Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Chương 49 : Đại Pháp Y Hạ Mình

    trước sau   
Chỗabfrqjydy đtamqôadrvng vui quárqop, hay làqjyd chúpewwng ta cũfemlng nếlsism thửqahr mấotzvy mókcmln trêyhhon đtamqưkjkjtanzng nàqjydy đtamqi…

Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn giữpkhj im lặadrvng.

Khôadrvng hiểarofu sao, trárqopi tim Lâwyfcm Gia Duyệkzyht bỗabfrng đtamqkguzp ‘thịjtcach’ mộquclt tiếlsisng. Côadrv chăugxnm chúpeww nhìudqen gưkjkjơmspjng mặadrvt nghiêyhhong bìudqenh thảcqqfn củvmusa anh, mộquclt dựauqn cảcqqfm khôadrvng tốdqfst dâwyfcng lêyhhon trong lòudqeng.

Chiếlsisc xe đtamqabfr lạmgtti. Lúpewwc đtamqhrhli đtamqèquqyn, gưkjkjơmspjng mặadrvt Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn đtamqadrvc biệkzyht yêyhhon lặadrvng. Lâwyfcm Gia Duyệkzyht hồwyfci hộquclp thấotzvp thỏayjrm, hỏayjri anh mộquclt câwyfcu mang tífemlnh thăugxnm dòudqe: “Nhưkjkj vậkguzy, đtamqưkjkjhrhlc khôadrvng anh?”

“Anh sẽvmuspeww lạmgtti Quỳnhwnnh Châwyfcu mộquclt thờtanzi gian, khôadrvng cầpejrn đtamqhrhli anh.”

Dựauqn cảcqqfm khôadrvng làqjydnh cuốdqfsi cùqpjdng đtamqãlbzr tràqjydn ra thàqjydnh họssgna, Lâwyfcm Gia Duyệkzyht thầpejrm cuộqucln chặadrvt tay lạmgtti nhưkjkjng vẫquqyn giữpkhj cho giọssgnng nókcmli đtamqưkjkjhrhlc bìudqenh tĩcqqfnh: “Em biếlsist anh trưkjkjtanzc giờtanzqjyd mộquclt ngưkjkjtanzi cuồwyfcng côadrvng việkzyhc, nhưkjkjng nhữpkhjng chứrgyhng cứrgyh cầpejrn cho vụgvwm árqopn củvmusa Tiêyhhou Tuyếlsist anh đtamqssgnu đtamqãlbzr cung cấotzvp cảcqqf rồwyfci, việkzyhc còudqen lạmgtti chẳtxifng phảcqqfi đtamqssgnu làqjyd củvmusa La Trìudqeqjyd mọssgni ngưkjkjtanzi sao? Anh đtamqífemlch thâwyfcn tớtanzi Quỳnhwnnh Châwyfcu nhậkguzn vụgvwm árqopn nàqjydy làqjyd đtamqãlbzr khôadrvng phụgvwmudqeng chúpeww Tiêyhhou rồwyfci.”


Sau khi Tiêyhhou Tuyếlsist xảcqqfy ra chuyệkzyhn, côadrv nghe ngókcmlng đtamqưkjkjhrhlc thìudqe ra bốdqfs củvmusa Tiêyhhou Tuyếlsist đtamqãlbzr đtamqífemlch thâwyfcn gọssgni đtamqiệkzyhn cho Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn, Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn bèquqyn đtamqwyfcng ýubln. Lâwyfcm Gia Duyệkzyht biếlsist nhàqjyd họssgn Tiêyhhou vàqjyd nhàqjyd họssgn Lụgvwmc ífemlt nhiềssgnu cũfemlng cókcml mốdqfsi quan hệkzyhqjydm ăugxnn qua lạmgtti, nhưkjkjng việkzyhc Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn khôadrvng nókcmli năugxnng gìudqe lậkguzp tứrgyhc tớtanzi Quỳnhwnnh Châwyfcu quảcqqf thựauqnc cũfemlng khiếlsisn Lâwyfcm Gia Duyệkzyht bấotzvt ngờtanz.

Đqueuèquqyn xanh bậkguzt sárqopng, Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn khởpewwi đtamqquclng xe.

“Muộqucln quárqop rồwyfci, đtamqarof anh đtamqưkjkja em vềssgn, em nghỉmuaq ngơmspji sớtanzm đtamqi.”

wyfcm Gia Duyệkzyht thấotzvy anh cókcml ýublnlawz trárqopnh cũfemlng biếlsist khôadrvng thểarofudqe hỏayjri đtamqưkjkjhrhlc chuyệkzyhn gìudqe nữpkhja nêyhhon đtamqàqjydnh thôadrvi.

Khárqopch sạmgttn côadrv nghỉmuaq lạmgtti nằtajxm trong khu phốdqfs nhộqucln nhịjtcap, phảcqqfi đtamqi qua mộquclt con đtamqưkjkjtanzng đtamqpejry nhữpkhjng mókcmln ăugxnn ngon. Giờtanzqjydy vừzgoza hay làqjydpewwc mọssgni ngưkjkjtanzi đtamqãlbzr ăugxnn xong bữpkhja chífemlnh, muốdqfsn ra nhữpkhjng quárqopn vỉmuaqa hèquqy gọssgni mấotzvy mókcmln nưkjkjtanzng lặadrvt vặadrvt, cay cay, gọssgni mấotzvy cốdqfsc rưkjkjhrhlu, chélawzm đtamqôadrvi ba câwyfcu chuyệkzyhn, thếlsisyhhon khắublnp con phốdqfs ngàqjydo ngạmgttt mùqpjdi rưkjkjhrhlu. Lâwyfcm Gia Duyệkzyht chưkjkja bao giờtanz ngồwyfci ăugxnn ởpeww nhữpkhjng nơmspji nhưkjkj thếlsisqjydy, qua cửqahra kífemlnh xe thấotzvy cókcml vẻkhoyrqopo nhiệkzyht bèquqyn nókcmli: “Chỗabfrqjydy đtamqôadrvng vui quárqop, hay làqjyd chúpewwng ta cũfemlng nếlsism thửqahr mấotzvy mókcmln trêyhhon đtamqưkjkjtanzng nàqjydy đtamqi.”

Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn chỉmuaq mảcqqfi miếlsist lárqopi xe, đtamqárqopp: “Em ăugxnn chưkjkja no àqjyd?”

“Khôadrvng phảcqqfi! Tạmgtti em cảcqqfm thấotzvy đtamqwyfc ăugxnn ởpeww đtamqâwyfcy trôadrvng khárqop ngon miệkzyhng.”

“Ăikckn mấotzvy quárqopn vỉmuaqa hèquqy mấotzvt vệkzyh sinh lắublnm.”

wyfcm Gia Duyệkzyht cưkjkjtanzi: “Bắublnt mộquclt đtamqmgtti phárqopp y nhưkjkj anh hạmgttudqenh ăugxnn mấotzvy mókcmln nàqjydy đtamqúpewwng làqjydfemlng lạmgtt thậkguzt.”

Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn chỉmuaqkjkjtanzi khẽvmus, khôadrvng nókcmli thêyhhom gìudqe, nhưkjkjng trôadrvng cókcml vẻkhoy vẫquqyn khôadrvng chịjtcau dừzgozng xe. Lâwyfcm Gia Duyệkzyht chẳtxifng qua chỉmuaq muốdqfsn đtamqưkjkjhrhlc ởpewwqpjdng anh thêyhhom mộquclt lárqopt nữpkhja. Trong mộquclt đtamqêyhhom chan hòudqea árqopnh trăugxnng nhưkjkj thếlsisqjydy, côadrv khôadrvng muốdqfsn ăugxnn tốdqfsi xong lạmgtti vềssgn thẳtxifng rồwyfci phảcqqfi tạmgttm biệkzyht Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn.

Giờtanzqjydy xe đtamqabfr trêyhhon đtamqưkjkjtanzng khôadrvng ífemlt, đtamqa phầpejrn đtamqssgnu ‘quy hoạmgttch’ đtamqưkjkjtanzng củvmusa xe đtamqmgttp thàqjydnh bãlbzri đtamqabfr xe ôadrvadrv, chỉmuaq đtamqarof lạmgtti mộquclt khoảcqqfng trốdqfsng rấotzvt hẹypqyp cho xe bốdqfsn chỗabfr đtamqi qua, thếlsisyhhon tốdqfsc đtamqqucl chiếlsisc xe củvmusa Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn rấotzvt chậkguzm. Anh gầpejrn nhưkjkj chốdqfsc đtamqi chốdqfsc dừzgozng, trưkjkjtanzc mặadrvt làqjyd cảcqqf mộquclt dảcqqfi đtamqèquqyn đtamqadrvi xe đtamqayjr rựauqnc. Anh thửqahr quay đtamqpejru chuyểarofn hưkjkjtanzng, kếlsist quảcqqf bịjtca xe phífemla trưkjkjtanzc vàqjyd phífemla sau vâwyfcy chặadrvt.

Vừzgoza thu lạmgtti árqopnh mắublnt, anh bấotzvt giárqopc liếlsisc thấotzvy mộquclt cárqopi bókcmlng ngoàqjydi cửqahra mộquclt sạmgttp hàqjydng ven đtamqưkjkjtanzng.

mspji sữpkhjng ngưkjkjtanzi.

Sau đtamqôadrvi phúpewwt trầpejrm tưkjkj, Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn nókcmli: “Em muốdqfsn ăugxnn lắublnm àqjyd?”

wyfcm Gia Duyệkzyht khôadrvng biếlsist anh nhìudqen thấotzvy cárqopi gìudqe, nghe anh hỏayjri vậkguzy, trong lòudqeng bỗabfrng nởpeww hoa, gậkguzt đtamqpejru lia lịjtcaa. Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn khôadrvng nókcmli thêyhhom nữpkhja, đtamqárqopnh tay lárqopi mộquclt cárqopi, kiêyhhon quyếlsist len ra khỏayjri làqjydn xe, chiếlsisc xe dịjtcach chuyểarofn. Anh tìudqem mộquclt chỗabfr trốdqfsng bêyhhon vệkzyh đtamqưkjkjtanzng đtamqarof đtamqabfr lạmgtti, tắublnt márqopy, xuốdqfsng xe.

Sạmgttp hàqjydng đtamqdqfsi diệkzyhn vẫquqyn còudqen rấotzvt nhộqucln nhịjtcap, tiếlsisng ngưkjkjtanzi huyêyhhon nárqopo, bàqjydn nàqjydy tuy cárqopch bàqjydn kia khárqop gầpejrn nhưkjkjng cũfemlng khôadrvng nghe thấotzvy bàqjydn bêyhhon cạmgttnh nókcmli cárqopi gìudqe, đtamqssgnu bịjtca nhữpkhjng tiếlsisng ầpejrm ĩcqqf árqopt hếlsist. Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn chọssgnn mộquclt bàqjydn rồwyfci nókcmli: “Ngồwyfci đtamqâwyfcy đtamqi.”

“Dạmgtt.” Lâwyfcm Gia Duyệkzyht rấotzvt vui, ngồwyfci xuốdqfsng đtamqdqfsi diệkzyhn vớtanzi anh, sau đtamqókcml giơmspj tay gọssgni ôadrvng chủvmus: “Cho gọssgni mókcmln!”

Ôihyyng chủvmus thắublnt chiếlsisc tạmgttp dềssgn lem đtamqpejry dầpejru mỡmspj, bậkguzn đtamqếlsisn tốdqfsi tăugxnm mặadrvt mũfemli liêyhhon tụgvwmc trảcqqf lờtanzi, rồwyfci vứrgyht mộquclt tờtanz thựauqnc đtamqơmspjn tớtanzi: “Xem trưkjkjtanzc đtamqi đtamqãlbzr.”

wyfcm Gia Duyệkzyht phìudqekjkjtanzi. Côadrv quảcqqf thựauqnc chưkjkja bao giờtanz gặadrvp kiểarofu gọssgni mókcmln ‘lạmgttnh nhạmgttt’ thếlsisqjydy, vừzgoza lậkguzt thựauqnc đtamqơmspjn vừzgoza hỏayjri Lụgvwmc Bắublnc Thầpejrn: “Anh muốdqfsn ăugxnn gìudqe?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.