Anh Ấy Rất Điên

Chương 60 : Nhìn thấy

    trước sau   
“Vậdefwy thếxalxizwdy thìggqf sao."

Trong lútytyc nóefbei, gưtsqgơrkwlng mặocemt anh tuấdijtn đothsóefbe ngàizwdy càizwdng phóefbeng đothsnfugi trưtsqgocazc mắjbbht, khoảfrojng cávsfich giữloafa hai ngưtsqgkctqi đothsưtsqgnbudc kéiqfpo gầazqbn. Trêovlan sốqcqyng mũtopri cao thẳocemng, làizwdn da trắjbbhng trẻodibo càizwdng làizwdm cávsfii bóefbeng do lôpaoyng mi tạnfugo ra thêovlam rõcpdkizwdng, mi mắjbbht cong cong, dưtsqgkctqng nhưtsqgefbe thểkcbo đothsếxalxm đothsưtsqgnbudc sốqcqytsqgnbudng từqfsvng sợnbudi.

rkwli thởkcbo tuôpaoyn ra từqfsvvsfinh mũtopri nóefbeng rựgxtec, tạnfugo ra sựgxtetsqgu luyếxalxn vàizwd ávsfii muộkhdwi giữloafa hai ngưtsqgkctqi.

Đjbbhếxalxn khi mộkhdwt chuỗnfugi tiếxalxng bưtsqgocazc châqvknn truy đothsuổnbudi vọyqurng đothsếxalxn, Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc bỗnfugng dưtsqgng hoàizwdn hồtwqwn.

paoy gầazqbn nhưtsqg ngồtwqwi xổnbudm xuốqcqyng theo bảfrojn nătemang.

——

Trưtsqgocazc mặocemt Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn trốqcqyng khôpaoyng. Anh buôpaoyng mắjbbht, thấdijty côpaoyvsfii bêovlan ngồtwqwi thụrkwlt ngưtsqgkctqi xuốqcqyng, chui ra từqfsv khe hởkcbo giữloafa tay anh vàizwd bứrcuxc tưtsqgkctqng.

“Xuấdijtt, xuấdijtt phávsfit…… Xuấdijtt phávsfit, sắjbbhp trễhlke rồtwqwi.”

paoyvsfii mang theo giọyqurng nóefbei mềcpdkm mạnfugi chưtsqga hếxalxt run, bưtsqgocazc đothsi theo hìggqfnh chữloaf Z rồtwqwi biếxalxn mấdijtt ởkcbo cầazqbu thang.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn trầazqbm mặocemc rũtopr mắjbbht.

temam giâqvkny trưtsqgocazc.

Anh xávsfic đothsjkpmnh mìggqfnh chỉgvwk muốqcqyn chọyqurc nhóefbec con nhàizwdggqfnh thôpaoyi.

Ba giâqvkny trưtsqgocazc……

Đjbbhnfugi khávsfii, khi đothsóefbe anh đothsãrggc khôpaoyng chắjbbhc rằzrzxng tưtsqg duy củovtha mìggqfnh cóefbekonhn ýkhdw thứrcuxc đothsưtsqgnbudc “mìggqfnh” nữloafa hay khôpaoyng.

Ma xui quỷdcki khiếxalxn.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn cưtsqgkctqi nhạnfugt, giơrkwl tay xoa mặocemt, xoay ngưtsqgkctqi vàizwd đothsi xuốqcqyng lầazqbu.

qvkny giờkctq anh thậdefwt sựgxte khôpaoyng biếxalxt mìggqfnh cóefbe thểkcbo chịjkpmu đothsgxteng thêovlam bao lâqvknu nữloafa……

*

Bốqcqyn ngưtsqgkctqi củovtha tổnbudvsfiy tíhfdvnh tậdefwp trung ởkcbo cửlmpxa Đjbbhôpaoyng củovtha Tam trung, đothsi đothsếxalxn nơrkwli trưtsqgocazc giávsfio viêovlan phụrkwl trávsfich Hoàizwdng Kỳztqx Thịjkpmnh, cảfroj nhóefbem ngồtwqwi vàizwdo hai chiếxalxc xe riêovlang do Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn gọyquri, chạnfugy đothsếxalxn ga tàizwdu hỏmarua củovtha thàizwdnh phốqcqy C.


Trêovlan đothsưtsqgkctqng, Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic ngồtwqwi sau xe còkonhn đothsang oávsfin giậdefwn: “Lầazqbn nàizwdy trưtsqgkctqng kìggqf thậdefwt đothsdijty, mấdijty cuộkhdwc thi nhỏmaru trưtsqgocazc kia đothscpdku ngồtwqwi mávsfiy bay, sao giảfroji đothsdijtu quan trọyqurng lầazqbn nàizwdy lạnfugi cho chútytyng ta đothsi bằzrzxng xe lửlmpxa thếxalx?”

“……” Loan Văteman Trạnfugch trầazqbm mặocemc suy tưtsqgggqf đothsóefbe.

“Lãrggco Loan, cậdefwu nghĩjwitggqf thếxalx.”

Loan Văteman Trạnfugch hoàizwdn hồtwqwn, cưtsqgkctqi cưtsqgkctqi, “Khôpaoyng cóefbeggqf. Nhưtsqgng màizwd lầazqbn nàizwdy chútytyng ta xuấdijtt phávsfit trưtsqgocazc mộkhdwt ngàizwdy, đothsqfsvng sốqcqyt ruộkhdwt, cứrcux từqfsv từqfsv, chậdefwm màizwd chắjbbhc.”

“Cũtoprng đothsútytyng.”

Tớocazi nhàizwd ga, lútytyc lấdijty véiqfp xe, Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic ngâqvkny ngẩsvhin cảfroj ngưtsqgkctqi.

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic xem véiqfp thêovlam lầazqbn nữloafa, lóefbe qua xávsfic đothsjkpmnh củovtha Loan Văteman Trạnfugch tiếxalxp rồtwqwi mớocazi khiếxalxp sợnbud chuyểkcbon sang Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn: “Ngạnfugn ca, hai ngưtsqgkctqi lấdijty véiqfp xe rồtwqwi ưtsqg!?”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn vừqfsva lấdijty véiqfp củovtha nhóefbec con nhàizwdggqfnh xong, nghe vậdefwy lưtsqgkctqi biếxalxng ngóefbe cậdefwu ta mộkhdwt cávsfii.

“Ừnbud.”

Kinh ngạnfugc dưtsqgocazi đothsávsfiy mắjbbht Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic chuyểkcbon sang hưtsqgng phấdijtn.

“Toa thưtsqgơrkwlng gia đothsóefbe! Lầazqbn nàizwdy trưtsqgkctqng họyqurc hàizwdo phóefbeng nhưtsqg vậdefwy ưtsqg!? Từqfsv thàizwdnh phốqcqy C đothsếxalxn thàizwdnh phốqcqy A, véiqfp thưtsqgơrkwlng gia cap cấdijtp làizwd gầazqbn 2000* mộkhdwt tấdijtm! Đjbbhâqvkny làizwd giávsfio viêovlan tàizwdi vụrkwlizwdo phêovla chuẩsvhin vậdefwy, tôpaoyi muốqcqyn ôpaoym đothsùdckii thầazqby ấdijty gọyquri ba a a a……”

*(~6 666 666 VNĐjbbh)

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn ngưtsqgocazc mắjbbht, thầazqbn thávsfii lưtsqgkctqi nhávsfic liếxalxc cậdefwu ta.


“Gọyquri đothsi.”

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic: “…………?”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn: “Tôpaoyi phêovla đothsdijty.”

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic: “????”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn khôpaoyng tiếxalxp tụrkwlc đothskcbo ýkhdw đothsếxalxn cậdefwu ta nữloafa, anh xávsfich ba lôpaoy củovtha mìggqfnh vàizwdpaoy Mạnfugc Mạnfugc, xoay ngưtsqgkctqi kéiqfpo côpaoy đothsi đothsếxalxn con đothsưtsqgkctqng VIP chuyêovlan dụrkwlng.

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic đothszrzxng sau hồtwqwi thầazqbn, “ávsfi” mộkhdwt tiếxalxng rồtwqwi đothsi theo ——

“Cha Ngạnfugn a a a tôpaoyi yêovlau cậdefwu cha Ngạnfugn!!”

“……”

Ngưtsqgkctqi ởkcbo ga tàizwdu rấdijtt đothsôpaoyng đothsútytyc, ai ai cũtoprng ngoávsfii đothsazqbu lạnfugi xem.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn đothsi đothszrzxng trưtsqgocazc cứrcuxng ngưtsqgkctqi, càizwdng thêovlam nắjbbhm chặocemt côpaoyvsfii bêovlan cạnfugnh, bưtsqgocazc châqvknn cũtoprng nhanh hơrkwln.

paoy Mạnfugc Mạnfugc đothsi kếxalx anh, khôpaoyng khỏmarui cưtsqgkctqi khẽovla, muốqcqyn quay đothsazqbu lạnfugi nhìggqfn Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic nhưtsqgng lạnfugi bịjkpmtytym vềcpdk.

“Giảfroj vờkctq khôpaoyng quen biếxalxt.”

paoy Mạnfugc Mạnfugc: “……?”


Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn: “Lờkctqi tuyêovlan bốqcqy dựgxtea trêovlan kinh nghiệuccym.”

paoy Mạnfugc Mạnfugc: “…………”

Sựgxte thậdefwt chứrcuxng minh, kinh nghiệuccym củovtha Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn làizwd đothsútytyng.

——

Từqfsv đothsưtsqgkctqng đothsi củovtha khávsfich VIP đothsếxalxn phòkonhng đothsnbudi VIP, chuyệuccyn đothsazqbu tiêovlan Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic lávsfim sau khi đothsocemt ba lôpaoy xuốqcqyng làizwd nhàizwdo vàizwdo khu cung cấdijtp thứrcuxc ăteman nhẹwivcizwd đothstwqw uốqcqyng ởkcbo đothsóefbe.

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic dùdcking cávsfii ly to nhấdijtt róefbet coke, ôpaoym thêovlam mộkhdwt hộkhdwp thịjkpmt bòkonh viêovlan quay lạnfugi, cậdefwu ta hưtsqgng phấdijtn hệuccyt nhưtsqgvsfi mậdefwp mấdijty trătemam câqvknn thấdijty mávsfiu vậdefwy.

——

Thựgxtec tếxalxtoprng khôpaoyng khávsfic lắjbbhm.

“Tiểkcbou Tôpaoy, cậdefwu ăteman gìggqf khôpaoyng, tôpaoyi lấdijty cho cậdefwu!”

“……”

Khôpaoyng đothskcbopaoy Mạnfugc Mạnfugc uyểkcbon chuyểkcbon từqfsv chốqcqyi, Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn đothsãrggc mặocemt khôpaoyng cảfrojm xútytyc kéiqfpo côpaoy lạnfugi phíhfdva mìggqfnh.

“Nhóefbec con nhàizwdpaoyi khôpaoyng ăteman đothstwqw ăteman vặocemt.” Anh quay ngưtsqgkctqi nhìggqfn Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc, “Khôpaoyng tốqcqyt cho sứrcuxc khỏmarue, nóefbei khôpaoyng chừqfsvng còkonhn ảfrojnh hưtsqgkcbong đothsếxalxn khảfrojtemang tătemang chiềcpdku cao.”

paoy Mạnfugc Mạnfugc: “…………”

tytyc nàizwdy Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic mớocazi tiếxalxc nuốqcqyi bưtsqgocazc xuốqcqyng sâqvknn khấdijtu.

Bốqcqyn ngưtsqgkctqi tớocazi khôpaoyng quávsfi sớocazm nêovlan chỉgvwk ngồtwqwi tạnfugi phòkonhng chờkctq VIP khoảfrojng hai mưtsqgơrkwli phútytyt làizwd đothsưtsqgnbudc chịjkpm phụrkwlc vụrkwl xinh đothswivcp nhắjbbhc nhởkcbo, xávsfich đothstwqw đothsnfugc đothsi đothsếxalxn đothsưtsqgkctqng VIP chuyệuccyn dụrkwlng đothskcbo kiểkcbom véiqfp.

izwdi phútytyt sau. Bốqcqyn ngưtsqgkctqi thuậdefwn lợnbudi lêovlan tàizwdu.

Bọyqurn họyqur ngồtwqwi ởkcbo toa sốqcqy 1, liềcpdkn vớocazi phòkonhng đothsiềcpdku khiểkcbon nêovlan chỉgvwkizwdi bằzrzxng mộkhdwt nửlmpxa toa xe bìggqfnh thưtsqgkctqng.

Trong toa cóefbetemam chỗnfug ngồtwqwi.

izwdng đothsazqbu tiêovlan làizwd hai cávsfii ghếxalx đothsơrkwln hìggqfnh quảfroj trứrcuxng mộkhdwt trávsfii mộkhdwt phảfroji, hàizwdng thứrcux hai làizwd mộkhdwt cávsfii ghếxalx lẻodibggqfnh tròkonhn vàizwd mộkhdwt ghếxalx đothsôpaoyi.

Dựgxtea theo sắjbbhp xếxalxp, Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc vàizwd Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn khôpaoyng khéiqfpo đothsưtsqgnbudc phâqvknn vàizwdo hai cávsfii ghếxalx đothsơrkwln ởkcboizwdng đothsazqbu tiêovlan.

konhn Loan Văteman Trạnfugch vàizwd Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic……

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn nhíhfdvu màizwdy, ávsfinh mắjbbht dờkctqi xuốqcqyng phíhfdva sau.

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic vừqfsva hưtsqgng phấdijtn vàizwd mớocazi lạnfug nhìggqfn xung quanh toa xe, vừqfsva nóefbei gìggqf đothsóefbe vớocazi Loan Văteman Trạnfugch bêovlan cạnfugnh, hai ngưtsqgkctqi chuẩsvhin bịjkpmdcking nhau ngồtwqwi xuốqcqyng ghếxalx đothsôpaoyi kia.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn cong khóefbee môpaoyi, đothsi qua đothsóefbe.

“Ghếxalx đothsơrkwln cho cávsfic cậdefwu, lêovlan trưtsqgocazc đothsi.”

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic sửlmpxng sốqcqyt, kíhfdvch đothskhdwng ngẩsvhing đothsazqbu lêovlan: “Cha Ngạnfugn, sao hôpaoym nay cậdefwu tri kỉgvwk thếxalx —— tri kỷdcki đothsếxalxn mứrcuxc làizwdm tôpaoyi hơrkwli bấdijtt an!”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn nheo mắjbbht, uy hiếxalxp.

“Cóefbe đothsi hay khôpaoyng?”

“Đjbbhi đothsi đothsi đothsi đothsi ——”

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic liêovlan tụrkwlc đothsávsfip, gấdijtp gávsfip xávsfich ba lôpaoyovlan rồtwqwi chạnfugy đothsếxalxn hàizwdng đothsazqbu tiêovlan.

Loan Văteman Trạnfugch chậdefwm mộkhdwt bưtsqgocazc, đothsrcuxng lêovlan, biểkcbou cảfrojm cóefbe chútytyt phứrcuxc tạnfugp nhìggqfn qua Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn.

Nhưtsqgng cậdefwu ta cũtoprng khôpaoyng nóefbei gìggqf, nhưtsqgkctqng vịjkpm tríhfdv lạnfugi cho hai ngưtsqgkctqi.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn vừqfsva lòkonhng. Anh xoay ngưtsqgkctqi nhìggqfn cávsfinh cửlmpxa bêovlan kia, Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc đothsang đothsrcuxng đothsóefbe thẩsvhin thờkctq nhìggqfn ngoàizwdi cửlmpxa sổnbud xe.

Khôpaoyng biếxalxt đothsang nghĩjwitggqf.

“Nhóefbec con.”

Anh thấdijtp giọyqurng, kéiqfpo lạnfugi lựgxtec chútyty ýkhdw củovtha côpaoyvsfii, giơrkwl tay vớocazi côpaoy, “Lạnfugi đothsâqvkny.”

Từqfsv khi ra khỏmarui cổnbudng trưtsqgkctqng, Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc yêovlan lặocemng lạnfug thuồtwqwng, lútytyc nàizwdy cũtoprng khôpaoyng nóefbei lờkctqi nàizwdo, chậdefwm chạnfugp đothsiq ua.

“Sao vậdefwy,” Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn rũtopr mắjbbht nhìggqfn côpaoy, giữloafa màizwdy nhíhfdvu lạnfugi, “Khôpaoyng thoảfroji mávsfii?”

paoy Mạnfugc Mạnfugc lắjbbhc đothsazqbu, nóefbei nhỏmaru, “…… Khôpaoyng cóefbe.”

paoy nghĩjwit ngợnbudi, côpaoy chậdefwm rãrggci giảfroji thíhfdvch đothskcbo Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn khỏmarui lo lắjbbhng: “Em khôpaoyng hay, khôpaoyng hay đothsi xa, hơrkwli khôpaoyng quen. Cảfrojm thấdijty rấdijtt…… Xa lạnfug.”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn hiểkcbou rõcpdk.

“Duỗnfugi tay.”

Anh buôpaoyng mắjbbht, nhàizwdn nhạnfugt nóefbei.

“……”

paoy Mạnfugc Mạnfugc hơrkwli giậdefwt mìggqfnh, khóefbe hiểkcbou nhìggqfn Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn, nhưtsqgng vẫwivcn nghe lờkctqi vưtsqgơrkwln tay ra.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn bắjbbht lấdijty bàizwdn tay côpaoy, kéiqfpo lạnfugi, ấdijtn lêovlan xưtsqgơrkwlng quai xanh củovtha mìggqfnh.

Đjbbhazqbu ngóefben tay côpaoyvsfii lạnfugnh lẽovlao tiếxalxp xútytyc vớocazi làizwdn da ấdijtm ávsfip tưtsqgơrkwlng phảfrojn, thậdefwm chíhfdvtsqgkctqn nhưtsqg chỗnfug chạnfugm nhau còkonhn nóefbeng lêovlan.

Nhiệuccyt đothskhdw đothsóefbe lan đothsếxalxn tậdefwn gòkonhvsfipaoy Mạnfugc Mạnfugc.

paoy xấdijtu hổnbud khóefbe hiểkcbou nhìggqfn Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn cong môpaoyi, “Nhắjbbhm mắjbbht lạnfugi.”

“……” Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc làizwdm theo.

“Cảfrojm nhậdefwn đothsưtsqgnbudc gìggqf?”

“…………”

Thịjkpm giávsfic khôpaoyng hoạnfugt đothskhdwng, đothskhdw nhạnfugy cảfrojm củovtha xútytyc giávsfic vàizwd thíhfdvnh giávsfic tătemang lêovlan vàizwdi lầazqbn.

tsqgocazi đothsazqbu ngóefben tay, trávsfii tim nảfrojy đothsdefwp vừqfsva bịjkpmpaoy xem nhẹwivc gầazqbn nhưtsqgkonha cùdcking mộkhdwt nhịjkpmp vớocazi trávsfii tim côpaoy.

paoy Mạnfugc Mạnfugc bỗnfugng dưtsqgng mởkcbo bừqfsvng mắjbbht.

Ngóefben tay trắjbbhng nõcpdkn rụrkwlt lạnfugi, đothstwqwng tửlmpx đothsen nhávsfinh xẹwivct qua tia hoảfrojng loạnfugn vàizwd xấdijtu hổnbud.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn rũtopr mắjbbht nóefbei.

“Bâqvkny giờkctqkonhn xa lạnfug khôpaoyng.”

paoy Mạnfugc Mạnfugc míhfdvm môpaoyi, gưtsqgơrkwlng mặocemt ửlmpxng đothsmaru.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn thấdijtp giọyqurng cưtsqgkctqi.

“Sau nàizwdy bấdijtt kểkcbo em đothsi đothsếxalxn đothsâqvknu, thứrcux đothsang nảfrojy đothsdefwp nàizwdy sẽovlarggci ởkcbo cạnfugnh em. Cóefbeefbekcbo đothsâqvkny, khôpaoyng cầazqbn biếxalxt em trong hoàizwdn cảfrojnh nàizwdo, em khôpaoyng bao giờkctq cảfrojm thấdijty xa lạnfug hay bấdijtt an nữloafa.”

“……”

paoyvsfii chậdefwm rãrggci cútytyi đothsazqbu, nhẹwivc giọyqurng hỏmarui.

“Anh sẽovlakcbo cạnfugnh em mãrggci mãrggci sao?”

“Ừnbud.”

“Lútytyc nàizwdo em cũtoprng cóefbe thểkcbo sờkctq đothsưtsqgnbudc sao?”

“……”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn nhưtsqgocazng màizwdy.

“…………!”

paoyvsfii bỗnfugng dưtsqgng hoàizwdn hồtwqwn, gưtsqgơrkwlng mặocemt trắjbbhng nõcpdkn lậdefwp tứrcuxc đothsmaru bừqfsvng vìggqf nghẹwivcn, “Em em em khôpaoyng khôpaoyng cóefbe ýkhdw đothsóefbe, em chỉgvwktemang thẳocemng do thi đothsdijtu ——”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn khôpaoyng nhịjkpmn đothsưtsqgnbudc bậdefwt cưtsqgkctqi.

Anh nhấdijtc tay, nắjbbhm nhẹwivc cằzrzxm côpaoy, ngăteman cảfrojn lờkctqi nóefbei hoảfrojng loạnfugn củovtha côpaoy.

Mộkhdwt tay Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn chốqcqyng ghếxalx ngồtwqwi, cútytyi ngưtsqgkctqi xuốqcqyng ngang mặocemt côpaoy, đothsôpaoyi môpaoyi mỏmarung khẽovla nhếxalxch.

“Ừnbud, bấdijtt kểkcbotytyc nàizwdo, anh cũtoprng sẽovlakcbo cạnfugnh em.”

“……”

“Cũtoprng bấdijtt kểkcbo khi nàizwdo, cũtoprng mặocemc cho em sờkctq.” Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn thấdijtp giọyqurng cưtsqgkctqi thầazqbm, “Đjbbhâqvkny chíhfdvnh làizwd đothsocemc quyềcpdkn sưtsqg phụrkwl cho mộkhdwt mìggqfnh em, nhóefbec con, phảfroji thậdefwt quýkhdw trọyqurng, tốqcqyt hơrkwln làizwdovlan lợnbudi dụrkwlng nóefbe đothsi.”

“………………!”

*

Từqfsv thàizwdnh phốqcqy C đothsếxalxn thàizwdnh phốqcqy A nơrkwli tổnbud chứrcuxc giảfroji đothsdijtu LanF, khoảfrojng cávsfich rấdijtt dàizwdi, tuy ngồtwqwi tàizwdu hỏmarua cao cấdijtp nhưtsqgng toàizwdn bộkhdwizwdnh trìggqfnh cũtoprng kéiqfpo dàizwdi gầazqbn bảfrojy tiếxalxng.

izwdu hỏmarua chạnfugy rấdijtt vữloafng, bêovlan trong toa thưtsqgơrkwlng gia lạnfugi rấdijtt im ắjbbhng, ávsfinh mặocemt lọyqurt qua távsfin câqvkny chiếxalxu vàizwdo cửlmpxa sổnbud xe, vẽovlaovlan mộkhdwt tầazqbng ấdijtm ávsfip say lòkonhng ngưtsqgkctqi.

Ghếxalx dựgxtea đothsưtsqgnbudc đothsiềcpdku chỉgvwknh thàizwdnh kiểkcbou ghếxalx dựgxtea nghiêovlang đothskcbo nằzrzxm, nhanh chóefbeng khiếxalxn côpaoyvsfii mơrkwlizwdng muốqcqyn ngủovth. Đjbbhazqbu nhỏmaru tựgxtea trêovlan gốqcqyi mềcpdkm, thỉgvwknh thoảfrojng còkonhn nghiêovlang sang bêovlan cạnfugnh mộkhdwt chútytyt.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn ngồtwqwi cạnfugnh nhìggqfn trong chốqcqyc lávsfit, cuốqcqyi cùdcking vẫwivcn duỗnfugi tay giữloaf đothsazqbu côpaoy, khi ngồtwqwi vàizwdo giữloafa hai ghếxalx, anh khôpaoyng nhịjkpmn đothsưtsqgnbudc cưtsqgkctqi khẽovla.

Đjbbhkhdwng tĩjwitnh nàizwdy cũtoprng làizwdm côpaoyvsfii đothsang nửlmpxa tỉgvwknh nửlmpxa mơrkwl kinh ngạnfugc thứrcuxc giấdijtc.

Trong mắjbbht côpaoy tràizwdn đothsazqby sựgxtepaoyng lung, xoay đothsazqbu qua, dờkctqi mắjbbht từqfsvvsfinh tay vừqfsva đothsefbe đothsazqbu côpaoyovlan khuôpaoyn mặocemt Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn.

“Em…… Ngủovth àizwd?”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn cútytyi ngưtsqgkctqi ávsfip sávsfit, thay côpaoy nhấdijtn cávsfii nútytyt bêovlan cạnfugnh.

“Chỉgvwknh thàizwdnh nằzrzxm thẳocemng rồtwqwi đothsdijty, em ngủovth đothsi.”

“Nhưtsqgng……”

“Anh sẽovla đothsávsfinh thứrcuxc em trưtsqgocazc bữloafa tốqcqyi.”

“……”

Thậdefwt sựgxte buồtwqwn ngủovth rấdijtt khóefbeiqfpn, Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc giãrggcy giụrkwla trong lòkonhng vàizwdi giâqvkny, ghếxalx dựgxtea đothsưtsqgnbudc chuyểkcbon sang giưtsqgkctqng ngủovthizwd khoang xe ấdijtm ávsfip thútytyc giạnfugc côpaoyrkwlizwdng sắjbbhp ngủovth.

paoyvsfii co chặocemt bờkctq vai mỏmarung, lôpaoyng mi chớocazp chớocazp vàizwdi lầazqbn, cuốqcqyi cùdcking khéiqfpp lạnfugi, nặocemng nềcpdk say giấdijtc.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn đothsrcuxng dậdefwy, đothsi đothsếxalxn cávsfinh cửlmpxa cávsfich âqvknm ởkcbo toa xe, nhờkctq tiếxalxp viêovlan đothsrcuxng ởkcbo toa thưtsqgơrkwlng gia đothsem qua hai tấdijtm chăteman sạnfugch sẽovla rồtwqwi quay vầazqb toa xoe.

“Ngạnfugn ca, Tiểkcbou Tôpaoy ngủovth àizwd?”

Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic thấdijtp giọyqurng hỏmarui.

“Ừnbud.”

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn đothsávsfip nhỏmaru, thấdijty Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic đothsãrggc quay lạnfugi thìggqf mớocazi đothsi đothsếxalxn cạnfugnh Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc.

Anh đothsocemt mộkhdwt tấdijtm thảfrojm trong tay lêovlan ghếxalxggqfnh, gấdijtp cávsfii còkonhn lạnfugi làizwdm đothsôpaoyi rồtwqwi đothsjbbhp lêovlan châqvknn Tôpaoy Mạnfugc Mạnfugc, thuậdefwn tiệuccyn giútytyp côpaoy thay déiqfpp lêovla mềcpdkm mang theo.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn gấdijtp cávsfii còkonhn lạnfugi làizwdm đothsôpaoyi y hệuccyt rồtwqwi đothsjbbhp lêovlan phầazqbn thâqvknn trêovlan củovtha côpaoyvsfii.

Trong lútytyc cútytyi ngưtsqgkctqi chỉgvwknh lạnfugi góefbec chăteman cho côpaoyvsfii, Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn bỗnfugng dưtsqgng đothsrcuxng hìggqfnh.

Cảfrojm xútytyc trong mắjbbht anh tốqcqyi đothsi.

paoyvsfii lặocemng lẽovla ngủovth, làizwdn da trắjbbhng nõcpdkn cựgxtec kìggqf mịjkpmn màizwdng, ởkcbo khoảfrojng cávsfich gầazqbn nhưtsqg thếxalx, ngay cảfroj mạnfugch mávsfiu nhợnbudt nhạnfugt dưtsqgocazi da cũtoprng cóefbe thểkcbo thấdijty đothsưtsqgnbudc. Lútytyc nàizwdy, con ngưtsqgơrkwli đothsen nhávsfinh củovtha côpaoy bịjkpm che khuấdijtt, lôpaoyng mi dàizwdy nhưtsqgqvkny quạnfugt nhỏmaru trêovlan míhfdv mắjbbht. Cávsfinh mũtopri cao thẳocemng, đothsưtsqgkctqng cong ởkcbo chóefbep mũtopri mưtsqgnbudt màizwd mềcpdkm mạnfugi, cávsfinh môpaoyi nhạnfugt màizwdu nổnbudi bậdefwt, làizwdm ngưtsqgkctqi ta khôpaoyng nhịjkpmn đothsưtsqgnbudc muốqcqyn……

Trưtsqgocazc khi kịjkpmp suy nghĩjwit, lòkonhng bàizwdn tay Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn đothsãrggctsqgocazt khẽovlavsfinh môpaoyi non mịjkpmn củovtha côpaoyvsfii.

Khôpaoyng biếxalxt cóefbe phảfroji vìggqf ngủovth quávsfiqvknu hay khôpaoyng, côpaoyvsfii đothsang ngủovth khôpaoyng nhữloafng khôpaoyng thứrcuxc giấdijtc màizwdkonhn vôpaoy thứrcuxc cọyqurizwdo lòkonhng bàizwdn tay anh.

Ngọyqurn lửlmpxa vôpaoyggqfnh bùdcking lêovlan trong con ngưtsqgơrkwli tốqcqyi đothsen, ngọyqurn lửlmpxa đothsen lậdefwp tứrcuxc tràizwdn đothsazqby trong mắjbbht.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn chớocazp mắjbbht, cặocemp mắjbbht thâqvknm trầazqbm đothsếxalxn mứrcuxc cóefbe thểkcbotytyt ngưtsqgkctqi.

tsqgkctqng nhưtsqg bịjkpmovla hoặocemc, anh cầazqbm lòkonhng khôpaoyng đothsdefwu chậdefwm rãrggci cútytyi ngưtsqgkctqi vềcpdk phíhfdva trưtsqgocazc.

Mộkhdwt tiếxalxng “bộkhdwp” vang lêovlan sau tai.

efbe lẽovlaizwd tiếxalxng đothstwqw vậdefwt rơrkwli xuốqcqyng đothsdijtt.

Nhưtsqg bịjkpm ma xui quỷdcki khiếxalxn, Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn cũtoprng khôpaoyng quay đothsazqbu lạnfugi.

Anh chỉgvwk đothsìggqfnh trệuccy trong chớocazp mắjbbht rồtwqwi cútytyi ngưtsqgkctqi xuốqcqyng lầazqbn nữloafa.

Mộkhdwt giâqvkny trưtsqgocazc khi hai cávsfinh môpaoyi chạnfugm vàizwdo nhau, anh vẫwivcn thay đothsnbudi ýkhdw đothsjkpmnh —— môpaoyi mỏmarung hơrkwli đothsjkpmch chuyệuccyn, khẽovlapaoyn lêovlan chóefbep mũtopri côpaoyvsfii.

Chạnfugm vàizwdo rồtwqwi nhanh chóefbeng távsfich ra.

Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn bìggqfnh tĩjwitnh vữloafng vàizwdng quay ngưtsqgkctqi.

Vẻodib mặocemt Ngôpaoy Hoằzrzxng Bávsfic nhưtsqg bịjkpmiqfpt đothsávsfinh, trợnbudn mắjbbht hávsfi mồtwqwm nhìggqfn Thưtsqgơrkwlng Ngạnfugn.

“Cha…… Cha Ngạnfugn…… Cậdefwu vừqfsva, cậdefwu vừqfsva mớocazi…… Làizwdm gìggqf thếxalx……”

Sau khi hồtwqwi thầazqbn, nhữloafng âqvknm cuốqcqyi củovtha lờkctqi nàizwdy cũtoprng nhưtsqg biểkcbou cảfrojm củovtha chủovth nhâqvknn nóefbe ——

Hoảfrojng sợnbud đothsếxalxn vặocemn vẹwivco.

Hếxalxt chưtsqgơrkwlng 60

#xanh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.