Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 309 : Anh ta không hề dự định thả người

    trước sau   
"Anh!" Nam Cung Dạoujc Hi sợnvwt tớorzzi mứytoec hồjrein bay pháhzicch táhzicn, căzdvjn bảjhton khôhzicng ngờqppn anh mìadehnh sẽyjxf xuấxvdxt hiệwesen ởhmcb chỗytoeerqcy!

Tay củfruwa côhzic ta vẫnvwtn run rẩnzrty nắvzlxm khóbcqpa cửnswza, lay đtueglajkng thậjjzqt mạoujcnh cũoujcng khôhzicng mởhmcb ra đtuegưwhwcnvwtc, mắvzlxt thấxvdxy thờqppni gian từkolbng giâjjzsy vưwhwcnvwtt qua mưwhwcqppni giờqppn, trong đtuegegbdu côhzic ta hồjreii tưwhwchmcbng câjjzsu "Mưwhwcqppni giờqppn khôhzicng tớorzzi thìadeh giếwhwct con tin" kia củfruwa Trìadehnh Dĩdicjytrfnh, nưwhwcorzzc mắvzlxt đtuegytrfn cuồjreing rơzitbi xuốivexng, vừkolba vỗytoe cửnswza vừkolba kêytrfu: "Mởhmcb cửnswza! Tôhzici đtuegếwhwcn rồjreii, tôhzici đtuegếwhwcn rồjreii! Anh kêytrfu tôhzici đtuegưwhwca tiềkolbn tôhzici đtuegãvbsl cho anh tiềkolbn, anh muốivexn cáhzici gìadehhzici đtuegkolbu cho, anh muốivexn ngưwhwcqppni tôhzici cũoujcng đtuegãvbsl đtuegưwhwca tớorzzi cho anh, tạoujci sao anh lạoujci đtuegylasi ýnkna! Anh trảjhto Y Y lạoujci cho tôhzici! !"

Mộlajkt đtuegáhzicm hộlajk vệwese mặqtilc đtuegjreing phụerqcc màerqcu đtuegen, sắvzlxc mặqtilt lạoujcnh lùadehng đtuegytoeng ởhmcb xa xa bao vâjjzsy toàerqcn bộlajk đtuegigzoa phưwhwcơzitbng nàerqcy, chỉhzicnhbsn lạoujci ngôhzici nhàerqcerqc ngưwhwcqppni phụerqc nữnvwt mấxvdxt khốivexng chếwhwc vẫnvwtn đtuegang liềkolbu mạoujcng đtuegjjzqp cửnswza, côhzic ta gàerqco thépfcet, khóbcqpc đtuegếwhwcn khôhzicng thàerqcnh tiếwhwcng.

"Anh. . . . .  Anh giúyjxfp em đtuegi . . . . . Nam Cung Dạoujc Hi xoay ngưwhwcqppni nhìadehn bóbcqpng dáhzicng mạoujcnh mẽyjxf rắvzlxn rỏmoqbi kia, chạoujcy tớorzzi képfceo cáhzicnh tay củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn, than thởhmcb khóbcqpc lóbcqpc: "Y Y ởhmcb trong tay Trìadehnh Dĩdicjytrfnh! Làerqcytrfn khốivexn kiếwhwcp đtuegóbcqp đtuegãvbsl bắvzlxt con bépfce! Anh giúyjxfp em cứytoeu con bépfce. . . . . ."

Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn ôhzicm ngưwhwcqppni phụerqc nữnvwt trong ngựnswzc thậjjzqt chặqtilt, lựnswzc đtuegoujco lớorzzn đtuegếwhwcn dọvvtza ngưwhwcqppni, nghe côhzic ta kêytrfu khóbcqpc, biểzxqnu tìadehnh trêytrfn mặqtilt khôhzicng thay đtuegylasi mộlajkt chúyjxft nàerqco, vẫnvwtn xanh mépfcet màerqc âjjzsm lãvbslnh nhưwhwcoujc, dưwhwcqppnng nhưwhwc sắvzlxp nổylasi lêytrfn mộlajkt trậjjzqn gióbcqp tanh mưwhwca máhzicu.

Anh vỗytoe vỗytoewhwcng củfruwa Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct, buôhzicng côhzic ra, nắvzlxm cổylas tay củfruwa côhzicpfceo côhzic ra sau lưwhwcng, hízitbt sâjjzsu mộlajkt hơzitbi, chuyểzxqnn áhzicnh mắvzlxt liếwhwcc nhìadehn em gáhzici mìadehnh.


"Anh. . . . . ." Điobnôhzici mắvzlxt củfruwa Nam Cung Dạoujc Hi đtuegnvwtm lệwesehzicng lung.

"Làerqcerqcy đtuegưwhwca côhzicxvdxy tớorzzi đtuegâjjzsy?" Giọvvtzng củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn lạoujcnh nhưwhwczdvjng, giốivexng nhưwhwc đtuegang đtuegèorzzpfcen cáhzici gìadeh đtuegóbcqp.

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Nam Cung Dạoujc Hi cứytoeng họvvtzng, cảjhto ngưwhwcqppni run rẩnzrty, lạoujci khôhzicng dáhzicm bắvzlxt lấxvdxy tay áhzico anh, khóbcqpc nứytoec nởhmcbbcqpi: "Em khôhzicng cóbcqphzicch nàerqco, Trìadehnh Dĩdicjytrfnh nóbcqpi, nếwhwcu khôhzicng đtuegưwhwca côhzic ta tớorzzi thìadeh sẽyjxf xuốivexng tay vớorzzi Y Y, anh, em khôhzicng cóbcqp biệwesen pháhzicp nàerqco. . . . . . Em. . . . . ."

‘Cháhzict! !’

Mộlajkt cáhzici táhzict hung áhzicc giònhbsn vang, lựnswzc đtuegoujco hung dữnvwt mạoujcnh mẽyjxf, quépfcet thẳllnyng lêytrfn mặqtilt củfruwa Nam Cung Dạoujc Hi!

Nam Cung Dạoujc Hi bi thốivexng kêytrfu gàerqco thảjhtom thiếwhwct, lảjhtoo đtuegjhtoo tépfcezdvjn quay trêytrfn mặqtilt đtuegxvdxt! Côhzic ta khôhzicng phảjhton ứytoeng kịigzop, hôhzic hấxvdxp nặqtilng nềkolb, hai tay chốivexng ởhmcb mặqtilt đtuegxvdxt, vàerqci giâjjzsy sau mớorzzi từkolb từkolb cảjhtom giáhzicc đtuegưwhwcnvwtc đtuegau nhứytoec trêytrfn máhzic tráhzici, nóbcqpng ráhzict bao trùadehm toàerqcn bộlajk nửnswza gưwhwcơzitbng mặqtilt, côhzic ta nhìadehn chằjjzsm chằjjzsm mặqtilt đtuegxvdxt, rốivext cuộlajkc cũoujcng phảjhton ứytoeng đtuegưwhwcnvwtc, đtuegôhzici mắvzlxt tràerqcn đtuegegbdy nưwhwcorzzc mắvzlxt, chậjjzqm rãvbsli quay đtuegegbdu, run rẩnzrty che mặqtilt: "Anh đtuegáhzicnh em. . . . . . Anh đtuegáhzicnh em?"

"Tao đtuegáhzicnh màerqcy làerqc nhẹttzu! !" Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn gầegbdm lêytrfn, giọvvtzng nóbcqpi khàerqcn khàerqcn lộlajk ra lửnswza giậjjzqn ngậjjzqp trờqppni, bưwhwcorzzc nhanh tớorzzi képfceo côhzic ta đtuegytoeng lêytrfn, đtuegôhzici mắvzlxt đtuegmoqb hồjreing: "Màerqcy muốivexn làerqcm cáhzici gìadeh? Hảjhto? Nam Cung Dạoujc Hi, mẹttzubcqp, nóbcqpi cho tao nghe màerqcy muốivexn làerqcm cáhzici gìadeh! ! ! Nóbcqpi cho tao biếwhwct, thằjjzsng nàerqco cho màerqcy láhzic gan đtuegzxqnerqcy dáhzicm đtuegưwhwca côhzicxvdxy tớorzzi đtuegâjjzsy gặqtilp Trìadehnh Dĩdicjytrfnh? Thằjjzsng nàerqco cho màerqcy láhzic gan đtuegzxqnerqcy dáhzicm đtuegerqcng tớorzzi chịigzojjzsu màerqcy!"

Nam Cung Dạoujc Hi bịigzohzicch lêytrfn nhưwhwc mộlajkt cáhzici mềkolbn, cáhzicnh tay đtuegau đtuegếwhwcn nhưwhwc sắvzlxp đtuegytoet lìadeha, thếwhwc mớorzzi biếwhwct anh trai mìadehnh thậjjzqt sựnswz tứytoec giậjjzqn, trong đtuegôhzici mắvzlxt thâjjzsm thúyjxfy tràerqcn đtuegegbdy sáhzict khízitb, xáhzicch côhzic ta giốivexng nhưwhwc mộlajkt con búyjxfp bêytrf vảjhtoi bịigzohzicch, tứytoec giậjjzqn dữnvwt dộlajki rốivexng lêytrfn.

"Em khôhzicng cóbcqp. . . . . . Làerqchzic ta cam tâjjzsm tìadehnh nguyệwesen đtuegi theo em . . . . . . Em khôhzicng cóbcqp épfcep côhzic ta . . . . . ." Nam Cung Dạoujc Hi đtuegau đtuegếwhwcn run rẩnzrty, khàerqcn giọvvtzng kêytrfu gàerqco, khiếwhwcp sợnvwt tớorzzi cựnswzc đtuegiểzxqnm.

"Màerqcy nóbcqpi thêytrfm mộlajkt câjjzsu tao vảjhtohzict miệweseng màerqcy!" Điobnôhzici mắvzlxt củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn đtuegmoqb hồjreing, képfceo cáhzicnh tay côhzic ta qua, mặqtilt đtuegivexi mặqtilt vớorzzi côhzic ta: "Tao nuôhzicng chiềkolbu màerqcy, nuôhzicng chiềkolbu đtuegếwhwcn lêytrfn trờqppni rồjreii đtuegúyjxfng khôhzicng? Lépfcen tao đtuegưwhwca chịigzojjzsu màerqcy đtuegi, lépfcen tao quyếwhwct đtuegigzonh. . . . . . Nam Cung Dạoujc Hi, may mắvzlxn làerqchzicm nay Thiêytrfn Tuyếwhwct khôhzicng gặqtilp chuyệwesen gìadeh, nếwhwcu nhưwhwchzicxvdxy xảjhtoy ra chuyệwesen, tao sẽyjxf giếwhwct chếwhwct màerqcy!"

Anh giốivexng nhưwhwc mộlajkt con sưwhwc tửnswz bịigzo chọvvtzc giậjjzqn, lúyjxfc nàerqcy hộlajk vệwese chỉhzic đtuegàerqcnh kiểzxqnm tra phònhbsng ốivexc chung quanh xem cóbcqpadeh kháhzicc thưwhwcqppnng hay khôhzicng, nhìadehn ổylas khóbcqpa cửnswza cóbcqp bịigzo ngưwhwcqppni đtueglajkng tay qua hay khôhzicng, căzdvjn bảjhton khôhzicng cóbcqp ai dáhzicm tiếwhwcn lêytrfn khuyêytrfn can Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn.

Mớorzzi sáhzicng sớorzzm đtuegãvbsl bịigzo giàerqcy vònhbs mộlajkt trậjjzqn khiếwhwcn Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct mệweset mỏmoqbi cảjhto ngưwhwcqppni, sắvzlxc mặqtilt côhzichzici nhợnvwtt, trong mắvzlxt cònhbsn ngâjjzsn ngấxvdxn lệwese, muốivexn mởhmcb miệweseng nóbcqpi gìadeh đtuegóbcqp, lạoujci nghe đtuegưwhwcnvwtc mộlajkt hộlajk vệwesehzic to: "Kiểzxqnm tra xong, bêytrfn trong khôhzicng cóbcqp ai, chỉhzic pháhzict hiệwesen tờqppn giấxvdxy nàerqcy!"

hzic hấxvdxp củfruwa Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct cứytoeng lạoujci, vộlajki vàerqcng tiếwhwcn lêytrfn, lấxvdxy tờqppn giấxvdxy trong tay hộlajk vệwese kia.


Chữnvwt viếwhwct trêytrfn đtuegóbcqp lung tung rốivexi loạoujcn, làerqc Trìadehnh Dĩdicjytrfnh viếwhwct.

‘Ngưwhwcqppni khôhzicng nghe lờqppni thìadeh phảjhtoi bịigzo trừkolbng phạoujct, đtuegãvbslwhwcqppni giờqppn, cáhzicc ngưwhwcqppni thậjjzqt sựnswz đtuegãvbsl tớorzzi, chỉhzicbcqp đtuegiềkolbu ngưwhwcqppni khôhzicng nêytrfn tớorzzi cũoujcng tớorzzi. . . . . . Bảjhtoy giờqppn tốivexi nay, cáhzicc ngưwhwcqppni chờqppnerqc nhậjjzqn quàerqc củfruwa tôhzici đtuegi, Thiêytrfn Tuyếwhwct, chắvzlxc làerqc em rấxvdxt nhớorzz em gáhzici, anh tặqtilng mộlajkt phầegbdn quàerqc củfruwa côhzicxvdxy cho em, đtuegưwhwcnvwtc khôhzicng?’

Chữnvwtnkna ‘Trìadehnh Dĩdicjytrfnh’ đtuegóbcqp rấxvdxt mơzitb hồjrei, viếwhwct giốivexng nhưwhwc giưwhwcơzitbng nanh múyjxfa vuốivext, lộlajkn xộlajkn màerqc đtuegytrfn cuồjreing.

Mấxvdxy ngóbcqpn tay nhỏmoqb yếwhwcu chợnvwtt run rẩnzrty, tờqppn giấxvdxy trắvzlxng nhưwhwc tuyếwhwct bay xuốivexng, rơzitbi ởhmcbwhwcorzzi châjjzsn côhzic

Nam Cung Dạoujc Hi tráhzicnh thoáhzict tay củfruwa anh mìadehnh, chạoujcy tớorzzi nhặqtilt tờqppn giấxvdxy kia lêytrfn, đtuegếwhwcn khi xem xong cũoujcng vôhzicadehng chấxvdxn đtueglajkng, mắvzlxt trợnvwtn to, hôhzic hấxvdxp cũoujcng gầegbdn nhưwhwc ngừkolbng lạoujci. 

Trong lònhbsng côhzic ta hoàerqcn toàerqcn rốivexi loạoujcn, nhìadehn Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct, đtueglajkt nhiêytrfn bùadehng nổylas.

"Tạoujci sao côhzic lạoujci làerqcm nhưwhwc vậjjzqy!" Nam Cung Dạoujc Hi gàerqco lêytrfn, nưwhwcorzzc mắvzlxt chứytoea đtuegegbdy hốivexc mắvzlxt: "Côhzic nhìadehn đtuegi, côhzic nhìadehn kỹylas đtuegi! Tôhzici đtuegãvbslbcqpi vơzitbi côhzicerqc khôhzicng đtuegưwhwcnvwtc nóbcqpi cho anh tôhzici, tôhzici đtuegãvbslbcqpi vớorzzi côhzicerqc chỉhzic hai chúyjxfng ta tớorzzi làerqc đtuegưwhwcnvwtc! Côhzic cốivexadehnh khôhzicng nghe! Côhzic đtuegãvbsladehng phưwhwcơzitbng pháhzicp gìadehytrfu anh tôhzici đtuegếwhwcn đtuegâjjzsy hảjhto? Hiệwesen tạoujci cảjhto hai bọvvtzn họvvtz đtuegkolbu rơzitbi vàerqco nguy hiểzxqnm, côhzicerqci lònhbsng chưwhwca?" 

Thâjjzsn ảjhtonh nhỏmoqb yếwhwcu củfruwa Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct vẫnvwtn đtuegytoeng ởhmcb tạoujci chỗytoe, Nam Cung Dạoujc Hi bưwhwcorzzc tớorzzi túyjxfm lấxvdxy hai cáhzicnh tay củfruwa côhzicerqc lắvzlxc, nỗytoei thốivexng khổylashzicadehng làerqcm cho côhzic khôhzicng nóbcqpi đtuegưwhwcnvwtc mộlajkt chữnvwt, đtuegếwhwcn khi phảjhton ứytoeng kịigzop, chỉhzic nhìadehn thấxvdxy trưwhwcorzzc mắvzlxt làerqc khuôhzicn mặqtilt ízitbch kỷshan đtueglajkc áhzicc củfruwa Nam Cung Dạoujc Hi . . . . . . Côhzic giơzitb tay bắvzlxt lấxvdxy cổylas tay củfruwa côhzic ta, hung hăzdvjng hấxvdxt ra: "Cúyjxft ——! !"

Giọvvtzt nưwhwcorzzc mắvzlxt to nhưwhwc hạoujct đtuegjjzqu từkolb hốivexc mắvzlxt run run rơzitbi ra ngoàerqci, Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct lui vềkolb phízitba sau hai bưwhwcorzzc, run rẩnzrty lớorzzn tiếwhwcng gàerqco thépfcet, tay chỉhzic vềkolb phízitba cửnswza: "Nam Cung Dạoujc Hi, côhzic mởhmcb to mắvzlxt chóbcqperqc nhìadehn kỹylas cho tôhzici! ! Trong nhàerqcerqcy đtuegegbdy bụerqci bậjjzqm, đtuegkolbng nóbcqpi làerqc ngưwhwcqppni, ngay cảjhto quỷshanoujcng khôhzicng cóbcqp! Côhzic nghĩdicjhzicm nay chỉhzicbcqp chúyjxfng ta tớorzzi đtuegâjjzsy làerqcbcqp thểzxqn gặqtilp đtuegưwhwcnvwtc bọvvtzn họvvtz sao? Anh ta chízitbnh làerqchmcb đtuegjjzsng xa theo dõcovai chúyjxfng ta, bêytrfn trong nàerqcy căzdvjn bảjhton khôhzicng hềkolbbcqp ngưwhwcqppni, khôhzicng cóbcqp ai cảjhto! ! Nếwhwcu hôhzicm nay anh côhzic khôhzicng tớorzzi thìadehhzici chízitbnh làerqc tựnswz đtuegi tìadehm chếwhwct! Kếwhwct quảjhto nhưwhwc thếwhwchzicerqci lònhbsng chưwhwca? !"   

Cảjhto ngưwhwcqppni côhzic run rẩnzrty giốivexng nhưwhwchzic khôhziczitbi, hai dònhbsng nưwhwcorzzc mắvzlxt chảjhtoy trêytrfn khuôhzicn mặqtilt trắvzlxng nõcovan, đtuegôhzici mắvzlxt đtuegmoqb hồjreing, ngóbcqpn tay chỉhzic Nam Cung Dạoujc Hi: "Côhzicyjxft xa mộlajkt chúyjxft cho tôhzici. . . . . . Điobnkolbng đtuegzxqnhzici nhìadehn thấxvdxy côhzic, nếwhwcu khôhzicng tôhzici sẽyjxf nhịigzon khôhzicng đtuegưwhwcnvwtc màerqcbcqpp chếwhwct côhzic. . . . . . Ngưwhwcqppni anh ta muốivexn tổylasn thưwhwcơzitbng chízitbnh làerqc em gáhzici tôhzici chứytoe khôhzicng phảjhtoi làerqc con gáhzici côhzic! Côhzicbcqpwhwchzicch quỷshanadeherqc la hépfcet ởhmcb chỗytoeerqcy! Cúyjxft cho tôhzici! ! !" 

Lớorzzn tiếwhwcng gàerqco thépfcet làerqcm cho côhzic hao hếwhwct hơzitbi sứytoec, trưwhwcorzzc mắvzlxt côhzic tốivexi sầegbdm, đtueglajkt nhiêytrfn hai châjjzsn trởhmcbytrfn mềkolbm nhũoujcn.

Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn siếwhwct chặqtilt tờqppn giấxvdxy kia, lờqppni nhắvzlxn trêytrfn đtuegóbcqp khiếwhwcn tráhzicn  anh nổylasi gâjjzsn xanh, mắvzlxt thấxvdxy Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct chốivexng đtuegjjzq khôhzicng nổylasi, trong lònhbsng anh chấxvdxn đtueglajkng, xôhzicng tớorzzi ôhzicm chặqtilt côhzic: "Thiêytrfn Tuyếwhwct!"

". . . . . ." Nam Cung Dạoujc Hi sợnvwt choáhzicng váhzicng cảjhto ngưwhwcqppni, thìadeh thầegbdm nóbcqpi: "Côhzic. . . . . ."


"Câjjzsm miệweseng cho tao!" Mặqtilt Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn xanh mépfcet quáhzict.

Giữnvwt chặqtilt côhzic trong khuỷshanu tay, đtuegzxqn cho thâjjzsn thểzxqn mềkolbm yếwhwcu củfruwa côhzic dựnswza vàerqco mìadehnh, giữnvwt chặqtilt gáhzicy củfruwa côhzic, cúyjxfi đtuegegbdu chốivexng tráhzicn mìadehnh vàerqco cáhzici tráhzicn nóbcqpng hổylasi củfruwa côhzic: "Thiêytrfn Tuyếwhwct. . . . . . Khôhzicng nêytrfn kízitbch đtueglajkng. . . . . . Anh bảjhtoo đtuegjhtom Thiêytrfn Nhu sẽyjxf khôhzicng xảjhtoy ra chuyệwesen gìadeh, tin tưwhwchmcbng anh. . . . . ."

Cảjhto ngưwhwcqppni Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct đtuegãvbsl mấxvdxt đtuegi hơzitbi sứytoec, trong đtuegôhzici mắvzlxt tràerqcn đtuegegbdy nưwhwcorzzc mắvzlxt, khẽyjxf run run tựnswza vàerqco ngựnswzc anh, an tĩdicjnh màerqc khóbcqpc, dùadehng hếwhwct hơzitbi sứytoec đtuegzxqn thưwhwcơzitbng tâjjzsm, côhzic khôhzicng ngờqppn sẽyjxf nhưwhwc thếwhwcerqcy. . . . . . Nhưwhwcng côhzic thậjjzqt sựnswz khôhzicng biếwhwct tạoujci sao lạoujci diễscjin biếwhwcn thàerqcnh ra nhưwhwc thếwhwcerqcy. . . . . .

"Anh. . . . . . Em. . . . . ." Vẻsegn mặqtilt củfruwa Nam Cung Dạoujc Hi hoảjhtong hốivext, népfcen nưwhwcorzzc mắvzlxt khàerqcn giọvvtzng kêytrfu.Chưwhwcơzitbng mớorzzi nhấxvdxt đtuegăzdvjng trêytrfn diendanlequydon

Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn ôhzicm Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct thậjjzqt chặqtilt, bầegbdu khôhzicng khízitbzdvjng thẳllnyng đtuegếwhwcn mứytoec khiếwhwcn ngưwhwcqppni ta hízitbt thởhmcb khôhzicng thôhzicng, khôhzicng coi ai ra gìadeh dịigzou dàerqcng xoa dịigzou nỗytoei đtuegau củfruwa côhzic, vầegbdng tráhzicn lạoujcnh lùadehng lộlajk ra sựnswz kháhzict máhzicu, nhưwhwcng khôhzicng đtuegzxqn ngưwhwcqppni trong ngựnswzc nhìadehn thấxvdxy.

Điobnnvwti đtuegếwhwcn khi côhzic ngừkolbng khóbcqpc, Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn bồjreing côhzicytrfn, nhẹttzu nhàerqcng đtuegqtilt vàerqco trong xe củfruwa mìadehnh, đtuegóbcqpng cửnswza xe lạoujci.

"Hôhzicm nay mọvvtzi việwesec tạoujcm thờqppni nhưwhwc vậjjzqy trưwhwcorzzc đtuegi," Dáhzicng ngưwhwcqppni cao ngấxvdxt màerqc lạoujcnh lùadehng chậjjzqm rãvbsli quay sang, lạoujcnh lùadehng nóbcqpi: "Tìadehm mấxvdxy ngưwhwcqppni nhìadehn nóbcqp, trưwhwcorzzc khi mọvvtzi chuyệwesen chưwhwca giảjhtoi quyếwhwct xong khôhzicng cho phépfcep nóbcqperqcm bấxvdxt cứytoe chuyệwesen gìadeh, nóbcqpi bấxvdxt kỳorzz đtuegiềkolbu gìadeh, ngay cảjhtobcqp pháhzict đtuegytrfn pháhzict khùadehng cũoujcng khôhzicng cho." 

Mấxvdxy hộlajk vệwese chung quanh thấxvdxp giọvvtzng hùadeha theo: "Yes!, thiếwhwcu gia!" 

Mộlajkt láhzict sau Nam Cung Dạoujc Hi mớorzzi phảjhton ứytoeng đtuegưwhwcnvwtc, ngưwhwcqppni màerqc anh mìadehnh muốivexn giam giữnvwt chízitbnh làerqcadehnh, ngay tứytoec khắvzlxc khuôhzicn mặqtilt trắvzlxng bệwesech, khi bịigzo hộlajk vệwese nhấxvdxc lêytrfn đtuegi vềkolb phízitba chiếwhwcc xe, côhzic ta nízitbu chặqtilt cửnswza xe: "Anh! Anh khôhzicng thểzxqnerqcm nhưwhwc vậjjzqy. . . . . . Con gáhzici củfruwa em vẫnvwtn cònhbsn ởhmcb trong tay anh ta. . . . . . Anh đtuegkolbng làerqcm nhưwhwc vậjjzqy!"

Áfdywnh mắvzlxt củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn lạoujcnh lẽyjxfo quépfcet qua côhzic ta, giọvvtzng nóbcqpi khàerqcn khàerqcn: "Điobnkolbng đtuegzxqn tao cảjhtom thấxvdxy màerqcy khôhzicng cóbcqp thuốivexc nàerqco cứytoeu đtuegưwhwcnvwtc, tâjjzsm tìadehnh củfruwa tao đtuegang rấxvdxt tệwese, màerqcy cònhbsn dáhzicm làerqcm cho Thiêytrfn Tuyếwhwct thưwhwcơzitbng tâjjzsm dùadeh chỉhzic mộlajkt chúyjxft, chuyệwesen gìadeh tao cũoujcng làerqcm ra đtuegưwhwcnvwtc."

bcqpi xong, anh lạoujcnh lùadehng lêytrfn xe, ‘Sầegbdm!’ mộlajkt tiếwhwcng, ngăzdvjn chặqtiln giọvvtzng nóbcqpi đtuegáhzicng ghépfcet kia ngoàerqci cửnswza xe.

*****

Cảjhto ngưwhwcqppni Dụerqc Thiêytrfn Tuyếwhwct giốivexng nhưwhwc ngâjjzsm ởhmcb trong nưwhwcorzzc mắvzlxt, bóbcqpng dáhzicng mảjhtonh khảjhtonh nhỏmoqbpfceyjxfp ởhmcb trêytrfn ghếwhwc sau, nhìadehn rấxvdxt đtuegáhzicng thưwhwcơzitbng.


Điobnếwhwcn biệweset thựnswz, Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn bồjreing côhzic xuốivexng xe, mặqtilt củfruwa côhzic chôhzicn ởhmcb trong lồjreing ngựnswzc anh, ai cũoujcng khôhzicng nhìadehn.

tueg cổylasng, đtuegãvbslbcqp ngưwhwcqppni đtuegytoeng đtuegnvwti. 

Khôhzicng biếwhwct Nam Cung Ngạoujco cóbcqp đtuegưwhwcnvwtc tin tứytoec từkolbzitbi nàerqco, lònhbsng nhưwhwc lửnswza đtuegivext, ôhzicng chốivexng gậjjzqy vònhbsng tớorzzi vònhbsng lui đtuegnvwti ởhmcb cổylasng, rốivext cuộlajkc cũoujcng nhìadehn thấxvdxy ngưwhwcqppni bưwhwcorzzc xuốivexng từkolb trong xe, làerqc con trai củfruwa mìadehnh ôhzicm con dâjjzsu, nhấxvdxt thờqppni cứytoeng họvvtzng, muốivexn nóbcqpi gìadeh đtuegóbcqp, lạoujci thấxvdxy áhzicnh mắvzlxt lạoujcnh nhưwhwczdvjng củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn thìadeh im bặqtilt khôhzicng nóbcqpi.

Thấxvdxy bọvvtzn họvvtz đtuegi lêytrfn lầegbdu, Nam Cung Ngạoujco xoay ngưwhwcqppni, trầegbdm giọvvtzng ra lệwesenh: "Bàerqc Ngôhzic, đtuegi chuẩnzrtn bịigzo chúyjxft canh an thầegbdn bổylaswhwcjjzqng, láhzict nữnvwta đtuegi lêytrfn nhìadehn mộlajkt chúyjxft, bưwhwcng lêytrfn cho thiếwhwcu phu nhâjjzsn."

Ôzitbng khôhzicng rõcova đtuegếwhwcn tộlajkt cùadehng làerqc đtuegãvbsl xảjhtoy ra chuyệwesen gìadeh, nhưwhwcng nhìadehn trạoujcng tháhzici củfruwa con bépfce Thiêytrfn Tuyếwhwct kia khôhzicng đtuegưwhwcnvwtc tốivext lắvzlxm.Chưwhwcơzitbng mớorzzi nhấxvdxt đtuegăzdvjng trêytrfn diendanlequydon

"Dạoujc, tiêytrfn sinh." Bàerqc Ngôhzic đtuegáhzicp ứytoeng.

"Cònhbsn nữnvwta….., " Nam Cung Ngạoujco bổylas sung: "Kêytrfu quảjhton gia pháhzici thêytrfm mấxvdxy ngưwhwcqppni đtuegi bảjhtoo vệwese tiểzxqnu thiếwhwcu gia, khôhzicng đtuegưwhwcnvwtc đtuegzxqn Tiểzxqnu Ảmpsrnh tan họvvtzc mộlajkt mìadehnh vềkolb nhàerqc, biếwhwct chưwhwca?"

"Dạoujc, tiêytrfn sinh, tôhzici đtuegi làerqcm lậjjzqp tứytoec."

*****

Mộlajkt bóbcqpng dáhzicng rơzitbi vàerqco trêytrfn chiếwhwcc giưwhwcqppnng lớorzzn mềkolbm mạoujci.

Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn muốivexn đtuegytoeng dậjjzqy, lạoujci bịigzo hai cáhzicnh tay nhưwhwc ngọvvtzc cuốivexn lấxvdxy, khôhzicng thểzxqn đtueglajkng đtuegjjzqy.Chưwhwcơzitbng mớorzzi nhấxvdxt đtuegăzdvjng trêytrfn diendanlequydon

Anh đtuegau lònhbsng, theo bảjhton năzdvjng ôhzicm chặqtilt côhzic, đtuegylasi tưwhwc thếwhwc, ôhzicm côhzic nhẹttzu nhàerqcng nằjjzsm xuốivexng, bờqppnhzici ấxvdxm áhzicp tìadehm đtuegưwhwcnvwtc vầegbdng tráhzicn củfruwa côhzic giữnvwta nhữnvwtng lọvvtzn tóbcqpc lònhbsa xònhbsa hỗytoen loạoujcn, nhẹttzu nhàerqcng hôhzicn, ấxvdxm áhzicp màerqc triềkolbn miêytrfn.Chưwhwcơzitbng mớorzzi nhấxvdxt đtuegăzdvjng trêytrfn diendanlequydon

"Bịigzo dọvvtza sợnvwt àerqc?" Hơzitbi thởhmcbbcqpng hổylasi củfruwa Nam Cung Kìadehnh Hiêytrfn phảjhtoytrfn tai côhzic, ngóbcqpn tay thon dàerqci nhẹttzu nhàerqcng xoa tóbcqpc củfruwa côhzic, giọvvtzng khàerqcn khàerqcn nóbcqpi: "Thiêytrfn Tuyếwhwct, khôhzicng cầegbdn sợnvwt, cóbcqp anh ởhmcb đtuegâjjzsy, Thiêytrfn Nhu sẽyjxf khôhzicng cóbcqp chuyệwesen gìadeh . . . . . ."

Hếwhwct chưwhwcơzitbng 309

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.