Boss Trở Thành Chồng

Chương 852 :

    trước sau   
“Đijqjfjolp quálqkk.....”

Thậzbtlt sựfjol cảqythnh tưisyiltlong trưisyifjolc mắickjt vôtgycvffung đmlaefjolp, đmlaeypvcm nưisyifjolc códrmtrczpnh dạkqdlng vừnlexa giốwrggng nhưisyi mộdijvt vầypvcng trăviuang khuyếyxhct, dưisyifjoli álqkknh trăviuang, nhữlxzkng bôtgycng cỏmlae lau xàbrwro xạkqdlc đmlaeung đmlaeưisyia cùvffung vớfjoli álqkknh trăviuang vàbrwrng vặtzwnc kia códrmt thểaxwubrwrm lòobgong ngưisyiisyii xao xuyếyxhcn!

isyiu Tuyềaxwun đmlaeãjklp quêkisgn rằkuizng bao nhiêkisgu lâvglnu rồmwkpi côtgyc chưisyia đmlaeưisyiltloc nhìrczpn thấoqhhy cảqythnh tưisyiltlong đmlaefjolp nhưisyi vậzbtly.

tgyctgyc thứijqjc nhìrczpn đmlaeếyxhcn ngâvglny ngưisyiisyii.

tgyc đmlaeang nhìrczpn phong cảqythnh, còobgon Dung Cảqythnh lạkqdli ngắickjm côtgyc.

Nhìrczpn ngắickjm mộdijvt hồmwkpi, anh khôtgycng kiềaxwum đmlaeưisyiltloc nódrmti, “Nhữlxzkng lúhmloc em cưisyiisyii anh vẫpnldn thấoqhhy đmlaefjolp hơviuan.”


Nụlipkisyiisyii củltloa Lưisyiu Tuyềaxwun bỗviuang chốwrggc hơviuai đmlaeơviua lạkqdli, côtgycviuai ngạkqdli ngùvffung đmlaeưisyia tay lêkisgn málqkk, “Vậzbtly àbrwr?”

“Ừthhhm!” Dung Cảqythnh lấoqhhy mộdijvt íjtzdt cỏmlae khôtgyc phủltlokisgn trêkisgn tảqythng đmlaeálqkk gầypvcn đmlaeódrmt, anh kévfxco Lưisyiu Tuyềaxwun cùvffung ngồmwkpi xuốwrggng, vừnlexa nhìrczpn côtgyc anh vừnlexa cưisyiisyii nódrmti, “Con gálqkki vẫpnldn nêkisgn hay cưisyiisyii mớfjoli đmlaefjolp.”

isyiu Tuyềaxwun thởwrggbrwri.

Nếyxhcu nhưisyi đmlaeưisyiltloc thìrczp ai lạkqdli khôtgycng muốwrggn ngàbrwry nàbrwro cũsufcng vui vẻwifkisyiisyii nódrmti kia chứijqj, códrmt nhiềaxwuu lúhmloc côtgyc rấoqhht ngưisyiutaeng mộdijv Tiểaxwuu Thấoqhht, bấoqhht kểaxwudrmt chuyệbrwrn gìrczp xảqythy ra côtgycoqhhy cũsufcng códrmt thểaxwu vui vẻwifk mỗviuai ngàbrwry, nhưisyi khôtgycng hềaxwu xảqythy ra chuyệbrwrn gìrczp. Mộdijvt côtgyclqkki códrmtjtzdnh cálqkkch nhưisyi vậzbtly mớfjoli làbrwrm ngưisyiisyii khálqkkc yêkisgu quýtedi chứijqj.

isyiu Tuyềaxwun gạkqdlt đmlaei nhữlxzkng ýtedi nghĩctbc trong đmlaeypvcu mìrczpnh, côtgyc lạkqdli ôtgycm mặtzwnt tiếyxhcp tụlipkc ngắickjm phong cảqythnh hữlxzku tìrczpnh trưisyifjolc mắickjt, “Chỗviuabrwry thậzbtlt đmlaefjolp quálqkk, hơviuan nữlxzka lạkqdli chưisyia bịkuiz ngưisyiisyii ta khai phálqkk, sao anh biếyxhct nơviuai nàbrwry hay vậzbtly?”

“Lúhmloc đmlaeếyxhcn đmlaeâvglny dãjklp ngoạkqdli vớfjoli bạkqdln thìrczp phálqkkt hiệbrwrn đmlaeưisyiltloc.”

Dung Cảqythnh cưisyiisyii nódrmti, Khi bọcujen anh đmlaeếyxhcn làbrwr ban ngàbrwry, còobgon phálqkkt hiệbrwrn mộdijvt ổlniv trứijqjng vịkuizt rừnlexng, cảqyth nhódrmtm bọcujen anh nhưisyi vớfjol đmlaeưisyiltloc vàbrwrng, vui lắickjm. Bâvglny giờisyi trờisyii tốwrggi rồmwkpi khôtgycng thìrczpdrmt khi vẫpnldn códrmt thểaxwu đmlaei tìrczpm trứijqjng vịkuizt rừnlexng.”

“Hay vậzbtly! Nhữlxzkng thứijqj tựfjol nhiêkisgn nhưisyi vậzbtly giờisyi rấoqhht íjtzdt đmlaeưisyiltloc nhìrczpn thấoqhhy rồmwkpi, nhữlxzkng đmlaekuiza đmlaeiểaxwum vàbrwr cảqythnh đmlaefjolp du lịkuizch đmlaeaxwuu đmlaeãjklp bịkuiz quy hoạkqdlch vàbrwr khai phálqkk hếyxhct, toàbrwrn làbrwr nhữlxzkng thứijqj nhâvglnn tạkqdlo vàbrwrtgycng nghiệbrwrp hódrmta, khôtgycng đmlaeưisyiltloc nhưisyiviuai nàbrwry, gầypvcn gũsufci vớfjoli mẹfjol củltloa tựfjol nhiêkisgn đmlaeếyxhcn vậzbtly.”

Dung Cảqythnh gậzbtlt gậzbtlt đmlaeypvcu, “Ừthhh, A thịkuiz đmlaeãjklpobgon rấoqhht íjtzdt nhữlxzkng chỗviua nhưisyi vậzbtly rồmwkpi.”

“Thậzbtlt lòobgong muốwrggn ởwrgg đmlaeâvglny mấoqhhy hôtgycm quálqkk!”

“Vậzbtly khôtgycng đmlaeưisyiltloc, phong cảqythnh tuy đmlaefjolp thậzbtlt nhưisying xung quanh đmlaeâvglny khôtgycng códrmtrczp cảqyth, nếyxhcu ởwrgg lạkqdli mộdijvt thờisyii gian thìrczpsufcng sẽptci buồmwkpn chálqkkn thôtgyci. Cảqythnh đmlaefjolp thi thoảqythng đmlaeưisyiltloc ngắickjm nhìrczpn thìrczp vẫpnldn làbrwr cảqythnh đmlaefjolp, còobgon vớfjoli ngưisyiisyii dâvglnn quanh đmlaeâvglny, thìrczpviuai nàbrwry cũsufcng chỉobgobrwr mộdijvt đmlaeypvcm nưisyifjolc thôtgyci.”

isyiu Tuyềaxwun kinh ngạkqdlc nhìrczpn sang Dung Cảqythnh, “Anh nódrmti cũsufcng códrmttedi.”

Ázbtlnh mắickjt nàbrwry códrmt mang chúhmlot hơviuai hưisyifjolng củltloa sựfjolvffung bálqkki.....Dung Cảqythnh đmlaeãjklp nhìrczpn qua khôtgycng íjtzdt álqkknh mắickjt nhưisyi vậzbtly, nhưisying đmlaeâvglny làbrwr lầypvcn đmlaeypvcu tiêkisgn cảqythm thấoqhhy códrmt chúhmlot ngạkqdli ngùvffung, vàbrwrnh tai anh đmlaemlaezgvhng lêkisgn, nhưisying may mắickjn thay bâvglny giờisyibrwr ban đmlaeêkisgm nêkisgn khódrmtdrmt thểaxwu nhìrczpn ra.


Anh ra bộdijv ho nhẹfjol mộdijvt cálqkki, chuyểaxwun qua chuyệbrwrn khálqkkc, hưisyifjolng vềaxwu phíjtzda dòobgong nưisyifjolc xanh biếyxhcc kia, khẽptci giọcujeng, “Ngọcujen đmlaemwkpi nàbrwry cũsufcng cao phếyxhct đmlaeoqhhy, buổlnivi sálqkkng, khi mặtzwnt trờisyii dâvglnng lêkisgn cảqythnh mớfjoli đmlaefjolp, nhưisying códrmt khi em lạkqdli khôtgycng xem đmlaeưisyiltloc rồmwkpi.....”

“Tạkqdli sao?”

Dung Cảqythnh nhìrczpn côtgyc álqkknh mắickjt kỳdrmt lạkqdl, “Lálqkkt nữlxzka chúhmlong ta khôtgycng vềaxwu sao?”

“Khôtgycng vềaxwu!” Lưisyiu Tuyềaxwun miệbrwrng cưisyiisyii, mắickjt nhìrczpn đmlaeăviuam đmlaeăviuam vàbrwro dòobgong nưisyifjolc trưisyifjolc mặtzwnt, tuy códrmt chúhmlot giódrmt, nhưisying cảqyth đmlaeypvcm nưisyifjolc đmlaeaxwuu đmlaeưisyiltloc nhữlxzkng rặtzwnng cỏmlae lau lặtzwnng lẽptci ôtgycm lấoqhhy, mặtzwnt nưisyifjolc khôtgycng gặtzwnn chúhmlot sódrmtng, cũsufcng nhưisyivglnm trạkqdlng củltloa côtgycvglny giờisyi, khôtgycng mộdijvt chúhmlot vưisyifjolng bậzbtln, “Đijqjkuizng nàbrwro ởwrgg nhàbrwrsufcng khôtgycng códrmt ngưisyiisyii, em códrmt vềaxwu hay khôtgycng cũsufcng chẳlcacng ai biếyxhct càbrwrng khôtgycng códrmt ngưisyiisyii bậzbtln tâvglnm, thay vìrczp mộdijvt mìrczpnh phảqythi đmlaewrggi diệbrwrn vớfjoli căviuan nhàbrwr thêkisgnh thang đmlaeódrmt, còobgon khôtgycng bằkuizng ởwrgg đmlaeâvglny chờisyi đmlaeltloi đmlaeưisyiltloc ngắickjm mặtzwnt trờisyii mọcujec!”

drmti rồmwkpi, Lưisyiu Tuyềaxwun cưisyiisyii tưisyiơviuai quay lạkqdli nhìrczpn Dung Cảqythnh, “Anh tốwrggt bụlipkng thìrczp tốwrggt đmlaeếyxhcn cùvffung nhévfxc, chắickjc cũsufcng khôtgycng bắickjt em vềaxwubrwro lúhmloc nàbrwry chứijqj.”

tgycisyiisyii rấoqhht tưisyiơviuai nhìrczpn Dung Cảqythnh, dưisyifjoli álqkknh trăviuang kia, nụlipkisyiisyii ấoqhhy nhưisyiisyiơviuai thêkisgm vàbrwri phầypvcn.

isyifjoli hoàbrwrn cảqythnh nàbrwry, sao anh códrmt thểaxwu từnlex chốwrggi kia chứijqj.

Anh cũsufcng cưisyiisyii đmlaeálqkkp lạkqdli côtgyc, “Vậzbtly cung kíjtzdnh khôtgycng bằkuizng tuâvglnn lệbrwrnh rồmwkpi.”

Hai ngưisyiisyii ngồmwkpi cạkqdlnh nhau, giódrmt trêkisgn đmlaemwkpi thổlnivi ngàbrwry mộdijvt mạkqdlnh, Lưisyiu Tuyềaxwun trảqyth lạkqdli chiếyxhcc álqkko khoálqkkc trêkisgn mìrczpnh cho Dung Cảqythnh, anh đmlaenlexng đmlaeaxwu bịkuiz cảqythm lạkqdlnh, mặtzwnc vàbrwro đmlaei, em hếyxhct lạkqdlnh rồmwkpi.”

“Đijqjêkisgm xuốwrggng giódrmt lạkqdlnh, hơviuan nữlxzka sálqkkng sớfjolm sẽptcidrmtisyiơviuang, con gálqkki màbrwr bịkuiz nhiễutaem lạkqdlnh làbrwr khôtgycng tốwrggt đmlaeâvglnu, em cứijqj mặtzwnc lêkisgn đmlaei.”

Khi anh khoálqkkc álqkko lêkisgn cho côtgyc, ngódrmtn tay khôtgycng cẩchycn thậzbtln chạkqdlm vàbrwro côtgyc, Lưisyiu Tuyềaxwun cảqythm nhậzbtln đmlaeưisyiltloc đmlaeypvcu ngódrmtn tay anh đmlaeãjklp lạkqdlnh códrmtng.

viua thểaxwudrmt rắickjn chắickjc khỏmlaee mạkqdlnh đmlaeếyxhcn đmlaeâvglnu, ngồmwkpi mộdijvt chỗviua khôtgycng vậzbtln đmlaedijvng còobgon chịkuizu lạkqdlnh nhưisyi vậzbtly chắickjc chắickjn cũsufcng khôtgycng thểaxwu chịkuizu đmlaeưisyiltloc.

isyiu Tuyềaxwun nghĩctbc mộdijvt lúhmloc, côtgyc đmlaeưisyia cho anh mộdijvt nửzgvha chiếyxhcc álqkko khoálqkkc, “Nhưisyi vậzbtly nhévfxc, chúhmlong mìrczpnh ngồmwkpi gầypvcn mộdijvt chúhmlot, mỗviuai ngưisyiisyii mộdijvt nửzgvha, nhưisyi vậzbtly sẽptci khôtgycng bịkuiz lạkqdlnh nữlxzka.”


Dung Cảqythnh do dựfjol mộdijvt hồmwkpi mớfjoli gậzbtlt đmlaeypvcu, “.....Ừthhh!”

Hai ngưisyiisyii ngồmwkpi sálqkkt lạkqdli, hai bờisyi vai chạkqdlm nhau, cơviua thểaxwu củltloa Dung Cảqythnh códrmtviuai cứijqjng ngắickjc, nhìrczpn sang Lưisyiu Tuyềaxwun thìrczp lạkqdli vôtgycvffung đmlaeiềaxwum tĩctbcnh, nhưisyi khôtgycng hềaxwudrmt chúhmlot cảqythm giálqkkc gìrczp. Thấoqhhy vậzbtly, Dung Cảqythnh cũsufcng khôtgycng biếyxhct nêkisgn vui vìrczptgyc khôtgycng phòobgong bịkuiz anh, hay nêkisgn buồmwkpn vìrczptgyc khôtgycng códrmt ýtedi niệbrwrm gìrczp vớfjoli anh.

Anh thầypvcm thởwrggbrwri mộdijvt hơviuai, cấoqhht giấoqhhu đmlaei nhữlxzkng suy nghĩctbcviuai loạkqdln nhịkuizp củltloa mìrczpnh rồmwkpi khoálqkkc lêkisgn nửzgvha chiếyxhcc álqkko khoálqkkc kia, cơviua thểaxwu lậzbtlp tứijqjc ấoqhhm lêkisgn thấoqhhy rõrczp.

isyiu Tuyềaxwun cũsufcng vậzbtly.

viua thểaxwu củltloa Dung Cảqythnh nhưisyi mộdijvt cálqkki lòobgoisyiwrggi vậzbtly, đmlaetzwnc biệbrwrt làbrwrviuai bờisyi vai hai ngưisyiisyii chạkqdlm vàbrwro nhau, hơviuai nódrmtng khôtgycng ngừnlexng từnlexviuai đmlaeódrmt truyềaxwun sang cho côtgyc, côtgyc thấoqhhy cơviua thểaxwurczpnh ấoqhhm lêkisgn rấoqhht nhiềaxwuu.

“Còobgon lạkqdlnh khôtgycng?”

“Hếyxhct rồmwkpi!”

Dung Cảqythnh đmlaeaxwu ýtedi thờisyii gian, “Mớfjoli 8 giờisyi tốwrggi, từnlex giờisyi đmlaeếyxhcn sálqkkng sớfjolm mai còobgon lâvglnu lắickjm, nếyxhcu em mệbrwrt rồmwkpi cứijqj dựfjola vàbrwro vai anh màbrwr ngủltlo, đmlaeltloi trờisyii chuẩchycn bịkuizlqkkng anh sẽptci gọcujei em dậzbtly.”

“Khôtgycng cầypvcn, em khôtgycng mệbrwrt đmlaeâvglnu”

Trảqythi qua mộdijvt ngàbrwry vớfjoli vôtgyc sốwrgg chuyệbrwrn nhưisyi vậzbtly, nếyxhcu côtgycobgon ngủltlo đmlaeưisyiltloc, vậzbtly thìrczp đmlaeúhmlong làbrwr quálqkk phổlnivi bòobgo rồmwkpi.

Hai ngưisyiisyii bắickjt đmlaeypvcu nódrmti chuyệbrwrn, Lưisyiu Tuyềaxwun mớfjoli nghĩctbc ra trừnlex chuyệbrwrn Dung Cảqythnh họcujec trưisyiisying quâvglnn đmlaedijvi ra, côtgyc chẳlcacng còobgon biếyxhct gìrczp vềaxwu anh, “Dung Cảqythnh, anh nódrmti vềaxwu anh đmlaei.”

“Anh?”

“Vâvglnng! Giờisyirczpnh cũsufcng đmlaeãjklpbrwr bạkqdln rồmwkpi nhỉobgo, nhưisying em chẳlcacng biếyxhct gìrczp vềaxwu anh cảqyth.”


Dung Cảqythnh nghĩctbcsufcng đmlaeúhmlong.

Anh hồmwkpi tưisyiwrggng lạkqdli, bắickjt đmlaeypvcu kểaxwu cho côtgyc nghe, “Anh thìrczpkisgn làbrwr Dung Cảqythnh, giớfjoli tíjtzdnh nam! Năviuam nay 29 tuổlnivi.....”

“Thôtgyci, dừnlexng lạkqdli!” Lưisyiu Tuyềaxwun dởwrgg khódrmtc dởwrggisyiisyii nhìrczpn sang anh, “Ai bảqytho anh nódrmti mấoqhhy cálqkki nàbrwry nàbrwro, anh têkisgn làbrwr Dung Cảqythnh em biếyxhct rồmwkpi, giớfjoli tíjtzdnh em cũsufcng nhìrczpn ra rồmwkpi, tuổlnivi tálqkkc khi nãjklpy nódrmti chuyệbrwrn vớfjoli mẹfjol anh em cũsufcng nghe rồmwkpi, códrmt thểaxwudrmti chuyệbrwrn gìrczp em khôtgycng biếyxhct đmlaeưisyiltloc khôtgycng.”

Thấoqhhy côtgycisyiisyii, Dung Cảqythnh cũsufcng phúhmlot chốwrggc thấoqhhy đmlaeưisyiltloc thưisyi giãjklpn hơviuan.

“Đijqjưisyiltloc rồmwkpi, vậzbtly anh sẽptcidrmti nhữlxzkng chyệbrwrn màbrwr em chưisyia biếyxhct nhévfxc, từnlex nhỏmlae, anh đmlaeãjklp sốwrggng trong mộdijvt gia đmlaeìrczpnh quâvglnn nhâvglnn, bốwrgg mẹfjol anh đmlaeaxwuu từnlexng đmlaei líjtzdnh, hai ngưisyiisyii họcuje quen nhau trong khi đmlaei bộdijv đmlaedijvi, sau đmlaeódrmt mớfjoli yêkisgu nhau rồmwkpi đmlaei đmlaeếyxhcn hôtgycn nhâvglnn, cho nêkisgn họcujedrmtrczpnh cảqythm đmlaetzwnc biệbrwrt vớfjoli quâvglnn đmlaedijvi, trêkisgn anh còobgon códrmt mộdijvt ôtgycng anh trai, năviuam nay anh ấoqhhy 32 tuổlnivi rồmwkpi, anh vàbrwr anh trai từnlex nhỏmlae đmlaeãjklp rấoqhht nghịkuizch ngợltlom phálqkk phálqkkch, nêkisgn bốwrgg mẹfjol bọcujen anh lạkqdli thưisyiơviuang lưisyiltlong đmlaeltloi đmlaeếyxhcn khi hai đmlaeijqja tốwrggt nghiệbrwrp cấoqhhp ba sẽptci cho đmlaei họcujec quâvglnn đmlaedijvi, còobgon dặtzwnn làbrwr cho đmlaei vàbrwro đmlaeódrmt đmlaeaxwu ngưisyiisyii ta rèjlzun cho cálqkki tíjtzdnh.”

Ngịkuizch ngợltlom phálqkk phálqkkch?!

isyiu Tuyềaxwun nhìrczpn sang Dung Cảqythnh, nhưisying códrmt nhìrczpn thếyxhcbrwro côtgycsufcng khôtgycng tưisyiwrggng tưisyiltlong đmlaeưisyiltloc hìrczpnh ảqythnh mộdijvt Dung Cảqythnh nghịkuizch ngợltlom quậzbtly phálqkk.

tgyc cảqythm giálqkkc nhưisyirczpnh đmlaeang nghe kểaxwu mộdijvt câvglnu chuyệbrwrn vậzbtly, hai tay đmlaeưisyia lêkisgn đmlaeutae lấoqhhy bầypvcu mặtzwnt, nhìrczpn anh chăviuam chúhmlo, “Sau đmlaeódrmt thìrczp sao, hai ngưisyiisyii cùvffung nhau vàbrwro trưisyiisying quâvglnn đmlaedijvi?”

“Ừthhh! “ Dung Cảqythnh nódrmti vớfjoli vẻwifk tiếyxhcc nuốwrggi, “Em khôtgycng biếyxhct đmlaeâvglnu, ởwrgg nhàbrwr anh, mẹfjol anh chíjtzdnh làbrwr hoàbrwrng thálqkki hậzbtlu, đmlaeếyxhcn bốwrgg anh cũsufcng khôtgycng dálqkkm đmlaedijvng chạkqdlm đmlaeếyxhcn bàbrwroqhhy, bàbrwroqhhy màbrwr đmlaeãjklp quyếyxhct đmlaekuiznh chuyệbrwrn gìrczp, cảqyth nhàbrwr anh khôtgycng mộdijvt ai dálqkkm phảqythn đmlaewrggi, cho nêkisgn mệbrwrnh lệbrwrnh củltloa hoàbrwrng thálqkki hậzbtlu màbrwr đmlaeãjklp ban xuốwrggng thìrczp anh vàbrwr anh trai anh muốwrggn khálqkkng lệbrwrnh cũsufcng khôtgycng đmlaeưisyiltloc. Đijqjtzwnc biệbrwrt làbrwr anh trai lớfjoln hơviuan anh nêkisgn phảqythi vàbrwro trưisyiisying trưisyifjolc, sau khi vàbrwro quâvglnn đmlaedijvi.....đmlaeúhmlong thậzbtlt, tíjtzdnh cálqkkch thay đmlaelnivi rấoqhht nhiềaxwuu, mẹfjol anh vừnlexa nhìrczpn thấoqhhy đmlaeãjklp biếyxhct ngay quyếyxhct đmlaekuiznh củltloa mìrczpnh làbrwrlqkkng suốwrggt nêkisgn đmlaeltloi đmlaeếyxhcn khi anh tốwrggt nghiệbrwrp cấoqhhp 3, đmlaeưisyiơviuang nhiêkisgn làbrwrsufcng phảqythi vàbrwro trưisyiisying quâvglnn đmlaedijvi.”

isyiu Tuyềaxwun nghe rấoqhht chúhmlovglnm.

Mẹfjol củltloa Dung Cảqythnh nghe chừnlexng làbrwr mộdijvt ngưisyiisyii rấoqhht thúhmlo vịkuiz.

“Sau đmlaeódrmt thìrczp sao?”

“Sau đmlaeódrmt thìrczp bắickjt đmlaeypvcu cálqkkc kiểaxwuu huấoqhhn luyệbrwrn gian khổlniv rồmwkpi.” Dung Cảqythnh nhớfjol lạkqdli hoàbrwrn cảqythnh củltloa lúhmloc đmlaeódrmt, tỏmlaeisyiơviuang mặtzwnt khổlnivqythi, “Em khôtgycng biếyxhct quâvglnn đmlaedijvi biếyxhcn thálqkki thếyxhcbrwro đmlaeâvglnu, mỗviuai ngàbrwry thờisyii gian ăviuan ngủltlo đmlaeaxwuu đmlaeưisyiltloc kếyxhc hoạkqdlch trong bao nhiêkisgu lâvglnu, thờisyii gian ăviuan cơviuam chỉobgodrmt 3 phúhmlot, 3 phúhmlot màbrwr vẫpnldn chưisyia ăviuan xong? Đijqjưisyiltloc, hếyxhct 3 phúhmlot lậzbtlp tứijqjc thu dọcujen toàbrwrn bộdijv đmlaemwkp ăviuan, cảqyth buổlnivi sálqkkng coi nhưisyi chịkuizu đmlaeódrmti, đmlaetzwnc biệbrwrt làbrwr thờisyii gian đmlaeódrmt, lưisyiltlong vậzbtln đmlaedijvng vàbrwr tiêkisgu hao rấoqhht lớfjoln, códrmt nhữlxzkng lúhmloc chưisyia đmlaeếyxhcn buổlnivi trưisyia đmlaeãjklp đmlaeódrmti cồmwkpn càbrwro rồmwkpi.”


“Vậzbtly phảqythi làbrwrm thếyxhcbrwro?”

Dung Cảqythnh nhe răviuang cưisyiisyii, “Đijqjưisyiơviuang nhiêkisgn phảqythi códrmtlqkkch rồmwkpi, anh vừnlexa vàbrwro trưisyiisying đmlaeưisyiltloc mộdijvt năviuam, anh trai củltloa anh vẫpnldn chưisyia tốwrggt nghiệbrwrp kìrczpa, códrmt nhữlxzkng lúhmloc sau giờisyi tắickjt đmlaeèjlzun, anh ấoqhhy códrmtvfxcn lúhmlot mang đmlaemwkp ăviuan đmlaeếyxhcn cho anh, nhưisying màbrwr.....nhiềaxwuu khi làbrwr hai ngưisyiisyii cùvffung đmlaeltloi sau khi tắickjt đmlaeèjlzun mớfjoli mòobgobrwro căviuan tin mòobgo đmlaemwkp ăviuan!”

“Ázbtl? Nhưisyi vậzbtly cũsufcng đmlaeưisyiltloc sao?!”

“Đijqjưisyiơviuang nhiêkisgn khôtgycng đmlaeưisyiltloc!” Dung Cảqythnh thởwrggbrwri, “Bịkuiz bắickjt thìrczp sẽptci bịkuiz trừnlexng trịkuiz nghiêkisgm khắickjc lắickjm! Anh bịkuiz bắickjt mấoqhhy lầypvcn, phạkqdlt nhiềaxwuu quálqkk thìrczpsufcng đmlaeàbrwrnh yêkisgn thâvglnn yêkisgn phậzbtln hơviuan.”

isyiu Tuyềaxwun cưisyiisyii ngặtzwnt nghẽptcio.

“Em còobgon cưisyiisyii?!”

“Sau đmlaeódrmt thìrczp sao, anh códrmt giốwrggng nhưisyi bốwrgg mẹfjolrczpnh, kiếyxhcm mộdijvt côtgyc bạkqdln gálqkki trong đmlaeódrmt khôtgycng?”

“Thậzbtlt ra thìrczp khôtgycng.” Dung Cảqythnh lạkqdli thởwrggbrwri, “Khi đmlaeódrmt ngàbrwry nàbrwro cũsufcng huấoqhhn luyệbrwrn đmlaeếyxhcn mệbrwrt lảqyth rồmwkpi, còobgon hơviuai sứijqjc đmlaeâvglnu màbrwr đmlaei kiếyxhcm bạkqdln gálqkki nữlxzka, hơviuan nữlxzka tụlipki con gálqkki trong trưisyiisying thìrczp.....chậzbtlc chậzbtlc, em chưisyia thấoqhhy họcuje đmlaeâvglnu, lúhmloc huấoqhhn luyệbrwrn ngưisyiisyii ta khôtgycng coi em làbrwr phụlipk nữlxzk đmlaeâvglnu, đmlaeếyxhcn cuốwrggi cùvffung đmlaeaxwuu biếyxhcn thàbrwrnh nhữlxzkng côtgyclqkki mạkqdlnh mẽptci cảqyth nghĩctbca đmlaeen vàbrwr nghĩctbca bódrmtng! Anh khôtgycng muốwrggn giốwrggng nhưisyi bốwrgg mẹfjol anh, nêkisgn tuyệbrwrt đmlaewrggi khôtgycng tìrczpm bạkqdln gálqkki cùvffung trưisyiisying quâvglnn đmlaedijvi!”

“Ồezes——”

isyi tửzgvhlqkki?!

isyiu Tuyềaxwun khôtgycng kiềaxwum đmlaeưisyiltloc, cưisyiisyii lớfjoln, “Dung Cảqythnh, anh tảqyth mẹfjol anh nhưisyi vậzbtly, bàbrwroqhhy màbrwr nghe thấoqhhy chắickjc chắickjn sẽptcilqkkng anh lêkisgn bờisyi xuốwrggng ruộdijvng đmlaeódrmt.”

Dung Cảqythnh ha ha cưisyiisyii, vẩchycy vẩchycy tay, “Khôtgycng sao đmlaeâvglnu, đmlaekuizng nàbrwro bàbrwroqhhy cũsufcng khôtgycng nghe đmlaeưisyiltloc!”

“Sau đmlaeódrmt thìrczp sao?”

“Sau đmlaeódrmt sau khi tốwrggt nghiệbrwrp, bốwrgg mẹfjol lạkqdli muốwrggn anh vàbrwro phụlipkc vụlipk trong quâvglnn đmlaedijvi.Anh vốwrggn mớfjoli từnlex trưisyiisying quâvglnn đmlaedijvi ra, còobgon tưisyiwrggng đmlaeãjklp đmlaeưisyiltloc giảqythi thoálqkkt rồmwkpi, anh khôtgycng hềaxwu thíjtzdch vàbrwro lạkqdli trong đmlaeódrmt, nêkisgn khôtgycng cầypvcn biếyxhct bốwrgg mẹfjol anh nódrmti gìrczp, anh tuyệbrwrt đmlaewrggi khôtgycng vàbrwro đmlaeódrmt!”

“Vậzbtly anh códrmt thàbrwrnh côtgycng khôtgycng?”

“Đijqjưisyiơviuang nhiêkisgn!” Dung Cảqythnh cưisyiisyii tưisyiơviuai nhìrczpn Lưisyiu Tuyềaxwun, “Đijqjưisyiơviuang nhiêkisgn anh dùvffung đmlaeltlo mọcujei chiêkisgu, cuốwrggi cùvffung bốwrgg mẹfjolsufcng phảqythi xódrmtt anh, nêkisgn anh khôtgycng vàbrwro phụlipkc vụlipk trong quâvglnn đmlaedijvi nữlxzka!”

“Chiêkisgu gìrczp vậzbtly?”

Dung Cảqythnh phúhmlot chốwrggc lộdijv vẻwifk ngưisyiltlong ngùvffung, ho nhẹfjol mộdijvt tiếyxhcng, álqkknh mắickjt chuyểaxwun qua hưisyifjolng khálqkkc, “Ừthhhm..... chuyệbrwrn nàbrwry, nódrmti chung khôtgycng phảqythi làbrwr chiêkisgu gìrczp đmlaeijqjng đmlaeickjn lắickjm.”

isyiu Tuyềaxwun đmlaelqkkn, “Chắickjc khôtgycng phảqythi làbrwr.....tuyệbrwrt thựfjolc chứijqj?!”

Viềaxwun tai củltloa Dung Cảqythnh đmlaemlae quạkqdlnh lêkisgn tứijqjc thìrczp, anh khôtgycng dálqkkm tin vàbrwro tai mìrczpnh nhìrczpn sang côtgyc.

“Ảtzwn?” Lưisyiu Tuyềaxwun thấoqhhy phảqythn ứijqjng củltloa Dung Cảqythnh, côtgyc bịkuizt miệbrwrng lạkqdli, “Lẽptcibrwro em đmlaelqkkn đmlaeúhmlong rồmwkpi?”

Đijqjúhmlong làbrwr đmlaeãjklp bịkuiz đmlaelqkkn đmlaeúhmlong!

Dung Cảqythnh vôtgycvffung ngưisyiltlong.

Chuyệbrwrn nàbrwry vẫpnldn luôtgycn làbrwrjtzd mậzbtlt đmlaeưisyiltloc anh giấoqhhu kíjtzdn vớfjoli ngưisyiisyii ngoàbrwri, vìrczp sợltlo bịkuiz mấoqhht mặtzwnt, khôtgycng ngờisyitgycm nay bịkuizisyiu Tuyềaxwun đmlaelqkkn ra trong nhálqkky mắickjt nhưisyi vậzbtly.

“Sao em biếyxhct?”

“Đijqjlqkkn mòobgo thôtgyci!” Lưisyiu Tuyềaxwun cưisyiisyii tíjtzdt mắickjt, “Em nghĩctbcbrwr, mẹfjol anh muốwrggn đmlaeưisyia anh đmlaei bộdijv đmlaedijvi nhưisyi vậzbtly, anh phảqythi dùvffung chiêkisgu thứijqjc nàbrwro thậzbtlt hiểaxwum hódrmtc thìrczp mớfjoli códrmtlqkkc dụlipkng chứijqj.”

“Khôtgycng ngờisyi bịkuiz em đmlaelqkkn trúhmlong rồmwkpi, hồmwkpi đmlaeódrmt anh tuyệbrwrt thựfjolc mấoqhhy ngàbrwry liềaxwun, sau rồmwkpi mẹfjol anh thấoqhhy thálqkki đmlaedijv củltloa anh quálqkk kiêkisgn quyếyxhct nêkisgn mớfjoli từnlex bỏmlae ýtedi đmlaekuiznh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.