Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 270 : Bão táp (2)

    trước sau   
Nhókpgsm dịuaxxch: Thấwjwzt Liêlarjn Hoa.

Lạikxri nghe mộjxkat ngưmdviiwhmi khánphzc nókpgsi: “Đwjlwúgusong vậapjgy, nhókpgsc đtpxzókpgs rấwjwzt hiểjymnu chuyệajjbn, đtpxzzjwpa nhỏhqpj nhưmdvi vậapjgy, còfbryn biếjxkat săjxkan sókpgsc, lo nghĩbwcj cho ngưmdviiwhmi khánphzc.”

“Đwjlwúgusong, đtpxzzjwpa nhỏhqpj luôbswnn lầwlbfm bầwlbfm ba bậapjgn rộjxkan, ba phảchnwi kiếjxkam tiềziypn nuôbswni gia đtpxzìcueanh, nêlarjn khôbswnng cókpgs thờiwhmi gian thăjxkam bébain. Đwjlwzjwpa nhỏhqpj cỡwjlw tuổwlbfi đtpxzókpgs… nàapjgo cókpgs ai hiểjymnu chuyệajjbn nhưmdvikpgs…”

“Ừcucu, đtpxzzjwpa nhỏhqpjapjgy hiểjymnu chuyệajjbn. Cókpgs lẽcfuy giờiwhmlarjn bờiwhm, tiêlarjn sinh cókpgs thờiwhmi gian đtpxzi thăjxkam nókpgs. Lầwlbfn trưmdvinphzc tiêlarjn sinh nókpgsi sau khi tiểjymnu Tony khỏhqpji bệajjbnh liềziypn đtpxzókpgsn nókpgs vềziyp Trung Quốjbzhc ởlarjvwcyng anh ấwjwzy. Chắcueac tiểjymnu Tony sẽcfuy vui vẻfqoq.”

“Đwjlwúgusong nha, tôbswni cũfqoqng hy vọtufhng cha con bọtufhn họtufhkpgs thểjymn đtpxzapjgn tụppkf.”

Ngưmdviiwhmi đtpxzang nókpgsi chuyệajjbn đtpxzjxkat nhiêlarjn dừvwcyng lạikxri.


cuea châjzmln anh ta vừvwcya bưmdvinphzc lêlarjn boong thuyềziypn, liềziypn thấwjwzy Lăjxkang Vi nằwlbfm đtpxzókpgsmdvilarjng giókpgs biểjymnn…

“Phu nhâjzmln?”

jxkang Vi sợmdvi bọtufhn họtufhgusong túgusong, nhắcueam mắcueat giảchnw bộjxka ngủwjlw

Hai ngưmdviiwhmi kia đtpxzzjwpng mộjxkat hồppkfi, thấwjwzy côbswn ngủwjlw thậapjgt, mớnphzi lặndoyng lẽcfuy xoay ngưmdviiwhmi rờiwhmi đtpxzi.

jxkang Vi nghe tiếjxkang bưmdvinphzc châjzmln hai ngưmdviiwhmi họtufh dầwlbfn biếjxkan mấwjwzt, côbswn mớnphzi mởlarj mắcueat ra.

Mộjxkat đtpxzánphzm mâjzmly đtpxzen bay trêlarjn đtpxzvwcynh đtpxzwlbfu, che ánphznh mắcueat trờiwhmi.

Trêlarjn boong thuyềziypn đtpxzjxkat nhiêlarjn nổwlbfi giókpgs lớnphzn!

Thổwlbfi mặndoyt côbswn đtpxzau!

Đwjlwau hơawtnn mặndoyt, còfbryn cókpgs ánphznh mắcueat côbswn

Mắcueat sưmdving êlarjxdtym, giốjbzhng nhưmdvi dao cắcueat! Diệajjbp Đwjlwìcueanh cókpgs con? Tạikxri sao anh khôbswnng ởlarj chung vớnphzi con anh? Vừvwcya rồppkfi ngưmdviiwhmi nọtufhfbryn nókpgsi, đtpxzzjwpa nhỏhqpj bịuaxx bệajjbnh…

Đwjlwzjwpa nhỏhqpj bịuaxx bệajjbnh, anh lạikxri khôbswnng giữtoislarjn cạikxrnh? Anh còfbryn nókpgsi anh đtpxzjxkac thâjzmln, anh đtpxzjxkac thâjzmln, vậapjgy đtpxzzjwpa nhỏhqpj từvwcy đtpxzâjzmlu ra? Còfbryn nữtoisa, mẹtpxz đtpxzzjwpa nhỏhqpj đtpxzâjzmlu? Anh khôbswnng kếjxkat hôbswnn vớnphzi ngưmdviiwhmi mẹtpxz củwjlwa đtpxzzjwpa nhỏhqpj? Hay làapjg đtpxzzjwpa nhỏhqpjapjgy căjxkan bảchnwn khôbswnng phảchnwi củwjlwa anh?

jxkang Vi bỗjzmlng nhiêlarjn nghĩbwcj tớnphzi trưmdvinphzc đtpxzókpgs Diệajjbp Đwjlwìcueanh từvwcyng nókpgsi: “Anh từvwcyng ngủwjlwvwcyng ngưmdviiwhmi phụppkf nữtois khánphzc, cókpgs thểjymn xứzjwpng vớnphzi em hay khôbswnng?”

gusoc ấwjwzy côbswn nhígjfju màapjgy, ruồppkfng bỏhqpj liếjxkac anh, đtpxzndoyc biệajjbt nghiêlarjm túgusoc nókpgsi: “Cókpgs.”


Sau đtpxzókpgs Diệajjbp Đwjlwìcueanh giảchnwi thígjfjch: “Lúgusoc ấwjwzy anh tuổwlbfi trẻfqoq khígjfj thịuaxxnh… huyếjxkat khígjfj phưmdviơawtnng cưmdviơawtnng… Hơawtnn nữtoisa… Đwjlwàapjgn ôbswnng khôbswnng chịuaxxu nổwlbfi cánphzm dỗjzml…” Nhưmdving, sau đtpxzókpgs anh còfbryn nókpgsi anh chưmdvia bao giờiwhmkpgs phụppkf nữtoisapjgo khánphzc! Lăjxkang Vi tin chắcueac Diệajjbp Đwjlwìcueanh khôbswnng gạikxrt côbswn, nhưmdving… hai thuyềziypn viêlarjn kia nókpgsi, rõnphzapjgng khôbswnng giốjbzhng nókpgsi dốjbzhi! Đwjlwzjwpa nhỏhqpj kia làapjg con nuôbswni củwjlwa anh sao?

Giókpgs lớnphzn thổwlbfi qua, côbswn run rẩxdtyy, ngồppkfi thẳcemyng ngưmdviiwhmi. Côbswn nhớnphz anh từvwcyng nókpgsi: “Trảchnwi qua nhữtoisng khánphzc tiếjxkap xúgusoc, em còfbryn chưmdvia thấwjwzy rõnphz bảchnwn chấwjwzt củwjlwa anh? Anh sẽcfuy khôbswnng làapjgm bậapjgy. Yêlarjn tâjzmlm… Từvwcy đtpxzwlbfu tớnphzi cuốjbzhi cũfqoqng khôbswnng cókpgs ai khánphzc, chỉvwcykpgs mộjxkat mìcueanh em…”

Lờiwhmi củwjlwa Diệajjbp Đwjlwìcueanh quanh quẩxdtyn trong đtpxzwlbfu côbswn.

Từvwcy đtpxzwlbfu đtpxzếjxkan cuốjbzhi, anh chưmdvia từvwcyng cókpgs ngưmdviiwhmi khánphzc! Lăjxkang Vi hoàapjgn toàapjgn tin tưmdvilarjng lờiwhmi anh! Côbswn sẽcfuy khôbswnng nghĩbwcj tớnphzi mặndoyt xấwjwzu, vớnphzi hiểjymnu biếjxkat củwjlwa côbswn vềziyp anh, côbswn khôbswnng muốjbzhn, cũfqoqng tuyệajjbt đtpxzjbzhi sẽcfuy khôbswnng hoàapjgi nghi anh. Cókpgs lẽcfuy đtpxzókpgsapjg con củwjlwa ngưmdviiwhmi khánphzc tạikxrm thờiwhmi nhờiwhm anh nuôbswni, nhưmdving đtpxzzjwpa nhỏhqpj kia bệajjbnh nặndoyng, tạikxri sao anh khôbswnng mang theo bêlarjn ngưmdviiwhmi đtpxzjymn chăjxkam sókpgsc? Làapjgcueabswnapjg anh ởlarjlarjn nhau, nêlarjn mớnphzi đtpxzưmdvia con ra nưmdvinphzc ngoàapjgi?

Giókpgs thổwlbfi vùvwcyvwcylarjn tai, Lăjxkang Vi chợmdvit giậapjgt mìcueanh.

gusoc nàapjgy, côbswn mớnphzi cảchnwm thấwjwzy lạikxrnh.

“Giókpgs lớnphzn nhưmdvi vậapjgy, sao còfbryn ngồppkfi ởlarj đtpxzâjzmly?”

Diệajjbp Đwjlwìcueanh đtpxzjxkat nhiêlarjn xuấwjwzt hiệajjbn sau lưmdving côbswn, anh còfbryn cầwlbfm khăjxkan choàapjgng màapjgu lam nhạikxrt trong tay.

Anh đtpxzi châjzmln trầwlbfn, nhẹtpxz nhàapjgng quàapjgng khăjxkan lêlarjn vai côbswn.

“Trờiwhmi sắcueap mưmdvia, mau vàapjgo khoang thuyềziypn.” Anh đtpxzưmdvia tay kébaino côbswn.

jxkang Vi còfbryn đtpxzang đtpxzi vàapjgo cõnphzi thầwlbfn tiêlarjn, khôbswnng đtpxzưmdvia tay.

Diệajjbp Đwjlwìcueanh phánphzt hiệajjbn côbswn khôbswnng đtpxzúgusong, cúgusoi ngưmdviiwhmi kềziypnphzt côbswn, hỏhqpji: “Sao thếjxka? Khókpgs chịuaxxu chỗjzmlapjgo?”

jxkang Vi lắcueac đtpxzwlbfu.

“Nghĩbwcjcuea vậapjgy?” Anh vưmdviơawtnn tay kébaino côbswnlarjn.

jxkang Vi đtpxzzjwpng dậapjgy, mớnphzi phánphzt hiệajjbn Diệajjbp Đwjlwìcueanh đtpxzzjwpng cạikxrnh côbswn.

Diệajjbp Đwjlwìcueanh nhígjfju màapjgy: “Sao thếjxka? Sao nhìcuean anh bằwlbfng ánphznh mắcueat nàapjgy?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.