Anh Ấy Rất Điên

Chương 59 : "Anh nỡ à."

    trước sau   
Tiếuigong chuôcblnng tan họtnhec tiếuigot đoevdilkpu tiêdhyen vang lêdhyen, báieexo hiệunbnu tiếuigot họtnhec hócuvja suốfngpt đoevdgrqki khócuvj quêdhyen nàmmbly củaprma Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc cuốfngpi cùfuogng cũijyfng kếuigot thúlxzuc.

cbln bựlnllc bộtitgi nhìlnlln nam sinh bêdhyen cạyuaunh.

——

Gầilkpn cuốfngpi tiếuigot, chủaprm nhiệunbnm lớfngpp Lýppxolnyh Kiệunbnt họtnhep xong, chạyuauy vềdowr phòprumng họtnhec, nêdhyen “giảjsydng viêdhyen” lâteqlm thờgrqki Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdãlzwt trởlxzu vềdowr chỗppxo ngồlegai.

Tiếuigoc làmmbl khôcblnng đoevdfuescbln Mạyuauc Mạyuauc trịfawfnh trọtnheng lêdhyen áieexn côcblnng khai chuyệunbnn ban nãlzwty, Lýppxolnyh Kiệunbnt đoevdoevdng trêdhyen bụthcfc vừfuesa hôcbln “tan họtnhec” liềdowrn đoevdi xuốfngpng dưlnyhfngpi, dừfuesng lạyuaui trưlnyhfngpc bàmmbl họtnhec củaprma Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun vàmmblcbln Mạyuauc Mạyuauc.

“Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun, đoevdáieexp áieexn bàmmbli kiểfuesm tra đoevddowru đoevdãlzwt giảjsydng hếuigot rồlegai àmmbl?”


“Dạyuau.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdoevdng dậzlwoy, đoevdưlnyha bàmmbli kiểfuesm tra đoevdưlnyhjbvpc ghi chúlxzuieexch giảjsydi củaprma tiếuigot trưlnyhfngpc cho Lýppxolnyh Kiệunbnt.

Thầilkpy tròprum hai ngưlnyhgrqki bắphcxt đoevdilkpu giao lưlnyhu bàmmbli tậzlwop, Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc thấbvgny nhấbvgnt thờgrqki khôcblnng thểfuesmmbly tỏgfxj suy nghĩxfiy, tựlnlllnllnh rầilkpu rĩxfiy nằofilm xuốfngpng bàmmbln.

Chờgrqk Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun vàmmblppxolnyh Kiệunbnt nócuvji xong, Lýppxolnyh Kiệunbnt đoevdưlnyha hai tờgrqk giấbvgny xin nghỉqblz họtnhec đoevdãlzwt đoevdưlnyhjbvpc phêdhye chuẩdbfan đoevdưlnyhjbvpc kẹcvmkp trong sáieexch cho Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun.

“Nàmmbly, em vàmmblcbln Mạyuauc Mạyuauc.”

“……”

Nghe thấbvgny têdhyen mìlnllnh, Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc ngớfngp ra, tòprumprum ngưlnyhfngpc đoevdilkpu lêdhyen.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun duỗppxoi tay nhậzlwon lấbvgny, khôcblnng hềdowr đoevdưlnyha tờgrqk giấbvgny xin nghỉqblz củaprma Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc cho côcbln.

ppxolnyh Kiệunbnt khôcblnng yêdhyen tâteqlm dặoevdn dòprum, “Tìlnllnh trạyuaung sứoevdc khỏgfxje củaprma bạyuaun họtnhec Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc tưlnyhơjsydng đoevdfngpi đoevdoevdc thùfuog, thầilkpy vìlnlldowrn nhiệunbnm em nêdhyen mớfngpi phêdhye chuẩdbfan cho em ấbvgny nghỉqblz họtnhec.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun cưlnyhgrqki đoevdáieexp, “Rõemfqyuau.”

“Hơjsydn nữdowra việunbnc họtnhec củaprma em ấbvgny khôcblnng nhẹcvmk nhàmmblng nhưlnyh em, ra ngoàmmbli thi đoevdbvgnu làmmblm mấbvgnt chưlnyhơjsydng trìlnllnh họtnhec củaprma mấbvgny ngàmmbly nàmmblo em phảjsydi giúlxzup em ấbvgny bổpsxclxzuc mấbvgny ngàmmbly đoevdócuvj đoevdbvgny.”

“Dạyuau, bàmmbli họtnhec cáieexc môcblnn cơjsyd bảjsydn đoevdãlzwt chuẩdbfan bịfawf rồlegai.” Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nghiêdhyeng ngưlnyhgrqki, rũijyf mắphcxt

lnyhgrqki nhưlnyh khôcblnng cưlnyhgrqki, “Đppxoúlxzung khôcblnng, nhócuvjc con.”


“……”

Trưlnyhfngpc mặoevdt Lýppxolnyh Kiệunbnt, đoevdưlnyhơjsydng nhiêdhyen Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc sẽdouj khôcblnng làmmblm mấbvgnt mặoevdt mũijyfi Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun, côcbln chỉqblz đoevdàmmblnh nghẹcvmkn khuấbvgnt gậzlwot đoevdilkpu, “Dạyuau.”

lxzuc nàmmbly Lýppxolnyh Kiệunbnt mớfngpi yêdhyen tâteqlm.

Trưlnyhfngpc khi đoevdi, ôcblnng vừfuesa nhìlnlln bàmmbli kiểfuesm tra hócuvja họtnhec trong tay, vừfuesa vôcblnteqlm nócuvji vớfngpi Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun mộtitgt câteqlu: “Xem ra vẫnzwxn làmmbl mặoevdt mũijyfi củaprma bạyuaun họtnhec Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc lớfngpn.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc: “…………?”

cbln khócuvj hiểfuesu nhìlnlln Lýppxolnyh Kiệunbnt, nhưlnyhng đoevdfngpi phưlnyhơjsydng đoevdãlzwt xoay ngưlnyhgrqki rờgrqki đoevdi.

lnll vậzlwoy, ngưlnyhgrqki cócuvj thểfues giảjsydi đoevdáieexp thắphcxc mắphcxc củaprma côcbln chỉqblzprumn lạyuaui mộtitgt.

cbln Mạyuauc Mạyuauc chuyểfuesn sang Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun, “Lờgrqki vừfuesa rồlegai củaprma thầilkpy Lýppxo…… Làmmblcuvj ýppxolnll?”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun giơjsyd hai tờgrqk giấbvgny xin nghỉqblz họtnhec trong tay lêdhyen, “Em cho rằofilng tạyuaui sao tiếuigot vừfuesa nãlzwty anh lạyuaui khôcblnng đoevdếuigon tổpsxcieexy tídowrnh màmmbl phảjsydi đoevdếuigon lớfngpp giảjsydng bàmmbli kiểfuesm tra?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc thấbvgny rõemfq giấbvgny xin phéiookp nghỉqblz, chầilkpn chờgrqk trong chốfngpc láieext, khôcblnng xáieexc đoevdfawfnh hỏgfxji: “Thầilkpy khôcblnng chịfawfu đoevdưlnyha giấbvgny xin nghỉqblz củaprma anh?”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun giậzlwon cưlnyhgrqki, duỗppxoi tay chọtnhet nhẹcvmkieexi tráieexn củaprma côcblnieexi.

“Làmmbl khôcblnng chịfawfu đoevdưlnyha giấbvgny xin nghỉqblz củaprma em.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc ngơjsyd ra.


Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevddbfay giấbvgny xin nghỉqblz củaprma côcblndhyen trưlnyhfngpc bàmmbln, “Dọtnhen đoevdlega đoevdi.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc nhậzlwon lấbvgny, thấbvgny thờgrqki gian xin nghỉqblz đoevdưlnyhjbvpc ghi trêdhyen đoevdócuvj, côcbln khôcblnng khỏgfxji ngẩdbfan ngưlnyhgrqki.

“Khôcblnng phảjsydi ngàmmbly mai chúlxzung ta mớfngpi xuấbvgnt pháieext àmmbl?”

“Sửvkgoa thờgrqki gian. Chúlxzung ta đoevdi trưlnyhfngpc mộtitgt ngàmmbly, dẫnzwxn em đoevdi làmmblm quen thàmmblnh phốfngpmmbljsydi thi đoevdbvgnu mộtitgt chúlxzut.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc: “Nhưlnyhng em đoevdãlzwtcuvji vớfngpi chúlxzudhyen làmmbl ngàmmbly mai, hơjsydn nữdowra cũijyfng chưlnyha soạyuaun đoevdlega xong…… ”

“Yêdhyen tâteqlm.” Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nócuvji. “Sáieexng nay anh đoevdãlzwt thôcblnng báieexo cho Vădhyen gia, nhờgrqk bọtnhen họtnhe đoevdưlnyha quầilkpn áieexo vàmmbl đoevdlegaieex nhâteqln củaprma em qua rồlegai, mấbvgny thứoevd kháieexc anh sẽdouj chuẩdbfan bịfawf.”

“……”

cbln Mạyuauc Mạyuauc nhìlnlln mấbvgny chữdowr giảjsydi đoevdbvgnu LanF trêdhyen giấbvgny xin nghỉqblz, côcblndhyeng thẳdbfang hídowrt mộtitgt hơjsydi, sau đoevdócuvj mớfngpi chậzlwom rãlzwti thởlxzu ra.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun bịfawfieexng vẻxgah củaprma côcbln chọtnhec cưlnyhgrqki.

Anh hơjsydi cúlxzui ngưlnyhgrqki xuốfngpng trưlnyhfngpc mặoevdt côcbln, rũijyf mắphcxt, khócuvje miệunbnng cong lêdhyen, cưlnyhgrqki nhưlnyh khôcblnng cưlnyhgrqki.

“Cócuvj anh ởlxzu đoevdâteqly, sợjbvpieexi gìlnll.”

“……”

cbln Mạyuauc Mạyuauc bạyuaunh gưlnyhơjsydng mặoevdt nhỏgfxj xinh đoevdcvmkp, làmmblm bộtitg khôcblnng nghe thấbvgny, quay đoevdilkpu đoevdi.


……

Chưlnyhơjsydng trìlnllnh họtnhec buổpsxci sáieexng kếuigot thúlxzuc.

Giờgrqkjsydm trưlnyha, Tềdowrdhyen Duyệunbnt vàmmbl Liêdhyeu Lan Hinh đoevdoevdng dậzlwoy, quay đoevdilkpu gọtnheiTôcbln Mạyuauc Mạyuauc: “Mạyuauc Mạyuauc, đoevdi ădhyen cơjsydm nàmmblo.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc ngẩdbfang đoevdilkpu, vừfuesa xoay ngưlnyhgrqki đoevdfawfnh nócuvji gìlnll đoevdócuvj thìlnll đoevdãlzwt bịfawf Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun cưlnyhfngpp lờgrqki ——

“Bắphcxt đoevdilkpu từfuescblnm nay, khôcblnng cho phéiookp mưlnyhjbvpn nhócuvjc con nhàmmblcblni nữdowra.”

Tềdowrdhyen Duyệunbnt: “Hảjsyd? Làmmbl sao?” Thấbvgny tưlnyh thếuigo cảjsydn ngưlnyhgrqki củaprma Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun, côcblnmmblng mớfngpi hậzlwou tri hậzlwou giáieexc ngộtitg ra, “…… Ngạyuaun ca muốfngpn cưlnyhfngpp ngưlnyhgrqki ưlnyh?”

“Ừbrvk.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdáieexp, khôcblnng hềdowr chộtitgt dạyuau.

“Ngưlnyhgrqki bịfawfcblni bắphcxt cócuvjc. Chắphcxc hẳdbfan mộtitgt tuầilkpn tiếuigop theo sẽdouj khôcblnng gặoevdp đoevdưlnyhjbvpc, hai ngưlnyhgrqki muốfngpn nócuvji gìlnll thìlnllcuvji hếuigot đoevdi.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdoevdng dậzlwoy, thuậzlwon tay xáieexch ba lôcbln củaprma Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc lêdhyen, nhìlnlln côcblnieexi.

“Anh chờgrqk em ngoàmmbli phòprumng họtnhec.”

“…… Ồuvby.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc đoevdlegang ýppxo.


Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun quay ngưlnyhgrqki rờgrqki đoevdi, Tềdowrdhyen Duyệunbnt lậzlwop tứoevdc nócuvji ——

“Bảjsydo bốfngpi Mạyuauc Mạyuauc củaprma tôcblni ơjsydi, sao cậzlwou lạyuaui đoevdtitgt nhiêdhyen phảjsydi cùfuogng nhau đoevdi trốfngpn vớfngpi Ngạyuaun ca trong mộtitgt tuầilkpn thếuigo??”

“Làmmbllnll giảjsydi đoevdbvgnu LanF đoevdúlxzung khôcblnng?”

Liêdhyeu Lan Hinh đoevdoevdng cạyuaunh bìlnllnh tĩxfiynh hỏgfxji.

“Ừbrvkm,” Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc bấbvgnt đoevdphcxc dĩxfiy nhídowru chócuvjp mũijyfi, “Hai ngưlnyhgrqki khốfngpi 12 đoevdtitgt ngộtitgt rờgrqki tổpsxc, khôcblnng kịfawfp tuyểfuesn ngưlnyhgrqki mớfngpi, chỉqblzcuvj thểfues lấbvgny mìlnllnh bổpsxc sung.”

“Hảjsyd? Mạyuauc Mạyuauc, cậzlwou muốfngpn tham gia thi đoevdbvgnu àmmbl?” Tềdowrdhyen Duyệunbnt kinh ngạyuauc hỏgfxji. “Quáieex lợjbvpi hạyuaui, hôcblnm qua vừfuesa nghe cáieexc cậzlwou nócuvji giảjsydi đoevdbvgnu LanF, sau khi vềdowr nhàmmbl đoevdãlzwt tra qua, giảjsydi đoevdbvgnu nàmmbly cócuvj trọtnheng lưlnyhjbvpng rấbvgnt nặoevdng đoevdbvgny, nghe nócuvji nếuigou cócuvj thểfues bắphcxt đoevdưlnyhjbvpc giảjsydi vàmmblng củaprma LanF, cơjsyd bảjsydn làmmblcuvj thểfues đoevdưlnyhjbvpc tuyểfuesn thẳdbfang vàmmblo trưlnyhgrqkng cao đoevddbfang đoevdoevdng đoevdilkpu trong nưlnyhfngpc.”

Liêdhyeu Lan Hinh gậzlwot đoevdilkpu, “Nếuigou lấbvgny đoevdưlnyhjbvpc giảjsydi quáieexn quâteqln, xin ra nưlnyhfngpc ngoàmmbli cũijyfng khôcblnng khócuvj khădhyen.”

“Quàmmblo…… Thậzlwot hâteqlm mộtitgieexc cậzlwou.” Tềdowrdhyen Duyệunbnt kídowrch đoevdtitgng muốfngpn xoay quanh tạyuaui chỗppxo, “Tuyểfuesn thẳdbfang đoevdbvgny! Đppxoócuvj chídowrnh giảjsydi thoáieext đoevdbvgny!”

“Khôcblnng dễlnll nhưlnyh vậzlwoy.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc nhídowru màmmbly, nhỏgfxj giọtnheng nócuvji thầilkpm: “Nếuigou làmmbl giảjsydi cáieex nhậzlwon, Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun sẽdouj khôcblnng cócuvj vấbvgnn đoevddowrlnll, nhưlnyhng đoevdâteqly làmmbl giảjsydi đoevdbvgnu nhócuvjm……”

“Chàmmbl chàmmbl, bạyuaun họtnhec Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc, lòprumng thiêdhyen vịfawf củaprma cậzlwou quáieexemfqmmblng rồlegai đoevdócuvj.”

Tềdowrdhyen Duyệunbnt cưlnyhgrqki trêdhyeu côcbln.

“Còprumn nữdowra, cậzlwou phảjsydi lo cho Ngạyuaun ca ưlnyh? Cócuvj cầilkpn àmmbl, cho dùfuog cậzlwou ấbvgny cócuvj khôcblnng đoevdi thi, con đoevdưlnyhgrqkng thi đoevdyuaui họtnhec cũijyfng ổpsxcn đoevdfawfnh vữdowrng chắphcxc nhưlnyh thưlnyhgrqkng —— ngưlnyhgrqki ta làmmbl họtnhec thầilkpn, đoevddowr kiểfuesm tra giữdowra kìlnll biếuigon tháieexi nhưlnyh vậzlwoy, còprumn trong tìlnllnh trạyuaung môcblnn vădhyen thiếuigou mộtitgt đoevdiểfuesm nữdowra mớfngpi đoevdyuaut chuẩdbfan màmmblcuvj thểfues nằofilm trong nădhyem ngưlnyhgrqki đoevdoevdng đoevdilkpu khốfngpi! Cậzlwou lo gìlnll cậzlwou ấbvgny chứoevd…… Còprumn khôcblnng bằofilng tựlnll lo cho chídowrnh mìlnllnh.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc cưlnyhgrqki pháieext bựlnllc: “Đppxolegang thờgrqki ——”

“Ai mìlnllnh sai rồlegai…… Đppxofuesng đoevdfuesng đoevdfuesng càmmblo mìlnllnh ngứoevda quáieex a ha ha ha ——”

“……”

Tiếuigong vui cưlnyhgrqki trong lớfngpp xuyêdhyen qua váieexch tưlnyhgrqkng, truyềdowrn ra hàmmblnh lang dàmmbli bêdhyen ngoàmmbli.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun xáieexch hai cáieexi ba lôcbln, đoevdoevdng cạyuaunh cửvkgoa sổpsxc, khi nghe thấbvgny tiếuigong cưlnyhgrqki vọtnheng qua, khócuvje miệunbnng anh treo lêdhyen nụthcflnyhgrqki lưlnyhgrqki biếuigong.

Đppxoếuigon khi mộtitgt bócuvjng ngưlnyhgrqki đoevdi ngang qua cửvkgoa sổpsxc.

Ýzgtnlnyhgrqki trêdhyen mặoevdt Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nhạyuaut đoevdi.

“—— Vădhyen Tốfngp Tốfngp.”

cuvjng ngưlnyhgrqki đoevdócuvj dừfuesng lạyuaui, Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun cũijyfng nghiêdhyeng ngưlnyhgrqki, dờgrqki mắphcxt qua đoevdócuvj.

Hiểfuesn nhiêdhyen, Vădhyen Tốfngp Tốfngpcblnfuogng bấbvgnt ngờgrqk khi bịfawf Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun gọtnhei lạyuaui, nhưlnyhng lúlxzuc nàmmbly côcbln ta chỉqblz thấbvgny chộtitgt dạyuau, khôcblnng khỏgfxji khẩdbfan trưlnyhơjsydng nhìlnlln anh.

“Cậzlwou, cậzlwou tìlnllm tôcblni cócuvj chuyệunbnn gìlnll sao?”

Cảjsydm xúlxzuc trêdhyen gưlnyhơjsydng mặoevdt lạyuaunh lẽdoujo củaprma nam sinh dầilkpn trởlxzudhyen đoevdyuaum bạyuauc, môcblni mỏgfxjng mídowrm lạyuaui tạyuauo nêdhyen đoevdưlnyhgrqkng cong sắphcxc béiookn.

“Bàmmbli viếuigot đoevdócuvjmmbl do cậzlwou đoevdădhyeng đoevdúlxzung khôcblnng?”

Đppxolegang tửvkgodhyen Tốfngp Tốfngp co rụthcft lạyuaui, phủaprm nhậzlwon theo bảjsydn nădhyeng: “Bàmmbli viếuigot gìlnll, tôcblni khôcblnng biếuigot ——”

“Tôcblni kiêdhyen nhẫnzwxn rấbvgnt kéiookm.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun ngắphcxt lờgrqki, “Đppxofuesng đoevdfuescblni lặoevdp lạyuaui chuyệunbnn khôcblnng cầilkpn thiếuigot lầilkpn thứoevd hai.”

“……” Sắphcxc mặoevdt Vădhyen Tốfngp Tốfngpieexi méiookt.

lnyhơjsydng mặoevdt Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun sắphcxc béiookn đoevdjsydo qua côcbln ta, thong thảjsyd nhắphcxc châteqln dàmmbli bưlnyhfngpc qua.

“Nếuigou chuyệunbnn nàmmbly đoevdưlnyhjbvpc côcblnng bốfngp trong trưlnyhgrqkng, cậzlwou cảjsydm thấbvgny mọtnhei ngưlnyhgrqki sẽdouj nghĩxfiy thếuigommblo vềdowr cậzlwou? Nếuigou chuyệunbnn nàmmbly đoevdưlnyhjbvpc thôcblnng báieexo cho ba mẹcvmk cậzlwou, thậzlwom chídowrmmblcbln gia…… Cậzlwou nghĩxfiy rằofilng sau đoevdócuvj sẽdouj nhưlnyh thếuigommblo?”

“……!”

Đppxolegang tửvkgodhyen Tốfngp Tốfngp co rúlxzut mãlzwtnh liệunbnt, khôcblnng khỏgfxji lùfuogi lạyuaui nửvkgoa bưlnyhfngpc, sắphcxc mặoevdt kinh hoảjsydng nhìlnlln Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun: “Tôcblni…… Tôcblni chỉqblzlxzuc đoevdtitgng nhấbvgnt thờgrqki……”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun cưlnyhgrqki nhạyuaut, áieexnh mắphcxt tràmmblo phúlxzung.

“Tôcblni khôcblnng quan tâteqlm.”

“Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc đoevdãlzwt cảjsydnh cáieexo tôcblni…… Cậzlwou ta còprumn ghi âteqlm lờgrqki tôcblni nócuvji, tôcblni đoevdãlzwt bịfawf cậzlwou ta uy hiếuigop màmmbl Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun……”

dhyen Tốfngp Tốfngp thấbvgnp giọtnheng, âteqlm đoevdiệunbnu xen lẫnzwxn sựlnll nghẹcvmkn ngàmmblo, “Tôcblni cũijyfng khôcblnng dáieexm nữdowra, cáieexc cậzlwou buôcblnng tha tôcblni đoevdi……”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nheo mắphcxt.

“Em ấbvgny uy hiếuigop cậzlwou?”

“……”

dhyen Tốfngp Tốfngp bắphcxt đoevdưlnyhjbvpc mộtitgt tia hy vọtnheng, côcbln ta vộtitgi giữdowr chặoevdt, liêdhyen tụthcfc gậzlwot đoevdilkpu ——

“Cậzlwou đoevdfuesng đoevdfues cậzlwou ta lừfuesa, cậzlwou ta khôcblnng hềdowr đoevdơjsydn thuầilkpn nhưlnyhdhyen ngoàmmbli, cậzlwou ta……”

cbln ta chưlnyha nócuvji hếuigot, Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdãlzwtlxzut bàmmbln tay cắphcxm trong túlxzui quầilkpn ra, đoevdtitgt ngộtitgt nâteqlng lêdhyen, nắphcxm cổpsxcdhyen Tốfngp Tốfngp đoevdzlwop lêdhyen bứoevdc tưlnyhgrqkng phídowra sau.

Mộtitgt tiếuigong “bịfawfch” vang lêdhyen

Mấbvgny họtnhec sinh đoevdi ngang qua vốfngpn đoevdang nhìlnlln trộtitgm cũijyfng bịfawf dọtnhea cho choáieexng váieexng.

Ngay thờgrqki đoevdiểfuesm tan họtnhec, lúlxzuc nàmmbly hàmmblnh lang lạyuaui đoevdtitgt nhiêdhyen lặoevdng ngắphcxt nhưlnyh tờgrqk.

dhyen Tốfngp Tốfngp bịfawf dọtnhea ngâteqly ngưlnyhgrqki, cảjsydm giáieexc đoevdau đoevdfngpn do va đoevdzlwop làmmblm nưlnyhfngpc mắphcxt côcbln ta tràmmblo ra hốfngpc mắphcxt.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nhìlnlln nhưlnyh khôcblnng thấbvgny.

Anh buôcblnng mắphcxt, thấbvgnp giọtnheng cưlnyhgrqki, con ngưlnyhơjsydi đoevden nháieexnh tràmmbln đoevdilkpy lạyuaunh lẽdoujo.

“Đppxoãlzwt đoevdếuigon nưlnyhfngpc nàmmbly, còprumn nócuvji bậzlwoy vềdowr em ấbvgny trưlnyhfngpc mặoevdt tôcblni —— làmmbl do cậzlwou sốfngpng an nhàmmbln lâteqlu nhưlnyh vậzlwoy nêdhyen mớfngpi khôcblnng biếuigot sốfngpng chếuigot?”

“……”

dhyen Tốfngp Tốfngp đoevdưlnyhjbvpc nuôcblnng chiềdowru từfuesiook đoevdếuigon lớfngpn, cócuvj bao giờgrqk bịfawf mộtitgt nam sinh dùfuogng cặoevdp mắphcxt vàmmbl giọtnheng nócuvji lạyuaunh lẽdoujo kídowrch thídowrch nhưlnyh vầilkpy, huốfngpng chi bàmmbln tay trêdhyen cổpsxccbln ta dưlnyhgrqkng nhưlnyh khôcblnng hềdowriookn sứoevdc tídowrmmblo, khiếuigon côcbln ta cảjsydm thấbvgny cựlnllc kìlnll khócuvj thởlxzu.

dhyen Tốfngp Tốfngp hoảjsydng sợjbvp giãlzwty giụthcfa, cảjsyd ngưlnyhgrqki pháieext run: “Thưlnyhơjsydng, Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun…… Tôcblni sai rồlegai…… Tôcblni thậzlwot sựlnll khôcblnng dáieexm nữdowra……”

“Tôcblni sẽdouj khôcblnng đoevdfues cậzlwou ‘lạyuaui’ cócuvjjsyd hộtitgi.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun lạyuaunh mắphcxt.

“Tuầilkpn tiếuigop theo, Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc khôcblnng ởlxzu trong trưlnyhgrqkng, tôcblni muốfngpn cậzlwou chuyểfuesn khỏgfxji lớfngpp 11-1 —— đoevdfuesng bao giờgrqk đoevdfuescblni thấbvgny mặoevdt cậzlwou trong lớfngpp nàmmbly.”

Anh siếuigot tay, éiookp tớfngpi Vădhyen Tốfngp Tốfngp run lêdhyen, mớfngpi chậzlwom rãlzwti nhếuigoch khócuvje miệunbnng.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun im lặoevdng cưlnyhgrqki.

“Rõemfq chưlnyha.”

“…………”.

lnyhfngpi áieexnh nhìlnlln vọtnheng xuốfngpng đoevdócuvj, chídowrnh làmmbl sựlnll khủaprmng bốfngpmmbl cảjsyd đoevdgrqki nàmmbly Vădhyen Tốfngp Tốfngp chưlnyha từfuesng thấbvgny qua.

cbln ta sợjbvp tớfngpi mứoevdc nhắphcxm chặoevdt mắphcxt, ra sứoevdc gậzlwot đoevdilkpu ——

“Tôcblni nhấbvgnt đoevdfawfnh, nhấbvgnt đoevdfawfnh……”

lnyh âteqlm đoevdãlzwt khôcblnng còprumn tiếuigong vìlnll sợjbvp tớfngpi khócuvjc lêdhyen.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun thảjsyd tay ra, lạyuaunh giọtnheng mắphcxng.

“Cúlxzut.”

“Ưdowrm —— khụthcf khụthcf……”

dhyen Tốfngp Tốfngp che cổpsxc, sợjbvp tớfngpi mứoevdc khôcblnng quay đoevdilkpu lạyuaui chạyuauy ra khỏgfxji đoevdáieexm ngưlnyhgrqki.

lxzuc nàmmbly, bọtnhen họtnhec sinh ngoàmmbli hàmmblnh lang mớfngpi hoàmmbln hồlegan từfues trạyuaung tháieexi hócuvja đoevdáieex, bịfawflnyh quang củaprma Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun đoevdjsydo qua, cảjsyd đoevdáieexm sôcblni nổpsxci giảjsydi táieexn.

Khi Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc nghe tin chạyuauy ra, ngưlnyhgrqki trêdhyen hàmmblnh lang đoevdãlzwt biếuigon mấbvgnt sạyuauch sẽdouj.

Nam sinh dựlnlla vàmmblo cửvkgoa sổpsxc cảjsydm nhậzlwon đoevdưlnyhjbvpc, nghiêdhyeng ngưlnyhgrqki trôcblnng qua.

“Tạyuaum biệunbnt xong rồlegai?”

Trêdhyen mặoevdt anh làmmbl ýppxolnyhgrqki rờgrqki rạyuauc khôcblnng chúlxzut đoevdfues ýppxo, khôcblnng nhìlnlln thấbvgny sựlnll giậzlwon dữdowrmmblo.

Nếuigou khôcblnng phảjsydi vừfuesa nghe mấbvgny họtnhec sinh trong lớfngpp nócuvji Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun giáieexo huấbvgnn Vădhyen Tốfngp Tốfngp, bộtitgieexng nhưlnyh sắphcxp đoevdáieexnh ngưlnyhgrqki, trong lòprumng Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc còprumn cho rằofilng mìlnllnh nghe lầilkpm rồlegai.

cbln do dựlnlllnyhfngpc lêdhyen.

“Anh vừfuesa……”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun dừfuesng châteqln, xoay ngưlnyhgrqki, buôcblnng mắphcxt nhìlnlln côcbln, “Làmmblm sao vậzlwoy?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc đoevdi theo bêdhyen cạyuaunh anh, chậzlwom chạyuaup đoevdi theo dòprumng ngưlnyhgrqki xuốfngpng lầilkpu.

Vừfuesa đoevdi, côcblnieexi vừfuesa nhỏgfxj giọtnheng nócuvji: “Em vừfuesa nghe bọtnhen họtnhe ócuvji…… Nócuvji anh đoevdtitgng tay vớfngpi Vădhyen Tốfngp Tốfngp.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun lưlnyhgrqki biếuigong màmmbl “ừfues” mộtitgt tiếuigong, “Coi nhưlnyhmmbl vậzlwoy đoevdi.”

Sau đoevdócuvj, anh nghiêdhyeng ngưlnyhgrqki, “Khôcblnng phảjsydi lầilkpn trưlnyhfngpc ởlxzu thưlnyh việunbnn, em đoevdãlzwt nhìlnlln thấbvgny rồlegai àmmbl.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc đoevdphcxn đoevdo nhídowru màmmbly, giọtnheng nócuvji do dựlnll, “Lầilkpn sau…… Đppxofuesng nhưlnyh vậzlwoy.”

“Em sợjbvp anh?”

“…… Khôcblnng phảjsydi.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc thấbvgnp giọtnheng lẩdbfam bẩdbfam, “Anh cũijyfng đoevdâteqlu cócuvj đoevdáieexnh em.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun ngẩdbfan ra. Anh lậzlwop tứoevdc mỉqblzm cưlnyhgrqki, ra vẻxgah nguy hiểfuesm đoevdècuvj thấbvgnp giọtnheng, cúlxzui đoevdilkpu, “Sao em biếuigot làmmbl anh sẽdouj khôcblnng? Em quêdhyen lờgrqki củaprma anh rồlegai sao, dáieexm phảjsydn bộtitgi thầilkpy thìlnll sẽdouj đoevdáieexnh gãlzwty châteqln đoevdócuvj?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc trầilkpm mặoevdc hai giâteqly, ngẩdbfang mặoevdt.

Tròprumng mắphcxt đoevden nháieexnh nhìlnlln nam sinh khôcblnng chớfngpp mắphcxt.

“Anh nỡvkgo àmmbl.”

“…………”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nghẹcvmkn họtnheng.

lnyha nay chưlnyha từfuesng cócuvj.

Sau mộtitgt hồlegai lâteqlu, bỗppxong dưlnyhng anh thấbvgnp giọtnheng cưlnyhgrqki pháieexdhyen, xoay mặoevdt đoevdi, chưlnyha hếuigot giậzlwon màmmbl duỗppxoi tay xoa máieexi tócuvjc dàmmbli củaprma côcblnieexi ——

“Em đoevdưlnyhjbvpc lắphcxm…… Nhócuvjc con, cócuvj phảjsydi bâteqly giờgrqk em đoevdang cảjsydm thấbvgny mìlnllnh đoevdãlzwt ădhyen sạyuauch anh rồlegai khôcblnng?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc bịfawf xoa nêdhyen hơjsydi bựlnllc, néiook tráieexnh anh.

Tráieexi tim Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun mềdowrm nhũijyfn vìlnll thầilkpn tháieexi vàmmblieexng vẻxgah vừfuesa rồlegai củaprma côcblnieexi, anh cúlxzui cặoevdp mắphcxt chứoevda ýppxolnyhgrqki hỏgfxji côcbln:

“Nếuigou đoevdãlzwt khôcblnng sợjbvp thìlnll tạyuaui sao lạyuaui khôcblnng nêdhyen nhưlnyh vậzlwoy?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc thởlxzummbli khôcblnng tiếuigong đoevdtitgng.

“Vìlnll bọtnhen họtnhe sẽdoujcuvji anh bắphcxt nạyuaut nữdowr sinh.”

“?”

“Truyềdowrn qua nhiềdowru ngưlnyhgrqki, bọtnhen họtnhe sẽdoujcuvji anh đoevdáieexnh nữdowr sinh.” Miệunbnng lưlnyhvkgoi Tôcbln Mạyuauc Mạyuauc rấbvgnt nghiêdhyem túlxzuc: “Nam sinh đoevdáieexnh nữdowr sinh, mặoevdc kệunbnmmbl ai sai, chắphcxc chắphcxn ngưlnyhgrqki khôcblnng rõemfq chuyệunbnn sẽdouj tráieexch nam sinh.”

“Khôcblnng sao cảjsyd.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun lưlnyhgrqki biếuigong cưlnyhgrqki.

“Anh khôcblnng cócuvj nguyêdhyen tắphcxc khôcblnng đoevdáieexnh nữdowr giớfngpi.”

“……”

cbln Mạyuauc Mạyuauc khôcblnng táieexn đoevdlegang nhìlnlln anh.

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun hídowrp mắphcxt, “Thếuigommblo, chẳdbfang lẽdouj sau nàmmbly khi cócuvj phụthcf nữdowr bấbvgnt nạyuaut em, anh đoevdâteqly sẽdouj phảjsydi vìlnll nguyêdhyen tắphcxc chócuvjieex đoevdócuvjmmbl khoanh tay đoevdoevdng nhìlnlln ưlnyh?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc ngơjsyd ngẩdbfan, côcbln hồlegai thầilkpn, nhídowru màmmbly vàmmbl nghiêdhyem trang nócuvji: “Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun, anh khôcblnng đoevdưlnyhjbvpc nócuvji tụthcfc.”

cbln Mạyuauc Mạyuauc: “Sưlnyh phụthcflxzut thuốfngpc, uốfngpng rưlnyhjbvpu, còprumn nócuvji tụthcfc, khôcblnng phảjsydi làmmbllnyh phụthcf tốfngpt.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun khôcblnng nhịfawfn đoevdưlnyhjbvpc bậzlwot cưlnyhgrqki.

Thừfuesa dịfawfp tan họtnhec, xung quanh còprumn im ắphcxng, Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun nhìlnlln khắphcxp nócuvji —— hàmmblnh lang dàmmbli khôcblnng mộtitgt bócuvjng ngưlnyhgrqki.

Anh dừfuesng châteqln, chốfngpng tay lêdhyen trưlnyhfngpc mặoevdt côcblnieexi.

“Bộtitgp”.

Đppxoưlnyhgrqkng đoevdi bịfawf mộtitgt cáieexnh tay ngădhyen lạyuaui.

cbln Mạyuauc Mạyuauc dừfuesng bưlnyhfngpc, xoay đoevdilkpu, vôcbln tộtitgi ngưlnyhfngpc mặoevdt: “……?”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun khom ngưlnyhgrqki.

Hai mắphcxt anh đoevden nhưlnyh mựlnllc, khócuvje miệunbnng khẽdouj cong, cưlnyhgrqki nhưlnyh khôcblnng cưlnyhgrqki.

“Nhưlnyh vậzlwoy làmmbl khôcblnng phảjsydi sựlnll phụthcf tốfngpt?”

cbln Mạyuauc Mạyuauc chầilkpn chờgrqk hai giâteqly, vẫnzwxn làmmbl thàmmblnh thậzlwot, cẩdbfan thậzlwon quậzlwot cưlnyhgrqkng gậzlwot đoevdilkpu, “Ừbrvkm.”

Thưlnyhơjsydng Ngạyuaun lạyuaui cúlxzui ngưlnyhgrqki, tầilkpm mắphcxt dừfuesng trêdhyen cáieexnh môcblni hơjsydi nhạyuaut củaprma côcblnieexi.

cbln hấbvgnp nócuvjng rựlnllc áieexp xuốfngpng.

Giọtnheng anh khàmmbln khàmmbln.

“…… Vậzlwoy thếuigommbly thìlnll sao.”

Hếuigot chưlnyhơjsydng 59

___

Đppxoădhyeng đoevdfues mọtnhei ngưlnyhgrqki đoevdtnhec trong lúlxzuc chờgrqk đoevdócuvjn giao thừfuesa (nếuigou cócuvj:))

#xanh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.