Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 294 : Tùy anh xử trí! (2)
Nhóggtj m dịkaug ch: Thấrufg t Liêhhzg n Hoa
Mộockg t hồpyxc i lârrev u nhârrev n, Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh lấrufg y tớguey i mộockg t chiếuggc c hònakt m y tếuggc : “Anh, mau cầnakt m mámzwl u cho chịkaug dârrev u.” Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh mởhmmo hònakt m y tếuggc , quay lạyxhz i lấrufg y chiếuggc c bao tay tiêhhzg u đrkvr ộockg c duy nhấrufg t lạyxhz i, anh xévnfg mởhmmo quầnakt n ámzwl o Lăuggc ng Vi, thủqxbn phámzwl p thàeknl nh thạyxhz o thay côwrdk rửdezh a sạyxhz ch miệqyxm ng vếuggc t thưohud ơfzgy ng, cũrcfq ng may miệqyxm ng vếuggc t thưohud ơfzgy ng khôwrdk ng sârrev u lắzyjc m, rấrufg t nhanh cóggtj thểmzwl khôwrdk i phụqwnh c.
Trong nhámzwl y mắzyjc t, Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh đrkvr ãzhkk băuggc ng bóggtj xong miệqyxm ng vếuggc t thưohud ơfzgy ng cho côwrdk .
Lăuggc ng Vi ủqxbn y khuấrufg t bĩytqx u môwrdk i. Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh xoa xoa mặkhov t côwrdk : “Khiếuggc n em chịkaug u khổsoke rồpyxc i, nghĩytqx muốeibq n phạyxhz t anh nhưohud thếuggc nàeknl o đrkvr ềxqun u tùmfrh y em.” Anh ôwrdk m côwrdk , dámzwl n vàeknl o lổsoke tai côwrdk , thanh ârrev m trầnakt m thấrufg p từytqx tíucnz nh nóggtj i: “Chúcitd ng ta chọjcxr n lúcitd c nàeknl o đrkvr êhhzg m dàeknl i nhârrev n tĩytqx nh, cho em phạyxhz t thoảucnz i mámzwl i...”
Côwrdk thậcukr t muốeibq n đrkvr ấrufg m anh mấrufg y cámzwl i, khôwrdk ng đrkvr ứcukr ng đrkvr ắzyjc n đrkvr ưohud ợsoke c chúcitd t àeknl ?!
Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh che mắzyjc t làeknl m bộockg cámzwl i gìucnz cũrcfq ng khôwrdk ng thấrufg y, lạyxhz i cầnakt m mộockg t chai rưohud ợsoke u xoa bóggtj p tớguey i: “Chịkaug dârrev u, em bóggtj p cho chịkaug .”
Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh mởhmmo bìucnz nh rưohud ợsoke u, Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh nhậcukr n lấrufg y: “Đqwnh ểmzwl anh.” Anh nắzyjc m tay, đrkvr em rưohud ợsoke u xoa bóggtj p cho vàeknl o lònakt ng bàeknl n tay, đrkvr ặkhov t lêhhzg n vai côwrdk khẽzyjc xoa.
Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh mạyxhz nh tay thậcukr t! Đqwnh au quámzwl đrkvr au quámzwl ——
Lăuggc ng Vi híucnz t mũrcfq i, đrkvr au đrkvr ếuggc n mứcukr c côwrdk muốeibq n giếuggc t ngưohud ờdpit i! Côwrdk cốeibq névnfg n nưohud ớguey c mắzyjc t nóggtj i vớguey i Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh nóggtj i: “Lấrufg y thuốeibq c cầnakt m mámzwl u tớguey i, anh em bịkaug thưohud ơfzgy ng, mau xửdezh lýctcq cho anh ấrufg y.”
Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh hôwrdk n lêhhzg n trámzwl n côwrdk , nhẹmvtg giọjcxr ng nóggtj i: “Chỉytqx làeknl cámzwl nh tay trầnakt y da mộockg t chúcitd t, khôwrdk ng sao cảucnz .”
Lăuggc ng Vi cầnakt m lấrufg y tay anh, tay trámzwl i anh mámzwl u thịkaug t mơfzgy hồpyxc . Làeknl vừytqx a rồpyxc i lúcitd c anh thay côwrdk nhấrufg c sôwrdk pha lêhhzg n bịkaug ngưohud ờdpit i đrkvr ámzwl nh tớguey i! Nếuggc u khôwrdk ng phảucnz i vìucnz bảucnz o vệqyxm côwrdk , anh sẽzyjc khôwrdk ng bịkaug thưohud ơfzgy ng.
Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh đrkvr ãzhkk sớguey m chuẩawix n bịkaug thuốeibq c trịkaug thưohud ơfzgy ng, nhưohud ng vìucnz anh Đqwnh ìucnz nh vẫqwnh n lo cho Lăuggc ng Vi, cho nêhhzg n cũrcfq ng chưohud a băuggc ng bóggtj .
Lúcitd c nàeknl y xámzwl c đrkvr ịkaug nh côwrdk an toàeknl n, Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh mớguey i vévnfg n tay ámzwl o trámzwl i lêhhzg n.
Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh lạyxhz i thay Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh băuggc ng lạyxhz i.
Con ngưohud ơfzgy i Diệqyxm p Đqwnh ìucnz nh đrkvr en nhámzwl nh nhìucnz n chằcukr m chằcukr m Lăuggc ng Vi, anh thấrufg y khóggtj e mắzyjc t côwrdk cònakt n vưohud ơfzgy ng lệqyxm , vộockg i vàeknl ng nârrev ng tay lau cho côwrdk : “Hôwrdk m nay dọjcxr a đrkvr ếuggc n em, cóggtj sợsoke khôwrdk ng?”
Côwrdk cắzyjc n môwrdk i trừytqx ng anh, vốeibq n khôwrdk ng muốeibq n nóggtj i chuyệqyxm n, nhưohud ng thậcukr t sựkxqb khôwrdk ng níucnz n đrkvr ưohud ợsoke c!
Côwrdk giậcukr n dữctcq nóggtj i: “Sợsoke hãzhkk i! Đqwnh ârrev u chỉytqx sợsoke hãzhkk i, em suýctcq t bịkaug hùmfrh chếuggc t, anh biếuggc t khôwrdk ng?” Côwrdk hung hăuggc ng trừytqx ng anh, dùmfrh ng sứcukr c đrkvr ấrufg m vàeknl o ngựkxqb c anh: “Em rấrufg t sợsoke em cứcukr nhưohud vậcukr y chếuggc t đrkvr i, em cũrcfq ng sợsoke anh bịkaug thưohud ơfzgy ng, sợsoke anh trúcitd ng đrkvr ạyxhz n, sợsoke anh bịkaug thưohud ơfzgy ng chỗncql nguy hiểmzwl m! Anh khôwrdk ng biếuggc t, vừytqx a rồpyxc i em lo lắzyjc ng muốeibq n chếuggc t!”
“Đqwnh ứcukr a ngốeibq c...” Anh nârrev ng lêhhzg n tay dùmfrh ng sứcukr c xoa đrkvr ầnakt u côwrdk , ôwrdk m côwrdk vàeknl o lònakt ng, ởhmmo hôwrdk n lêhhzg n trámzwl n côwrdk .
Anh chấrufg p nhấrufg t cầnakt m tay côwrdk đrkvr ưohud a lêhhzg n sờdpit mặkhov t anh: “Em xem khôwrdk ng phảucnz i anh khôwrdk ng sao đrkvr ấrufg y cònakt n gìucnz . Nhưohud ng em vừytqx a rồpyxc i đrkvr em linh hồpyxc n nhỏzhjn củqxbn a anh dọjcxr a suýctcq t bay mấrufg t.”
Târrev m tìucnz nh Lôwrdk i Tuấrufg n, Lôwrdk i Đqwnh ìucnz nh đrkvr ặkhov c biệqyxm t phứcukr c tạyxhz p. Từytqx biếuggc t khi Lăuggc ng Vi vàeknl anh Đqwnh ìucnz nh cóggtj quan hệqyxm nhưohud vậcukr y, thámzwl i đrkvr ộockg củqxbn a bọjcxr n họjcxr đrkvr ốeibq i vớguey i côwrdk đrkvr ềxqun u khôwrdk ng đrkvr ưohud ợsoke c nhưohud xưohud a.
Khôwrdk ng nghĩytqx tớguey i... Côwrdk cũrcfq ng dámzwl m thay anh Đqwnh ìucnz nh đrkvr ỡqyxm đrkvr ạyxhz n!
Lăuggc ng Vi làeknl m bộockg khôwrdk ng cóggtj việqyxm c gìucnz cưohud ờdpit i cưohud ờdpit i: “Cũrcfq ng may anh cóggtj dựkxqb kiếuggc n trưohud ớguey c! Nếuggc u khôwrdk ng phảucnz i anh đrkvr ưohud a em cámzwl i vònakt ng cổsoke nàeknl y, hôwrdk m nay em xong rồpyxc i. Khôwrdk ng phảucnz i anh đrkvr ãzhkk sớguey m biếuggc t hôwrdk m nay em xảucnz y ra nguy hiểmzwl m đrkvr ấrufg y chứcukr ? Xem ra chúcitd ng ta thậcukr t sựkxqb quámzwl thôwrdk ng minh.”
Lúcitd c nàeknl y, Kaya đrkvr ộockg t nhiêhhzg n bậcukr t cưohud ờdpit i, Lăuggc ng Vi nhìucnz n qua phíucnz a côwrdk , híucnz t mũrcfq i nóggtj i: “Kaya, lámzwl bàeknl i kia củqxbn a cậcukr u cũrcfq ng quámzwl chuẩawix n đrkvr i?” Nóggtj i xong nóggtj i xong, đrkvr ộockg t nhiêhhzg n lạyxhz i bĩytqx u môwrdk i: “Nhưohud ng... Cậcukr u nóggtj i rõvsyt ràeknl ng làeknl đrkvr au khổsoke màeknl , đrkvr ârrev y cóggtj gìucnz màeknl đrkvr au khổsoke ?! Nàeknl y quảucnz thựkxqb c vui muốeibq n chếuggc t a! Đqwnh ặkhov c biệqyxm t làeknl , ngưohud ờdpit i ta tìucnz m đrkvr àeknl n ôwrdk ng đrkvr ònakt i tiềxqun n, mìucnz nh tìucnz m nam nhârrev n làeknl muốeibq n chếuggc t a!”
“Ha ha ——” Lôwrdk i Tuấrufg n vôwrdk târrev m vôwrdk phếuggc cưohud ờdpit i nóggtj i: “Chịkaug dârrev u, gan chịkaug cũrcfq ng lớguey n thậcukr t! Vừytqx a rồpyxc i thiếuggc u chúcitd t nữctcq a hùmfrh chếuggc t bọjcxr n em! Chịkaug cònakt n cóggtj târrev m tìucnz nh đrkvr ùmfrh a giỡqyxm n.”
Lăuggc ng Vi nởhmmo nụqwnh cưohud ờdpit i: “Kẻzhjn ngốeibq c cóggtj phúcitd c củqxbn a kẻzhjn ngốeibq c, tôwrdk i chỉytqx biếuggc t tôwrdk i khôwrdk ng chếuggc t đrkvr ưohud ợsoke c!”
Mộ
Trong nhá
Lă
Cô
Lô
Lô
Diệ
Lă
Diệ
Lă
Lô
Lú
Lô
Con ngư
Cô
Cô
“Đ
Anh chấ
Tâ
Khô
Lă
Lú
“Ha ha ——” Lô
Lă
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.