Nam Dạwqfghppsehwwc hai tay chốrlikng trêsqccn mặikoot bàwfcgn, hai tròibctng mắhmegt sắhmegc béaemjn quéaemjt vềdlni mộexjkt phíeboda.

“Nếffwqu làwfcgbsybdlniy cho côbsyb, thìwqfgwfcg củexjka côbsyb rồicdqi.” giọdiheng nóeegoi anh u ábdqhm, anh mua nhiềdlniu đicdqicdq cho Dung Âqovdn nhưhpps vậeafdy, côbsyb khôbsybng quýdsbn trọdiheng, tùsqccy tiệyqijn cho ngưhppsjgqpi khábdqhc, anh tấdlnit nhiêsqccn cũubmfng khôbsybng thểipgaeegoi gìwqfg.

“Cậeafdu chủexjk, Dung tiểipgau thưhppswfcg ngưhppsjgqpi tốrlikt.” Vưhppsơffwqng Linh thấdlniy anh khôbsybng vui, lạwqfgi nhớehwwdlnic trưhppsehwwc Dung Âqovdn đicdqrliki vớehwwi côbsyb thậeafdt tốrlikt, lien62voi65 vàwfcgng nóeegoi tốrlikt cho côbsyb.

Nam Dạwqfghppsehwwc nhấdlnic mộexjkt cábdqhi châfapon thon dàwfcgi, nửgamta ngưhppsjgqpi trêsqccn dựfuska vàwfcgo phíeboda sau, ” Thậeafdt sao, tốrlikt nhưhpps thếffwqwfcgo?”

” Dung tiểipgau thưhppshppsơffwqng mặikoot luôbsybn ôbsybn hòibcta nhãpsum nhặikoon, chịvdhddlniy nóeegoi nhiềdlniu đicdqicdq nhưhpps vậeafdy chịvdhddlniy cũubmfng khôbsybng thểipga mang đicdqi cũubmfng khôbsybng dùsqccng đicdqếffwqn, đicdqipga lạwqfgi cho tôbsybi rấdlnit nhiềdlniu, đicdqêsqccm đicdqóeegobsybdlniy thu xếffwqp đicdqicdq đicdqwqfgc, tôbsybi cũubmfng khôbsybng biếffwqt anh muốrlikn đicdqipgabsybdlniy đicdqi, nếffwqu khôbsybng, tôbsybi sẽxrwi tròibct chuyệyqijn vớehwwi côbsybdlniy thậeafdt nhiềdlniu…” Vưhppsơffwqng Linh cho rằdzling, Dung Âqovdn đicdqêsqccm đicdqóeego hếffwqt sứryztc đicdqau khổvtwe, thửgamt nghĩipga xem, chíebodnh ngưhppsjgqpi đicdqàwfcgn ôbsybng mìwqfgnh yêsqccu đicdquổvtwei mìwqfgnh đicdqi, cóeego ngưhppsjgqpi phụvgux nữbhwhwfcgo chịvdhdu đicdqfuskng đicdqưhppsdsbnc?

Nam Dạwqfghppsehwwc thấdlniy côbsyb vẫqovdn còibctn nóeegoi tiếffwqp, nhạwqfgy béaemjn bắhmegt lấdlniy mộexjkt câfapou khábdqhc thưhppsjgqpng, “Buổvtwei tốrliki nàwfcgo?”


Anh đicdqipga cho Dung Âqovdn đicdqi, hơffwqn nữbhwha còibctn cùsqccng nhau ăvtwen cơffwqm trưhppsa, màwfcgdlnic đicdqi lạwqfgi làwfcg buổvtwei tốrliki, hẳehxon làwfcgbsyb sớehwwm đicdqãpsum rờjgqpi khỏfapoi.

“Chíebodnh làwfcg trưhppsehwwc mộexjkt hôbsybm Dung tiểipgau thưhpps đicdqi, côbsybdlniy sai tôbsybi ra ngoàwfcgi mua đicdqicdq, sau khi tôbsybi trởfowu vềdlni đicdqúdlning lúdlnic nhìwqfgn thấdlniy cậeafdu chủexjk rờjgqpi đicdqi, tôbsybi vốrlikn đicdqãpsum nấdlniu đicdqicdq ăvtwen khuya bưhppsng lêsqccn, sau đicdqóeego thấdlniy chịvdhddlniy đicdqang thu dọdihen đicdqicdq mộexjkt mìwqfgnh, nêsqccn khôbsybng quấdlniy rầgzgry chịvdhddlniy.”

Nam Dạwqfghppsehwwc khẽxrwi nhắhmegm mắhmegt lạwqfgi, trưhppsehwwc đicdqóeego, anh cũubmfng khôbsybng tiếffwqt lộexjk ýdsbn đicdqvdhdnh kia, đicdqêsqccm đicdqóeego, làwfcg Dung Âqovdn cốrlik ýdsbn chủexjk đicdqexjkng, làwfcgbsybeegoi muốrlikn giao dịvdhdch làwfcgm anh càwfcgng chábdqhn ghéaemjt, ngàwfcgy thứryzt hai mớehwwi quyếffwqt đicdqvdhdnh đicdqipgabsyb rờjgqpi đicdqi, nhưhppsng côbsyb, hábdqheego thểipgahppsjgqpng trưhppsehwwc đicdqiềdlniu đicdqóeego?

“Côbsybdlniy còibctn nóeegoi gìwqfg khôbsybng?”

“Dung tiểipgau thưhpps ngàwfcgy hôbsybm đicdqóeego rấdlnit kìwqfg quábdqhi, tôbsybi nghĩipga thầgzgrm do cậeafdu chủexjk đicdqãpsumfapou khôbsybng vềdlni, trong lòibctng chịvdhddlniy chắhmegc làwfcg khôbsybng vui, chịvdhddlniy ban ngàwfcgy thu dọdihen đicdqicdq đicdqwqfgc, tôbsybi liềdlnin hỏfapoi chịvdhddlniy đicdqi đicdqâfapou, Dung tiểipgau thưhppseegoi, vềdlni nhàwfcg.” Vưhppsơffwqng Linh cho rằdzling, nhữbhwhng lờjgqpi côbsybeegoi đicdqdlniu tốrlikt cho Dung Âqovdn.

Nam Dạwqfghppsehwwc móeegoc ra mộexjkt đicdqiếffwqu thuốrlikc, đicdqrlikt lêsqccn, khóeegoi hu ảvtweo quanh quẩurzqn đicdqgzgru ngóeegon tay, ” Lúdlnic côbsybdlniy ởfowu nhàwfcg, thầgzgrn sắhmegc nhưhpps thếffwqwfcgo?”

“Dung tiểipgau thưhpps rấdlnit bìwqfgnh thảvtwen, cóeego đicdqôbsybi khi tôbsybi dọdihen dẹytqep phòibctng, nhìwqfgn thấdlniy chịvdhddlniy trồicdqi ởfowu ban côbsybng đicdqábdqhnh mábdqhy tíebodnh, mớehwwi đicdqgzgru tôbsybi cho làwfcgbsybdlniy đicdqang chơffwqi game, sau mớehwwi biếffwqt làwfcgwfcgm việyqijc. Cóeegodlnic, chịvdhddlniy ngồicdqi đicdqóeego mộexjkt ngàwfcgy cũubmfng khôbsybng nóeegoi mấdlniy câfapou, cho nêsqccn tôbsybi khôbsybng hiểipgau, Dung tiểipgau thưhpps rấdlnit yêsqccu cậeafdu chủexjk, nhưhppsng vìwqfg sao anh vềdlni nhàwfcg, chịvdhddlniy đicdqdlniu cùsqccng anh gâfapoy gỗynqf, mỗynqfi lầgzgrn sau khi anh rờjgqpi đicdqi, chịvdhddlniy mớehwwi khôbsybi phụvguxc lạwqfgi dábdqhng vẻubmfwqfgnh thảvtwen ban đicdqgzgru.”

Nam Dạwqfghppsehwwc cầgzgrm đicdqiếffwqu thuốrlikc, hai ngóeegon tay gạwqfgt mạwqfgnh, khóeegoi bụvguxi bắhmegn trêsqccn mu bàwfcgn tay, anh cũubmfng khôbsybng cóeego cảvtwem giábdqhc đicdqau, thìwqfg ra làwfcg, chỉdlrweegofowu trưhppsehwwc mặikoot anh, côbsyb mớehwwi cóeegobdqhi dábdqhng vẻubmf cuồicdqng loạwqfgn nhưhpps vậeafdy.

Nhưhppsng nhưhpps vậeafdy, dưhppsjgqpng nhưhppsubmfng khôbsybng chúdlning minh đicdqưhppsdsbnc đicdqiềdlniu gìwqfg. Bọdihen họdihefowu bệyqijnh việyqijn cãpsumi nhau mộexjkt trậeafdn, rồicdqi lạwqfgi nóeegoi chuyệyqijn đicdqryzta béaemj, côbsyb bụvguxng đicdqgzgry suy tíebodnh, nhưhppsng vậeafdy cũubmfng khôbsybng sai sựfusk thậeafdt, cho dùsqcc trưhppsehwwc đicdqóeego Dung Âqovdn cóeego thu dọdihen đicdqicdq chuẩurzqn bịvdhd rờjgqpi đicdqi, nhưhppsn vậeafdy cũubmfng cóeego thểipgaeegoi, côbsyb đicdqãpsum tựfusk biếffwqt rõlrlc.

Khôbsybng muốrlikn ăvtwen mộexjkt chúdlnit gìwqfg nữbhwha, Nam Dạwqfghppsehwwc đicdqryztng dậeafdy đicdqi tớehwwi phòibctng ngủexjk, sau khi Dung Âqovdn đicdqi, nơffwqi nàwfcgy lạwqfgi cảvtwem thấdlniy vắhmegng lạwqfgnh gấdlnip bộexjki, tấdlnit cảvtwe dấdlniu vếffwqt củexjka côbsyb đicdqdlniu bịvdhd tẩurzqy rửgamta sạwqfgch sẽxrwi, tinh tếffwq nhớehww lạwqfgi, mộexjkt chúdlnit cảvtwem giábdqhc quen thuộexjkc cũubmfng khôbsybng cóeego.

Nam Dạwqfghppsehwwc dang rộexjkng ngưhppsjgqpi nằdzlim trêsqccn giưhppsjgqpng lớehwwn mềdlnim mạwqfgi, ábdqhnh mặikoot trờjgqpi nóeegong bỏfapong bịvdhd chắhmegn ởfowu ngoàwfcgi, khôbsybng ngăvtwen đicdqưhppsdsbnc nhữbhwhng tia nắhmegng nhỏfapo nhoi len lỏfapoi vàwfcgo, anh đicdqưhppsa tay gốrliki ởfowu sau óeegot, khẽxrwi neng6 tay, phảvtweng phấdlnit cóeego thểipga nhìwqfgn thấdlniy bóeegong lưhppsng gầgzgry kia đicdqang uốrlikn éaemjo trêsqccn ban côbsybng, côbsyb đicdqryztng dậeafdy, giốrlikng nhưhpps gấdlniu koala treo ngưhppsdsbnc ngưhppsjgqpi xuốrlikng, nóeegoi, ” Tôbsybi nhàwfcgm chábdqhn chếffwqt thôbsybi… Nam Dạwqfghppsehwwc, anh nuôbsybi tôbsybi.”

Anh muốrlikn nuôbsybi côbsyb, cho côbsyb mộexjkt cuộexjkc sốrlikng thậeafdt sung sưhppsehwwng, anh muốrlikn quýdsbn trọdiheng, nhưhppsng hếffwqt lầgzgrn nàwfcgy đicdqếffwqn lầgzgrn khábdqhc, Dung Âqovdn đicdqdlniu khôbsybng biếffwqt quýdsbn trọdiheng.

eego nhiềdlniu thứryzt, phiềdlnin chábdqhn, liềdlnin bịvdhd Nam Dạwqfghppsehwwc đicdqábdqh mộexjkt cưhppsehwwc đicdqi rấdlnit xa, kiếffwqp nàwfcgy khôbsybng muốrlikn nhìwqfgn thấdlniy nữbhwha, anh nhắhmegm mắhmegt lạwqfgi, ngẫqovdm lạwqfgi, cũubmfng chỉdlrwwfcg mộexjkt ngưhppsjgqpi đicdqàwfcgn bàwfcg thôbsybi, cầgzgrn gìwqfg phảvtwei vắhmegt óeegoc nghịvdhd ngợdsbni nhiềdlniu nhưhpps vậeafdy.


Đjvdrang nằdzlim trêsqccn giưhppsjgqpng, anh bậeafdt dậeafdy, vếffwqt sẹytqeo nhưhpps con rếffwqt dữbhwh tợdsbnn trong lòibctng bàwfcgn tay nhưhppsng lạwqfgi khôbsybng phábdqh hỏfapong bàwfcgn tay tinh xảvtweo củexjka anh, ngưhppsdsbnc lạwqfgi, lạwqfgi tăvtweng thêsqccm mấdlniy phầgzgrn lạwqfgnh lùsqccng.

Mởfowu ngăvtwen kéaemjo ra, trong lúdlnic vôbsybwqfgnh thấdlniy hộexjkp trang sứryztc trong góeegoc khuấdlnit, Nam Dạwqfghppsehwwc cầgzgrm nóeego trong lòibctng bàwfcgn tay, tiệyqijn tay mởfowu ra, bêsqccn trong trốrlikng rỗynqfng, nhữbhwhng thứryzt trang sứryztc kia đicdqdlniu đicdqãpsum bịvdhd Dung Âqovdn mang đicdqi.

Anh nhếffwqch miệyqijng cưhppsjgqpi, thậeafdm chíebod cảvtwem giábdqhc ýdsbn nghĩipga vừvguxa rồicdqi củexjka mìwqfgnh thậeafdt buồicdqn cưhppsjgqpi, Nam Dạwqfghppsehwwc néaemjm hộexjkp trang sứryztc vàwfcgo lạwqfgi ngăvtwen kéaemjo, vừvguxa muốrlikn đicdqóeegong tủexjk lạwqfgi, liềdlnin thấdlniy hộexjkp trang sứryztc bịvdhd lậeafdt tung do bịvdhdaemjm mạwqfgnh, giờjgqp đicdqâfapoy, rớehwwt ra mộexjkt tờjgqp giấdlniy. Anh cầgzgrm lêsqccn vừvguxa nhìwqfgn thấdlniy mấdlniy chữbhwh lạwqfgi đicdqem hộexjkp trang sứryztc ra, tờjgqp chi phiếffwqu bịvdhd giấdlniu ởfowu phíeboda dưhppsehwwi liềdlnin rơffwqi xuốrlikng châfapon anh.

Sau khi thấdlniy cảvtwenh nàwfcgy sắhmegc mặikoot Nam Dạwqfghppsehwwc trởfowusqccn lạwqfgnh thấdlniu xưhppsơffwqng, anh cầgzgrm lấdlniy đicdqicdq đicdqi đicdqếffwqn thưhpps phòibctng, mởfowubdqhy tíebodnh lêsqccn, hai mắhmegt thâfapom thúdlniy theo ngóeegon tay gõlrlc linh hoạwqfgt từvgux từvgux chuyểipgan thàwfcgnh hung ábdqhc nham hiểipgam, mãpsumi đicdqếffwqn mộexjkt lúdlnic lâfapou sau, anh mớehwwi kiểipgam tra tàwfcgi khoảvtwen củexjka chíebodnh mìwqfgnh, nhưhppsng tấdlnim chi phiếffwqu khốrlikng anh đicdqưhppsa cho Dung Âqovdn, cho đicdqếffwqn bâfapoy giờjgqp, côbsyb vẫqovdn chưhppsa dùsqccng đicdqếffwqn.

Theo sốrlik mậeafdt mãpsum ngâfapon hàwfcgng, Nam Dạwqfghppsehwwc phábdqht hiệyqijn, tiềdlnin trong thẻubmfwfcgy, chíebodnh làwfcg sốrlik tiềdlnin lúdlnic trưhppsehwwc Dung Âqovdn đicdqãpsum chuyểipgan đicdqi từvguxbdqhi thẻubmf củexjka anh, chẳehxong quan. chỉdlrw bớehwwt chúdlnit tiềdlnin lẻubmf.

Khéaemjp laptop lạwqfgi, hai tay anh che mặikoot, sau mấdlniy nhịvdhdp thởfowu trầgzgrm ổvtwen, bỗynqfng nhiêsqccn vỗynqf mạwqfgnh tay xuốrlikng bàwfcgn, bỗynqfng nhiêsqccn đicdqryztng phăvtwét dâfapọy, làm cái ghêsqcć bị đicdqâfapỏy ra thâfapọt xa, ngưhppsơffwq̀i đicdqâfapòy hỏa khí ra khỏi phòng.

Chiêsqcćc xe thêsqcc̉ tao màu xám bạc giôbsyb́ng nhưhpps mũi têsqccn lao trêsqccn đicdqưhppsơffwq̀ng cái, mui xe mơffwq̉ rôbsyḅng, gió đicdqêsqccm khôbsyb nóng thôbsyb̉i vào măvtwẹt, cũng khôbsybng dịu bơffwq́t chút nào cơffwqn nóng giâfapọn của anh. Sưhppṣ khác thưhppsơffwq̀ng trưhppsơffwq́c khi đicdqi của Dung Âqovdn, lơffwq̀i Vưhppsơffwqng Linh nói, hơffwqn nưhpps̃a, khoản tiêsqcc̀n đicdqó…

Nam Dạwqfghppsehwwc phải đicdqâfapọp vào kèn xe mâfapóy cái, xe thêsqcc̉ thao lạng lách mạnh mẽ xôbsybng đicdqêsqcćn dưhppsơffwq́i lâfapòu cưhpps xá trưhppsơffwq́c đicdqâfapoy của Dung Âqovdn, anh trưhppṣc tiêsqcćp tìm đicdqêsqcćn cưhpps̉a, nhưhppsng ơffwq̉ ngài gõ hôbsyb̀i lâfapou, trưhppsơffwq́c sau khôbsybng hêsqcc̀ có ngưhppsơffwq̀i mơffwq̉ cưhpps̉a.

Cuôbsyb́i cùng, môbsyḅt ngưhppsơffwq̀i hàng xóm đicdqi qua dưhpps̀ng châfapon, ” Câfapọu tìm ai?”

Thâfapon thêsqcc̉ cao lơffwq́n của Nam Dạwqfghppsehwwc chen chúc trêsqccn hành lang, làm cho khôbsybng gian châfapọt hẹp càng trơffwq̉ nêsqccn ngôbsyḅt ngạt, ” Xin hỏi, ngưhppsơffwq̀i nhà này đicdqi đicdqâfapou rôbsyb̀i?”

“A, là mẹ con Dung Âqovdn sao, đicdqã sơffwq́m chuyêsqcc̉n đicdqi, hơffwqn nưhpps̃a năvtwem rôbsyb̀i.”

“Chuyêsqcc̉n đicdqi, đicdqi đicdqâfapou?”

“Chuyêsqcc̣n này tôbsybi cũng khôbsybng biêsqcćt, râfapót gâfapóp gáp.”


Nam Dạwqfghppsehwwc nhêsqcćch môbsybi mỏng, lâfapóy đicdqsqcc̣n thoại ra, sôbsyb́ của Dung Âqovdn anh vâfapõn chưhppsa xóa, nhưhppsng vưhpps̀a mơffwq́i gọi, bêsqccn kia liêsqcc̀n truyêsqcc̀n đicdqêsqcćn giọng nưhpps̃ máy móc, “Xin lôbsyb̃i, sôbsyb́ đicdqsqcc̣n thoại bạn gọi khôbsybng có thâfapọt.”

Âqovdm thanh đicdqó vang vọng ơffwq̉ bêsqccn trong câfapòu thang, lôbsyḅ ra vẻ trôbsyb́ng rôbsyḅng mà lạnh nhưhppsvtweng.

Anh xuôbsyb́ng lại lâfapòu dưhppsơffwq́i, cũng khôbsybng lêsqccn xe ngay, mà là dưhppṣa vào sưhppsơffwq̀n xe hút thuôbsyb́c, tưhpps̀ng mảnh tưhpps̀ng mảnh rơffwqi đicdqêsqcćn bêsqccn châfapon cũng chỉ là tàn thuôbsyb́c, Nam Dạwqfghppsehwwc tĩnh tâfapom lại, anh đicdqôbsyb́i vơffwq́i Dung Âqovdn, vâfapõn là chán ghét, cho dù côbsyb khôbsybng lâfapóy tiêsqcc̀n rơffwq̀i đicdqi thì sao? Coi nhưhpps là côbsybhpps̀a anh, lại có thêsqcc̉ nhưhpps thêsqcć nào đicdqưhppsơffwq̣c nưhpps̃a đicdqâfapoy?

Nghĩ vâfapọy, anh liêsqcc̀n bỏ lại đicdqsqcću thuôbsyb́c lêsqccn xe, nhưhppsng cái kiêsqcc̉n nóng nảy rôbsyb́i bơffwq̀i này trưhppsơffwq́c sau khôbsybng lái xe đicdqi đicdqưhppsơffwq̣c, đicdqêsqcćn cuôbsyb́i cùng anh rôbsyb́t cục cũng suy nghĩ câfapỏn thâfapọn môbsyḅt chút, anh đicdqôbsyb́i vơffwq́i Dung Âqovdn, thâfapọt sưhppṣ là chán ghét sao?

Ngoài cưhpps̉a sôbsyb̉, ngọn câfapoy thỉnh thoảng đicdqung đicdqưhppsa trêsqccn đicdqùa lao xao cả đicdqêsqccm ngôbsybng ngưhpps̀ng, làm ùa hè tăvtweng thêsqccm vài phâfapòn xao đicdqôbsyḅng.

sqccn trong nhà, nhiêsqcc̣t đicdqôbsyḅ máy lạnh đicdqưhppsơffwq̣c mơffwq̉ râfapót thâfapóp, đicdqâfapoy là thói quen của Dung Âqovdn, côbsyb đicdqang đicdqăvtwép chăvtwen mỏng, trong đicdqêsqccm tôbsyb́i, cũng chỉ có môbsyḅt khuôbsybn măvtwẹt nhỏ băvtwèng bàn tay lôbsyḅ ra ngoài.

sqccn tĩnh, chỉ có thêsqcc̉ nghe thâfapóy tiêsqcćng bưhppsơffwq́c châfapon của chính mình.

Dung Âqovdn ơffwq̉ trong môbsyḅt hẻm nhỏ râfapót tôbsyb́i, ơffwq̉ đicdqâfapoy khôbsybng có đicdqèn đicdqưhppsơffwq̀ng, môbsyb́t chút anh sáng cũng khôbsybng lọt vào, côbsyb chỉ có thêsqcc̉ vịn vách tưhppsơffwq̀ng, tưhpps̀ tưhpps̀ bưhppsơffwq́c đicdqi, trong lòng bàn tay, tưhppsơffwq̀ng vôbsybi loang lôbsyb̉ hình nhưhpps đicdqã đicdqưhppsơffwq̣c xâfapoy dưhppṣng tưhpps̀ râfapót lâfapou, đicdqưhppsơffwq̀ng dưhppsơffwq́i lòng bàn châfapon, cũng gôbsyb̀ ghêsqcc̀, thỉnh thoảng có thêsqcc̉ té lăvtwen lôbsyḅn mâfapóy vòng.

Dung Âqovdn râfapót sơffwq̣. cũng khôbsybng biêsqcćt tại sao mình có thêsqcc̉ đicdqi đicdqêsqcćn nơffwqi này, đicdqêsqccm khuya mùa hè, môbsyb̀ hôbsybi chảy ưhppsơffwq́t hêsqcćt quâfapòn áo, đicdqang nơffwqm nơffwq́p lo sơffwq̣ bưhppsơffwq́c vêsqcc̀ phía trưhppsơffwq́c, cách đicdqó khôbsybng xa bôbsyb̃ng nhiêsqccn ánh sáng tưhpps̀ môbsyḅt chiêsqcćc đicdqèn lơffwq́n chiêsqcću tơffwq́i, làm côbsyb chói măvtwét tránh đicdqi.

Đjvdró là đicdqèn xe, chiêsqcćc xe thẻo thao cao quý chăvtwén trọn con đicdqưhppsơffwq̀ng, côbsyb nhìn ngưhppsơffwq̀i đicdqàn ôbsybng bưhppsơffwq́c xuôbsyb́ng xe, sau đicdqó, lại dưhppṣa vào đicdqâfapòu xe, hai tay nhàn nhã chôbsyb́ng hai bêsqccn. Mái tóc màu rưhppsơffwq̣u đicdqỏ tưhppsơffwqi đicdqẹo đicdqêsqcćn chói măvtwét, côbsyb thâfapóy khóe miêsqcc̣ng anh hưhppśng thú nhêsqcćch lêsqccn, cái loại cưhppsơffwq̀i này, côbsyb chăvtwẻng qua râfapót quen thuôbsyḅc, cả khuôbsybn măvtwẹt anh vì bị bóng che đicdqi, lôbsyḅ ra vẻ u ám đicdqăvtwẹc biêsqcc̣t, anh ngôbsyb̀i ơffwq̉ đicdqó, cũng khôbsybng nhúc nhích, tưhppṣa nhưhpps ngưhppsơffwq̀i chêsqcćt nhìn ngăvtwém côbsyb, trong măvtwét có môbsyḅt ánh sáng rưhppṣc rơffwq̃, giôbsyb́ng nhưhpps loại hôbsyb̉ báo tàn nhâfapõn.

Dung Âqovdn toàwfcgn thâfapon đicdqdlniu rung râfapỏy, hai châfapon hai tay đicdqêsqcc̀u bâfapót đicdqôbsyḅng khôbsybng nghe lơffwq̀i, côbsyb la lơffwq́n, “Tại sao, tại sao anh khôbsybng chịu buôbsybng tha cho tôbsybi, đicdqôbsyb̀ ác ma này!”

Anh khôbsybng giâfapọn, ngưhppsơffwq̣c lại mỉm cưhppsơffwq̀i, nụ cưhppsơffwq̀i đicdqó, gian tà làm ngưhppsơffwq̀i khác run sơffwq̣ trong lòng, anh nói, “Dung Âqovdn, theo tôbsybi trơffwq̉ vêsqcc̀.”

“Tôbsybi khôbsybng muôbsyb́n!” Côbsyb gái xe rách màn đicdqêsqccm giãy giụa yêsqcću ơffwq́t, đicdqèn xe chiêsqcću vào gưhppsơffwqng măvtwẹt côbsyb tái nhơffwq̣t, hiêsqcc̣n ra môbsyḅt nôbsyb̃i sơffwq̣ hãi gâfapòn nhưhpps trong suôbsyb́t.


Anh đicdqưhppśng lêsqccn, tưhpps̀ng bưhppsơffwq́c ép sát đicdqêsqcćn, Dung Âqovdn chỉ đicdqành khôbsybng ngưhpps̀ng lùi bưhppsơffwq́c, cho đicdqêsqcćn khi chạm vào vách tưhppsơffwq̀ng phía sau, khôbsybng còn chôbsyb̃ lùi đicdqưhppsơffwq̣c nưhpps̃a, ” Anh tha cho tôbsybi đicdqi, chúng ta khôbsybng cùng môbsyḅt thêsqcć giơffwq́i, tôbsybi sẽ khôbsybng cùng anh trơffwq̉ vêsqcc̀!”

” Dung Âqovdn, ” anh châfapọm rãi giơffwq hai tay lêsqccn, đicdqôbsybitay tinh sảo kia, đicdqeo bao tay màu đicdqen băvtwèng da thú, “Tôbsybi đicdqã chuâfapỏn bị môbsyḅt cái phòng râfapót lơffwq́n, tôbsybi muôbsyb́n muôbsybi em….”

Dung Âqovdn hai tay ôbsybm lâfapóy đicdqâfapòu, côbsyb nghe thâfapóy thét lêsqccn têsqccfapom liêsqcc̣t phêsqcć (là têsqcc tim liêsqcc̣t phôbsyb̉i âfapóy!!), “Nam Dạwqfghppsehwwc, chăvtwẻng lẽ chì có khi anh chêsqcćt đicdqi tôbsybi mơffwq́i có thêsqcc̉ thoát khỏi anh sao? Phải khôbsybng, đicdqúng vâfapọy khôbsybng hả?!”

“Đjvdrúng!” anh trả lơffwq̀i mạnh mẽ lạ thưhppsơffwq̀ng, gào thét lêsqccn.

“Đjvdrùng—-” môbsyḅt tiêsqcćng nôbsyb̉ lơffwq́n, đicdqem bâfapou trơffwq̀i vôbsyb́n yêsqccn lăvtwẹng xé nát, Dung Âqovdn cảvtwem thấdlniy trưhppsehwwc mắhmegt tốrliki sầgzgrm lạwqfgi, ngưhppsơffwq̀i đicdqàn ôbsybng thâfapon hình to lơffwq́n liêsqcc̀n đicdqè ép lêsqccn ngưhppsơffwq̀i mình, năvtwẹng nêsqcc̀. Côbsybbsyḅi vàng đicdqơffwq̃ lâfapóy, trong tay chăvtwẻng biêsqcćt lúc nào, khâfapỏu súng rơffwq́t xuôbsyb́ng châfapon, họng súng đicdqen ngòm tỏa ra khói trăvtwéng. Đjvdrôbsyb̀ng thơffwq̀i côbsyb thâfapóy ngưhppṣc mình nóng lêsqccn tưhpps̀ng chút, cúi đicdqâfapòu, chỉ thâfapóy Nam Dạwqfghppsehwwc siêsqcćt chăvtwẹt thâfapon thêsqcc̉ mình khôbsybng ngưhpps̀ng chảy máu…

“A—-” Dung Âqovdn chơffwq̣t tính giâfapóc, con ngưhppsơffwqi đicdqen bóng vì hoảng sơffwq̣ mà trơffwq̣n tròn, vưhpps̀a sơffwq̀, trêsqccn ngưhppsơffwq̀i cũng toát đicdqâfapòy môbsyb̀ hôbsybi.

Có chuyêsqcc̣n gì sao, sao lại mơffwqbsyḅt giâfapóc mơffwq kì quái nhưhppsfapọy?

Dung Âqovdn xem đicdqôbsyb̀ng hôbsyb̀, mơffwq́i ba giơffwq̀ sáng, xem ra, sẽ khôbsybng thêsqcc̉ ngủ tiêsqcćp đicdqưhppsơffwq̣c nưhpps̃a. Côbsyb châfapon trâfapòn xuôbsyb́ng giưhppsơffwq̀ng, đicdqá đicdqôbsyb̉ ly nưhppsơffwq́c, căvtwen phòng 60m2 rôbsyḅng rãi, hơffwqn nưhpps̃a, lại còn có ban côbsybng. Măvtwẹc dù chỉ có thêsqcc̉ đicdqêsqcc̉ môbsyḅt chiêsqcćc ghêsqcć năvtwèm, nhưhppsng Dung Âqovdn cũng đicdqã đicdqủ hài lòng. Uôbsyb́ng môbsyḅt hơffwqi cạn sạch ly nưhppsơffwq́c đicdqá, côbsybffwq́i cảm thâfapóy hoảng loạn trong lòng đicdqưhppsơffwq̣c xoa dịu môbsyḅt chút, tưhppṣa lêsqccn ghêsqcć năvtwèm, mêsqcc̣t mỏi đicdqã hoàn toàn biêsqcćn mâfapót.

Buôbsyb̉i sáng, lúc bảo mâfapõy tơffwq́i Dung Âqovdn đicdqang năvtwèm ơffwq̉ đicdqó, khôbsybng iêsqcćt tưhpps̀ khi nào ngủ thiêsqcćp đicdqi, trong tay năvtwém chăvtwẹt li nưhppsơffwq́c, mẹ Dung ngôbsyb̀i xe lăvtwen đicdqêsqcćn bêsqccn côbsyb, “Âqovdn Âqovdn, Âqovdn Âqovdn?”

bsyb còn buôbsyb̀n ngủ, “Mẹ?”

“Sao con lại ngủ ơffwq̉ đicdqâfapoy?”

bsybfapõn còn mơffwq màng, mơffwq̉ măvtwét xem xét bôbsyb́n phía, lúc này nhưhppśc đicdqâfapòu mơffwq́i trơffwq̉ lại ghêsqcć năvtwèm, “tôbsyb́i qua găvtwẹp ác môbsyḅng, liêsqcc̀n ngủ khôbsybng đicdqưhppsơffwq̣c, sau lại nghĩ ra đicdqâfapoy ngôbsyb̀i môbsyḅt chút, khôbsybng biêsqcćt thêsqcć nào lại ngủ thiêsqcćp đicdqi.”

“Nhanh đicdqi năvtwèm lại, thơffwq̀i gian vâfapõn còn sơffwq́m đicdqó.” Mẹ Dung tâfapót nhiêsqccn là đicdqau lòng khôbsybng dưhppśt.


Dung Âqovdn lấdlniy đicdqiệyqijn thoạwqfgi di đicdqexjkng ra xem thờjgqpi gian, ” Săvtwép đicdqêsqcćn giơffwq̀ rôbsyb̀i, mẹ, con phải chuâfapỏn bị đicdqi làm, gâfapòn đicdqâfapoy có môbsyḅt dưhppṣ án, râfapót bâfapọn.”

“Nhìn con xem, khiêsqcćn bản thâfapon gâfapòy nhưhppsfapọy.”

Dung mẹ đicdqâfapỏy xe lăvtwen theo côbsyb đicdqêsqcćn phòng ăvtwen, ” Mẹ, mẹ yêsqccn tâfapom đicdqi, con thâfapọt khôbsybng có chuyêsqcc̣n gì, lại nói, hiêsqcc̣n tại đicdqang thịnh hành môbsyb́t giảm câfapon, nhưhppsfapọy trái lại cũng tôbsyb́t, tiêsqcćt kiêsqcc̣m đicdqưhppsơffwq̣c tiêsqcc̀n rôbsyb̀i.”

Nhâfapọn đicdqưhppsơffwq̣c đicdqsqcc̣n thoại của Trâfapòn Kiêsqcc̀u, là lúc đicdqang dùng cơffwqm trưhppsa.

Lúc Dung Âqovdn xuôbsyb́ng lâfapòu, liêsqcc̀n nhìn thâfapóy anh đicdqưhppśng ơffwq̉ cưhpps̉a, “Trâfapòn Kiêsqcc̀u, làm sao anh biêsqcćt em ơffwq̉ đicdqâfapoy?”

“Anh cũng nhơffwq̀ ngưhppsơffwq̀i dò hỏi hôbsyb̀i lâfapou mơffwq́i biêsqcćt,” Bôbsyḅ dạng phong trâfapòn mêsqcc̣t mỏi, “Anh mơffwq́i xuôbsyb́ng máy bay, mâfapóy ngày nay, cha anh đicdqêsqcc̉ anh sang nưhppsơffwq́c ngoài đicdqêsqcc̉ học hỏi, lâfapòn này trơffwq̉ vêsqcc̀, mơffwq́i tính giao côbsybng tay cho anh quản lý.”

“Vâfapọy, chúc mưhpps̀ng.”

sqcć chiêsqcc̀u, Dung Âqovdn lại phải đicdqi làm, khôbsybng muôbsyb́n đicdqi xa, Trâfapòn Kiêsqcc̀u tìm môbsyḅt nhà hàng gâfapòn côbsybng ty của côbsyb, sau khi gọi món ăvtwen xong, anh liêsqcc̀n gâfapóp gáp mơffwq̉ miêsqcc̣ng, ” Âqovdn Âqovdn, em có khỏe khôbsybng?”

“Râfapót khỏe.” Dung Âqovdn trả lơffwq̀i qua loa.

” Âqovdn Âqovdn, em nói dôbsyb́i.” Ánh măvtwét Trâfapòn Kiêsqcc̣u tràn đicdqâfapòy yêsqccu thưhppsơffwqng, “Chuyêsqcc̣n Tưhpps Mạn, hiệyqijn tạwqfgi khôbsybng ngưhppsjgqpi nàwfcgo khôbsybng biếffwqt, giơffwq̀ đicdqâfapoy, tâfapom tưhpps của Viêsqcc̣t của hưhppsơffwq́ng vêsqcc̀ côbsyb âfapóy, Âqovdn Âqovdn, chúng ta làm bạn của nhau đicdqã nhiêsqcc̀u năvtwem nhưhppsfapọy, ngay cả trong lòng buôbsyb̀n bã cũng khôbsybng muôbsyb́n nói vơffwq́i anh sao?”

“Trâfapòn Kiêsqcc̀u, em khôbsybng có,” Giọng nói côbsybfapót bình tĩnh, làm anh khôbsybng biêsqcćt răvtwèng côbsyb đicdqang ngụy trang hay là thâfapọt khôbsybng câfapòn anh, ” Chuyêsqcc̣n lơffwq́n nhưhppsfapọy, nêsqcću nhưhpps khôbsybng có Viêsqcc̣t ơffwq̉ bêsqccn cạnh chăvtwem sóc, em nghĩ Tưhpps Mạn râfapót khó vưhppsơffwq̣t qua.”

“Vâfapọy còn em?” Giọng nói trâfapòn kiêsqcc̀u có phâfapỏn đicdqè nén, “Em đicdqã quêsqccn bưhpps̃a tiêsqcc̣c đicdqính hôbsybn, bọn họ đicdqã làm nhục em thêsqcć nào sao?”

Nhâfapon viêsqccn phục vụ mang đicdqôbsyb̀ ăvtwen lêsqccn, Dung Âqovdn chỉ cúi đicdqâfapòu, đicdqơffwq̣i phục vụ đicdqi xa, mơffwq́i ngâfapỏng đicdqâfapòu lêsqccn, “Lưhppṣa chọn nhưhpps thêsqcć nào, là chuyêsqcc̣n của Viêsqcc̣t, em câfapòn gì phải vì nhưhpps̃ng thưhppś đicdqó mà phiêsqcc̀n não làm tôbsyb̉n hại tinh thâfapòn chưhppś?” Bâfapọn rôbsyḅn nưhpps̉a ngày, côbsyb đicdqã sơffwq́m đicdqói bụng, câfapòm lâfapóy đicdqũa lêsqccn ăvtwen côbsybm.

Thâfapóy côbsyb nhưhppsfapọy, Trâfapòn Kiêsqcc̀u ngưhppsơffwq̣c lại càm thâfapóy nhẹ nhõm râfapót nhiêsqcc̀u, anh đicdqăvtwẹt tay trêsqccn măvtwẹt bàn, sau khi năvtwém chăvtwẹt lại, đicdqưhppsa tơffwq́i đicdqăvtwẹt trêsqccn mu bàn tay của Dung Âqovdn.

bsyb ngâfapỏng đicdqâfapòu, môbsyḅt căvtwẹp măvtwét trong trẻo hưhppsơffwq́ng vêsqcc̀ phía anh.

” Âqovdn Âqovdn, lúc còn học ơffwq̉ trưhppsơffwq̀ng, anh đicdqã thích em, khi đicdqó, em khôbsybng cho anh cơffwqbsyb̀i này, băvtwét đicdqâfapòu tưhpps̀ bâfapoy giơffwq̀, em có thêsqcc̉ lâfapòn nưhpps̃a ơffwq̉ bêsqccn anh khôbsybng? Khôbsybng phải lâfapóy thâfapon phâfapọn của môbsyḅt ngưhppsơffwq̀i bạn.” Giọng nói anh thành khâfapỏn, trong măvtwét cũng râfapót dịu dàng, “Anh biêsqcćt, em cùng Viêsqcc̣t đicdqã tưhpps̀ng yêsqccu nhau sâfapou đicdqâfapọm thêsqcć nào, nhưhppsng…. có môbsyḅt sôbsyb́ viêsqcc̣c dù sao cũng đicdqã qua đicdqi, anh hi vọng em có thêsqcc̉ băvtwét đicdqâfapòu môbsyḅt lâfapòn nưhpps̃a.”

Dung Âqovdn rút tay vêsqcc̀, ” Trâfapòn Kiêsqcc̀u, ăvtwen cơffwqm đicdqi.”

” Âqovdn Âqovdn!”

“Có môbsyḅt sôbsyb́ viêsqcc̣c đicdqã qua, em biêsqcćt, có côbsyb́ găvtwéng cũng khôbsybng thêsqcc̉ quay trơffwq̉ lại nhưhppshppsa, nhưhppsng Trâfapòn Kiêsqcc̀u, em kêsqcćt khúc môbsyḅt đicdqoạn quá khưhppś, khôbsybng có nghĩa sẽ băvtwét đicdqâfapòu lại môbsyḅt đicdqoạn mơffwq́i, anh hiêsqcc̉u khôbsybng?”

hppsơffwq́i ánh măvtwét trơffwq̀i hai măvtwét Trâfapòn Kiêsqcc̀u rõ ràng u ám, nhưhppsng tưhpps̀ trong lơffwq̀i nói của Dung Âqovdn, anh ít nhâfapót vâfapõn nghe ra chút hi vọng, ” Âqovdn Âqovdn, anh khôbsybng ép em, anh sẽ chơffwq̀ em.”

“Trầgzgrn Kiềdlniu... ” Anh côbsyb́ châfapóp, làm côbsyb khôbsybng an tâfapom.

“Em khôbsybng câfapòn nói, đicdqâfapoy là lâfapòn cuôbsyb́i cùng anh kiêsqccn trì.” Trâfapòn Kiêsqcc̀u kéo mạnh khóe miêsqcc̣ng, găvtwép món anh bình thưhppsơffwq̀ng Dung Âqovdn thích vào chén côbsyb, lòng tin của anh, dành cho côbsyb, thủy chung trưhppsơffwq́c sau nhưhppsbsyḅt.

Chuyêsqcc̣n Tưhpps Mạn, đicdqã trôbsybi qua hơffwqn nưhpps̉a tháng rôbsyb̀i, nhưhppsng truyêsqcc̀n thôbsybng vâfapõn găvtwét gao khôbsybng buôbsybng. Có thôbsybng tin nói, côbsyb đicdqã chạy trôbsyb́n ra nưhppsơffwq́c ngoài, nơffwqi khác lại nói, côbsybhppṣ sát, cũng khôbsybng gọi câfapóp cưhppśu đicdqêsqcćn, hoăvtwẹc là, côbsyb đicdqang đicdqưhppsơffwq̣c môbsyḅt đicdqại gia nào đicdqó bao nuôbsybi…

Diêsqccm Việyqijt thỉnh thoảng có nhăvtwén vài tin nhăvtwén cho Dung Âqovdn, đicdqsqcc̣n thoại cũng râfapót ít gọi, khi anh xuâfapót hiêsqcc̣n trưhppsơffwq́c măvtwẹt côbsyb, trơffwq̀i đicdqã râfapót tôbsyb́i rôbsyb̀i.

Dung Âqovdn lêsqccn xe, hai ngưhppsơffwq̀i cũng khôbsybng đicdqi đicdqâfapou, Diêsqccm Việyqijt chỉ là mơffwq̉ hạ cưhpps̉a xe, hút thuôbsyb́c.

” Tưhpps Mạn, khôbsybng sao rôbsyb̀i chưhppś?” Dung Âqovdn băvtwét đicdqâfapòu đicdqánh vơffwq̃ yêsqccn lăvtwẹng.

“Tâfapom tình côbsyb âfapóy râfapót khôbsybng tôbsyb́t,” Diêsqccm Việyqijt tay trábdqhi chốrlikng đicdqqovd đicdqgzgru, tựfuska hồicdq rấdlnit mệyqijt mỏfapoi, ” Hiêsqcc̣n tại, anh cùng ngưhppsơffwq̀i đicdqại diêsqcc̣n của côbsyb âfapóy thay phiêsqccn nhau trôbsybng chưhpps̀ng côbsyb âfapóy.”

Dung Âqovdn gậeafdt đicdqgzgru, sau khi hỏfapoi xong, liềdlnin phábdqht hiệyqijn khôbsybng còn gì đicdqêsqcc̉ nói đicdqưhppsơffwq̣c nưhpps̃a, hai tay côbsybvtwém vào túi quâfapòn, Diêsqccm Việyqijt thâfapóy côbsyb cúi thâfapóp đicdqâfapòu, liêsqcc̀n băvtwét tàn thuôbsyb́c ra ngoài cưhpps̉a sôbsyb̉, “Âqovdn Âqovdn, mâfapóy ngày nay thâfapọt xin lôbsyb̃i, khôbsybng thêsqcc̉ ơffwq̉ bêsqccn em.”

Dung Âqovdn trong lòng duy nhâfapót chỉ có môbsyḅt nghi vâfapón, lúc trưhppsơffwq́c khôbsybng dám hỏi, là sơffwq̣ làm chính mình tôbsyb̉n thưhppsơffwqng, côbsybvtwén nhẹ môbsybi dưhppsơffwq́i, lúc buôbsybng ra, liêsqcc̀n đicdqêsqcc̉ lại dâfapóu vêsqcćt rõ ràng, ” Viêsqcc̣t, anh đicdqôbsyb́i vơffwq́i Tưhpps Mạn, là có tình cảm sao?”

Con ngưhppsơffwqi màu trà lảng tránh, chôbsybn mày bôbsyb̃ng nhiêsqccn nhíu lại, “Âqovdn Âqovdn, em hiêsqcc̉u lâfapòm rôbsyb̀i.”

“Viêsqcc̣t, có lẽ, chăvtwẻng qua chỉ có mình anh khôbsybng nhâfapọn ra thôbsybi.” Diêsqccm Việyqijt ơffwq̉ môbsyḅt măvtwẹt nào đicdqó râfapót giôbsyb́ng Nam Dạwqfghppsehwwc, nêsqcću nhưhpps anh khôbsybng có chút cảm tình vơffwq́i Tưhpps Mạn, sẽ khôbsybng đicdqưhppśng ơffwq̉ ngọn sóng hưhppśng mọi phiêsqcc̀n toái vào ngưhppsơffwq̀i, “Ban đicdqâfapòu, em găvtwẹp Tưhpps Mạn, thì em liêsqcc̀n biêsqcćt, hai ngưhppsơffwq̀i sơffwq́m đicdqã quen biêsqcćt nhau, hơffwqn nưhpps̃a, quan hêsqcc̣ cũng khôbsybng bình thưhppsơffwq̀ng.”

Diêsqccm Việyqijt khôbsybng nóeegoi gìwqfg, anh và Tưhpps Mạn, nhưhpps̃ng thưhppś cùng trải qua, anh biêsqcćt khôbsybng giâfapóu giêsqcćm đicdqưhppsơffwq̣c Dung Âqovdn.

Ngón tay côbsybffwq̀ chiêsqcćc nhâfapõn, sau khi năvtwém chăvtwẹt nó, mơffwq̉ tay Diêsqccm Việyqijt ra đicdqem chiêsqcćc nhâfapõn đicdqăvtwẹt vào, ” Vâfapọt này, anh nêsqccn giưhpps̃ đicdqi.”

Diêsqccm Việyqijt xót xa ngâfapỏng đicdqâfapòu lêsqccn, măvtwẹt đicdqâfapòy vẻ ngạc nhiêsqccn khó tin, “Âqovdn Âqovdn, e…”

“viêsqcc̣t, Dung Âqovdn ngăvtwét lơffwq̀i anh, ” Sau tiêsqcc̣c đicdqính hôbsybn đicdqâfapòu tiêsqccn, hai ngưhppsơffwq̀i chúng ta đicdqã đicdqi râfapót xa, chiêsqcćc nhâfapõn này lâfapòn thưhppś hai vâfapõn khôbsybng thêsqcc̉ vào tay em, có lẽ, thâfapọt sưhppṣ là ý trơffwq̀i.”

” Âqovdn Âqovdn, chơffwq̀ anh săvtwép xêsqcćp ôbsyb̉n thỏa cho Tưhpps Mạn, anh nhâfapót đicdqịnh…”

Dung Âqovdn kép tay anh, đicdqêsqcc̉ cho chiêsqcćc nhâfapõn năvtwèm trong lòng bàn tay, “Viêsqcc̣t, mâfapóy ngày nay, em đicdqã suy nghĩ râfapót nhiêsqcc̀u rôbsyb̀i, ban đicdqâfapòu, sau tiêsqcc̣c đicdqính hôbsybn, em biêsqcćt ngay anh cùng Tưhpps Mạn có quan hêsqcc̣ thâfapon mâfapọt, chỉ là lúc âfapóy em chỉ lo lưhppsơffwqng tâfapom, khôbsybng suy nghĩ tinh têsqcć, cũng có thêsqcc̉ nói, em khôbsybng dám suy nghĩ quá sâfapou xa. Lơffwq̀i thêsqcc̀ non hẹn biêsqcc̉n trưhppsơffwq́c đicdqâfapoy của chúng ta, cũng đicdqã qua rôbsyb̀i, băvtwèng khôbsybng anh cũng sẽ khôbsybng cùng Tưhpps Mạn…”

Diêsqccm Việyqijt nghẹn nơffwqi côbsyb̉ họng, anh vôbsyb́n đicdqịnh nói, ban đicdqâfapòu chăvtwẻng qua anh chỉ muôbsyb́n chơffwqi đicdqùa, nhưhppsng hôbsybm nay, Tưhpps Mạn thâfapon bại danh liêsqcc̣t, anh còn có thêsqcc̉ mơffwq̉ miêsqcc̣ng nói nhưhpps̃ng lơffwq̀i này khôbsybng?

“Cho nêsqccn, chúng ta khôbsybng nêsqccn sôbsyb́ng chêsqcćt giưhpps̃ lâfapóy nhau khôbsybng buôbsybng, hãy đicdqêsqcc̉ chúng ta sôbsyb́ng nhẹ nhõm môbsyḅt chút.”

” Âqovdn Âqovdn,” Diêsqccm Việyqijt nghiêsqccng đicdqâfapòu, dưhppsơffwq̀ng nhưhpps trêsqccn măvtwẹt, râfapót thôbsyb́ng khôbsyb̉.

Dung Âqovdn tưhppṣa vào cưhpps̉a sôbsyb̉ xe, khẽ khép mi lại, loại thâfapòn săvtwéc này, giôbsyb́ng nhưhppsfapoy thuôbsyb́c phiêsqcc̣n tàn lụi, măvtwẹc dù đicdqsqccu tàn, vâfapõn mang mị lưhppṣc mạnh mẽ, hai tay đicdqan vào nhanh, suy nghĩ môbsyḅt hôbsyb̀i sau, mơffwq́i đicdqêsqcc̉ lôbsyḅ vêsqcćt sẹo đicdqã khôbsybng còn rỉ máu nưhpps̃a, ” Hơffwqn nưhpps̃a, em đicdqã mang con ngưhppsơffwq̀i khác, lại còn sảy thai, em nhưhppsfapọy, làm sao còn có thêsqcc̉ bêsqccn anh nhưhpps trưhppsơffwq́c đicdqâfapoy?”

” Âqovdn Âqovdn,” Diêsqccm Việyqijt tiếffwqng nóeegoi run rẩurzqy, “Anh khôbsybng quan tâfapom.”

“Nhưhppsng em quan tâfapom,” Dung Âqovdn đicdqôbsyḅt ngôbsyḅt cao giọng, cả khôbsybng gian dưhppsơffwq̀ng nhưhpps run râfapỏy, ” Anh tưhpps̀ng có Tưhpps Mạn, khi em đicdqang thưhppsơffwqng nhơffwq́ anh, anh ôbsybm ngưhppsơffwq̀i đicdqàn bà khác, suy tính chuyêsqcc̣n trả thù em, Viêsqcc̣t, chúng ta khôbsybng còn ngâfapoy thơffwq nhưhpps lúc ban đicdqâfapòu nưhpps̃a, tình yêsqccu trôbsyḅn lâfapõn quá nhiêsqcc̀u thưhppś, đicdqã biêsqcćn châfapót rôbsyb̀i.”

“Anh sẽ khôbsybng buôbsybng tay.” Diêsqccm Việyqijt hai măvtwét đicdqỏ bưhpps̀ng, bôbsyb̃ng nhiêsqccn dùng sưhppśc giưhpps̃ hai vai Dung Âqovdn, ” Âqovdn Âqovdn, chúng ta râfapót vâfapót vả mơffwq́i có thêsqcc̉ bêsqccn nhau, anh sẽ khôbsybng buôbsybng tay!”

Dung Âqovdn trábdqhnh ra, mởfowu cửgamta xe cũubmfng khôbsybng quay đicdqgzgru lại đicdqi vêsqcc̀ phía trưhppsơffwq́c, cánh tay bị kéo vêsqcc̀, ” Diêsqccm Việyqijt ánh măvtwét lo âfapou, “Anh thưhpps̀a nhâfapọn, anh cùng Tưhpps Mạn tưhpps̀ng có quan hêsqcc̣, Âqovdn Âqovdn, em bỏ qua cho anh lâfapòn này, sẽ khôbsybng có lâfapòn sau nưhpps̃a đicdqâfapou.”

“Viêsqcc̣t, là em cảm thâfapóy mêsqcc̣t mỏi, Tình yêsqccu này, làm em tôbsyb̉n thưhppsơffwqng sâfapou săvtwéc vôbsyb cùng, em khôbsybng còn sưhppśc lưhppṣc kiêsqccn trì nưhpps̃a rôbsyb̀i…”

bsyb dùng dưhppśc tránh xa,k Diêsqccm Việyqijt vưhpps̀a săvtwép đicdqbsyb̉i kịp, đicdqsqcc̣n thoại vang lêsqccn, anh vôbsyb́n khôbsybng muôbsyb́n đicdqêsqcc̉ ý, nhưhppsng lại sơffwq̣ Tưhpps Mạn có chuyêsqcc̣n, đicdqành dưhpps̀ng bưhppsơffwq́c.

Dung Âqovdn sau khi lêsqccn lâfapòu liêsqcc̀n đicdqem cưhpps̉a đicdqóng lại, chạy vào phòng mình khóa trái cưhpps̉a, đicdqâfapòu óc ngưhppsơffwq̣c lại râfapót thanh tĩnh, cái gì cũng khôbsybng nghĩ, buôbsyḅc chính mình nhanh chóng ngủ môbsyḅt giâfapóc.

Mặikooc dùsqcc nhưhpps vậeafdy, buổvtwei sábdqhng lúdlnic thứryztc dậeafdy, hai mắhmegt vâfapõn sưhppsng đicdqỏ.

Diêsqccm Việyqijt lại khôbsybng có đicdqbsyb̉i theo sau, nhâfapọn đicdqưhppsơffwq̣c đicdqêsqcc̣n thoại, liêsqcc̀n vôbsyḅi vôbsyḅi vàng vàng rơffwq̀i đicdqi.

Mang đicdqôbsybi măvtwét gâfapóu trúc đicdqi làm, vưhpps̀a tơffwq́i côbsybng ty, Thâfapỏm Măvtwẹc liêsqcc̀n câfapòm thưhppsơffwq́c cuôbsyḅn, đicdqêsqcc̉ Dung Âqovdn giang rôbsyḅng hai cánh tay, “Dung Âqovdn, nói cho câfapọu biêsqcćt môbsyḅt tin tôbsyb́t.”

“Cái này đicdqêsqcc̉ làm gì?”

“May lêsqcc̃ phục,” Thẩurzqm Mặikooc cũubmfng khôbsybng ngẩurzqng đicdqgzgru lêsqccn, “Cóeego mộexjkt dạ tiêsqcc̣c bâfapót đicdqôbsyḅng sản long trọng, đicdqêsqcćn lúc đicdqó, râfapót nhiêsqcc̀u côbsybng ty lơffwq́n sẽ đicdqêsqcćn, lâfapòn trưhppsơffwq́c Giám đicdqôbsyb́c Liêsqccu râfapót hài lòng vơffwq́i côbsybng viêsqcc̣c của chúng ta, Sang Tâfapon đicdqã nhâfapọn đicdqưhppsơffwq̣c lơffwq̀i mơffwq̀i, tơffwq́ và câfapọu, đicdqêsqcc̀ là nhưhpps̃ng kiêsqcćn trúc sưhppsbsyb̉i bâfapọt của côbsybng ty, nhâfapót đicdqịnh có thêsqcc̉ tạo thêsqccm khôbsybng ít quan hêsqcc̣…”

Thẩurzqm Mặikooc lảvtwei nhảvtwei, còn đicdqem sôbsyb́ đicdqo của Dung Âqovdn nhơffwq́ kĩ, côbsybbsyḅi kéo tay Thâfapỏm Măvtwẹc, ” Thôbsybi, các câfapọu đicdqi đicdqi.”

“Nhưhppsfapọy sao đicdqưhppsơffwq̣c, câfapọu là chiêsqccu bài của chúng ta”

Dung Âqovdn cúi đicdqâfapòu xuôbsyb́ng, “Thâfapỏm Măvtwẹc, tơffwq́ khôbsybng muôbsyb́n đicdqi, nhưhpps̃ng nơffwqi nhưhppsfapọy, hăvtwẻn là khôbsybng thêsqcc̉ thiêsqcću ngưhppsơffwq̀i của Tưhppsơffwq́c Thưhppśc.”

Từvgux trong lờjgqpi nóeegoi củexjka côbsyb, Thẩurzqm Mặikooc liềdlnin đicdqbdqhn ra côbsybkiêsqccng kỵuaoh cái gì, “Trơffwq̀i ơffwqi, tơffwq́ cũng đicdqã nghe ngóng kĩ rôbsyb̀i, câfapọu nghĩ là tơffwq́ ngôbsyb́c sao? Danh sách hôbsybm đicdqó có Nghiêsqccm Tưhppsơffwq́c, nhưhppsng Nam Dạwqfghppsehwwc sẽ khôbsybng đicdqi, đicdqúng ngày đicdqó, anh ta phỉ đicdqi căvtwét băvtweng khánh thành.”

Có đicdqôbsybi khi, Dung Âqovdn khôbsybng thêsqcc̉ khôbsybng khâfapom phục năvtweng lưhppṣc mâfapọt thám của côbsyb.

Thâfapỏm Măvtwẹc nhơffwq́ kỹ sôbsyb́ đicdqo của côbsyb, rôbsyb̀i đicdqem đicdqưhppsa cho ngưhppsơffwq̀i khác may đicdqo.

Trong lòng, cả ngày đicdqêsqcc̀u phiêsqcc̀n muôbsyḅn.

Sau khi tan viêsqcc̣c, Dung Âqovdn gọi đicdqsqcc̣n thoại vêsqcc̀ cho nhà, nói côbsyb khôbsybng thêsqcc̉ vêsqcc̀ ăvtwen cơffwqm đicdqưhppsơffwq̣c.

Ngôbsyb̀i trêsqccn xe thâfapọt lâfapou mơffwq́i đicdqêsqcćn chơffwq̣ đicdqêsqccm, chôbsyb̃ này vâfapõn nhưhpps trưhppsơffwq́c đicdqâfapoy đicdqôbsybng đicdqúc náo nhiêsqcc̣t, tiêsqcćng rao của chán chủ sạp vang khăvtwép nơffwqi, tâfapọp hơffwq̣p thành môbsyḅt bản giao hưhppsơffwq̉ng làm lòng ngưhppsơffwq̀i vui vẻ.

Dung Âqovdn ngôbsyb̀i xuôbsyb́ng chôbsyb̃ lúc trưhppsơffwq́c Dung Âqovdn cùng Diêsqccm Việyqijt hay ngôbsyb̀i ơffwq̉ gian hàng cơffwqm chiêsqccn, hai tay chôbsyb́ng căvtwèm, vâfapõn là chôbsyb̃ ngôbsyb̀i cũ.

Con đicdqưhppsơffwq̀ng nhỏ hẹp, bôbsyb̃ng nhiêsqccn xôbsybng vào môbsyḅt chiêsqcćc xe thêsqcc̉ thao sang trọng.

Nam Dạwqfghppsehwwc nhịvdhdn khôbsybng đicdqưhppsdsbnc khẽxrwi nguyềdlnin rủexjka, đicdqâfapòu óc anh thâfapọt chăvtwéc có vâfapón đicdqêsqcc̀ rôbsyb̀i, muôbsyb́n đicdqi tăvtwét qua con đicdqưhppsơffwq̀ng nhỏ, loanh quanh luâfapỏn quản sao lại đicdqi đicdqêsqcćn nơffwqi này, trong lòng vôbsyb́n phiêsqcc̀n não, hơffwqn nưhpps̃a dòng ngưhppsơffwq̀i châfapọt chôbsyḅi, lúc này xe của anh đicdqã chăvtwén giưhpps̃a đicdqưhppsơffwq̀ng.

Khuỷu tay anh chôbsyb́ng ơffwq̉ cưhpps̉a sôbsyb̉ xe, con ngưhppsơffwqi sâfapou hoăvtwém hưhppsơffwq́ng nhìn ra ngoài cưhpps̉a sôbsyb̉, chôbsyb̃ này, anh dưhppsơffwq̀ng nhưhpps có chút âfapón tưhppsơffwq̣ng.

Ánh măvtwét quét qua đicdqám ngưhppsơffwq̀i, đicdqôbsyḅt nhiêsqccn, liêsqcc̀n ngưhpps̀ng lại ơffwq̉ môbsyḅt gưhppsơffwqng măvtwẹt gâfapòy gò.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.