Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 45 : Cũng đừng trách bùi vân khinh ra tay
Edit: Miêddyd u
Bùuilb i Vâkorw n Khinh cưbprm ờvbkr i lạeram nh, trêddyd n mặnaws t vẫhxri n bộszku dáexnu ng ngâkorw y thơvhyx nhưbprm cũszku “Em biếtmqi t chịvfzf thíhzlz ch chúeocj nhỏrlep đbgqh úeocj ng khôbffh ng?”
Nhìmsxk n vàgswk o ngoạeram i hìmsxk nh xuấerzc t chúeocj ng củoohg a ngưbprm ờvbkr i đbgqh àgswk n ôbffh ng đbgqh ấerzc y, Diệciwu p Thiêddyd n Thanh nhẹkdmd nhàgswk ng liếtmqi m môbffh i mìmsxk nh, khôbffh ng từbozz màgswk biệciwu t, áexnu nh mắantf t củoohg a anh cùuilb ng dáexnu ng ngưbprm ờvbkr i đbgqh ãbffh đbgqh ủoohg mêddyd hoặnaws c lòmzhv ng ngưbprm ờvbkr i.
“Đntjq ưbprm ờvbkr ng bộszku trưbprm ởnaws ng văalak n võqsqk song toàgswk n, làgswk anh tàgswk i củoohg a quốantf c gia, ngưbprm ờvbkr i đbgqh àgswk n ôbffh ng tốantf t nhưbprm vậntjq y, ngưbprm ờvbkr i đbgqh àgswk n bàgswk nàgswk o màgswk khôbffh ng thíhzlz ch chứjcqc ?”
Câkorw u nótljy i êddyd m tai vậntjq y, nếtmqi u anh khôbffh ng phảxibw i nắantf m giữantf quâkorw n quyềuilb n vàgswk chứjcqc c vịvfzf bộszku trưbprm ởnaws ng, côbffh ta thậntjq t đbgqh em anh vàgswk o mắantf t sao?
“khôbffh ng bằlfoq ng, em giúeocj p chịvfzf mộszku t tay đbgqh ưbprm ợhzlz c khôbffh ng?” Diệciwu p Thiêddyd n Thanh thu hồxibw i tầuunk m mắantf t, đbgqh ưbprm a dâkorw y chuyềuilb n kim cưbprm ơvhyx ng đbgqh ếtmqi n trưbprm ớmzhv c mặnaws t Bùuilb i Vâkorw n Khinh, ngữantf khíhzlz mêddyd hoặnaws c “Chỉwvyx cầuunk n em nótljy i chúeocj nhỏrlep thíhzlz ch cáexnu i gìmsxk , thìmsxk dâkorw y chuyềuilb n nàgswk y củoohg a em!”
Đntjq ưbprm ờvbkr ng Mặnaws c Trầuunk m đbgqh em quầuunk n áexnu o vềuilb nhàgswk cho côbffh khôbffh ng cho làgswk đbgqh úeocj ng, thìmsxk Diệciwu p Thiêddyd n Thanh cũszku ng phảxibw i hỏrlep i côbffh thíhzlz ch dâkorw y chuyềuilb n đbgqh ótljy khôbffh ng chứjcqc ?
Dáexnu m đbgqh áexnu nh chủoohg ýantf đbgqh ếtmqi n ngưbprm ờvbkr i đbgqh àgswk n ôbffh ng củoohg a Bùuilb i Vâkorw n Khinh thìmsxk cũszku ng đbgqh ừbozz ng tráexnu ch côbffh ra tay.
“thậntjq t sựerzc ?”
Quảxibw nhiêddyd n, chưbprm a từbozz ng thấerzc y dâkorw y chuyềuilb n đbgqh ẹkdmd p vậntjq y bao giờvbkr , đbgqh úeocj ng làgswk quêddyd mùuilb a màgswk ?
Xem Bùuilb i Vâkorw n Khinh mắantf c câkorw u, ýantf cưbprm ờvbkr i củoohg a Diệciwu p Thiêddyd n Thanh càgswk ng sâkorw u.
“mộszku t cáexnu i vòmzhv ng nàgswk y tíhzlz nh làgswk gìmsxk ? Nếtmqi u em giúeocj p chịvfzf theo đbgqh uổhoxa i đbgqh ưbprm ợhzlz c chúeocj nhỏrlep củoohg a em, em muốantf n gìmsxk chịvfzf cũszku ng cho hếtmqi t cảxibw !”
“Kỳdoeo thậntjq t nhéehpq , chúeocj nhỏrlep củoohg a em cótljy mộszku t bíhzlz mậntjq t làgswk ….”
Bùuilb i Vâkorw n Khinh hưbprm ớmzhv ng Diệciwu p Thiêddyd n Thanh ngoắantf c ngoắantf c tay, côbffh ta chủoohg đbgqh ộszku ng hưbprm ớmzhv ng đbgqh ếtmqi n côbffh , chợhzlz t nghe âkorw m thanh vui vẻavxe ởnaws bêddyd n tai.
“Em cảxibw m thấerzc y chịvfzf khôbffh ng cầuunk n lo lắantf ng giốantf ng nhưbprm vậntjq y, nếtmqi u nữantf nhâkorw n trêddyd n đbgqh ờvbkr i nàgswk y đbgqh ềuilb u chếtmqi t sạeram ch thìmsxk anh ấerzc y sẽhxri khôbffh ng thíhzlz ch chịvfzf đbgqh âkorw u!”
trêddyd n mặnaws t Diệciwu p Thiêddyd n Thanh tưbprm ơvhyx i cưbprm ờvbkr i vàgswk mạeram nh mẽhxri ngẩciwu ng đbgqh ầuunk u lêddyd n rồxibw i nhíhzlz u màgswk y nhìmsxk n vềuilb phíhzlz a Bùuilb i Vâkorw n Khinh.
Con nhótljy c nàgswk y vừbozz a mớmzhv i cótljy bộszku dáexnu ng ngâkorw y thơvhyx , lậntjq p tứjcqc c liềuilb n thấerzc y trong mắantf t tràgswk n đbgqh ầuunk y cưbprm ờvbkr i xấerzc u xa.
Con nhótljy c chếtmqi t tiệciwu t cốantf ýantf đbgqh ùuilb a côbffh !
Diệciwu p Thiêddyd n Thanh tứjcqc c giậntjq n đbgqh ếtmqi n mứjcqc c toàgswk n thâkorw n run rẩciwu y trưbprm ờvbkr ng hợhzlz p khôbffh ng tiệciwu n pháexnu t táexnu n, liềuilb n đbgqh èkzeu âkorw m thanh củoohg a mìmsxk nh lạeram i, mởnaws miệciwu ng.
“Nha đbgqh ầuunk u chếtmqi t tiệciwu t kia, ta sẽhxri khôbffh ng bỏrlep qua cho ngưbprm ơvhyx i đbgqh âkorw u!”
Bùuilb i Vâkorw n Khinh khôbffh ng nótljy i chuyệciwu n, chỉwvyx làgswk chậntjq m rãbffh i khótljy e môbffh i gợhzlz i lêddyd n, nâkorw ng đbgqh ôbffh i giầuunk y cao gótljy t củoohg a mìmsxk nh đbgqh ạeram p lêddyd n giàgswk y củoohg a Diệciwu p Thiêddyd n Thanh, dùuilb ng sứjcqc c nghiềuilb n mộszku t cáexnu i.
Cảxibw m giáexnu c ngótljy n châkorw n đbgqh au, Diệciwu p Thiêddyd n Thanh nhanh chótljy ng rúeocj t vềuilb nhíhzlz u màgswk y nhìmsxk n sang, chỉwvyx thấerzc y con nhótljy c cong môbffh i, hưbprm ớmzhv ng côbffh le lưbprm ỡvfzf i làgswk m mặnaws t quỷjmrk .
“A, thựerzc c xin lỗciwu i chịvfzf , em khôbffh ng cốantf ýantf !”
Từbozz nhỏrlep sinh ra trong gia đbgqh ìmsxk nh cótljy đbgqh iềuilb u kiệciwu n, đbgqh ếtmqi n đbgqh âkorw u cũszku ng cótljy ngưbprm ờvbkr i dụjaof dỗciwu , ai dáexnu m tổhoxa n thưbprm ơvhyx ng côbffh nhưbprm vậntjq y?
Diệciwu p Thiêddyd n Thanh giậntjq n dữantf , âkorw m thanh đbgqh ộszku nhiêddyd n tăalak ng lêddyd n hai lầuunk n.
“Bùuilb i Vâkorw n Khinh, côbffh muốantf n chếtmqi t đbgqh úeocj ng khôbffh ng?”
Cạeram nh bàgswk n ăalak n tụjaof tậntjq p khôbffh ng íhzlz t kháexnu ch, mộszku t câkorw u nótljy i củoohg a Diệciwu p Thiêddyd n Thanh lậntjq p tứjcqc c thu húeocj t áexnu nh mắantf t mọdtjb i ngưbprm ờvbkr i đbgqh ếtmqi n đbgqh âkorw y.
“Chịvfzf , thựerzc c xin lỗciwu i…” Bùuilb i Vâkorw n Khinh thu hồxibw i ýantf cưbprm ờvbkr i, lộszku ra vẻavxe mặnaws t vôbffh tộszku i “Em khôbffh ng cốantf ýantf đbgqh ổhoxa lêddyd n ngưbprm ờvbkr i chịvfzf , chỉwvyx làgswk em khôbffh ng thấerzc y đbgqh ưbprm ờvbkr ng, em lậntjq p tứjcqc c sạeram ch sẽhxri giúeocj p chịvfzf nha!”
Đntjq em báexnu nh ngọdtjb t bỏrlep lêddyd n trêddyd n bàgswk n, Bùuilb i Vâkorw n Khinh cầuunk m lấerzc y khăalak n tay, ngồxibw i xổhoxa m xuốantf ng đbgqh em tay hưbprm ớmzhv ng đbgqh ếtmqi n giàgswk y Diệciwu p Thiêddyd n Thanh.
“Cúeocj t ngay!”
Diệciwu p Thiêddyd n Thanh đbgqh ang bựerzc c bộszku i khôbffh ng lo lắantf ng hậntjq u quảxibw , nâkorw ng tay đbgqh ẩciwu y bờvbkr vai củoohg a Bùuilb i Vâkorw n Khinh.
Bùuilb i Vâkorw n Khinh thuậntjq n thếtmqi ngồxibw i xuốantf ng phíhzlz a sau, cảxibw ngưbprm ờvbkr i liềuilb n ngãbffh xuốantf ng.
“Tiểbprm u thưbprm , côbffh khôbffh ng sao chứjcqc !”
Lậntjq p tứjcqc c liềuilb n cótljy kháexnu ch chủoohg đbgqh ộszku ng xôbffh ng đbgqh ếtmqi n, giữantf chặnaws t cáexnu nh tay Bùuilb i Vâkorw n Khinh, đbgqh em côbffh từbozz dưbprm ớmzhv i đbgqh ấerzc t nâkorw ng lêddyd n.
“Cáexnu m ơvhyx n, tôbffh i khôbffh ng sao!” hưbprm ớmzhv ng đbgqh ốantf i phưbprm ơvhyx ng nótljy i lờvbkr i cảxibw m ơvhyx n, Bùuilb i Vâkorw n Khinh chủoohg đbgqh ộszku ng trưbprm ớmzhv c vẻavxe mặnaws t thàgswk nh khẩciwu n mởnaws miệciwu ng “Chịvfzf thàgswk nh thậntjq t xin lỗciwu i!”
Bù
Nhì
“Đ
Câ
“khô
Đ
Dá
“thậ
Quả
Xem Bù
“mộ
“Kỳ
Bù
“Em cả
trê
Con nhó
Con nhó
Diệ
“Nha đ
Bù
Cả
“A, thự
Từ
Diệ
“Bù
Cạ
“Chị
Đ
“Cú
Diệ
Bù
“Tiể
Lậ
“Cá
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.