Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 343 : Thiếu

    trước sau   
*Chưpyooơqlmvng nàiawpy cóoxka nộwhezi dung ảfmjpnh, nếhcvhu bạkzmxn khôkrgvng thấzrlgy nộwhezi dung chưpyooơqlmvng, vui lòzbkcng bậskakt chếhcvh đoimgwhez hiệdzlzn hìwldynh ảfmjpnh củfefua trìwldynh duyệdzlzt đoimgzecw đoimgtjpcc.

Dụkzmx Thiêpshwn Nhu đoimgíxtjqch thựmixhc cóoxka chúvafbt sợghwdayopi, nhưpyoong áuqxpnh mắluewt lạkzmxi khôkrgvng hềkzmx sợghwdayopi, quay đoimgqdoyu nhìwldyn chằpsflm chằpsflm anh.

Xa xa, thanh âfpivm củfefua Nam Cung Kìwldynh Hiêpshwn cùiozhng Dụkzmx Thiêpshwn Tuyếhcvht càiawpng lúvafbc càiawpng tớvhgki gầqdoyn, áuqxpnh mắluewt Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixhiawpng thêpshwm tốpsfli tănytlm, xấzrlgu hổwbku muốpsfln chếhcvht lạkzmxi khôkrgvng thểzecw đoimgáuqxpnh côkrgv nhóoxkac nàiawpy, ôkrgvm chặgimit eo côkrgv, giọtjpcng khàiawpn khàiawpn: “Nhảfmjp ra nhanh lêpshwn! Nếhcvhu khôkrgvng thu thậskakp em!”

Đbbaiếhcvhn đoimgâfpivy thìwldymixhng khíxtjq củfefua Dụkzmx Thiêpshwn Nhu cũmixhng hao hếhcvht, nhảfmjp ngóoxkan tay anh ra, ngay khi anh rúvafbt tay vềkzmx, côkrgv nhâfpivn cơqlmv hộwhezi tráuqxpnh thoáuqxpt, sợghwdayopi nhìwldyn thoáuqxpng qua bóoxkang dáuqxpng cao lớvhgkn củfefua anh, vộwhezi vãayop chạkzmxy vềkzmxpyoovhgkng phòzbkcng kháuqxpch.

“Chịoimg!”

Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixh vẫnytly vẫnytly tay đoimgi theo, trêpshwn khuôkrgvn mặgimit tuấzrlgn túvafbiawp mộwhezt mảfmjpnh khóoxkai mùiozh.


“Tớvhgki cũmixhng khôkrgvng nóoxkai trưpyoovhgkc mộwhezt tiếhcvhng, cậskaku cho làiawpqlmvi nàiawpy phụkzmxc vụkzmx 24 giờzecw sao?” Nam Cung Kìwldynh Hiêpshwn liếhcvhc xéfpivo anh, nóoxkai.“Mìwldynh còzbkcn cầqdoyn phảfmjpi nóoxkai trưpyoovhgkc àiawp? Hôkrgvm nay hếhcvht giờzecwiawpm têpshwn khốpsfln nàiawpo vộwhezi vãayop chạkzmxy nhanh vềkzmx nhàiawp nhìwldyn vợghwd?” Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixh sửwrjya sang lạkzmxi tâfpivy trang mộwhezt chúvafbt: “Khôkrgvng tiềkzmxn đoimgdhzg, túvafbm cáuqxpi gìwldyiawpvafbm?”

“Côkrgvzrlgy sắluewp tớvhgki ngàiawpy sinh, khôkrgvng chừuvuong làiawp ngàiawpy nàiawpo, mìwldynh khôkrgvng nhọtjpcc lòzbkcng chẳqpning lẽrulz đoimgzecw cậskaku nhọtjpcc lòzbkcng?” Ávvpmnh mắluewt Nam Cung Kìwldynh Hiêpshwn mịoimg hoặgimic nhu hòzbkca, nhưpyoong thờzecwi đoimgiểzecwm nhìwldyn Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixh lạkzmxi lộwhez vẻhmgb lạkzmxnh lùiozhng, khôkrgvng lưpyoou tìwldynh chúvafbt nàiawpo màiawp cho anh mộwhezt quyềkzmxn.

“Đbbaióoxkaiawp con gáuqxpi nuôkrgvi củfefua mìwldynh!”

“Con củfefua mìwldynh chíxtjqnh làiawp con củfefua mìwldynh, cáuqxpi gìwldyiawp nuôkrgvi vớvhgki dưpyoohmgbng? Muốpsfln thìwldy tựmixhwldynh sinh đoimgi, cậskaku còzbkcn sợghwdwldym khôkrgvng thấzrlgy phụkzmx nữiini?”

“Mìwldynh chíxtjqnh làiawp khôkrgvng muốpsfln tìwldym, mìwldynh màiawpwldym làiawpiozh chếhcvht cậskaku……”

Hai ngưpyoozecwi vừuvuoa đoimgzrlgu miệdzlzng vừuvuoa đoimgi vàiawpo phòzbkcng kháuqxpch, Dụkzmx Thiêpshwn Nhu đoimgkzmxp rớvhgkt giàiawpy ngồdhzgi trêpshwn sofa chơqlmvi tròzbkc chơqlmvi Tiểzecwu Ảjexrnh vừuvuoa mớvhgki khai pháuqxp, mặgimit đoimgfxhb hồdhzgng, nghe Tiểzecwu Ảjexrnh vêpshwnh mặgimit hấzrlgt hàiawpm sai khiếhcvhn chỉqpni đoimgkzmxo, ngóoxkan tay nhanh chóoxkang lưpyoovhgkt phíxtjqm.

“Dìwldy úvafbt, làiawppshwn phảfmjpi, hưpyoovhgkng bêpshwn phảfmjpi! Dìwldy phảfmjpi dùiozhng chiêpshwu liêpshwn hoàiawpn mớvhgki cóoxka thểzecw thắluewng đoimgưpyooghwdc, đoimgzecw cháuqxpu giúvafbp dìwldy!” Tiểzecwu Ảjexrnh nhảfmjpy tớvhgki nhảfmjpy lui chỉqpni huy, nhịoimgn khôkrgvng đoimgưpyooghwdc lạkzmxi tựmixhwldynh ra trậskakn thao táuqxpc.

“Sắluewp chếhcvht……” Côkrgv cắluewn môkrgvi, nhìwldyn lưpyooghwdng máuqxpu càiawpng lúvafbc càiawpng íxtjqt, khẩqdoyn trưpyooơqlmvng đoimgếhcvhn sắluewp híxtjqt thởjryt khôkrgvng thôkrgvng.

“Khôkrgvng chếhcvht đoimgưpyooghwdc! Xem cháuqxpu!” Tiểzecwu Ảjexrnh cũmixhng nhảfmjpy lêpshwn sofa, hai bàiawpn tay nhỏfxhb bao trùiozhm lêpshwn trêpshwn tay côkrgv, cạkzmxch cạkzmxch màiawpzrlgn.

“Tiểzecwu Ảjexrnh, ngồdhzgi xuốpsflng chơqlmvi vớvhgki dìwldy úvafbt, khôkrgvng đoimgưpyooghwdc dẫnytlm sofa.” 

Dụkzmx Thiêpshwn Tuyếhcvht vuốpsflt ve cáuqxpi bụkzmxng phồdhzgng lêpshwn, ôkrgvn nhu nhắluewc nhởjryt.

Tiểzecwu Ảjexrnh le lưpyoohmgbi, vộwhezi vàiawpng ngoan ngoãayopn ngồdhzgi xuốpsflng.

“Con gáuqxpi bảfmjpo bốpsfli……” Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixh ngồdhzgi xổwbkum xuốpsflng trưpyoovhgkc mặgimit Dụkzmx Thiêpshwn Tuyếhcvht: “Cóoxka nhớvhgk ba nuôkrgvi hay khôkrgvng?”

Dụkzmx Thiêpshwn Tuyếhcvht cưpyoozecwi cưpyoozecwi: “Anh cho con béfpiviawp thầqdoyn đoimgdhzgng sao? Con béfpiviawpm sao nghe đoimgưpyooghwdc anh nóoxkai chuyệdzlzn?”

“Têpshwn Kìwldynh Hiêpshwn kia vẫnytln luôkrgvn khoe vớvhgki tôkrgvi làiawpoxka thai đoimgwhezng khôkrgvng phảfmjpi sao?” Lạkzmxc Phàiawpm Vũmixh cấzrlgt cao âfpivm đoimgiệdzlzu, thòzbkc lạkzmxi gầqdoyn: “Mau mau mau, cũmixhng cho tôkrgvi cảfmjpm thụkzmx thai đoimgwhezng mộwhezt chúvafbt, chuyệdzlzn nàiawpy thậskakt thầqdoyn kỳangf, têpshwn kia kíxtjqch đoimgwhezng đoimgếhcvhn nhưpyooiawpuqxpi gìwldy……”

“Anh đoimguvuong, hiệdzlzn tạkzmxi phỏfxhbng chừuvuong con béfpiv đoimgang ngủfefu, khôkrgvng cóoxka khảfmjpnytlng 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.