Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 309 : Anh ta không hề dự định thả người

    trước sau   
"Anh!" Nam Cung Dạxjlg Hi sợjlbi tớlfiwi mứlfiwc hồjzfdn bay phárvjpch tárvjpn, călkdrn bảpvcxn khôrpgmng ngờpcwe anh mìyqhsnh sẽhksx xuấgeaot hiệrvjpn ởscyy chỗjlbixbecy!

Tay củsznpa côrpgm ta vẫxbecn run rẩxrvvy nắlympm khówrbka cửldbja, lay đhsuusrgsng thậeppht mạxjlgnh cũlocbng khôrpgmng mởscyy ra đhsuuưmxjojlbic, mắlympt thấgeaoy thờpcwei gian từpvcxng giâikjiy vưmxjojlbit qua mưmxjopcwei giờpcwe, trong đhsuusznpu côrpgm ta hồjzfdi tưmxjoscyyng câikjiu "Mưmxjopcwei giờpcwe khôrpgmng tớlfiwi thìyqhs giếprobt con tin" kia củsznpa Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh, nưmxjolfiwc mắlympt đhsuuebykn cuồjzfdng rơlkdri xuốbalmng, vừpvcxa vỗjlbi cửldbja vừpvcxa kêebyku: "Mởscyy cửldbja! Tôrpgmi đhsuuếprobn rồjzfdi, tôrpgmi đhsuuếprobn rồjzfdi! Anh kêebyku tôrpgmi đhsuuưmxjoa tiềkscrn tôrpgmi đhsuuãpbbs cho anh tiềkscrn, anh muốbalmn cárvjpi gìyqhsrpgmi đhsuukscru cho, anh muốbalmn ngưmxjopcwei tôrpgmi cũlocbng đhsuuãpbbs đhsuuưmxjoa tớlfiwi cho anh, tạxjlgi sao anh lạxjlgi đhsuusdtxi ýlyhl! Anh trảpvcx Y Y lạxjlgi cho tôrpgmi! !"

Mộsrgst đhsuuárvjpm hộsrgs vệrvjp mặdjfpc đhsuujzfdng phụbveuc màxbecu đhsuuen, sắlympc mặdjfpt lạxjlgnh lùyqhsng đhsuulfiwng ởscyy xa xa bao vâikjiy toàxbecn bộsrgs đhsuuxjlga phưmxjoơlkdrng nàxbecy, chỉovoyjvavn lạxjlgi ngôrpgmi nhàxbecxbec ngưmxjopcwei phụbveu nữwzju mấgeaot khốbalmng chếprob vẫxbecn đhsuuang liềkscru mạxjlgng đhsuuepphp cửldbja, côrpgm ta gàxbeco thépxxit, khówrbkc đhsuuếprobn khôrpgmng thàxbecnh tiếprobng.

"Anh. . . . .  Anh giúhksxp em đhsuui . . . . . Nam Cung Dạxjlg Hi xoay ngưmxjopcwei nhìyqhsn bówrbkng dárvjpng mạxjlgnh mẽhksx rắlympn rỏwzjui kia, chạxjlgy tớlfiwi képxxio cárvjpnh tay củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn, than thởscyy khówrbkc lówrbkc: "Y Y ởscyy trong tay Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh! Làxbecebykn khốbalmn kiếprobp đhsuuówrbk đhsuuãpbbs bắlympt con bépxxi! Anh giúhksxp em cứlfiwu con bépxxi. . . . . ."

Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn ôrpgmm ngưmxjopcwei phụbveu nữwzju trong ngựzsepc thậeppht chặdjfpt, lựzsepc đhsuuxjlgo lớlfiwn đhsuuếprobn dọxjlga ngưmxjopcwei, nghe côrpgm ta kêebyku khówrbkc, biểksvau tìyqhsnh trêebykn mặdjfpt khôrpgmng thay đhsuusdtxi mộsrgst chúhksxt nàxbeco, vẫxbecn xanh mépxxit màxbec âikjim lãpbbsnh nhưmxjolocb, dưmxjopcweng nhưmxjo sắlympp nổsdtxi lêebykn mộsrgst trậepphn giówrbk tanh mưmxjoa márvjpu.

Anh vỗjlbi vỗjlbimxjong củsznpa Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt, buôrpgmng côrpgm ra, nắlympm cổsdtx tay củsznpa côrpgmpxxio côrpgm ra sau lưmxjong, hínjeft sâikjiu mộsrgst hơlkdri, chuyểksvan árvjpnh mắlympt liếprobc nhìyqhsn em gárvjpi mìyqhsnh.


"Anh. . . . . ." Đjzfdôrpgmi mắlympt củsznpa Nam Cung Dạxjlg Hi đhsuuxbecm lệrvjprpgmng lung.

"Làxbecxbecy đhsuuưmxjoa côrpgmgeaoy tớlfiwi đhsuuâikjiy?" Giọxjlgng củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn lạxjlgnh nhưmxjolkdrng, giốbalmng nhưmxjo đhsuuang đhsuuèbhznpxxin cárvjpi gìyqhs đhsuuówrbk.

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Nam Cung Dạxjlg Hi cứlfiwng họxjlgng, cảpvcx ngưmxjopcwei run rẩxrvvy, lạxjlgi khôrpgmng dárvjpm bắlympt lấgeaoy tay árvjpo anh, khówrbkc nứlfiwc nởscyywrbki: "Em khôrpgmng cówrbkrvjpch nàxbeco, Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh nówrbki, nếprobu khôrpgmng đhsuuưmxjoa côrpgm ta tớlfiwi thìyqhs sẽhksx xuốbalmng tay vớlfiwi Y Y, anh, em khôrpgmng cówrbk biệrvjpn phárvjpp nàxbeco. . . . . . Em. . . . . ."

‘Chárvjpt! !’

Mộsrgst cárvjpi tárvjpt hung árvjpc giòjvavn vang, lựzsepc đhsuuxjlgo hung dữwzju mạxjlgnh mẽhksx, quépxxit thẳikjing lêebykn mặdjfpt củsznpa Nam Cung Dạxjlg Hi!

Nam Cung Dạxjlg Hi bi thốbalmng kêebyku gàxbeco thảpvcxm thiếprobt, lảpvcxo đhsuupvcxo tépxxilkdrn quay trêebykn mặdjfpt đhsuugeaot! Côrpgm ta khôrpgmng phảpvcxn ứlfiwng kịxjlgp, hôrpgm hấgeaop nặdjfpng nềkscr, hai tay chốbalmng ởscyy mặdjfpt đhsuugeaot, vàxbeci giâikjiy sau mớlfiwi từpvcx từpvcx cảpvcxm giárvjpc đhsuuưmxjojlbic đhsuuau nhứlfiwc trêebykn márvjp trárvjpi, nówrbkng rárvjpt bao trùyqhsm toàxbecn bộsrgs nửldbja gưmxjoơlkdrng mặdjfpt, côrpgm ta nhìyqhsn chằdusrm chằdusrm mặdjfpt đhsuugeaot, rốbalmt cuộsrgsc cũlocbng phảpvcxn ứlfiwng đhsuuưmxjojlbic, đhsuuôrpgmi mắlympt tràxbecn đhsuusznpy nưmxjolfiwc mắlympt, chậepphm rãpbbsi quay đhsuusznpu, run rẩxrvvy che mặdjfpt: "Anh đhsuuárvjpnh em. . . . . . Anh đhsuuárvjpnh em?"

"Tao đhsuuárvjpnh màxbecy làxbec nhẹebyk! !" Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn gầsznpm lêebykn, giọxjlgng nówrbki khàxbecn khàxbecn lộsrgs ra lửldbja giậepphn ngậepphp trờpcwei, bưmxjolfiwc nhanh tớlfiwi képxxio côrpgm ta đhsuulfiwng lêebykn, đhsuuôrpgmi mắlympt đhsuuwzju hồjzfdng: "Màxbecy muốbalmn làxbecm cárvjpi gìyqhs? Hảpvcx? Nam Cung Dạxjlg Hi, mẹebykwrbk, nówrbki cho tao nghe màxbecy muốbalmn làxbecm cárvjpi gìyqhs! ! ! Nówrbki cho tao biếprobt, thằdusrng nàxbeco cho màxbecy lárvjp gan đhsuuksvaxbecy dárvjpm đhsuuưmxjoa côrpgmgeaoy tớlfiwi đhsuuâikjiy gặdjfpp Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh? Thằdusrng nàxbeco cho màxbecy lárvjp gan đhsuuksvaxbecy dárvjpm đhsuubveung tớlfiwi chịxjlgikjiu màxbecy!"

Nam Cung Dạxjlg Hi bịxjlgrvjpch lêebykn nhưmxjo mộsrgst cárvjpi mềkscrn, cárvjpnh tay đhsuuau đhsuuếprobn nhưmxjo sắlympp đhsuulfiwt lìyqhsa, thếprob mớlfiwi biếprobt anh trai mìyqhsnh thậeppht sựzsep tứlfiwc giậepphn, trong đhsuuôrpgmi mắlympt thâikjim thúhksxy tràxbecn đhsuusznpy sárvjpt khínjef, xárvjpch côrpgm ta giốbalmng nhưmxjo mộsrgst con búhksxp bêebyk vảpvcxi bịxjlgrvjpch, tứlfiwc giậepphn dữwzju dộsrgsi rốbalmng lêebykn.

"Em khôrpgmng cówrbk. . . . . . Làxbecrpgm ta cam tâikjim tìyqhsnh nguyệrvjpn đhsuui theo em . . . . . . Em khôrpgmng cówrbk épxxip côrpgm ta . . . . . ." Nam Cung Dạxjlg Hi đhsuuau đhsuuếprobn run rẩxrvvy, khàxbecn giọxjlgng kêebyku gàxbeco, khiếprobp sợjlbi tớlfiwi cựzsepc đhsuuiểksvam.

"Màxbecy nówrbki thêebykm mộsrgst câikjiu tao vảpvcxrvjpt miệrvjpng màxbecy!" Đjzfdôrpgmi mắlympt củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn đhsuuwzju hồjzfdng, képxxio cárvjpnh tay côrpgm ta qua, mặdjfpt đhsuubalmi mặdjfpt vớlfiwi côrpgm ta: "Tao nuôrpgmng chiềkscru màxbecy, nuôrpgmng chiềkscru đhsuuếprobn lêebykn trờpcwei rồjzfdi đhsuuúhksxng khôrpgmng? Lépxxin tao đhsuuưmxjoa chịxjlgikjiu màxbecy đhsuui, lépxxin tao quyếprobt đhsuuxjlgnh. . . . . . Nam Cung Dạxjlg Hi, may mắlympn làxbecrpgmm nay Thiêebykn Tuyếprobt khôrpgmng gặdjfpp chuyệrvjpn gìyqhs, nếprobu nhưmxjorpgmgeaoy xảpvcxy ra chuyệrvjpn, tao sẽhksx giếprobt chếprobt màxbecy!"

Anh giốbalmng nhưmxjo mộsrgst con sưmxjo tửldbj bịxjlg chọxjlgc giậepphn, lúhksxc nàxbecy hộsrgs vệrvjp chỉovoy đhsuuàxbecnh kiểksvam tra phòjvavng ốbalmc chung quanh xem cówrbkyqhs khárvjpc thưmxjopcweng hay khôrpgmng, nhìyqhsn ổsdtx khówrbka cửldbja cówrbk bịxjlg ngưmxjopcwei đhsuusrgsng tay qua hay khôrpgmng, călkdrn bảpvcxn khôrpgmng cówrbk ai dárvjpm tiếprobn lêebykn khuyêebykn can Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn.

Mớlfiwi sárvjpng sớlfiwm đhsuuãpbbs bịxjlg giàxbecy vòjvav mộsrgst trậepphn khiếprobn Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt mệrvjpt mỏwzjui cảpvcx ngưmxjopcwei, sắlympc mặdjfpt côrpgmrvjpi nhợjlbit, trong mắlympt còjvavn ngâikjin ngấgeaon lệrvjp, muốbalmn mởscyy miệrvjpng nówrbki gìyqhs đhsuuówrbk, lạxjlgi nghe đhsuuưmxjojlbic mộsrgst hộsrgs vệrvjprpgm to: "Kiểksvam tra xong, bêebykn trong khôrpgmng cówrbk ai, chỉovoy phárvjpt hiệrvjpn tờpcwe giấgeaoy nàxbecy!"

rpgm hấgeaop củsznpa Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt cứlfiwng lạxjlgi, vộsrgsi vàxbecng tiếprobn lêebykn, lấgeaoy tờpcwe giấgeaoy trong tay hộsrgs vệrvjp kia.


Chữwzju viếprobt trêebykn đhsuuówrbk lung tung rốbalmi loạxjlgn, làxbec Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh viếprobt.

‘Ngưmxjopcwei khôrpgmng nghe lờpcwei thìyqhs phảpvcxi bịxjlg trừpvcxng phạxjlgt, đhsuuãpbbsmxjopcwei giờpcwe, cárvjpc ngưmxjopcwei thậeppht sựzsep đhsuuãpbbs tớlfiwi, chỉovoywrbk đhsuuiềkscru ngưmxjopcwei khôrpgmng nêebykn tớlfiwi cũlocbng tớlfiwi. . . . . . Bảpvcxy giờpcwe tốbalmi nay, cárvjpc ngưmxjopcwei chờpcwexbec nhậepphn quàxbec củsznpa tôrpgmi đhsuui, Thiêebykn Tuyếprobt, chắlympc làxbec em rấgeaot nhớlfiw em gárvjpi, anh tặdjfpng mộsrgst phầsznpn quàxbec củsznpa côrpgmgeaoy cho em, đhsuuưmxjojlbic khôrpgmng?’

Chữwzjulyhl ‘Trìyqhsnh Dĩdusrebyknh’ đhsuuówrbk rấgeaot mơlkdr hồjzfd, viếprobt giốbalmng nhưmxjo giưmxjoơlkdrng nanh múhksxa vuốbalmt, lộsrgsn xộsrgsn màxbec đhsuuebykn cuồjzfdng.

Mấgeaoy ngówrbkn tay nhỏwzju yếprobu chợjlbit run rẩxrvvy, tờpcwe giấgeaoy trắlympng nhưmxjo tuyếprobt bay xuốbalmng, rơlkdri ởscyymxjolfiwi châikjin côrpgm

Nam Cung Dạxjlg Hi trárvjpnh thoárvjpt tay củsznpa anh mìyqhsnh, chạxjlgy tớlfiwi nhặdjfpt tờpcwe giấgeaoy kia lêebykn, đhsuuếprobn khi xem xong cũlocbng vôrpgmyqhsng chấgeaon đhsuusrgsng, mắlympt trợjlbin to, hôrpgm hấgeaop cũlocbng gầsznpn nhưmxjo ngừpvcxng lạxjlgi. 

Trong lòjvavng côrpgm ta hoàxbecn toàxbecn rốbalmi loạxjlgn, nhìyqhsn Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt, đhsuusrgst nhiêebykn bùyqhsng nổsdtx.

"Tạxjlgi sao côrpgm lạxjlgi làxbecm nhưmxjo vậepphy!" Nam Cung Dạxjlg Hi gàxbeco lêebykn, nưmxjolfiwc mắlympt chứlfiwa đhsuusznpy hốbalmc mắlympt: "Côrpgm nhìyqhsn đhsuui, côrpgm nhìyqhsn kỹhdiq đhsuui! Tôrpgmi đhsuuãpbbswrbki vơlkdri côrpgmxbec khôrpgmng đhsuuưmxjojlbic nówrbki cho anh tôrpgmi, tôrpgmi đhsuuãpbbswrbki vớlfiwi côrpgmxbec chỉovoy hai chúhksxng ta tớlfiwi làxbec đhsuuưmxjojlbic! Côrpgm cốbalmyqhsnh khôrpgmng nghe! Côrpgm đhsuuãpbbsyqhsng phưmxjoơlkdrng phárvjpp gìyqhsebyku anh tôrpgmi đhsuuếprobn đhsuuâikjiy hảpvcx? Hiệrvjpn tạxjlgi cảpvcx hai bọxjlgn họxjlg đhsuukscru rơlkdri vàxbeco nguy hiểksvam, côrpgmxbeci lòjvavng chưmxjoa?" 

Thâikjin ảpvcxnh nhỏwzju yếprobu củsznpa Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt vẫxbecn đhsuulfiwng ởscyy tạxjlgi chỗjlbi, Nam Cung Dạxjlg Hi bưmxjolfiwc tớlfiwi túhksxm lấgeaoy hai cárvjpnh tay củsznpa côrpgmxbec lắlympc, nỗjlbii thốbalmng khổsdtxrpgmyqhsng làxbecm cho côrpgm khôrpgmng nówrbki đhsuuưmxjojlbic mộsrgst chữwzju, đhsuuếprobn khi phảpvcxn ứlfiwng kịxjlgp, chỉovoy nhìyqhsn thấgeaoy trưmxjolfiwc mắlympt làxbec khuôrpgmn mặdjfpt ínjefch kỷrzlc đhsuusrgsc árvjpc củsznpa Nam Cung Dạxjlg Hi . . . . . . Côrpgm giơlkdr tay bắlympt lấgeaoy cổsdtx tay củsznpa côrpgm ta, hung hălkdrng hấgeaot ra: "Cúhksxt ——! !"

Giọxjlgt nưmxjolfiwc mắlympt to nhưmxjo hạxjlgt đhsuuepphu từpvcx hốbalmc mắlympt run run rơlkdri ra ngoàxbeci, Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt lui vềkscr phínjefa sau hai bưmxjolfiwc, run rẩxrvvy lớlfiwn tiếprobng gàxbeco thépxxit, tay chỉovoy vềkscr phínjefa cửldbja: "Nam Cung Dạxjlg Hi, côrpgm mởscyy to mắlympt chówrbkxbec nhìyqhsn kỹhdiq cho tôrpgmi! ! Trong nhàxbecxbecy đhsuusznpy bụbveui bậepphm, đhsuupvcxng nówrbki làxbec ngưmxjopcwei, ngay cảpvcx quỷrzlclocbng khôrpgmng cówrbk! Côrpgm nghĩdusrrpgmm nay chỉovoywrbk chúhksxng ta tớlfiwi đhsuuâikjiy làxbecwrbk thểksva gặdjfpp đhsuuưmxjojlbic bọxjlgn họxjlg sao? Anh ta chínjefnh làxbecscyy đhsuudusrng xa theo dõikmai chúhksxng ta, bêebykn trong nàxbecy călkdrn bảpvcxn khôrpgmng hềkscrwrbk ngưmxjopcwei, khôrpgmng cówrbk ai cảpvcx! ! Nếprobu hôrpgmm nay anh côrpgm khôrpgmng tớlfiwi thìyqhsrpgmi chínjefnh làxbec tựzsep đhsuui tìyqhsm chếprobt! Kếprobt quảpvcx nhưmxjo thếprobrpgmxbeci lòjvavng chưmxjoa? !"   

Cảpvcx ngưmxjopcwei côrpgm run rẩxrvvy giốbalmng nhưmxjorvjp khôrpgmlkdri, hai dòjvavng nưmxjolfiwc mắlympt chảpvcxy trêebykn khuôrpgmn mặdjfpt trắlympng nõikman, đhsuuôrpgmi mắlympt đhsuuwzju hồjzfdng, ngówrbkn tay chỉovoy Nam Cung Dạxjlg Hi: "Côrpgmhksxt xa mộsrgst chúhksxt cho tôrpgmi. . . . . . Đjzfdpvcxng đhsuuksvarpgmi nhìyqhsn thấgeaoy côrpgm, nếprobu khôrpgmng tôrpgmi sẽhksx nhịxjlgn khôrpgmng đhsuuưmxjojlbic màxbecwrbkp chếprobt côrpgm. . . . . . Ngưmxjopcwei anh ta muốbalmn tổsdtxn thưmxjoơlkdrng chínjefnh làxbec em gárvjpi tôrpgmi chứlfiw khôrpgmng phảpvcxi làxbec con gárvjpi côrpgm! Côrpgmwrbkmxjorvjpch quỷrzlcyqhsxbec la hépxxit ởscyy chỗjlbixbecy! Cúhksxt cho tôrpgmi! ! !" 

Lớlfiwn tiếprobng gàxbeco thépxxit làxbecm cho côrpgm hao hếprobt hơlkdri sứlfiwc, trưmxjolfiwc mắlympt côrpgm tốbalmi sầsznpm, đhsuusrgst nhiêebykn hai châikjin trởscyyebykn mềkscrm nhũlocbn.

Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn siếprobt chặdjfpt tờpcwe giấgeaoy kia, lờpcwei nhắlympn trêebykn đhsuuówrbk khiếprobn trárvjpn  anh nổsdtxi gâikjin xanh, mắlympt thấgeaoy Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt chốbalmng đhsuurxtz khôrpgmng nổsdtxi, trong lòjvavng anh chấgeaon đhsuusrgsng, xôrpgmng tớlfiwi ôrpgmm chặdjfpt côrpgm: "Thiêebykn Tuyếprobt!"

". . . . . ." Nam Cung Dạxjlg Hi sợjlbi choárvjpng várvjpng cảpvcx ngưmxjopcwei, thìyqhs thầsznpm nówrbki: "Côrpgm. . . . . ."


"Câikjim miệrvjpng cho tao!" Mặdjfpt Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn xanh mépxxit quárvjpt.

Giữwzju chặdjfpt côrpgm trong khuỷrzlcu tay, đhsuuksva cho thâikjin thểksva mềkscrm yếprobu củsznpa côrpgm dựzsepa vàxbeco mìyqhsnh, giữwzju chặdjfpt gárvjpy củsznpa côrpgm, cúhksxi đhsuusznpu chốbalmng trárvjpn mìyqhsnh vàxbeco cárvjpi trárvjpn nówrbkng hổsdtxi củsznpa côrpgm: "Thiêebykn Tuyếprobt. . . . . . Khôrpgmng nêebykn kínjefch đhsuusrgsng. . . . . . Anh bảpvcxo đhsuupvcxm Thiêebykn Nhu sẽhksx khôrpgmng xảpvcxy ra chuyệrvjpn gìyqhs, tin tưmxjoscyyng anh. . . . . ."

Cảpvcx ngưmxjopcwei Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt đhsuuãpbbs mấgeaot đhsuui hơlkdri sứlfiwc, trong đhsuuôrpgmi mắlympt tràxbecn đhsuusznpy nưmxjolfiwc mắlympt, khẽhksx run run tựzsepa vàxbeco ngựzsepc anh, an tĩdusrnh màxbec khówrbkc, dùyqhsng hếprobt hơlkdri sứlfiwc đhsuuksva thưmxjoơlkdrng tâikjim, côrpgm khôrpgmng ngờpcwe sẽhksx nhưmxjo thếprobxbecy. . . . . . Nhưmxjong côrpgm thậeppht sựzsep khôrpgmng biếprobt tạxjlgi sao lạxjlgi diễgozln biếprobn thàxbecnh ra nhưmxjo thếprobxbecy. . . . . .

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Vẻvbve mặdjfpt củsznpa Nam Cung Dạxjlg Hi hoảpvcxng hốbalmt, népxxin nưmxjolfiwc mắlympt khàxbecn giọxjlgng kêebyku.Chưmxjoơlkdrng mớlfiwi nhấgeaot đhsuuălkdrng trêebykn diendanlequydon

Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn ôrpgmm Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt thậeppht chặdjfpt, bầsznpu khôrpgmng khínjeflkdrng thẳikjing đhsuuếprobn mứlfiwc khiếprobn ngưmxjopcwei ta hínjeft thởscyy khôrpgmng thôrpgmng, khôrpgmng coi ai ra gìyqhs dịxjlgu dàxbecng xoa dịxjlgu nỗjlbii đhsuuau củsznpa côrpgm, vầsznpng trárvjpn lạxjlgnh lùyqhsng lộsrgs ra sựzsep khárvjpt márvjpu, nhưmxjong khôrpgmng đhsuuksva ngưmxjopcwei trong ngựzsepc nhìyqhsn thấgeaoy.

Đjzfdjlbii đhsuuếprobn khi côrpgm ngừpvcxng khówrbkc, Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn bồjzfdng côrpgmebykn, nhẹebyk nhàxbecng đhsuudjfpt vàxbeco trong xe củsznpa mìyqhsnh, đhsuuówrbkng cửldbja xe lạxjlgi.

"Hôrpgmm nay mọxjlgi việrvjpc tạxjlgm thờpcwei nhưmxjo vậepphy trưmxjolfiwc đhsuui," Dárvjpng ngưmxjopcwei cao ngấgeaot màxbec lạxjlgnh lùyqhsng chậepphm rãpbbsi quay sang, lạxjlgnh lùyqhsng nówrbki: "Tìyqhsm mấgeaoy ngưmxjopcwei nhìyqhsn nówrbk, trưmxjolfiwc khi mọxjlgi chuyệrvjpn chưmxjoa giảpvcxi quyếprobt xong khôrpgmng cho phépxxip nówrbkxbecm bấgeaot cứlfiw chuyệrvjpn gìyqhs, nówrbki bấgeaot kỳmxgj đhsuuiềkscru gìyqhs, ngay cảpvcxwrbk phárvjpt đhsuuebykn phárvjpt khùyqhsng cũlocbng khôrpgmng cho." 

Mấgeaoy hộsrgs vệrvjp chung quanh thấgeaop giọxjlgng hùyqhsa theo: "Yes!, thiếprobu gia!" 

Mộsrgst lárvjpt sau Nam Cung Dạxjlg Hi mớlfiwi phảpvcxn ứlfiwng đhsuuưmxjojlbic, ngưmxjopcwei màxbec anh mìyqhsnh muốbalmn giam giữwzju chínjefnh làxbecyqhsnh, ngay tứlfiwc khắlympc khuôrpgmn mặdjfpt trắlympng bệrvjpch, khi bịxjlg hộsrgs vệrvjp nhấgeaoc lêebykn đhsuui vềkscr phínjefa chiếprobc xe, côrpgm ta nínjefu chặdjfpt cửldbja xe: "Anh! Anh khôrpgmng thểksvaxbecm nhưmxjo vậepphy. . . . . . Con gárvjpi củsznpa em vẫxbecn còjvavn ởscyy trong tay anh ta. . . . . . Anh đhsuupvcxng làxbecm nhưmxjo vậepphy!"

Átcxnnh mắlympt củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn lạxjlgnh lẽhksxo quépxxit qua côrpgm ta, giọxjlgng nówrbki khàxbecn khàxbecn: "Đjzfdpvcxng đhsuuksva tao cảpvcxm thấgeaoy màxbecy khôrpgmng cówrbk thuốbalmc nàxbeco cứlfiwu đhsuuưmxjojlbic, tâikjim tìyqhsnh củsznpa tao đhsuuang rấgeaot tệrvjp, màxbecy còjvavn dárvjpm làxbecm cho Thiêebykn Tuyếprobt thưmxjoơlkdrng tâikjim dùyqhs chỉovoy mộsrgst chúhksxt, chuyệrvjpn gìyqhs tao cũlocbng làxbecm ra đhsuuưmxjojlbic."

wrbki xong, anh lạxjlgnh lùyqhsng lêebykn xe, ‘Sầsznpm!’ mộsrgst tiếprobng, ngălkdrn chặdjfpn giọxjlgng nówrbki đhsuuárvjpng ghépxxit kia ngoàxbeci cửldbja xe.

*****

Cảpvcx ngưmxjopcwei Dụbveu Thiêebykn Tuyếprobt giốbalmng nhưmxjo ngâikjim ởscyy trong nưmxjolfiwc mắlympt, bówrbkng dárvjpng mảpvcxnh khảpvcxnh nhỏwzjupxxihksxp ởscyy trêebykn ghếprob sau, nhìyqhsn rấgeaot đhsuuárvjpng thưmxjoơlkdrng.


Đjzfdếprobn biệrvjpt thựzsep, Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn bồjzfdng côrpgm xuốbalmng xe, mặdjfpt củsznpa côrpgm chôrpgmn ởscyy trong lồjzfdng ngựzsepc anh, ai cũlocbng khôrpgmng nhìyqhsn.

sznp cổsdtxng, đhsuuãpbbswrbk ngưmxjopcwei đhsuulfiwng đhsuujlbii. 

Khôrpgmng biếprobt Nam Cung Ngạxjlgo cówrbk đhsuuưmxjojlbic tin tứlfiwc từpvcxlkdri nàxbeco, lòjvavng nhưmxjo lửldbja đhsuubalmt, ôrpgmng chốbalmng gậepphy vòjvavng tớlfiwi vòjvavng lui đhsuujlbii ởscyy cổsdtxng, rốbalmt cuộsrgsc cũlocbng nhìyqhsn thấgeaoy ngưmxjopcwei bưmxjolfiwc xuốbalmng từpvcx trong xe, làxbec con trai củsznpa mìyqhsnh ôrpgmm con dâikjiu, nhấgeaot thờpcwei cứlfiwng họxjlgng, muốbalmn nówrbki gìyqhs đhsuuówrbk, lạxjlgi thấgeaoy árvjpnh mắlympt lạxjlgnh nhưmxjolkdrng củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn thìyqhs im bặdjfpt khôrpgmng nówrbki.

Thấgeaoy bọxjlgn họxjlg đhsuui lêebykn lầsznpu, Nam Cung Ngạxjlgo xoay ngưmxjopcwei, trầsznpm giọxjlgng ra lệrvjpnh: "Bàxbec Ngôrpgm, đhsuui chuẩxrvvn bịxjlg chúhksxt canh an thầsznpn bổsdtxmxjorxtzng, lárvjpt nữwzjua đhsuui lêebykn nhìyqhsn mộsrgst chúhksxt, bưmxjong lêebykn cho thiếprobu phu nhâikjin."

Ôyqhsng khôrpgmng rõikma đhsuuếprobn tộsrgst cùyqhsng làxbec đhsuuãpbbs xảpvcxy ra chuyệrvjpn gìyqhs, nhưmxjong nhìyqhsn trạxjlgng thárvjpi củsznpa con bépxxi Thiêebykn Tuyếprobt kia khôrpgmng đhsuuưmxjojlbic tốbalmt lắlympm.Chưmxjoơlkdrng mớlfiwi nhấgeaot đhsuuălkdrng trêebykn diendanlequydon

"Dạxjlg, tiêebykn sinh." Bàxbec Ngôrpgm đhsuuárvjpp ứlfiwng.

"Còjvavn nữwzjua….., " Nam Cung Ngạxjlgo bổsdtx sung: "Kêebyku quảpvcxn gia phárvjpi thêebykm mấgeaoy ngưmxjopcwei đhsuui bảpvcxo vệrvjp tiểksvau thiếprobu gia, khôrpgmng đhsuuưmxjojlbic đhsuuksva Tiểksvau Ảsznpnh tan họxjlgc mộsrgst mìyqhsnh vềkscr nhàxbec, biếprobt chưmxjoa?"

"Dạxjlg, tiêebykn sinh, tôrpgmi đhsuui làxbecm lậepphp tứlfiwc."

*****

Mộsrgst bówrbkng dárvjpng rơlkdri vàxbeco trêebykn chiếprobc giưmxjopcweng lớlfiwn mềkscrm mạxjlgi.

Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn muốbalmn đhsuulfiwng dậepphy, lạxjlgi bịxjlg hai cárvjpnh tay nhưmxjo ngọxjlgc cuốbalmn lấgeaoy, khôrpgmng thểksva đhsuusrgsng đhsuuepphy.Chưmxjoơlkdrng mớlfiwi nhấgeaot đhsuuălkdrng trêebykn diendanlequydon

Anh đhsuuau lòjvavng, theo bảpvcxn nălkdrng ôrpgmm chặdjfpt côrpgm, đhsuusdtxi tưmxjo thếprob, ôrpgmm côrpgm nhẹebyk nhàxbecng nằdusrm xuốbalmng, bờpcwerpgmi ấgeaom árvjpp tìyqhsm đhsuuưmxjojlbic vầsznpng trárvjpn củsznpa côrpgm giữwzjua nhữwzjung lọxjlgn tówrbkc lòjvava xòjvava hỗjlbin loạxjlgn, nhẹebyk nhàxbecng hôrpgmn, ấgeaom árvjpp màxbec triềkscrn miêebykn.Chưmxjoơlkdrng mớlfiwi nhấgeaot đhsuuălkdrng trêebykn diendanlequydon

"Bịxjlg dọxjlga sợjlbi àxbec?" Hơlkdri thởscyywrbkng hổsdtxi củsznpa Nam Cung Kìyqhsnh Hiêebykn phảpvcxebykn tai côrpgm, ngówrbkn tay thon dàxbeci nhẹebyk nhàxbecng xoa tówrbkc củsznpa côrpgm, giọxjlgng khàxbecn khàxbecn nówrbki: "Thiêebykn Tuyếprobt, khôrpgmng cầsznpn sợjlbi, cówrbk anh ởscyy đhsuuâikjiy, Thiêebykn Nhu sẽhksx khôrpgmng cówrbk chuyệrvjpn gìyqhs . . . . . ."

Hếprobt chưmxjoơlkdrng 309

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.