Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 272 : Khí trời tốt, sau mưa bão lớn (2)

    trước sau   
Nhóebbym dịlwqjch: Thấxthyt Liênqdhn Hoa.

Sau đxwxsóebby, anh lui từukgzng bưjmplilzsc đxwxsếzchcn bênqdhn lan can, “Em muốgxhan biếzchct,anh cóebby thểtwwnebbyi cho em. Thếzchc nhưjmplng em khôpaygng nênqdhn dùxthyng cáasfsch thứxwxsc nhưjmpl vậrtbmy đxwxstwwn thưjmplơqdcqng tổilzsn anh! Đybzogxhai vớilzsi việebbyc em khôpaygng hềslxfebbyn nhiệebbym anh nhưjmpl thếzchc,anh khinh thưjmplyimnng giảasfsi thíebbych vớilzsi em!”

ebbyi xong, anh lạncfdnh lùxthyng nhìtwwnn côpayg, đxwxsvrzft nhiênqdhn tung ngưjmplyimni mộvrzft cáasfsi, từukgz lan can củndwca chiếzchcc du thuyềslxfn hai tầlwqjng, nhảasfsy thẳrwzong xuốgxhang biểtwwnn!

“Ágxha——” Lămmgang Vi thégxhat chóebbyi tai! Chỗunnfvxjoo cao đxwxsếzchcn mấxthyy thưjmplilzsc! Hơqdcqn nữvxjoa nơqdcqi nàvxjoy cũcjxdng khôpaygng giốgxhang vớilzsi vùxthyng biểtwwnn trưjmplilzsc đxwxsóebby!

qdcqi nàvxjoy cóebbyasfs mậrtbmp!

“Diệebbyp Đybzoìtwwnnh——” Lămmgang Vi gấxthyp đxwxsếzchcn mứxwxsc nưjmplilzsc mắhkvmt cũcjxdng tràvxjon lan khóebbye mi.


“Em cóebbyebbyi gìtwwn đxwxsâsqcku? Em hoàvxjoi nghi anh lúvfysc nàvxjoo chứxwxs?”

mmgang Vi hoảasfsng sợngsg chạncfdy nhanh đxwxségxhan bênqdhn cạncfdnh lan can! Côpayg ôpaygm lấxthyy đxwxslwqju mìtwwnnh, sao anh lạncfdi phảasfsi nhảasfsy xuốgxhang biểtwwnn?

payg chỉsjmn hỏvashi chuyệebbyn củndwca bégxha Tony, lạncfdi khiếzchcn anh tổilzsn thưjmplơqdcqng…

Thếzchc nhưjmplng… anh khôpaygng giảasfsi thíebbych, làvxjom sao côpayg biếzchct đxwxsưjmplngsgc trong đxwxsóebbyebby hiểtwwnu lầlwqjm gìtwwn?! Côpaygcjxdng khôpaygng đxwxslwqjnh hỏvashi, thếzchc nhưjmplng anh lạncfdi tứxwxsc giậrtbmn!

mmgang Vi tậrtbmn mắhkvmt nhìtwwnn thấxthyy anh rơqdcqi vàvxjoo trong đxwxsncfdi dưjmplơqdcqng, trênqdhn mặsxnht biểtwwnn làvxjo nhữvxjong cơqdcqn sóebbyng lớilzsn đxwxsang dâsqckng tràvxjoo! Màvxjo anh đxwxsãilzs hoàvxjon toàvxjon biếzchcn mấxthyt tung.

Cuồxavyng phong nổilzsi lênqdhn trênqdhn đxwxssjmnnh đxwxslwqju! Mâsqcky đxwxsen ùxthyn ùxthyn kégxhao đxwxsếzchcn! Cóebby tiếzchcng sấxthym chớilzsp rềslxfn vang phíebbya xa xa!

“Oàvxjonh——” Mộvrzft tia chớilzsp bổilzs xuốgxhang từukgz phíebbya trênqdhn!

Nhấxthyt thờyimni, toàvxjon bộvrzf bầlwqju trờyimni đxwxsslxfu đxwxsưjmplngsgc chiếzchcu sáasfsng!

“Oàvxjonh, oàvxjonh ——” Tiếzchcng sấxthym đxwxsinh tai nhứxwxsc óebbyc, giốgxhang hệebbyt nhưjmpl đxwxsang nổilzs tung bênqdhn cạncfdnh tai!

“Diệebbyp Đybzoìtwwnnh——“ Lămmgang Vi nhìtwwnn nhữvxjong cơqdcqn sóebbyng lớilzsn trênqdhn dạncfdi dưjmplơqdcqng, sợngsgilzsi đxwxsếzchcn mứxwxsc lôpaygng tơqdcq trênqdhn ngưjmplyimni cũcjxdng dựdtlung đxwxsxwxsng!

sjmnng côpaygebbyng nhưjmpl lửjpuca đxwxsgxhat!

Anh tứxwxsc giậrtbmn lớilzsn đxwxsếzchcn nhưjmpl thếzchc, còsjmnn giậrtbmn đxwxsếzchcn mứxwxsc nhảasfsy vàvxjoo trong biểtwwnn! Cóebby khi nàvxjoo anh ngãilzs rồxavyi hôpaygn mênqdh luôpaygn khôpaygng? Cao nhưjmpl vậrtbmy màvxjo!

mmgang Vi cóebby cảasfsm giáasfsc châsqckn mìtwwnnh cũcjxdng run rẩnlazy khôpaygng vữvxjong.


ebby khi nàvxjoo anh gặsxnhp nguy hiểtwwnm hay khôpaygng? Gióebby lớilzsn nhưjmpl vậrtbmy, sắhkvmp sửjpuca bãilzso táasfsp đxwxsếzchcn nơqdcqi, cóebby khi anh sẽaqcb mấxthyt mạncfdng trong đxwxsncfdi dưjmplơqdcqng bao la mấxthyt!

“Tôpaygi phảasfsi đxwxsi cứxwxsu anh ấxthyy——”

mmgang Vi gầlwqjn nhưjmpl pháasfst đxwxsnqdhn, côpayg ôpaygm mấxthyy chiếzchcc phao cứxwxsu hộvrzf, nhanh chóebbyng négxham chúvfysng xuốgxhang biểtwwnn.

vfysc chỉsjmnsjmnn lạncfdi chiếzchcc phao cứxwxsu hộvrzf cuốgxhai cùxthyng, vậrtbmy màvxjopayg chẳrwzong nghĩvjln ngợngsgi gìtwwn, nhanh chóebbyng leo ra ngoàvxjoi lan can, nhìtwwnn xuốgxhang dưjmplilzsi, nhắhkvmm mắhkvmt lạncfdi, sau đxwxsóebby liềslxfn nhảasfsy thẳrwzong xuốgxhang.

Sau lưjmplng, chỉsjmn nghe thấxthyy cóebby ngưjmplyimni hoảasfsng sợngsgnqdhu to: “Phu nhâsqckn——”

“Thếzchcvxjoy còsjmnn khôpaygng náasfso loạncfdn sao? Côpaygxthyy khôpaygng biếzchct bơqdcqi!”

“Mau thảasfs thuyềslxfn cứxwxsu hộvrzf!”

Vấxthyt vảasfs nửjpuca tiếzchcng trờyimni, cuốgxhai cùxthyng cũcjxdng kégxhao đxwxsưjmplngsgc hai ngưjmplyimni lênqdhn.

vfysc Diệebbyp Đybzoìtwwnnh lênqdhn thuyềslxfn, sắhkvmc mặsxnht thúvfysi muốgxhan chếzchct!

“Em cóebby phảasfsi ngu khôpaygng hảasfs? Cóebby thấxthyy mìtwwnnh ngu lắhkvmm khôpaygng?anh biếzchct bơqdcqi, còsjmnn cầlwqjn em phảasfsi chếzchct vìtwwntwwnnh cùxthyng anh sao?”

Mộvrzft chúvfyst thưjmplơqdcqng tiếzchcc cũcjxdng khôpaygng thấxthyy đxwxsâsqcku, lúvfysc đxwxsóebby anh chỉsjmn thấxthyy tâsqckm tìtwwnnh mìtwwnnh quáasfs tồxavyi tệebby, nghĩvjln rằkuevng biểtwwnn cảasfs lạncfdnh lẽaqcbo cóebby thểtwwn giúvfysp mìtwwnnh tỉsjmnnh táasfso hơqdcqn mộvrzft chúvfyst, ai ngờyimnpayggxha ngốgxhac nghếzchcch nàvxjoy——

Diệebbyp Đybzoìtwwnnh dùxthyng ngóebbyn tay chọngsgc vàvxjoo tráasfsn côpayg: “anh bảasfso em nhảasfsy xuốgxhang vớilzsi anh sao? anh cho phégxhap em cùxthyng nhảasfsy sao? Em cho rằkuevng mìtwwnnh đxwxsang diễnqdhn Titanic đxwxsóebby hảasfs? anh nhảasfsy em cũcjxdng nhảasfsy? Mau? Nóebbyi gìtwwn đxwxsi! Lỡoyld nhưjmpl em gặsxnhp chuyệebbyn khôpaygng may, em bảasfso anhi phảasfsi làvxjom thếzchcvxjoo?”

“…” Lămmgang Vi chỉsjmn nhìtwwnn anh chằkuevm chằkuevm, đxwxsvrzft nhiênqdhn khịlwqjt mũcjxdi mộvrzft cáasfsi, “Em đxwxsau châsqckn…”

“Hảasfs? Đybzoau châsqckn?” sắhkvmc mặsxnht Diệebbyp Đybzoìtwwnnh thay đxwxsilzsi, vộvrzfi vàvxjong quỳkkym xuốgxhang nâsqckng châsqckn côpaygnqdhn, mắhkvmt cáasfs châsqckn côpayg đxwxsãilzsebbym đxwxsen, sưjmplng lênqdhn hệebbyt nhưjmpl chiếzchcc báasfsnh bao.

Diệebbyp Đybzoìtwwnnh gấxthyp đxwxsếzchcn đxwxsvrzf mồxavypaygi đxwxslwqjy đxwxslwqju: “Cóebby phảasfsi làvxjoilzsy xưjmplơqdcqng khôpaygng?”

Giờyimn phúvfyst nàvxjoy, cuốgxhai cùxthyng cơqdcqn mưjmpla to cũcjxdng trúvfyst xuốgxhang.

“Lộvrzfp bộvrzfp…” Hạncfdt mưjmpla, giốgxhang nhưjmpl nhữvxjong viênqdhn đxwxsáasfs đxwxsrtbmp thẳrwzong vàvxjoo mặsxnht, đxwxsau vôpaygxthyng.

Nhâsqckn viênqdhn trênqdhn tàvxjou vộvrzfi vàvxjong cămmgang buồxavym lênqdhn che chắhkvmn đxwxssjmnnh đxwxslwqju cho họngsg.

Cuồxavyng phong lạncfdi nổilzsi lênqdhn, chiếzchcc du thuyềslxfn cũcjxdng nghiênqdhng nghiênqdhng ngảasfs ngảasfs trênqdhn biểtwwnn.

Diệebbyp Đybzoìtwwnnh míebbym môpaygi, nhẹkkym nhàvxjong nâsqckng châsqckn côpaygnqdhn, thuyềslxfn nghiênqdhng bênqdhn tráasfsi mộvrzft chúvfyst, lạncfdi lảasfso đxwxsasfso sang phảasfsi, khuôpaygn mặsxnht đxwxslwqjy vẻypum đxwxsau lòsjmnng: “

“A…” Côpayg rấxthyt muốgxhan nóebbyi khôpaygng đxwxsau, thếzchc nhưjmplng, thậrtbmt sựdtlu đxwxsau quáasfs

“Đybzoau——” Giọngsgng nóebbyi củndwca côpaygcjxdng run run.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.