Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 289 : Lấy mạng sống của mình ra đánh cuộc (1)

    trước sau   
Nhójkrom dịxqbpch: Thấozdmt Liêmsnvn Hoa

Chíjkronh Hiềtyoln hậxbyzn khôswfjng thểgfey nhàkgrbo vàkgrbo trong lòzfuzng Lăqnpang Vi khójkroc lớdbhen mộuevot trậxbyzn: “Chịxqbprvtmu, chịxqbp quảmcwq đoqpyúkxhvng làkgrb chịxqbprvtmu củxqbpa em ——”

Quârvtmn Dưshrfơsnedng khôswfjng cam lòzfuzng nójkroi: “Tiểgfeyu Đknuvìoaxknh àkgrb… Côswfj khôswfjng phảmcwqi đoqpyưshrfpiwsc huấozdmn luyệkbvzn chuyêmsnvn nghiệkbvzp rồlibfi sao… Khụmahq khụmahq —— chờdqah tiểgfeyu gia tôswfji luyệkbvzn thêmsnvm hai năqnpam nữhcepa, lạnqati đoqpyozdmu vớdbhei côswfj!”

swfji Đknuvìoaxknh vỗpiws ngựdbhec: “Tớdbhei luôswfjn a! Đknuvizxtng nójkroi tôswfji xem thưshrfdqahng cậxbyzu nhéoegd, vớdbhei vójkroc dámahqng nhỏlfvs nhắhduon kia, dùdaqykgrb luyệkbvzn mưshrfdqahi năqnpam, chịxqbp đoqpyârvtmy cũiwaong cójkro thểgfey vậxbyzt ngãzowi đoqpyưshrfpiwsc cậxbyzu.”

“Phụmahqt —— ” Mấozdmy ngưshrfdqahi cùdaqyng cưshrfdqahi đoqpyếiwxzn rung trờdqahi.

qnpang Vi đoqpykgrb trámahqn, tiểgfeyu Đknuvìoaxknh àkgrb… Nójkroi nghe ủxqbpy mịxqbp ghêmsnv? Màkgrb mộuevot côswfjmahqi chưshrfa chồlibfng, cũiwaong khôswfjng nêmsnvn nójkroi cámahqi gìoaxkkgrb ‘vậxbyzt vậxbyzt vậxbyzt’ cậxbyzu kia, đoqpyúkxhvng khôswfjng?


Quârvtmn Dưshrfơsnedng cũiwaong vỗpiws ngựdbhec: “Sao nàkgrbo? Côswfj muốozdmn thi đoqpyxqbp ngựdbhec đoqpyójkro hảmcwq? Tiểgfeyu gia cũiwaong chơsnedi tuốozdmt!” Vừizxta nójkroi, liềtyoln cốozdm ưshrfkgrbn ngựdbhec lêmsnvn hếiwxzt cỡkgrb.

swfji Đknuvìoaxknh lưshrfdqahm anh ta mộuevot cámahqi, hai tay khoanh trưshrfdbhec ngựdbhea, trợpiwsn mắhduot nhìoaxkn Quârvtmn Dưshrfơsnedng, nójkroi: “Tưshrfdaqyng tôswfji ngu chắhduoc! Chịxqbp đoqpyârvtmy còzfuzn lârvtmu mớdbhei đoqpyozdmu vớdbhei cậxbyzu, sợpiwsmahqc cậxbyzu sẽoqpy phun mámahqu mũiwaoi mấozdmt!”

“Phụmahqt —— ôswfji mámahq ơsnedi…” Lăqnpang Vi thậxbyzt sựdbhe khôswfjng nghĩfxbv tớdbhei, Lôswfji Đknuvìoaxknh sẽoqpyjkroi chuyệkbvzn mạnqatnh bạnqato đoqpyếiwxzn nhưshrf vậxbyzy!

qnpang Vi che mặfjnut, nhăqnpan nhójkro, ngưshrfdqahi ta vẫgfeyn còzfuzn làkgrb trẻrfmo con màkgrb, thậxbyzt sựdbhe nghe khôswfjng hiểgfeyu gìoaxk hếiwxzt!

Ngưshrfdqahi ta khôswfjng quen nhữhcepng ngưshrfdqahi nàkgrby đoqpyârvtmu! Thậxbyzt sựdbhe khôswfjng quen biếiwxzt nhữhcepng ngưshrfdqahi nàkgrby…

msnv… nhữhcepng ngưshrfdqahi nàkgrby, nójkroi chuyệkbvzn giếiwxzt thờdqahi gian… đoqpyúkxhvng làkgrb chẳxupxng giữhcep tiếiwxzt thámahqo gìoaxk cảmcwq

qnpang Vi cưshrfdqahi đoqpyếiwxzn đoqpyau ngựdbhec … đoqpyuevot nhiêmsnvn cảmcwqm thấozdmy vôswfjdaqyng ấozdmm ámahqo, côswfj biếiwxzt nhữhcepng ngưshrfdqahi anh em nàkgrby củxqbpa Diệkbvzp Đknuvìoaxknh, chíjkronh làkgrb cốozdm ýrvtm tớdbhei đoqpyùdaqya đoqpygfey giúkxhvp côswfj vui hơsnedn.

Đknuvkgrbn ngưshrfdqahi hàkgrbn huyêmsnvn đoqpyếiwxzn tậxbyzn 11 giờdqah đoqpyêmsnvm, Tầuwgln Sêmsnvnh nhìoaxkn đoqpylibfng hồlibf đoqpyeo tay mộuevot chúkxhvt, nójkroi vớdbhei Lăqnpang Vi: “Thậxbyzp nhấozdmt, mai hai ngưshrfdqahi còzfuzn phảmcwqi lêmsnvn mámahqy bay, tốozdmi nay côswfjkgrb A Đknuvìoaxknh hãzowiy ngủxqbp sớdbhem mộuevot chúkxhvt đoqpyi. Giưshrfdqahng bệkbvznh nàkgrby quámahq nhỏlfvs, hai ngưshrfdqahi nhớdbhe nhẹzjgx nhàkgrbng vớdbhei nójkro mộuevot chúkxhvt nhéoegd.”

Phụmahqt —— mấozdmy lờdqahi nàkgrby côswfjjkro thểgfey coi nhưshrf khôswfjng nghe thấozdmy đoqpyưshrfpiwsc khôswfjng?

“Bọxqbpn em đoqpyi đoqpyârvtmy…” Mấozdmy ngưshrfdqahi đoqpytyolu vẫgfeyy vẫgfeyy tay vớdbhei côswfj.

qnpang Vi coi nhưshrf chấozdmp nhậxbyzn cámahqi danh hiệkbvzu ‘Thậxbyzp nhấozdmt’ nàkgrby, vẫgfeyy vẫgfeyy tay vớdbhei bọxqbpn họxqbp

Vừizxta ra đoqpyếiwxzn trưshrfdbhec cửjmjma, Quârvtmn Dưshrfơsnedng lạnqati bámahqt quámahqi nójkroi vớdbhei côswfj: “Đknuvúkxhvng rồlibfi! Chịxqbprvtmu, anh quêmsnvn mấozdmt mộuevot chuyệkbvzn! Nójkroi cho em biếiwxzt, chuyệkbvzn nàkgrby vôswfjdaqyng tứmsnvc cưshrfdqahi!”

Quârvtmn Dưshrfơsnedng còzfuzn chưshrfa bắhduot đoqpyuwglu nójkroi, màkgrb trưshrfdbhec tiêmsnvn chíjkronh anh ta đoqpyãzowi vỗpiws bắhduop đoqpyùdaqyi mìoaxknh thậxbyzt mạnqatnh, cảmcwq đoqpykgrbn ngưshrfdqahi cũiwaong đoqpytyolu vui vẻrfmo.


Quârvtmn Dưshrfơsnedng nójkroi: “Chịxqbprvtmu, ngưshrfdqahi đoqpymsnvng thứmsnvmahqm kia, em thửjmjm đoqpymahqn xem cậxbyzu ta họxqbpoaxk?”

qnpang Vi mơsnedkgrbng nhìoaxkn anh ta, Quârvtmn Dưshrfơsnedng lạnqati vừizxta cưshrfdqahi vừizxta nójkroi: “Ha ha ha… Cậxbyzu ta họxqbpshrfơsnedng! Xếiwxzp thứmsnvmahqm…”

Phụmahqt ha ha —— Rùdaqya đoqpyen!

Trờdqahi đoqpyozdmt… đoqpyârvtmy khôswfjng phảmcwqi chíjkronh làkgrb truyệkbvzn cưshrfdqahi ngắhduon sao?

qnpang Vi che mặfjnut, Quârvtmn Dưshrfơsnedng vẫgfeyn nójkroi tiếiwxzp: “Nhấozdmt đoqpyxqbpnh anh chàkgrbng nàkgrby rấozdmt vui khi em gia nhậxbyzp, chờdqah ngàkgrby nàkgrbo chúkxhvng ta tậxbyzp trung lạnqati, mưshrfdqahi vịxqbp tríjkro đoqpyuwglu tiêmsnvn tùdaqyy chịxqbp chọxqbpn đoqpygfey khiêmsnvu chiếiwxzn, cậxbyzu ta nhấozdmt đoqpyxqbpnh rấozdmt hoan nghêmsnvnh em đoqpyozdmy, chắhduoc chắhduon rấozdmt hi vọxqbpng em cójkro thểgfeydaqyy tiệkbvzn chiếiwxzm luôswfjn vịxqbp tríjkro củxqbpa ngưshrfdqahi nàkgrbo trưshrfdbhec cậxbyzu ta, sau đoqpyójkro, cậxbyzu ta cójkro thểgfey xếiwxzp thứmsnv chíjkron rồlibfi…”

Mấozdmy ngưshrfdqahi đoqpytyolu cưshrfdqahi rộuevomsnvn: “Em mau nghỉkukj ngơsnedi đoqpyi, chúkxhvng tôswfji đoqpyi đoqpyârvtmy.”

qnpang Vi vẫgfeyy vẫgfeyy tay vớdbhei bọxqbpn họxqbp, tiễlqwkn bọxqbpn họxqbp đoqpyi hếiwxzt, phòzfuzng bệkbvznh nhámahqy mắhduot đoqpyãzowi trởdaqymsnvn yêmsnvn tĩfxbvnh.

Diệkbvzp Đknuvìoaxknh đoqpyi ra ngoàkgrbi tiễlqwkn bọxqbpn họxqbp, Lăqnpang Vi từizxt từizxt nằtnaim xuốozdmng ngủxqbp. Côswfj thậxbyzt sựdbhe quámahq mệkbvzt nhọxqbpc, mấozdmy ngàkgrby hôswfjm nay đoqpyúkxhvng làkgrb giàkgrby vòzfuzswfj nhưshrf rớdbhet mấozdmt nửjmjma cámahqi mạnqatng.

Đknuvuwglu ójkroc côswfj quay cuồlibfng, vừizxta muốozdmn ngủxqbp mộuevot chúkxhvt, liềtyoln nghe thấozdmy tiếiwxzng mởdaqy cửjmjma ‘ken kéoegdt’…

qnpang Vi cho làkgrb Diệkbvzp Đknuvìoaxknh tiễlqwkn khámahqch xong quay vềtyol, nêmsnvn khôswfjng đoqpygfey ýrvtm đoqpyếiwxzn.

Đknuvuevot nhiêmsnvn, cójkro mấozdmy bójkrong ngưshrfdqahi cao lớdbhen vọxqbpt đoqpyếiwxzn trưshrfdbhec mặfjnut côswfj, cójkro kẻrfmooegdo chiếiwxzc ga trảmcwqi giưshrfdqahng len, mộuevot bàkgrbn tay to bịxqbpt chặfjnut lấozdmy miệkbvzng côswfj, mộuevot tay khámahqc thìoaxk giữhcep chặfjnut hai cámahqnh tay côswfj.

“Mang đoqpyi!”

“Ưknuv Ưknuv…” Lăqnpang Vi hoảmcwqng sợpiws mởdaqy to hai mắhduot, hai tay hai chârvtmn liềtyolu mạnqatng giãzowiy dụmahqa, đoqpynqatp đoqpyámahq lung tung loạnqatn xạnqat! Chârvtmn côswfj vẫgfeyn còzfuzn đoqpyang bójkro thạnqatch cao, lúkxhvc bịxqbpswfji trêmsnvn mặfjnut đoqpyozdmt, đoqpyau đoqpyếiwxzn mứmsnvc khiếiwxzn cho thốozdmng khổfxbvmsnvn lêmsnvn mộuevot tiếiwxzng, trêmsnvn trámahqn tấozdmt cảmcwq đoqpytyolu làkgrb mồlibfswfji hộuevot.

“Đknuvàkgrbng hoàkgrbng mộuevot chúkxhvt! Còzfuzn giãzowiy nữhcepa làkgrb ôswfjng đoqpyârvtmy phếiwxz chếiwxzt côswfj!” Mộuevot gãzowi đoqpyàkgrbn ôswfjng cưshrfdqahng trámahqng giữhcep chặfjnut lấozdmy côswfj.

qnpang Vi đoqpyau chârvtmn, đoqpyau đoqpyếiwxzn mứmsnvc côswfj cắhduon chặfjnut răqnpang run rẩswfjy ——

swfj cứmsnv run nhưshrf thếiwxz, muốozdmn cúkxhvi ngưshrfdqahi xuốozdmng xoa chârvtmn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.