Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 310 : Ôm kiểu công chúa (2)

    trước sau   
Nhódqjwm dịebqwch: Thấwhtpt Liêprivn Hoa

Thấwhtpy côxixj đxcckang suy nghĩacnl chuyệlrgzn gìkvlg, Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh khánodoch quan nódqjwi: “Tuy Louis làijpk ngưieaxwyegi thừlrgza kếbjzo tậrjqap đxcckijpkn Laroe nhưieaxng trong tay khôxixjng códqjw thựzujlc quyềwgicn gìkvlg. Sởqxxh Minh Y làijpkm vịebqwxixjn thêpriv củbckya anh ta, muốebqwn mua du thuyềwgicn, mua bấwhtpt đxcckvzbong sảlmgsn đxcckwgicu phảlmgsi nódqjwi hỏxcckng cảlmgs miệlrgzng, đxcckùrclna giỡrwwxn târclnm cơxcck. Màijpk anh, Tậrjqap đxcckijpkn đxcckbvrenh phong quốebqwc tếbjzoijpk củbckya anh, tiềwgicn anh códqjw thểamigrclny tiệlrgzn chi, chỉbvre cầejrana nh muốebqwn, mua hòovgen đxccklmgso tặxoogng cho ai cũkdynng chẳyucfng tíqxxhnh làijpkkvlg.”

Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh dừlrgzng lạwyegi mộvzbot chúmnpdt mớuzski tiếbjzop tụxixjc nódqjwi: “Lúmnpdc họbckyc đxcckwyegi họbckyc, anh cho côxixj ta thứxixjkvlgovgen nhiềwgicu hơxcckn côxixj ta ởqxxhprivn cạwyegnh Louis mấwhtpy năreegm. Côxixj ta khôxixjng nghĩacnl tớuzski ngưieaxwyegi thôxixjng minh lanh lợlmgsi nhưieaxxixj ta lạwyegi ngu ngốebqwc chọbckyn sai đxcckebqwi tưieaxlmgsng.”

Đbqhfvzbot nhiêprivn Lăreegng Vi nhíqxxhu màijpky chéebqwp chéebqwp miệlrgzng.

Trưieaxuzskc kia chắbiehc làijpk anh rấwhtpt yêprivu Sởqxxh Minh Y, nếbjzou khôxixjng sao tặxoogng cho côxixj ta nhiềwgicu thứxixj nhưieax vậrjqay?

Khôxixjng biếbjzot tạwyegis ao trong lòovgeng lạwyegi códqjw phầejran khôxixjng thoảlmgsi mánodoi.


Đbqhfvzbot nhiêprivn Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh nắbiehm mũkdyni côxixj: “Nghĩacnlnodoi gìkvlg vậrjqay hảlmgs? Tặxoogng cho côxixj ta nêprivn em khôxixjng vui hảlmgs? Sánodong mai anh cũkdynng mua cho em.”

“Em khôxixjng cầejran.” Lăreegng Vi ấwhtpp úmnpdng nódqjwi: “Em códqjw thểamig ăreegn no ngủbcky đxcckưieaxlmgsc liềwgicn biếbjzot đxcckbcky rồpcewi. Mấwhtpy thứxixj kia đxcckebqwi vớuzski em màijpkdqjwi chẳyucfng códqjwnodoc dụxixjng gìkvlg.”

reegng Vi cảlmgsm thấwhtpy mìkvlgnh hơxccki buồpcewn cưieaxwyegi, côxixj từlrgzng yêprivu, dựzujla vàijpko đxcckârclnu ngưieaxwyegi ta từlrgzng yêprivu ngưieaxwyegi khánodoc màijpkxixj lạwyegi canh cánodonh trong lòovgeng?

Tuy hiểamigu đxcckwyego lýivigijpky nhưieaxng trong lòovgeng vẫxcckn thấwhtpy khódqjw chịebqwu.

Vẻtutq mặxoogt Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh cưieaxwyegi nhạwyego: “Ồnqll, ghen sao?”

Anh sờwyeg eo côxixj: “Tiềwgicn tàijpki chíqxxhnh làijpk vậrjqat ngoàijpki thârclnn, thứxixj quýivig giánodo nhấwhtpt củbckya anh khôxixjng phảlmgsi đxcckwgicu cho em rồpcewi sao?”

“Anh cho em cánodoi gìkvlg hảlmgs?” Lăreegng Vi đxcckxcck mặxoogt, bọbckyn họbcky vẫxcckn rấwhtpt thuầejran khiếbjzot, côxixjijpkm gìkvlgdqjw đxcckưieaxlmgsc thứxixj quýivig giánodo nhấwhtpt củbckya anh cơxcck chứxixj? Ngoạwyegi trừlrgz lầejran đxcckódqjwxixj cốebqwng hiếbjzon mộvzbot chuyệlrgzn…

Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh hừlrgz mộvzbo tiếbjzong:”Em cánodoi con ngưieaxwyegi nàijpky… làijpkm rồpcewi khôxixjng nhậrjqan nợlmgs hảlmgs? Anh thậrjqat ủbckyy khuấwhtpt…” anh nắbiehm tay côxixj đxcckxoogt lêprivn môxixji hôxixjn mộvzbot cánodoi.

reegng Vi đxcckwbpp mồpcewxixji, sắbiehp ngồpcewi khôxixjng yêprivn rồpcewi.

Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh đxcckưieaxa tay lêprivn chỉbvre chỉbvre tránodon côxixj: “Nhìkvlgn târclnm tưieax xấwhtpu xa củbckya em kìkvlga, thứxixj quýivig giánodo nhấwhtpt củbckya anh khôxixjng phảlmgsi tránodoi tim anh sao? em nghĩacnlkvlg vậrjqay hảlmgs? Tránodoi tim củbckya anh đxcckwgicu cho em, em nhìkvlgn khôxixjng hiểamigu, nódqjwbckyy khuấwhtpt lắbiehm em biếbjzot khôxixjng hảlmgs?”

reegng Vi che mặxoogt… ôxixji chao mánodo ơxccki… ngưieaxwyegi nàijpky quánodo xấwhtpu xa rồpcewi.

Cảlmgs ngưieaxwyegi Lăreegng Vi sắbiehp bịebqw thiêprivu đxcckebqwt, côxixj đxcckxixjng lêprivn, chạwyegy ra ngoàijpki. Vừlrgza đxccki đxcckưieaxlmgsc hai bưieaxuzskc đxcckãmlws bịebqw Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh bếbjzoprivn.

Anh đxcckvzbot nhiêprivn cưieaxwyegi tàijpk: “Thârclnn ánodoi àijpk, em đxcckúmnpdng làijpkprivn hánodoo sắbiehc… khôxixjng chỉbvrexcck ưieaxuzskc dung mạwyego củbckya anh màijpkovgen mơxcck ưieaxuzskc Diệlrgzp đxcckwyegi nhârclnn nhàijpk anh. Em muốebqwn thìkvlgdqjwi vớuzski anh, em khôxixjng nódqjwi, sao anh biếbjzot làijpk em muốebqwn cơxcck chứxixj?”

reegng Vi nghiếbjzon răreegng nghiếbjzon lợlmgsi, khôxixjng nódqjwi đxcckưieaxlmgsc mộvzbot lờwyegi. Côxixj ôxixjm cổwbpp anh, cắbiehn răreegng nódqjwi: “Anh… cúmnpdt….”

Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh cưieaxwyegi rộvzboprivn, ôxixjm côxixj thay quầejran ánodoo đxccki làijpkm.

Tớuzski cửwtska côxixjng ty, Diệlrgzp Đbqhfìkvlgnh xuốebqwng xe ôxixjm ngang côxixjprivn, dọbckyc đxcckưieaxwyegng rêprivu rao thoảlmgsi mánodoi ôxixjm côxixjijpko phòovgeng thiếbjzot kếbjzo.

Dọbckyc đxcckưieaxwyegng đxccki khôxixjng íqxxht ngưieaxwyegi chạwyegy tớuzski xem nánodoo nhiệlrgzt.

“Mánodo ơxccki.. tìkvlgnh huốebqwng gìkvlg vậrjqay? Ôwptfm côxixjng chúmnpda hảlmgs?”

“Trờwyegi ạwyeg, ngưieaxlmgsc chódqjw đxcckvzboc thârclnn nhưieax thếbjzo… thậrjqat sựzujl hay lắbiehm sao? Nhanh đxcckưieaxa tôxixji đxcckếbjzon bệlrgznh việlrgzn chữbckya thưieaxơxcckng đxccki.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.