Boss Trở Thành Chồng

Chương 851 :

    trước sau   
bcvvu Tuyềurtun ngẩymxing mặcaflt lêoeiun.

Cựymxi ly giữohmba hai ngưbcvvyszhi rấjjwut gầacezn, Dung Cảbmdjnh gầacezn nhưbcvvhabo thểnpkh nhìemlon thấjjwuy rõhyulorkrng tơfwrv trêoeiun mặcaflt côorkr, anh nícfssn hơfwrvi thởyszh củcziwa mìemlonh. Lôorkrng mi củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun cong vútgtrt, lạolgdi hơfwrvn run run, rõhyulipfwng đmbppãcziw trảbmdji qua nhiềurtuu chuyệaqzgn khôorkrng hay nhưbcvv vậosfqy nhưbcvvng ábmdjnh mắewgut củcziwa côorkr vẫziuqn trong veo, Dung Cảbmdjnh cảbmdjm thấjjwuy dưbcvvyszhng nhưbcvv trábmdji tim mìemlonh giốorkrng hệaqzgt lôorkrng mi củcziwa côorkr.....hơfwrvi rung đmbppohrvng.

Trábmdji tim củcziwa Dung Cảbmdjnh rung lêoeiun mạolgdnh mẽegwm.

Anh đmbppưbcvva nắewgum đmbppjjwum lêoeiun bịmbppt lấjjwuy bêoeiun môorkri mìemlonh nhưbcvv muốorkrn che đmbpposfqy đmbppiềurtuu đmbppóhabo rồmczfi ho nhẹohmb mộohrvt tiếjwadng, “Hìemlonh nhưbcvv lầacezn nàipfwo nhìemlon thấjjwuy anh em cũrwnvng nóhaboi cảbmdjm ơfwrvn thìemlo phảbmdji.”

bcvvu Tuyềurtun thầacezn ngưbcvvyszhi ra, “Hìemlonh nhưbcvv đmbppútgtrng thếjwad thậosfqt.....”

“Cóhabo cầacezn vềurtu nhàipfw khôorkrng, anh đmbppưbcvva em đmbppi?”


“Khôorkrng muốorkrn vềurtu.” Ởtujb nhàipfw chỉfbkmhaboemlonh dìemlo Trưbcvvơfwrvng vàipfwbmdji nềurtun nhàipfw toàipfwn mábmdju, thậosfqt sựymxiorkr khôorkrng hềurtu muốorkrn vềurtu đmbppóhabo chútgtrt nàipfwo, “Dung Cảbmdjnh, anh khôorkrng cầacezn bậosfqn tâcjham em đmbppâcjhau, em chỉfbkm muốorkrn đmbppi mộohrvt mìemlonh thôorkri. Nếjwadu anh cóhabo chuyệaqzgn gìemlohabo thểnpkh đmbppi trưbcvviazqc.”

Khôorkrng cầacezn lo cho côorkr?

bcvviazqi trạolgdng thábmdji bâcjhay giờyszh, thậosfqt sựymxi khôorkrng ai bêoeiun cạolgdnh cóhabo khi lạolgdi xảbmdjy ra chuyệaqzgn.

fwrvn nữohmba côorkr lạolgdi nóhaboi khôorkrng muốorkrn vềurtu nhàipfw.....lútgtrc sábmdjng côorkrhyulipfwng mớiazqi nóhaboi quyếjwadt đmbppmbppnh cho Tầacezn Nham mộohrvt cơfwrv hộohrvi rồmczfi, theo lýcptu thưbcvvyszhng đmbppábmdjng lẽegwm hai ngưbcvvyszhi đmbppãcziw trởyszh lạolgdi bìemlonh thưbcvvyszhng, bâcjhay giờyszh sao lạolgdi thàipfwnh ra thêoeiu thảbmdjm nhưbcvv vậosfqy?

Dung Cảbmdjnh cảbmdjm thấjjwuy cóhabo vẻtqam nhưbcvv trong nhàipfworkr xảbmdjy ra chuyệaqzgn gìemlo đmbppóhabo.

“Anh chẳhyulng cóhabo chuyệaqzgn gìemlo cảbmdj.” Dung Cảbmdjnh bưbcvviazqc đmbppếjwadn bêoeiun chiếjwadc xe, anh mởyszh cửdewva ghếjwad phụohrv cho côorkr, “Coi anh làipfw bạolgdn thìemlo ngồmczfi lêoeiun đmbppâcjhay, anh đmbppưbcvva em đmbppi mộohrvt nơfwrvi!”

bcvvu Tuyềurtun chẳhyulng cầacezn nghĩjjwu ngợtszpi lâcjhau, côorkr mộohrvt bưbcvviazqc ngồmczfi lêoeiun xe.

haboi chung.....bâcjhay gìemlo chỉfbkm cầacezn khôorkrng đmbppnpkhorkr vềurtu nhàipfw, vậosfqy đmbppi đmbppâcjhau cũrwnvng đmbppưbcvvtszpc.

Dung cảbmdjnh cũrwnvng lêoeiun xe.

Anh quay xe lạolgdi, di chuyểnpkhn khỏmukdi biệaqzgt thựymxi.

Trong lòvsnzng nghĩjjwu, thôorkri lạolgdi xùdkss thêoeium mộohrvt cuộohrvc hẹohmbn lầacezn nàipfwy vớiazqi bốorkr mẹohmb anh vậosfqy, lầacezn cuốorkri cùdkssng!

haboi chung bốorkr mẹohmb anh nhìemlon thấjjwuy anh cũrwnvng chỉfbkmhabo thểnpkhhaboi mộohrvt chuyệaqzgn duy nhấjjwut——giụohrvc anh kếjwadt hôorkrn, khôorkrng thìemlorwnvng làipfw giụohrvc anh kiếjwadm bạolgdn gábmdji, còvsnzn khôorkrng nữohmba thìemlo giụohrvc anh đmbppi xem mặcaflt.....cho nêoeiun xùdkss thìemlodkss vậosfqy.”

Xe nổcjhabmdjy.


“Thấjjwut dâcjhay an toàipfwn vàipfwo.”

“Ừiriem!”

bcvvu Tuyềurtun giốorkrng mộohrvt con bútgtrp bêoeiu gỗlpsb vậosfqy, côorkrfwrvi cóhabo mộohrvt chútgtrt thẫziuqn thờyszh, Dung Cảbmdjnh bảbmdjo côorkripfwm gìemlo thìemloorkripfwm đmbppóhabo.

“Nếjwadu mệaqzgt rồmczfi thìemlo dựymxia vàipfwo màipfw nằyszhm nghỉfbkmcptu đmbppi, đmbppếjwadn nơfwrvi anh sẽegwm gọvtqmi.”

“Ừiriem”

bcvvu Tuyềurtun thậosfqt sựymxi đmbppãcziw khábmdj mệaqzgt, từazwdfwrv thểnpkh đmbppếjwadn linh hồmczfn côorkr đmbppurtuu đmbppãcziw mệaqzgt lửdewv, mệaqzgt đmbppếjwadn nỗlpsbi muốorkrn đmbppohrvng đmbpposfqy ngóhabon tay cũrwnvng khóhabo. Côorkr nhắewgum mắewgut lạolgdi, nhẹohmb nhàipfwng dựymxia ngưbcvvyszhi vàipfwo lưbcvvng ghếjwad, nhữohmbng ábmdjnh nắewgung cuốorkri ngàipfwy hắewgut lêoeiun ngưbcvvyszhi côorkr nhưbcvv phủcziwoeiun mìemlonh côorkr mộohrvt lớiazqp hàipfwo quang óhabong ábmdjnh, sắewguc môorkri củcziwa côorkr vẫziuqn nhợtszpt nhạolgdt.

Thậosfqt đmbppútgtrng làipfw mộohrvt côorkrbmdji dễaqzgipfwm ngưbcvvyszhi ta mủcziwi lòvsnzng.

Dung Cảbmdjnh vừazwda lábmdji xe vừazwda thầacezm thởyszhipfwi, mộohrvt côorkrbmdji tốorkrt nhưbcvv vậosfqy ai gặcaflp đmbppưbcvvtszpc chắewguc cũrwnvng sẽegwm rấjjwut trâcjhan trọvtqmng, nhưbcvvng nhìemlon côorkr nhưbcvv vậosfqy lạolgdi luôorkrn phảbmdji chịmbppu tổcjhan thưbcvvơfwrvng.

Chiếjwadc xe lao đmbppi rấjjwut nhanh, qua khoang cửdewva cóhabo gióhabo đmbppôorkrng lùdkssa vàipfwo.

bcvvu Tuyềurtun nằyszhm đmbppóhabo, mábmdji tóhaboc dàipfwi củcziwa côorkr luồmczfn vàipfwo trong gióhabo, bay phấjjwut phơfwrv.

Dung Cảbmdjnh nhẹohmb nhàipfwng ấjjwun nútgtrt đmbppóhabong cửdewva xe lạolgdi.

“Đcaflazwdng đmbppóhabong!” Lưbcvvu Tuyềurtun khôorkrng mởyszh mắewgut, “Cứmukd đmbppnpkh gióhabo thổcjhai nhưbcvv vậosfqy, em thícfssch cảbmdjm giábmdjc gióhabo buốorkrt tậosfqn vàipfwo trong xưbcvvơfwrvng tủcziwy, nóhaboipfwm cho ngưbcvvyszhi ta giữohmb đmbppưbcvvtszpc tỉfbkmnh tábmdjo.”

Dung Cảbmdjnh thởyszhipfwi, vừazwda đmbppnpkh ýcptubmdji xe anh vừazwda hỏmukdi, “Cóhabo phảbmdji hôorkrm nay em vềurtu nhàipfw gặcaflp chuyệaqzgn gìemlo khôorkrng?”


Vệaqzgt mábmdju ấjjwuy khôorkrng phảbmdji củcziwa côorkr, vậosfqy củcziwa ai?

bcvvu Tuyềurtun khôorkrng muốorkrn nóhaboi, nhưbcvvng côorkr écaflm trong lòvsnzng rấjjwut khóhabo chịmbppu, “Dung Cảbmdjnh.....em thấjjwuy cảbmdj đmbppyszhi nàipfwy em nhưbcvv bịmbpp ngưbcvvyszhi ta hãcziwm lấjjwuy hay sao ấjjwuy, ôorkrng trờyszhi khôorkrng thưbcvvơfwrvng em, sao lạolgdi đmbppnpkh em gặcaflp toàipfwn nhữohmbng ngưbcvvyszhi.....ábmdjc đmbppohrvc nhưbcvv vậosfqy.”

“Mẹohmb chồmczfng vớiazqi em gábmdji củcziwa em lạolgdi làipfwm gìemlo rồmczfi?”

“Hôorkrm nay chútgtrng em muốorkrn chuyểnpkhn ra khỏmukdi nhàipfw.....thìemlo mẹohmb chồmczfng em cắewgut cổcjha tay.”

Mộohrvt câcjhau nóhaboi bao quábmdjt tấjjwut cảbmdj, Dung Cảbmdjnh phútgtrt chốorkrc hiểnpkhu ra vấjjwun đmbppurtu.

ipfw mẹohmb chồmczfng củcziwa côorkr đmbppútgtrng làipfw loạolgdi lắewgum mưbcvvu nhiềurtuu tròvsnz, vìemlo khôorkrng muốorkrn con trai củcziwa mìemlonh chuyểnpkhn ra khỏmukdi nhàipfw sốorkrng, đmbppếjwadn thủcziw đmbppoạolgdn nàipfwy cũrwnvng dùdkssng đmbppưbcvvtszpc nữohmba, suy nghĩjjwu củcziwa con ngưbcvvyszhi nàipfwy thậosfqt khóhabobcvvyszhng!

“Cho nêoeiun, hai ngưbcvvyszhi vẫziuqn phảbmdji tiếjwadp tụohrvc sốorkrng vớiazqi họvtqm sao?”

bcvvu Tuyềurtun cưbcvvyszhi buồmczfn khổcjha, “Hìemlonh nhưbcvvipfw nhưbcvv vậosfqy.”

Trábmdji tim Dung Cảbmdjnh đmbppau thay cho côorkr, chuyệaqzgn nhưbcvv vậosfqy đmbppưbcvvơfwrvng nhiêoeiun mộohrvt ngưbcvvyszhi ngoàipfwi nhưbcvv anh khóhaboipfw chen mồmczfm vàipfwo.

Nhưbcvvng anh cóhabo thểnpkh hiểnpkhu đmbppưbcvvtszpc đmbppmbppa vịmbppipfw hoàipfwn cảbmdjnh bâcjhay giờyszh củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun.

cjhay giờyszh coi nhưbcvv quan hệaqzg giữohmba côorkripfw mẹohmb chồmczfng cùdkssng em gábmdji chồmczfng nay đmbppãcziw lậosfqt mặcaflt vớiazqi nhau rồmczfi, từazwd đmbppacezu Tầacezn Nham chọvtqmn đmbppmukdng vềurtu phícfssa củcziwa côorkr, nhưbcvvng sau khi mẹohmb củcziwa anh chọvtqmn biệaqzgn phábmdjp tựymxibmdjt, chắewguc chắewgun con tim củcziwa anh ta sẽegwm chọvtqmn ngưbcvvyszhi mẹohmbipfw em gábmdji mìemlonh.

vsnzn Lưbcvvu Tuyềurtun, hoàipfwn toàipfwn đmbppãcziw bịmbpporkr lậosfqp thàipfwnh mộohrvt ngưbcvvyszhi ngoàipfwi.

Dung Cảbmdjnh nặcaflng nềurtu thởyszh mộohrvt hơfwrvi dàipfwi.


“Sau nàipfwy em đmbppmbppnh thếjwadipfwo?”

“Em cũrwnvng khôorkrng biếjwadt......” Lưbcvvu Tuyềurtun mởyszh mắewgut ra, con mắewgut củcziwa côorkr đmbppacezy tia mábmdju đmbppmukd, “Bâcjhay giờyszh chỉfbkmhabo thểnpkh đmbppi đmbppếjwadn đmbppâcjhau hay đmbppếjwadn đmbppóhabo thôorkri, em cũrwnvng khôorkrng biếjwadt bảbmdjn thâcjhan đmbppang đmbpptszpi cábmdji gìemlo, cũrwnvng cóhabo thểnpkh giốorkrng nhưbcvv anh nóhaboi.....đmbpptszpi đmbppếjwadn khi nàipfwo tìemlonh yêoeiuu nàipfwy hoàipfwn toàipfwn cạolgdn sạolgdch, cóhabo thểnpkh em sẽegwm buôorkrng bỏmukd đmbppưbcvvtszpc cuộohrvc tìemlonh nàipfwy.”

Dung Cảbmdjnh nắewgum chặcaflt lấjjwuy vôorkrjjwung.

Sau đmbppóhabo hai ngưbcvvyszhi khôorkrng nóhaboi thêoeium gìemlo, bầacezu khôorkrng khícfss khi nàipfwy cóhabo đmbppôorkri chútgtrt đmbppôorkrng cứmukdng, đmbppếjwadn khi xe đmbppãcziw chạolgdy đmbppưbcvvtszpc khoảbmdjng nửdewva giờyszh, đmbppiệaqzgn thoạolgdi củcziwa Dung

Cảbmdjnh reo lêoeiun.

Anh bắewgut mábmdjy.

“Mẹohmb! Con cóhabo việaqzgc đmbppohrvt xuấjjwut, khôorkrng vềurtu đmbppóhabo nữohmba, coi mắewgut gìemlofwrv? Con đmbppãcziwhaboi vớiazqi mẹohmb rồmczfi, con mớiazqi cóhabo 29 tuổcjhai thôorkri, mẹohmb đmbppazwdng nóhabong vộohrvi quábmdj nhưbcvv thếjwad? Hơfwrvn nữohmba anh trai con mớiazqi kếjwadt hôorkrn vàipfwhabo con, mẹohmb đmbppãcziwhabo chábmdju trai đmbppnpkhdnedm bồmczfng rồmczfi màipfw, còvsnzn lo lắewgung cho con làipfwm gìemlo? Đcaflưbcvvtszpc rồmczfi đmbppưbcvvtszpc rồmczfi, con còvsnzn mấjjwuy chuyệaqzgn chưbcvva giảbmdji quyếjwadt xong nhécafl, con cútgtrp mábmdjy đmbppâcjhay.”

tgtrp mábmdjy xong, anh vừazwda quay đmbppacezu lạolgdi đmbppãcziw nhìemlon thấjjwuy ábmdjnh mắewgut trong veo củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun.

Dung Cảbmdjnh hơfwrvi ngạolgdi ngùdkssng, “Mẹohmb anh.”

“Tìemlonh cảbmdjm củcziwa anh vàipfw mẹohmb anh tốorkrt quábmdj.” Khi nãcziwy gọvtqmi đmbppiệaqzgn thoạolgdi, đmbpporkri mắewgut châcjhan màipfwy anh đmbppurtuu đmbppang cưbcvvyszhi, đmbppiềurtuu nàipfwy khiếjwadn Lưbcvvu Tuyềurtun cóhabo đmbppôorkri chútgtrt ngưbcvvmldhng mộohrv, “Tốorkrt quábmdj!”

Lờyszhi nàipfwy củcziwa côorkripfwm Dung Cảbmdjnh hơfwrvi khóhabo hiểnpkhu.

emlonh cảbmdjm vớiazqi mẹohmbemlonh làipfw mộohrvt chuyệaqzgn rấjjwut bìemlonh thưbcvvyszhng màipfw!

“Tìemlonh cảbmdjm củcziwa em vớiazqi mẹohmb khôorkrng đmbppưbcvvtszpc tốorkrt àipfw?”


“Tốorkrt lắewgum chứmukd. Mẹohmb em rấjjwut yêoeiuu em, em cũrwnvng rấjjwut yêoeiuu bàipfwjjwuy.....nhưbcvvng bàipfwjjwuy đmbppãcziw mấjjwut từazwdcjhau rồmczfi.”

Dung Cảbmdjnh hơfwrvi khựymxing ngưbcvvyszhi, nhanh chóhabong xin lỗlpsbi, “Anh xin lỗlpsbi!”

“Khôorkrng cóhaboemlo phảbmdji xin lỗlpsbi cảbmdj, mọvtqmi chuyệaqzgn đmbppurtuu qua đmbppi rấjjwut lâcjhau rồmczfi, giờyszhipfwy em cũrwnvng khôorkrng còvsnzn buồmczfn nữohmba.”

“Vậosfqy bốorkr em thìemlo sao?”

“Ôwnpzng ấjjwuy àipfw.....” giọvtqmng nóhaboi củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun đmbppiềurtum đmbppolgdm kểnpkh lạolgdi câcjhau chuyệaqzgn, “Ôwnpzng ta cùdkssng ngưbcvvyszhi tìemlonh củcziwa mìemlonh écaflp mẹohmb em nhảbmdjy lầacezu tựymxibmdjt, mẹohmb em mấjjwut khôorkrng đmbppếjwadn mộohrvt thábmdjng, ôorkrng ta đmbppãcziw đmbppi lấjjwuy giấjjwuy đmbppăjjwung kýcptu kếjwadt hôorkrn vớiazqi ngưbcvvyszhi tìemlonh rồmczfi.”

Dung Cảbmdjnh nghẹohmbn lờyszhi.

Khôorkrng trábmdjch đmbppưbcvvtszpc côorkr vừazwda nóhaboi cảbmdj đmbppyszhi nàipfwy côorkr chỉfbkm toàipfwn gặcaflp đmbppưbcvvtszpc nhữohmbng ngưbcvvyszhi ábmdjc đmbppohrvc, hóhaboa ra còvsnzn chuyệaqzgn nàipfwy.

Khôorkrng biếjwadt sao côorkrhabo thểnpkh lớiazqn lêoeiun trong mộohrvt gia đmbppìemlonh nhưbcvv vậosfqy.

“Ngưbcvvyszhi bạolgdn kia khábmdjipfw quan tâcjham đmbppếjwadn em đmbppjjwuy.”

“Anh đmbppang nóhaboi đmbppếjwadn Tiểnpkhu Thấjjwut đmbppútgtrng khôorkrng.” Nóhaboi đmbppếjwadn Tiểnpkhu Thấjjwut, đmbppôorkri mắewgut bờyszh mi củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun mớiazqi giãcziwn ra đmbppưbcvvtszpc mộohrvt chútgtrt, mớiazqi nởyszh đmbppưbcvvtszpc mộohrvt nụohrvbcvvyszhi, “Vâcjhang, côorkrjjwuy rấjjwut tốorkrt vớiazqi em, cảbmdj cuộohrvc đmbppyszhi em việaqzgc may mắewgun nhấjjwut làipfw gặcaflp đmbppưbcvvtszpc ngưbcvvyszhi bạolgdn nhưbcvvorkrjjwuy.”

Đcaflâcjhay làipfw lầacezn đmbppacezu tiêoeiun Dung Cảbmdjnh nhìemlon thấjjwuy đmbppưbcvvtszpc nụohrvbcvvyszhi xuấjjwut phábmdjt từazwd niềurtum vui củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun.

Khi côorkrbcvvyszhi, cảbmdj ngưbcvvyszhi tỏmukda ábmdjnh hàipfwo quang, khiếjwadn cho ngưbcvvyszhi khábmdjc bịmbpp thu hútgtrt lấjjwuy.

Dung Cảbmdjnh quábmdj bịmbpp thu hútgtrt bởyszhi côorkr, ngưbcvvyszhi anh hơfwrvi thầacezn ra.

“Pi pi pi——”

Tiếjwadng còvsnzi xe làipfwm anh bấjjwut giábmdjc tỉfbkmnh lạolgdi, Dung Cảbmdjnh cảbmdjm thấjjwuy cóhabo đmbppôorkri chútgtrt ngạolgdi ngùdkssng, lầacezn đmbppacezu tiêoeiun anh nhìemlon ngưbcvvyszhi khábmdjc đmbppếjwadn ngâcjhay cảbmdj ngưbcvvyszhi......

Nhưbcvvng khi côorkrbcvvyszhi thậosfqt sựymxi rấjjwut đmbppohmbp.

Khóhaboe môorkri củcziwa Dung Cảbmdjnh cũrwnvng bấjjwut giábmdjc đmbppưbcvva lêoeiun nhẹohmb nhàipfwng.

Xe tiếjwadp tụohrvc chạolgdy 20 phútgtrt nữohmba, càipfwng đmbppi càipfwng vắewgung vẻtqam, cuốorkri cùdkssng dừazwdng lạolgdi ởyszh mộohrvt dốorkrc nútgtri nhỏmukd.

tgtrc nàipfwy sắewguc trờyszhi đmbppãcziwcaflo đmbppen, mặcaflt trăjjwung đmbppãcziw lấjjwup lóhabo sau đmbppábmdjm mâcjhay tựymxia khi nàipfwo.

tujb đmbppâcjhay khôorkrng cóhabo đmbppèvtqmn đmbppưbcvvyszhng nêoeiun ábmdjnh trăjjwung càipfwng sábmdjng tỏmukd, chiếjwadu lêoeiun mặcaflt đmbppjjwut cóhabo thểnpkh thấjjwuy đmbppưbcvvtszpc dábmdjng ngưbcvvyszhi.

“Đcaflếjwadn rồmczfi, xuốorkrng xe thôorkri!”

bcvvu Tuyềurtun cùdkssng Dung Cảbmdjnh xuốorkrng xe, trờyszhi sau khi tốorkri hẳhyuln cũrwnvng lạolgdnh hơfwrvn ban ngàipfwy, Lưbcvvu Tuyềurtun vừazwda bưbcvviazqc xuốorkrng xe đmbppãcziw vộohrvi rùdkssng mìemlonh. Côorkr đmbppưbcvva mắewgut nhìemlon nơfwrvi hoang vu hẻtqamo lábmdjnh nàipfwy, hơfwrvi thầacezn ra đmbppôorkri phútgtrt, “Chícfssnh làipfwyszh đmbppâcjhay sao?”

“Làipfw đmbppâcjhay.” Dung Cảbmdjnh cởyszhi ábmdjo khoábmdjc ngoàipfwi khoábmdjc lêoeiun cho Lưbcvvu Tuyềurtun, anh nhưbcvviazqn lôorkrng màipfwy trêoeiuu côorkr, “Sợtszp khôorkrng?”

“Khôorkrng sợtszp!”

Dung Cảbmdjnh cưbcvvyszhi nhìemlon côorkr, “Em làipfw thâcjhan gábmdji lạolgdi mộohrvt mìemlonh, lạolgdi đmbppi cùdkssng mộohrvt ngưbcvvyszhi đmbppàipfwn ôorkrng xa lạolgd đmbppếjwadn nơfwrvi vắewgung vẻtqam nhưbcvv vậosfqy, em khôorkrng sợtszp anh cóhabo ýcptu đmbppmbppnh gìemlo khábmdjc àipfw?”

“Nếjwadu anh làipfw ngưbcvvyszhi xấjjwuu, thìemloorkrm qua cóhabo quábmdj nhiềurtuu cơfwrv hộohrvi đmbppnpkhipfwm việaqzgc xấjjwuu.”

rwnvng đmbppútgtrng!

Nhìemlon thấjjwuy Lưbcvvu Tuyềurtun đmbppmbppnh đmbppưbcvva tay gỡmldh ábmdjo khoábmdjc củcziwa anh, Dung Cảbmdjnh giữohmb tay côorkr lạolgdi, “Mặcaflc lạolgdi đmbppi, lábmdjt nữohmba lêoeiun đmbppfbkmnh dốorkrc nútgtri gióhabo to lắewgum đmbppjjwuy, cơfwrv thểnpkh em vẫziuqn còvsnzn yếjwadu, đmbppazwdng đmbppnpkh bịmbpp cảbmdjm lạolgdnh.”

“Anh thìemlo sao?”

“Anh khôorkrng sao!” Dung Cảbmdjnh khóhaboa cửdewva xe, anh lấjjwuy đmbppiệaqzgn thoạolgdi ra, “Anh họvtqmc trưbcvvyszhng quâcjhan đmbppohrvi ra, cơfwrv thểnpkh khábmdj tốorkrt, đmbppazwdng nóhaboi thờyszhi tiếjwadt nhưbcvv vậosfqy, cóhaboipfw giữohmba thábmdjng chạolgdp anh chỉfbkm mặcaflc mộohrvt chiếjwadc may ôorkr chạolgdy bộohrvrwnvng đmbppưbcvvtszpc.”

bcvvu Tuyềurtun cũrwnvng thấjjwuy đmbppưbcvvtszpc đmbppiềurtuu nàipfwy!

Thảbmdjo nàipfwo anh cóhabo thểnpkh mộohrvt mìemlonh dẹohmbp ba têoeiun xấjjwuu.

“Đcafli thôorkri!”

Trờyszhi đmbppãcziw tốorkri hẳhyuln, đmbppoạolgdn dốorkrc nàipfwy cũrwnvng hơfwrvi cao, Lưbcvvu Tuyềurtun khôorkrng giốorkrng Dung Cảbmdjnh đmbppãcziw đmbppưbcvvtszpc rèvtqmn luyệaqzgn khi trưbcvviazqc rồmczfi, côorkr đmbppi dốorkrc rấjjwut hay bịmbpp hụohrvt châcjhan, Dung Cảbmdjnh liềurtun đmbppưbcvva tay đmbppmldhbmdjnh tay côorkr, “Đcaflazwdng đmbppnpkh bịmbpp ngãcziw đmbppjjwuy!”

“Cảbmdjm ơfwrvn anh!”

“Khôorkrng cóhaboemlo!”

orkrm qua khi Dung Cảbmdjnh cứmukdu đmbppưbcvvtszpc Lưbcvvu Tuyềurtun từazwd tay bọvtqmn xấjjwuu, anh bếjwad bổcjhang côorkroeiun mộohrvt cábmdjch dễaqzgipfwng, hôorkrm qua anh đmbppãcziw biếjwadt côorkr rấjjwut gầacezy, nhưbcvvng hôorkrm nay lútgtrc cầacezm vàipfwo cábmdjnh tay côorkr, anh mớiazqi biếjwadt côorkr thậosfqt sựymxi rấjjwut gầacezy!

bmdjnh tay côorkr rấjjwut nhỏmukd, mộohrvt bàipfwn tay anh gầacezn nhưbcvvhabo thểnpkh nắewgum vừazwda.

Dung Cảbmdjnh cũrwnvng khôorkrng dábmdjm dùdkssng sứmukdc, anh nhưbcvv sợtszp chỉfbkm cầacezn nắewgum chặcaflt làipfwhabo thểnpkhipfwm tay côorkrcziwy ra.

fwrv thểnpkhbcvvu Tuyềurtun khôorkrng đmbppưbcvvtszpc khỏmukde mạolgdnh lắewgum, đmbppếjwadn khi côorkr leo đmbppưbcvvtszpc lêoeiun đmbppfbkmnh dốorkrc đmbppãcziw thởyszh khôorkrng ra hơfwrvi, nhìemlon sang Dung Cảbmdjnh, anh còvsnzn chẳhyulng buồmczfn thởyszh gấjjwup mộohrvt chútgtrt, cứmukd nhưbcvv khôorkrng cóhabo chuyệaqzgn gìemlo xảbmdjy ra vậosfqy.

“Cơfwrv thểnpkh anh tốorkrt thậosfqt đmbppjjwuy!”

“Sau khi anh tốorkrt nghiệaqzgp từazwd quâcjhan đmbppohrvi cũrwnvng vẫziuqn duy trìemlo luyệaqzgn tậosfqp, 5 giờyszhbmdjng dậosfqy chạolgdy bộohrv, ngàipfwy nàipfwo cũrwnvng giữohmbbcvvtszpng vậosfqn đmbppohrvng ởyszh mứmukdc cao, chỉfbkm leo mộohrvt cábmdji dốorkrc khôorkrng vấjjwun đmbppurtuemlo.” Dung Cảbmdjnh đmbppmldh lấjjwuy tay củcziwa Lưbcvvu Tuyềurtun khi nàipfwy vẫziuqn thởyszh khôorkrng ra hơfwrvi, qua ábmdjnh sábmdjng củcziwa đmbppiệaqzgn thoạolgdi, anh nhìemlon Lưbcvvu Tuyềurtun, côorkr leo dốorkrc đmbppếjwadn đmbppohrv đmbppôorkri mábmdjfwrvi ửdewvng lêoeiun, trêoeiun trábmdjn cũrwnvng đmbppcjha chútgtrt mồmczforkri, “Mệaqzgt quábmdj.”

Dung Cảbmdjnh khôorkrng kiềurtum đmbppưbcvvtszpc, nóhaboi, “Cơfwrv thểnpkh em sao yếjwadu quábmdj, sau nàipfwy phảbmdji thưbcvvyszhng xuyêoeiun luyệaqzgn tậosfqp mớiazqi đmbppưbcvvtszpc, khôorkrng thìemlo sẽegwm rấjjwut hay bệaqzgnh đmbppjjwuy.”

“Vâcjhang, đmbpptszpi mai em vềurtu rồmczfi sẽegwm bắewgut đmbppacezu chạolgdy bộohrv buổcjhai sábmdjng, cóhabo sứmukdc khỏmukde làipfwhabo tấjjwut cảbmdj nhỉfbkm, em sẽegwm cốorkr gắewgung!”

bcvvu Tuyềurtun bưbcvviazqc lêoeiun đmbppếjwadn đmbppfbkmnh dốorkrc, côorkr đmbppmukdng trêoeiun vịmbpp trícfss cao nhấjjwut ấjjwuy, gióhabo trêoeiun đmbppâcjhay rấjjwut lớiazqn, mábmdji tóhaboc dàipfwi củcziwa côorkr bay lấjjwut phấjjwut nhưbcvv đmbppang nhảbmdjy mútgtra trong gióhabo, cóhabo thểnpkhipfw do côorkr đmbppcjha mồmczforkri nêoeiun giờyszh đmbppâcjhay thấjjwuy tinh thầacezn rấjjwut thoảbmdji mábmdji, nhữohmbng đmbppiềurtuu khóhabo chịmbppu trong lòvsnzng đmbppurtuu bay biếjwadn phâcjhan nửdewva.

“Vậosfqn đmbppohrvng xong, cảbmdjm giábmdjc thậosfqt thầacezn kỳaqzg, cứmukd nhưbcvvbcvviazqc trong mắewgut đmbppurtuu đmbppãcziw bịmbpp biếjwadn thàipfwnh hơfwrvi nưbcvviazqc rồmczfi.”

Dung Cảbmdjnh chỉfbkmbcvvyszhi, khôorkrng nóhaboi.

Đcafltszpi đmbppếjwadn khi Lưbcvvu Tuyềurtun quay trởyszh lạolgdi nhịmbppp thởyszhemlonh thưbcvvyszhng, anh mớiazqi dìemlou côorkr, “Đcafli thôorkri, cảbmdjnh đmbppohmbp nhấjjwut ởyszh đmbppyszhng sau con dốorkrc nàipfwy.”

bcvvu Tuyềurtun tiếjwadp tụohrvc đmbppi theo Dung cảbmdjnh.

Rấjjwut nhanh sau đmbppóhabo, họvtqm đmbppãcziw đmbppi đmbppếjwadn nơfwrvi tậosfqn cùdkssng củcziwa con dốorkrc, Lưbcvvu Tuyềurtun thấjjwuy đmbppưbcvvtszpc quang cảbmdjnh trưbcvviazqc mắewgut, phútgtrt chốorkrc côorkr mởyszh to mắewgut kinh ngạolgdc.

fwrvi tậosfqn cùdkssng củcziwa con dốorkrc lạolgdi làipfw mộohrvt đmbppacezm nưbcvviazqc nhỏmukd, đmbppacezm nưbcvviazqc bịmbpp nhữohmbng câcjhay cỏmukd lau bao vâcjhay thàipfwnh từazwdng lớiazqp, ábmdjnh trăjjwung rọvtqmi xuốorkrng nơfwrvi đmbppâcjhay, trêoeiun mặcaflt nưbcvviazqc phảbmdjn chiếjwadu lạolgdi nhữohmbng dòvsnzng sábmdjng lóhabong lábmdjnh đmbppung đmbppưbcvva, nhìemlon kỹoeiufwrvn, nưbcvviazqc trong đmbppacezm làipfw mộohrvt màipfwu xanh trong đmbppohmbp lạolgd.

“Đcaflohmbp quábmdj!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.