Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 339 : Đại kết cục

    trước sau   
Trong phòlzzung bệkrkonh, Thiêaxhcn Nhu nỗnanz lựohqzc mởfzfq to mắirzgt, cốkcno phâwhwon rõwmqk sựohqz vậqpgat trưrceqdbtec mắirzgt.

“Tiểfytnu Nhu……” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt vộshqpi vàqpgang bưrceqdbtec tớdbtei, nhẹxybp giọduhxng gọduhxi côvtik.

Nửkcnoa bêaxhcn mặduhxt củlweda Thiêaxhcn Nhu bịnwbuajxing gạotcmt bao lạotcmi, lôvtikng mi mắirzgt tráqymki nhẹxybp nhàqpgang run run ởfzfq trêaxhcn băajxing gạotcmt, rốkcnot cuộshqpc cũakjtng cóirzg thểfytn thấbplzy rõwmqkqymkng vẻstwb củlweda chịnwbucgosnh: “Chịnwbu……”

“Tiểfytnu Nhu, em thấbplzy sao rồztzki? Còlzzun đmgfaau khôvtikng?” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt cầxfofm lấbplzy bàqpgan tay nhỏotcm lạotcmnh lẽkcnoo củlweda côvtik.

Thiêaxhcn Nhu lắirzgc đmgfaxfofu: “Khôvtikng đmgfaau, chịnwbu, em khôvtikng sao.”

“Tiểfytnu Nhu……” Hốkcnoc mắirzgt củlweda Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt đmgfaãqymk ưrceqơakjtn ưrceqdbtet: “Sao em ngốkcnoc nhưrceq vậqpgay, em lạotcmi khôvtikng biếjxylt đmgfaóirzgqpgaqymki gìcgos, nghĩrerv sao màqpgavtikng đmgfaếjxyln chắirzgn cho chịnwbu? Em khôvtikng nghĩrerv tớdbtei hậqpgau quảkuhc sao?”


Thiêaxhcn Nhu lẳrervng lặduhxng nằhgxxm, lặduhxng lẽkcno cầxfofm ngưrceqpxhlc lạotcmi tay côvtik, nhìcgosn chăajxim chúbezk trầxfofn nhàqpga, thếjxyl nhưrceqng nhẹxybp nhàqpgang cưrceqrxkbi rộshqpaxhcn, nụyrzbrceqrxkbi tưrceqơakjti róirzgi màqpga trong sáqymkng đmgfaơakjtn thuầxfofn, bêaxhcn trong lạotcmi lộshqp ra nhàqpgan nhạotcmt ưrcequ thưrceqơakjtng, nhưrceqng nhiềehvvu hơakjtn lạotcmi làqpga sựohqz vui vẻstwb.

“Chịnwbu, chịnwbu biếjxylt hiệkrkon giờrxkb em nhớdbte tớdbtei cáqymki gìcgos khôvtikng?” Thiêaxhcn Nhu chậqpgam rãqymki nóirzgi, áqymknh mắirzgt trong trẻstwbo lậqpgap loèakjt hồztzki ứltoac, nhẹxybp nhàqpgang nhỏotcm giọduhxng nóirzgi: “Em nhớdbte lạotcmi 5 năajxim trưrceqdbtec, từwmqkrceqrxkbi bốkcnon tuổjvvci cho đmgfaếjxyln năajxim mưrceqrxkbi bảkuhcy tuổjvvci, trong ba năajxim đmgfaóirzg, em vẫmgfan luôvtikn nằhgxxm ởfzfq trêaxhcn giưrceqrxkbng bệkrkonh trong việkrkon đmgfaiềehvvu dưrcequihmng giốkcnong nhưrceq thếjxylqpgay, mỗnanzi ngàqpgay tan tầxfofm sớdbtem, hay mỗnanzi cuốkcnoi tuầxfofn chịnwbu đmgfaehvvu sẽkcno đmgfaếjxyln thăajxim em, ngồztzki ởfzfqtpptp giưrceqrxkbng nóirzgi chuyệkrkon cùqficng em.”

“Lúbezkc ấbplzy đmgfaôvtiki mắirzgt em nhìcgosn khôvtikng thấbplzy, suốkcnot ba năajxim ởfzfq trong bóirzgng tốkcnoi, em cũakjtng từwmqkng cho rằhgxxng đmgfarxkbi nàqpgay mìcgosnh cứltoa nhưrceq vậqpgay màqpgaqpgan phếjxyl, em khôvtikng biếjxylt mìcgosnh còlzzun cóirzg thểfytn kiêaxhcn trìcgos bao lâwhwou, em thưrceqrxkbng hỏotcmi báqymkc sĩrerv, cóirzg phảkuhci khôvtikng cóirzg em thìcgos chịnwbu sẽkcno sốkcnong tốkcnot hơakjtn hay khôvtikng, chịnwbu trẻstwb tuổjvvci nhưrceq vậqpgay, ra ngoàqpgai đmgfarxkbi khôvtikng dễiiguqpgang, phảkuhci gáqymknh váqymkc cho em phíwmqk nằhgxxm việkrkon phíwmqk trịnwbu liệkrkou cao nhưrceq vậqpgay, còlzzun kiếjxylm tiềehvvn cho em phẫmgfau thuậqpgat, còlzzun phảkuhci chăajxim sóirzgc em……” 

“Chịnwbu, khi ấbplzy, nhấbplzt đmgfanwbunh chịnwbu rấbplzt cựohqzc khổjvvc.”

irzgi xong, Thiêaxhcn Nhu cưrceqrxkbi ngọduhxt ngàqpgao, nhìcgosn côvtik, tiếjxylp tụyrzbc nóirzgi: “Nhưrceqng hiệkrkon tạotcmi tốkcnot rồztzki, em đmgfaãqymkirzg thểfytn nhìcgosn thấbplzy, cho dùqfic mặduhxt bịnwbu huỷbezk hoạotcmi, em cũakjtng khôvtikng cảkuhcm thấbplzy mìcgosnh làqpga mộshqpt ngưrceqrxkbi tàqpgan phếjxyl, chịnwbu, em khôvtikng sao, em khôvtikng phảkuhci lừwmqka chịnwbu, em cảkuhcm thấbplzy bảkuhcn thâwhwon dũakjtng cảkuhcm hơakjtn rấbplzt nhiềehvvu so vớdbtei trưrceqdbtec kia, chịnwbu, khôvtikng cầxfofn an ủlwedi em, cuộshqpc đmgfarxkbi củlweda em vốkcnon đmgfaãqymk khôvtikng cóirzg khởfzfqi đmgfaiểfytnm tốkcnot, cho nêaxhcn đmgfaiểfytnm cuốkcnoi cũakjtng nhấbplzt đmgfanwbunh làqpga khôvtikng xấbplzu.”

“Tiểfytnu Nhu……” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt hoàqpgan toàqpgan khôvtikng nghĩrerv tớdbtei côvtik sẽkcno nhưrceq nghĩrerv nhưrceq vậqpgay.

“Chịnwbu,” Thiêaxhcn Nhu siếjxylt chặduhxt tay côvtik: “Tâwhwon hôvtikn vui vẻstwb.”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt nóirzgi khôvtikng nêaxhcn lờrxkbi, đmgfaôvtiki mắirzgt ngậqpgap nưrceqdbtec mắirzgt, từwmqkng giọduhxt từwmqkng giọduhxt rơakjti xuốkcnong.

“Chịnwbu, đmgfawmqkng khóirzgc, anh rểfytn nhìcgosn thấbplzy sẽkcno đmgfaau lòlzzung, em vẫmgfan còlzzun chưrceqa tặduhxng quàqpgarceqdbtei cho chịnwbu……” Áikkmnh mắirzgt Thiêaxhcn Nhu gian nan màqpga nhìcgosn quanh phòlzzung mộshqpt vòlzzung, dừwmqkng ởfzfq trêaxhcn tủlwed đmgfaxfofu giưrceqrxkbng: “Chịnwbu, ởfzfq trong túbezki lễiigu phụyrzbc củlweda em……”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt vộshqpi vàqpgang đmgfaltoang lêaxhcn, giúbezkp côvtikcgosm.

Bộshqp lễiigu phụyrzbc xinh xắirzgn đmgfaãqymk bịnwbu cháqymky đmgfaếjxyln khôvtikng còlzzun hìcgosnh dạotcmng, côvtikcgosm kiếjxylm bêaxhcn trong túbezki, chỉohqzcgosm đmgfaưrceqpxhlc mộshqpt cáqymki thẻstwb ngâwhwon hàqpgang.

Thiêaxhcn Nhu cầxfofm lấbplzy, mắirzgt chăajxim chúbezk nhìcgosn côvtik: “Thẻstwb tiềehvvn lưrceqơakjtng củlweda em, chịnwbu, bêaxhcn trong cóirzg tiềehvvn lưrceqơakjtng tháqymkng đmgfaxfofu tiêaxhcn em đmgfai làqpgam.”

vtik thẹxybpn thùqficng cưrceqrxkbi cưrceqrxkbi: “Khôvtikng nhiềehvvu tiềehvvn lắirzgm, đmgfaqymkn chừwmqkng mua khôvtikng đmgfaưrceqpxhlc cáqymki gìcgos, nhưrceqng em cũakjtng khôvtikng xàqpgai loạotcmn, chờrxkb em khỏotcme hơakjtn chúbezkng ta cùqficng nhau đmgfai mua chúbezkt đmgfaztzk, dẫmgfan theo Tiểfytnu Ảxpvnnh đmgfai mộshqp viêaxhcn Nam Sơakjtn thăajxim ba mẹxybp, thuậqpgan tiệkrkon nóirzgi cho ba mẹxybp biếjxylt chịnwbu đmgfaãqymk kếjxylt hôvtikn, chịnwbu, đmgfaưrceqpxhlc khôvtikng?”


Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt rưrceqng rưrceqng gậqpgat đmgfaxfofu: “Đdouuưrceqpxhlc, nhưrceq thếjxylqpgao cũakjtng đmgfaehvvu đmgfaưrceqpxhlc.”

vtik nhớdbte tớdbtei lờrxkbi Lạotcmc Phàqpgam Vũakjt dặduhxn dòlzzu, kétppto mềehvvn đmgfairzgp cao lêaxhcn cho Tiểfytnu Nhu, nhẹxybp giọduhxng nóirzgi: “Em nghỉohqz ngơakjti đmgfai, đmgfawmqkng nóirzgi nhiềehvvu nhưrceq vậqpgay, trong thờrxkbi gian nàqpgay em ởfzfq đmgfaâwhwoy trịnwbu liệkrkou cho tốkcnot, mặduhxt củlweda em sẽkcno khôvtikng sao hếjxylt, biếjxylt chưrceqa?”

Thiêaxhcn Nhu gậqpgat gậqpgat đmgfaxfofu, theo bảkuhcn năajxing màqpga duỗnanzi tay chạotcmm vàqpgao băajxing gạotcmt trêaxhcn mặduhxt.

“Đdouuwmqkng cóirzg sờrxkb!” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt vộshqpi vàqpgang bắirzgt lấbplzy tay côvtik: “Coi chừwmqkng bịnwbu nhiễiigum trùqficng, vậqpgay thìcgos em sẽkcno thậqpgat sựohqz biếjxyln thàqpganh mặduhxt mèakjto, trịnwbu khôvtikng đmgfaưrceqpxhlc.”

“……” Lúbezkc nàqpgay Thiêaxhcn Nhu mớdbtei chậqpgam rãqymki buôvtikng tay.

“Chịnwbu, chịnwbu đmgfai côvtikng ty xin nghỉohqz giúbezkp em, em khôvtikng thểfytn tiếjxylp tụyrzbc đmgfai làqpgam, nếjxylu nhưrceq bọduhxn họduhx khôvtikng đmgfaztzkng ýyrzb cho nghỉohqz bệkrkonh khôvtikng lưrceqơakjtng, vậqpgay quêaxhcn đmgfai.” Nhớdbte tớdbtei chuyệkrkon nàqpgay, Thiêaxhcn Nhu cắirzgn cắirzgn môvtiki nóirzgi.

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt cưrceqrxkbi cưrceqrxkbi, nghiêaxhcng đmgfaxfofu nóirzgi: “Sao cóirzg thểfytn khôvtikng đmgfaztzkng ýyrzb, em khôvtikng biếjxylt ôvtikng chủlwed củlweda em làqpga ai sao?”

“???” Trong mắirzgt Thiêaxhcn Nhu tràqpgan đmgfaxfofy vẻstwbaxhc hoặduhxc. 

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt lắirzgc lắirzgc đmgfaxfofu, đmgfaltoang dậqpgay sửkcnoa sang lạotcmi bìcgosnh thuốkcnoc đmgfaang treo ngưrceqpxhlc mộshqpt chúbezkt, nụyrzbrceqrxkbi yếjxylu ớdbtet ởfzfq trêaxhcn môvtiki: “Lạotcmc Phàqpgam Vũakjt khôvtikng dáqymkm tùqficy tiệkrkon sa thảkuhci em, bằhgxxng khôvtikng anh rểfytn củlweda em sẽkcno khôvtikng tha cho anh ấbplzy, vìcgos vậqpgay em cứltoaaxhcn tâwhwom màqpga chữpmxma trịnwbu!”

Thiêaxhcn Nhu chợpxhlt bừwmqkng tỉohqznh, thếjxyl mớdbtei biếjxylt, thìcgos ra mìcgosnh đmgfaang côvtikng táqymkc ởfzfqvtikng ty con củlweda Lạotcmc Phàqpgam Vũakjt.

Thếjxyl nhưrceqng đmgfaếjxyln bâwhwoy giờrxkbvtik mớdbtei biếjxylt đmgfaưrceqpxhlc.

Ngưrceqrxkbi đmgfaàqpgan ôvtikng đmgfashqpc miệkrkong kia……

Thiêaxhcn Nhu cắirzgn môvtiki, nhớdbte tớdbtei mấbplzy lầxfofn đmgfakcnoi thoạotcmi cùqficng anh, nghĩrerv lạotcmi anh chíwmqknh làqpga ôvtikng chủlwed củlweda mìcgosnh, tâwhwom tìcgosnh chợpxhlt trởfzfqaxhcn quỷbezk dịnwbu……


*****

Biệkrkot thưrceq Nam Cung.

vtikn lễiigu long trọduhxng kếjxylt thúbezkc qua loa, Nam Cung Dạotcm Hi lầxfofm bầxfofm hồztzki lâwhwou, chứltoang tỏotcm thựohqzc rốkcnoi rắirzgm.

“Anh, nếjxylu khôvtikng anh tổjvvc chứltoac lạotcmi mộshqpt lầxfofn đmgfai, em sẽkcno thiếjxylt kếjxyl giúbezkp anh, đmgfaãqymki tiệkrkoc ởfzfq ngay trong biệkrkot thựohqz củlweda chúbezkng ta, em bảkuhco đmgfakuhcm lộshqpng lẫmgfay đmgfashqpc lạotcm, tuyệkrkot đmgfakcnoi khôvtikng đmgfayrzbng hàqpgang!” Trêaxhcn bàqpgan cơakjtm, côvtik giơakjtrerva hùqficng hồztzkn nóirzgi.

“Trưrceqdbtec tiêaxhcn nóirzgi thàqpganh ngữpmxm cho đmgfaúbezkng rồztzki hãqymky nóirzgi đmgfaếjxyln chuyệkrkon giúbezkp anh thiếjxylt kếjxyl,” Áikkmnh mắirzgt củlweda Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn loétppt loétppt, cong cong môvtiki nóirzgi: “Thậqpgat ra anh thìcgos khôvtikng sao, nhưrceqng nếjxylu nhưrceq chịnwbuwhwou củlweda côvtik khôvtikng hàqpgai lòlzzung, côvtik nhấbplzt đmgfanwbunh phảkuhci chếjxylt.”

Nam Cung Dạotcm Hi sặduhxc mộshqpt ngụyrzbm canh ởfzfq trong cổjvvc họduhxng.

Xoay đmgfaxfofu nhìcgosn hai đmgfaltoaa bétppt đmgfaang cưrceqrxkbi trộshqpm, côvtik nhíwmqku màqpgay: “Em nóirzgi sai thàqpganh ngữpmxm?”

Bạotcmn nhỏotcm Trìcgosnh Lan Y vôvtik tộshqpi nóirzgi: “Con khôvtikng biếjxylt nha, mẹxybpirzgi sai chỗnanzqpgao?”

Tiểfytnu Ảxpvnnh đmgfajvvc mồztzkvtiki, cầxfofm lấbplzy cáqymki mũakjtrcequihmi trai bêaxhcn cạotcmnh bàqpgan đmgfashqpi lêaxhcn đmgfaxfofu, cậqpgau bétppt cựohqz tuyệkrkot giảkuhci thíwmqkch!

Nam Cung Dạotcm Hi chétpptp chétpptp miệkrkong: “Theo em thấbplzy, hôvtikm nay thàqpganh côvtikng nhấbplzt trong hôvtikn lễiigu chíwmqknh làqpga hoa đmgfaztzkng, anh xem, Y Y nhàqpga chúbezkng ta chíwmqknh làqpga mộshqpt mỹvtik nhâwhwon nhíwmqk bạotcmi hoạotcmi, tưrceqơakjtng lai khẳrervng đmgfanwbunh sẽkcnoirzg rấbplzt nhiềehvvu ngưrceqrxkbi theo đmgfauổjvvci, đmgfaưrceqơakjtng nhiêaxhcn, Tiểfytnu Ảxpvnnh nhàqpga anh chịnwbuakjtng làqpga mộshqpt soáqymki ca!” 

Tiểfytnu Ảxpvnnh sờrxkb sờrxkb cằhgxxm: “Con cảkuhcm thấbplzy con làqpga mộshqpt bảkuhco bảkuhco may mắirzgn nhấbplzt xưrceqa nay, côvtik, côvtikirzgi trêaxhcn thếjxyl giớdbtei cóirzg bao nhiêaxhcu bảkuhco bảkuhco cóirzg thểfytn chứltoang kiếjxyln daddy cùqficng mommy củlweda mìcgosnh kếjxylt hôvtikn, lạotcmi còlzzun đmgfaưrceqpxhlc làqpgam hoa đmgfaztzkng trong hôvtikn lễiigu nữpmxma?”

“Khôvtikng nhiềehvvu lắirzgm.” Nam Cung Dạotcm Hi ngẫmgfam nghĩrerv, khẳrervng đmgfanwbunh nóirzgi.

“Đdouuúbezkng! Cho nêaxhcn bảkuhco bảkuhco trong bụyrzbng củlweda mẹxybp khôvtikng cóirzg may mắirzgn nhưrceq vậqpgay nha ~~~” Tiểfytnu Ảxpvnnh rấbplzt cóirzg cảkuhcm giáqymkc vềehvv sựohqz ưrcequ việkrkot nhìcgosn chằhgxxm chằhgxxm cáqymki bụyrzbng phồztzkng lêaxhcn củlweda Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt, ngẫmgfam nghĩrerv, chờrxkb sau khi nhóirzgc con kia sinh ra sẽkcno khoe vớdbtei bétppt nhưrceq thếjxylqpgao.


Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt cưrceqrxkbi xoa bóirzgp mặduhxt cậqpgau bétppt: “Đdouuúbezkng, bétppt ngoan, ăajxin cơakjtm cho giỏotcmi.”

“Mẹxybp, hôvtikm nay mẹxybpirzg đmgfai thăajxim dìcgos úbezkt màqpga, dìcgos úbezkt thếjxylqpgao rồztzki? Vềehvv sau vẫmgfan sẽkcno xinh đmgfaxybpp sao?”

“Sẽkcno,” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt gắirzgp đmgfaztzk ăajxin cho con trai, hy vọduhxng lấbplzp kíwmqkn miệkrkong cậqpgau bétppt: “Vềehvv sau dìcgos úbezkt sẽkcnoqpgang xinh đmgfaxybpp, biếjxylt chưrceqa?”

“Woa……” Tiểfytnu Ảxpvnnh bắirzgt đmgfaxfofu tòlzzulzzuqpgarceqfzfqng tưrceqpxhlng, vìcgos sao mặduhxt bịnwbu bỏotcmng sau đmgfaóirzg lạotcmi trởfzfqaxhcn càqpgang thêaxhcm xinh đmgfaxybpp hơakjtn.

Nam Cung Dạotcm Hi gắirzgp đmgfaztzk ăajxin, mắirzgt liếjxylc qua liếjxylc lạotcmi nóirzgi: “Anh, cóirzg muốkcnon biếjxylt La Tìcgosnh Uyểfytnn đmgfaãqymk thếjxylqpgao hay khôvtikng? Hiệkrkon giờrxkb, chúbezkng ta cóirzg hai con đmgfaưrceqrxkbng, mộshqpt làqpga đmgfai con đmgfaưrceqrxkbng đmgfaltoang đmgfairzgn, dựohqza theo tộshqpi cốkcno ýyrzbwhwoy thưrceqơakjtng tíwmqkch pháqymkn côvtik ta mưrceqrxkbi năajxim táqymkm năajxim, chờrxkbvtik ta thàqpganh bàqpgavtik giàqpga ra tùqfic lạotcmi tiếjxylp tụyrzbc tai họduhxa ngưrceqrxkbi kháqymkc, thứltoa hai chíwmqknh làqpga đmgfai đmgfaưrceqrxkbng riêaxhcng, em quyếjxylt đmgfanwbunh hủlwedy dung côvtik ta, nétpptm côvtik ta qua Châwhwou Phi đmgfai theo dâwhwon chạotcmy nạotcmn qua cảkuhc đmgfarxkbi, làqpgam cho côvtik ta vĩrervnh viễiigun khôvtikng thểfytn gảkuhc chồztzkng, mọduhxi ngưrceqrxkbi thấbplzy thếjxylqpgao?”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt sợpxhl tớdbtei mứltoac khuôvtikn mặduhxt nhỏotcm trắirzgng bệkrkoch, thấbplzy Y Y cùqficng Tiểfytnu Ảxpvnnh đmgfaehvvu dừwmqkng lạotcmi khôvtikng ăajxin cơakjtm, chuyểfytnn áqymknh mắirzgt chờrxkbvtikirzgi chuyệkrkon, vộshqpi vàqpgang mởfzfq miệkrkong: “Dạotcm Hi, côvtik đmgfawmqkng dọduhxa mấbplzy đmgfaltoaa nhỏotcm.”

“Em khôvtikng cóirzg,” Nam Cung Dạotcm Hi buôvtikng đmgfaũakjta: “Em đmgfaang dạotcmy bảkuhco bảkuhco yêaxhcu ghétpptt rõwmqkqpgang, khụyrzb, Y Y, nghe thấbplzy khôvtikng? Đdouukcnoi đmgfaãqymki nhâwhwon từwmqk vớdbtei kẻstwb đmgfanwbuch chíwmqknh làqpgaqpgan nhẫmgfan vớdbtei chíwmqknh mìcgosnh, đmgfakcnoi vớdbtei loạotcmi ngưrceqrxkbi xấbplzu nàqpgay, nêaxhcn làqpgam cho côvtik ta xuốkcnong mưrceqrxkbi táqymkm tầxfofng đmgfanwbua ngụyrzbc vĩrervnh viễiigun khôvtikng thểfytn xoay ngưrceqrxkbi, bằhgxxng khôvtikng, sau khi côvtik ta xoay ngưrceqrxkbi khôvtikng chừwmqkng lạotcmi nhàqpgao tớdbtei cắirzgn ngưrceqpxhlc lạotcmi con mộshqpt ngụyrzbm! Chịnwbuwhwou, mùqfici vịnwbu đmgfaau khổjvvc loạotcmi nàqpgay chịnwbu nếjxylm trảkuhci còlzzun thiếjxylu àqpga?”

“Côvtik ta thậqpgat sựohqz rấbplzt quáqymk đmgfaáqymkng, nhưrceqng chúbezkng ta cũakjtng khôvtikng nêaxhcn đmgfai đmgfaưrceqrxkbng riêaxhcng gìcgos đmgfaóirzg, trựohqzc tiếjxylp đmgfafytn pháqymkp luậqpgat chếjxylqpgai côvtik ta làqpga đmgfaưrceqpxhlc,” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt thởfzfqqpgai nóirzgi, kỳxwsf thậqpgat khôvtikng phảkuhci côvtik khôvtikng muốkcnon dựohqza theo phưrceqơakjtng pháqymkp củlweda mìcgosnh đmgfafytn giảkuhci quyếjxylt, chỉohqzqpga sợpxhl thủlwed đmgfaoạotcmn củlweda Dạotcm Hi quáqymk đmgfaáqymkng, làqpgam cho Ầfzfqm ĩrerv lớdbten chuyệkrkon thìcgos khôvtikng tốkcnot: “Côvtik khôvtikng đmgfaưrceqpxhlc làqpgam rốkcnoi loạotcmn thêaxhcm, cóirzg nghe khôvtikng?”

“Ha…… Hiệkrkon tạotcmi pháqymkp luậqpgat rấbplzt hoàqpgan thiệkrkon sao? Rấbplzt côvtikng bằhgxxng sao?” Nam Cung Dạotcm Hi cưrceqrxkbi lạotcmnh: “Tham quan nhậqpgan hốkcnoi lộshqp mấbplzy trăajxim triệkrkou chỉohqz nhậqpgan hìcgosnh phạotcmt cóirzg mấbplzy năajxim, còlzzun nôvtikng dâwhwon hay côvtikng nhâwhwon nàqpgao khôvtikng cẩqpgan thậqpgan chi dưrceqqpgai triệkrkou từwmqk ngâwhwon hàqpgang liềehvvn bịnwbu pháqymkn khôvtikng hẹxybpn ngàqpgay vềehvv, em nghe nóirzgi La Mâwhwon Thàqpganh cóirzg bạotcmn làqpgam việkrkoc ởfzfq toàqpga áqymkn, ba, cóirzg phảkuhci vậqpgay khôvtikng? Em khôvtikng muốkcnon lạotcmi đmgfafytn cho bọduhxn họduhx lợpxhli dụyrzbng sơakjt hởfzfq chuồztzkn mấbplzt.”

Nam Cung Ngạotcmo đmgfaang dỗnanz cháqymku cưrceqng ăajxin cơakjtm, cũakjtng chăajxim chúbezk nhìcgosn ngưrceqrxkbi cảkuhc nhàqpga hoàqpga thuậqpgan vui vẻstwbirzgi chuyệkrkon, trong lòlzzung ấbplzm áqymkp, chợpxhlt nghe con gáqymki hỏotcmi chuyệkrkon, thuậqpgan miệkrkong “Àbplz” mộshqpt tiếjxylng: “Đdouuúbezkng làqpgairzg chuyệkrkon nhưrceq vậqpgay.”

“Anh nghe đmgfai!” Nam Cung Dạotcm Hi nhíwmqku màqpgay nóirzgi.

Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn cầxfofm lấbplzy giấbplzy ăajxin, nhàqpgan nhạotcmt nóirzgi: “Chuyệkrkon nàqpgay ăajxin cơakjtm xong lạotcmi nóirzgi, Dạotcm Hi, đmgfawmqkng náqymko loạotcmn.”

Nam Cung Dạotcm Hi còlzzun chưrceqa đmgfaãqymk thèakjtm, mong muốkcnon cóirzg ngay kếjxylt quảkuhc, chẳrervng qua nhìcgosn sắirzgc mặduhxt hai ngưrceqrxkbi kia liềehvvn hiểfytnu ra, hiệkrkon giờrxkb, rõwmqkqpgang làqpga ôvtikng cụyrzb đmgfaãqymk mặduhxc kệkrko mọduhxi chuyệkrkon, nhưrceqng chuyệkrkon nàqpgay làqpga khôvtikng thểfytn thưrceqơakjtng lưrceqpxhlng ởfzfq đmgfaâwhwoy, chỉohqzirzg thểfytntpptn lúbezkc giảkuhci quyếjxylt.


Nam Cung Dạotcm Hi nhấbplzp miệkrkong cưrceqrxkbi rộshqpaxhcn, hai ngưrceqrxkbi kia, kỳxwsf thậqpgat phúbezkc hắirzgc hơakjtn hếjxylt so vớdbtei ai kháqymkc!

*****

qpgan đmgfaêaxhcm buôvtikng xuốkcnong.

Nam Cung Dạotcm Hi trộshqpm đmgfai lêaxhcn lầxfofu tìcgosm Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt.

“Chịnwbuwhwou, chịnwbuirzgi đmgfai, muốkcnon em làqpgam nhưrceq thếjxylqpgao? Em cóirzg rấbplzt nhiềehvvu biệkrkon pháqymkp khiếjxyln côvtik ta sốkcnong khôvtikng bằhgxxng chếjxylt!”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt đmgfaãqymk tắirzgm xong, ngồztzki ởfzfq đmgfaxfofu giưrceqrxkbng nhẹxybp nhàqpgang dựohqza vàqpgao gốkcnoi ôvtikm xem tạotcmp chíwmqk, suy nghĩrerv mộshqpt hồztzki, nhớdbte lạotcmi hôvtikm nay ởfzfq bệkrkonh việkrkon, nhìcgosn dáqymkng vẻstwb củlweda Thiêaxhcn Nhu, trong lòlzzung cóirzg chúbezkt lạotcmnh lẽkcnoo, trựohqzc tiếjxylp hỏotcmi: “Đdouujvvci lạotcmi làqpgavtik thìcgos sao? Côvtik sẽkcnoqpgam thếjxylqpgao?”

“Anh trai em luôvtikn nóirzgi em càqpgan quấbplzy, kỳxwsf thậqpgat em khôvtikng hềehvvqpgan quấbplzy mộshqpt chúbezkt nàqpgao,” Nam Cung Dạotcm Hi nghiêaxhcm mặduhxt nóirzgi: “Đdouujvvci lạotcmi làqpga em, em sẽkcno đmgfaáqymkp trảkuhc tấbplzt cảkuhc nhữpmxmng chuyệkrkon xấbplzu màqpgavtik đmgfaãqymkqpgam lạotcmi cho côvtik ta! Anh trai em khôvtikng nóirzgi khôvtikng rằhgxxng, nhưrceqng chỉohqz mộshqpt chiêaxhcu làqpga đmgfaãqymkqpgam cho nhàqpga họduhx La sụyrzbp đmgfajvvc, côvtik ta lạotcmi còlzzun khôvtikng biếjxylt hốkcnoi cảkuhci, em sẽkcno đmgfafytnvtik ta trảkuhci qua nhữpmxmng gìcgosqpga Thiêaxhcn Nhu đmgfaang phảkuhci gáqymknh chịnwbuu, luôvtikn cảkuhc nhữpmxmng gìcgos chúbezkng ta đmgfaãqymk từwmqkng gáqymknh chịnwbuu cũakjtng phảkuhci đmgfafytnvtik ta trảkuhci qua mộshqpt lầxfofn! Em khôvtikng thiệkrkon lưrceqơakjtng nhưrceq chịnwbu, em chíwmqknh làqpgairzg thùqfic phảkuhci báqymko!”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt ngơakjt ngẩqpgan nghe xong, tiếjxylp tụyrzbc lậqpgat tạotcmp chíwmqk: “Vậqpgay theo suy nghĩrerv củlweda côvtikqpgaqpgam, chịnwbu bảkuhco đmgfakuhcm khôvtikng nóirzgi cho anh côvtik biếjxylt.”

“Thậqpgat khôvtikng?” Nam Cung Dạotcm Hi vui vẻstwb: “Chịnwbuwhwou, ngoétppto tay!”

Chỉohqz cầxfofn khôvtikng cóirzg anh trai ngăajxin trởfzfq, đmgfawmqkng nóirzgi muốkcnon chỉohqznh chếjxylt mộshqpt ngưrceqrxkbi, cho dùqficvtikqymko loạotcmn đmgfaếjxyln long trờrxkbi lởfzfq đmgfabplzt, cũakjtng khôvtikng ai quảkuhcn đmgfaưrceqpxhlc.

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt vưrceqơakjtn ngóirzgn úbezkt câwhwou lấbplzy ngóirzgn tay củlweda côvtik, nâwhwong đmgfaôvtiki mắirzgt lêaxhcn, nóirzgi thêaxhcm mộshqpt câwhwou: “Giúbezkp chịnwbuwmqknh luôvtikn phầxfofn kia củlweda Tiểfytnu Ảxpvnnh, chọduhxc tớdbtei chịnwbu khôvtikng sao, nhưrceqng chọduhxc tớdbtei bảkuhco bảkuhco củlweda chịnwbu thìcgos chíwmqknh làqpga tộshqpi áqymkc tàqpgay trờrxkbi.”

“Ha ha……” Nam Cung Dạotcm Hi cưrceqrxkbi rộshqpaxhcn: “Khôvtikng thàqpganh vấbplzn đmgfaehvv!”

Hai ngưrceqrxkbi đmgfaang nóirzgi chuyệkrkon, cửkcnoa phòlzzung tắirzgm chợpxhlt mởfzfq ra.

Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn chỉohqz mặduhxc áqymko choàqpgang tắirzgm dàqpgai, đmgfaôvtiki mắirzgt đmgfaen sáqymkng chóirzgi, tóirzgc còlzzun nhỏotcmrceqdbtec, cong cong môvtiki nóirzgi: “Tốkcnoi khuya côvtiklzzun chạotcmy lêaxhcn đmgfaâwhwoy làqpgam gìcgos? Y Y ngủlwed rồztzki?”

“Vẫmgfan chưrceqa!” Nam Cung Dạotcm Hi nhảkuhcy dựohqzng đmgfaltoang lêaxhcn: “Em tìcgosm chịnwbuwhwou ôvtikn chuyệkrkon khôvtikng đmgfaưrceqpxhlc àqpga! Nhìcgosn bộshqpqymkng gấbplzp gáqymkp củlweda anh kìcgosa, em khôvtikng quấbplzy rầxfofy nữpmxma, em đmgfai ngay đmgfaâwhwoy, ngủlwed ngon, tâwhwon hôvtikn vui vẻstwb!”

irzgi xong, côvtikrcequ loáqymkt chạotcmy ra ngoàqpgai, còlzzun giúbezkp bọduhxn họduhx đmgfaóirzgng kỹvtik cửkcnoa.

“Mớdbtei vừwmqka nóirzgi cáqymki gìcgos, cưrceqrxkbi giốkcnong nhưrceq ăajxin trộshqpm vậqpgay?” Đdouuôvtiki mắirzgt củlweda Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn đmgfaxfofy mịnwbu hoặduhxc, cúbezki ngưrceqrxkbi xuốkcnong nhẹxybp nhàqpgang vuốkcnot ve khuôvtikn mặduhxt nhỏotcm nhắirzgn củlweda côvtik: “Ởnwbu trong phòlzzung tắirzgm anh còlzzun nghe đmgfaưrceqpxhlc.”

“Khẳrervng đmgfanwbunh làqpga phảkuhci létpptn lúbezkc nhưrceq trộshqpm, bọduhxn em đmgfaang thưrceqơakjtng lưrceqpxhlng làqpgam chuyệkrkon xấbplzu nhưrceq thếjxylqpgao, đmgfafytn anh nghe đmgfaưrceqpxhlc làqpga thảkuhcm.” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt nétpptn cưrceqrxkbi, nghiêaxhcm túbezkc nóirzgi.

“Phảkuhci khôvtikng? Làqpgam chuyệkrkon xấbplzu gìcgos, nóirzgi anh nghe thửkcno!” Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn nheo mắirzgt, chặduhxn ngang ôvtikm côvtik từwmqk đmgfaxfofu giưrceqrxkbng chuyểfytnn tớdbtei giữpmxma giưrceqrxkbng, ngóirzgn tay thon dàqpgai túbezkm mởfzfqwhwoy áqymko ngủlwed củlweda côvtik, áqymkp ngưrceqrxkbi muốkcnon đmgfaèakjtaxhcn.

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt trốkcnon tráqymknh hơakjti thởfzfqirzgng nhưrceq lửkcnoa củlweda anh, cưrceqrxkbi nóirzgi: “Em khôvtikng nóirzgi cho anh biếjxylt, khôvtikng nóirzgi cho anh biếjxylt!”

Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn vuốkcnot ve cáqymki bụyrzbng càqpgang ngàqpgay càqpgang nhôvtikaxhcn rõwmqkqpgang củlweda côvtik, nheo đmgfaôvtiki mắirzgt hàqpgam chứltoaa nụyrzbrceqrxkbi uy hiếjxylp: “Làqpgam chuyệkrkon xấbplzu, em khôvtikng sợpxhl dạotcmy hưrceq bảkuhco bảkuhco trong bụyrzbng àqpga, mẹxybp con bétppt khôvtikng thàqpganh thậqpgat, nhấbplzt đmgfanwbunh làqpga ba nóirzg mỗnanzi ngàqpgay đmgfaehvvu lo lắirzgng đmgfaehvv phòlzzung, cẩqpgan thậqpgan che chởfzfqvtikbplzy sợpxhlvtikbplzy bịnwbu thưrceqơakjtng, nhưrceqng lạotcmi muốkcnon dạotcmy dỗnanzvtikbplzy mộshqpt trậqpgan!”

irzgi xong, ngóirzgn tay thon dàqpgai xẹxybpt qua sưrceqrxkbn eo củlweda côvtik.

“A……” Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt vẫmgfan mẫmgfan cảkuhcm đmgfaếjxyln muốkcnon chếjxylt, mặduhxt đmgfaotcm tim đmgfaqpgap, bắirzgt lấbplzy ngóirzgn tay anh: “Đdouuwmqkng làqpgam em nhộshqpt, bảkuhco bảkuhco biếjxylt sẽkcno kháqymkng nghịnwbu.”

“Sao anh cóirzg thểfytn nỡuihm đmgfafytn bảkuhco bảkuhco kháqymkng nghịnwbu……” Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn cưrceqrxkbi nhạotcmt, bàqpgan tay vuốkcnot ve eo củlweda côvtik, nhẹxybp nhàqpgang xoa xoa đmgfai chuyểfytnn hưrceqdbteng vềehvv phíwmqka trưrceqdbtec, cúbezki đmgfaxfofu hôvtikn lêaxhcn môvtiki côvtik: “Anh muốkcnon em vui vẻstwblzzun khôvtikng kịnwbup……”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt cảkuhcm giáqymkc đmgfaưrceqpxhlc rõwmqkqpgang ýyrzb tứltoa củlweda anh, hôvtik hấbplzp côvtik rốkcnoi loạotcmn, dầxfofn dầxfofn cảkuhcm giáqymkc đmgfaưrceqpxhlc áqymko ngủlwed trêaxhcn ngưrceqrxkbi bịnwbu anh rúbezkt đmgfai, bàqpgan tay anh vuốkcnot ve bảkuhc vai trơakjtn bóirzgng củlweda côvtik, dưrceqrxkbng nhưrceq đmgfaang dọduhx tháqymkm kho báqymku quýyrzb giáqymk nhấbplzt bêaxhcn trong áqymko ngủlwed, cẩqpgan thậqpgan chạotcmm đmgfaếjxyln bầxfofu ngựohqzc củlweda côvtik, lạotcmi dùqficng cáqymknh môvtiki từwmqkng chúbezkt từwmqkng chúbezkt màqpgabezkng báqymki.

“Kìcgosnh Hiêaxhcn……” Trưrceqdbtec mắirzgt côvtikaxhc ly, tay khoanh lạotcmi cổjvvc củlweda anh, nứltoac nởfzfqaxhcu lêaxhcn.

“Anh đmgfaâwhwoy……” Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn cũakjtng cởfzfqi quầxfofn áqymko củlweda mìcgosnh ra, gắirzgt gao hôvtikn côvtik: “Đdouuwmqkng quêaxhcn hôvtikm nay làqpga đmgfaêaxhcm tâwhwon hôvtikn củlweda chúbezkng ta, bàqpgaqymk…… Em phảkuhci hoàqpgan thàqpganh nghĩrerva vụyrzb……”

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt trầxfofm thấbplzp ngâwhwom nga ra tiếjxylng, cóirzg thểfytn cảkuhcm giáqymkc đmgfaưrceqpxhlc sựohqz khuâwhwoy khoảkuhc to lớdbten trong thanh âwhwom kia, nhưrceqng cáqymki gìcgosakjtng khôvtikng làqpgam đmgfaưrceqpxhlc, chỉohqzirzg thểfytnlzzung chặduhxt cầxfofn cổjvvc củlweda anh, trầxfofm thấbplzp thởfzfq dốkcnoc.

“……Ưllzwm!” Nháqymky mắirzgt anh thìcgosnh lìcgosnh tiếjxyln vàqpgao, Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt cắirzgn môvtiki rêaxhcn rỉohqz, sựohqzirzgng bỏotcmng căajxing chặduhxt khiếjxyln cảkuhc ngưrceqrxkbi côvtik run rẩqpgay.

“Đdouuwmqkng sợpxhl, anh sẽkcno chậqpgam mộshqpt chúbezkt, sẽkcno khôvtikng thưrceqơakjtng tổjvvcn đmgfaếjxyln bảkuhco bảkuhco ……” Nam Cung Kìcgosnh Hiêaxhcn ôvtikn nhu dụyrzb dỗnanz, nhìcgosn da thịnwbut côvtik bởfzfqi vìcgos sựohqz khoáqymki cảkuhcm màqpga trởfzfqaxhcn phấbplzn hồztzkng, anh kíwmqkch đmgfashqpng hôvtikn lêaxhcn, dưrceqdbtei thâwhwon thong thảkuhcqpga luậqpgat đmgfashqpng cóirzg tiếjxylt tấbplzu.

“Bảkuhco bốkcnoi…… Anh yêaxhcu em……” Hơakjti thởfzfq anh nặduhxng nềehvv, trong sựohqzwmqkch tìcgosnh mãqymknh liệkrkot, nhịnwbun khôvtikng đmgfaưrceqpxhlc màqpga bộshqpc pháqymkt ra mộshqpt câwhwou nhưrceq vậqpgay, dáqymkn sáqymkt vàqpgao tai củlweda côvtik, nóirzgi lêaxhcn tiếjxylng lòlzzung cùqficng côvtik.

Dụyrzb Thiêaxhcn Tuyếjxylt càqpgang lúbezkc càqpgang mêaxhc mang, cảkuhcm thụyrzb đmgfaưrceqpxhlc anh châwhwon thậqpgat tồztzkn tạotcmi trong thâwhwon thểfytn củlweda mìcgosnh, nghẹxybpn ngàqpgao mộshqpt tiếjxylng, co chặduhxt thâwhwon mìcgosnh.

vtikm nay, ởfzfqvtikn lễiigu tháqymknh khiếjxylt chóirzgi mắirzgt, từwmqk khoảkuhcnh khắirzgc anh đmgfaeo nhẫmgfan cưrceqdbtei lêaxhcn cho côvtik, nắirzgm lấbplzy đmgfaôvtiki bàqpgan tay củlweda côvtik, nhìcgosn vàqpgao đmgfaôvtiki mắirzgt côvtik, trầxfofm giọduhxng hứltoaa hẹxybpn mộshqpt câwhwou kia……

vtiki nguyệkrkon thưrceqơakjtng tiếjxylc côvtikbplzy, bảkuhco hộshqpvtikbplzy, yêaxhcu quýyrzbvtikbplzy, cho đmgfaếjxyln hơakjti thởfzfq cuốkcnoi cùqficng, cho đmgfaếjxyln lúbezkc chếjxylt mớdbtei thôvtiki……

Thanh âwhwom lờrxkbi thềehvvqpgang lúbezkc càqpgang lớdbten, sau cùqficng, tìcgosnh cảkuhcm dâwhwong tràqpgao mãqymknh liệkrkot, bốkcnoc cháqymky thàqpganh mộshqpt thếjxyl giớdbtei hạotcmnh phúbezkc hoàqpgan chỉohqznh.

……

……

Sắirzgc đmgfaxybpp, búbezkng tay đmgfaãqymk suy tàqpgan, tuổjvvci trẻstwb, chỉohqz huy hoàqpgang thoáqymkng qua ——

vtiki chỉohqz muốkcnon ởfzfq nhữpmxmng năajxim tháqymkng tuổjvvci trẻstwb, đmgfaưrceqpxhlc nửkcnoa kia củlweda mìcgosnh nhanh chóirzgng tìcgosm thấbplzy, cẩqpgan thậqpgan bảkuhco hộshqp.

Khôvtikng đmgfafytnvtiki kinh sợpxhl, khôvtikng đmgfafytnvtiki khổjvvc sởfzfq, khôvtikng đmgfafytnvtiki khôvtikng nơakjti dựohqza vàqpgao, khôvtikng đmgfafytnvtiki lưrcequ lạotcmc đmgfaxfofu đmgfaưrceqrxkbng xóirzg chợpxhl.

Kếjxylt thúbezkc chíwmqknh truyệkrkon.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.