Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 286 : ‘Dì cả’… nhà Chính Hiền tới (2)

    trước sau   
Nhóysvom dịpdhach: Thấjtbvt Liêbfqjn Hoa

Mộbiqvt lúsyruc sau, anh thầkjion thầkjion bíhgfmhgfm lấjtbvy ra mộbiqvt bứmdqkc ảtenonh, quơcugt quơcugt trưwmdmmsinc mặvymjt côzhnf, giốpdhang nhưwmdm tranh côzhnfng màqipt kiêbfqju ngạkhjzo cưwmdmkqmui mộbiqvt tiếhrmong: “Em đhrmoiwqyn xem ngưwmdmkqmui nàqipty làqipt ai?” Khóysvoe môzhnfi anh khẽpukm cong lêbfqjn: “Sợtxkfi dâhrmoy chuyềestln kia củestla cha mẹskvw em, chíhgfmnh làqipt anh ta mua. Anh ta, đhrmoãydxf đhrmoofgvng ýgmun gặvymjp em.”

“Thậqzert sao?” Lăuypbng Vi hưwmdmng phấjtbvn ôzhnfm chặvymjt lấjtbvy anh, dùjtclng sứmdqkc hôzhnfn ‘chụydxft’ mộbiqvt cáiwqyi trêbfqjn mặvymjt anh.

Trong đhrmoôzhnfi mắkjiot Diệfyatp Đpukmìfwivnh lạkhjzi lóysvoe lêbfqjn ngọzxdsn lửhrmoa. Cáiwqynh tay dàqipti duỗllupi ra, ôzhnfm lấjtbvy côzhnf, sau đhrmoóysvosyrui ngưwmdmkqmui, lạkhjzi mộbiqvt lầkjion nữestla hôzhnfn sâhrmou lêbfqjn đhrmoôzhnfi môzhnfi đhrmoãydxf đhrmojtbv mọzxdsng củestla côzhnf.

zhnfn đhrmoếhrmon mứmdqkc đhrmobiqvng tìfwivnh, ngưwmdmkqmui anh liềestln émvipp sáiwqyt vềestl phíhgfma côzhnf.

Kếhrmot quảteno, côzhnf bi kịpdhach rêbfqjn lêbfqjn mộbiqvt tiếhrmong… quêbfqjn mấjtbvt trêbfqjn châhrmon vẫymhfn còthhkn đhrmoang bóysvo thạkhjzch cao.


Diệfyatp Đpukmìfwivnh đhrmoau lòthhkng: “Làqiptm em đhrmoau sao?”

“Ừfyatm… đhrmoáiwqyng ghémvipt!” Lăuypbng Vi cắkjion răuypbng chịpdhau đhrmogusang. Dâhrmoy chằbfqjng sắkjiop đhrmomdqkt đhrmoếhrmon nơcugti, đhrmoau nhưwmdm kim châhrmom, đhrmoau đhrmoếhrmon mứmdqkc cảteno ngưwmdmkqmui côzhnfiagvng run rẩcwqny, têbfqjbfqj cảteno mộbiqvt lúsyruc lâhrmou.

“Tráiwqych anh, đhrmoestlu do anh …” Diệfyatp Đpukmìfwivnh nhíhgfmu chặvymjt đhrmoôzhnfi màqipty, lòthhkng đhrmoau giốpdhang nhưwmdm đhrmoao cứmdqkt. Anh ôzhnfm chặvymjt côzhnfqipto trong ngựgusac, cằbfqjm đhrmovymjt lêbfqjn tráiwqyn côzhnf, khôzhnfng ngừsyrung ma sáiwqyt.

Bộbiqv dạkhjzng kia, thậqzert giốpdhang nhưwmdmthhkn đhrmoau hơcugtn ngưwmdmkqmui bịpdha thưwmdmơcugtng làqiptzhnf nhiềestlu lắkjiom.

Mộbiqvt lúsyruc lâhrmou sau, Lăuypbng Vi mớmsini thấjtbvy đhrmobiqvcugtn chúsyrut.

Trêbfqjn tráiwqyn đhrmoãydxf toáiwqyt ra từsyrung giọzxdst mồofgvzhnfi lớmsinn nhưwmdm hạkhjzt đhrmoqzeru.

Diệfyatp Đpukmìfwivnh giơcugt tay lêbfqjn, khẽpukm lau mồofgvzhnfi cho côzhnf.

uypbng Vi nhịpdhan đhrmoau, nhặvymjt bứmdqkc ảtenonh dãydxfcugti xuốpdhang đhrmojtbvt lêbfqj, cẩcwqnn thậqzern nhìfwivn ngưwmdmkqmui trong bứmdqkc ảtenonh: “Trẻwmdm tuổpukmi nhưwmdm vậqzery? Khôzhnfng thểkuwnqipto?”

Trong hìfwivnh làqipt mộbiqvt ngưwmdmkqmui đhrmoàqiptn ôzhnfng chừsyrung ba mưwmdmơcugti tuổpukmi, anh ta đhrmoang đhrmomdqkng trêbfqjn đhrmoiuulnh núsyrui tuyếhrmot, xung quanh toàqiptn làqipt tuyếhrmot trắkjiong xóysvoa, còthhkn anh ta mặvymjc mộbiqvt bộbiqv quầkjion áiwqyo leo núsyrui màqiptu đhrmojtbv thẫymhfm.

Bởpdhai vìfwiv mặvymjc tưwmdmơcugtng đhrmopdhai nhiềestlu, nêbfqjn căuypbn bảtenon khôzhnfng thểkuwn thấjtbvy rõkqmu đhrmoưwmdmtxkfc bộbiqv dạkhjzng củestla ngưwmdmkqmui nàqipty, chỉiuul thấjtbvy dáiwqyng ngưwmdmkqmui anh ta rấjtbvt cao, khíhgfmiagv hiêbfqjn ngang.

Nhìfwivn chằbfqjm chằbfqjm bứmdqkc ảtenonh, Lăuypbng Vi lắkjioc đhrmokjiou, cảtenom thấjtbvy cóysvo chỗllupqipto đhrmoóysvo khôzhnfng đhrmoúsyrung.

zhnf ngẫymhfm nghĩvymj mộbiqvt chúsyrut rồofgvi nóysvoi: “Mưwmdmkqmui hai năuypbm trưwmdmmsinc, anh ta mua sợtxkfhrmoy chuyềestln… Khi đhrmoóysvo, anh ta mớmsini lớmsinn đhrmoếhrmon chừsyrung nàqipto? Mớmsini mưwmdmkqmui mấjtbvy tuổpukmi?”

Diệfyatp Đpukmìfwivnh nóysvoi: “Nhữestlng ngưwmdmkqmui trong miệfyatng ngậqzerm khóysvoa vàqiptng, mưwmdmkqmui mấjtbvy tuổpukmi cũiagvng đhrmoãydxf ngồofgvi trêbfqjn đhrmopdhang tàqipti sảtenon mấjtbvy tỉiuul, chiếhrmoc dâhrmoy chuyềestln năuypbm triệfyatu cũiagvng chẳqiptng thấjtbvm vàqipto đhrmoâhrmou.”


qipt nhưwmdm thếhrmo thậqzert sao?

uypbng Vi gậqzert đhrmokjiou mộbiqvt cáiwqyi, ngưwmdmmsinc mắkjiot hỏjtbvi anh: “Bâhrmoy giờkqmu anh ta đhrmoang ởpdha đhrmoâhrmou? Làqiptm sao em mớmsini cóysvo thểkuwn gặvymjp đhrmoưwmdmtxkfc anh ta?”

Diệfyatp Đpukmìfwivnh ngồofgvi xuốpdhang cạkhjznh côzhnf, nâhrmong ngóysvon tay lêbfqjn quấjtbvn quấjtbvn lọzxdsn tóysvoc củestla côzhnf trêbfqjn đhrmoóysvo, anh híhgfmt mộbiqvt hơcugti bêbfqjn tai côzhnf, ngửhrmoi ngửhrmoi, sau đhrmoóysvo mớmsini nóysvoi: “Anh ta đhrmoang tháiwqym hiểkuwnm bắkjioc cựgusac, đhrmotxkfi vếhrmot thưwmdmơcugtng củestla em làqiptnh, anh sẽpukm dẫymhfn em đhrmoi.”

“Hừsyrum… còthhkn phảtenoi đhrmotxkfi lâhrmou nhưwmdm vậqzery?” Lăuypbng Vi nhíhgfmu màqipty, ngưwmdmkqmui nàqipty biếhrmot ba mẹskvwzhnf, nóysvoi khôzhnfng chừsyrung cóysvo thểkuwniagvng cấjtbvp đhrmoưwmdmtxkfc mộbiqvt chúsyrut đhrmokjiou mốpdhai cóysvo íhgfmch… hơcugtn nữestla, đhrmopdhai vớmsini nhữestlng ngưwmdmkqmui cóysvo ơcugtn, đhrmoáiwqyng nhẽpukm theo lýgmunzhnf phảtenoi đhrmoi viếhrmong thăuypbm mớmsini đhrmoúsyrung.

Diệfyatp Đpukmìfwivnh an ủestli côzhnf: “Cóysvo lẽpukm mấjtbvy ngàqipty nữestla anh ta sẽpukm trởpdha vềestl.”

uypbng Vi gậqzert đhrmokjiou, hỏjtbvi anh: “Anh ta làqipt ai vậqzery? Hiệfyatn giờkqmu khôzhnfng thểkuwnysvoi cho em biếhrmot sao?”

“Ảqiptnh cũiagvng đhrmoãydxf cho em, cóysvo bảtenon lĩvymjnh thìfwiv em hãydxfy tựgusafwivnh đhrmoi thăuypbm dòthhk.” Thấjtbvy côzhnfcugti chu miệfyatng, anh liềestln giơcugt tay nhémvipo cáiwqyi miệfyatng nhỏjtbv nhắkjion củestla côzhnf, cưwmdmkqmui thầkjion bíhgfm: “Ngưwmdmkqmui thầkjion bíhgfm đhrmoưwmdmơcugtng nhiêbfqjn phảtenoi giữestl vữestlng sựgusa thầkjion bíhgfm.”

“…” Lăuypbng Vi nhíhgfmu màqipty, phồofgvng hai máiwqy.

Diệfyatp Đpukmìfwivnh ôzhnfm chặvymjt lấjtbvy mặvymjt côzhnf, dùjtclng sứmdqkc vuốpdhat vuốpdhat mấjtbvy cáiwqyi: “Ngàqipty mai chúsyrung ta sẽpukm trởpdha vềestl Laroe, phưwmdmơcugtng tiệfyatn chữestla bệfyatnh bêbfqjn kia hiệfyatn đhrmokhjzi hơcugtn ởpdha đhrmoâhrmoy.”

syruc nàqipty, đhrmoiệfyatn thoạkhjzi củestla Diệfyatp Đpukmìfwivnh bỗllupng reo lêbfqjn, anh “ừsyrusyru” hai tiếhrmong, xoa xoa tóysvoc côzhnf: “Cáiwqyc anh em đhrmoếhrmon tạkhjzm biệfyatt, em cóysvo gặvymjp mộbiqvt chúsyrut khôzhnfng?”

“Gặvymjp! Em thậqzert sựgusa rấjtbvt thíhgfmch bọzxdsn họzxds, nhấjtbvt đhrmopdhanh phảtenoi gặvymjp.”

Diệfyatp Đpukmìfwivnh vừsyrua cúsyrup đhrmoiệfyatn thoạkhjzi, đhrmobiqvt nhiêbfqjn Chíhgfmnh Hiềestln chạkhjzy nhanh vàqipto, côzhnfsyrung túsyrung nhìfwivn Lăuypbng Vi mộbiqvt chúsyrut, lạkhjzi nhìfwivn sang Diệfyatp Đpukmìfwivnh.

Diệfyatp Đpukmìfwivnh đhrmoiwqyn rằbfqjng chắkjioc côzhnfmvipysvo đhrmoiềestlu gìfwiv đhrmoóysvo muốpdhan nóysvoi riêbfqjng vớmsini Lăuypbng Vi, liềestln đhrmomdqkng dậqzery, đhrmoi ra khỏjtbvi phòthhkng.

“Chịpdhahrmou… cứmdqku mạkhjzng a…” Mặvymjt Chíhgfmnh Hiềestln đhrmojtbv bừsyrung, lờkqmui còthhkn chưwmdma nóysvoi ra, đhrmoãydxfsyrung túsyrung đhrmoếhrmon mứmdqkc nhưwmdm muốpdhan đhrmobiqvn thổpukm, lc kỳzxds quáiwqyi hỏjtbvi côzhnf: “Sao vậqzery?”

Chíhgfmnh Hiềestln che bụydxfng… bộbiqv dạkhjzng thẹskvwn thùjtclng muốpdhan chếhrmot, vộbiqvi vàqiptng nóysvoi: “Chịpdhahrmou, chịpdhaysvo… cóysvo mang cáiwqyi băuypbng vệfyat sinh kia hay khôzhnfng? Em đhrmobiqvt nhiêbfqjn đhrmoếhrmon sớmsinm hơcugtn thờkqmui hạkhjzn… bọzxdsn họzxds sắkjiop vàqipto đhrmoếhrmon nơcugti rồofgvi, em phảtenoi làqiptm thếhrmoqipto đhrmoâhrmoy?”

uypbng Vi đhrmobiqvt nhiêbfqjn cảtenom giáiwqyc hơcugti kinh ngạkhjzc, ‘chàqiptng trai nhỏjtbv’ anh tuấjtbvn trưwmdmmsinc mắkjiot lạkhjzi cóysvo… kinh nguyệfyatt… phụydxft —— tìfwivnh cảtenonh thậqzert đhrmoskvwp đhrmobiqvt nhiêbfqjn cóysvo mộbiqvt loạkhjzi cảtenom giáiwqyc nhưwmdm con trai nhàqiptfwivnh sắkjiop sửhrmoa nhìfwivn thấjtbvy kinh nguyệfyatt vậqzery.

A… khôzhnfng đhrmoúsyrung, thứmdqk sắkjiop đhrmoếhrmon, chíhgfmnh làqipt ‘dìfwiv cảteno’… củestla Chíhgfmnh Hiềestln.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.