Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 343 : Thiếu

    trước sau   
*Chưwcivơhtdtng nàzhnyy cóbxzl nộzcxui dung ảvyjtnh, nếneyau bạhwlnn khôvyjtng thấfotby nộzcxui dung chưwcivơhtdtng, vui lòlknwng bậwszkt chếneya đhgrzzcxu hiệaseen hìijsbnh ảvyjtnh củoiuqa trìijsbnh duyệaseet đhgrzyzkl đhgrzxnklc.

Dụocsx Thiêyylon Nhu đhgrzíijsbch thựtzkmc cóbxzl chúokjat sợesakscfci, nhưwcivng áwdegnh mắditht lạhwlni khôvyjtng hềyzkl sợesakscfci, quay đhgrzsvqfu nhìijsbn chằneyam chằneyam anh.

Xa xa, thanh âubefm củoiuqa Nam Cung Kìijsbnh Hiêyylon cùwwsmng Dụocsx Thiêyylon Tuyếneyat càzhnyng lúokjac càzhnyng tớnylui gầsvqfn, áwdegnh mắditht Lạhwlnc Phàzhnym Vũykelzhnyng thêyylom tốhwlni tăzipsm, xấfotbu hổhece muốhwlnn chếneyat lạhwlni khôvyjtng thểyzkl đhgrzáwdegnh côvyjt nhóbxzlc nàzhnyy, ôvyjtm chặbtcot eo côvyjt, giọxnklng khàzhnyn khàzhnyn: “Nhảvyjt ra nhanh lêyylon! Nếneyau khôvyjtng thu thậwszkp em!”

Đjuucếneyan đhgrzâubefy thìijsbykelng khíijsb củoiuqa Dụocsx Thiêyylon Nhu cũykelng hao hếneyat, nhảvyjt ngóbxzln tay anh ra, ngay khi anh rúokjat tay vềyzkl, côvyjt nhâubefn cơhtdt hộzcxui tráwdegnh thoáwdegt, sợesakscfci nhìijsbn thoáwdegng qua bóbxzlng dáwdegng cao lớnylun củoiuqa anh, vộzcxui vãscfc chạhwlny vềyzklwcivnylung phòlknwng kháwdegch.

“Chịvpuq!”

Lạhwlnc Phàzhnym Vũykel vẫhkcqy vẫhkcqy tay đhgrzi theo, trêyylon khuôvyjtn mặbtcot tuấfotbn túokjazhny mộzcxut mảvyjtnh khóbxzli mùwwsm.


“Tớnylui cũykelng khôvyjtng nóbxzli trưwcivnyluc mộzcxut tiếneyang, cậwszku cho làzhnyhtdti nàzhnyy phụocsxc vụocsx 24 giờrres sao?” Nam Cung Kìijsbnh Hiêyylon liếneyac xéugvvo anh, nóbxzli.“Mìijsbnh còlknwn cầsvqfn phảvyjti nóbxzli trưwcivnyluc àzhny? Hôvyjtm nay hếneyat giờrreszhnym têyylon khốhwlnn nàzhnyo vộzcxui vãscfc chạhwlny nhanh vềyzkl nhàzhny nhìijsbn vợesak?” Lạhwlnc Phàzhnym Vũykel sửqffua sang lạhwlni tâubefy trang mộzcxut chúokjat: “Khôvyjtng tiềyzkln đhgrzubcf, túokjam cáwdegi gìijsbzhnyokjam?”

“Côvyjtfotby sắdithp tớnylui ngàzhnyy sinh, khôvyjtng chừlsdsng làzhny ngàzhnyy nàzhnyo, mìijsbnh khôvyjtng nhọxnklc lòlknwng chẳneyang lẽztqb đhgrzyzkl cậwszku nhọxnklc lòlknwng?” Áztqbnh mắditht Nam Cung Kìijsbnh Hiêyylon mịvpuq hoặbtcoc nhu hòlknwa, nhưwcivng thờrresi đhgrziểyzklm nhìijsbn Lạhwlnc Phàzhnym Vũykel lạhwlni lộzcxu vẻdnet lạhwlnnh lùwwsmng, khôvyjtng lưwcivu tìijsbnh chúokjat nàzhnyo màzhny cho anh mộzcxut quyềyzkln.

“Đjuucóbxzlzhny con gáwdegi nuôvyjti củoiuqa mìijsbnh!”

“Con củoiuqa mìijsbnh chíijsbnh làzhny con củoiuqa mìijsbnh, cáwdegi gìijsbzhny nuôvyjti vớnylui dưwcivsvqfng? Muốhwlnn thìijsb tựtzkmijsbnh sinh đhgrzi, cậwszku còlknwn sợesakijsbm khôvyjtng thấfotby phụocsx nữteby?”

“Mìijsbnh chíijsbnh làzhny khôvyjtng muốhwlnn tìijsbm, mìijsbnh màzhnyijsbm làzhnywwsm chếneyat cậwszku……”

Hai ngưwcivrresi vừlsdsa đhgrzfotbu miệaseeng vừlsdsa đhgrzi vàzhnyo phòlknwng kháwdegch, Dụocsx Thiêyylon Nhu đhgrzhwlnp rớnylut giàzhnyy ngồubcfi trêyylon sofa chơhtdti tròlknw chơhtdti Tiểyzklu Ảrbwpnh vừlsdsa mớnylui khai pháwdeg, mặbtcot đhgrzqjlp hồubcfng, nghe Tiểyzklu Ảrbwpnh vêyylonh mặbtcot hấfotbt hàzhnym sai khiếneyan chỉydrj đhgrzhwlno, ngóbxzln tay nhanh chóbxzlng lưwcivnylut phíijsbm.

“Dìijsb úokjat, làzhnyyylon phảvyjti, hưwcivnylung bêyylon phảvyjti! Dìijsb phảvyjti dùwwsmng chiêyylou liêyylon hoàzhnyn mớnylui cóbxzl thểyzkl thắdithng đhgrzưwcivesakc, đhgrzyzkl cháwdegu giúokjap dìijsb!” Tiểyzklu Ảrbwpnh nhảvyjty tớnylui nhảvyjty lui chỉydrj huy, nhịvpuqn khôvyjtng đhgrzưwcivesakc lạhwlni tựtzkmijsbnh ra trậwszkn thao táwdegc.

“Sắdithp chếneyat……” Côvyjt cắdithn môvyjti, nhìijsbn lưwcivesakng máwdegu càzhnyng lúokjac càzhnyng íijsbt, khẩqffun trưwcivơhtdtng đhgrzếneyan sắdithp híijsbt thởqxpl khôvyjtng thôvyjtng.

“Khôvyjtng chếneyat đhgrzưwcivesakc! Xem cháwdegu!” Tiểyzklu Ảrbwpnh cũykelng nhảvyjty lêyylon sofa, hai bàzhnyn tay nhỏqjlp bao trùwwsmm lêyylon trêyylon tay côvyjt, cạhwlnch cạhwlnch màzhnyfotbn.

“Tiểyzklu Ảrbwpnh, ngồubcfi xuốhwlnng chơhtdti vớnylui dìijsb úokjat, khôvyjtng đhgrzưwcivesakc dẫhkcqm sofa.” 

Dụocsx Thiêyylon Tuyếneyat vuốhwlnt ve cáwdegi bụocsxng phồubcfng lêyylon, ôvyjtn nhu nhắdithc nhởqxpl.

Tiểyzklu Ảrbwpnh le lưwcivsvqfi, vộzcxui vàzhnyng ngoan ngoãscfcn ngồubcfi xuốhwlnng.

“Con gáwdegi bảvyjto bốhwlni……” Lạhwlnc Phàzhnym Vũykel ngồubcfi xổhecem xuốhwlnng trưwcivnyluc mặbtcot Dụocsx Thiêyylon Tuyếneyat: “Cóbxzl nhớnylu ba nuôvyjti hay khôvyjtng?”

Dụocsx Thiêyylon Tuyếneyat cưwcivrresi cưwcivrresi: “Anh cho con béugvvzhny thầsvqfn đhgrzubcfng sao? Con béugvvzhnym sao nghe đhgrzưwcivesakc anh nóbxzli chuyệaseen?”

“Têyylon Kìijsbnh Hiêyylon kia vẫhkcqn luôvyjtn khoe vớnylui tôvyjti làzhnybxzl thai đhgrzzcxung khôvyjtng phảvyjti sao?” Lạhwlnc Phàzhnym Vũykel cấfotbt cao âubefm đhgrziệaseeu, thòlknw lạhwlni gầsvqfn: “Mau mau mau, cũykelng cho tôvyjti cảvyjtm thụocsx thai đhgrzzcxung mộzcxut chúokjat, chuyệaseen nàzhnyy thậwszkt thầsvqfn kỳtzkm, têyylon kia kíijsbch đhgrzzcxung đhgrzếneyan nhưwcivzhnywdegi gìijsb……”

“Anh đhgrzlsdsng, hiệaseen tạhwlni phỏqjlpng chừlsdsng con béugvv đhgrzang ngủoiuq, khôvyjtng cóbxzl khảvyjtzipsng 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.