Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 104 : Sao không nhìn trong gương, xem bản thân mình có mấy ký thịt?

    trước sau   
Edit: Miêsvhhu - CQH

​mộjgpbt lúrxldc sau, xe chạfgqby đnxopếnxopn khábzanch sạfgqbn Khảixlgi Tưsvhh.

rohwm nay làahjj La lãrbgqo gia tựicvfggdsnh gọheqbi đnxopiệqbiin thoạfgqbi, mờppmzi Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm cùsnugng Bùsnugi Vâolgxn Khinh dùsnugng cơheqbm.

Nếnxopu làahjj ngưsvhhppmzi khábzanc, đnxopheqb cho Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm ăkknjn cùsnugng chắahjjc chắahjjn khôrohwng cho, nhưsvhhng đnxophkeui phưsvhhơheqbng làahjj ngưsvhhppmzi thâolgxn ngưsvhhppmzi Bùsnugi Vâolgxn Khinh, hai ngưsvhhppmzi hiệqbiin tạfgqbi đnxopãrbgq tiếnxopn đnxopếnxopn quan hệqbii cuốhkeui cùsnugng, nêsvhhn anh đnxopãrbgq đnxopkveang ýcajr bữkknja ăkknjn nàahjjy.

Trong phòheqsng, La lãrbgqo gia ngồkveai ghếnxop chủylgh bịrlmq, bêsvhhn tay phảixlgi làahjj hai vịrlmq khábzanch quýcajr ghếnxopppmzng khôrohwng, trừolgx bỏggds bịrlmq Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm đnxopábzannh gãrbgqy tay, lúrxldc nàahjjy còheqsn đnxopang nằauhhm việqbiic La Gia Lậppnfp thìggds tấvlptt cảixlg ngưsvhhppmzi củylgha La gia đnxoppqtfu ởdovs đnxopâolgxy.

Nhìggdsn đnxopếnxopn hai ngưsvhhppmzi vừolgxa vàahjjo cửseyba, mọheqbi ngưsvhhppmzi đnxoppqtfu đnxopqvmrng lêsvhhn, hưsvhhizdong Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm chàahjjo hỏggdsi.


La Gia Tuệqbiisvhhppmzi đnxopi đnxopếnxopn, thâolgxn mậppnft ôrohwm lấvlpty cábzannh tay Bùsnugi Vâolgxn Khinh, “Vâolgxn Khinh, tạfgqbi sao lâolgxu nhưsvhh vậppnfy khôrohwngvềpqtf nhìggdsn xem, ôrohwng nộjgpbi nhớizdo em nhưsvhh vậppnfy!”

A!

khôrohwng phảixlgi cốhkeu ýcajrsvhhizdong túrxldi côrohw nhéjgpbt thuốhkeuc phiệqbiin vàahjjo, hãrbgqm hạfgqbi côrohw sao?

snugi Vâolgxn Khinh cảixlgm thấvlpty châolgxm chọheqbc, trêsvhhn mặvlptt cũppmzng cưsvhhppmzi đnxopếnxopn cảixlg ngưsvhhppmzi toábzant ra bộjgpbbzanng vôrohw hạfgqbi, chủylgh đnxopjgpbng đnxopi đnxopếnxopn trưsvhhizdoc mặvlptt La lãrbgqo gia.

“Ôjxtung ngoạfgqbi, Vâolgxn Khinh lúrxldc trưsvhhizdoc khôrohwng hiểheqbu chuyệqbiin, chọheqbc cho ôrohwng tứqvmrc giậppnfn, ôrohwng đnxopolgxng tựicvf trábzanch mìggdsnh nữkknja!”

“Ôjxtung ngoạfgqbi biếnxopt, chuyệqbiin kia chỉgqdsahjj hiểheqbu lầjjwxm, bộjgpb trưsvhhdovsng đnxopãrbgq giảixlgi thíggdsch qua chuyệqbiin kia rồkveai.”

Chúrxld nhỏggds giảixlgi thíggdsch giúrxldp mìggdsnh?

snugi Vâolgxn Khinh nghiêsvhhng mắahjjt nhìggdsn sang, Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm vẫixlgn nhưsvhh vẻcajr trong ngàahjjy thưsvhhppmzng, vẻcajr mặvlptt gợtlsfn sóeqenng, biểheqbu cảixlgm khôrohwng sợtlsfrbgqi.

La lãrbgqo gia cưsvhhppmzi đnxopzcow lấvlpty cábzannh tay côrohw, lờppmzi nóeqeni nhưsvhh thưsvhhppmzng, “Vềpqtf sau ởdovs nhàahjj bộjgpb trưsvhhdovsng nhấvlptt đnxoprlmqnh phảixlgi nghe lờppmzi, khôrohwng đnxopưsvhhtlsfc quậppnfy phábzan nhưsvhh trưsvhhizdoc kia nữkknja, biếnxopt khôrohwng?”

“Ôjxtung yêsvhhn tâolgxm, vềpqtf sau con sẽbkie khôrohwng bao giờppmzahjjm việqbiic ngu ngốhkeuc nhưsvhh trưsvhhizdoc nữkknja.”

“Vậppnfy làahjj tốhkeut rồkveai. Đycroếnxopn đnxopâolgxy, Đycroưsvhhppmzng bộjgpb trưsvhhdovsng, mau mờppmzi ngồkveai!”

Con dâolgxu thứqvmr hai Hồkvea Lậppnfp Bìggdsnh lậppnfp tứqvmrc kéjgpbo con gábzani mìggdsnh qua, “Vâolgxn Khinh, đnxopãrbgq lâolgxu khôrohwng trởdovs vềpqtf, ngồkveai bêsvhhn cạfgqbnh ôrohwng ngoạfgqbi đnxopi, Gia Tuệqbii, con chiếnxopu cốhkeu thậppnft tốhkeut cho Đycroưsvhhppmzng bộjgpb trưsvhhdovsng!”

“Đycroưsvhhtlsfc.” La Gia Tuệqbii mởdovs miệqbiing cưsvhhppmzi, “Bộjgpb trưsvhhdovsng, mờppmzi!”


snugi Vâolgxn Khinh cảixlgm thấvlpty cưsvhhppmzi thầjjwxm, cốhkeu ýcajr đnxopem con mìggdsnh an bàahjji bêsvhhn ngưsvhhppmzi Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm, ngưsvhhppmzi nhàahjj thậppnft cóeqenolgxm khôrohwng nhỏggds!

Mọheqbi ngưsvhhppmzi chia nhau ra ngồkveai, La Gia Tuệqbii liềpqtfn chủylgh đnxopjgpbng cầjjwxm lấvlpty bìggdsnh rưsvhhtlsfu, muốhkeun róeqent rưsvhhtlsfu cho Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm.

Muốhkeun ngưsvhhppmzi đnxopàahjjn ôrohwng củylgha côrohw, cũppmzng khôrohwng nhìggdsn thửseyb trong gưsvhhơheqbng, xem bảixlgn thâolgxn mìggdsnh mìggdsnh cóeqen mấvlpty kýcajr thịrlmqt?

snugi Vâolgxn Khinh quay mặvlptt cưsvhhppmzi, “Chịrlmq, chúrxld nhỏggds thíggdsch yêsvhhu rưsvhhtlsfu chábzant.”

trêsvhhn mặvlptt La Gia Tuệqbii hiệqbiin lêsvhhn vẻcajr xấvlptu hổzcow, “Nga, thựicvfc xin lỗnaeyi, đnxopheqbrohwi đnxopzcowi lạfgqbi rưsvhhtlsfu cho ngàahjji.”

“khôrohwng cầjjwxn.” Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm thảixlgn nhiêsvhhn bưsvhhng lêsvhhn ly rưsvhhtlsfu, hưsvhhizdong mọheqbi ngưsvhhppmzi nóeqeni, “Lúrxldc tôrohwi đnxopóeqenn Vâolgxn Khinh đnxopi, lúrxldc đnxopóeqen khôrohwng cóeqen thôrohwng bábzano trưsvhhizdoc cho La lãrbgqo, làahjj Đycroưsvhhppmzng mỗnaey mạfgqbo phạfgqbm, xin La lãrbgqo bỏggds qua cho.”

“Ta biếnxopt, bộjgpb trưsvhhdovsng tiêsvhhn sinh cũppmzng đnxopau lòheqsng cho đnxopqvmra nhỏggds nàahjjy.”

La lãrbgqo gia yêsvhhu thưsvhhơheqbng nhìggdsn chăkknjm chúrxldahjjo ngưsvhhppmzi Bùsnugi Vâolgxn Khinh, trong giọheqbng nóeqeni lộjgpb ra loạfgqbi tìggdsnh cảixlgm yêsvhhumếnxopn vàahjj sủylghng ábzani, “Ba mẹpqtfolgxn Khinh mấvlptt sớizdom, ta làahjj trưsvhhdovsng bốhkeui nhưsvhhng khôrohwng cóeqen chăkknjm sóeqenc tốhkeut đnxopheqb bộjgpb trưsvhhdovsng lao tâolgxm.”

“Lúrxldc trưsvhhizdoc, Bùsnugi đnxopjgpbi trưsvhhdovsng đnxopem Vâolgxn Khinh giao cho ta, nêsvhhn ban đnxopjjwxu đnxopâolgxy làahjj trábzanch nhiệqbiim củylgha ta rồkveai.”

Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm nâolgxng ly rưsvhhtlsfu lêsvhhn miệqbiing, mộjgpbt hơheqbi uốhkeung cạfgqbn, “Vềpqtf sau, tôrohwi sẽbkie chiếnxopu cốhkeu em ấvlpty thậppnft tốhkeut!”

“Cóeqen thểheqbdovssvhhn cạfgqbnh ngàahjji, làahjj phúrxldc phậppnfn củylgha Vâolgxn Khinh!” Hồkvea Lậppnfp Bìggdsnh nóeqeni.

“Đycroúrxldng vậppnfy, nếnxopu ta cóeqen mộjgpbt nửseyba phúrxldc phậppnfn củylgha Vâolgxn Khinh, ta nằauhhm mơheqbppmzng cưsvhhppmzi.” La Gia Tuệqbiippmzng phụqvmr họheqba theo, chủylgh đnxopjgpbng gắahjjp thứqvmrc ăkknjn đnxopheqbahjjo chéjgpbn củylgha Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm.

“Đycroưsvhhppmzng bộjgpb trưsvhhdovsng, đnxopâolgxy làahjjbzan sốhkeung ngon nhấvlptt ởdovs đnxopâolgxy, ngàahjji nếnxopm thửseyb?”

“Phảixlgi khôrohwng, đnxopheqbrohwi nếnxopm thửseyb mộjgpbt chúrxldt?”

Chiếnxopc đnxopũppmza Bùsnugi Vâolgxn Khinh duỗnaeyi ra, trựicvfc tiếnxopp đnxopem thứqvmrc ăkknjn trong chéjgpbn Đycroưsvhhppmzng Mặvlptc Trầjjwxm gặvlptp đnxopi, cắahjjn mộjgpbt cábzani lậppnfp tứqvmrc nhíggdsu màahjjy.

“Ădovsn ngon thìggds ăkknjn ngon thậppnft, chỉgqdsahjjeqen chúrxldt mặvlptn, chúrxld nhỏggds khẩneheu vịrlmq thanh đnxopfgqbm, đnxopolgxng ăkknjn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.