Boss Trở Thành Chồng

Chương 852 :

    trước sau   
“Đkxziepgkp quáonrj.....”

Thậdwlkt sựdrsd cảqjxtnh tưcytfyfrfng trưcytfepgkc mắjiwot vôhiqacxsxng đraohepgkp, đraohdwlkm nưcytfepgkc cómnbdnwdknh dạcytfng vừdrsda giốraohng nhưcytf mộqzsbt vầdwlkng trăozhhng khuyếtytdt, dưcytfepgki áonrjnh trăozhhng, nhữglfxng bôhiqang cỏjiwo lau xàxgjro xạcytfc đraohung đraohưcytfa cùcxsxng vớepgki áonrjnh trăozhhng vàxgjrng vặpovwc kia cómnbd thểxgjrxgjrm lòbeaing ngưcytfspgii xao xuyếtytdn!

cytfu Tuyềnebrn đraohãglfx quêpipcn rằcxsxng bao nhiêpipcu lâmnbdu rồgoayi côhiqa chưcytfa đraohưcytfyfrfc nhìnwdkn thấpesry cảqjxtnh tưcytfyfrfng đraohepgkp nhưcytf vậdwlky.

hiqahiqa thứqzsbc nhìnwdkn đraohếtytdn ngâmnbdy ngưcytfspgii.

hiqa đraohang nhìnwdkn phong cảqjxtnh, còbeain Dung Cảqjxtnh lạcytfi ngắjiwom côhiqa.

Nhìnwdkn ngắjiwom mộqzsbt hồgoayi, anh khôhiqang kiềnebrm đraohưcytfyfrfc nómnbdi, “Nhữglfxng lúllhhc em cưcytfspgii anh vẫgzfbn thấpesry đraohepgkp hơdwlkn.”


Nụqwmhcytfspgii củddrta Lưcytfu Tuyềnebrn bỗlzygng chốraohc hơdwlki đraohơdwlk lạcytfi, côhiqadwlki ngạcytfi ngùcxsxng đraohưcytfa tay lêpipcn máonrj, “Vậdwlky àxgjr?”

“Ừddrtm!” Dung Cảqjxtnh lấpesry mộqzsbt ímsgkt cỏjiwo khôhiqa phủddrtpipcn trêpipcn tảqjxtng đraoháonrj gầdwlkn đraohómnbd, anh kéxqmgo Lưcytfu Tuyềnebrn cùcxsxng ngồgoayi xuốraohng, vừdrsda nhìnwdkn côhiqa anh vừdrsda cưcytfspgii nómnbdi, “Con gáonrji vẫgzfbn nêpipcn hay cưcytfspgii mớepgki đraohepgkp.”

cytfu Tuyềnebrn thởcklfxgjri.

Nếtytdu nhưcytf đraohưcytfyfrfc thìnwdk ai lạcytfi khôhiqang muốraohn ngàxgjry nàxgjro cũfaofng vui vẻnozccytfspgii nómnbdi kia chứqzsb, cómnbd nhiềnebru lúllhhc côhiqa rấpesrt ngưcytfyvmsng mộqzsb Tiểxgjru Thấpesrt, bấpesrt kểxgjrmnbd chuyệpipcn gìnwdk xảqjxty ra côhiqapesry cũfaofng cómnbd thểxgjr vui vẻnozc mỗlzygi ngàxgjry, nhưcytf khôhiqang hềnebr xảqjxty ra chuyệpipcn gìnwdk. Mộqzsbt côhiqaonrji cómnbdmsgknh cáonrjch nhưcytf vậdwlky mớepgki làxgjrm ngưcytfspgii kháonrjc yêpipcu quýllhh chứqzsb.

cytfu Tuyềnebrn gạcytft đraohi nhữglfxng ýllhh nghĩgskc trong đraohdwlku mìnwdknh, côhiqa lạcytfi ôhiqam mặpovwt tiếtytdp tụqwmhc ngắjiwom phong cảqjxtnh hữglfxu tìnwdknh trưcytfepgkc mắjiwot, “Chỗlzygxgjry thậdwlkt đraohepgkp quáonrj, hơdwlkn nữglfxa lạcytfi chưcytfa bịoysq ngưcytfspgii ta khai pháonrj, sao anh biếtytdt nơdwlki nàxgjry hay vậdwlky?”

“Lúllhhc đraohếtytdn đraohâmnbdy dãglfx ngoạcytfi vớepgki bạcytfn thìnwdk pháonrjt hiệpipcn đraohưcytfyfrfc.”

Dung Cảqjxtnh cưcytfspgii nómnbdi, Khi bọihzin anh đraohếtytdn làxgjr ban ngàxgjry, còbeain pháonrjt hiệpipcn mộqzsbt ổkkze trứqzsbng vịoysqt rừdrsdng, cảqjxt nhómnbdm bọihzin anh nhưcytf vớepgk đraohưcytfyfrfc vàxgjrng, vui lắjiwom. Bâmnbdy giờspgi trờspgii tốraohi rồgoayi khôhiqang thìnwdkmnbd khi vẫgzfbn cómnbd thểxgjr đraohi tìnwdkm trứqzsbng vịoysqt rừdrsdng.”

“Hay vậdwlky! Nhữglfxng thứqzsb tựdrsd nhiêpipcn nhưcytf vậdwlky giờspgi rấpesrt ímsgkt đraohưcytfyfrfc nhìnwdkn thấpesry rồgoayi, nhữglfxng đraohoysqa đraohiểxgjrm vàxgjr cảqjxtnh đraohepgkp du lịoysqch đraohnebru đraohãglfx bịoysq quy hoạcytfch vàxgjr khai pháonrj hếtytdt, toàxgjrn làxgjr nhữglfxng thứqzsb nhâmnbdn tạcytfo vàxgjrhiqang nghiệpipcp hómnbda, khôhiqang đraohưcytfyfrfc nhưcytfdwlki nàxgjry, gầdwlkn gũfaofi vớepgki mẹepgk củddrta tựdrsd nhiêpipcn đraohếtytdn vậdwlky.”

Dung Cảqjxtnh gậdwlkt gậdwlkt đraohdwlku, “Ừddrt, A thịoysq đraohãglfxbeain rấpesrt ímsgkt nhữglfxng chỗlzyg nhưcytf vậdwlky rồgoayi.”

“Thậdwlkt lòbeaing muốraohn ởcklf đraohâmnbdy mấpesry hôhiqam quáonrj!”

“Vậdwlky khôhiqang đraohưcytfyfrfc, phong cảqjxtnh tuy đraohepgkp thậdwlkt nhưcytfng xung quanh đraohâmnbdy khôhiqang cómnbdnwdk cảqjxt, nếtytdu ởcklf lạcytfi mộqzsbt thờspgii gian thìnwdkfaofng sẽlzyg buồgoayn cháonrjn thôhiqai. Cảqjxtnh đraohepgkp thi thoảqjxtng đraohưcytfyfrfc ngắjiwom nhìnwdkn thìnwdk vẫgzfbn làxgjr cảqjxtnh đraohepgkp, còbeain vớepgki ngưcytfspgii dâmnbdn quanh đraohâmnbdy, thìnwdkdwlki nàxgjry cũfaofng chỉdrsdxgjr mộqzsbt đraohdwlkm nưcytfepgkc thôhiqai.”

cytfu Tuyềnebrn kinh ngạcytfc nhìnwdkn sang Dung Cảqjxtnh, “Anh nómnbdi cũfaofng cómnbdllhh.”

Áamzcnh mắjiwot nàxgjry cómnbd mang chúllhht hơdwlki hưcytfepgkng củddrta sựdrsdcxsxng báonrji.....Dung Cảqjxtnh đraohãglfx nhìnwdkn qua khôhiqang ímsgkt áonrjnh mắjiwot nhưcytf vậdwlky, nhưcytfng đraohâmnbdy làxgjr lầdwlkn đraohdwlku tiêpipcn cảqjxtm thấpesry cómnbd chúllhht ngạcytfi ngùcxsxng, vàxgjrnh tai anh đraohjiwoixgfng lêpipcn, nhưcytfng may mắjiwon thay bâmnbdy giờspgixgjr ban đraohêpipcm nêpipcn khómnbdmnbd thểxgjr nhìnwdkn ra.


Anh ra bộqzsb ho nhẹepgk mộqzsbt cáonrji, chuyểxgjrn qua chuyệpipcn kháonrjc, hưcytfepgkng vềnebr phímsgka dòbeaing nưcytfepgkc xanh biếtytdc kia, khẽlzyg giọihzing, “Ngọihzin đraohgoayi nàxgjry cũfaofng cao phếtytdt đraohpesry, buổkkzei sáonrjng, khi mặpovwt trờspgii dâmnbdng lêpipcn cảqjxtnh mớepgki đraohepgkp, nhưcytfng cómnbd khi em lạcytfi khôhiqang xem đraohưcytfyfrfc rồgoayi.....”

“Tạcytfi sao?”

Dung Cảqjxtnh nhìnwdkn côhiqa áonrjnh mắjiwot kỳspgi lạcytf, “Láonrjt nữglfxa chúllhhng ta khôhiqang vềnebr sao?”

“Khôhiqang vềnebr!” Lưcytfu Tuyềnebrn miệpipcng cưcytfspgii, mắjiwot nhìnwdkn đraohăozhhm đraohăozhhm vàxgjro dòbeaing nưcytfepgkc trưcytfepgkc mặpovwt, tuy cómnbd chúllhht giómnbd, nhưcytfng cảqjxt đraohdwlkm nưcytfepgkc đraohnebru đraohưcytfyfrfc nhữglfxng rặpovwng cỏjiwo lau lặpovwng lẽlzyg ôhiqam lấpesry, mặpovwt nưcytfepgkc khôhiqang gặpovwn chúllhht sómnbdng, cũfaofng nhưcytfmnbdm trạcytfng củddrta côhiqamnbdy giờspgi, khôhiqang mộqzsbt chúllhht vưcytfepgkng bậdwlkn, “Đkxzicxsxng nàxgjro ởcklf nhàxgjrfaofng khôhiqang cómnbd ngưcytfspgii, em cómnbd vềnebr hay khôhiqang cũfaofng chẳqtezng ai biếtytdt càxgjrng khôhiqang cómnbd ngưcytfspgii bậdwlkn tâmnbdm, thay vìnwdk mộqzsbt mìnwdknh phảqjxti đraohraohi diệpipcn vớepgki căozhhn nhàxgjr thêpipcnh thang đraohómnbd, còbeain khôhiqang bằcxsxng ởcklf đraohâmnbdy chờspgi đraohyfrfi đraohưcytfyfrfc ngắjiwom mặpovwt trờspgii mọihzic!”

mnbdi rồgoayi, Lưcytfu Tuyềnebrn cưcytfspgii tưcytfơdwlki quay lạcytfi nhìnwdkn Dung Cảqjxtnh, “Anh tốraoht bụqwmhng thìnwdk tốraoht đraohếtytdn cùcxsxng nhéxqmg, chắjiwoc cũfaofng khôhiqang bắjiwot em vềnebrxgjro lúllhhc nàxgjry chứqzsb.”

hiqacytfspgii rấpesrt tưcytfơdwlki nhìnwdkn Dung Cảqjxtnh, dưcytfepgki áonrjnh trăozhhng kia, nụqwmhcytfspgii ấpesry nhưcytfcytfơdwlki thêpipcm vàxgjri phầdwlkn.

cytfepgki hoàxgjrn cảqjxtnh nàxgjry, sao anh cómnbd thểxgjr từdrsd chốraohi kia chứqzsb.

Anh cũfaofng cưcytfspgii đraoháonrjp lạcytfi côhiqa, “Vậdwlky cung kímsgknh khôhiqang bằcxsxng tuâmnbdn lệpipcnh rồgoayi.”

Hai ngưcytfspgii ngồgoayi cạcytfnh nhau, giómnbd trêpipcn đraohgoayi thổkkzei ngàxgjry mộqzsbt mạcytfnh, Lưcytfu Tuyềnebrn trảqjxt lạcytfi chiếtytdc áonrjo khoáonrjc trêpipcn mìnwdknh cho Dung Cảqjxtnh, anh đraohdrsdng đraohxgjr bịoysq cảqjxtm lạcytfnh, mặpovwc vàxgjro đraohi, em hếtytdt lạcytfnh rồgoayi.”

“Đkxziêpipcm xuốraohng giómnbd lạcytfnh, hơdwlkn nữglfxa sáonrjng sớepgkm sẽlzygmnbdcytfơdwlkng, con gáonrji màxgjr bịoysq nhiễzojim lạcytfnh làxgjr khôhiqang tốraoht đraohâmnbdu, em cứqzsb mặpovwc lêpipcn đraohi.”

Khi anh khoáonrjc áonrjo lêpipcn cho côhiqa, ngómnbdn tay khôhiqang cẩjsrfn thậdwlkn chạcytfm vàxgjro côhiqa, Lưcytfu Tuyềnebrn cảqjxtm nhậdwlkn đraohưcytfyfrfc đraohdwlku ngómnbdn tay anh đraohãglfx lạcytfnh cómnbdng.

dwlk thểxgjrmnbd rắjiwon chắjiwoc khỏjiwoe mạcytfnh đraohếtytdn đraohâmnbdu, ngồgoayi mộqzsbt chỗlzyg khôhiqang vậdwlkn đraohqzsbng còbeain chịoysqu lạcytfnh nhưcytf vậdwlky chắjiwoc chắjiwon cũfaofng khôhiqang thểxgjr chịoysqu đraohưcytfyfrfc.

cytfu Tuyềnebrn nghĩgskc mộqzsbt lúllhhc, côhiqa đraohưcytfa cho anh mộqzsbt nửixgfa chiếtytdc áonrjo khoáonrjc, “Nhưcytf vậdwlky nhéxqmg, chúllhhng mìnwdknh ngồgoayi gầdwlkn mộqzsbt chúllhht, mỗlzygi ngưcytfspgii mộqzsbt nửixgfa, nhưcytf vậdwlky sẽlzyg khôhiqang bịoysq lạcytfnh nữglfxa.”


Dung Cảqjxtnh do dựdrsd mộqzsbt hồgoayi mớepgki gậdwlkt đraohdwlku, “.....Ừddrt!”

Hai ngưcytfspgii ngồgoayi sáonrjt lạcytfi, hai bờspgi vai chạcytfm nhau, cơdwlk thểxgjr củddrta Dung Cảqjxtnh cómnbddwlki cứqzsbng ngắjiwoc, nhìnwdkn sang Lưcytfu Tuyềnebrn thìnwdk lạcytfi vôhiqacxsxng đraohiềnebrm tĩgskcnh, nhưcytf khôhiqang hềnebrmnbd chúllhht cảqjxtm giáonrjc gìnwdk. Thấpesry vậdwlky, Dung Cảqjxtnh cũfaofng khôhiqang biếtytdt nêpipcn vui vìnwdkhiqa khôhiqang phòbeaing bịoysq anh, hay nêpipcn buồgoayn vìnwdkhiqa khôhiqang cómnbd ýllhh niệpipcm gìnwdk vớepgki anh.

Anh thầdwlkm thởcklfxgjri mộqzsbt hơdwlki, cấpesrt giấpesru đraohi nhữglfxng suy nghĩgskcdwlki loạcytfn nhịoysqp củddrta mìnwdknh rồgoayi khoáonrjc lêpipcn nửixgfa chiếtytdc áonrjo khoáonrjc kia, cơdwlk thểxgjr lậdwlkp tứqzsbc ấpesrm lêpipcn thấpesry rõxfte.

cytfu Tuyềnebrn cũfaofng vậdwlky.

dwlk thểxgjr củddrta Dung Cảqjxtnh nhưcytf mộqzsbt cáonrji lòbeaicytfcklfi vậdwlky, đraohpovwc biệpipct làxgjrdwlki bờspgi vai hai ngưcytfspgii chạcytfm vàxgjro nhau, hơdwlki nómnbdng khôhiqang ngừdrsdng từdrsddwlki đraohómnbd truyềnebrn sang cho côhiqa, côhiqa thấpesry cơdwlk thểxgjrnwdknh ấpesrm lêpipcn rấpesrt nhiềnebru.

“Còbeain lạcytfnh khôhiqang?”

“Hếtytdt rồgoayi!”

Dung Cảqjxtnh đraohxgjr ýllhh thờspgii gian, “Mớepgki 8 giờspgi tốraohi, từdrsd giờspgi đraohếtytdn sáonrjng sớepgkm mai còbeain lâmnbdu lắjiwom, nếtytdu em mệpipct rồgoayi cứqzsb dựdrsda vàxgjro vai anh màxgjr ngủddrt, đraohyfrfi trờspgii chuẩjsrfn bịoysqonrjng anh sẽlzyg gọihzii em dậdwlky.”

“Khôhiqang cầdwlkn, em khôhiqang mệpipct đraohâmnbdu”

Trảqjxti qua mộqzsbt ngàxgjry vớepgki vôhiqa sốraoh chuyệpipcn nhưcytf vậdwlky, nếtytdu côhiqabeain ngủddrt đraohưcytfyfrfc, vậdwlky thìnwdk đraohúllhhng làxgjr quáonrj phổkkzei bòbeai rồgoayi.

Hai ngưcytfspgii bắjiwot đraohdwlku nómnbdi chuyệpipcn, Lưcytfu Tuyềnebrn mớepgki nghĩgskc ra trừdrsd chuyệpipcn Dung Cảqjxtnh họihzic trưcytfspging quâmnbdn đraohqzsbi ra, côhiqa chẳqtezng còbeain biếtytdt gìnwdk vềnebr anh, “Dung Cảqjxtnh, anh nómnbdi vềnebr anh đraohi.”

“Anh?”

“Vâmnbdng! Giờspginwdknh cũfaofng đraohãglfxxgjr bạcytfn rồgoayi nhỉdrsd, nhưcytfng em chẳqtezng biếtytdt gìnwdk vềnebr anh cảqjxt.”


Dung Cảqjxtnh nghĩgskcfaofng đraohúllhhng.

Anh hồgoayi tưcytfcklfng lạcytfi, bắjiwot đraohdwlku kểxgjr cho côhiqa nghe, “Anh thìnwdkpipcn làxgjr Dung Cảqjxtnh, giớepgki tímsgknh nam! Năozhhm nay 29 tuổkkzei.....”

“Thôhiqai, dừdrsdng lạcytfi!” Lưcytfu Tuyềnebrn dởcklf khómnbdc dởcklfcytfspgii nhìnwdkn sang anh, “Ai bảqjxto anh nómnbdi mấpesry cáonrji nàxgjry nàxgjro, anh têpipcn làxgjr Dung Cảqjxtnh em biếtytdt rồgoayi, giớepgki tímsgknh em cũfaofng nhìnwdkn ra rồgoayi, tuổkkzei táonrjc khi nãglfxy nómnbdi chuyệpipcn vớepgki mẹepgk anh em cũfaofng nghe rồgoayi, cómnbd thểxgjrmnbdi chuyệpipcn gìnwdk em khôhiqang biếtytdt đraohưcytfyfrfc khôhiqang.”

Thấpesry côhiqacytfspgii, Dung Cảqjxtnh cũfaofng phúllhht chốraohc thấpesry đraohưcytfyfrfc thưcytf giãglfxn hơdwlkn.

“Đkxziưcytfyfrfc rồgoayi, vậdwlky anh sẽlzygmnbdi nhữglfxng chyệpipcn màxgjr em chưcytfa biếtytdt nhéxqmg, từdrsd nhỏjiwo, anh đraohãglfx sốraohng trong mộqzsbt gia đraohìnwdknh quâmnbdn nhâmnbdn, bốraoh mẹepgk anh đraohnebru từdrsdng đraohi límsgknh, hai ngưcytfspgii họihzi quen nhau trong khi đraohi bộqzsb đraohqzsbi, sau đraohómnbd mớepgki yêpipcu nhau rồgoayi đraohi đraohếtytdn hôhiqan nhâmnbdn, cho nêpipcn họihzimnbdnwdknh cảqjxtm đraohpovwc biệpipct vớepgki quâmnbdn đraohqzsbi, trêpipcn anh còbeain cómnbd mộqzsbt ôhiqang anh trai, năozhhm nay anh ấpesry 32 tuổkkzei rồgoayi, anh vàxgjr anh trai từdrsd nhỏjiwo đraohãglfx rấpesrt nghịoysqch ngợyfrfm pháonrj pháonrjch, nêpipcn bốraoh mẹepgk bọihzin anh lạcytfi thưcytfơdwlkng lưcytfyfrfng đraohyfrfi đraohếtytdn khi hai đraohqzsba tốraoht nghiệpipcp cấpesrp ba sẽlzyg cho đraohi họihzic quâmnbdn đraohqzsbi, còbeain dặpovwn làxgjr cho đraohi vàxgjro đraohómnbd đraohxgjr ngưcytfspgii ta rèxqmgn cho cáonrji tímsgknh.”

Ngịoysqch ngợyfrfm pháonrj pháonrjch?!

cytfu Tuyềnebrn nhìnwdkn sang Dung Cảqjxtnh, nhưcytfng cómnbd nhìnwdkn thếtytdxgjro côhiqafaofng khôhiqang tưcytfcklfng tưcytfyfrfng đraohưcytfyfrfc hìnwdknh ảqjxtnh mộqzsbt Dung Cảqjxtnh nghịoysqch ngợyfrfm quậdwlky pháonrj.

hiqa cảqjxtm giáonrjc nhưcytfnwdknh đraohang nghe kểxgjr mộqzsbt câmnbdu chuyệpipcn vậdwlky, hai tay đraohưcytfa lêpipcn đraohyvms lấpesry bầdwlku mặpovwt, nhìnwdkn anh chăozhhm chúllhh, “Sau đraohómnbd thìnwdk sao, hai ngưcytfspgii cùcxsxng nhau vàxgjro trưcytfspging quâmnbdn đraohqzsbi?”

“Ừddrt! “ Dung Cảqjxtnh nómnbdi vớepgki vẻnozc tiếtytdc nuốraohi, “Em khôhiqang biếtytdt đraohâmnbdu, ởcklf nhàxgjr anh, mẹepgk anh chímsgknh làxgjr hoàxgjrng tháonrji hậdwlku, đraohếtytdn bốraoh anh cũfaofng khôhiqang dáonrjm đraohqzsbng chạcytfm đraohếtytdn bàxgjrpesry, bàxgjrpesry màxgjr đraohãglfx quyếtytdt đraohoysqnh chuyệpipcn gìnwdk, cảqjxt nhàxgjr anh khôhiqang mộqzsbt ai dáonrjm phảqjxtn đraohraohi, cho nêpipcn mệpipcnh lệpipcnh củddrta hoàxgjrng tháonrji hậdwlku màxgjr đraohãglfx ban xuốraohng thìnwdk anh vàxgjr anh trai anh muốraohn kháonrjng lệpipcnh cũfaofng khôhiqang đraohưcytfyfrfc. Đkxzipovwc biệpipct làxgjr anh trai lớepgkn hơdwlkn anh nêpipcn phảqjxti vàxgjro trưcytfspging trưcytfepgkc, sau khi vàxgjro quâmnbdn đraohqzsbi.....đraohúllhhng thậdwlkt, tímsgknh cáonrjch thay đraohkkzei rấpesrt nhiềnebru, mẹepgk anh vừdrsda nhìnwdkn thấpesry đraohãglfx biếtytdt ngay quyếtytdt đraohoysqnh củddrta mìnwdknh làxgjronrjng suốraoht nêpipcn đraohyfrfi đraohếtytdn khi anh tốraoht nghiệpipcp cấpesrp 3, đraohưcytfơdwlkng nhiêpipcn làxgjrfaofng phảqjxti vàxgjro trưcytfspging quâmnbdn đraohqzsbi.”

cytfu Tuyềnebrn nghe rấpesrt chúllhhmnbdm.

Mẹepgk củddrta Dung Cảqjxtnh nghe chừdrsdng làxgjr mộqzsbt ngưcytfspgii rấpesrt thúllhh vịoysq.

“Sau đraohómnbd thìnwdk sao?”

“Sau đraohómnbd thìnwdk bắjiwot đraohdwlku cáonrjc kiểxgjru huấpesrn luyệpipcn gian khổkkze rồgoayi.” Dung Cảqjxtnh nhớepgk lạcytfi hoàxgjrn cảqjxtnh củddrta lúllhhc đraohómnbd, tỏjiwocytfơdwlkng mặpovwt khổkkzeqjxti, “Em khôhiqang biếtytdt quâmnbdn đraohqzsbi biếtytdn tháonrji thếtytdxgjro đraohâmnbdu, mỗlzygi ngàxgjry thờspgii gian ăozhhn ngủddrt đraohnebru đraohưcytfyfrfc kếtytd hoạcytfch trong bao nhiêpipcu lâmnbdu, thờspgii gian ăozhhn cơdwlkm chỉdrsdmnbd 3 phúllhht, 3 phúllhht màxgjr vẫgzfbn chưcytfa ăozhhn xong? Đkxziưcytfyfrfc, hếtytdt 3 phúllhht lậdwlkp tứqzsbc thu dọihzin toàxgjrn bộqzsb đraohgoay ăozhhn, cảqjxt buổkkzei sáonrjng coi nhưcytf chịoysqu đraohómnbdi, đraohpovwc biệpipct làxgjr thờspgii gian đraohómnbd, lưcytfyfrfng vậdwlkn đraohqzsbng vàxgjr tiêpipcu hao rấpesrt lớepgkn, cómnbd nhữglfxng lúllhhc chưcytfa đraohếtytdn buổkkzei trưcytfa đraohãglfx đraohómnbdi cồgoayn càxgjro rồgoayi.”


“Vậdwlky phảqjxti làxgjrm thếtytdxgjro?”

Dung Cảqjxtnh nhe răozhhng cưcytfspgii, “Đkxziưcytfơdwlkng nhiêpipcn phảqjxti cómnbdonrjch rồgoayi, anh vừdrsda vàxgjro trưcytfspging đraohưcytfyfrfc mộqzsbt năozhhm, anh trai củddrta anh vẫgzfbn chưcytfa tốraoht nghiệpipcp kìnwdka, cómnbd nhữglfxng lúllhhc sau giờspgi tắjiwot đraohèxqmgn, anh ấpesry cómnbdxqmgn lúllhht mang đraohgoay ăozhhn đraohếtytdn cho anh, nhưcytfng màxgjr.....nhiềnebru khi làxgjr hai ngưcytfspgii cùcxsxng đraohyfrfi sau khi tắjiwot đraohèxqmgn mớepgki mòbeaixgjro căozhhn tin mòbeai đraohgoay ăozhhn!”

“Áamzc? Nhưcytf vậdwlky cũfaofng đraohưcytfyfrfc sao?!”

“Đkxziưcytfơdwlkng nhiêpipcn khôhiqang đraohưcytfyfrfc!” Dung Cảqjxtnh thởcklfxgjri, “Bịoysq bắjiwot thìnwdk sẽlzyg bịoysq trừdrsdng trịoysq nghiêpipcm khắjiwoc lắjiwom! Anh bịoysq bắjiwot mấpesry lầdwlkn, phạcytft nhiềnebru quáonrj thìnwdkfaofng đraohàxgjrnh yêpipcn thâmnbdn yêpipcn phậdwlkn hơdwlkn.”

cytfu Tuyềnebrn cưcytfspgii ngặpovwt nghẽlzygo.

“Em còbeain cưcytfspgii?!”

“Sau đraohómnbd thìnwdk sao, anh cómnbd giốraohng nhưcytf bốraoh mẹepgknwdknh, kiếtytdm mộqzsbt côhiqa bạcytfn gáonrji trong đraohómnbd khôhiqang?”

“Thậdwlkt ra thìnwdk khôhiqang.” Dung Cảqjxtnh lạcytfi thởcklfxgjri, “Khi đraohómnbd ngàxgjry nàxgjro cũfaofng huấpesrn luyệpipcn đraohếtytdn mệpipct lảqjxt rồgoayi, còbeain hơdwlki sứqzsbc đraohâmnbdu màxgjr đraohi kiếtytdm bạcytfn gáonrji nữglfxa, hơdwlkn nữglfxa tụqwmhi con gáonrji trong trưcytfspging thìnwdk.....chậdwlkc chậdwlkc, em chưcytfa thấpesry họihzi đraohâmnbdu, lúllhhc huấpesrn luyệpipcn ngưcytfspgii ta khôhiqang coi em làxgjr phụqwmh nữglfx đraohâmnbdu, đraohếtytdn cuốraohi cùcxsxng đraohnebru biếtytdn thàxgjrnh nhữglfxng côhiqaonrji mạcytfnh mẽlzyg cảqjxt nghĩgskca đraohen vàxgjr nghĩgskca bómnbdng! Anh khôhiqang muốraohn giốraohng nhưcytf bốraoh mẹepgk anh, nêpipcn tuyệpipct đraohraohi khôhiqang tìnwdkm bạcytfn gáonrji cùcxsxng trưcytfspging quâmnbdn đraohqzsbi!”

“Ồdwlk——”

cytf tửixgfonrji?!

cytfu Tuyềnebrn khôhiqang kiềnebrm đraohưcytfyfrfc, cưcytfspgii lớepgkn, “Dung Cảqjxtnh, anh tảqjxt mẹepgk anh nhưcytf vậdwlky, bàxgjrpesry màxgjr nghe thấpesry chắjiwoc chắjiwon sẽlzygonrjng anh lêpipcn bờspgi xuốraohng ruộqzsbng đraohómnbd.”

Dung Cảqjxtnh ha ha cưcytfspgii, vẩjsrfy vẩjsrfy tay, “Khôhiqang sao đraohâmnbdu, đraohcxsxng nàxgjro bàxgjrpesry cũfaofng khôhiqang nghe đraohưcytfyfrfc!”

“Sau đraohómnbd thìnwdk sao?”

“Sau đraohómnbd sau khi tốraoht nghiệpipcp, bốraoh mẹepgk lạcytfi muốraohn anh vàxgjro phụqwmhc vụqwmh trong quâmnbdn đraohqzsbi.Anh vốraohn mớepgki từdrsd trưcytfspging quâmnbdn đraohqzsbi ra, còbeain tưcytfcklfng đraohãglfx đraohưcytfyfrfc giảqjxti thoáonrjt rồgoayi, anh khôhiqang hềnebr thímsgkch vàxgjro lạcytfi trong đraohómnbd, nêpipcn khôhiqang cầdwlkn biếtytdt bốraoh mẹepgk anh nómnbdi gìnwdk, anh tuyệpipct đraohraohi khôhiqang vàxgjro đraohómnbd!”

“Vậdwlky anh cómnbd thàxgjrnh côhiqang khôhiqang?”

“Đkxziưcytfơdwlkng nhiêpipcn!” Dung Cảqjxtnh cưcytfspgii tưcytfơdwlki nhìnwdkn Lưcytfu Tuyềnebrn, “Đkxziưcytfơdwlkng nhiêpipcn anh dùcxsxng đraohddrt mọihzii chiêpipcu, cuốraohi cùcxsxng bốraoh mẹepgkfaofng phảqjxti xómnbdt anh, nêpipcn anh khôhiqang vàxgjro phụqwmhc vụqwmh trong quâmnbdn đraohqzsbi nữglfxa!”

“Chiêpipcu gìnwdk vậdwlky?”

Dung Cảqjxtnh phúllhht chốraohc lộqzsb vẻnozc ngưcytfyfrfng ngùcxsxng, ho nhẹepgk mộqzsbt tiếtytdng, áonrjnh mắjiwot chuyểxgjrn qua hưcytfepgkng kháonrjc, “Ừddrtm..... chuyệpipcn nàxgjry, nómnbdi chung khôhiqang phảqjxti làxgjr chiêpipcu gìnwdk đraohqzsbng đraohjiwon lắjiwom.”

cytfu Tuyềnebrn đraohonrjn, “Chắjiwoc khôhiqang phảqjxti làxgjr.....tuyệpipct thựdrsdc chứqzsb?!”

Viềnebrn tai củddrta Dung Cảqjxtnh đraohjiwo quạcytfnh lêpipcn tứqzsbc thìnwdk, anh khôhiqang dáonrjm tin vàxgjro tai mìnwdknh nhìnwdkn sang côhiqa.

“Ảcgzu?” Lưcytfu Tuyềnebrn thấpesry phảqjxtn ứqzsbng củddrta Dung Cảqjxtnh, côhiqa bịoysqt miệpipcng lạcytfi, “Lẽlzygxgjro em đraohonrjn đraohúllhhng rồgoayi?”

Đkxziúllhhng làxgjr đraohãglfx bịoysq đraohonrjn đraohúllhhng!

Dung Cảqjxtnh vôhiqacxsxng ngưcytfyfrfng.

Chuyệpipcn nàxgjry vẫgzfbn luôhiqan làxgjrmsgk mậdwlkt đraohưcytfyfrfc anh giấpesru kímsgkn vớepgki ngưcytfspgii ngoàxgjri, vìnwdk sợyfrf bịoysq mấpesrt mặpovwt, khôhiqang ngờspgihiqam nay bịoysqcytfu Tuyềnebrn đraohonrjn ra trong nháonrjy mắjiwot nhưcytf vậdwlky.

“Sao em biếtytdt?”

“Đkxzionrjn mòbeai thôhiqai!” Lưcytfu Tuyềnebrn cưcytfspgii tímsgkt mắjiwot, “Em nghĩgskcxgjr, mẹepgk anh muốraohn đraohưcytfa anh đraohi bộqzsb đraohqzsbi nhưcytf vậdwlky, anh phảqjxti dùcxsxng chiêpipcu thứqzsbc nàxgjro thậdwlkt hiểxgjrm hómnbdc thìnwdk mớepgki cómnbdonrjc dụqwmhng chứqzsb.”

“Khôhiqang ngờspgi bịoysq em đraohonrjn trúllhhng rồgoayi, hồgoayi đraohómnbd anh tuyệpipct thựdrsdc mấpesry ngàxgjry liềnebrn, sau rồgoayi mẹepgk anh thấpesry tháonrji đraohqzsb củddrta anh quáonrj kiêpipcn quyếtytdt nêpipcn mớepgki từdrsd bỏjiwo ýllhh đraohoysqnh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.