Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 310 : Ôm kiểu công chúa (2)
Nhódqjw m dịebqw ch: Thấwhtp t Liêpriv n Hoa
Thấwhtp y côxixj đxcck ang suy nghĩacnl chuyệlrgz n gìkvlg , Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh khánodo ch quan nódqjw i: “Tuy Louis làijpk ngưieax ờwyeg i thừlrgz a kếbjzo tậrjqa p đxcck oàijpk n Laroe nhưieax ng trong tay khôxixj ng códqjw thựzujl c quyềwgic n gìkvlg . Sởqxxh Minh Y làijpk m vịebqw hôxixj n thêpriv củbcky a anh ta, muốebqw n mua du thuyềwgic n, mua bấwhtp t đxcck ộvzbo ng sảlmgs n đxcck ềwgic u phảlmgs i nódqjw i hỏxcck ng cảlmgs miệlrgz ng, đxcck ùrcln a giỡrwwx n târcln m cơxcck . Màijpk anh, Tậrjqa p đxcck oàijpk n đxcck ỉbvre nh phong quốebqw c tếbjzo làijpk củbcky a anh, tiềwgic n anh códqjw thểamig tùrcln y tiệlrgz n chi, chỉbvre cầejra na nh muốebqw n, mua hòovge n đxcck ảlmgs o tặxoog ng cho ai cũkdyn ng chẳyucf ng tíqxxh nh làijpk gìkvlg .”
Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh dừlrgz ng lạwyeg i mộvzbo t chúmnpd t mớuzsk i tiếbjzo p tụxixj c nódqjw i: “Lúmnpd c họbcky c đxcck ạwyeg i họbcky c, anh cho côxixj ta thứxixj gìkvlg còovge n nhiềwgic u hơxcck n côxixj ta ởqxxh bêpriv n cạwyeg nh Louis mấwhtp y năreeg m. Côxixj ta khôxixj ng nghĩacnl tớuzsk i ngưieax ờwyeg i thôxixj ng minh lanh lợlmgs i nhưieax côxixj ta lạwyeg i ngu ngốebqw c chọbcky n sai đxcck ốebqw i tưieax ợlmgs ng.”
Đbqhf ộvzbo t nhiêpriv n Lăreeg ng Vi nhíqxxh u màijpk y chéebqw p chéebqw p miệlrgz ng.
Trưieax ớuzsk c kia chắbieh c làijpk anh rấwhtp t yêpriv u Sởqxxh Minh Y, nếbjzo u khôxixj ng sao tặxoog ng cho côxixj ta nhiềwgic u thứxixj nhưieax vậrjqa y?
Khôxixj ng biếbjzo t tạwyeg is ao trong lòovge ng lạwyeg i códqjw phầejra n khôxixj ng thoảlmgs i mánodo i.
Đbqhf ộvzbo t nhiêpriv n Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh nắbieh m mũkdyn i côxixj : “Nghĩacnl cánodo i gìkvlg vậrjqa y hảlmgs ? Tặxoog ng cho côxixj ta nêpriv n em khôxixj ng vui hảlmgs ? Sánodo ng mai anh cũkdyn ng mua cho em.”
“Em khôxixj ng cầejra n.” Lăreeg ng Vi ấwhtp p úmnpd ng nódqjw i: “Em códqjw thểamig ăreeg n no ngủbcky đxcck ưieax ợlmgs c liềwgic n biếbjzo t đxcck ủbcky rồpcew i. Mấwhtp y thứxixj kia đxcck ốebqw i vớuzsk i em màijpk nódqjw i chẳyucf ng códqjw tánodo c dụxixj ng gìkvlg .”
Lăreeg ng Vi cảlmgs m thấwhtp y mìkvlg nh hơxcck i buồpcew n cưieax ờwyeg i, côxixj từlrgz ng yêpriv u, dựzujl a vàijpk o đxcck ârcln u ngưieax ờwyeg i ta từlrgz ng yêpriv u ngưieax ờwyeg i khánodo c màijpk côxixj lạwyeg i canh cánodo nh trong lòovge ng?
Tuy hiểamig u đxcck ạwyeg o lýivig nàijpk y nhưieax ng trong lòovge ng vẫxcck n thấwhtp y khódqjw chịebqw u.
Vẻtutq mặxoog t Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh cưieax ờwyeg i nhạwyeg o: “Ồnqll , ghen sao?”
Anh sờwyeg eo côxixj : “Tiềwgic n tàijpk i chíqxxh nh làijpk vậrjqa t ngoàijpk i thârcln n, thứxixj quýivig giánodo nhấwhtp t củbcky a anh khôxixj ng phảlmgs i đxcck ềwgic u cho em rồpcew i sao?”
“Anh cho em cánodo i gìkvlg hảlmgs ?” Lăreeg ng Vi đxcck ỏxcck mặxoog t, bọbcky n họbcky vẫxcck n rấwhtp t thuầejra n khiếbjzo t, côxixj làijpk m gìkvlg códqjw đxcck ưieax ợlmgs c thứxixj quýivig giánodo nhấwhtp t củbcky a anh cơxcck chứxixj ? Ngoạwyeg i trừlrgz lầejra n đxcck ódqjw côxixj cốebqw ng hiếbjzo n mộvzbo t chuyệlrgz n…
Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh hừlrgz mộvzbo tiếbjzo ng:”Em cánodo i con ngưieax ờwyeg i nàijpk y… làijpk m rồpcew i khôxixj ng nhậrjqa n nợlmgs hảlmgs ? Anh thậrjqa t ủbcky y khuấwhtp t…” anh nắbieh m tay côxixj đxcck ặxoog t lêpriv n môxixj i hôxixj n mộvzbo t cánodo i.
Lăreeg ng Vi đxcck ổwbpp mồpcew hôxixj i, sắbieh p ngồpcew i khôxixj ng yêpriv n rồpcew i.
Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh đxcck ưieax a tay lêpriv n chỉbvre chỉbvre tránodo n côxixj : “Nhìkvlg n târcln m tưieax xấwhtp u xa củbcky a em kìkvlg a, thứxixj quýivig giánodo nhấwhtp t củbcky a anh khôxixj ng phảlmgs i tránodo i tim anh sao? em nghĩacnl gìkvlg vậrjqa y hảlmgs ? Tránodo i tim củbcky a anh đxcck ềwgic u cho em, em nhìkvlg n khôxixj ng hiểamig u, nódqjw ủbcky y khuấwhtp t lắbieh m em biếbjzo t khôxixj ng hảlmgs ?”
Lăreeg ng Vi che mặxoog t… ôxixj i chao mánodo ơxcck i… ngưieax ờwyeg i nàijpk y quánodo xấwhtp u xa rồpcew i.
Cảlmgs ngưieax ờwyeg i Lăreeg ng Vi sắbieh p bịebqw thiêpriv u đxcck ốebqw t, côxixj đxcck ứxixj ng lêpriv n, chạwyeg y ra ngoàijpk i. Vừlrgz a đxcck i đxcck ưieax ợlmgs c hai bưieax ớuzsk c đxcck ãmlws bịebqw Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh bếbjzo lêpriv n.
Anh đxcck ộvzbo t nhiêpriv n cưieax ờwyeg i tàijpk : “Thârcln n ánodo i àijpk , em đxcck úmnpd ng làijpk têpriv n hánodo o sắbieh c… khôxixj ng chỉbvre mơxcck ưieax ớuzsk c dung mạwyeg o củbcky a anh màijpk còovge n mơxcck ưieax ớuzsk c Diệlrgz p đxcck ạwyeg i nhârcln n nhàijpk anh. Em muốebqw n thìkvlg nódqjw i vớuzsk i anh, em khôxixj ng nódqjw i, sao anh biếbjzo t làijpk em muốebqw n cơxcck chứxixj ?”
Lăreeg ng Vi nghiếbjzo n răreeg ng nghiếbjzo n lợlmgs i, khôxixj ng nódqjw i đxcck ưieax ợlmgs c mộvzbo t lờwyeg i. Côxixj ôxixj m cổwbpp anh, cắbieh n răreeg ng nódqjw i: “Anh… cúmnpd t….”
Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh cưieax ờwyeg i rộvzbo lêpriv n, ôxixj m côxixj thay quầejra n ánodo o đxcck i làijpk m.
Tớuzsk i cửwtsk a côxixj ng ty, Diệlrgz p Đbqhf ìkvlg nh xuốebqw ng xe ôxixj m ngang côxixj lêpriv n, dọbcky c đxcck ưieax ờwyeg ng rêpriv u rao thoảlmgs i mánodo i ôxixj m côxixj vàijpk o phòovge ng thiếbjzo t kếbjzo .
Dọbcky c đxcck ưieax ờwyeg ng đxcck i khôxixj ng íqxxh t ngưieax ờwyeg i chạwyeg y tớuzsk i xem nánodo o nhiệlrgz t.
“Mánodo ơxcck i.. tìkvlg nh huốebqw ng gìkvlg vậrjqa y? Ôwptf m côxixj ng chúmnpd a hảlmgs ?”
“Trờwyeg i ạwyeg , ngưieax ợlmgs c chódqjw đxcck ộvzbo c thârcln n nhưieax thếbjzo … thậrjqa t sựzujl hay lắbieh m sao? Nhanh đxcck ưieax a tôxixj i đxcck ếbjzo n bệlrgz nh việlrgz n chữbcky a thưieax ơxcck ng đxcck i.”
Thấ
Diệ
Đ
Trư
Khô
Đ
“Em khô
Lă
Tuy hiể
Vẻ
Anh sờ
“Anh cho em cá
Diệ
Lă
Diệ
Lă
Cả
Anh đ
Lă
Diệ
Tớ
Dọ
“Má
“Trờ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.