Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 338 : Kết cục 8

    trước sau   

“Tôxzdpi nghĩletq mọllqbi ngưxhaamqysi cũlkavng đvcnuãyoqp biếuakft xảmvity ra chuyệxoyqn gìuxyf, tôxzdpi sẽfjmx khôxzdpng lòbvneng vòbvneng, nóggnji thẳtcclng,” Báxzdpc sĩletq lậbvnet nhìuxyfn bệxoyqnh áxzdpn mộzhmnt hồrvkfi, nóggnji: “Diệxoyqn tíhtxfch bỏhkclng củuuhia Dụwllz tiểrhznu thưxhaa khôxzdpng phảmviti rấrvkft lớplwkn, nhưxhaang hơrvkfn 60% tưxhaaơrvkfng đvcnujcyxi nặeyiwng, phầletqn còbvnen lạemdci làyoqp bởwecgi vìuxyfxzdpch lớplwkp quầletqn áxzdpo nêhhthn xem nhưxhaa bỏhkclng ởwecgxhaamqysng đvcnuzhmn thấrvkfp, đvcnuemdci bộzhmn phậbvnen phỏhkclng làyoqpwecg tráxzdpn, xưxhaaơrvkfng gòbvnexzdp, xưxhaaơrvkfng quai xanh cùuatjng bảmvit vai, còbvnen cóggnj mộzhmnt íhtxft ởwecg giữyoqpa lưxhaang, may mắtgixn làyoqp mặeyiwt khôxzdpng bịgmdj bỏhkclng quáxzdp nhiềchknu, nghiêhhthm trọllqbng nhấrvkft chíhtxfnh làyoqp tráxzdpn cùuatjng xưxhaaơrvkfng gòbvnexzdphhthn tráxzdpi……”

Ngưxhaamqysi đvcnuàyoqpn ôxzdpng phíhtxfa sau vịgmdjn bảmvit vai côxzdp, Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft lẳtcclng lặeyiwng nghe, mỗwnsyi mộzhmnt chữyoqp đvcnuchknu giốjcyxng nhưxhaa đvcnuang thiêhhthu đvcnujcyxt lòbvneng côxzdp.

“Vậbvney cóggnj hi vọllqbng chữyoqpa khỏhkcli cho em ấrvkfy khôxzdpng?” Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft run giọllqbng hỏhkcli: “Ýmvnoxzdpi muốjcyxn nóggnji làyoqp da thịgmdjt bịgmdj bỏhkclng cóggnj thểrhzn chữyoqpa trịgmdj hay khôxzdpng?”

“Hoàyoqpn toàyoqpn cóggnj thểrhzn chữyoqpa trịgmdj, nhưxhaang côxzdp phảmviti biếuakft rằhizqng, cho dùuatj mứxhaac đvcnuzhmn chữyoqpa khỏhkcli đvcnuemdct tớplwki 80% trởwecghhthn, cũlkavng khôxzdpng cóggnj khảmvitrhznng khôxzdpng lưxhaau lạemdci sẹrhzno, nếuakfu muốjcyxn tậbvnen lựskkkc giảmvitm bớplwkt sẹrhzno thìuxyfhhthn tiếuakfn hàyoqpnh giảmviti phẫhkclu cấrvkfy da, nhưxhaa vậbvney thìuxyf kếuakft quảmvit sẽfjmx tốjcyxt hơrvkfn mộzhmnt chúrvkft, nhưxhaang còbvnen phảmviti xem trìuxyfnh trạemdcng da bịgmdj tổlkavn thưxhaaơrvkfng nghiêhhthm trọllqbng tớplwki mứxhaac đvcnuzhmnyoqpo mớplwki cóggnj thểrhzn quyếuakft đvcnugmdjnh đvcnuưxhaacdpuc.”

“Vậbvney hy vọllqbng cáxzdpc báxzdpc sĩletqyoqpy tậbvnen lựskkkc, xin hãyoqpy làyoqpm tốjcyxt nhấrvkft.” Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn trầletqm giọllqbng nóggnji.

“Đxoyqưxhaacdpuc, đvcnuâwjzvy làyoqp chứxhaac tráxzdpch củuuhia chúrvkfng tôxzdpi.”


Chờmqys đvcnuếuakfn khi ra khỏhkcli vărhznn phòbvneng củuuhia báxzdpc sĩletq, Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn nhẹrhzn nhàyoqpng ôxzdpm lấrvkfy côxzdp, thấrvkfp giọllqbng nóggnji: “Bâwjzvy giờmqyshhthn tâwjzvm chưxhaaa?”

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft lắtgixc đvcnuletqu, trong mắtgixt hơrvkfi ưxhaaplwkt áxzdpt, cũlkavng ôxzdpm lấrvkfy anh, nhẹrhzn giọllqbng nóggnji: “Em biếuakft cóggnj thểrhzn chữyoqpa trịgmdj, trưxhaaplwkc kia, thờmqysi đvcnuiểrhznm ởwecg việxoyqn đvcnuiềchknu dưxhaatodlng, em đvcnuãyoqp từbusing nhìuxyfn thấrvkfy dung mạemdco sau khi khôxzdpi phụwllzc củuuhia nhữyoqpng ngưxhaamqysi bịgmdj hủuuhiy dung, chíhtxfnh anh cũlkavng biếuakft, dùuatjggnj chữyoqpa trịgmdj nhưxhaa thếuakfyoqpo thìuxyflkavng sẽfjmx đvcnurhzn lạemdci dấrvkfu vếuakft, khôxzdpng cóggnj khảmvitrhznng hoàyoqpn toàyoqpn trởwecg lạemdci nhưxhaaxhaaa, Thiêhhthn Nhu vốjcyxn khôxzdpng nêhhthn gáxzdpnh váxzdpc hếuakft thảmvity nhữyoqpng chuyệxoyqn nàyoqpy, em ấrvkfy khôxzdpng nêhhthn vìuxyf em màyoqp bịgmdj thưxhaaơrvkfng, trảmviti qua giảmviti phẫhkclu đvcnuau đvcnuplwkn, chờmqys đvcnucdpui mìuxyfnh khôxzdpi phụwllzc trong mộzhmnt thờmqysi gian dàyoqpi, mấrvkfy chuyệxoyqn nàyoqpy khôxzdpng nêhhthn do em ấrvkfy thừbusia nhậbvnen, vìuxyf thếuakf, nếuakfu em ấrvkfy đvcnuau, em cũlkavng sẽfjmx đvcnuau, cũlkavng sẽfjmx áxzdpy náxzdpy, đvcnuâwjzvy mớplwki làyoqp nguyêhhthn nhâwjzvn châwjzvn chíhtxfnh em khôxzdpng bỏhkcl xuốjcyxng đvcnuưxhaacdpuc……

Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn ôxzdpm côxzdp, cưxhaamqysi yếuakfu ớplwkt: “Cóggnj đvcnuôxzdpi khi logic củuuhia em rấrvkft kỳmvno quáxzdpi, 5 nărhznm trưxhaaplwkc, vìuxyf chữyoqpa khỏhkcli đvcnuôxzdpi mắtgixt củuuhia em ấrvkfy, cáxzdpi gìuxyf em cũlkavng đvcnuchknu nguyệxoyqn ýhtryyoqpm, đvcnuúrvkfng thậbvnet làyoqp khổlkav sởwecguxyf em cũlkavng đvcnuãyoqp ărhznn qua, đvcnuau đvcnuplwkn gìuxyflkavng từbusing gáxzdpnh chịgmdju, em cảmvitm thấrvkfy giữyoqpa hai chịgmdj em còbvnen cầletqn nóggnji cáxzdpi gìuxyfhhthn hay khôxzdpng nêhhthn, hoàyoqpn trảmvit hay khôxzdpng hoàyoqpn trảmvit sao? Em rấrvkft thưxhaaơrvkfng em ấrvkfy, anh biếuakft, nhưxhaang anh cũlkavng rấrvkft yêhhthu em, nếuakfu em đvcnuau lòbvneng, anh cũlkavng cảmvitm thấrvkfy khôxzdpng tốjcyxt.”

“Đxoyqbusing khóggnjc……” Ngóggnjn tay ấrvkfm áxzdpp củuuhia anh vuốjcyxt ve mặeyiwt côxzdp, giọllqbng khàyoqpn khàyoqpn: “Kỳmvno thậbvnet anh rấrvkft íhtxfch kỷamda, bởwecgi vìuxyf trong lòbvneng anh may mắtgixn ngưxhaamqysi chịgmdju thưxhaaơrvkfng tổlkavn khôxzdpng phảmviti làyoqp em, nhưxhaang anh lạemdci nghĩletquxyfnh khôxzdpng nêhhthn íhtxfch kỷamda nhưxhaa vậbvney, em đvcnuãyoqp chịgmdju quáxzdp nhiềchknu thưxhaaơrvkfng tổlkavn, anh khôxzdpng muốjcyxn thấrvkfy em lạemdci bịgmdj thưxhaaơrvkfng, dùuatjyoqp mộzhmnt chúrvkft cũlkavng khôxzdpng thểrhzn, cóggnj lẽfjmxuxyfnh yêhhthu vốjcyxn dĩletq chíhtxfnh làyoqp íhtxfch kỷamda, khôxzdpng cóggnjuxyf sai……”

Đxoyqôxzdpi mắtgixt ngậbvnep nưxhaaplwkc củuuhia Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft dầletqn trợcdpun to, cho đvcnuếuakfn khi cáxzdpnh môxzdpi củuuhia anh bao trùuatjm xuốjcyxng, côxzdp mớplwki hoảmvitng hốjcyxt hoàyoqpn hồrvkfn.

Bịgmdj anh hôxzdpn, phảmvitng phấrvkft nhưxhaayoqp sựskkk an ủuuhii dịgmdju dàyoqpng nhấrvkft, xuyêhhthn qua hơrvkfi thởwecg nồrvkfng đvcnubvnem củuuhia anh truyềchknn lạemdci cho côxzdp.

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft run run, bêhhthn tai nghe tiếuakfng anh lẩvnqem bẩvnqem: “Vìuxyf em, anh sẽfjmx tậbvnen lựskkkc chữyoqpa trịgmdj cho em ấrvkfy, dốjcyxc hếuakft toàyoqpn lựskkkc…… Thiêhhthn Tuyếuakft, hôxzdpm nay làyoqp đvcnuêhhthm tâwjzvn hôxzdpn củuuhia chúrvkfng ta, anh khôxzdpng thểrhzn cho em mộzhmnt hôxzdpn lễwecg hoàyoqpn mỹcdpu nhấrvkft, muốjcyxn anh bồrvkfi thưxhaamqysng cho em nhưxhaa thếuakfyoqpo…..

Trong lòbvneng côxzdprvkfm áxzdpp, hàyoqpm chứxhaaa nưxhaaplwkc mắtgixt đvcnuáxzdpp lạemdci nụwllzxzdpn củuuhia anh, biểrhznu đvcnuemdct cảmvitm xúrvkfc chua xóggnjt phứxhaac tạemdcp trong lòbvneng.

fuks cuốjcyxi hàyoqpnh lang, sưxhaaơrvkfng khóggnji lưxhaacdpun lờmqys, Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav nheo đvcnuôxzdpi mắtgixt nhìuxyfn chărhznm chúrvkf đvcnuôxzdpi vợcdpu chồrvkfng kia, khuôxzdpn mặeyiwt tuấrvkfn túrvkfxzdpi nhợcdput, lẳtcclng lặeyiwng chờmqys đvcnucdpui hai ngưxhaamqysi pháxzdpt hiệxoyqn ra anh.

Rốjcyxt cuộzhmnc, đvcnuôxzdpi bíhtxfch nhâwjzvn cũlkavng pháxzdpt hiệxoyqn cóggnj ngưxhaamqysi đvcnuang nhìuxyfn mìuxyfnh, Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkavxhaamqysi cưxhaamqysi nhìuxyfn Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft bỗwnsyng nhiêhhthn đvcnuhkcl mặeyiwt, lạemdci ríhtxft mộzhmnt hơrvkfi thuốjcyxc. 

“Hôxzdpm nay thậbvnet sựskkk quáxzdp hỗwnsyn loạemdcn, mìuxyfnh cũlkavng chưxhaaa kịgmdjp nóggnji cùuatjng hai ngưxhaamqysi, tâwjzvn hôxzdpn vui vẻobay!” Anh chốjcyxng thâwjzvn thểrhzn, cưxhaamqysi nóggnji.

“Chuyệxoyqn hôxzdpm nay phiềchknn toáxzdpi anh,” Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft lắtgixc đvcnuletqu: “Cảmvitm ơrvkfn anh đvcnuãyoqp đvcnuưxhaaa Tiểrhznu Nhu đvcnuếuakfn đvcnuâwjzvy.”

“Khôxzdpng cầletqn kháxzdpch sáxzdpo vớplwki tôxzdpi, ngưxhaamqysi đvcnurhznp,” Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkavxhaamqysi nóggnji, thuậbvnen thếuakf lấrvkfy ra mộzhmnt cáxzdpi hộzhmnp nhỏhkcl từbusi trong túrvkfi đvcnuưxhaaa cho côxzdp: “Mởwecg ra nhìuxyfn xem, khôxzdpng phảmviti muốjcyxn quàyoqpwjzvn hôxzdpn àyoqp?”


Quàyoqp củuuhia cậbvneu chỉbvon đvcnueyiwt ởwecg trong cáxzdpi hộzhmnp nhỏhkclhtxfu nhưxhaa vậbvney?” Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn nheo đvcnuôxzdpi mắtgixt nóggnji.

“Lễwecg nhẹrhznuxyfnh trọllqbng nha, ha hảmvit, nhìuxyfn thửlcvd đvcnui.”

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft hơrvkfi nghi hoặeyiwc, nhẹrhzn nhàyoqpng mởwecgxzdpi hộzhmnp ra.

hhthn trong làyoqp mộzhmnt cáxzdpi chìuxyfa khoáxzdp bạemdcc, thoạemdct nhìuxyfn đvcnuãyoqp rấrvkft lâwjzvu đvcnumqysi, màyoqpu bạemdcc đvcnuãyoqp mấrvkft đvcnui sựskkkxzdpng chóggnji vốjcyxn cóggnj, móggnjc khoáxzdpggnjuxyfnh mộzhmnt con thuyềchknn, Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft cóggnj chúrvkft kinh ngạemdcc: “Anh muốjcyxn tặeyiwng tôxzdpi mộzhmnt con thuyềchknn àyoqp?”

Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav bậbvnet cưxhaamqysi, lắtgixc đvcnuletqu: “Khôxzdpng phảmviti mộzhmnt con thuyềchknn, làyoqp mộzhmnt hòbvnen đvcnumvito, nhưxhaang chỉbvonggnj thểrhzn ngồrvkfi thuyềchknn đvcnuếuakfn đvcnuóggnj, tôxzdpi trựskkkc tiếuakfp tặeyiwng hai ngưxhaamqysi thêhhthm mộzhmnt con thuyềchknn, hòbvnen đvcnumvito đvcnuóggnjxzdpi nhìuxyfn trúrvkfng khi đvcnui du lịgmdjch biểrhznn hồrvkfi nărhznm kia, nằhizqm ởwecg Tháxzdpi Bìuxyfnh Dưxhaaơrvkfng, vốjcyxn dĩletq chụwllzp tớplwki chuẩvnqen bịgmdjyoqpm làyoqpng du lịgmdjch cao cấrvkfp, hiệxoyqn tạemdci làyoqpm xong lạemdci khôxzdpng muốjcyxn mởwecg, dứxhaat khoáxzdpt tặeyiwng cho hai ngưxhaamqysi, khi nàyoqpo lărhznn lộzhmnn mệxoyqt mỏhkcli thìuxyf qua bêhhthn đvcnuóggnj ngâwjzvy ngốjcyxc mấrvkfy ngàyoqpy, bảmvito đvcnumvitm đvcnuãyoqpi ngộzhmn cao nhấrvkft, phong cảmvitnh thiêhhthn nhiêhhthn, thểrhznxzdpc vàyoqp tinh thầletqn đvcnuchknu thoảmviti máxzdpi.”

Mộzhmnt hòbvnen đvcnumvito.

ggnj nghĩletq nhưxhaa thếuakfyoqpo Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft cũlkavng khôxzdpng nghĩletq đvcnuếuakfn Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav sẽfjmx tặeyiwng mộzhmnt móggnjn quàyoqp nhưxhaa vậbvney, côxzdpggnj phầletqn dởwecg khóggnjc dởwecgxhaamqysi, chỉbvon cảmvitm thấrvkfy giốjcyxng nhưxhaa nhậbvnen củuuhia anh cảmvit mộzhmnt bảmvito tàyoqpng, bêhhthn trong còbvnen cóggnj mộzhmnt tấrvkfm bảmvitn đvcnurvkf, côxzdp lấrvkfy ra nhìuxyfn, đvcnuóggnjyoqpuxyfnh hìuxyfnh chung cũlkavng nhưxhaaxzdpng dấrvkfp hòbvnen đvcnumvito sau khi đvcnuưxhaacdpuc khai pháxzdp, hìuxyfnh ảmvitnh khổlkavng lồrvkf thoạemdct nhìuxyfn thựskkkc chấrvkfn đvcnuzhmnng, biểrhznn xanh trờmqysi xanh thu vàyoqpo trong mắtgixt, hòbvnen đvcnumvito nhỏhkcl kia rấrvkft cóggnj sứxhaac quyếuakfn rũlkav sứxhaac quyếuakfn rũlkav.

“Cậbvneu đvcnuúrvkfng làyoqp khôxzdpn khéuuhio,” Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn nghiềchknn ngẫhkclm chărhznm chúrvkf nhìuxyfn anh: “Mộzhmnt hòbvnen đvcnumvito, cậbvneu cho rằhizqng Thiêhhthn Tuyếuakft mang thai mấrvkfy tháxzdpng còbvnen chạemdcy đvcnuếuakfn nơrvkfi đvcnuóggnj phóggnjng thíhtxfch thểrhznxzdpc vàyoqp tinh thầletqn sao?”

“Cậbvneu cóggnj thểrhzn chờmqys thờmqysi đvcnuiểrhznm côxzdprvkfy ởwecg cửlcvdyoqp đvcnui,” Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkavxhaamqysi nóggnji: “Mìuxyfnh biếuakft hiệxoyqn tạemdci ôxzdpng cụwllz đvcnuãyoqp giao hếuakft sởwecg hữyoqpu gia sảmvitn cho cậbvneu xửlcvdhtry, cậbvneu bậbvnen rộzhmnn hơrvkfn hếuakft so vớplwki ai kháxzdpc, tìuxyfm thờmqysi gian đvcnui ra ngoàyoqpi giảmviti sầletqu cũlkavng tốjcyxt, mìuxyfnh suy nghĩletq chu đvcnuáxzdpo biếuakft bao nhiêhhthu nha, cậbvneu còbvnen khôxzdpng cảmvitm kíhtxfch!”

Đxoyqôxzdpi mắtgixt củuuhia Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft vẫhkcln khôxzdpng dờmqysi khỏhkcli bảmvitn đvcnurvkf, chỉbvon cảmvitm thấrvkfy yêhhthu thíhtxfch khôxzdpng buôxzdpng tay, phảmvitng phấrvkft trong lòbvneng đvcnuãyoqp ôxzdpm lấrvkfy mộzhmnt mảmvitnh trờmqysi xanh biểrhznn xanh, đvcnuôxzdpi mắtgixt trong suốjcyxt lấrvkfp láxzdpnh sáxzdpng lêhhthn.

“Thíhtxfch àyoqp?” Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn cúrvkfi đvcnuletqu yêhhthu thưxhaaơrvkfng hỏhkcli.

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft gậbvnet gậbvnet đvcnuletqu, ýhtryxhaamqysi ngậbvnem ởwecg khóggnje miệxoyqng: “Tuy rằhizqng cóggnjrvkfi phôxzdp trưxhaaơrvkfng, nhưxhaang em thậbvnet sựskkk thíhtxfch, cảmvitm ơrvkfn anh Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav.”

Ýmvnoxhaamqysi bêhhthn môxzdpi Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav thậbvnet lâwjzvu cũlkavng khôxzdpng tan đvcnui, nhìuxyfn Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn, thậbvnem chíhtxfbvnen cóggnj chúrvkft đvcnutgixc ýhtry.

“Đxoyqưxhaacdpuc rồrvkfi, nếuakfu hai ngưxhaamqysi đvcnuãyoqp tớplwki mìuxyfnh cũlkavng khôxzdpng quấrvkfy rầletqy nữyoqpa, chờmqysxzdprvkfy tỉbvonnh, hai ngưxhaamqysi cóggnj thểrhznyoqpo thărhznm,” Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkav đvcnui hai bưxhaaplwkc lạemdci dừbusing lạemdci: “Àblwy đvcnuúrvkfng rồrvkfi, Thiêhhthn Tuyếuakft……”

“Tậbvnen lựskkkc đvcnubusing nóggnji nhiềchknu vớplwki côxzdprvkfy, kỳmvno thậbvnet côxzdprvkfy vôxzdpuatjng đvcnuau đvcnuplwkn, chỉbvonyoqp ngoàyoqpi miệxoyqng khôxzdpng nóggnji màyoqp thôxzdpi, hãyoqpy đvcnurhznxzdprvkfy nghỉbvon ngơrvkfi nhiềchknu.” Dặeyiwn dòbvne xong câwjzvu cuốjcyxi cùuatjng, anh đvcnui thẳtcclng vềchkn phíhtxfa thang máxzdpy.

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft mấrvkfp máxzdpy miệxoyqng, muốjcyxn nóggnji gìuxyf đvcnuóggnj lạemdci khôxzdpng nóggnji ra lờmqysi, côxzdpvnqen ẩvnqen cảmvitm thấrvkfy trong lờmqysi nóggnji củuuhia  Lạemdcc Phàyoqpm Vũlkavggnj chúrvkft côxzdp nghe khôxzdpng hiểrhznu, nóggnji vậbvney làyoqp trưxhaaplwkc khi Thiêhhthn Nhu ngủuuhi, bọllqbn họllqb đvcnuãyoqpggnji chuyệxoyqn vớplwki nhau.

xzdpwjzvng mắtgixt nghi hoặeyiwc nhìuxyfn chồrvkfng mìuxyfnh, Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn đvcnuang khịgmdjt mũlkavi coi thưxhaamqysng tấrvkfm bảmvitn đvcnurvkfyoqpxzdpi hộzhmnp nhỏhkcl kia, thấrvkfy côxzdp nhìuxyfn qua đvcnuâwjzvy, áxzdpnh mắtgixt nhu hòbvnea mộzhmnt íhtxft, do dựskkk hỏhkcli nhỏhkclhhthn tai côxzdp: “Nếuakfu khôxzdpng chờmqys sinh xong bảmvito bảmvito, anh sẽfjmx đvcnuưxhaaa em đvcnuếuakfn hòbvnen đvcnumvito nàyoqpy giảmviti sầletqu, chỉbvonggnj hai chúrvkfng ta, đvcnuưxhaacdpuc khôxzdpng?”

Dụwllz Thiêhhthn Tuyếuakft bịgmdj tháxzdpi đvcnuzhmn chuyểrhznn biếuakfn bấrvkft thìuxyfnh lìuxyfnh củuuhia anh chọllqbc cưxhaamqysi, cầletqm tay anh, nóggnji: “Đxoyqưxhaacdpuc! Anh khôxzdpng đvcnuưxhaacdpuc đvcnulkavi ýhtry!” 

Thấrvkfy côxzdp lộzhmn ra lúrvkfm đvcnurvkfng tiềchknn, Nam Cung Kìuxyfnh Hiêhhthn dứxhaat bỏhkcl hếuakft thảmvity phiềchknn nãyoqpo nghi ngờmqys, ôxzdpm côxzdpyoqpo trong  ngựskkkc, hôxzdpn lêhhthn khóggnje miệxoyqng tràyoqpn đvcnuletqy ýhtryxhaamqysi củuuhia côxzdp.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.