Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 44 : Con nhỏ ngốc ở nông thôn??

    trước sau   
Edit: Miênypcu

​Nhậmioun ra đsbhpórktrfnsg âwlqgm thanh củkvuma Diệmrnfp Thiênypcn Thanh, mi củkvuma Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym hơchivi hơchivi nhăcdtvn lênypcn.

qoapi Vâwlqgn Khinh khẽptdi nghiênypcng đsbhpnalyu, ágtjinh mắogqbt theo cágtjinh tay anh nhìwqzpn lưsmsigjnmt qua, liếkvumc mắogqbt thấnalyy đsbhpwgrpng cágtjich đsbhpórktr khôfruxng xa làfnsg Diệmrnfp Thiênypcn Thanh.

gtjing ngưsmsicglfi cao gầnalyy, môfruxi xinh đsbhpmmibp đsbhpysqx mọagbsng, nữwnul nhâwlqgn trưsmsigjnmc mắogqbt khôfruxng khágtjic gìwqzpsmsiu vậmiout trờcglfi sanh.

Con gágtjii bộoqfr trưsmsigikrng bộoqfr kinh tếkvum Diệmrnfp Thiênypcn Thanh, cha làfnsg Diệmrnfp Thu Sinh làfnsg đsbhpthqgi thủkvum củkvuma Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym cùqoapng anh tham gia tranh cửknmq nhưsmsing thua trưsmsigjnmc Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym, nhưsmsing trong lúnypcc anh nhậmioun chứwgrpc còagbsn cấnalyu kếkvumt vớgjnmi ngưsmsicglfi khágtjic, tiếkvumn hàfnsgnh đsbhpnalyo chífzhanh mộoqfrtlầnalyn đsbhpưsmsiơchivng nhiênypcn vẫbcprn thua trong tay Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym.

Đnogqúnypcng vậmiouy hai ngưsmsicglfi cha vàfnsg con gágtjii nàfnsgy, Bùqoapi Vâwlqgn Khinh khôfruxng xa lạtqnq.


“Đnogqưsmsicglfng tiểgtjiu thưsmsi đsbhpxcbxng hiểgtjiu lầnalym, chúnypcng ta khôfruxng phảnalyi làfnsg quan hệmrnffnsg côfrux tưsmsigikrng tưsmsiagbsng đsbhpâwlqgu.”

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym xoay ngưsmsicglfi, cágtjinh tay khẽptdiwlqgng lênypcn ngăcdtvn cảnalyn Bùqoapi Vâwlqgn Khinh – đsbhpórktrfnsgsmsi thếkvum bảnalyo vệmrnf.

“Chúnypc nhỏysqx!” Bùqoapi Vâwlqgn Khinh yếkvumu ớgjnmt “Chịccxy gágtjii xinh đsbhpmmibp nàfnsgy làfnsg ai?”

Nghe đsbhpưsmsiagbsc câwlqgu “Chúnypc nhỏysqx” Diệmrnfp Thiênypcn Thanh lậmioup tứwgrpc liềthqgn đsbhpgtjin đsbhpưsmsiagbsc thâwlqgn phậmioun Bùqoapi Vâwlqgn Khinh, nhấnalyt đsbhpccxynh khôfruxng córktr khuôfruxn mặpkwbt xinh đsbhpmmibp làfnsg con nhỏysqx ngốthqgc khôfruxng họagbsc hàfnsgnh đsbhpàfnsgng hoàfnsgng, nhàfnsg quênypc.

“Tôfruxi nórktri làfnsgm sao nhìwqzpn em quen mắogqbt nhưsmsi vậmiouy thìwqzp ra làfnsg La tam tiểgtjiu thưsmsi, khôfruxng hổchivfnsg Long Thàfnsgnh đsbhpmrnf nhấnalyt mỹwnii nhâwlqgn, quảnaly nhiênypcn làfnsg xinh đsbhpmmibp hơchivi ngưsmsicglfi. Tớgjnmi rồizmsi, sao khôfruxngvàfnsgo?”

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym khôfruxng tiếkvumn lênypcn, Diệmrnfp Thiênypcn Thanh liềthqgn từxcbxchivi nàfnsgy xuốthqgng tay vớgjnmi Bùqoapi Vâwlqgn Khinh.

“Đnogqưsmsiagbsc!”

qoapi Vâwlqgn Khinh cưsmsicglfi, lộoqfr ra néccxyt mặpkwbt khôfruxng tim khôfruxng phổchivi.

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym lậmioup tứwgrpc ngăcdtvn cảnalyn “Đnogqâwlqgy làfnsg bữwnula tiệmrnfc chífzhanh thứwgrpc, em ấnalyy khôfruxng thífzhach hợagbsp đsbhpi.”

Quâwlqgn quyềthqgn đsbhpưsmsiagbsc thiênypcn hạtqnq!

cdtvwlqgm Diệmrnfp Thu Sinh lòagbsng Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym biếkvumt rõykps.

Từxcbxnypcc anh còagbsn ởgikr trong quâwlqgn đsbhpoqfri, Diệmrnfp Thu Sinh đsbhpãcdtv từxcbxng thấnalyy mấnalyy lầnalyn mưsmsiagbsn việmrnfc đsbhpiềthqgu trịccxy đsbhpgtji từxcbx chốthqgi, Diệmrnfp Thu Sinh ởgikr ngoàfnsgi mặpkwbt cùqoapng anh tròagbs chuyệmrnfn vui vẻpetk nhưsmsing trong tâwlqgm khẳdajmng đsbhpccxynh hậmioun khôfruxng thểgtjifnsgm cho anh chếkvumt đsbhpi.

frux gágtjii nàfnsgy làfnsg cốthqg ýtkqe đsbhpuổchivi theo chỉevzl sợagbs khôfruxng córktr ýtkqe tốthqgt.


qoapi Vâwlqgn Khinh trẻpetk tuổchivi làfnsgm sao đsbhpnalyu lạtqnqi đsbhpưsmsiagbsc vớgjnmi côfrux gágtjii hay đsbhpi giao thiệmrnfp nàfnsgy đsbhpưsmsiagbsc.

“Nàfnsgo córktr nghiênypcm trọagbsng nhưsmsi vậmiouy?” Diệmrnfp Thiênypcn Thanh bưsmsigjnmc đsbhpếkvumn thâwlqgn mậmiout đsbhpưsmsia tay ôfruxm bảnaly vai Bùqoapi Vâwlqgn Khinh “đsbhpi, chịccxy gágtjii dẫbcprn em đsbhpi vàfnsgo!”

rktri xong khôfruxng đsbhpagbsi Bùqoapi Vâwlqgn Khinh nórktri lờcglfi nàfnsgo liềthqgn mang vàfnsgo bữwnula tiệmrnfc.

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym ngăcdtvn cảnalyn khôfruxng đsbhpưsmsiagbsc đsbhpàfnsgnh phảnalyi đsbhpi theo sau, hai ngưsmsicglfi cùqoapng nhau trởgikr lạtqnqi bênypcn trong bữwnula tiệmrnfc.

mộoqfrt đsbhpưsmsicglfng đsbhpi phífzhaa sau hai ngưsmsicglfi córktr gặpkwbp qua nhâwlqgn viênypcn, anh giữwnul tay cágtjinh tay đsbhpthqgi phưsmsiơchivng.

“nórktri Tửknmq Khiênypcm đsbhpếkvumn đsbhpâwlqgy.”

“Dạtqnq, bộoqfr trưsmsigikrng!”

Nhâwlqgn viênypcn đsbhpágtjip mộoqfrt tiếkvumng, rồizmsi đsbhpi tìwqzpm Ômioun Tửknmq Khiênypcm.

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym quay sang, thấnalyy Diệmrnfp Thiênypcn Thanh dẫbcprn Bùqoapi Vâwlqgn Khinh đsbhpi hưsmsigjnmng bàfnsgn ăcdtvn liềthqgn cấnalyt bưsmsigjnmc muốthqgn đsbhpếkvumn đsbhpórktr, nhưsmsing lạtqnqi gặpkwbp mộoqfrt vịccxy khágtjich quan trọagbsng dẫbcprn theo bạtqnqn bègjnm lạtqnqi đsbhpâwlqgy.

“Đnogqưsmsicglfng bộoqfr trưsmsigikrng, ngàfnsgi đsbhpếkvumn đsbhpúnypcng lúnypcc lắogqbm, ngưsmsicglfi anh em củkvuma tôfruxi đsbhpãcdtv ngưsmsiysqxng mộoqfr ngàfnsgi rấnalyt lâwlqgu!”

Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym khôfruxng cựzvhc tuyệmrnft, dừxcbxng bưsmsigjnmc lạtqnqi tiếkvumc đsbhpếkvumn thấnalyy hai ngưsmsicglfi còagbsn đsbhpang ởgikrfnsgn ăcdtvn nórktri chuyệmrnfn, thếkvumfnsgy mớgjnmi yênypcn tâwlqgm mộoqfrt chúnypct nênypcn chủkvum đsbhpoqfrng hưsmsigjnmng đsbhpthqgi phưsmsiơchivng đsbhpưsmsia tay ra.

“Chàfnsgo ngàfnsgi.”

….

….

Cạtqnqnh bàfnsgn ăcdtvn.

trênypcn bàfnsgn ăcdtvn lấnalyy mộoqfrt miếkvumng bágtjinh ngọagbst đsbhpưsmsia đsbhpếkvumn tay Bùqoapi Vâwlqgn Khinh, ngữwnul khífzha Diệmrnfp Thiênypcn Thanh vôfruxqoapng thâwlqgn thiếkvumt, “Chịccxy gọagbsi em làfnsgwlqgn Khinh nha, em khôfruxng ngạtqnqi chứwgrp?”

qoapi Vâwlqgn Khinh câwlqgu nórktri câwlqgu khôfruxng, tậmioup trung ăcdtvn bágtjinh ngọagbst “Làfnsgm sao córktr thểgtji?”

Diệmrnfp Thiênypcn Thanh nởgikr ra nụtrecsmsicglfi thâwlqgn thiếkvumt “Chịccxy vẫbcprn hy vọagbsng mìwqzpnh córktr thểgtji giốthqgng em vậmiouy, lầnalyn nàfnsgy đsbhpãcdtv đsbhpưsmsiagbsc nhưsmsi ýtkqe nguyệmrnfn luôfruxn, mặpkwbc đsbhpúnypcng phong cágtjich, vậmiouy đsbhpgtji chịccxy dẫbcprn em đsbhpimua sắogqbm nha giúnypcp em mua vàfnsgi bộoqfr quầnalyn ágtjio.”

Chúnypc nhỏysqx nhàfnsgwqzpnh thưsmsicglfng đsbhpgtji quầnalyn ágtjio chuyểgtjin đsbhpếkvumn nhàfnsg, thếkvumfnsgo đsbhpgtji côfrux ta quan tâwlqgm vậmiouy?

“Khórktrfnsg đsbhpưsmsiagbsc rồizmsi, chúnypc nhỏysqx khôfruxng cho em tùqoapy tiệmrnfn nhậmioun lấnalyy lễmqir vậmiout củkvuma ngưsmsicglfi khágtjic.”

“Chịccxyfnsg sao làfnsg ngưsmsicglfi khágtjic đsbhpưsmsiagbsc!”

Árktrnh mắogqbt Diệmrnfp Thiênypcn Thanh rơchivi vàfnsgo ngưsmsicglfi Đnogqưsmsicglfng Mặpkwbc Trầnalym “Vềthqg sau, nórktri khôfruxng chừxcbxng làfnsg ngưsmsicglfi mộoqfrt nhàfnsg đsbhpnalyy?”

Ngưsmsicglfi mộoqfrt nhàfnsg?

Lờcglfi cuốthqgi: Nếkvumu hôfruxm nay trai nhàfnsg tui màfnsgrktr thífzhanh thìwqzp tui sẽptdi tặpkwbng mọagbsi ngưsmsicglfi 1 chưsmsiơchivng nữwnula.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.