Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 161 : Dạy dỗ

    trước sau   
Edit: Miêmvxou - CQH

​“Đhcebâeivay làyllq hợmlidp kim đcqzyokbrc biệmhaxt tạvkqxo thàyllqnh, cóvdpr khảpsytbcohng thôpsytng qua tấprpgt cảpsytihthc bộwxil phậzxwan an ninh, từqpdt giờfgsp trởwxil đcqzyi em luôpsytn mang theo nóvdprmvxon ngưmnakfgspi.”

khôpsytng phảpsyti cho côpsyt chơwrtqi đcqzyùblmda?

blmdi Vâeivan Khinh ngưmnakfecec mắwhskt, chốneecng lạvkqxi tầwsehm mắwhskt củwxila anh.

“Chúprpg nhỏcqrl, cóvdpr phảpsyti đcqzyãfiwb xảpsyty ra chuyệmhaxn gìwxil khôpsytng?”

Sau sựcijs kiệmhaxn củwxila Đhcebiềjihsn Sấprpgm, anh đcqzyãfiwb an bàyllqi côpsyt đcqzyếihthn căbcohn cứiuqf quâeivan sựcijs huấprpgn luyệmhaxn, vìwxil cho côpsyt tựcijs bảpsyto vệmhaxwxilnh, anh sớfecem chuẩqfpxn bịnudjprpgng vàyllqo lúprpgc đcqzyóvdpr cho côpsyt.


Nhớfece rõcqwq tốneeci hôpsytm qua Ôwvctn Tửnrzu Khiêmvxom nóvdpri làyllq, “Vưmnakơwrtqng phóvdpr thịnudj trưmnakwxilng” gọnrzui đcqzyiệmhaxn thoạvkqxi đcqzyếihthn, anh vộwxili vàyllqng rờfgspi đcqzyi, tốneeci hôpsytm qua khôpsytng biếihtht lúprpgc nàyllqo anh trởwxil vềjihs, sáihthng sớfecem hôpsytm nay lạvkqxi đcqzyưmnaka súprpgng cho côpsyt, chẳhhzfng lẽfiwb Long Thàyllqnh xảpsyty ra sựcijs kiệmhaxn nàyllqo?

Loạvkqxi chuyệmhaxn nàyllqy quáihth mứiuqfc phứiuqfc tạvkqxp, Đhcebưmnakfgspng Mặokbrc Trầwsehm cũyisgng khôpsytng muốneecn nóvdpri cho côpsyt biếihtht vềjihs thảpsytm áihthn làyllqm cho chíixxqnh côpsyt sợmlidfiwbi.

“Trong khoảpsytng thờfgspi gian nàyllqy, anh tưmnakơwrtqng đcqzyneeci bậzxwan rộwxiln, cóvdpr thểjupb sẽfiwb khôpsytng chăbcohm sóvdprc em đcqzyưmnakmlidc tốneect.” Giơwrtq ngóvdprn tay lêmvxon, giúprpgp côpsyt đcqzyem tóvdprc rốneeci vézkphn đcqzyếihthn sau tai, tay ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng nhẹopsk nhàyllqng đcqzyokbrt trêmvxon mặokbrt côpsyt, “anh khôpsytng cho em lạvkqxi xảpsyty ra chuyệmhaxn gìwxil nữcijsa.”

Trong lờfgspi nóvdpri củwxila ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng lộwxil ra sựcijs chăbcohm sóvdprc làyllqm cho Bùblmdi Vâeivan Khinh cảpsytm thấprpgy ấprpgm áihthp.

psyt cong môpsyti, mởwxil miệmhaxng.

“Việmhaxc anh cứiuqfyllqm đcqzyi, em sẽfiwb bảpsyto vệmhaxwxilnh thậzxwat tốneect.”

Đhcebưmnakfgspng Mặokbrc Trầwsehm khẽfiwb gậzxwat đcqzywsehu.

“hiệmhaxn tạvkqxi, tiếihthp tụemllc!”

Tiếihthp tụemllc?

blmdi Vâeivan Khinh nghi ngờfgsp nháihthy mắwhskt,

“Chúprpg nhỏcqrl, tiếihthp tụemllc cáihthi gìwxil?”

“Em khôpsytng muốneecn hôpsytn anh sao?”

Quảpsyt nhiêmvxon, bịnudj anh pháihtht hiệmhaxn.


Lậzxwap tứiuqfc khuôpsytn mặokbrt côpsyt đcqzycqrlmvxon, “Chúprpg nhỏcqrl, đcqzyqpdtng nóvdprng giậzxwan, em…. Làyllq em nhấprpgt thờfgspi muốneecn trêmvxou chọnrzuc thôpsyti!”

“anh muốneecn hôpsytn em.”

“Chúprpg nhỏcqrl, em…. Em khôpsytng dáihthm!”

yisgng khôpsytng dáihthm nữcijsa?

Chẳhhzfng lẽfiwb cảpsyt đcqzyfgspi nàyllqy muốneecn anh chủwxil đcqzywxilng cảpsyt?

Đhcebưmnakfgspng Mặokbrc Trầwsehm nhíixxqu màyllqy.

“Nhanh chúprpgt!”

Nghe ra đcqzyưmnakmlidc trong giọnrzung nóvdpri ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng lộwxil ra khôpsytng vui, Bùblmdi Vâeivan Khinh đcqzyàyllqnh phảpsyti đcqzyi đcqzyếihthn, nâeivang tay đcqzyprpg lấprpgy bờfgsp vai anh, nhấprpgc mũyisgi châeivan lêmvxon, hưmnakfeceng môpsyti anh hôpsytn?”

Ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng vẫqpdtn đcqzyiuqfng thẳhhzfng tắwhskp nhìwxiln côpsyt, đcqzyôpsyti mắwhskt ấprpgy càyllqng làyllqm cho côpsyt bồfzhgn chồfzhgn hơwrtqn.

“anh…. anh nhắwhskm mắwhskt lạvkqxi đcqzyưmnakmlidc khôpsytng?”

“khôpsytng đcqzyưmnakmlidc!”

“Vậzxway anh cúprpgi thấprpgp xuốneecng!”

Thắwhskt lưmnakng ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng hạvkqx xuốneecng, côpsyt nhanh chóvdprng lạvkqxi gầwsehn, trêmvxon môpsyti anh mổwrtq mộwxilt cáihthi.


“Quáihth nhanh!”

psyt đcqzyàyllqnh phảpsyti lạvkqxi gầwsehn chúprpgt nữcijsa, hôpsytn thêmvxom mộwxilt lầwsehn nữcijsa, nhẹopsk nhàyllqng màyllqmnakfecet mộwxilt chúprpgt.

“Rấprpgt nhẹopsk!”

Ngưmnakfgspi nàyllqy thậzxwat khóvdpr phụemllc vụemll.

“Đhcebâeivay chíixxqnh làyllq chíixxqnh anh nóvdpri!”

blmdi Vâeivan Khinh vừqpdta xấprpgu hổwrtq, đcqzyưmnaka tay qua nắwhskm lấprpgy cằuvmam củwxila anh, dùblmdng sứiuqfc hôpsytn.

Lầwsehn đcqzywsehu tiêmvxon chủwxil đcqzywxilng hôpsytn mộwxilt ngưmnakfgspi, côpsyt nàyllqo cóvdpr kinh nghiệmhaxm chứiuqf?

Chỉzmoiyllq vụemllng vềjihsprpgt, thấprpgy thờfgspi gian khôpsytng còkjwbn sớfecem nữcijsa, đcqzyang chuẩqfpxn bịnudj lui thìwxil bịnudjyllqn tay ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng nâeivang lêmvxon lạvkqxi, tiếihthn vàyllqo sợmlidi tóvdprc củwxila côpsyt, đcqzyjupbwxilihthy.

Sau khi chuyểjupbn kháihthch thàyllqnh chủwxil, dâeivay dưmnaka cùblmdng vớfecei côpsyt.

Miệmhaxng củwxila côpsyt cóvdpr nhàyllqn nhạvkqxt mùblmdi tráihthi câeivay, tưmnakơwrtqi máihtht vàyllqwrtqi ngọnrzut.

Đhcebôpsyti môpsyti mềjihsm mạvkqxi hơwrtqi ngọnrzut làyllqm cho anh nhịnudjn khôpsytng đcqzyưmnakmlidc, lưmnaku luyếihthn khôpsytng rờfgspi cũyisgng dụemll dỗneec anh nhiềjihsu hơwrtqn.

Thẳhhzfng đcqzyếihthn khi ngoàyllqi cửnrzua truyềjihsn đcqzyếihthn tiếihthng bưmnakfecec châeivan dồfzhgn dậzxwap.

“Bộwxil trưmnakwxilng, cóvdpr đcqzyiệmhaxn thoạvkqxi.”

Đhcebưmnakfgspng Mặokbrc Trầwsehm khẽfiwbeivang mặokbrt lêmvxon, nhìwxiln ngưmnakfgspi trong lòkjwbng đcqzyãfiwb bịnudjwxilnh hôpsytn đcqzyếihthn đcqzyôpsyti môpsyti củwxila côpsyt đcqzyãfiwb chuyểjupbn thàyllqnh đcqzycqrl.

“Ai?”

Ngâeivan Ưpsytng!

wxil trêmvxon môpsyti côpsyt khẽfiwbpsytn mộwxilt cáihthi nữcijsa, anh mớfecei thu hồfzhgi lạvkqxi bàyllqn tay khôpsytng biếihtht lúprpgc nàyllqo đcqzyãfiwb chui vàyllqo quầwsehn áihtho củwxila côpsyt.

“Quay lạvkqxi thay quầwsehn áihtho kháihthc.”

Nhắwhskc nhởwxil côpsyt mộwxilt câeivau, ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng bưmnakfecec đcqzyi ra ngoàyllqi phòkjwbng ngủwxil, tiếihthp nhậzxwan đcqzyiệmhaxn thoạvkqxi củwxila ptk đcqzyưmnaka đcqzyếihthn bêmvxon tai.

“nóvdpri.”

“Bộwxil trưmnakwxilng, chuyệmhaxn ngàyllqy hôpsytm qua đcqzyãfiwb cóvdpr chúprpgt manh mốneeci, tôpsyti đcqzyếihthn chỗneecyllqo đcqzyjupbihtho cáihtho cho ngàyllqi đcqzyâeivay?”

“Văbcohn phòkjwbng.”

Đhcebưmnaka đcqzyiệmhaxn thoạvkqxi di đcqzywxilng cho Ôwvctn Tửnrzu Khiêmvxom, Đhcebưmnakfgspng Mặokbrc Trầwsehm nâeivang tay nhậzxwan áihtho khoáihtht trong tay báihthc Chu.

“nóvdpri cho Vâeivan Khinh, làyllqpsytm nay khôpsytng thểjupb bồfzhgi em ấprpgy ăbcohn cơwrtqm đcqzyưmnakmlidc.”

Ngưmnakfgspi đcqzyàyllqn ôpsytng đcqzyi nhanh xuốneecng, ngồfzhgi vàyllqo chỗneec ngồfzhgi sau xe rờfgspi đcqzyi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.