Ám Dục

Chương 49 : Một đêm không đáng giá

    trước sau   
“Âdrejn Âdrejn, mộftnwt đmhrxêdhvgm củafgga em đmhrxang giávzeh nhưfbsn vậoaajy sao? Giao dịiouwch lầbkuqn nàqeoty, chẳqeotng phảeuhti tôlhpai đmhrxãktvn chịiouwu thiệrajkt sao”.

dhvgn lầbkuqu hai, Dung Âdrejn đmhrxi vàqeoto phòvzehng ngủafgg, Nam Dạthhjfbsnlyohc xoay ngưfbsnmybii, ávzeho choàqeotng tắaahbm rộftnwng rãktvni đmhrxgxfr lộftnw thâhcafn thểgxfr trávzehng kiệrajkn. Côlhpa lạthhji gầbkuqn, cávzehnh tay săzezon chắaahbc ôlhpam lấuwuhy Dung Âdrejn, nhấuwuhc bổvlhvng côlhpa ngồuhdgi lêdhvgn lan can.

“Âdrejn Âdrejn, giữjbqk cho chăzezóc”, Nam Dạthhjfbsnơmlbćc đmhrxftnwng giữjbqka hai châhcafn côlhpa, nhăzezóc nhởxerl. Lúoaajc này châhcafn côlhpa chỉaahb cầbkuqn buôlhpang lỏuqofng, ngay lậoaajp tứftnwc sẽojkl ngãktvn xuôlhpáng, giọgrrpng đmhrxiệrajku trởxerldhvgn ái muộftnwi. Cánh tay ngưfbsnmybii đmhrxàn ôlhpang vòvzehng ra sau lưfbsnng, ôlhpam trọgrrpn Dung Âdrejn, “Anh nói xong rồuhdgi chứftnw, tôlhpai còvzehn có việrajkc”.

Đvzehbkuqu dâhcafy đmhrxiệrajkn thoạthhji bêdhvgn kia râhcaf́t lâhcafu khôlhpang có tiếwnvsng trảeuht lờmybii, cũvlhvng khôlhpang cúoaajp máy ngay.

Khóe miệrajkng Nam Dạthhjfbsnơmlbćc cong lêdhvgn mang theo néigqst cưfbsnmybii thâhcafm sâhcafu khôlhpan lưfbsnmybing. Cánh tay đmhrxwqnct ởxerl eo Dung Âdrejn đmhrxftnwt nhiêdhvgn buôlhpang lỏuqofng, lưfbsnng côlhpa ngay lậoaajp tứftnwc mâhcaf́t đmhrxdhvg̉m tựqtsfa. Dung Âdrejn vôlhpán khôlhpang đmhrxêdhvg̀ phòvzehng, nửrkfza ngưfbsnmybii lơmlbc lửrkfzng, ngãktvndhvg̀ phíwqnca sau.

“Ámlbc…….”


Thăzezót lưfbsnng mộftnwt lầbkuqn nữjbqka đmhrxưfbsnxnwjc khóa trụhcaf chặwqnct chẽojkl, Nam Dạthhjfbsnơmlbćc thởxerl mạthhjnh, kéigqso Dung Âdrejn trởxerldhvg̀ lồuhdgng ngựqtsfc chíwqncnh mình, “Bảeuhto bôlhpái, đmhrxzezong kêdhvgu lơmlbćn nhưfbsn vậoaajy chứftnw, tôlhpai đmhrxang có đmhrxiệrajkn thoạthhji”.

Đvzehbkuqu dâhcafy bêdhvgn kia, rôlhpát cuộftnwc khôlhpang chịiouwu đmhrxưfbsnxnwjc, ngay lậoaajp tứftnwc truyêdhvg̀n đmhrxếwnvsn tiếwnvsng đmhrxiệrajkn thoạthhji bịiouw đmhrxoaajp vỡuzyh.

Nam Dạthhjfbsnơmlbćc đmhrxăzezóc ýcdypoaajp máy, đmhrxwqnct đmhrxiệrajkn thoạthhji trêdhvgn lan can, “Sựqtsfzezóp xếwnvsp củafgga tôlhpai, em hài lòvzehng chứftnw?”.

Dung Âdrejn hạthhj tầbkuqm măzezót, hai tay túoaajm nhẹxnwj áo choàng ngưfbsnmybii đmhrxàn ôlhpang, “Quan hệrajk củafgga chúoaajng ta, tôlhpai khôlhpang muôlhpán mẹxnwj biếwnvst”.

Ngójhncn tay Nam Dạthhjfbsnlyohc đmhrxwqnct trêdhvgn eo côlhpa khôlhpang biếwnvst thâhcafn phậoaajn bắaahbt đmhrxbkuqu chuyểgxfrn đmhrxftnwng bừzezoa bãktvni, lầbkuqn đmhrxếwnvsn khójhnca ávzeho ngựqtsfc, anh nhấuwuhc bổvlhvng Dung Âdrejn khỏuqofi lan can, “Đvzehi tắaahbm”.

Nằoxzlm trêdhvgn giưfbsnmybing, toàqeotn thâhcafn côlhpa lạthhjnh ngắaahbt, tójhncc vẫywwqn còvzehn ẩbjewm ưfbsnlyoht. Nam Dạthhjfbsnlyohc cúoaaji ngưfbsnmybii, bàqeotn tay xâhcafm nhậoaajp vàqeoto bêdhvgn trong ávzeho ngủafgglhpa, “Dùqdhbng nưfbsnlyohc lạthhjnh tắaahbm sao?

Dung Âdrejn khôlhpang trảeuht lờmybii, côlhpa chỉaahb muốgcqyn dùqdhbng phưfbsnơmlbcng thứftnwc nàqeoty đmhrxgxfr chíwqncnh mìaxhinh mấuwuht cảeuhtm giávzehc, thâhcafn thểgxfr đmhrxôlhpang cứftnwng đmhrxếwnvsn chếwnvst lặwqncng.

“Dùqdhbaxhivlhvng phảeuhti cởxerli, còvzehn mặwqncc làqeotm gìaxhi?” Hai tay ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang cởxerli ávzeho choàqeotng tắaahbm, vừzezoa muốgcqyn hôlhpan lêdhvgn môlhpai côlhpa, Dung Âdrejn ngay lậoaajp tứftnwc néigqs trávzehnh, hàqeotnh đmhrxftnwng thâhcafn mậoaajt nhưfbsn vậoaajy, côlhpa khôlhpang muốgcqyn cùqdhbng Nam Dạthhjfbsnlyohc phávzeht sinh.

Tuy rằoxzlng biếwnvst rấuwuht rõafgg chuyệrajkn phảeuhti làqeotm còvzehn quávzeh đmhrxávzehng hơmlbcn bộftnwi phầbkuqn, nhưfbsnng hôlhpan môlhpai, côlhpa hoàqeotn toàqeotn muốgcqyn cựqtsf tuyệrajkt.

Nam Dạthhjfbsnlyohc khôlhpang ngờmybilhpa khưfbsnlyohc từzezo, sau mộftnwt hồuhdgi, bàqeotn tay anh mạthhjnh mẽojkl vặwqncn quai hàqeotm củafgga Dung Âdrejn, đmhrxbkuqu lưfbsnuzyhi vừzezoa thăzezom dòvzeh, đmhrxãktvn ngay lậoaajp tứftnwc bịiouwlhpa từzezo chốgcqyi.

Bịiouw lựqtsfc mạthhjnh trêdhvgn cằoxzlm gưfbsnxnwjng éigqsp, hai gòvzehvzehlhpa đmhrxau nhứftnwc. Côlhpa khẽojkl nhếwnvsch miệrajkng, ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang đmhrxãktvn ngay lậoaajp tứftnwc thừzezoa cơmlbchcafm chiếwnvsm, côlhpa khôlhpang ngờmybi, anh hếwnvst lầbkuqn nàqeoty đmhrxếwnvsn lầbkuqn khávzehc đmhrxòvzehi hỏuqofi. Nam Dạthhjfbsnlyohc chỉaahb muốgcqyn Dung Âdrejn hiểgxfru rõafgg, đmhrxgcqyi vớlyohi anh, côlhpa khôlhpang cójhnc quyềmlbcn nójhnci khôlhpang.

Ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang quảeuht thậoaajt làqeot cao thủafgg, đmhrxãktvnqeot ngưfbsnmybii phụhcaf nữjbqk củafgga anh ta, dùqdhb cho trưfbsnlyohc đmhrxójhnc rụhcaft tègsoa, sau cùqdhbng đmhrxmlbcu sẽojkl mặwqncc cho dụhcafc vọgrrpng cuốgcqyn theo, cùqdhbng anh ta triềmlbcn miêdhvgn khôlhpang dứftnwt. Hơmlbci lạthhjnh từzezo ngójhncn tay nhưfbsn đmhrxang châhcafm lửrkfza rạthhjo rựqtsfc, tùqdhby ýcdyp di chuyểgxfrn, tay phảeuhti Nam Dạthhjfbsnlyohc đmhrxwqnct giữjbqka hai châhcafn côlhpa, nhẹxnwj nhàqeotng mơmlbcn trớlyohn.

Dung Âdrejn hai mắaahbt mởxerl to, nhìaxhin chăzezom chúoaaj đmhrxègsoan chùqdhbm thủafggy tinh treo trêdhvgn trầbkuqn nhàqeot. Nếwnvsu nhưfbsnoaajc nàqeoty chiếwnvsc đmhrxègsoan khôlhpang may rơmlbci xuốgcqyng, sẽojkl khiếwnvsn cảeuht hai phảeuhti hứftnwng chịiouwu mộftnwt trậoaajn đmhrxywwqm mávzehu, ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang đmhrxang quấuwuhn quýcdypt trêdhvgn ngưfbsnmybii côlhpa, chắaahbc chắaahbn sẽojkl chếwnvst trưfbsnlyohc.


Nam Dạthhjfbsnlyohc dụhcaf dỗtxcy hồuhdgi lâhcafu, nhưfbsnng lạthhji phávzeht hiệrajkn côlhpa chỉaahb nhưfbsnvzehc chếwnvst nằoxzlm bấuwuht đmhrxftnwng, trưfbsnlyohc sau khôlhpang hềmlbc phảeuhtn ứftnwng. Ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang nhấuwuht thờmybii tứftnwc giậoaajn, hai tay chốgcqyng bêdhvgn tai Dung Âdrejn, “Côlhpajhnc phảeuhti phụhcaf nữjbqk khôlhpang?”.

“Tôlhpai mệrajkt, anh muốgcqyn, cũvlhvng nhanh đmhrxi”. Sávzehng mai côlhpavzehn phảeuhti qua nhàqeot thu xếwnvsp đmhrxuhdg đmhrxthhjc, cũvlhvng khôlhpang biếwnvst mẹxnwjxerl bệrajknh việrajkn cójhnc xảeuhty ra chuyệrajkn gìaxhi khôlhpang.


Nam Dạthhjfbsnlyohc nhìaxhin ra, côlhpa khôlhpang chúoaajt mảeuhty may đmhrxftnwng tâhcafm, thậoaajm chíwqncvzehn đmhrxang thấuwuht thầbkuqn.

vzehng tựqtsf trọgrrpng củafgga ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang nhưfbsn chịiouwu phảeuhti đmhrxeuhtwqncch, khi hôlhpan đmhrxếwnvsn sávzeht dưfbsnlyohi quai hàqeotm Dung Âdrejn, đmhrxftnwt nhiêdhvgn hàqeotm răzezong anh nghiếwnvsn lạthhji.

“Ámlbc” Dung Âdrejn đmhrxau nhứftnwc cau màqeoty, nhưfbsnng vếwnvst cắaahbn cũvlhvng khôlhpang quávzeh mạthhjnh.

Ngójhncn trỏuqof Nam Dạthhjfbsnlyohc đmhrxưfbsna vàqeoto miệrajkng côlhpa, vùqdhbng nhạthhjy cảeuhtm ởxerl hạthhj bộftnw đmhrxãktvnzezót đmhrxbkuqu ẩbjewm ưfbsnơmlbćt, dụhcafc vọgrrpng càng lúoaajc bịiouwhcafu kéigqso mạthhjnh mẽojklmlbcn, hậoaajn khôlhpang thêdhvg̉ ngay lậoaajp tứftnwc đmhrxáp ứftnwng, ngón tay đmhrxưfbsna ra đmhrxưfbsna vào đmhrxbkuqy dụhcafng ýcdyp, môlhpa phỏuqofng đmhrxftnwng tác ám muộftnwi nào đmhrxó, thâhcafn thêdhvg̉ gầbkuqn nhưfbsn muôlhpán nổvlhv tung, bàn tay côlhpazezóm chặwqnct nhưfbsnng dưfbsnmybing nhưfbsn khôlhpang còvzehn sứftnwc lựqtsfc kiêdhvg̀m néigqsn.

“Đvzehzezong….”

Tiếwnvsng kêdhvgu đmhrxau mộftnwt lầbkuqn nữjbqka vang lêdhvgn, chỉaahb khác ởxerl chỗtxcy, lầbkuqn này là củafgga ngưfbsnmybii đmhrxàn ôlhpang.

Nam Dạthhjfbsnơmlbćc buôlhpang ngón tay từzezo trong miệrajkng côlhpa ra, hăzezòn trêdhvgn đmhrxó là mộftnwt vếwnvst răzezong căzezón, lờmybi mờmybi, còvzehn cò chúoaajt máu đmhrxang rỉaahb ra.

“Côlhpa đmhrxdhvgn rồuhdgi sao!”

Dung Âdrejn cũvlhvng cảeuhtm thâhcaf́y chíwqncnh mình có phầbkuqn quá đmhrxáng, côlhpaigqso chăzezon, “Là tôlhpai khôlhpang cẩbjewn thậoaajn, ngón tay anh chạthhjm tơmlbći yếwnvst hầbkuqu tôlhpai rồuhdgi”.

Nam Dạthhjfbsnơmlbćc nhìn vào miệrajkng côlhpa, cũvlhvng đmhrxem ngón tay bịiouwzezón thưfbsnơmlbcng củafgga chíwqncnh mình đmhrxwqnct vào trong miệrajkng, cảeuhtm giác sựqtsf đmhrxau buôlhpát đmhrxãktvn tản đmhrxi. Lúoaajc này anh mơmlbći cưfbsnmybii xâhcaf́u xa đmhrxem bàn tay áp sát vào đmhrxùqdhbi Dung Âdrejn, “Nếwnvsu là bảeuhto bôlhpái củafgga tôlhpai, bịiouwzezón nhưfbsn vậoaajy, e chừzezong sẽojkllhpa dụhcafng luôlhpan, huôlhpáng chi xưfbsnơmlbcng nó cũvlhvng khôlhpang có”.

Mặwqncc dùqdhb từzezo khi băzezót đmhrxbkuqu, Dung Âdrejn đmhrxêdhvg̀u tựqtsf éigqsp buộftnwc chíwqncnh mình bày ra vẻrhnv đmhrxdhvg̀m nhiêdhvgn, xem mọgrrpi chuyệrajkn nhưfbsn khôlhpang, nhưfbsnng nghe đmhrxưfbsnxnwjc lờmybii vừzezoa nójhnci củafgga Nam Dạthhjfbsnlyohc, khuôlhpan mặwqnct khôlhpang kìaxhim đmhrxưfbsnxnwjc nójhncng ran.


Bầbkuqu khôlhpang khíwqnc khôlhpai phụhcafc lạthhji sựqtsf ávzehi muộftnwi, tay Nam Dạthhjfbsnlyohc tìaxhim đmhrxếwnvsn chỗtxcy mẫywwqn cảeuhtm củafgga Dung Âdrejn, nhưfbsnng côlhpa trưfbsnlyohc sau vẫywwqn vậoaajy, khôlhpang chúoaajt mảeuhty may phảeuhtn ứftnwng, “Tôlhpai khôlhpang nhẫywwqn nạthhji nữjbqka, nếwnvsu côlhpavzehn khôlhpang phốgcqyi hợxnwjp, đmhrxzezong trávzehch tôlhpai khôlhpang thưfbsnơmlbcng hạthhji côlhpa”.

Trávzehi tim vẫywwqn luôlhpan trung thàqeotnh vớlyohi thâhcafn thểgxfr củafgga chíwqncnh mìaxhinh.

Trávzehi tim, khôlhpang tiếwnvsp nhậoaajn đmhrxưfbsnxnwjc Nam Dạthhjfbsnlyohc, thìaxhi ngay cảeuht thâhcafn thểgxfrvlhvng nhưfbsn vậoaajy gưfbsnxnwjng gạthhjo khôlhpa khốgcqyc.

Dung Âdrejn thậoaajt sựqtsf rấuwuht đmhrxau, toàqeotn thâhcafn côlhpa nhưfbsn đmhrxang bịiouwigqsvzehch, so vớlyohi nhữjbqkng lầbkuqn trưfbsnlyohc lạthhji càqeotng khójhnc chịiouwu hơmlbcn. Côlhpa khéigqsp chặwqnct châhcafn, thâhcafn thểgxfr bịiouw đmhrxègsoaigqsn, tựqtsf nhiêdhvgn sẽojkl nảeuhty sinh sựqtsf chốgcqyng cựqtsf. Nam Dạthhjfbsnlyohc nhậoaajn thấuwuhy ngưfbsnmybii phụhcaf nữjbqk vẫywwqn nhưfbsn trưfbsnlyohc khôlhpang nghe lờmybii, nếwnvsu nhưfbsn anh kiêdhvgn trìaxhifbsnuzyhng éigqsp mạthhjnh bạthhjo, khôlhpang chừzezong chíwqncnh anh sẽojkl đmhrxoạthhjn tửrkfz tuyệrajkt tôlhpan.

Bấuwuht đmhrxaahbc dĩoaaj dừzezong lạthhji, nhớlyoh tớlyohi đmhrxêdhvgm trưfbsnlyohc Dung Âdrejn xem anh nhưfbsn Diêdhvgm Việrajkt, trảeuhti nghiệrajkm quảeuht thậoaajt khiếwnvsn anh thỏuqofa mãktvnn vôlhpaqdhbng, nhưfbsnng đmhrxêdhvgm hôlhpam nay….

Nam Dạthhjfbsnlyohc phẫywwqn nộftnw ngồuhdgi dậoaajy, đmhrxthhjn đmhrxãktvndhvgn nòvzehng lạthhji khôlhpang thểgxfr bắaahbn, nhưfbsnng cũvlhvng khôlhpang thểgxfr dửrkfzng dưfbsnng vứftnwt bỏuqof, nhẫywwqn nhịiouwn mởxerl ngăzezon kéigqso, lấuwuhy ra từzezodhvgn trong mộftnwt lọgrrp thuốgcqyc.

“Đvzehâhcafy làqeotvzehi gìaxhi?” Dung Âdrejn kéigqso lạthhji chăzezon mộftnwt lầbkuqn nữjbqka.

“Câhcafm miệrajkng” Khẩbjewu khíwqnc Nam Dạthhjfbsnlyohc tràqeoto lêdhvgn sựqtsfjhncng giậoaajn sôlhpai sụhcafc, thuốgcqyc nàqeoty vốgcqyn dĩoaaj đmhrxgxfr phòvzehng bịiouwdhvgn anh chỉaahb vứftnwt xójhnc, bằoxzlng sựqtsf thuầbkuqn thụhcafc củafgga chíwqncnh mìaxhinh, anh tựqtsf nhiêdhvgn sẽojkljhncvzehch câhcafu dẫywwqn, khôlhpang cầbkuqn dùqdhbng đmhrxếwnvsn thứftnw thuốgcqyc nàqeoty. Nếwnvsu dùqdhbng quávzeh liềmlbcu, thâhcafn thểgxfr ngưfbsnmybii phụhcaf nữjbqk chắaahbc chắaahbn sẽojkl khôlhpang thểgxfr chịiouwu đmhrxưfbsnxnwjc, dễusekqeotng giúoaajp anh cảeuhtm thấuwuhy thỏuqofa thuêdhvg, thậoaajt khôlhpang nghĩoaaj, sẽojkljhnc ngàqeoty phảeuhti dùqdhbng đmhrxếwnvsn.

Hấuwuht tung chăzezon trêdhvgn ngưfbsnmybii côlhpa, Nam Dạthhjfbsnlyohc đmhrxãktvn khôlhpang còvzehn đmhrxafgg kiêdhvgn nhẫywwqn!

Phảeuhtn ứftnwng củafgga côlhpa, quảeuht nhiêdhvgn nhưfbsn anh mong đmhrxxnwji, khôlhpang quávzeh thanh thuầbkuqn, càqeotng khôlhpang cứftnwng ngắaahbc.

Biểgxfru cảeuhtm kiềmlbcu diễusekm, Dung Âdrejn nằoxzlm trêdhvgn giưfbsnmybing, hai châhcafn gắaahbt gao khéigqsp chặwqnct, cảeuhtm giávzehc khójhnc chịiouwu trong ngưfbsnmybii vẫywwqn chưfbsna vơmlbci bớlyoht, phíwqnca sau lưfbsnng, kềmlbcvzeht làqeot lồuhdgng ngựqtsfc vẫywwqn đmhrxang phậoaajp phồuhdgng tràqeotn đmhrxbkuqy dưfbsn vịiouw củafgga ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang. Nam Dạthhjfbsnlyohc lưfbsnlyoht bàqeotn tay xuốgcqyng dưfbsnlyohi rồuhdgi dừzezong lạthhji trêdhvgn bụhcafng Dung Âdrejn, cằoxzlm khẽojkl cọgrrpvzeht hõafggm gávzehy côlhpa.


Thểgxfr lựqtsfc khôlhpang thểgxfr so vớlyohi Nam Dạthhjfbsnlyohc, Dung Âdrejn muốgcqyn ngủafgg thêdhvgm, đmhrxbjewy cávzehnh tay ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang, côlhpa mởxerl miệrajkng, “Nhưfbsn vậoaajy, hoàqeotn nợxnwj rồuhdgi chứftnw?”

mlbci thởxerl củafgga Nam Dạthhjfbsnlyohc thoang thoảeuhtng quấuwuhn quýcdypt bêdhvgn tai côlhpa, ngójhncn tay theo thójhnci quen quấuwuhn lấuwuhy nhữjbqkng sợxnwji tójhncc vưfbsnơmlbcng trêdhvgn thâhcafn thểgxfr anh củafgga côlhpa, “Hoàqeotn nợxnwj? Àghzu….”

lhpa cuộftnwn tròvzehn hai vai, ngưfbsnmybii đmhrxàqeotn ôlhpang vưfbsnơmlbcn tay vặwqncn ngưfbsnmybii côlhpa đmhrxgcqyi diệrajkn vớlyohi chìaxhinh mìaxhinh, “Âdrejn Âdrejn, mộftnwt đmhrxêdhvgm củafgga em đmhrxang giávzeh nhưfbsn vậoaajy sao? Giao dịiouwch lầbkuqn nàqeoty, chẳqeotng phảeuhti tôlhpai đmhrxãktvn chịiouwu thiệrajkt sao”.

Cuộftnwc nójhnci chuyệrajkn, làqeot chíwqncnh côlhpa tựqtsf chuốgcqyc lấuwuhy, Dung Âdrejn hốgcqyi hậoaajn đmhrxãktvn mởxerl lờmybii. Côlhpa buôlhpang hạthhj tầbkuqm mắaahbt xoay ngưfbsnmybii, lạthhji bịiouw Nam Dạthhjfbsnlyohc kìaxhim chặwqnct bảeuht vai khôlhpang thểgxfr cửrkfz đmhrxftnwng, “Nếwnvsu vậoaajy, khi nàqeoto mẹxnwj em bìaxhinh phụhcafc, em cũvlhvng sẽojkl rờmybii xa tôlhpai?”

Nỗtxcyi đmhrxau đmhrxlyohn củafgga ngưfbsnmybii khávzehc, nhưfbsnng lạthhji cávzehi cớlyoh trao đmhrxvlhvi củafgga ngưfbsnmybii kia, tâhcafm tưfbsn Dung Âdrejn nhuốgcqym đmhrxbkuqy bi thưfbsnơmlbcng, kéigqso bàqeotn tay anh, xoay ngưfbsnmybii, đmhrxem khuôlhpan mặwqnct vùqdhbi vàqeoto trong chăzezon, che giấuwuhu sựqtsf tủafggi hờmybin tràqeoto dâhcafng, “Tốgcqyt thôlhpai, nếwnvsu đmhrxãktvn chávzehn, tôlhpai cójhnc thểgxfr sẽojkl buôlhpang tha em sớlyohm hơmlbcn?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.