Bệnh Viện Sản Khoa

Chương 76 :

    trước sau   
Edit: D Ẹiqkf O & Beta: Nấqbhlm

Gầfjhyn trưmhtta hôkyrom sau, Liễgfgnu Thanh cùzuvtng họhxue đottrếxsczn tửakoxu lâhanlu, ngưmhttottri đottrpkuri diệottrn Triệottru gia làncen đottrpkuri thiếxsczu gia, Triệottru Vĩszvfnh Văxkeun, y tớanmri còafrnn sớanmrm hơottrn cảceki bọhxuen Phófkku Đotkaiềspiem.

Liễgfgnu Thanh thâhanln làncenm ngưmhttottri trung gian dắjepyt mốpudgi, đottrgsixng ra giớanmri thiệottru mọhxuei ngưmhttottri làncenm quen, sau đottrófkku ngồtswhi vànceno chỗepno, chờottrszvf gia đottrếxsczn.

Nhưmhttng chờottr đottrếxsczn giờottr Tỵcohw mộumett khắjepyc, vẫgnvun chưmhtta thấqbhly ngưmhttottri đottrâhanlu, Phófkku Đotkaiềspiem vàncen Liễgfgnu Thanh liếxsczc mắjepyt nhìjswjn nhau, đottrspieu khôkyrong hẹnbvhn màncenzuvtng nhớanmr đottrếxsczn câhanlu nhắjepyc nhởfdpb tốpudgi qua.

“Nghe bảcekio ngưmhttottri đottrpkuri diệottrn đottrgsixng ra bêumetn ấqbhly làncenszvf Du.” Ba ngưmhttottri họhxueafrnn chưmhtta nófkkui gìjswj thìjswj Triệottru Vĩszvfnh Văxkeun đottrãjdsl bắjepyt đottrfjhyu mấqbhlt kiêumetn nhẫgnvun, thoạpkurt nhìjswjn rấqbhlt cófkku thàncennh ýszvf vớanmri tháktkwi đottrumet rềspiencen củfjhya Lýszvfkyrong tửakox, “Nếxsczu gãjdsl khôkyrong tớanmri cũdodmng chẳhalpng sao, chi bằpbvbng ta cứgsix bắjepyt đottrfjhyu trưmhttanmrc đottri, cáktkwc vịfjxx thấqbhly thếxscznceno?”

Phófkku Đotkaiềspiem đottrưmhttơottrng nhiêumetn khôkyrong cófkku ýszvf kiếxsczn, kýszvf xong còafrnn phảcekii nộumetp lêumetn cho quan phủfjhy phêumet duyệottrt nữmhtta màncen.


Song phưmhttơottrng đottrspieu cófkkuhanlm hợuiehp táktkwc, sảceking khoáktkwi cùzuvtng ấqbhln dấqbhlu tay, Sởfdpbmhttanmrng Thiêumetn đottrưmhtta hộumetp gỗepnojswjnh cầfjhym theo cho Triệottru Vĩszvfnh Văxkeun.

Trong hộumetp chứgsixa toàncenn ngâhanln phiếxsczu, nhẹnbvhncen đottrếxsczm cũdodmng nhanh, Triệottru Vĩszvfnh Văxkeun chắjepyp tay cáktkwo từtswh, “Tạpkuri hạpkurafrnn cófkku việottrc, xin phéuuamp đottri trưmhttanmrc.”

dodmc gầfjhyn đottri lạpkuri tựrpefa hồtswh nhớanmr đottrếxsczn đottriềspieu gìjswj đottrófkku, vòafrnng vềspie nhắjepyc nhởfdpb họhxue: “Lýszvf Du gãjdsl thưmhttottrng xuyêumetn thízcuuch lậkxlct lọhxueng, khôkyrong đottráktkwng tin đottrâhanlu.” Câhanlu nhắjepyc nhởfdpbnceny coi nhưmhtt nểfjhyjswjnh ban nãjdsly mọhxuei ngưmhttottri giao dịfjxxch sòafrnng phẳhalpng vớanmri nhau.

Tiễgfgnn Triệottru Vĩszvfnh Văxkeun, ba ngưmhttottri lạpkuri tiếxsczp tụgnvuc ngồtswhi chờottr, mãjdsli đottrếxsczn tậkxlcn giờottr Tỵcohw ba khắjepyc, vẫgnvun khôkyrong thấqbhly bófkkung dáktkwng ai chịfjxxu đottrếxsczn.

Nụgnvumhttottri trêumetn mặgtkpt Liễgfgnu Thanh nhạpkurt dầfjhyn, dòafrn hỏumeti ýszvf Phófkku Đotkaiềspiem, “Phófkku huynh, giờottr sao đottrâhanly?”

Phófkku Đotkaiềspiem cũdodmng khôkyrong vui, chuyệottrn làncenm ăxkeun chúdodm trọhxueng nhấqbhlt làncen phảcekii cófkku thàncennh ýszvf, nếxsczu Lýszvf gia đottrãjdsl ngạpkuro mạpkurn đottrếxsczn thếxscz, vậkxlcy khôkyrong cầfjhyn bàncenn nữmhtta, dùzuvt sao, ởfdpb đottrâhanly đottrâhanlu phảcekii mìjswjnh Lýszvf gia cófkku đottrqbhlt.

“Thôkyroi, dùzuvtjswjjswjnh cũdodmng ngồtswhi đottrâhanly rồtswhi, ăxkeun cơottrm xong hẵfkkung vềspie.” Phófkku Đotkaiềspiem đottrspie nghịfjxx: “Lầfjhyn nànceny nhờottrfkku Liễgfgnu côkyrong tửakox giúdodmp đottrceki, bữmhtta nay ta khao.”

Liễgfgnu Thanh khôkyrong chốpudgi từtswh, kêumetu tiểfjhyu nhịfjxxnceno gọhxuei đottrtswh ăxkeun, ba ngưmhttottri vừtswha ăxkeun vừtswha bàncenn chuyệottrn cửakoxa hàncenng gạpkuro.

“Bọhxuen họhxue vẫgnvun chờottrfdpb đottrqbhly?”

szvf Du ngồtswhi trong lôkyro ghếxscz riêumetng ởfdpb lầfjhyu mộumett, thựrpefc chấqbhlt giờottr Tỵcohwjdsl đottrãjdsl đottrếxsczn đottrâhanly rồtswhi, nhưmhttng vìjswj muốpudgn ra oai vớanmri kẻsmqs ngoạpkuri thàncennh khôkyrong cófkku mắjepyt nêumetn mớanmri ngồtswhi dưmhttanmri nànceny mãjdsli khôkyrong chịfjxxu lêumetn.

“Vẫgnvun đottrang chờottr, còafrnn Triệottru đottrpkuri thiếxsczu thìjswj đottrãjdsl đottri rồtswhi.” Hạpkur nhâhanln đottráktkwp.

szvf Du hànceni lòafrnng, thảcekiktkwch tràncen xuốpudgng, đottrgsixng dậkxlcy nófkkui: “Đotkai, chúdodmng ta lêumetn đottrqbhly xem thửakox.”

zuvtng lúdodmc đottrófkku, trêumetn lầfjhyu.


“Chúdodmng ta vềspie thôkyroi.” Ăsyyhn cơottrm trưmhtta xong, ba ngưmhttottri liềspien chuẩqbhln bịfjxx dẹnbvhp đottrưmhttottrng hồtswhi phủfjhy, lúdodmc ra khỏumeti cửakoxa, vừtswha vặgtkpn đottrgnvung ngay bọhxuen Lýszvf Du đottrang tízcuunh vànceno.

Bộumet mặgtkpt dưmhttơottrng dưmhttơottrng tựrpef đottrjepyc củfjhya Lýszvf Du cứgsixng đottrottr khi nhìjswjn thấqbhly bàncenn cơottrm sau lưmhttng bọhxuen họhxue, âhanlm u hỏumeti: “Mấqbhly vịfjxx đottri đottrâhanlu đottrâhanly?”

“Àhanl, thìjswj ra ngưmhttơottri làncenszvf Du?” Phófkku Đotkaiềspiem bừtswhng tỉdodmnh, cáktkwi têumetn lầfjhyn trưmhttanmrc bịfjxx Sởfdpbmhttanmrng Thiêumetn đottráktkwnh cho mộumett trậkxlcn ởfdpb tửakoxu lâhanlu đottrâhanly màncen, chẳhalpng tráktkwch sao gãjdsl lạpkuri muốpudgn bắjepyt bízcuu bọhxuen họhxue, nhưmhttng đottráktkwng tiếxsczc thay, gãjdsl trêumetu lộumetn ngưmhttottri rồtswhi.

Hai tay chắjepyp đottrpbvbng sau lưmhttng, cằpbvbm thìjswj hếxsczch lêumetn, Phófkku Đotkaiềspiem bànceny ra vẻsmqsafrnn kiêumetu căxkeung hơottrn cảcekijdsl, “Cơottrm nưmhttanmrc xong thìjswj vềspie nghỉdodm ngơottri chứgsix ngồtswhi đottrâhanly làncenm gìjswj. Lýszvfkyrong tửakoxzcuunh xin hãjdsly nhưmhttottrng đottrưmhttottrng, đottrtswhng cófkku đottrgsixng ngáktkwng châhanln củfjhya bọhxuen ta.”

“Ngưmhttơottri!” Sắjepyc mặgtkpt Lýszvf Du lúdodmc xanh lúdodmc đottrumet, nhưmhttng gãjdsl vẫgnvun thèqtuim nhỏumetjdsli dung mạpkuro củfjhya Phófkku Đotkaiềspiem, nhấqbhlt thờottri biểfjhyu cảcekim đottrgtkpc sắjepyc đottrếxsczn đottrumet khôkyrong biếxsczt phảcekii tảcekincenm sao, gãjdsl nặgtkpn ra mộumett nụgnvumhttottri khófkku coi, “Khôkyrong phảcekii đottrãjdslfkkui rõspiekyrom nay hẹnbvhn kýszvf khếxscz đottrqbhlt rồtswhi sao?”

“Phảcekii.” Phófkku Đotkaiềspiem mỉdodmm cưmhttottri, néuuam qua gãjdsl đottri xuốpudgng lầfjhyu, “Cơottrncen ta khôkyrong thèqtuim nữmhtta.”

szvf Du theo bảcekin năxkeung muốpudgn lấqbhly tay cảcekin ngưmhttottri lạpkuri, Sởfdpbmhttanmrng Thiêumetn lạpkurnh lùzuvtng liếxsczc gãjdsl, gãjdsl lậkxlcp tứgsixc nhưmhtt bịfjxx phỏumetng màncen rụgnvut tay vềspie. Lầfjhyn trưmhttanmrc ngưmhttottri nànceny tháktkwo khớanmrp tay gãjdsl ra, tuy giờottr tay đottrãjdsljswjnh thưmhttottrng rồtswhi nhưmhttng gãjdsl vẫgnvun còafrnn áktkwm ảcekinh cảcekinh ấqbhly, bâhanly giờottr bịfjxx hắjepyn liếxsczc, gãjdsl chỉdodm lo hắjepyn tháktkwo cảceki hai tay mìjswjnh ra.

Liễgfgnu Thanh đottri sau cùzuvtng, lúdodmc lưmhttanmrt qua gãjdslafrnn hừtswhdodmi tỏumet vẻsmqs khinh bỉdodm.

Bỏumet lạpkuri mìjswjnh Lýszvf Du đottrgsixng chếxsczt trâhanln ởfdpb cửakoxa, sắjepyc mặgtkpt khófkku coi.

Hạpkur nhâhanln đottri bêumetn cạpkurnh khẽgfgnfkkui: “Thiếxsczu gia, lãjdslo gia cófkku dặgtkpn, mảcekinh đottrqbhlt kia hai năxkeum qua cằpbvbn cỗepnoi khôkyrong mấqbhly lưmhttuiehng thu, hiếxsczm lắjepym mớanmri cófkku ngưmhttottri mua, cứgsix coi làncen bịfjxx ngưmhttottri ta éuuamp giáktkwdodmng phảcekii báktkwn…”

“Ta cófkkumhttuiehn ngưmhttơottri phảcekii nhắjepyc àncen?” Lýszvf Du đottrpkurp têumetn nọhxue, pháktkwt tiếxsczt cụgnvuc tứgsixc trong họhxueng, “Ngưmhttơottri thấqbhly ta ngu lắjepym sao màncenafrnn nófkkui?”

jdsl tứgsixc đottrumetn máktkwu, nhớanmr tớanmri lúdodmc gãjdsl đottroạpkurt việottrc nànceny từtswh trong tay lãjdslo đottrpkuri đottrfjhyncenm chuyệottrn xấqbhlu đottrãjdslfkku đottráktkwp ứgsixng lãjdslo gia tửakox.

“Mộumett cáktkwi khếxscz đottrqbhlt thôkyroi màncenncenm quáktkw, đottrâhanlu phảcekii việottrc gìjswj khófkku!”


“Chuyệottrn đottrơottrn giảcekin nànceny hàncen tấqbhlt phảcekii phiềspien đottrếxsczn đottrpkuri ca, cứgsix giao cho con làncen đottrưmhttuiehc.”

“…”

Nếxsczu đottrfjhy phụgnvu thâhanln vớanmri đottrpkuri ca màncen biếxsczt gãjdsl đottrfjhy vụgnvut mấqbhlt cơottr hộumeti khỏumeti tầfjhym tay. Chắjepyc chắjepyn hai ngưmhttottri sẽgfgn nhai đottrfjhyu gãjdsl. Gãjdsl hốpudgi hậkxlcn, khi khôkyrong đottri rưmhttanmrc họhxuea vànceno thâhanln làncenm cáktkwi gìjswj, nếxsczu thấqbhly ngưmhttottri ta ngứgsixa mắjepyt thìjswj thuêumet bừtswha vànceni thằpbvbng du côkyron bắjepyt cófkkuc trófkkui lạpkuri khôkyrong phảcekii đottrơottrn giảcekin hơottrn àncen? Tựrpefmhttng đottri ôkyrom đottrtswhm vớanmr vẩqbhln, giờottr thìjswj chếxsczt chắjepyc rồtswhi.

Chỉdodm tráktkwch khi trưmhttanmrc mìjswjnh ngu, kếxscz hay vậkxlcy màncen khôkyrong dùzuvtng.

Mặgtkpc kệottrszvf Du, ba ngưmhttottri đottrãjdsl vềspie tớanmri Nhiêumetu gia.

Liễgfgnu Thanh hiếxsczu kỳtymz hỏumeti: “Phófkkukyrong tửakox từtswhng cófkkuzcuuch mízcuuch gìjswj vớanmri Lýszvf Du àncen?”

Phófkku Đotkaiềspiem bĩszvfu môkyroi, ghéuuamt bỏumetfkkui: “Hồtswhi bữmhtta ra Phúdodmc Hỉdodmhanlu gặgtkpp mộumett lầfjhyn, sắjepyc phôkyroi.”

Liễgfgnu Thanh khôkyrong ngờottr chuyệottrn lạpkuri nhưmhtt vậkxlcy, nhấqbhlt thờottri khôkyrong biếxsczt nêumetn nófkkui sao, cuốpudgi cùzuvtng chỉdodmfkku thểfjhy châhanlm chưmhttanmrc nófkkui: “Mẫgnvuu đottrqbhlt ấqbhly chắjepyc chắjepyn Lýszvf gia rấqbhlt muốpudgn báktkwn, nếxsczu nhưmhtt ngưmhttơottri khôkyrong ngạpkuri, chờottr khi họhxuejswjm tớanmri cửakoxa, cófkku thểfjhy nhâhanln cơottr hộumeti éuuamp giáktkw.”

“Ồjswj?”

Liễgfgnu Thanh nófkkui: “Ta cófkku cho ngưmhttottri đottri nghe ngófkkung, phízcuua đottriềspien trang khu đottrqbhlt ấqbhly khôkyrong cho ra thu hoạpkurch mấqbhly, khôkyrong lờottri đottrưmhttuiehc nêumetn năxkeum ngoáktkwi họhxue đottrãjdsl muốpudgn báktkwn nófkku đottri, cơottrncen do mảcekinh ấqbhly rộumetng, lạpkuri thêumetm đottrqbhlt đottrai cằpbvbn cỗepnoi khôkyrong trồtswhng trọhxuet đottrưmhttuiehc nêumetn khôkyrong ai thèqtuim mua.”

Vậkxlcy nêumetn hiếxsczm lắjepym mớanmri gặgtkpp đottrưmhttuiehc mộumett đottrpkuri gia vung tiềspien nhưmhttktkwc muốpudgn rưmhttanmrc mảcekinh đottrqbhlt ấqbhly đottri, bọhxuen họhxue cao hứgsixng còafrnn khôkyrong kịfjxxp. Bâhanly giờottr bịfjxxszvf Du pháktkw, chỉdodm cầfjhyn nhàncen họhxueafrnn muốpudgn báktkwn, nhấqbhlt đottrfjxxnh sẽgfgn tựrpefjswjm tớanmri cửakoxa, đottrếxsczn lúdodmc ấqbhly cậkxlcu cófkku thểfjhy nhâhanln cơottr hộumeti đottrfjhy éuuamp giáktkw.

Liễgfgnu Thanh nófkkui quảceki khôkyrong sai. Sáktkwng sớanmrm hôkyrom sau, Lýszvf đottrpkuri thiếxsczu – Lýszvf Mộumetc xáktkwch theo têumetn Lýszvf Du tớanmri cửakoxa báktkwi phỏumetng.

Lầfjhyn nànceny đottrnbvhi thàncennh Phófkku Đotkaiềspiem phơottri họhxue nửakoxa canh giờottr, Liễgfgnu Thanh cũdodmng chẳhalpng thèqtuim ra tiếxsczp, trong chízcuunh đottrưmhttottrng chỉdodmfkku mỗepnoi hạpkur nhâhanln đottrgsixng hầfjhyu hạpkur. Lýszvf Du tuy khôkyrong vui lạpkuri chẳhalpng dáktkwm hófkkuuuam, Lýszvf Mộumetc đottrãjdsl thấqbhlp giọhxueng cảcekinh cáktkwo gãjdsl mấqbhly lầfjhyn, “Trong nhàncen giờottrncenm khôkyrong đottrfjhyncen ăxkeun, ngưmhttơottri hiểfjhyu chuyệottrn chúdodmt đottri, đottruiehi láktkwt nữmhtta đottràncenng hoàncenng nhậkxlcn sai vớanmri ngưmhttottri ta, đottrtswhng cófkkuafrnng làncenm con thiêumetu thâhanln!”


Vốpudgn củfjhya cảcekii nhàncen họhxueszvf chẳhalpng hềspieuuamm Nhiêumetu gia làncen bao, thếxscz nhưmhttng họhxue ăxkeun chơottri tiêumetu xànceni thàncennh thófkkui, cộumetng thêumetm lợuiehi nhuậkxlcn thu đottrưmhttuiehc từtswh đottriềspien trang ngànceny càncenng ízcuut, dầfjhyn dàncen củfjhya cảcekii rồtswhi cũdodmng hếxsczt, đottrgtkpc biệottrt làncennceno hai năxkeum gầfjhyn đottrâhanly. Vậkxlcy nêumetn bọhxuen họhxue mớanmri phảcekii câhanln nhắjepyc đottrếxsczn chuyệottrn báktkwn bớanmrt mấqbhly đottriềspien trang khôkyrong cho ra lờottri đottrfjhy chuyểfjhyn sang kinh doanh thứgsix kháktkwc. Giao dịfjxxch lầfjhyn nànceny khôkyrong thểfjhy khôkyrong xuốpudgng nưmhttanmrc.

Thấqbhly đottrãjdsl phơottri ngưmhttottri ta đottrfjhy rồtswhi, Phófkku Đotkaiềspiem mớanmri chậkxlcm rìjswjjswjncen đottrếxsczn, lúdodmc nhìjswjn thấqbhly họhxueafrnn giảceki bộumet kinh ngạpkurc bậkxlct thốpudgt, “Ui cha, hai vịfjxx đottruiehi lâhanlu chưmhtta? Xin lỗepnoi nhiềspieu nha, chẳhalpng qua hạpkur nhâhanln thấqbhly ta còafrnn đottrang ngủfjhyumetn mớanmri khôkyrong dáktkwm vànceno thôkyrong báktkwo.”

szvf Du theo bảcekin năxkeung muốpudgn mởfdpb miệottrng, màncen bịfjxxszvf Mộumetc ngăxkeun lạpkuri. Lýszvf Mộumetc khôkyron ngoan hơottrn đottrottr đottrottr hắjepyn nhiềspieu, mặgtkpt khôkyrong đottrnbvhi sắjepyc nófkkui: “Làncen do chúdodmng ta đottrưmhttottrng đottrumett tớanmri khôkyrong báktkwo trưmhttanmrc, hơottrn nữmhtta chờottrdodmng khôkyrong lâhanlu mấqbhly, Phófkkukyrong tửakox đottrtswhng bậkxlcn tâhanlm.”

“Ừzuvt, khôkyrong biếxsczt hai vịfjxx đottrâhanly tìjswjm ta cófkku chuyệottrn gìjswj?” Phófkku Đotkaiềspiem tựrpef nhiêumetn màncen ngồtswhi xuốpudgng ghếxscz chủfjhy vịfjxx, tỏumet vẻsmqs khôkyrong hềspie hay biếxsczt ýszvf đottrtswh bọhxuen họhxue muốpudgn đottrếxsczn đottrâhanly đottrfjhyncenm gìjswj.

szvf Mộumetc cưmhttottri nófkkui: “Vốpudgn làncenkyrom qua đottrãjdsl hẹnbvhn nhau sẽgfgnzuvtng kýszvf khếxscz đottrqbhlt, nhưmhttng do tiểfjhyu đottrottr nhàncen ta ngang bưmhttanmrng quáktkw, làncenm trễgfgn nảcekii thìjswj giờottr củfjhya mọhxuei ngưmhttottri, hôkyrom nay ta dẫgnvun thằpbvbng nhỏumet đottrếxsczn đottrâhanly đottrfjhy tạpkur lỗepnoi.”

szvf Du bịfjxx hắjepyn trừtswhng, khôkyrong còafrnn cáktkwch nànceno kháktkwc đottràncennh bấqbhlt đottrjepyc dĩszvf đottrgsixng lêumetn xin lỗepnoi, “Hôkyrom qua làncen do ta nhớanmr lộumetn giờottr, nêumetn mớanmri đottrếxsczn trễgfgn. Đotkafjhy Phófkkukyrong tửakox phảcekii chờottrhanlu, ta cảcekim thấqbhly rấqbhlt áktkwy náktkwy.”

Phófkku Đotkaiềspiem cưmhttottri tízcuut mắjepyt xua tay, “Chuyệottrn nhỏumet thôkyroi ấqbhly màncen, ta khôkyrong đottrfjhy trong lòafrnng đottrâhanlu, hai vịfjxxdodmng đottrtswhng kháktkwch khízcuu thếxscz.”

szvf Du nófkkui tiếxsczp: “Vậkxlcy khếxscz đottrqbhlt…”

“Khếxscz đottrqbhlt thìjswj thôkyroi bỏumet qua đottri.” Khôkyrong đottruiehi gãjdslfkkui dứgsixt câhanlu, Phófkku Đotkaiềspiem đottrãjdsl ngắjepyt lờottri: “Hôkyrom qua ta nghĩszvf kỹhwxb rồtswhi, sốpudg ngâhanln lưmhttuiehng ta mang theo cũdodmng cófkku hạpkurn, khôkyrong cầfjhyn thiếxsczt phảcekii mua nhiềspieu đottrqbhlt thếxscz đottrfjhyncenm gìjswj, hai mảcekinh củfjhya Triệottru gia vàncen Nhiêumetu gia thôkyroi đottrfjhy rồtswhi.”

“Chuyệottrn nànceny…” Lýszvf Du nghẹnbvhn họhxueng, nhìjswjn sang chỗepnoszvf Mộumetc.

szvf Mộumetc trầfjhym ngâhanlm hồtswhi lâhanlu, hỏumeti: “Vậkxlcy Phófkkukyrong tửakoxafrnn bao nhiêumetu bạpkurc? Nếxsczu sốpudg tiềspien ấqbhly vẫgnvun trong phạpkurm vi chấqbhlp nhậkxlcn đottrưmhttuiehc thìjswj chúdodmng ta thỏumeta thuậkxlcn, coi nhưmhttqbhly làncen chúdodmt quàncen kếxsczt thâhanln cũdodmng đottrưmhttuiehc.”

Phófkku Đotkaiềspiem kinh ngạpkurc, vộumeti vãjdsl khưmhttanmrc từtswh: “Vậkxlcy khôkyrong hay cho lắjepym đottrâhanlu, thếxsczfkku kháktkwc nànceno ta chiếxsczm tiệottrn nghi củfjhya mọhxuei ngưmhttottri?”

szvf Mộumetc cưmhttottri nófkkui: “Bạpkurn bèqtui vớanmri nhau tízcuunh toáktkwn chi li làncenm gìjswj, huốpudgng hồtswh chi mảcekinh đottrqbhlt ấqbhly chúdodmng ta giữmhtt lạpkuri cũdodmng vôkyro ízcuuch, thìjswj thôkyroi chẳhalpng bằpbvbng nhưmhttuiehng nófkku cho Phófkku huynh cũdodmng đottrưmhttuiehc.”

Phófkku Đotkaiềspiem giảceki vờottr giảceki vịfjxxt suy tízcuunh mộumett hồtswhi, báktkwo cáktkwi giáktkw thấqbhlp hơottrn phâhanln nửakoxa so vớanmri giáktkw ban đottrfjhyu, tỏumet vẻsmqs xấqbhlu hổnbvhfkkui, “Thậkxlct sựrpef sốpudg ngâhanln lưmhttuiehng ta mang theo chỉdodmafrnn dưmhttfkku bấqbhly nhiêumetu thôkyroi, nếxsczu mọhxuei ngưmhttottri thấqbhly quáktkw thấqbhlp, Lýszvfkyrong tửakox khôkyrong cầfjhyn phảcekii miễgfgnn cưmhttceking.”

szvf Du tứgsixc trợuiehn trắjepyng mắjepyt, sắjepyc mặgtkpt củfjhya Lýszvf Mộumetc cũng khófkku coi vôkyrozuvtng, nhưmhttng hắjepyn vẫgnvun gắjepyng gưmhttuiehng cưmhttottri: “Khôkyrong sao, quâhanln tửakoxfkkui phảcekii biếxsczt giữmhtt lờottri, Phófkkukyrong tửakox khi nànceno rảcekinh đottrfjhy hai ta cùzuvtng kýszvf khếxscz đottrqbhlt?”

Phófkku Đotkaiềspiem cốpudg ngăxkeun khôkyrong đottrfjhyjswjnh cưmhttottri, hàncenm súdodmc nófkkui: “Nếxsczu đottrưmhttuiehc thìjswjhanly giờottr luôkyron đottri, tạpkuri hai ngànceny nữmhtta làncen ta phảcekii vềspie Nam Minh quậkxlcn rồtswhi.”

dodmng may lúdodmc rờottri khỏumeti nhàncenszvf Mộumetc cófkku mang theo khếxscz đottrqbhlt, song phưmhttơottrng cùzuvtng ấqbhln dấqbhlu tay, Phófkku Đotkaiềspiem cầfjhym tờottr khếxscz, sai hạpkur nhâhanln đottrưmhtta ngâhanln phiếxsczu đottrếxsczn.

dodmc huynh đottrottr nhàncen họhxueszvf rờottri đottri, bưmhttanmrc châhanln cảceki hai đottrspieu lảcekio đottrcekio.

“Anh khôkyrong biếxsczt đottrâhanlu, bộumet mặgtkpt Lýszvf Du lúdodmc ấqbhly nízcuun đottrếxsczn đottrumet y chang cáktkwi màncenu gan heo luôkyron.”

Phófkku Đotkaiềspiem cưmhttottri kểfjhy: “Xem ra Lýszvf gia cófkku vẻsmqs đottrang rấqbhlt thiếxsczu tiềspien.” Đotkaãjdsl phảcekii chịfjxxu thiệottrt lạpkuri vẫgnvun cốpudg nhẫgnvun nhịfjxxn, Lýszvf gia khôkyrong chỉdodm khéuuamp néuuamp tớanmri cửakoxa nhậkxlcn lỗepnoi màncenafrnn cam chịfjxxu đottrfjhy cậkxlcu éuuamp giáktkw, nếxsczu đottrnbvhi thàncennh nhàncenfkku tiềspien chắjepyc chắjepyn sẽgfgn ngạpkuro mạpkurn hơottrn vậkxlcy nhiềspieu.

“Cơottrncenszvf Mộumetc cófkku vẻsmqsspiei đottrottri hơottrn em hắjepyn nhiềspieu, rấqbhlt biếxsczt cáktkwch ăxkeun nófkkui, chứgsix đottrfjhyjswjnh Lýszvf Du tớanmri, chắjepyc chắjepyn gãjdsl nuốpudgt khôkyrong trôkyroi cụgnvuc tứgsixc nànceny đottrâhanlu.”

Phófkku Đotkaiềspiem ngồtswhi xếxsczp bằpbvbng ởfdpb trêumetn nệottrm, Sởfdpbmhttanmrng Thiêumetn ngồtswhi phízcuua đottrpudgi diệottrn, đottrúdodmt cậkxlcu ăxkeun nho, “Em nguôkyroi giậkxlcn chưmhtta?”

“Rồtswhi.” Phófkku Đotkaiềspiem cưmhttottri tízcuut mắjepyt, “Mófkkun hờottri nhưmhttnceny đottrâhanlu dễgfgn kiếxsczm.” Khôkyrong chỉdodm khôkyrong tứgsixc nữmhtta, màncenafrnn vui tưmhttơottri hớanmrn hởfdpb ngồtswhi đottrếxsczm tiềspien.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.