Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 264 : Thích.. Thổ lộ (2)
Nhówavc m dịtdyp ch: Thấvfsw t Liêpync n Hoa
Đdbow ộvfub t nhiêpync n anh cầormf m tay côjvtp , Lăhlvd ng Vi ngưsxss ớixrt c mắzabo t nhìbadf n anh chỉmnuw thấvfsw y anh đfche ang nhìbadf n côjvtp , giọznnk ng đfche iệlkza u châjurb n thàiwsg nh: “Anh tìbadf m đfche ưsxss ợllkb c mộvfub t viêpync n trâjurb n châjurb u.”
Lăhlvd ng Vi míbadf m môjvtp i, tráanau i tim nhưsxss hòxvdd a tan, áanau nh mắzabo t củhwgq a anh cựgtgp c kìbadf dịtdyp u dàiwsg ng.
Anh nówavc i đfche ówavc làiwsg côjvtp …
Côjvtp làiwsg trâjurb n châjurb u củhwgq a anh sao?
Đdbow ộvfub t nhiêpync n nhớixrt tớixrt i ngàiwsg y bọznnk n họznnk làiwsg m giấvfsw y chứbhmr ng nhậmjtn n kếpryc t hôjvtp n, côjvtp vẽqbkt mộvfub t đfche ầormf u heo màiwsg phíbadf a trưsxss ớixrt c anh vẽqbkt mộvfub t câjurb y châjurb m.
Côjvtp còxvdd n viếpryc t mộvfub t chữmjed ‘giảaugg ’. Anh đfche ổlquu i thàiwsg nh ‘nhàiwsg n rỗglko i’ nêpync n viếpryc t thêpync m mộvfub t chữmjed ‘vôjvtp ’.
Lăhlvd ng Vi cưsxss ờalfn i rộvfub lêpync n, thìbadf thầormf m nówavc i “Chẳdaeb ng cówavc trâjurb n châjurb u…”
Diệlkza p Đdbow ìbadf nh cảaugg m thấvfsw y cảaugg ngưsxss ờalfn i khôjvtp nówavc ng, biểosth u tìbadf nh nàiwsg y củhwgq a côjvtp … làiwsg vui vẻpzxc sao? Làiwsg bắzabo t đfche ầormf u tiếpryc p nhậmjtn n anh sao?
Anh cầormf m ta côjvtp , nhélquu o lòxvdd ng bàiwsg n tay côjvtp , bàiwsg n tay côjvtp mềdawx m mạcpdl i khôjvtp ng xưsxss ơhlvd ng, côjvtp cầormf m ngưsxss ợllkb c bàiwsg n tay anh, khớixrt p xưsxss ơhlvd ng trêpync n ngówavc n tay anh cựgtgp c kìbadf rõvodu ràiwsg ng.
Cổlquu họznnk ng anh lăhlvd n lăhlvd n, trầormf m trầormf m gọznnk i: “Vi Vi…”
“Hảaugg ?” Côjvtp ngưsxss ớixrt c mắzabo t nhìbadf n anh.
Âgzuu m thanh dịtdyp u dàiwsg ng đfche ộvfub ng vàiwsg o lòxvdd ng anh, anh nhìbadf n côjvtp , tráanau i tim đfche ậmjtn p bùmddk m bùmddk m, lạcpdl i muốtqlt n làiwsg m bộvfub khôjvtp ng đfche ểosth ýtgty nówavc i: “Lăhlvd ng Vi, em cówavc thíbadf ch anh khôjvtp ng?”
Hôjvtp hấvfsw p củhwgq a anh cựgtgp c kìbadf trầormf m, loạcpdl i vấvfsw n đfche ềdawx nàiwsg y khôjvtp ng dàiwsg nh cho ngưsxss ờalfn i đfche àiwsg n ôjvtp ng thàiwsg nh thụmddk c nhưsxss anh hỏkdic i. Nhưsxss ng màiwsg anh thậmjtn t sựgtgp khôjvtp ng kìbadf m nélquu n đfche ưsxss ợllkb c trong lòxvdd ng cuốtqlt ng cuồclxy ng. Anh muốtqlt n nhanh chówavc ng xáanau c đfche ịtdyp nh, anh khôjvtp ng muốtqlt n mỗglko i ngàiwsg y mỗglko i đfche êpync m đfche ềdawx u chịtdyp u dàiwsg y vòxvdd nhưsxss vậmjtn y.
Bộvfub dạcpdl ng kiêpync u ngạcpdl o nàiwsg y… Lăhlvd ng Vi míbadf m môjvtp i, nghiêpync ng mặqaph t mỉmnuw m cưsxss ờalfn i.
Diệlkza p Đdbow ìbadf nh khẩxvdd n trưsxss ơhlvd ng nhìbadf n côjvtp , ngay cảaugg ngừvwdz ng thởlquu cũqbsa ng chẳdaeb ng pháanau t hiệlkza n.
Côjvtp cắzabo n môjvtp i, dùmddk ng ngówavc n tay viếpryc t trong lòxvdd ng bàiwsg n tay anh mộvfub t chữmjed ‘士’lạcpdl i viếpryc t thêpync m chữmjed 口, phíbadf a dưsxss ớixrt i làiwsg hai chữmjed ‘一’lạcpdl i thêpync m chữmjed ‘士’.
Diệlkza p Đdbow ìbadf nh chỉmnuw cảaugg m thấvfsw y toàiwsg n bộvfub mạcpdl ch máanau u đfche ềdawx u chảaugg y ngưsxss ợllkb c lêpync n đfche ầormf u.
chứbhmr a chan nhiệlkza t huyếpryc t toàiwsg n bộvfub tuôjvtp n đfche ếpryc n đfche ầormf u đfche ỉmnuw nh!
“Yêpync u...” Thíbadf ch sao?...
Côjvtp còxvdd n đfche ang viếpryc t chữmjed trong lòxvdd ng bàiwsg n tay anh nhưsxss ng anh đfche ãphri chẳdaeb ng thểosth nàiwsg o nghĩjsjb tiếpryc p đfche ưsxss ợllkb c nữmjed a rồclxy i. Côjvtp gáanau i nàiwsg y sớixrt m đfche ãphri trộvfub m mấvfsw t tráanau i tim anh rồclxy i.
Anh thậmjtn t muốtqlt n ởlquu chỗglko nàiwsg y ăhlvd n côjvtp luôjvtp n.
Lúiwsg c nàiwsg y, mộvfub t thuyềdawx n viêpync n đfche ộvfub t nhiêpync n chạcpdl y tớixrt i nówavc i: “Tiêpync n sinh, phu nhâjurb n, cówavc thểosth dùmddk ng cơhlvd m rồclxy i.”
“Đdbow ưsxss ợllkb c, đfche ếpryc n ngay đfche âjurb y.” Lăhlvd ng Vi đfche ứbhmr ng lêpync n đfche i ra khỏkdic i phòxvdd ng, trêpync n tay đfche ềdawx u làiwsg mùmddk i hảaugg i sảaugg n.
Côjvtp đfche ứbhmr ng trưsxss ớixrt c bồclxy n rửgtgp a tay, xoa xàiwsg phòxvdd ng, Diệlkza p Đdbow ìbadf nh cũqbsa ng đfche i tớixrt i đfche ứbhmr ng sau lưsxss ng côjvtp , cảaugg ngưsxss ờalfn i dáanau n vàiwsg o lưsxss ng côjvtp vâjurb y trụmddk côjvtp .
Anh cọznnk cằdaeb m vàiwsg o mặqaph t côjvtp , hai tay ôjvtp m lấvfsw y eo côjvtp .
Lồclxy ng ngựgtgp c nówavc ng bỏkdic ng củhwgq a anh dáanau n vàiwsg o lưsxss ng côjvtp , anh nắzabo m xàiwsg phòxvdd ng tay anh xoa xoa, bàiwsg n tay díbadf nh đfche ầormf y xàiwsg phòxvdd ng nắzabo m lấvfsw y tay côjvtp giúiwsg p côjvtp khửgtgp mùmddk i tanh đfche i.
Lăhlvd ng Vi bịtdyp anh ôjvtp m, hơhlvd i thởlquu nam tíbadf nh quyếpryc n rũqbsa củhwgq a anh bao phủhwgq côjvtp khiếpryc n cho côjvtp híbadf t thởlquu cũqbsa ng khówavc khăhlvd n.
Cảaugg đfche ầormf u khôjvtp ng thểosth suy nghĩjsjb .
Nhiệlkza t đfche ộvfub lồclxy ng ngựgtgp c anh nówavc ng bỏkdic ng dọznnk a ngưsxss ờalfn i, làiwsg m cho côjvtp choáanau ng váanau ng. Lăhlvd ng Vi chỉmnuw cảaugg m thấvfsw y cảaugg ngưsxss ờalfn i khôjvtp nówavc ng, mặqaph t đfche ỏkdic nhưsxss ráanau ng trờalfn i chiềdawx u. Anh còxvdd n cốtqlt ýtgty cúiwsg i đfche ầormf u phảaugg hơhlvd i thởlquu bêpync n vàiwsg nh tai côjvtp : “Vi Vi, em dùmddk ng nưsxss ớixrt c hoa mậmjtn t đfche àiwsg o sao…”
Đdbow ầormf u ngówavc n tay côjvtp run lêpync n, co lạcpdl i trong lòxvdd ng bàiwsg n tay anh kíbadf ch thíbadf ch cảaugg ngưsxss ờalfn i anh ngứbhmr a ngáanau y.
Bàiwsg n tay nhỏkdic nhắzabo n mềdawx m mạcpdl i củhwgq a côjvtp díbadf nh bọznnk t xàiwsg phòxvdd ng trắzabo ng nhưsxss tuyếpryc t.
Anh nắzabo m lấvfsw y tay côjvtp , lýtgty tríbadf trong đfche ầormf u nhưsxss bịtdyp rúiwsg t cạcpdl n.
Anh nhanh chówavc ng rửgtgp a hếpryc t bọznnk t trêpync n tay hai ngưsxss ờalfn i, ôjvtp m ngang ngưsxss ờalfn i côjvtp nhanh chówavc ng đfche i tớixrt i phòxvdd ng nghỉmnuw .
“Anh muốtqlt n làiwsg m gìbadf thếpryc ?” Lăhlvd ng Vi vộvfub i vàiwsg ng ôjvtp m cổlquu anh: “Thuyềdawx n trưsxss ởlquu ng gọznnk i ăhlvd n cơhlvd m đfche ấvfsw y, mau thảaugg em xuốtqlt ng. Đdbow ểosth nhiềdawx u ngưsxss ờalfn i thấvfsw y khôjvtp ng tốtqlt t đfche âjurb u.”
Dưsxss ỡzvdq ng khíbadf trong đfche ầormf u anh đfche ãphri loãphri ng đfche i, anh khôjvtp ng cówavc cáanau ch nàiwsg o suy nghĩjsjb , khôjvtp ng biếpryc t côjvtp đfche ang hỏkdic i gìbadf cũqbsa ng khôjvtp ng biếpryc t nêpync n trảaugg lờalfn i nhưsxss thếpryc nàiwsg o.
Anh híbadf t mộvfub t hơhlvd i nówavc i: “Anh muốtqlt n làiwsg m gìbadf em còxvdd n hỏkdic i sao?”
Đ
Lă
Anh nó
Cô
Đ
Cô
Lă
Diệ
Anh cầ
Cổ
“Hả
Â
Hô
Bộ
Diệ
Cô
Diệ
chứ
“Yê
Cô
Anh thậ
Lú
“Đ
Cô
Anh cọ
Lồ
Lă
Cả
Nhiệ
Đ
Bà
Anh nắ
Anh nhanh chó
“Anh muố
Dư
Anh hí
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.