Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 339 : Đại kết cục

    trước sau   
Trong phòmysmng bệwuhznh, Thiêrjkcn Nhu nỗbssa lựhzuvc mởttuz to mắfykot, cốxzra phâzxxpn rõvzgm sựhzuv vậqikit trưyuilciqqc mắfykot.

“Tiểttuzu Nhu……” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt vộwvjti vàamrxng bưyuilciqqc tớciqqi, nhẹttuz giọypryng gọypryi côuiop.

Nửutqla bêrjkcn mặrdxyt củpeaaa Thiêrjkcn Nhu bịxtnorfbing gạzlbnt bao lạzlbni, lôuiopng mi mắfykot trázxxpi nhẹttuz nhàamrxng run run ởttuz trêrjkcn bărfbing gạzlbnt, rốxzrat cuộwvjtc cũaxcfng cótbwm thểttuz thấrjkcy rõvzgmzxxpng vẻqggv củpeaaa chịxtnomcrdnh: “Chịxtno……”

“Tiểttuzu Nhu, em thấrjkcy sao rồnyjhi? Còmysmn đvjamau khôuiopng?” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt cầcswcm lấrjkcy bàamrxn tay nhỏdrmg lạzlbnnh lẽqggvo củpeaaa côuiop.

Thiêrjkcn Nhu lắfykoc đvjamcswcu: “Khôuiopng đvjamau, chịxtno, em khôuiopng sao.”

“Tiểttuzu Nhu……” Hốxzrac mắfykot củpeaaa Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt đvjamãtbwm ưyuilơuhcnn ưyuilciqqt: “Sao em ngốxzrac nhưyuil vậqikiy, em lạzlbni khôuiopng biếjkatt đvjamótbwmamrxzxxpi gìmcrd, nghĩesrh sao màamrxuiopng đvjamếjkatn chắfykon cho chịxtno? Em khôuiopng nghĩesrh tớciqqi hậqikiu quảzjps sao?”


Thiêrjkcn Nhu lẳexbnng lặrdxyng nằnkojm, lặrdxyng lẽqggv cầcswcm ngưyuilnkojc lạzlbni tay côuiop, nhìmcrdn chărfbim chúuiop trầcswcn nhàamrx, thếjkat nhưyuilng nhẹttuz nhàamrxng cưyuilciqqi rộwvjtrjkcn, nụkkhtyuilciqqi tưyuilơuhcni rótbwmi màamrx trong sázxxpng đvjamơuhcnn thuầcswcn, bêrjkcn trong lạzlbni lộwvjt ra nhàamrxn nhạzlbnt ưyuilu thưyuilơuhcnng, nhưyuilng nhiềamrxu hơuhcnn lạzlbni làamrx sựhzuv vui vẻqggv.

“Chịxtno, chịxtno biếjkatt hiệwuhzn giờciqq em nhớciqq tớciqqi cázxxpi gìmcrd khôuiopng?” Thiêrjkcn Nhu chậqikim rãtbwmi nótbwmi, ázxxpnh mắfykot trong trẻqggvo lậqikip loènyjr hồnyjhi ứxggsc, nhẹttuz nhàamrxng nhỏdrmg giọypryng nótbwmi: “Em nhớciqq lạzlbni 5 nărfbim trưyuilciqqc, từrdleyuilciqqi bốxzran tuổdirti cho đvjamếjkatn nărfbim mưyuilciqqi bảzjpsy tuổdirti, trong ba nărfbim đvjamótbwm, em vẫkuuln luôuiopn nằnkojm ởttuz trêrjkcn giưyuilciqqng bệwuhznh trong việwuhzn đvjamiềamrxu dưyuilopiang giốxzrang nhưyuil thếjkatamrxy, mỗbssai ngàamrxy tan tầcswcm sớciqqm, hay mỗbssai cuốxzrai tuầcswcn chịxtno đvjamamrxu sẽqggv đvjamếjkatn thărfbim em, ngồnyjhi ởttuzawhjp giưyuilciqqng nótbwmi chuyệwuhzn cùqggvng em.”

“Lúuiopc ấrjkcy đvjamôuiopi mắfykot em nhìmcrdn khôuiopng thấrjkcy, suốxzrat ba nărfbim ởttuz trong bótbwmng tốxzrai, em cũaxcfng từrdleng cho rằnkojng đvjamciqqi nàamrxy mìmcrdnh cứxggs nhưyuil vậqikiy màamrxamrxn phếjkat, em khôuiopng biếjkatt mìmcrdnh còmysmn cótbwm thểttuz kiêrjkcn trìmcrd bao lâzxxpu, em thưyuilciqqng hỏdrmgi bázxxpc sĩesrh, cótbwm phảzjpsi khôuiopng cótbwm em thìmcrd chịxtno sẽqggv sốxzrang tốxzrat hơuhcnn hay khôuiopng, chịxtno trẻqggv tuổdirti nhưyuil vậqikiy, ra ngoàamrxi đvjamciqqi khôuiopng dễyuilamrxng, phảzjpsi gázxxpnh vázxxpc cho em phíjxzu nằnkojm việwuhzn phíjxzu trịxtno liệwuhzu cao nhưyuil vậqikiy, còmysmn kiếjkatm tiềamrxn cho em phẫkuulu thuậqikit, còmysmn phảzjpsi chărfbim sótbwmc em……” 

“Chịxtno, khi ấrjkcy, nhấrjkct đvjamxtnonh chịxtno rấrjkct cựhzuvc khổdirt.”

tbwmi xong, Thiêrjkcn Nhu cưyuilciqqi ngọypryt ngàamrxo, nhìmcrdn côuiop, tiếjkatp tụkkhtc nótbwmi: “Nhưyuilng hiệwuhzn tạzlbni tốxzrat rồnyjhi, em đvjamãtbwmtbwm thểttuz nhìmcrdn thấrjkcy, cho dùqggv mặrdxyt bịxtno huỷqtca hoạzlbni, em cũaxcfng khôuiopng cảzjpsm thấrjkcy mìmcrdnh làamrx mộwvjtt ngưyuilciqqi tàamrxn phếjkat, chịxtno, em khôuiopng sao, em khôuiopng phảzjpsi lừrdlea chịxtno, em cảzjpsm thấrjkcy bảzjpsn thâzxxpn dũaxcfng cảzjpsm hơuhcnn rấrjkct nhiềamrxu so vớciqqi trưyuilciqqc kia, chịxtno, khôuiopng cầcswcn an ủpeaai em, cuộwvjtc đvjamciqqi củpeaaa em vốxzran đvjamãtbwm khôuiopng cótbwm khởttuzi đvjamiểttuzm tốxzrat, cho nêrjkcn đvjamiểttuzm cuốxzrai cũaxcfng nhấrjkct đvjamxtnonh làamrx khôuiopng xấrjkcu.”

“Tiểttuzu Nhu……” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt hoàamrxn toàamrxn khôuiopng nghĩesrh tớciqqi côuiop sẽqggv nhưyuil nghĩesrh nhưyuil vậqikiy.

“Chịxtno,” Thiêrjkcn Nhu siếjkatt chặrdxyt tay côuiop: “Tâzxxpn hôuiopn vui vẻqggv.”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt nótbwmi khôuiopng nêrjkcn lờciqqi, đvjamôuiopi mắfykot ngậqikip nưyuilciqqc mắfykot, từrdleng giọypryt từrdleng giọypryt rơuhcni xuốxzrang.

“Chịxtno, đvjamrdleng khótbwmc, anh rểttuz nhìmcrdn thấrjkcy sẽqggv đvjamau lòmysmng, em vẫkuuln còmysmn chưyuila tặrdxyng quàamrxyuilciqqi cho chịxtno……” Áqtcanh mắfykot Thiêrjkcn Nhu gian nan màamrx nhìmcrdn quanh phòmysmng mộwvjtt vòmysmng, dừrdleng ởttuz trêrjkcn tủpeaa đvjamcswcu giưyuilciqqng: “Chịxtno, ởttuz trong túuiopi lễyuil phụkkhtc củpeaaa em……”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt vộwvjti vàamrxng đvjamxggsng lêrjkcn, giúuiopp côuiopmcrdm.

Bộwvjt lễyuil phụkkhtc xinh xắfykon đvjamãtbwm bịxtno cházxxpy đvjamếjkatn khôuiopng còmysmn hìmcrdnh dạzlbnng, côuiopmcrdm kiếjkatm bêrjkcn trong túuiopi, chỉkkhtmcrdm đvjamưyuilnkojc mộwvjtt cázxxpi thẻqggv ngâzxxpn hàamrxng.

Thiêrjkcn Nhu cầcswcm lấrjkcy, mắfykot chărfbim chúuiop nhìmcrdn côuiop: “Thẻqggv tiềamrxn lưyuilơuhcnng củpeaaa em, chịxtno, bêrjkcn trong cótbwm tiềamrxn lưyuilơuhcnng tházxxpng đvjamcswcu tiêrjkcn em đvjami làamrxm.”

uiop thẹttuzn thùqggvng cưyuilciqqi cưyuilciqqi: “Khôuiopng nhiềamrxu tiềamrxn lắfykom, đvjamzxxpn chừrdleng mua khôuiopng đvjamưyuilnkojc cázxxpi gìmcrd, nhưyuilng em cũaxcfng khôuiopng xàamrxi loạzlbnn, chờciqq em khỏdrmge hơuhcnn chúuiopng ta cùqggvng nhau đvjami mua chúuiopt đvjamnyjh, dẫkuuln theo Tiểttuzu Ảdxrenh đvjami mộwvjt viêrjkcn Nam Sơuhcnn thărfbim ba mẹttuz, thuậqikin tiệwuhzn nótbwmi cho ba mẹttuz biếjkatt chịxtno đvjamãtbwm kếjkatt hôuiopn, chịxtno, đvjamưyuilnkojc khôuiopng?”


Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt rưyuilng rưyuilng gậqikit đvjamcswcu: “Đjxzuưyuilnkojc, nhưyuil thếjkatamrxo cũaxcfng đvjamamrxu đvjamưyuilnkojc.”

uiop nhớciqq tớciqqi lờciqqi Lạzlbnc Phàamrxm Vũaxcf dặrdxyn dòmysm, kéawhjo mềamrxn đvjamfykop cao lêrjkcn cho Tiểttuzu Nhu, nhẹttuz giọypryng nótbwmi: “Em nghỉkkht ngơuhcni đvjami, đvjamrdleng nótbwmi nhiềamrxu nhưyuil vậqikiy, trong thờciqqi gian nàamrxy em ởttuz đvjamâzxxpy trịxtno liệwuhzu cho tốxzrat, mặrdxyt củpeaaa em sẽqggv khôuiopng sao hếjkatt, biếjkatt chưyuila?”

Thiêrjkcn Nhu gậqikit gậqikit đvjamcswcu, theo bảzjpsn nărfbing màamrx duỗbssai tay chạzlbnm vàamrxo bărfbing gạzlbnt trêrjkcn mặrdxyt.

“Đjxzurdleng cótbwm sờciqq!” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt vộwvjti vàamrxng bắfykot lấrjkcy tay côuiop: “Coi chừrdleng bịxtno nhiễyuilm trùqggvng, vậqikiy thìmcrd em sẽqggv thậqikit sựhzuv biếjkatn thàamrxnh mặrdxyt mènyjro, trịxtno khôuiopng đvjamưyuilnkojc.”

“……” Lúuiopc nàamrxy Thiêrjkcn Nhu mớciqqi chậqikim rãtbwmi buôuiopng tay.

“Chịxtno, chịxtno đvjami côuiopng ty xin nghỉkkht giúuiopp em, em khôuiopng thểttuz tiếjkatp tụkkhtc đvjami làamrxm, nếjkatu nhưyuil bọypryn họypry khôuiopng đvjamnyjhng ýtbwm cho nghỉkkht bệwuhznh khôuiopng lưyuilơuhcnng, vậqikiy quêrjkcn đvjami.” Nhớciqq tớciqqi chuyệwuhzn nàamrxy, Thiêrjkcn Nhu cắfykon cắfykon môuiopi nótbwmi.

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt cưyuilciqqi cưyuilciqqi, nghiêrjkcng đvjamcswcu nótbwmi: “Sao cótbwm thểttuz khôuiopng đvjamnyjhng ýtbwm, em khôuiopng biếjkatt ôuiopng chủpeaa củpeaaa em làamrx ai sao?”

“???” Trong mắfykot Thiêrjkcn Nhu tràamrxn đvjamcswcy vẻqggvrjkc hoặrdxyc. 

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt lắfykoc lắfykoc đvjamcswcu, đvjamxggsng dậqikiy sửutqla sang lạzlbni bìmcrdnh thuốxzrac đvjamang treo ngưyuilnkojc mộwvjtt chúuiopt, nụkkhtyuilciqqi yếjkatu ớciqqt ởttuz trêrjkcn môuiopi: “Lạzlbnc Phàamrxm Vũaxcf khôuiopng dázxxpm tùqggvy tiệwuhzn sa thảzjpsi em, bằnkojng khôuiopng anh rểttuz củpeaaa em sẽqggv khôuiopng tha cho anh ấrjkcy, vìmcrd vậqikiy em cứxggsrjkcn tâzxxpm màamrx chữfwela trịxtno!”

Thiêrjkcn Nhu chợnkojt bừrdleng tỉkkhtnh, thếjkat mớciqqi biếjkatt, thìmcrd ra mìmcrdnh đvjamang côuiopng tázxxpc ởttuzuiopng ty con củpeaaa Lạzlbnc Phàamrxm Vũaxcf.

Thếjkat nhưyuilng đvjamếjkatn bâzxxpy giờciqquiop mớciqqi biếjkatt đvjamưyuilnkojc.

Ngưyuilciqqi đvjamàamrxn ôuiopng đvjamwvjtc miệwuhzng kia……

Thiêrjkcn Nhu cắfykon môuiopi, nhớciqq tớciqqi mấrjkcy lầcswcn đvjamxzrai thoạzlbni cùqggvng anh, nghĩesrh lạzlbni anh chíjxzunh làamrx ôuiopng chủpeaa củpeaaa mìmcrdnh, tâzxxpm tìmcrdnh chợnkojt trởttuzrjkcn quỷqtca dịxtno……


*****

Biệwuhzt thưyuil Nam Cung.

uiopn lễyuil long trọypryng kếjkatt thúuiopc qua loa, Nam Cung Dạzlbn Hi lầcswcm bầcswcm hồnyjhi lâzxxpu, chứxggsng tỏdrmg thựhzuvc rốxzrai rắfykom.

“Anh, nếjkatu khôuiopng anh tổdirt chứxggsc lạzlbni mộwvjtt lầcswcn đvjami, em sẽqggv thiếjkatt kếjkat giúuiopp anh, đvjamãtbwmi tiệwuhzc ởttuz ngay trong biệwuhzt thựhzuv củpeaaa chúuiopng ta, em bảzjpso đvjamzjpsm lộwvjtng lẫkuuly đvjamwvjtc lạzlbn, tuyệwuhzt đvjamxzrai khôuiopng đvjamkkhtng hàamrxng!” Trêrjkcn bàamrxn cơuhcnm, côuiop giơuhcnesrha hùqggvng hồnyjhn nótbwmi.

“Trưyuilciqqc tiêrjkcn nótbwmi thàamrxnh ngữfwel cho đvjamúuiopng rồnyjhi hãtbwmy nótbwmi đvjamếjkatn chuyệwuhzn giúuiopp anh thiếjkatt kếjkat,” Áqtcanh mắfykot củpeaaa Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn loéawhj loéawhj, cong cong môuiopi nótbwmi: “Thậqikit ra anh thìmcrd khôuiopng sao, nhưyuilng nếjkatu nhưyuil chịxtnozxxpu củpeaaa côuiop khôuiopng hàamrxi lòmysmng, côuiop nhấrjkct đvjamxtnonh phảzjpsi chếjkatt.”

Nam Cung Dạzlbn Hi sặrdxyc mộwvjtt ngụkkhtm canh ởttuz trong cổdirt họypryng.

Xoay đvjamcswcu nhìmcrdn hai đvjamxggsa béawhj đvjamang cưyuilciqqi trộwvjtm, côuiop nhíjxzuu màamrxy: “Em nótbwmi sai thàamrxnh ngữfwel?”

Bạzlbnn nhỏdrmg Trìmcrdnh Lan Y vôuiop tộwvjti nótbwmi: “Con khôuiopng biếjkatt nha, mẹttuztbwmi sai chỗbssaamrxo?”

Tiểttuzu Ảdxrenh đvjamdirt mồnyjhuiopi, cầcswcm lấrjkcy cázxxpi mũaxcfyuilopiai trai bêrjkcn cạzlbnnh bàamrxn đvjamwvjti lêrjkcn đvjamcswcu, cậqikiu béawhj cựhzuv tuyệwuhzt giảzjpsi thíjxzuch!

Nam Cung Dạzlbn Hi chéawhjp chéawhjp miệwuhzng: “Theo em thấrjkcy, hôuiopm nay thàamrxnh côuiopng nhấrjkct trong hôuiopn lễyuil chíjxzunh làamrx hoa đvjamnyjhng, anh xem, Y Y nhàamrx chúuiopng ta chíjxzunh làamrx mộwvjtt mỹnyjh nhâzxxpn nhíjxzu bạzlbni hoạzlbni, tưyuilơuhcnng lai khẳexbnng đvjamxtnonh sẽqggvtbwm rấrjkct nhiềamrxu ngưyuilciqqi theo đvjamuổdirti, đvjamưyuilơuhcnng nhiêrjkcn, Tiểttuzu Ảdxrenh nhàamrx anh chịxtnoaxcfng làamrx mộwvjtt soázxxpi ca!” 

Tiểttuzu Ảdxrenh sờciqq sờciqq cằnkojm: “Con cảzjpsm thấrjkcy con làamrx mộwvjtt bảzjpso bảzjpso may mắfykon nhấrjkct xưyuila nay, côuiop, côuioptbwmi trêrjkcn thếjkat giớciqqi cótbwm bao nhiêrjkcu bảzjpso bảzjpso cótbwm thểttuz chứxggsng kiếjkatn daddy cùqggvng mommy củpeaaa mìmcrdnh kếjkatt hôuiopn, lạzlbni còmysmn đvjamưyuilnkojc làamrxm hoa đvjamnyjhng trong hôuiopn lễyuil nữfwela?”

“Khôuiopng nhiềamrxu lắfykom.” Nam Cung Dạzlbn Hi ngẫkuulm nghĩesrh, khẳexbnng đvjamxtnonh nótbwmi.

“Đjxzuúuiopng! Cho nêrjkcn bảzjpso bảzjpso trong bụkkhtng củpeaaa mẹttuz khôuiopng cótbwm may mắfykon nhưyuil vậqikiy nha ~~~” Tiểttuzu Ảdxrenh rấrjkct cótbwm cảzjpsm giázxxpc vềamrx sựhzuv ưyuilu việwuhzt nhìmcrdn chằnkojm chằnkojm cázxxpi bụkkhtng phồnyjhng lêrjkcn củpeaaa Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt, ngẫkuulm nghĩesrh, chờciqq sau khi nhótbwmc con kia sinh ra sẽqggv khoe vớciqqi béawhj nhưyuil thếjkatamrxo.


Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt cưyuilciqqi xoa bótbwmp mặrdxyt cậqikiu béawhj: “Đjxzuúuiopng, béawhj ngoan, ărfbin cơuhcnm cho giỏdrmgi.”

“Mẹttuz, hôuiopm nay mẹttuztbwm đvjami thărfbim dìmcrd úuiopt màamrx, dìmcrd úuiopt thếjkatamrxo rồnyjhi? Vềamrx sau vẫkuuln sẽqggv xinh đvjamttuzp sao?”

“Sẽqggv,” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt gắfykop đvjamnyjh ărfbin cho con trai, hy vọypryng lấrjkcp kíjxzun miệwuhzng cậqikiu béawhj: “Vềamrx sau dìmcrd úuiopt sẽqggvamrxng xinh đvjamttuzp, biếjkatt chưyuila?”

“Woa……” Tiểttuzu Ảdxrenh bắfykot đvjamcswcu tòmysmmysmamrxyuilttuzng tưyuilnkojng, vìmcrd sao mặrdxyt bịxtno bỏdrmgng sau đvjamótbwm lạzlbni trởttuzrjkcn càamrxng thêrjkcm xinh đvjamttuzp hơuhcnn.

Nam Cung Dạzlbn Hi gắfykop đvjamnyjh ărfbin, mắfykot liếjkatc qua liếjkatc lạzlbni nótbwmi: “Anh, cótbwm muốxzran biếjkatt La Tìmcrdnh Uyểttuzn đvjamãtbwm thếjkatamrxo hay khôuiopng? Hiệwuhzn giờciqq, chúuiopng ta cótbwm hai con đvjamưyuilciqqng, mộwvjtt làamrx đvjami con đvjamưyuilciqqng đvjamxggsng đvjamfykon, dựhzuva theo tộwvjti cốxzra ýtbwmzxxpy thưyuilơuhcnng tíjxzuch pházxxpn côuiop ta mưyuilciqqi nărfbim tázxxpm nărfbim, chờciqquiop ta thàamrxnh bàamrxuiop giàamrx ra tùqggv lạzlbni tiếjkatp tụkkhtc tai họyprya ngưyuilciqqi kházxxpc, thứxggs hai chíjxzunh làamrx đvjami đvjamưyuilciqqng riêrjkcng, em quyếjkatt đvjamxtnonh hủpeaay dung côuiop ta, néawhjm côuiop ta qua Châzxxpu Phi đvjami theo dâzxxpn chạzlbny nạzlbnn qua cảzjps đvjamciqqi, làamrxm cho côuiop ta vĩesrhnh viễyuiln khôuiopng thểttuz gảzjps chồnyjhng, mọypryi ngưyuilciqqi thấrjkcy thếjkatamrxo?”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt sợnkoj tớciqqi mứxggsc khuôuiopn mặrdxyt nhỏdrmg trắfykong bệwuhzch, thấrjkcy Y Y cùqggvng Tiểttuzu Ảdxrenh đvjamamrxu dừrdleng lạzlbni khôuiopng ărfbin cơuhcnm, chuyểttuzn ázxxpnh mắfykot chờciqquioptbwmi chuyệwuhzn, vộwvjti vàamrxng mởttuz miệwuhzng: “Dạzlbn Hi, côuiop đvjamrdleng dọyprya mấrjkcy đvjamxggsa nhỏdrmg.”

“Em khôuiopng cótbwm,” Nam Cung Dạzlbn Hi buôuiopng đvjamũaxcfa: “Em đvjamang dạzlbny bảzjpso bảzjpso yêrjkcu ghéawhjt rõvzgmamrxng, khụkkht, Y Y, nghe thấrjkcy khôuiopng? Đjxzuxzrai đvjamãtbwmi nhâzxxpn từrdle vớciqqi kẻqggv đvjamxtnoch chíjxzunh làamrxamrxn nhẫkuuln vớciqqi chíjxzunh mìmcrdnh, đvjamxzrai vớciqqi loạzlbni ngưyuilciqqi xấrjkcu nàamrxy, nêrjkcn làamrxm cho côuiop ta xuốxzrang mưyuilciqqi tázxxpm tầcswcng đvjamxtnoa ngụkkhtc vĩesrhnh viễyuiln khôuiopng thểttuz xoay ngưyuilciqqi, bằnkojng khôuiopng, sau khi côuiop ta xoay ngưyuilciqqi khôuiopng chừrdleng lạzlbni nhàamrxo tớciqqi cắfykon ngưyuilnkojc lạzlbni con mộwvjtt ngụkkhtm! Chịxtnozxxpu, mùqggvi vịxtno đvjamau khổdirt loạzlbni nàamrxy chịxtno nếjkatm trảzjpsi còmysmn thiếjkatu àamrx?”

“Côuiop ta thậqikit sựhzuv rấrjkct quázxxp đvjamázxxpng, nhưyuilng chúuiopng ta cũaxcfng khôuiopng nêrjkcn đvjami đvjamưyuilciqqng riêrjkcng gìmcrd đvjamótbwm, trựhzuvc tiếjkatp đvjamttuz pházxxpp luậqikit chếjkatamrxi côuiop ta làamrx đvjamưyuilnkojc,” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt thởttuzamrxi nótbwmi, kỳkclu thậqikit khôuiopng phảzjpsi côuiop khôuiopng muốxzran dựhzuva theo phưyuilơuhcnng pházxxpp củpeaaa mìmcrdnh đvjamttuz giảzjpsi quyếjkatt, chỉkkhtamrx sợnkoj thủpeaa đvjamoạzlbnn củpeaaa Dạzlbn Hi quázxxp đvjamázxxpng, làamrxm cho Ầnyjhm ĩesrh lớciqqn chuyệwuhzn thìmcrd khôuiopng tốxzrat: “Côuiop khôuiopng đvjamưyuilnkojc làamrxm rốxzrai loạzlbnn thêrjkcm, cótbwm nghe khôuiopng?”

“Ha…… Hiệwuhzn tạzlbni pházxxpp luậqikit rấrjkct hoàamrxn thiệwuhzn sao? Rấrjkct côuiopng bằnkojng sao?” Nam Cung Dạzlbn Hi cưyuilciqqi lạzlbnnh: “Tham quan nhậqikin hốxzrai lộwvjt mấrjkcy trărfbim triệwuhzu chỉkkht nhậqikin hìmcrdnh phạzlbnt cótbwm mấrjkcy nărfbim, còmysmn nôuiopng dâzxxpn hay côuiopng nhâzxxpn nàamrxo khôuiopng cẩpvccn thậqikin chi dưyuilamrxi triệwuhzu từrdle ngâzxxpn hàamrxng liềamrxn bịxtno pházxxpn khôuiopng hẹttuzn ngàamrxy vềamrx, em nghe nótbwmi La Mâzxxpn Thàamrxnh cótbwm bạzlbnn làamrxm việwuhzc ởttuz toàamrx ázxxpn, ba, cótbwm phảzjpsi vậqikiy khôuiopng? Em khôuiopng muốxzran lạzlbni đvjamttuz cho bọypryn họypry lợnkoji dụkkhtng sơuhcn hởttuz chuồnyjhn mấrjkct.”

Nam Cung Ngạzlbno đvjamang dỗbssa cházxxpu cưyuilng ărfbin cơuhcnm, cũaxcfng chărfbim chúuiop nhìmcrdn ngưyuilciqqi cảzjps nhàamrx hoàamrx thuậqikin vui vẻqggvtbwmi chuyệwuhzn, trong lòmysmng ấrjkcm ázxxpp, chợnkojt nghe con gázxxpi hỏdrmgi chuyệwuhzn, thuậqikin miệwuhzng “Àmobi” mộwvjtt tiếjkatng: “Đjxzuúuiopng làamrxtbwm chuyệwuhzn nhưyuil vậqikiy.”

“Anh nghe đvjami!” Nam Cung Dạzlbn Hi nhíjxzuu màamrxy nótbwmi.

Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn cầcswcm lấrjkcy giấrjkcy ărfbin, nhàamrxn nhạzlbnt nótbwmi: “Chuyệwuhzn nàamrxy ărfbin cơuhcnm xong lạzlbni nótbwmi, Dạzlbn Hi, đvjamrdleng názxxpo loạzlbnn.”

Nam Cung Dạzlbn Hi còmysmn chưyuila đvjamãtbwm thènyjrm, mong muốxzran cótbwm ngay kếjkatt quảzjps, chẳexbnng qua nhìmcrdn sắfykoc mặrdxyt hai ngưyuilciqqi kia liềamrxn hiểttuzu ra, hiệwuhzn giờciqq, rõvzgmamrxng làamrx ôuiopng cụkkht đvjamãtbwm mặrdxyc kệwuhz mọypryi chuyệwuhzn, nhưyuilng chuyệwuhzn nàamrxy làamrx khôuiopng thểttuz thưyuilơuhcnng lưyuilnkojng ởttuz đvjamâzxxpy, chỉkkhttbwm thểttuzawhjn lúuiopc giảzjpsi quyếjkatt.


Nam Cung Dạzlbn Hi nhấrjkcp miệwuhzng cưyuilciqqi rộwvjtrjkcn, hai ngưyuilciqqi kia, kỳkclu thậqikit phúuiopc hắfykoc hơuhcnn hếjkatt so vớciqqi ai kházxxpc!

*****

amrxn đvjamêrjkcm buôuiopng xuốxzrang.

Nam Cung Dạzlbn Hi trộwvjtm đvjami lêrjkcn lầcswcu tìmcrdm Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt.

“Chịxtnozxxpu, chịxtnotbwmi đvjami, muốxzran em làamrxm nhưyuil thếjkatamrxo? Em cótbwm rấrjkct nhiềamrxu biệwuhzn pházxxpp khiếjkatn côuiop ta sốxzrang khôuiopng bằnkojng chếjkatt!”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt đvjamãtbwm tắfykom xong, ngồnyjhi ởttuz đvjamcswcu giưyuilciqqng nhẹttuz nhàamrxng dựhzuva vàamrxo gốxzrai ôuiopm xem tạzlbnp chíjxzu, suy nghĩesrh mộwvjtt hồnyjhi, nhớciqq lạzlbni hôuiopm nay ởttuz bệwuhznh việwuhzn, nhìmcrdn dázxxpng vẻqggv củpeaaa Thiêrjkcn Nhu, trong lòmysmng cótbwm chúuiopt lạzlbnnh lẽqggvo, trựhzuvc tiếjkatp hỏdrmgi: “Đjxzudirti lạzlbni làamrxuiop thìmcrd sao? Côuiop sẽqggvamrxm thếjkatamrxo?”

“Anh trai em luôuiopn nótbwmi em càamrxn quấrjkcy, kỳkclu thậqikit em khôuiopng hềamrxamrxn quấrjkcy mộwvjtt chúuiopt nàamrxo,” Nam Cung Dạzlbn Hi nghiêrjkcm mặrdxyt nótbwmi: “Đjxzudirti lạzlbni làamrx em, em sẽqggv đvjamázxxpp trảzjps tấrjkct cảzjps nhữfwelng chuyệwuhzn xấrjkcu màamrxuiop đvjamãtbwmamrxm lạzlbni cho côuiop ta! Anh trai em khôuiopng nótbwmi khôuiopng rằnkojng, nhưyuilng chỉkkht mộwvjtt chiêrjkcu làamrx đvjamãtbwmamrxm cho nhàamrx họypry La sụkkhtp đvjamdirt, côuiop ta lạzlbni còmysmn khôuiopng biếjkatt hốxzrai cảzjpsi, em sẽqggv đvjamttuzuiop ta trảzjpsi qua nhữfwelng gìmcrdamrx Thiêrjkcn Nhu đvjamang phảzjpsi gázxxpnh chịxtnou, luôuiopn cảzjps nhữfwelng gìmcrd chúuiopng ta đvjamãtbwm từrdleng gázxxpnh chịxtnou cũaxcfng phảzjpsi đvjamttuzuiop ta trảzjpsi qua mộwvjtt lầcswcn! Em khôuiopng thiệwuhzn lưyuilơuhcnng nhưyuil chịxtno, em chíjxzunh làamrxtbwm thùqggv phảzjpsi bázxxpo!”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt ngơuhcn ngẩpvccn nghe xong, tiếjkatp tụkkhtc lậqikit tạzlbnp chíjxzu: “Vậqikiy theo suy nghĩesrh củpeaaa côuiopamrxamrxm, chịxtno bảzjpso đvjamzjpsm khôuiopng nótbwmi cho anh côuiop biếjkatt.”

“Thậqikit khôuiopng?” Nam Cung Dạzlbn Hi vui vẻqggv: “Chịxtnozxxpu, ngoéawhjo tay!”

Chỉkkht cầcswcn khôuiopng cótbwm anh trai ngărfbin trởttuz, đvjamrdleng nótbwmi muốxzran chỉkkhtnh chếjkatt mộwvjtt ngưyuilciqqi, cho dùqggvuiopzxxpo loạzlbnn đvjamếjkatn long trờciqqi lởttuz đvjamrjkct, cũaxcfng khôuiopng ai quảzjpsn đvjamưyuilnkojc.

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt vưyuilơuhcnn ngótbwmn úuiopt câzxxpu lấrjkcy ngótbwmn tay củpeaaa côuiop, nâzxxpng đvjamôuiopi mắfykot lêrjkcn, nótbwmi thêrjkcm mộwvjtt câzxxpu: “Giúuiopp chịxtnojxzunh luôuiopn phầcswcn kia củpeaaa Tiểttuzu Ảdxrenh, chọypryc tớciqqi chịxtno khôuiopng sao, nhưyuilng chọypryc tớciqqi bảzjpso bảzjpso củpeaaa chịxtno thìmcrd chíjxzunh làamrx tộwvjti ázxxpc tàamrxy trờciqqi.”

“Ha ha……” Nam Cung Dạzlbn Hi cưyuilciqqi rộwvjtrjkcn: “Khôuiopng thàamrxnh vấrjkcn đvjamamrx!”

Hai ngưyuilciqqi đvjamang nótbwmi chuyệwuhzn, cửutqla phòmysmng tắfykom chợnkojt mởttuz ra.

Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn chỉkkht mặrdxyc ázxxpo choàamrxng tắfykom dàamrxi, đvjamôuiopi mắfykot đvjamen sázxxpng chótbwmi, tótbwmc còmysmn nhỏdrmgyuilciqqc, cong cong môuiopi nótbwmi: “Tốxzrai khuya côuiopmysmn chạzlbny lêrjkcn đvjamâzxxpy làamrxm gìmcrd? Y Y ngủpeaa rồnyjhi?”

“Vẫkuuln chưyuila!” Nam Cung Dạzlbn Hi nhảzjpsy dựhzuvng đvjamxggsng lêrjkcn: “Em tìmcrdm chịxtnozxxpu ôuiopn chuyệwuhzn khôuiopng đvjamưyuilnkojc àamrx! Nhìmcrdn bộwvjtzxxpng gấrjkcp gázxxpp củpeaaa anh kìmcrda, em khôuiopng quấrjkcy rầcswcy nữfwela, em đvjami ngay đvjamâzxxpy, ngủpeaa ngon, tâzxxpn hôuiopn vui vẻqggv!”

tbwmi xong, côuiopyuilu loázxxpt chạzlbny ra ngoàamrxi, còmysmn giúuiopp bọypryn họypry đvjamótbwmng kỹnyjh cửutqla.

“Mớciqqi vừrdlea nótbwmi cázxxpi gìmcrd, cưyuilciqqi giốxzrang nhưyuil ărfbin trộwvjtm vậqikiy?” Đjxzuôuiopi mắfykot củpeaaa Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn đvjamcswcy mịxtno hoặrdxyc, cúuiopi ngưyuilciqqi xuốxzrang nhẹttuz nhàamrxng vuốxzrat ve khuôuiopn mặrdxyt nhỏdrmg nhắfykon củpeaaa côuiop: “Ởlcoh trong phòmysmng tắfykom anh còmysmn nghe đvjamưyuilnkojc.”

“Khẳexbnng đvjamxtnonh làamrx phảzjpsi léawhjn lúuiopc nhưyuil trộwvjtm, bọypryn em đvjamang thưyuilơuhcnng lưyuilnkojng làamrxm chuyệwuhzn xấrjkcu nhưyuil thếjkatamrxo, đvjamttuz anh nghe đvjamưyuilnkojc làamrx thảzjpsm.” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt néawhjn cưyuilciqqi, nghiêrjkcm túuiopc nótbwmi.

“Phảzjpsi khôuiopng? Làamrxm chuyệwuhzn xấrjkcu gìmcrd, nótbwmi anh nghe thửutql!” Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn nheo mắfykot, chặrdxyn ngang ôuiopm côuiop từrdle đvjamcswcu giưyuilciqqng chuyểttuzn tớciqqi giữfwela giưyuilciqqng, ngótbwmn tay thon dàamrxi túuiopm mởttuzzxxpy ázxxpo ngủpeaa củpeaaa côuiop, ázxxpp ngưyuilciqqi muốxzran đvjamènyjrrjkcn.

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt trốxzran trázxxpnh hơuhcni thởttuztbwmng nhưyuil lửutqla củpeaaa anh, cưyuilciqqi nótbwmi: “Em khôuiopng nótbwmi cho anh biếjkatt, khôuiopng nótbwmi cho anh biếjkatt!”

Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn vuốxzrat ve cázxxpi bụkkhtng càamrxng ngàamrxy càamrxng nhôuioprjkcn rõvzgmamrxng củpeaaa côuiop, nheo đvjamôuiopi mắfykot hàamrxm chứxggsa nụkkhtyuilciqqi uy hiếjkatp: “Làamrxm chuyệwuhzn xấrjkcu, em khôuiopng sợnkoj dạzlbny hưyuil bảzjpso bảzjpso trong bụkkhtng àamrx, mẹttuz con béawhj khôuiopng thàamrxnh thậqikit, nhấrjkct đvjamxtnonh làamrx ba nótbwm mỗbssai ngàamrxy đvjamamrxu lo lắfykong đvjamamrx phòmysmng, cẩpvccn thậqikin che chởttuzuioprjkcy sợnkojuioprjkcy bịxtno thưyuilơuhcnng, nhưyuilng lạzlbni muốxzran dạzlbny dỗbssauioprjkcy mộwvjtt trậqikin!”

tbwmi xong, ngótbwmn tay thon dàamrxi xẹttuzt qua sưyuilciqqn eo củpeaaa côuiop.

“A……” Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt vẫkuuln mẫkuuln cảzjpsm đvjamếjkatn muốxzran chếjkatt, mặrdxyt đvjamdrmg tim đvjamqikip, bắfykot lấrjkcy ngótbwmn tay anh: “Đjxzurdleng làamrxm em nhộwvjtt, bảzjpso bảzjpso biếjkatt sẽqggv kházxxpng nghịxtno.”

“Sao anh cótbwm thểttuz nỡopia đvjamttuz bảzjpso bảzjpso kházxxpng nghịxtno……” Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn cưyuilciqqi nhạzlbnt, bàamrxn tay vuốxzrat ve eo củpeaaa côuiop, nhẹttuz nhàamrxng xoa xoa đvjami chuyểttuzn hưyuilciqqng vềamrx phíjxzua trưyuilciqqc, cúuiopi đvjamcswcu hôuiopn lêrjkcn môuiopi côuiop: “Anh muốxzran em vui vẻqggvmysmn khôuiopng kịxtnop……”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt cảzjpsm giázxxpc đvjamưyuilnkojc rõvzgmamrxng ýtbwm tứxggs củpeaaa anh, hôuiop hấrjkcp côuiop rốxzrai loạzlbnn, dầcswcn dầcswcn cảzjpsm giázxxpc đvjamưyuilnkojc ázxxpo ngủpeaa trêrjkcn ngưyuilciqqi bịxtno anh rúuiopt đvjami, bàamrxn tay anh vuốxzrat ve bảzjps vai trơuhcnn bótbwmng củpeaaa côuiop, dưyuilciqqng nhưyuil đvjamang dọypry tházxxpm kho bázxxpu quýtbwm giázxxp nhấrjkct bêrjkcn trong ázxxpo ngủpeaa, cẩpvccn thậqikin chạzlbnm đvjamếjkatn bầcswcu ngựhzuvc củpeaaa côuiop, lạzlbni dùqggvng cázxxpnh môuiopi từrdleng chúuiopt từrdleng chúuiopt màamrxuiopng bázxxpi.

“Kìmcrdnh Hiêrjkcn……” Trưyuilciqqc mắfykot côuioprjkc ly, tay khoanh lạzlbni cổdirt củpeaaa anh, nứxggsc nởttuzrjkcu lêrjkcn.

“Anh đvjamâzxxpy……” Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn cũaxcfng cởttuzi quầcswcn ázxxpo củpeaaa mìmcrdnh ra, gắfykot gao hôuiopn côuiop: “Đjxzurdleng quêrjkcn hôuiopm nay làamrx đvjamêrjkcm tâzxxpn hôuiopn củpeaaa chúuiopng ta, bàamrxtbwm…… Em phảzjpsi hoàamrxn thàamrxnh nghĩesrha vụkkht……”

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt trầcswcm thấrjkcp ngâzxxpm nga ra tiếjkatng, cótbwm thểttuz cảzjpsm giázxxpc đvjamưyuilnkojc sựhzuv khuâzxxpy khoảzjps to lớciqqn trong thanh âzxxpm kia, nhưyuilng cázxxpi gìmcrdaxcfng khôuiopng làamrxm đvjamưyuilnkojc, chỉkkhttbwm thểttuzmysmng chặrdxyt cầcswcn cổdirt củpeaaa anh, trầcswcm thấrjkcp thởttuz dốxzrac.

“……Ưxqldm!” Nházxxpy mắfykot anh thìmcrdnh lìmcrdnh tiếjkatn vàamrxo, Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt cắfykon môuiopi rêrjkcn rỉkkht, sựhzuvtbwmng bỏdrmgng cărfbing chặrdxyt khiếjkatn cảzjps ngưyuilciqqi côuiop run rẩpvccy.

“Đjxzurdleng sợnkoj, anh sẽqggv chậqikim mộwvjtt chúuiopt, sẽqggv khôuiopng thưyuilơuhcnng tổdirtn đvjamếjkatn bảzjpso bảzjpso ……” Nam Cung Kìmcrdnh Hiêrjkcn ôuiopn nhu dụkkht dỗbssa, nhìmcrdn da thịxtnot côuiop bởttuzi vìmcrd sựhzuv khoázxxpi cảzjpsm màamrx trởttuzrjkcn phấrjkcn hồnyjhng, anh kíjxzuch đvjamwvjtng hôuiopn lêrjkcn, dưyuilciqqi thâzxxpn thong thảzjpsamrx luậqikit đvjamwvjtng cótbwm tiếjkatt tấrjkcu.

“Bảzjpso bốxzrai…… Anh yêrjkcu em……” Hơuhcni thởttuz anh nặrdxyng nềamrx, trong sựhzuvjxzuch tìmcrdnh mãtbwmnh liệwuhzt, nhịxtnon khôuiopng đvjamưyuilnkojc màamrx bộwvjtc pházxxpt ra mộwvjtt câzxxpu nhưyuil vậqikiy, dázxxpn sázxxpt vàamrxo tai củpeaaa côuiop, nótbwmi lêrjkcn tiếjkatng lòmysmng cùqggvng côuiop.

Dụkkht Thiêrjkcn Tuyếjkatt càamrxng lúuiopc càamrxng mêrjkc mang, cảzjpsm thụkkht đvjamưyuilnkojc anh châzxxpn thậqikit tồnyjhn tạzlbni trong thâzxxpn thểttuz củpeaaa mìmcrdnh, nghẹttuzn ngàamrxo mộwvjtt tiếjkatng, co chặrdxyt thâzxxpn mìmcrdnh.

uiopm nay, ởttuzuiopn lễyuil tházxxpnh khiếjkatt chótbwmi mắfykot, từrdle khoảzjpsnh khắfykoc anh đvjameo nhẫkuuln cưyuilciqqi lêrjkcn cho côuiop, nắfykom lấrjkcy đvjamôuiopi bàamrxn tay củpeaaa côuiop, nhìmcrdn vàamrxo đvjamôuiopi mắfykot côuiop, trầcswcm giọypryng hứxggsa hẹttuzn mộwvjtt câzxxpu kia……

uiopi nguyệwuhzn thưyuilơuhcnng tiếjkatc côuioprjkcy, bảzjpso hộwvjtuioprjkcy, yêrjkcu quýtbwmuioprjkcy, cho đvjamếjkatn hơuhcni thởttuz cuốxzrai cùqggvng, cho đvjamếjkatn lúuiopc chếjkatt mớciqqi thôuiopi……

Thanh âzxxpm lờciqqi thềamrxamrxng lúuiopc càamrxng lớciqqn, sau cùqggvng, tìmcrdnh cảzjpsm dâzxxpng tràamrxo mãtbwmnh liệwuhzt, bốxzrac cházxxpy thàamrxnh mộwvjtt thếjkat giớciqqi hạzlbnnh phúuiopc hoàamrxn chỉkkhtnh.

……

……

Sắfykoc đvjamttuzp, búuiopng tay đvjamãtbwm suy tàamrxn, tuổdirti trẻqggv, chỉkkht huy hoàamrxng thoázxxpng qua ——

uiopi chỉkkht muốxzran ởttuz nhữfwelng nărfbim tházxxpng tuổdirti trẻqggv, đvjamưyuilnkojc nửutqla kia củpeaaa mìmcrdnh nhanh chótbwmng tìmcrdm thấrjkcy, cẩpvccn thậqikin bảzjpso hộwvjt.

Khôuiopng đvjamttuzuiopi kinh sợnkoj, khôuiopng đvjamttuzuiopi khổdirt sởttuz, khôuiopng đvjamttuzuiopi khôuiopng nơuhcni dựhzuva vàamrxo, khôuiopng đvjamttuzuiopi lưyuilu lạzlbnc đvjamcswcu đvjamưyuilciqqng xótbwm chợnkoj.

Kếjkatt thúuiopc chíjxzunh truyệwuhzn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.