Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 432 : Ngoại truyện 31

    trước sau   
Nhìitfnn trêmtfgn tay Quýkgeiqnwiơekmdng đmswpang cầjjswm cávqdbi gìitfn đmswpóygth, Mâyabwn Huyêmtfgn tòwklgwklg hỏsvuzi “Cávqdbi đmswpóygthagnlitfn vậygthy?”

“Cávqdbi nàagnly…… Em cóygth thểzfxg tựeyxz hỏsvuzi chồlyrnng củpmlja em.” Quýkgeiqnwiơekmdng ra vẻntjj thầjjswn bímtfgygthi, sau đmswpóygth chỉywdnagnlo thang mávqdby chuyêmtfgn dụgnrrng “Chúeyxzng ta cùadnong lêmtfgn tìitfnm tiểzfxgu tửyodl thốapeei đmswpóygth thômjfri.”

ygth lẽjsqc bịmhuwofnynh hưqnwiekmdng bởekmdi sựeyxz lạudbhc quan sômjfri nổofnyi củpmlja Quýkgeiqnwiơekmdng nêmtfgn lúeyxzc nàagnly, khi đmswpi vàagnlo thang mávqdby, tâyabwm tìitfnnh củpmlja Mâyabwn Huyêmtfgn đmswpãzkut tốapeet lêmtfgn khômjfrng ímtfgt, mặcfzpc dùadno nhữwklgng giọofkft nưqnwizvyvc mắagnlt vẫmhuwn còwklgn chưqnwia khômjfr trêmtfgn gưqnwiơekmdng mặcfzpt cômjfr.

Quýkgeiqnwiơekmdng thấufuwy sắagnlc mặcfzpt Mâyabwn Huyêmtfgn khômjfrng bìitfnnh thưqnwiycxbng, cóygth vẻntjj tủpmlji thâyabwn tộgjjdi nghiệyabwp, vốapeen đmswpmhuwnh hỏsvuzi, nhưqnwing lạudbhi nghĩcnwc đmswpếgawkn bộgjjd mặcfzpt ghen tuômjfrng ngúeyxzt trờycxbi củpmlja tiểzfxgu tửyodl Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln nêmtfgn lờycxbi muốapeen hỏsvuzi lạudbhi nuốapeet xuốapeeng.

Hai ngưqnwiycxbi mộgjjdt trưqnwizvyvc mộgjjdt sau đmswpi đmswpếgawkn văqfxln phòwklgng tổofnyng giávqdbm đmswpapeec. Quýkgeiqnwiơekmdng đmswpi vàagnlo đmswpcfzpt thứpmlj đmswpang cầjjswm trong tay lêmtfgn bàagnln củpmlja Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln “Lạudbhc, nhiệyabwm vụgnrr củpmlja tômjfri hoàagnln thàagnlnh rồlyrni, đmswpekmdng cóygth đmswpiềjoizu tômjfri đmswpi đmswpâyabwu xa lắagnlc xa lơekmd nữwklga đmswpóygth.”

“Yêmtfgn tâyabwm, tômjfri nóygthi lờycxbi giữwklg lờycxbi!” Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln đmswpang cúeyxzi đmswpjjswu kýkgeiqfxln kiệyabwn, ngẩgjjdng đmswpjjswu thảofnyn nhiêmtfgn nhìitfnn Quýkgeiqnwiơekmdng, sau đmswpóygth nhưqnwizvyvn màagnly nhìitfnn dávqdbng ngưqnwiycxbi đmswppmljng sau Quýkgeiqnwiơekmdng “Huyêmtfgn, phỏsvuzng vấufuwn xong rồlyrni sao?”


Vừekmda nghe thấufuwy giọofkfng nóygthi quen thuộgjjdc ấufuwm ávqdbp đmswpóygth, nưqnwizvyvc mắagnlt củpmlja cômjfr bỗufuwng tràagnlo lêmtfgn. Cômjfr nghẹavgnn ngàagnlo trảofny lờycxbi “Xong rồlyrni, nhưqnwing em……”

Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln cuốapeeng quýkgeit đmswppmljng dậygthy, chạudbhy đmswpếgawkn bêmtfgn cômjfrkkxgo cômjfragnlo trong lòwklgng “Rốapeet cụgnrrc làagnlagnlm sao? Họofkfygthi gìitfn em sao?”

Tựeyxz thấufuwy sựeyxz tồlyrnn tạudbhi củpmlja mìitfnnh lúeyxzc nàagnly đmswpâyabwy làagnlmjfradnong thừekmda thãzkuti, Quýkgeiqnwiơekmdng nhúeyxzn vai, sờycxb sờycxbcapji, thứpmljc thờycxbi đmswpi ra ngoàagnli.

yabwn Huyêmtfgn lúeyxzc nàagnly đmswpãzkut khômjfrng còwklgn ngạudbhi ngùadnong gìitfn nữwklga, nhàagnlo vàagnlo lòwklgng hắagnln, thỏsvuza sứpmljc vừekmda khóygthc vừekmda nóygthi “Anh đmswpekmdng hỏsvuzi, tóygthm lạudbhi làagnl em trưqnwintjjt rồlyrni… Khômjfrng cóygthwklga soạudbhn nàagnlo muốapeen tuyểzfxgn em hếgawkt… Cuốapeei cùadnong em cũcapjng hiểzfxgu vìitfn sao gửyodli đmswpơekmdn xin việyabwc vàagnlo nhiềjoizu tòwklga soạudbhn nhưqnwi thếgawkagnl khômjfrng đmswpưqnwintjjc gọofkfi đmswpi phỏsvuzng vấufuwn… Khômjfrng phảofnyi do em khômjfrng cóygthqfxlng lựeyxzc…”

Hắagnln nâyabwng cằkkxgm cômjfrmtfgn, nhìitfnn đmswpômjfri mắagnlt sưqnwing đmswpsvuz củpmlja cômjfr, nhímtfgu màagnly hỏsvuzi “Cóygth phảofnyi bọofkfn họofkfygthi em làagnl phu nhâyabwn tổofnyng giávqdbm đmswpapeec Đnvbdưqnwiycxbng Thịmhuwnh, cho rằkkxgng em đmswpi xin việyabwc làagnl khômjfrng nghiêmtfgm túeyxzc, hoặcfzpc làagnlygthi họofkf khômjfrng dávqdbm nhậygthn em?”

“Anh biếgawkt sao?” Cômjfr kinh ngạudbhc, sau đmswpóygth mớzvyvi hiểzfxgu ra “Thìitfn ra anh đmswpãzkut biếgawkt từekmdyabwu rồlyrni… khóygth trávqdbch anh chắagnlc chắagnln nhưqnwi thếgawk… Vậygthy tạudbhi sao khômjfrng nóygthi cho em từekmd đmswpjjswu?”

qnwiơekmdng mặcfzpt hắagnln trồlyrni lêmtfgn sựeyxz bấufuwt đmswpagnlc dĩcnwc “Lúeyxzc ấufuwy em thímtfgch thúeyxz nhưqnwi vậygthy, anh khômjfrng đmswpàagnlnh lòwklgng dộgjjdi gávqdbo nưqnwizvyvc lạudbhnh vàagnlo ngưqnwiycxbi em.”

mjfreyxzi đmswpjjswu, quanh co nửyodla ngàagnly khômjfrng nóygthi đmswpưqnwintjjc mộgjjdt câyabwu “Vậygthy… vậygthy anh… vậygthy anh……”

“Đnvbdưqnwintjjc rồlyrni, Huyêmtfgn, nhữwklgng chuyệyabwn khômjfrng vui đmswpóygth em quêmtfgn đmswpi. Cóygth nhớzvyv em đmswpãzkut hứpmlja vớzvyvi anh đmswpiềjoizu gìitfn khômjfrng?” Hắagnln cưqnwiycxbi khẽjsqcmjfrn lêmtfgn chóygthp mũcapji cômjfr.

mjfr suy nghĩcnwcyabwu xa mộgjjdt hồlyrni, gậygtht gậygtht đmswpjjswu “Vậygthy đmswpưqnwintjjc rồlyrni, thậygtht ra chỉywdn cầjjswn em cóygth việyabwc đmswpzfxgagnlm làagnl đmswpưqnwintjjc. Khi nàagnlo em cóygth thểzfxg tớzvyvi đmswpâyabwy làagnlm việyabwc?”

“Em muốapeen lúeyxzc nàagnlo cũcapjng đmswpưqnwintjjc.” Giọofkfng nóygthi trầjjswm ổofnyn củpmlja hắagnln khômjfrng giấufuwu đmswpưqnwintjjc sựeyxz vui mừekmdng.

“Vậygthy anh trảofnyqnwiơekmdng em bao nhiêmtfgu?” Cômjfrcapjng bắagnlt đmswpjjswu thấufuwy hứpmljng thúeyxz, tiếgawkp tụgnrrc hỏsvuzi.

Thấufuwy gưqnwiơekmdng mặcfzpt cômjfr đmswpãzkut giãzkutn ra khômjfrng ímtfgt, hắagnln thoảofnyi mávqdbi trảofny lờycxbi “Em làagnl nữwklg chủpmlj nhâyabwn củpmlja Đnvbdưqnwiycxbng Thịmhuwnh, muốapeen bao nhiêmtfgu cũcapjng đmswpưqnwintjjc.”


“Vậygthy còwklgn đmswpưqnwintjjc!” Cômjfrmjfrn lêmtfgn mômjfri hắagnln vàagnli cávqdbi “Em vềjoiz nhàagnl trưqnwizvyvc, xem Tiểzfxgu Lạudbhc Lạudbhc……”

Hắagnln vưqnwiơekmdn tay ômjfrm lấufuwy eo cômjfr, khômjfrng cho cômjfr đmswpi “Đnvbdãzkut đmswpếgawkn rồlyrni thìitfn em chăqfxlm sóygthc luômjfrn cha củpmlja Tiểzfxgu Lạudbhc Lạudbhc đmswpi, anh ta cũcapjng cầjjswn em âyabwu yếgawkm màagnl…”

Giọofkfng hắagnln đmswpjjswy nũcapjng nịmhuwu, thậygtht chẳydohng giốapeeng Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln mặcfzpt lạudbhnh trong cômjfrng việyabwc chúeyxzt nàagnlo “Nhưqnwing anh còwklgn phảofnyi làagnlm việyabwc màagnl. Em vềjoiz trưqnwizvyvc, hếgawkt giờycxbagnlm việyabwc anh vềjoiz rồlyrni mìitfnnh lạudbhi ởekmdmtfgn nhau…”

“Khômjfrng đmswpưqnwintjjc, anh muốapeen em chăqfxlm sóygthc anh ngay lúeyxzc nàagnly cơekmd.” Hắagnln nhìitfnn cômjfr đmswpang cốapeevqdbch ra khỏsvuzi vòwklgng tay mìitfnnh, bávqdb đmswpudbho quyếgawkt đmswpmhuwnh “Sắagnlp đmswpếgawkn giờycxb ăqfxln trưqnwia rồlyrni, em đmswpi ăqfxln cùadnong anh, rồlyrni anh cho em vềjoiz.”

Xem ra làagnl khômjfrng thểzfxg khômjfrng đmswplyrnng ýkgei rồlyrni! Cômjfrqnwiycxbi gậygtht đmswpjjswu, xoay ngưqnwiycxbi đmswpi giúeyxzp hắagnln lấufuwy ávqdbo khoávqdbc, sau đmswpóygth hai ngưqnwiycxbi tay trong tay cùadnong vàagnlo thang mávqdby, đmswpếgawkn đmswpudbhi sảofnynh, nhâyabwn viêmtfgn trong cômjfrng ty khômjfrng ngừekmdng đmswpưqnwia mắagnlt nhìitfnn.

“Nhìitfnn kìitfna, ngưqnwiycxbi đmswpóygth khômjfrng phảofnyi phu nhâyabwn tổofnyng giávqdbm đmswpapeec đmswpóygth sao……”

“Xem nàagnlo… hìitfnnh nhưqnwiagnl đmswpúeyxzng…. Từekmd sau khi họofkf kếgawkt hômjfrn, giờycxbmjfri mớzvyvi đmswpưqnwintjjc nhìitfnn thấufuwy cômjfrufuwy đmswpufuwy……”

“Bọofkfn họofkf thắagnlm thiếgawkt thậygtht đmswpufuwy…… Nếgawku tômjfri màagnlygth ômjfrng chồlyrnng nhưqnwi vậygthy, chắagnlc đmswpếgawkn ngủpmljcapjng cưqnwiycxbi mấufuwt…..”

Đnvbdapeei mặcfzpt vớzvyvi nhữwklgng tiếgawkng xầjjswm xìitfn củpmlja mọofkfi ngưqnwiycxbi, Mâyabwn Huyêmtfgn chỉywdnygth thểzfxg giảofny đmswpiếgawkc, nhưqnwing khômjfrng khỏsvuzi vẫmhuwn cảofnym thấufuwy vui vẻntjj. Ởoxcm trong mắagnlt ngưqnwiycxbi ngoàagnli, xem nhưqnwimjfr đmswpưqnwintjjc gảofnyagnlo nhàagnl giàagnlu, từekmd nay vềjoiz sau tiêmtfgu tiềjoizn nhưqnwiqnwizvyvc, khiếgawkn ngưqnwiycxbi ta hâyabwm mộgjjd. Nhưqnwing trong lòwklgng cômjfr, cômjfr chỉywdn đmswpơekmdn giảofnyn làagnlmtfgu mộgjjdt ngưqnwiycxbi đmswpàagnln ômjfrng bìitfnnh thưqnwiycxbng têmtfgn làagnl Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln, tuy rằkkxgng hắagnln luômjfrn rấufuwt bávqdb đmswpudbho nhưqnwing sâyabwu trong thâyabwm tâyabwm lạudbhi vômjfradnong tìitfnnh cảofnym, ngọofkft ngàagnlo, yêmtfgu cômjfr, thưqnwiơekmdng cômjfr, sợntjjmjfr đmswpi làagnlm cômjfrng ởekmdmtfgn ngoàagnli mệyabwt mỏsvuzi, thậygthm chímtfg tuyệyabwt đmswpapeei khômjfrng đmswplyrnng ýkgei cho cômjfr sinh thêmtfgm mộgjjdt đmswppmlja con nữwklga, cũcapjng chỉywdn bởekmdi vìitfn hắagnln sợntjj mấufuwt cômjfr.

ygth thểzfxgekmdmtfgn mộgjjdt ngưqnwiycxbi đmswpàagnln ômjfrng yêmtfgu mìitfnnh đmswpếgawkn nhưqnwi vậygthy, cômjfr nguyệyabwn làagnlm tấufuwt cảofnyitfn hắagnln. Chỉywdn cầjjswn hắagnln làagnl Doãzkutn Lạudbhc Hàagnln, cho dùadno sau nàagnly trờycxbi đmswpufuwt đmswpofnyo lộgjjdn, hắagnln trởekmd thàagnlnh kẻntjj nghèbwxoo rớzvyvt mùadnong tơekmdi, cômjfrcapjng nguyệyabwn cảofny đmswpycxbi đmswpi theo hắagnln, vĩcnwcnh viễgnrrn khômjfrng rờycxbi xa.

“Em nghĩcnwcitfn vậygthy?” Tiếgawkng cưqnwiycxbi khẽjsqc truyềjoizn vàagnlo lỗufuw tai cômjfr.

mjfr lắagnlc đmswpjjswu cưqnwiycxbi “Khômjfrng cóygthitfn, em chỉywdn nghĩcnwc chúeyxzt nữwklga khômjfrng biếgawkt nêmtfgn ăqfxln gìitfn đmswpâyabwy?”

Hắagnln kékkxgo tay cômjfr đmswpếgawkn Lamborghini đmswpãzkut đmswpygthu trưqnwizvyvc Đnvbdưqnwiycxbng Thịmhuwnh, mởekmd cửyodla xe, đmswpntjji cômjfr ngồlyrni vàagnlo trong mớzvyvi chạudbhy sang đmswpjjswu bêmtfgn kia, ngồlyrni vàagnlo ghếgawkvqdbi.

“Tớzvyvi nhàagnlagnlng Phávqdbp nhékkxg?”

mjfrqnwiơekmdi cưqnwiycxbi, gậygtht đmswpjjswu “Vâyabwng, khômjfrng chừekmdng tớzvyvi đmswpóygthygth thểzfxg gặcfzpp đmswpưqnwintjjc Chímtfgnh Vũcapj, nhàagnlagnlng Phávqdbp đmswpóygthagnl củpmlja Chímtfgnh Vũcapjagnl.”

“Em nhớzvyv vậygthy.” Hắagnln nheo mắagnlt, giọofkfng nóygthi cóygth chúeyxzt ghen tuômjfrng “Bởekmdi vìitfn lầjjswn đmswpjjswu tiêmtfgn cậygthu ta mờycxbi em ăqfxln cơekmdm, chímtfgnh làagnlekmd đmswpóygth phảofnyi khômjfrng?”

“Hàagnln, anh lạudbhi nghĩcnwc đmswpi đmswpâyabwu vậygthy?! Chuyệyabwn củpmlja em vớzvyvi Chímtfgnh Vũcapj đmswpãzkutagnl quávqdb khứpmlj rồlyrni, hiệyabwn tạudbhi cậygthu ấufuwy đmswpãzkut kếgawkt hômjfrn vớzvyvi Chỉywdn Dao, màagnl em vàagnl anh cũcapjng đmswpãzkut kếgawkt hômjfrn, cảofny hai bêmtfgn đmswpjoizu đmswpãzkutygth con, anh nóygthi xem bọofkfn em còwklgn cóygth thểzfxgygth chuyệyabwn gìitfn chứpmlj?” Cômjfr dởekmd khóygthc dởekmdqnwiycxbi. Thậygtht khômjfrng hiểzfxgu sao hắagnln cóygth thểzfxg nghĩcnwc lung tung nhưqnwi vậygthy, chuyệyabwn cômjfragnl Chímtfgnh Vũcapjqnwiycxbng nhưqnwi đmswpãzkut xảofnyy ra từekmd rấufuwt lâyabwu, cômjfr đmswpãzkut sớzvyvm quêmtfgn rồlyrni.

Hắagnln nhưqnwizvyvn màagnly, vẫmhuwn chưqnwia chịmhuwu từekmd bỏsvuz “Vậygthy sao nhắagnlc tớzvyvi nhàagnlagnlng đmswpóygth, trômjfrng mặcfzpt em vui vậygthy?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.