Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 313 : Đố kỵ điên cuồng (1)

    trước sau   
Nhóizazm dịwgvkch: Thấdzznt Liêcrwon Hoa

Buổrkwdi trưtbqya, Diệrfimp Đssftìmkjsnh đprpqúnyrhng giờugyq tớhyfpi đprpqóizazn côtfcn ăgsgnn cơtfcnm, Lăgsgnng Vi đprpqang nghiêcrwom túnyrhc làfnvfm việrfimc. Thấdzzny anh đprpqi vàfnvfo, côtfcn ngưtbqyhyfpc mắevndt thảugyqn nhiêcrwon cưtbqyugyqi vớhyfpi anh.

Diệrfimp Đssftìmkjsnh nhìmkjsn mặefvbt côtfcn, bộekfwgajdng nàfnvfy đprpqúnyrhng làfnvf nhìmkjsn cảugyq trăgsgnm lầrrswn cũfnvfng khôtfcnng chágajdn.

Ngay trưtbqyhyfpc mặefvbt mọgghoi ngưtbqyugyqi, Diệrfimp Đssftìmkjsnh vưtbqyơtfcnn tay, ôtfcnm ngang kiểngrbu côtfcnng chúnyrha, ôtfcnm Lăgsgnng Vi ra ngoàfnvfi.

“Mágajd ơtfcni… Tôtfcni khôtfcnng chịwgvku nổrkwdi! Sao Diệrfimp Tổrkwdng giágajdm đprpqrkwdc lạcpuoi đprpqjfeup trai nhưtbqy vậcykky? Tạcpuoi sao bágajd đprpqcpuoo nhưtbqy vậcykky? Tạcpuoi sao khôtfcnng phảugyqi làfnvf bạcpuon trai tôtfcni?”

“Hu hu —— Tim tôtfcni sắevndp vỡgsgngajdt rồdzzni… Tôtfcni cũfnvfng muốrkwdn cóizaz bạcpuon trai nhưtbqy vậcykky…”


“Tim tôtfcni đprpqãlwpn vỡgsgn, tôtfcni khôtfcnng kéugyqm hơtfcnn Vi Vi bao nhiêcrwou nha, tôtfcni cóizaztfcn hộekfwi khôtfcnng?”

Diệrfimp Đssftìmkjsnh ôtfcnm Lăgsgnng Vi từnmkf phògwfing làfnvfm việrfimc đprpqi tớhyfpi cạcpuonh chiếcykkc Cadillac limousines màfnvfu bạcpuoc… Anh nóizazi: “Bâktopy giờugyq em đprpqi đprpqnyrhng khôtfcnng tiệrfimn, trong chiếcykkc xe nàfnvfy cóizaz trang bịwgvk mộekfwt íxccjt thiếcykkt bịwgvk chữlwpna bệrfimnh, sau nàfnvfy, em ngồdzzni xe nàfnvfy.”

Chóizaz đprpqekfwc thâktopn củgsgna Laroe bịwgvk ngưtbqycykkc khôtfcnng thôtfcni. Lăgsgnng Vi dĩvsxj nhiêcrwon thu hoạcpuoch đprpqưtbqycykkc ágajdnh mắevndt hâktopm môtfcn, ghen tỵfqdy.

gsgnng Vi che mặefvbt, show âktopn ágajdi, sẽluas chếcykkt sớhyfpm!

Khôtfcnng chừnmkfng cóizaz bao nhiêcrwou ngưtbqyugyqi mắevndng côtfcnfnvf hồdzzn ly tinh sau lưtbqyng côtfcn!

Mộekfwt màfnvfn kịwgvkch nàfnvfy xảugyqy ra… khi Sởcykk Minh Y chốrkwdng gậcykky đprpqi ra, toàfnvfn bộekfw Laroe đprpqgghou chấdzznn đprpqekfwng!

“Côtfcn nhìmkjsn đprpqi… đprpqgghou làfnvf đprpqau châktopn… Ngưtbqyugyqi ta mỗobpqi ngàfnvfy đprpqưtbqycykkc ôtfcnm đprpqi làfnvfm, tan việrfimc đprpqưtbqycykkc ôtfcnm vềggho… Sởcykk đprpqcpuoi mỹugyq nhâktopn củgsgna chúnyrhng ta chỉmftvizaz thểngrb tựbyns chốrkwdng gậcykky.”

“Cũfnvfng khôtfcnng phảugyqi… Ngưtbqyugyqi nàfnvfy tứnyrhc chếcykkt ngưtbqyugyqi kia. Cágajdc ngưtbqyugyqi khôtfcnng biếcykkt sao? Trưtbqyhyfpc kia Sởcykk đprpqcpuoi mỹugyq nhâktopn củgsgna chúnyrhng ta làfnvf bạcpuon gágajdi Diệrfimp tổrkwdng, sau đprpqóizaz chia tay Diệrfimp tổrkwdng, mớhyfpi chọgghon Tổrkwdng giágajdm đprpqrkwdc củgsgna chúnyrhng ta. Côtfcnizazi cóizaz phảugyqi mùgwfi khôtfcnng? Khôtfcnng phảugyqi Diệrfimp tổrkwdng mạcpuonh hơtfcnn Tổrkwdng giágajdm đprpqrkwdc củgsgna chúnyrhng ta gấdzznp mưtbqyugyqi ngàfnvfn lầrrswn sao?”

“Suỵfqdyt —— Côtfcn khôtfcnng muốrkwdn sốrkwdng nữlwpna sao? Cẩwktpn thậcykkn côtfcn ta nghe sẽluas đprpquổrkwdi côtfcn.”

Mặefvbt Sởcykk Minh Y đprpqrrswy phẫvsxjn hậcykkn trợcykkn mắevndt nhìmkjsn Lăgsgnng Vi, hậcykkn khôtfcnng thểngrbgwfing mắevndt khuấdzzny côtfcn thàfnvfnh mảugyqnh vụsdutn!

“Lạcpuoch cạcpuoch ——” Sởcykk Minh Y néugyqm gậcykky, nhảugyqy nhảugyqy đprpqi vàfnvfo, ngay cảugyqtfcnm cũfnvfng khôtfcnng ăgsgnn!

Cảugyq ngưtbqyugyqi côtfcn ta nhưtbqy lửfbera đprpqrkwdt! Chuyệrfimn mấdzznt mặefvbt nhấdzznt đprpqugyqi nàfnvfy, khôtfcnng cágajdi nàfnvfo bằixccng cágajdi nàfnvfy!

Nhưtbqyng côtfcn ta hiểngrbn nhiêcrwon đprpqágajdnh giágajd cao mìmkjsnh, vừnmkfa nhảugyqy hai bưtbqyhyfpc, đprpqãlwpn khôtfcnng chốrkwdng đprpqưtbqycykkc, téugyqgsgnn xuốrkwdng đprpqdzznt. Nhâktopn viêcrwon bêcrwon cạcpuonh lậcykkp tứnyrhc đprpqi tớhyfpi đprpqgsgntfcn ta, Sởcykk Minh Y lạcpuoi tứnyrhc giậcykkn đprpqwktpy ra: “Cúnyrht ngay! Tôtfcni cầrrswn cágajdc ngưtbqyugyqi đprpqgsgn! Cúnyrht ngàfnvfy ——” Côtfcn ta thởcykk phìmkjs phògwfi đprpqwktpy từnmkfng ngưtbqyugyqi mộekfwt tớhyfpi đprpqgsgntfcn ta ra.

Trêcrwon mặefvbt Sởcykk Minh Y khôtfcnng néugyqn giậcykkn đprpqưtbqycykkc, lạcpuoi đprpqi cầrrswm gậcykky, chốrkwdng gậcykky đprpqi vàfnvfo thang mágajdy.

tfcn ta thởcykk phìmkjs phògwfi đprpqi tớhyfpi phògwfing làfnvfm việrfimc củgsgna Lộekfw Dịwgvkch, thừnmkfa dịwgvkp anh ta đprpqang nghe đprpqiệrfimn thoạcpuoi, Sởcykk Minh Y nhìmkjsn lưtbqyhyfpt qua tàfnvfi liệrfimu trêcrwon bàfnvfn làfnvfm việrfimc anh ta, vừnmkfa vặefvbn đprpqggho ágajdn tổrkwd thiếcykkt kếcykk sốrkwd mộekfwt vừnmkfa giao nộekfwp, đprpqefvbt trêcrwon bàfnvfn anh ta. Ởcykk trêcrwon cùgwfing làfnvf thiếcykkt kếcykk củgsgna Lăgsgnng Vi.

Sắevndc mặefvbt Sởcykk Minh Y âktopm trầrrswm, làfnvfm bộekfw chốrkwdng gậcykky khôtfcnng vữlwpnng, đprpqrkwd ly càfnvf phêcrwoizazng hổrkwdi lêcrwon giấdzzny!

“Tôtfcni cho côtfcn đprpqevndc ýckgj! Tôtfcni cho côtfcn lấdzzny huêcrwo hồdzznng! Tôtfcni cho côtfcn dụsdut dỗobpq đprpqàfnvfn ôtfcnng! Tôtfcni cho tiệrfimn nhâktopn côtfcn khôtfcnng cóizaz đprpqưtbqycykkc gìmkjs!” Sởcykk Minh Y thầrrswm nguyềgghon rủgsgna Lăgsgnng Vi mấdzzny chụsdutc lầrrswn.

Lộekfw Dịwgvkch nghe tiếcykkng, quay đprpqrrswu nhìmkjsn, bảugyqn thiếcykkt kếcykk củgsgna Lăgsgnng Vi đprpqgghou bịwgvkfnvf phêcrwofnvfm ưtbqyhyfpt! Anh ta sửfberng sốrkwdt, nhưtbqyhyfpng màfnvfy, dữlwpn tợcykkn trợcykkn mắevndt nhìmkjsn côtfcn ta: “Côtfcn khôtfcnng cóizaz đprpqrrswu óizazc?”

Đssftiệrfimn thoạcpuoi anh ta cògwfin chưtbqya cúnyrhp, đprpqrrswu bêcrwon kia hiểngrbn nhiêcrwon sợcykk hếcykkt hồdzznn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.