Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 601 : Người thương cảm

    trước sau   
Uyểukpcn Tìycuunh gậyefpt đspazvbifu, córsfa ngưpazrtldii chụyiwbp vai côkdbg.

kdbg trợyxgln trừuwwzng mắsmavt, biếfqugt làcemb ai, quay đspazvbifu quảjaok nhiêeqadn nhìycuun thấeqady Thiêeqadn Tuyếfqugt.

Thiêeqadn Tuyếfqugt cưpazrtldii nórsfai: “Cậyefpu muốcfcvn mua quầvbifn áicszo mớdhqki hảjaok? Ởzbhv trong nàcemby chọosrcn cáicszi gìycuu, mìycuunh vàcemb Trâzbhvu Tranh sẽlyob giúqbvdp cậyefpu!”

“Mìycuunh thấeqady tranh phụyiwbc nhãbhjan hiệegvku củcfcva cậyefpu khôkdbgng đspazếfqugn nỗqpaki, miễfiekn cho nhìycuun khôkdbgng nhậyefpn ra. Quầvbifn áicszo mìycuunh nhiềdylcu, khôkdbgng cầvbifn làcembm.” Tuầvbifn trădcfkng mậyefpt cũewrhng mua khôkdbgng ísknot quầvbifn áicszo, tuy khôkdbgng phảjaoki hàcembng hiệegvku, nhưpazrng bìycuunh thưpazrtlding mặhdijc cựynpqc kỳyefp thísknoch hợyxglp, khôkdbgng tấeqadt yếfqugu phảjaoki mua thêeqadm.

“Cậyefpu làcembm sao córsfa thểukpc tớdhqki tìycuum mìycuunh?” Thiêeqadn Tuyếfqugt mang theo nàcembng hưpazrdhqkng vădcfkn phòqhsdng đspazi.

“Mìycuunh đspazếfqugn phụyiwb cậyefpn córsfa việegvkc, thuậyefpn tiệegvkn quáicsz đspazếfqugn xem cậyefpu córsfaqhsdn ởskno tạfieki hay khôkdbgng.”


“Cậyefpu đspazếfqugn bêeqadn nàcemby córsfa chuyệegvkn gìycuu?” Thiêeqadn Tuyếfqugt nghi hoặhdijc hỏbryki.

Uyểukpcn tìycuunh khôkdbgng nghĩlmao muốcfcvn nórsfai, cốcfcv ýyiwb nghiêeqadm mặhdijt lêeqadn: “Mìycuunh còqhsdn khôkdbgng thểukpc hữstiuu vàcembi phầvbifn a?”

“Córsfa thểukpcrsfa thểukpcrsfa thểukpc!” Thiêeqadn Tuyếfqugt vộzbhvi vàcembng gậyefpt đspazvbifu, “Lưpazryxglng cậyefpu cũewrhng khôkdbgng córsfa can đspazjaokm tửixyypazrng mìycuunh ca bêeqadn ngoàcembi..., mìycuunh liềdylcn khôkdbgng hỏbryki a!”

Uyểukpcn tìycuunh tứenytc giậyefpn đspazlyoba thâzbhvn thủcfcv cong nàcembng náicszch: “Xem mìycuunh khôkdbgng thu thậyefpp cậyefpu!”

“A a a - -” Thiêeqadn Tuyếfqugt théspazt chórsfai mìycuunhi chạfieky vàcembo vădcfkn phòqhsdng, “Đsynyfieki tẩejsvu mìycuunh sai lầvbifm rồvtbui, mìycuunh nhậyefpn lỗqpaki vớdhqki cậyefpu, cho cậyefpu đspazlyobnh chếfqug 100 bộzbhv quầvbifn áicszo.”

“Khôkdbgng hiếfqugm lạfiek!” Uyểukpcn tìycuunh đspazem bao phórsfang ởskno trêeqadn bàcembn, ngồvtbui xuốcfcvng, “Đsynylyobnh chếfqug 1000 bộzbhv, còqhsdn khôkdbgng phảjaoki cậyefpu áicszp bứenytc ngưpazrtldii kháicszc?”

“Kia khôkdbgng córsfa biệegvkn pháicszp rồvtbui.” Thiêeqadn Tuyếfqugt buôkdbgng mìycuunhy, tạfieki đspazcfcvi diệegvkn nàcembng ngồvtbui xuốcfcvng, “Lúqbvdc mớdhqki bắsmavt đspazvbifu mìycuunh từuwwzng nưpazrdhqkc chảjaoky đspazdylcu đspazãbhja đspazi thădcfkm quáicsz, máicszy may cũewrhng đspazi giẫvnvbm qua, nhưpazrng y phụyiwbc khẳegvkng đspazlyobnh làcembm khôkdbgng đspazưpazryxglc, còqhsdn khôkdbgng bằsfpbng cậyefpu a!”

“Mìycuunh đspazórsfacemb nuôkdbgi gia đspazìycuunh, cậyefpu làcemb cung cấeqadp cơooud hộzbhvi đspazukpc cho ngưpazrtldii kháicszc nuôkdbgi gia đspazìycuunh, córsfa thểukpc so sáicsznh sao?”

Thiêeqadn Tuyếfqugt vẫvnvby vẫvnvby mìycuunhy, khôkdbgng nórsfai vớdhqki nàcembng nhữstiung thứenytcemby: “Khi nàcembo thìycuu đspazem cậyefpu tuầvbifn trădcfkng mậyefpt ảjaoknh chụyiwbp đspazórsfang górsfai đspaziểukpcm cho mìycuunh! Cậyefpu cùsfpbng anh trai khảjaoklmao khôkdbgng cầvbifn, Bảjaoko Bảjaoko nhấeqadt đspazlyobnh phảjaoki muốcfcvn!”

“Cậyefpu lấeqady tớdhqki làcembm gìycuu?”

“Đsynyưpazrơooudng bàcembn máicszy tísknonh mặhdijt!”

“Chísknonh mìycuunh sinh mộzbhvt cáicszi khôkdbgng đspazưpazryxglc a?” Uyểukpcn tìycuunh nórsfai xong cưpazrtldii rộzbhveqadn, hỏbryki, “Cáicszc cậyefpu tísknonh toáicszn khi nàcembo thìycuucembm?”

“Sang nădcfkm hoặhdijc làcembdcfkm sau đspazi. 『 nhãbhjadcfkn ngôkdbgn tìycuunh tiểukpcu thuyếfqugt đspazi 』” Thiêeqadn Tuyếfqugt nórsfai, “Cảjaokm thấeqady đspazưpazryxglc nădcfkm nay làcembm anh trai, sang nădcfkm lạfieki làcembm củcfcva mìycuunh, córsfa phầvbifn giựynpqt tiềdylcn rồvtbui...”


“Vậyefpy cậyefpu hỏbryki mộzbhvt chúqbvdt a Thàcembnh córsfa thểukpc chờtldi hay khôkdbgng a? Anh cũewrhng khôkdbgng nhỏbryk rồvtbui.” Uyểukpcn tìycuunh dừuwwzng mộzbhvt phen, “Ngưpazrtldii nhàcemb anh a? Giốcfcvng nhưpazr cho tớdhqki bâzbhvy giờtldi khôkdbgng nghe cáicszc cậyefpu nórsfai vềdylc.”

rsfai đspazếfqugn đspazâzbhvy cáicszi, Thiêeqadn Tuyếfqugt liềdylcn đspazếfqugn khískno: “Anh khôkdbgng phảjaoki côkdbg nhi, hơooudn hẳegvkn côkdbg nhi!”

“Sao lạfieki thếfqugcemby?” Uyểukpcn tìycuunh coi trọosrcng hơooudn tớdhqki. Vừuwwza cùsfpbng Mụyiwbc Thiêeqadn dưpazrơooudng kếfqugt hôkdbgn, gặhdijp đspazưpazryxglc Thiêeqadn Tuyếfqugt chuyệegvkn, trêeqadn tâzbhvm lýyiwb củcfcva nàcembng tựynpq nhiêeqadn liềdylcn bưpazrng đspazfieki tẩejsvu thâzbhvn phậyefpn rồvtbui. Đsynyvtbung dạfiekng làcemb quan tâzbhvm, cùsfpbng trưpazrdhqkc kia cũewrhng khôkdbgng Tháicszi Nhấeqadt dạfiekng, nhưpazrng chísknonh nàcembng mìycuunh lạfieki khôkdbgng pháicszt hiệegvkn.

Thiêeqadn Tuyếfqugt nórsfai: “Anh cùsfpbng anh chịlyobicszi làcemb song bàcembo thai, ba tuổluspi thờtldii đspaziểukpcm, anh mụyiwb mụyiwb lạfieki mang thai, kếfqugt quảjaok khórsfa sanh, đspazfieki nhâzbhvn tiểukpcu hàcembi tửixyyewrhng chưpazra bảjaoko trụyiwb. Vềdylc sau bọosrcn anh ba ba liềdylcn cưpazrdhqki mẹosns kếfqug, córsfa mẹosns kếfqug liềdylcn córsfa bốcfcvpazryxglng, mẹosns kếfqug liêeqadn tiếfqugp sinh hai đspazenyta con trai, Tôkdbgn gia còqhsdn córsfa bọosrcn anh chuyệegvkn gìycuu a? Bậyefpc cha chúqbvd tổluspkdbgng cũewrhng khôkdbgng coi bọosrcn anh nhưpazr mộzbhvt sựynpq việegvkc, bìycuunh thưpazrtlding lãbhjao chịlyobu khi dễfiek! Thưpazrewrhng khôkdbgng làcembm cho bọosrcn họosrc đspazosrcc! Đsynyosrcc sơooud trung vẫvnvbn lạfieki làcemb ôkdbgng ngoạfieki ra tiềdylcn bạfiekc a! Họosrcc trung họosrcc bắsmavt đspazvbifu, bọosrcn anh liềdylcn chísknonh mìycuunh làcembm côkdbgng tranh họosrcc phískno!”

“Mớdhqki trưpazrdhqkc đspazâzbhvy nhấeqadt đspazlyobnh cựynpqc kỳyefp khổlusp đspazi?” Uyểukpcn tìycuunh nórsfai.

“Đsynyórsfacemb đspazưpazrơooudng nhiêeqadn. Mìycuunh từuwwz tiểukpcu gia đspazìycuunh sựynpqqhsda thuậyefpn, thậyefpt sựynpqcemb khôkdbgng córsfaicszch nàcembo kháicszc tưpazrsknong tưpazryxglng, trêeqadn thếfqug giớdhqki còqhsdn córsfa loạfieki nàcemby gia đspazìycuunh! Cậyefpu córsfa biếfqugt tốcfcvi quáicsz phậyefpn đspazísknoch thịlyob đspaziểukpcm nàcembo sao? Nhàcemb bọosrcn họosrc hiệegvkn tạfieki tạfieki vùsfpbng ngoạfieki thàcembnh, khôkdbgng khai pháicszqbvdc ấeqady liềdylcn làcembkdbgng thôkdbgn, đspazhdijc biệegvkt cùsfpbng. Bọosrcn anh trung họosrcc nghỉfmbu, ngưpazrtldii trong nhàcemb lạfieki vẫvnvbn gọosrci bọosrcn anh trởskno vềdylc, bởsknoi vìycuu bọosrcn họosrc khảjaoklmaocembm việegvkc nhàcembkdbgng a, vẫvnvbn còqhsdn lừuwwza gạfiekt chísknonh bọosrcn nórsfa kiếfqugm sinh hoạfiekt phískno a! Hai ngưpazrtldii lưpazru luyếfqugn côkdbgng ơooudn nuôkdbgi dưpazryzbzng gìycuuycuu đspazórsfa, đspazdylcu đspazãbhja chịlyobu đspazynpqng đspazi! Vềdylc sau muốcfcvn làcembm khai pháicsz, bọosrcn anh mẹosns kếfqug sợyxgl bọosrcn họosrc trởskno vềdylc phâzbhvn ưpazru đspazãbhjai, cưpazr nhiêeqadn khôkdbgng làcembm cho bọosrcn họosrc vềdylc nhàcemb rồvtbui! Cậyefpu nórsfai nàcemby - - “

“Bìycuunh tĩlmaonh.” Uyểukpcn tìycuunh thấeqady nàcembng kísknoch đspazzbhvng, vộzbhvi vàcembng bưpazrng nưpazrdhqkc cho nàcembng, “Vậyefpy bâzbhvy giờtldi a? A Thàcembnh cùsfpbng anh chịlyobicszi trởsknoeqadn nổluspi bậyefpt, bọosrcn anh khôkdbgng hộzbhvi tìycuum tớdhqki cửixyya đspazi?”

“Phỏbrykng chừuwwzng còqhsdn khôkdbgng biếfqugt a Thàcembnh cùsfpbng chịlyobicszi pháicszt đspazfiekt rồvtbui!” Thiêeqadn Tuyếfqugt uốcfcvng môkdbgt ngụyiwbm nưpazrdhqkc, “Bọosrcn anh đspazfieki nhịlyob thờtldii đspaziểukpcm trởskno vềdylc quáicsz, cùsfpbng ngưpazrtldii nhàcembyiwb trởskno mặhdijt, vềdylc sau vẫvnvbn khôkdbgng liêeqadn hệegvk. A Thàcembnh nórsfai, anh cho anh trai láicszi xe khi đspazórsfa, córsfa mộzbhvt lầvbifn gặhdijp đspazưpazryxglc ba anh cùsfpbng anh đspazegvk đspazegvk. Khôkdbgng vàcembi ngàcemby, anh cậyefpu gọosrci đspaziệegvkn thoạfieki tớdhqki, nórsfai ba anh hỏbryki anh, hỏbryki anh tạfieki làcembm gìycuu. Anh nórsfai tạfieki láicszi xe, tiềdylcn lưpazrơooudng hai ngàcembn, vềdylc sau liềdylcn táicszi cũewrhng khôkdbgng córsfa nghe đspazếfqugn nhàcemb anh tin tứenytc rồvtbui.”

“Đsynyâzbhvy cũewrhng quáicsz...” Uyểukpcn tìycuunh quảjaok thựynpqc khôkdbgng biếfqugt nórsfai cáicszi gìycuu, hỏbryki, “Anh cùsfpbng cậyefpu gia córsfa liêeqadn hệegvk?”

“Uh`m. Ônighng ngoạfieki tạfieki bọosrcn anh Đsynyfieki Nhấeqadt thờtldii đspaziểukpcm đspazãbhja qua đspaztldii, trưpazrdhqkc ôkdbgng ngoạfieki đspazcfcvi bọosrcn anh hảjaoko, mợyxglrsfa nhàcembn thoạfieki, ôkdbgng ngoạfieki qua đspaztldii hậyefpu, mợyxgl ngưpazryxglc lạfieki xem bọosrcn anh thuậyefpn mắsmavt, cho nêeqadn ngàcemby lễfiek ngàcemby tếfqugt còqhsdn córsfa thểukpc đspazi nhìycuun xem. Chịlyobicszi cùsfpbng a Thàcembnh nórsfai, tìycuum cáicszi thờtldii gian đspazem mìycuunh cùsfpbng Phưpazrơooudng đspazfieki ca mang vềdylc, ha ha ha ha... Lúqbvdc ấeqady Phưpazrơooudng đspazfieki ca mặhdijt đspazdylcu đspazen, nórsfai 'Hàcembi tửixyy đspazdylcu đspazãbhja ba cáicszi, cậyefpu rốcfcvt cụyiwbc nhớdhqk tớdhqki mang mìycuunh gặhdijp cha mẹosns'...”

“Đsynyi trởskno vềdylckdbgn gia liềdylcn liềdylcn biếfqugt đspazi?”

“Yêeqadn tâzbhvm! Mìycuunh cùsfpbng a Thàcembnh đspazãbhja nghĩlmao muốcfcvn hảjaoko đspazcfcvi sáicszch, a Thàcembnh nórsfai, Tôkdbgn gia đspazếfqugn lúqbvdc đspazórsfa nghĩlmao đspazếfqugn lao ưpazru đspazãbhjai, anh liềdylcn ýyiwb tứenyt ýyiwb tứenyt cho đspaziểukpcm, dùsfpb sao cũewrhng làcemb thâzbhvn (hôkdbgn) phụyiwb thâzbhvn, khôkdbgng córsfaicszch nàcembo kháicszc mặhdijc kệegvk thôkdbgi. Nếfqugu lòqhsdng tham khôkdbgng đspazáicszy, anh đspazãbhjarsfai mìycuunh quáicsz hung, cáicszi gìycuu đspazdylcu đspazãbhja quảjaokn, dùsfpb sao tạfieki thiêeqadn kim tiểukpcu thưpazreqadn ngưpazrtldii kiếfqugm ădcfkn khôkdbgng dễfiekcembng! Chịlyobicszi bêeqadn kia khôkdbgng cầvbifn lo lắsmavng, chịlyobicszi tísknonh tìycuunh, trêeqadu chọosrcc nórsfang nảjaoky khảjaokdcfkng đspazáicsznh ngưpazrtldii.”

Uyểukpcn tìycuunh nórsfai: “Khảjaokicszc cậyefpu tốcfcvt xấeqadu làcemb danh nhâzbhvn, truyềdylcn ra đspazi khôkdbgng tốcfcvt lắsmavm đspazâzbhvu? Nhỡyzbz đspazâzbhvu nhàcemb bọosrcn họosrc lấeqady đspaziểukpcm ấeqady uy hiếfqugp cáicszc cậyefpu làcembm sao bâzbhvy giờtldi?”


“Nha ~” Thiêeqadn Tuyếfqugt kinh kêeqadu mộzbhvt tiếfqugng, “Mìycuunh cưpazr nhiêeqadn khôkdbgng suy xéspazt đspazếfqugn đspaziểukpcm ấeqady, xem ra vẫvnvbn còqhsdn ngẫvnvbm lạfieki, dùsfpb sao khôkdbgng thểukpccembm cho bọosrcn họosrc khi dễfiek a Thàcembnh!”

Uyểukpcn tìycuunh đspazen mặhdijt: “Cậyefpu thậyefpt đspazúqbvdng làcemb hộzbhv thựynpqc.”

“Kia đspazưpazrơooudng nhiêeqadn! Anh córsfaicszi khôkdbgng hay xảjaoky ra, mìycuunh đspaztldii nàcemby ba bữstiua cơooudm làcembm sao bâzbhvy giờtldi?”

“...”

“Đsynyúqbvdng rồvtbui!” Thiêeqadn Tuyếfqugt đspazzbhvt nhiêeqadn bấeqadt mãbhjan đspazlyoba trừuwwzng mắsmavt anh, “Củcfcva mìycuunh a Thàcembnh nhưpazr vậyefpy khổlusp, nhưpazr vậyefpy vưpazrơooudn lêeqadn, mộzbhvt bêeqadn đspazosrcc sáicszch mộzbhvt bêeqadn kiếfqugm tiềdylcn, kếfqugt quảjaok anh trai cưpazr nhiêeqadn khi dễfiek anh, đspazukpc cho anh nghiêeqadn cứenytu sinh cũewrhng chưpazra hoàcembn!”

“Cậyefpu ca khi dễfiek anh, cậyefpu trừuwwzng mìycuunh cạfiekn thôkdbgi?”

Thiêeqadn Tuyếfqugt cổlusp song máicsz, ủcfcvy khuấeqadt đspazlyoba nórsfai: “Bởsknoi vìycuuycuunh khôkdbgng dáicszm trừuwwzng mìycuunh ca.”

“...” Nguyêeqadn lai tẩejsvu tửixyyqhsdn córsfakdbgng nădcfkng.

Uyểukpcn tìycuunh ýyiwb sợyxgli dâzbhvy khoảjaokng khắsmavc, đspazzbhvt nhiêeqadn nórsfai: “Thiêeqadn Tuyếfqugt, mìycuunh cảjaokm thấeqady đspazưpazryxglc, chúqbvdng mìycuunh khảjaokdcfkng hiểukpcu lầvbifm cậyefpu ca rồvtbui.”

“Mìycuunh biếfqugt cậyefpu thưpazrơooudng anh, khôkdbgng cầvbifn giúqbvdp anh giảjaoki vâzbhvy rồvtbui! Nếfqugu anh khôkdbgng phảjaoki mìycuunh ca, hừuwwz hừuwwz...” Thiêeqadn Tuyếfqugt đspazem gốcfcvi ôkdbgm ra sứenytc nhéspazo vàcembi vòqhsdng, nếfqugu làcemb cổlusp, khẳegvkng đspazlyobnh đspazãbhja chặhdijt đspazenytt.

Uyểukpcn tìycuunh ôkdbgn nhu phâzbhvn tísknoch: “Chúqbvdng mìycuunh cẩejsvn thậyefpn ngẫvnvbm lạfieki, a Thàcembnh muốcfcvn chísknonh mìycuunh kiếfqugm sinh hoạfiekt phísknosfpbng họosrcc phískno, đspazosrcc xong mộzbhvt cáicszi đspazfieki họosrcc liềdylcn khôkdbgng sai biệegvkt lắsmavm thôkdbgi? Anh so vớdhqki chúqbvdng mìycuunh đspazfieki nhiềdylcu nhưpazr vậyefpy, sớdhqkm nhiềdylcu nhưpazr vậyefpy nădcfkm tốcfcvt nghiệegvkp, làcembm Đsynyfieki Họosrcc Sinh, tìycuum việegvkc nêeqadn làcemb cựynpqc kỳyefp nổluspi tiếfqugng đspazi? Màcembqhsdn khi đspazórsfa chísknonh mìycuunh gâzbhvy dựynpqng sựynpq nghiệegvkp cũewrhng so vớdhqki hiệegvkn tạfieki dễfiekcembng a! Tiếfqugp tụyiwbc họosrcc nghiêeqadn cứenytu, đspazcfcvi vớdhqki khôkdbgng córsfaooud sởskno kinh tếfqug anh màcembrsfai khôkdbgng phảjaoki quáicszycuu kia sao? Trừuwwz phi củcfcva anh mụyiwbc tiêeqadu làcemb đspazưpazrơooudng đspazfieki họosrcc Lãbhjao sưpazr!”

Thiêeqadn Tuyếfqugt sửixyyng sốcfcvt, phórsfang hạfiek gốcfcvi ôkdbgm: “Cậyefpu nórsfai đspazưpazryxglc cũewrhng córsfa đspazfieko lýyiwb... Đsynyúqbvdng làcemb anh lúqbvdc ấeqady đspazdylcu đspazãbhja đspazosrcc, córsfa thểukpccemb thàcembnh tísknoch tốcfcvt bảjaoko vệegvk nghiêeqadn gìycuuycuu đspazórsfa, tiếfqugp tụyiwbc vừuwwza họosrcc vừuwwza làcembm, nórsfai khôkdbgng chừuwwzng córsfa thểukpc đspazosrcc xong a!”

“Ưvuqjm, nórsfai cũewrhng đspazúqbvdng.” Uyểukpcn tìycuunh vuốcfcvt càcembm, “Chẳegvkng thếfqug thìycuuycuunh tìycuum cậyefpu ca hỏbryki mộzbhvt chúqbvdt đspazi.”

“Mìycuunh cũewrhng tìycuum a Thàcembnh hỏbryki mộzbhvt chúqbvdt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.