Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Chương 160 : Về sau, đôi môi này chỉ thuộc về mình!
Edit: Miêyopw u - CQH
Trờsfjs i sátxxq ng.
Bùbvsi i Vâkruo n Khinh mởtlqr mắipvc t, liếoodq c thấvmwn y cátxxq nh tay bịmkzd mìtlqr nh làiybp m gốhlyo i đkgtc ầglcp u.
Trong tầglcp m mắipvc t bàiybp n tay ngọglcp c ngàiybp , đkgtc ốhlyo t ngókruo n tay thon dàiybp i.
côhxuj giậfgwc t mìtlqr nh quay sang, quảpphd nhiêyopw n phíhlyo a sau mìtlqr nh làiybp Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m, ngưhbxj ờsfjs i nằvmwn m nghiêyopw ng màiybp ngủhdis bêyopw n cạwdto nh mìtlqr nh.
Chúmyjx nhỏvbln thếoodq nhưhbxj ng cùbvsi ng mìtlqr nh ngủhdis trêyopw n mộmyao t giưhbxj ờsfjs ng, hơvbln n nữkggt a khôhxuj ng cókruo chạwdto m qua mìtlqr nh?
Nắipvc ng sơvbln m nhàiybp n nhạwdto t, chiếoodq u trêyopw n thâkruo n thểxoxa ngưhbxj ờsfjs i đkgtc àiybp n ôhxuj ng đkgtc ang mặsxzm c átxxq o thun đkgtc en rộmyao ng thùbvsi ng thìtlqr nh, vớizxl chiếoodq c quầglcp n rộmyao ng, càiybp ng phảpphd n chiếoodq u làiybp n da nhưhbxj ngọglcp c.
Giờsfjs phúmyjx t nàiybp y, anh còvoiq n đkgtc ang ngủhdis , lôhxuj ng mi buôhxuj ng xuốhlyo ng.
Đglcp ôhxuj i mắipvc t kia tựiybp a hồgcdn cókruo thểxoxa chiếoodq u thẳihpg ng vàiybp o lòvoiq ng ngưhbxj ờsfjs i, lúmyjx c nàiybp y đkgtc ãpkxk nhắipvc m lạwdto i, trêyopw n khuôhxuj n mặsxzm t thiếoodq u vàiybp i phầglcp n uy màiybp sợyopw nhưhbxj ngàiybp y thưhbxj ờsfjs ng, càiybp ng toátxxq t kêyopw n vẻgcdn xuấvmwn t chúmyjx ng.
Đglcp âkruo y làiybp lầglcp n đkgtc ầglcp u tiêyopw n Bùbvsi i Vâkruo n Khinh nhìtlqr n Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m nhưhbxj vậfgwc y.
côhxuj kìtlqr m lòvoiq ng khôhxuj ng đkgtc ưhbxj ợyopw c đkgtc ểxoxa sátxxq t vàiybp o mặsxzm t anh, gầglcp n trong gang tấvmwn c,
Trưhbxj ớizxl c kia thờsfjs i đkgtc iểxoxa m anh ởtlqr trạwdto i líhlyo nh, làiybp n da bịmkzd phơvbln i đkgtc en, nhưhbxj ng cũydxu ng đkgtc ãpkxk hơvbln n mộmyao t năwwqh m bởtlqr i vìtlqr cókruo nhiềpkxk u côhxuj ng việygbw c nêyopw n làiybp n da đkgtc ãpkxk khôhxuj i phụjkgp c nhưhbxj bìtlqr nh thưhbxj ờsfjs ng lạwdto i.
trêyopw n khuôhxuj n mặsxzm t nếoodq u tátxxq ch ra màiybp nhìtlqr n hay gộmyao p chung lạwdto i đkgtc ềpkxk u tinh xảpphd o nhưhbxj ng vẫneip n khiêyopw u khíhlyo ch.
Đglcp ưhbxj ờsfjs ng cong lôhxuj ng màiybp y rõicbr ràiybp ng.
Lôhxuj ng mi dàiybp i màiybp cong.
Đglcp ôhxuj i môhxuj i khêyopw u gợyopw i, lúmyjx c nàiybp y thàiybp nh mộmyao t đkgtc ưhbxj ờsfjs ng cong xinh đkgtc ẹyeno p.
Dừuxlx ng ởtlqr trêyopw n môhxuj i anh, Bùbvsi i Vâkruo n Khinh dừuxlx ng átxxq nh mắipvc t lạwdto i.
Vềpkxk sau, đkgtc ôhxuj i môhxuj i nàiybp y chỉotru thuộmyao c vềpkxk mìtlqr nh thôhxuj i!
“hiệygbw n tạwdto i, cho anh mưhbxj ợyopw n trưhbxj ớizxl c đkgtc ấvmwn y!”
nókruo i nhỏvbln mộmyao t tiếoodq ng, côhxuj cúmyjx i ngưhbxj ờsfjs i xuốhlyo ng, dèxobz dặsxzm t đkgtc em môhxuj i mìtlqr nh phủhdis lêyopw n môhxuj i anh.
Hai môhxuj i chạwdto m vàiybp o nhau, đkgtc ôhxuj i mắipvc t củhdis a ngưhbxj ờsfjs i đkgtc àiybp n ôhxuj ng chợyopw t mởtlqr ra.
Tiếoodq p theo mộmyao t cátxxq i chớizxl p mắipvc t, côhxuj đkgtc ãpkxk bịmkzd anh nắipvc m gátxxq y đkgtc èxobz thậfgwc t mạwdto nh xuốhlyo ng giưhbxj ờsfjs ng.
Chốhlyo ng lạwdto i đkgtc ôhxuj i mắipvc t đkgtc en nhưhbxj mựiybp c kia, Bùbvsi i Vâkruo n Khinh đkgtc ãpkxk quen đkgtc i hôhxuj hấvmwn p.
Thấvmwn y côhxuj nhưhbxj vậfgwc y, Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m vộmyao i vàiybp ng buôhxuj ng tay ra, đkgtc ỡynva côhxuj ngồgcdn i dậfgwc y.
“Em khôhxuj ng sao chứfrhj ?”
Nhiềpkxk u năwwqh m huấvmwn n luyệygbw n đkgtc ãpkxk tạwdto o cho anh tíhlyo nh cảpphd nh giátxxq c cao, vàiybp đkgtc ãpkxk tạwdto o thàiybp nh bảpphd n năwwqh ng, đkgtc ộmyao ng tátxxq c củhdis a anh toàiybp n bộmyao đkgtc ềpkxk u làiybp phảpphd n ứfrhj ng theo bảpphd n năwwqh ng củhdis a mìtlqr nh thôhxuj i.
Nàiybp o nghĩxkdj đkgtc ếoodq n, làiybp côhxuj làiybp m nhưhbxj thếoodq !
“khôhxuj ng…. khôhxuj ng cókruo việygbw c gìtlqr !”
Hôhxuj n trộmyao m còvoiq n bịmkzd bắipvc t tạwdto i trậfgwc n, nhátxxq y mắipvc t trátxxq i tim đkgtc ãpkxk nhảpphd y lêyopw n, Bùbvsi i Vâkruo n Khinh hốhlyo t hoảpphd ng bòvoiq dậfgwc y.
“Em… đkgtc i toilet.”
Nhảpphd y xuốhlyo ng giưhbxj ờsfjs ng, côhxuj ba bưhbxj ớizxl c biếoodq n thàiybp nh hai bưhbxj ớizxl c chạwdto y vàiybp o toilet, đkgtc em cửhbxj a đkgtc ókruo ng lạwdto i mớizxl i dátxxq m thởtlqr ra.
Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m chốhlyo ng đkgtc ỡynva cátxxq nh tay đkgtc ểxoxa đkgtc ứfrhj ng dậfgwc y, vẫneip y vẫneip y cátxxq nh tay bịmkzd côhxuj đkgtc èxobz , cảpphd m giátxxq c trêyopw n môhxuj i cókruo chúmyjx t ẩwdto m ưhbxj ớizxl t, anh giơvbln ngókruo n tay lêyopw n vuốhlyo t.
Vừuxlx a rồgcdn i… Làiybp côhxuj hôhxuj n anh?
Rửhbxj a mặsxzm t đkgtc ơvbln n giảpphd n, Bùbvsi i Vâkruo n Khinh nghiêyopw ng tai nghe ngókruo ng, khôhxuj ng cókruo nghe đkgtc ưhbxj ợyopw c âkruo m thanh nàiybp o khátxxq c nêyopw n dèxobz dặsxzm t mởtlqr cửhbxj a ra.
khôhxuj ng nhìtlqr n thấvmwn y ngưhbxj ờsfjs i nàiybp o đkgtc ókruo , thếoodq nàiybp y mớizxl i dátxxq m thởtlqr nhẹyeno rồgcdn i bưhbxj ớizxl c ra.
Chúmyjx ýsxzm đkgtc ếoodq n tủhdis đkgtc ầglcp u giưhbxj ờsfjs ng cókruo hộmyao p nhỏvbln , côhxuj nghi ngờsfjs đkgtc i đkgtc ếoodq n mởtlqr hộmyao p ra.
Hộmyao p gỗydxu nhung màiybp u đkgtc en cókruo mộmyao t khẩwdto u súmyjx ng lúmyjx c màiybp u bạwdto c tinh xảpphd o, phíhlyo a dưhbxj ớizxl i cókruo hai viêyopw n đkgtc ạwdto n màiybp u bạwdto c nhìtlqr n qua nhưhbxj hạwdto i đkgtc ậfgwc u phộmyao ng thôhxuj i.
Rốhlyo t cuộmyao c ai đkgtc ưhbxj a cho côhxuj quàiybp tặsxzm ng?
côhxuj đkgtc ưhbxj a ay đkgtc em câkruo y súmyjx ng lụjkgp c nằvmwn m trong tay, nhìtlqr n qua khôhxuj ng lớizxl n, hơvbln n nữkggt a còvoiq n cókruo đkgtc ạwdto n.
Chẳihpg ng lẽtenj … Đglcp âkruo y làiybp súmyjx ng thậfgwc t?
“Đglcp ừuxlx ng bắipvc n loạwdto n, đkgtc âkruo y làiybp súmyjx ng thậfgwc t.”
Từuxlx cửhbxj a phòvoiq ng truyềpkxk n đkgtc ếoodq n âkruo m thanh Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m.
Súmyjx ng thậfgwc t?
Bùbvsi i Vâkruo n Khinh quay sang kinh ngạwdto c nhìtlqr n chăwwqh m chúmyjx t vàiybp o quâkruo n trang màiybp anh đkgtc ãpkxk thay.
“Cho em?”
“Ừygbw !” Cấvmwn t bưhbxj ớizxl c đkgtc ếoodq n trưhbxj ớizxl c mặsxzm t côhxuj , anh khẽtenj giơvbln cằvmwn m lêyopw n,
“Còvoiq n nhớizxl rõicbr cátxxq ch dùbvsi ng súmyjx ng khôhxuj ng?”
“Tấvmwn t nhiêyopw n!”
côhxuj dứfrhj t khoátxxq t cầglcp m viêyopw n đkgtc ạwdto n lêyopw n, nhéiaqt t vàiybp o băwwqh ng đkgtc ạwdto n, mởtlqr chốhlyo t an toàiybp n, làiybp m ra tưhbxj thếoodq nắipvc m bắipvc n tiêyopw u chuẩwdto n.
“Chúmyjx nhỏvbln , đkgtc ộmyao ng tátxxq c củhdis a em đkgtc úmyjx ng khôhxuj ng?”
“khôhxuj ng sai!”
Nhìtlqr n đkgtc ộmyao ng tátxxq c củhdis a côhxuj thuầglcp n thụjkgp c, Đglcp ưhbxj ờsfjs ng Mặsxzm c Trầglcp m vừuxlx a lòvoiq ng gậfgwc t gậfgwc t đkgtc ầglcp u.
Trờ
Bù
Trong tầ
cô
Chú
Nắ
Giờ
Đ
Đ
cô
Trư
trê
Đ
Lô
Đ
Dừ
Về
“hiệ
nó
Hai mô
Tiế
Chố
Thấ
“Em khô
Nhiề
Nà
“khô
Hô
“Em… đ
Nhả
Đ
Vừ
Rử
khô
Chú
Hộ
Rố
cô
Chẳ
“Đ
Từ
Sú
Bù
“Cho em?”
“Ừ
“Cò
“Tấ
cô
“Chú
“khô
Nhì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.