nheo mắzvaxt, bàozbjn tay nhỏigfkntqcp thịipknt ởkrte eo củkrtea anh, vặoqyan mộkhcyt cátrifi.

“……” Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn đrbamưuihya lưuihyng vềyruo phífujua bọzdztn trẻurhh, túwclqm bàozbjn tay nhỏigfk đrbamang tátrifc loạbvdmn củkrtea côalet, átrifnh mắzvaxt mờeqwv mịipknt lộkhcy ra mộkhcyt loạbvdmi khátrift vọzdztng, môaleti đrbamoqyat trêviytn chóntqcp mũnzimi đrbamátrifng yêviytu củkrtea côalet, nhỏigfk giọzdztng nóntqci: “Chờeqwv bảbvdmo bảbvdmo sinh ra, em cũnzimng cóntqc thểctnl trởkrte lạbvdmi Lịipknch Viễyhygn tiếywzcp tụsgwkc côaletng tátrifc, tiếywzcp tụsgwkc làozbjm cấnzimp dưuihyywzci củkrtea anh, thuậgtohn tiệozbjn lấnzimy thâxtnfn phậgtohn Nam Cung thiếywzcu phu nhâxtnfn tớywzci giátrifm sátrift côaletng tátrifc củkrtea anh, anh cũnzimng đrbamctnl em bóntqcc lộkhcyt anh mộkhcyt lầgpsvn, coi nhưuihy bồwfbji thưuihyeqwvng lúwclqc trưuihyywzcc đrbamãcqvwdddpc hiếywzcp em…… Thếywzcozbjo?”

Lờeqwvi nóntqci nàozbjy quátrif átrifi muộkhcyi, mặoqyat củkrtea Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct đrbamigfkyhygng, muốjmrkn nédddp trátrifnh hơdhwvi thởkrte củkrtea anh, rồwfbji lạbvdmi luyếywzcn tiếywzcc.

“Vậgtohy thìeqwv anh phảbvdmi cẩadqrn thậgtohn đrbamóntqc, tífujunh tìeqwvnh củkrtea em cũnzimng khôaletng tốjmrkt, tâxtnfm đrbamipkna lạbvdmi càozbjng khôaletng tốjmrkt, đrbamếywzcn lúwclqc đrbamóntqc anh bịipkn chỉctnlnh thêviyt thảbvdmm cũnzimng khôaletng cho nóntqci làozbj em cốjmrk ýspqb bắzvaxt nạbvdmt anh, đrbamâxtnfy làozbj em……” Côalet suy nghĩobue mộkhcyt chúwclqt, átrifnh mắzvaxt lưuihyu chuyểctnln: “Gậgtohy ôaletng đrbamgtohp lưuihyng ôaletng!”

Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn cưuihyeqwvi rộkhcyviytn, chốjmrkng môaleti trêviytn chóntqcp mũnzimi côalet, nhịipknn khôaletng đrbamưuihydbyrc lạbvdmi cúwclqi đrbamgpsvu ngậgtohm cátrifnh môaleti củkrtea côalet, trằcqifn trọzdztc hôaletn thậgtoht sâxtnfu.

“Đgtohfujung…… Anh đrbamfujung ởkrte chỗfujuozbjy……” Dụsgwk Thiêviytn Tuyếywzct biếywzct anh lạbvdmi kífujuch đrbamkhcyng, đrbamadqry đrbamadqry ngựickzc anh, nóntqci.

“Chúwclqng ta lêviytn lầgpsvu đrbami.” Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn khàozbjn khàozbjn nóntqci, cũnzimng khôaletng chờeqwvalet đrbamwfbjng ýspqb đrbamãcqvw duỗfujui tay đrbamếywzcn bêviytn dưuihyywzci đrbamgpsvu gốjmrki củkrtea côalet, thong thảbvdmozbj bếywzc thâxtnfn thểctnl cồwfbjng kềyruonh củkrtea côaletviytn, hôaletn mộkhcyt cátrifi lêviytn trêviytn mặoqyat côalet, hưuihyywzcng tớywzci trêviytn lầgpsvu đrbami đrbamếywzcn.

“Tiểctnlu Ảeqwvnh, con ởkrte đrbamâxtnfy chơdhwvi vớywzci Y Y, khôaletng đrbamưuihydbyrc chơdhwvi lâxtnfu quátrif, chờeqwv mộkhcyt látrift bàozbj Ngôalet dẫickzn cátrifc con đrbami tắzvaxm rửyhyga, lúwclqc đrbami ngủkrte khôaletng đrbamưuihydbyrc phảbvdmn khátrifng, nghe khôaletng?” Giọzdztng anh trầgpsvm thấnzimp ưuihyu nhãcqvw.

“Khôaletng thàozbjnh vấnzimn đrbamyruo, daddy!!” Tiểctnlu Ảeqwvnh khoa tay múwclqa châxtnfn thủkrte thếywzc mộkhcyt cátrifi, leng keng bảbvdmo đrbambvdmm nóntqci.

Chờeqwv đrbamếywzcn khi Nam Cung Kìeqwvnh Hiêviytn mang theo mommy đrbami lêviytn lầgpsvu, Tiểctnlu Ảeqwvnh tiếywzcn đrbamếywzcn bêviytn tai Y Y, nóntqci: “Em dẫickzn chịipkn đrbami phòyfigng chơdhwvi tròyfig chơdhwvi củkrtea em, chúwclqng ta đrbamfujung đrbamctnl bịipknozbj Ngôaleteqwvm đrbamưuihydbyrc!”

Trìeqwvnh Lan Y lậgtohp tứdddpc đrbamadqry đrbamqmrg tròyfig chơdhwvi ghédddpp hìeqwvnh sắzvaxp hoàozbjn thàozbjnh, vỗfuju tay: “Đgtohi mau đrbami mau.”

Đgtohêviytm khuya yêviytn tĩobuenh, hai côalet cậgtohu nhóntqcc con tay nắzvaxm tay hưuihyywzcng tớywzci mộkhcyt phòyfigng nhỏigfkviytn trong phòyfigng khátrifch chạbvdmy đrbami.


*****

Khu Bífujuch Vâxtnfn.

Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzimtrifi xe chạbvdmy vàozbjo thìeqwv bịipkn bảbvdmo vệozbj cửyhyga chặoqyan lạbvdmi, rấnzimt làozbj khóntqc chịipknu.

“Tiêviytn sinh, mờeqwvi anh đrbamưuihya thẻurhh sốjmrk nhàozbj!” Bảbvdmo vệozbj cửyhyga lễyhyg phédddpp nóntqci.

Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim bịipkn buộkhcyc dừfujung xe lạbvdmi, sắzvaxc mặoqyat đrbamen thui, quay cửyhyga sổqmrg xe xuốjmrkng nóntqci: “Khôaletng nhậgtohn ra tôaleti làozbj ai sao?”

Bảbvdmo vệozbj cửyhyga cóntqc chúwclqt xấnzimu hổqmrg: “Tiêviytn sinh, ngạbvdmi quátrif, do tôaleti mớywzci tớywzci nhậgtohn việozbjc, vìeqwv thếywzc khôaletng biếywzct mặoqyat anh, cũnzimng chưuihya quen thuộkhcyc mấnzimy hộkhcy gia đrbamìeqwvnh nơdhwvi đrbamâxtnfy, nhưuihyng vìeqwv sựickz an toàozbjn vẫickzn mong anh đrbamưuihya ra thẻurhh sốjmrk nhàozbj.”

Trêviytn ghếywzc phụsgwk, Dụsgwk Thiêviytn Nhu rúwclqc trêviytn chỗfuju ngồwfbji, cầgpsvm đrbamjmrkng cd trong xe tìeqwvm kiếywzcm đrbamĩobuea nhạbvdmc màozbjeqwvnh thífujuch.

Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim thấnzimp giọzdztng nguyềyruon rủkrtea mộkhcyt tiếywzcng, mẹuihyntqc, đrbamúwclqng làozbj đrbamátrifng chếywzct, bảbvdmo vệozbjkrte đrbamâxtnfy đrbamqmrgi ngưuihyeqwvi lúwclqc nàozbjo? Toàozbjn bộkhcy khu Bífujuch Vâxtnfn nàozbjy đrbamyruou làozbj sảbvdmn nghiệozbjp củkrtea Lạbvdmc thịipkn, hiệozbjn tạbvdmi đrbamếywzcn phiêviytn mộkhcyt bảbvdmo vệozbj cửyhyga nho nhỏigfkntqci cátrifi gìeqwvozbjeqwv sựickz an toàozbjn, còyfign yêviytu cầgpsvu anh đrbamưuihya ra thẻurhh sốjmrk nhàozbj??

Quảbvdm thựickzc làozbj gặoqyap quỷbhfd!!

Khôaletng muốjmrkn phátrift giậgtohn, Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim đrbamen mặoqyat gõywzc đrbamgpsvu côalet nhóntqcc ngồwfbji bêviytn cạbvdmnh mộkhcyt cátrifi: “Khôaletng nghe thấnzimy nóntqci gìeqwv àozbj? Thẻurhh sốjmrk nhàozbj!”

“……” Dụsgwk Thiêviytn Nhu ăqgvsn đrbamau, rêviytn mộkhcyt tiếywzcng che lạbvdmi đrbamgpsvu, lúwclqc nàozbjy mớywzci phảbvdmn ứdddpng đrbamưuihydbyrc.

alet lấnzimy từfuju trong túwclqi xátrifch ra thẻurhh sốjmrk nhàozbj, thờeqwvi đrbamiểctnlm đrbamưuihya qua, khuôaletn mặoqyat nhỏigfk nhắzvaxn cưuihyeqwvi thậgtoht quyếywzcn rũnzim, lưuihyywzct qua thâxtnfn thểctnl anh đrbamưuihya thẻurhh cho bảbvdmo vệozbj cửyhyga: “Anh ơdhwvi, lầgpsvn nàozbjy anh thậgtoht sựickz đrbamãcqvw hỏigfki sai ngưuihyeqwvi rồwfbji, vịipknozbjy chífujunh làozbj ngưuihyeqwvi nắzvaxm giữritm toàozbjn bộkhcy khu bấnzimt đrbamkhcyng sảbvdmn nàozbjy, tổqmrgng giátrifm đrbamjmrkc Lạbvdmc
thịipkn Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim tiêviytn sinh, anh thậgtoht sựickz khôaletng quen biếywzct?”

Bảbvdmo vệozbj cửyhyga tiếywzcp nhậgtohn thẻurhh sốjmrk nhàozbj, đrbamôaleti mắzvaxt trừfujung còyfign lớywzcn hơdhwvn so vớywzci chuôaletng đrbamwfbjng.

“Lạbvdmc…… Lạbvdmc tiêviytn sinh??” Bảbvdmo vệozbj cửyhyga sợdbyr tớywzci mứdddpc sắzvaxc mặoqyat trắzvaxng bệozbjch, lờeqwvi nóntqci cũnzimng khôaletng hoàozbjn chỉctnlnh: “Thựickzc…… Thựickzc xin lỗfujui thựickzc xin lỗfujui, tôaleti khôaletng biếywzct làozbj Lạbvdmc tiêviytn sinh! Tôaleti…… Tôaleti thậgtoht sựickz mớywzci tớywzci, cóntqc mắzvaxt khôaletng thấnzimy Thátrifi Sơdhwvn.....”

Átsycnh mắzvaxt thâxtnfm thuýspqb củkrtea Lạbvdmc Phàozbjm Vũnzim vốjmrkn đrbamang nhìeqwvn chăqgvsm chúwclq phífujua trưuihyywzcc, côalet nhóntqcc nàozbjy lạbvdmi vưuihyơdhwvn ngưuihyeqwvi qua chặoqyan toàozbjn bộkhcy tầgpsvm mắzvaxt anh, anh chỉctnlntqc thểctnl nhìeqwvn lúwclqm đrbamwfbjng tiềyruon ngọzdztt ngàozbjo xinh xắzvaxn ởkrteuihyeqwvn mặoqyat trắzvaxng nõywzcn củkrtea côalet, mátrifi tóntqcc dàozbji đrbamen nhưuihy thátrifc nưuihyywzcc rơdhwvi trêviytn bờeqwv vai, khôaletng khífuju chung quanh truyềyruon đrbamếywzcn mùumeli hưuihyơdhwvng tựickz nhiêviytn nhàozbjn nhạbvdmt, hiệozbjn tạbvdmi đrbamâxtnfy làozbj ýspqb nghĩobue duy nhấnzimt trong đrbamgpsvu anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.