Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 262 : Huân chương của anh (2)
Nhódguf m dịlvpa ch: Thấmubo t Liêgqcn n Hoa
Anh ngẩvbxx ng đvseh ầfkft u lêgqcn n trờfurh i, híscyq t vàhlsx o mộvseh t hơutmp i nódguf i: “Anh códguf nhiềaqfo u tiềaqfo n nhưlvpa ng khôdguf ng lậgskn p tứlojt c mởocly côdguf ng ty màhlsx lựqpqe a chọytri n vềaqfo nưlvpa ớvseh c đvseh i nhậgskn p ngũnllh . Vìeoqy anh đvseh ãzatb 18 tuổhpif i, sau đvseh ódguf đvseh ưlvpa ợiaen c chọytri n vàhlsx o đvseh ộvseh i súkhzo ng bắyqyz n tỉwjqe a củpjwf a bộvseh đvseh ộvseh i đvseh ặmxlp c chủpjwf ng, sau đvseh ódguf hợiaen p táepqa c vớvseh i bộvseh đvseh ộvseh i đvseh ặmxlp c chủpjwf ng quốkkul c tếnpnc , vâzjef y bắyqyz t nhiềaqfo u trùvseh m thuốkkul c phiệhclm n quốkkul c tếnpnc , súkhzo ng đvseh ạqaiq n đvseh ưlvpa ợiaen c buôdguf n báepqa n… khi đvseh ódguf anh trúkhzo ng khôdguf ng íscyq t vếnpnc t súkhzo ng…”
Lălmiq ng Vi đvseh ưlvpa a tay vuốkkul t ve vếnpnc t sẹnrba o trêgqcn n ngưlvpa ờfurh i anh, côdguf vẫmxlp n tựqpqe đvseh ộvseh ng xem nhẹnrba nhữtqrt ng vếnpnc t sẹnrba o nàhlsx y nhưlvpa ng nhữtqrt ng vếnpnc t sẹnrba o nàhlsx y nhưlvpa làhlsx huâzjef n chưlvpa ơutmp ng củpjwf a anh vậgskn y.
Anh đvseh ưlvpa a tay che mắyqyz t côdguf , áepqa nh mắyqyz t ảvbxx m đvseh ạqaiq m hỏpvgu i côdguf : “Códguf phảvbxx i khôdguf ng còhnbt n hoàhlsx n mỹysqv nữtqrt a hay khôdguf ng hảvbxx ?”
Lălmiq ng Vi châzjef n thàhlsx nh nhìeoqy n anh, sâzjef u thẳysqv m đvseh ốkkul i mặmxlp t vớvseh i áepqa nh mắyqyz t củpjwf a anh: “Nódguf i linh tinh cáepqa i gìeoqy vậgskn y? Diệhclm p Điugg ìeoqy nh… anh nhưlvpa vậgskn y mớvseh i càhlsx ng códguf hưlvpa ơutmp ng vịlvpa đvseh àhlsx n ôdguf ng. Điugg ódguf làhlsx vinh dựqpqe củpjwf a anh, anh nêgqcn n cảvbxx m thấmubo y kiêgqcn u ngạqaiq o vàhlsx tựqpqe hàhlsx o.” Côdguf sùvseh ng báepqa i nhìeoqy n anh, bàhlsx n tay nhỏpvgu chạqaiq m vàhlsx o vếnpnc t sẹnrba o trêgqcn n ngưlvpa ờfurh i anh bỗeoqy ng nhiêgqcn n nhớvseh tớvseh i bịlvpa đvseh ặmxlp c côdguf ng quốkkul c tếnpnc từqmbe ng gọytri i anh làhlsx ‘lãzatb o Cửxwkh u.”
Thìeoqy ra anh từqmbe ng làhlsx thàhlsx nh viêgqcn n đvseh ộvseh i đvseh ặmxlp c chiếnpnc n quốkkul c tếnpnc .
“Sau đvseh ódguf tạqaiq i sao lạqaiq i rờfurh i đvseh ộvseh i đvseh ặmxlp c chiếnpnc n?”
Diệhclm p Điugg ìeoqy nh nghẹnrba n mộvseh t chúkhzo t, buồjhdu n bãzatb nhìeoqy n trờfurh i: “Chiếnpnc n hữtqrt u củpjwf a anh chếnpnc t trưlvpa ớvseh c mặmxlp t anh.. anh bắyqyz n trùvseh m thuốkkul c phiệhclm n, bịlvpa bắyqyz t, vìeoqy trùvseh m ma túkhzo y rấmubo t quan trọytri ng, chiếnpnc n đvseh ộvseh i quốkkul c tếnpnc muốkkul n moi thêgqcn m bíscyq mậgskn t từqmbe ôdguf ng ta.”
Điugg ềaqfo tàhlsx i nàhlsx y quáepqa trầfkft m trọytri ng, Lălmiq ng Vi muốkkul n nhanh chódguf ng bỏpvgu qua liềaqfo n hỏpvgu i:”Sau khi rờfurh i đvseh i thìeoqy sao?”
“Sau khi rờfurh i đvseh i, anh lêgqcn n đvseh ạqaiq i họytri c, mởocly côdguf ng ty.”
“Anh thậgskn t lợiaen i hạqaiq i.” Lălmiq ng Vi từqmbe đvseh áepqa y lòhnbt ng khen ngợiaen i anh: “Mặmxlp c kệhclm ởocly lĩzatb nh vựqpqe c nàhlsx o anh đvseh ềaqfo u códguf thểqpqe xôdguf ng pha tạqaiq o nêgqcn n mộvseh t mảvbxx nh trờfurh i riêgqcn ng củpjwf a mìeoqy nh.”
Diệhclm p Điugg ìeoqy nh cưlvpa ờfurh i mộvseh t tiếnpnc ng xoa tódguf c côdguf , côdguf nhẹnrba giọytri ng hỏpvgu i: “Sau đvseh ódguf thìeoqy sao nữtqrt a?”
Diệhclm p Điugg ìeoqy nh híscyq t mộvseh t hơutmp i thậgskn t sâzjef u nódguf i: “Paul biếnpnc t anh khôdguf ng chếnpnc t, ôdguf ng ta tứlojt c giậgskn n suýqeuq t chúkhzo t nữtqrt a trúkhzo ng giódguf …càhlsx ng làhlsx m ôdguf ng ta pháepqa t đvseh iêgqcn n hơutmp n làhlsx , ôdguf ng ta lậgskn t cảvbxx thếnpnc giớvseh i cũnllh ng chẳysqv ng tìeoqy m đvseh ưlvpa ợiaen c anh mãzatb i đvseh ếnpnc n khi anh mởocly côdguf ng ty chủpjwf đvseh ộvseh ng tớvseh i trưlvpa ớvseh c mặmxlp t ôdguf ng ta ôdguf ng ta mớvseh i biếnpnc t anh vẫmxlp n sốkkul ng dưlvpa ớvseh i míscyq mắyqyz t củpjwf a ôdguf ng ta. Màhlsx lúkhzo c nàhlsx y ôdguf ng ta đvseh ãzatb chẳysqv ng làhlsx m đvseh ưlvpa ợiaen c gìeoqy anh nữtqrt a rồjhdu i.”
Anh nhếnpnc ch môdguf i, trong mắyqyz t đvseh ầfkft y khinh thưlvpa ờfurh ng.
Anh hừqmbe lạqaiq nh nódguf i: “Chỉwjqe nghĩzatb tớvseh i lãzatb o giàhlsx đvseh áepqa ng chếnpnc t đvseh ódguf , bịlvpa anh làhlsx m códguf tứlojt c giậgskn n đvseh iêgqcn n cuồjhdu ng, anh liềaqfo n cảvbxx m thấmubo y cảvbxx ngưlvpa ờfurh i sảvbxx ng khoáepqa i muốkkul n nổhpif tung rồjhdu i.”
“…” Khôdguf ng hiểqpqe u sao trong lòhnbt ng Lălmiq ng Vi lạqaiq i cảvbxx m thấmubo y đvseh au xódguf t.
Anh nódguf i thoảvbxx i máepqa i nhưlvpa vậgskn y… nhưlvpa ng thậgskn t ra chỉwjqe cầfkft n nghĩzatb mộvseh t chúkhzo t cũnllh ng biếnpnc t con đvseh ưlvpa ờfurh ng anh từqmbe ng đvseh i.. mỗeoqy i bưlvpa ớvseh c châzjef n đvseh ềaqfo u cựqpqe c kìeoqy gian khổhpif .
Nếnpnc u khôdguf ng códguf đvseh ầfkft u ódguf c đvseh ódguf củpjwf a anh, nếnpnc u khôdguf ng phảvbxx i anh cứlojt ng cỏpvgu i, nếnpnc u khôdguf ng phảvbxx i anh biếnpnc t tiếnpnc n thốkkul i nódguf i khôdguf ng chừqmbe ng anh đvseh ãzatb sớvseh m chếnpnc t dưlvpa ớvseh i bàhlsx n tay lãzatb o ma quỷlyyl Paul đvseh ódguf rồjhdu i.
Lălmiq ng Vi híscyq t mộvseh t hơutmp i thậgskn t sâzjef u: “Tạqaiq i sao ôdguf ng ta lạqaiq i đvseh ốkkul i vớvseh i anh nhưlvpa vậgskn y, lạqaiq i nódguf i dùvseh sao ôdguf ng ta cũnllh ng làhlsx ba anh…”
Diệhclm p Điugg ìeoqy nh lắyqyz c đvseh ầfkft u: “Anh códguf nhiềaqfo u lầfkft n suy đvseh oáepqa n nhưlvpa ng khôdguf ng códguf chứlojt ng cứlojt .”
“Anh nódguf i làhlsx … ôdguf ng ta khôdguf ng phảvbxx i làhlsx ba anh sao?”
Diệhclm p Điugg ìeoqy nh trầfkft m mặmxlp c, khôdguf ng códguf trảvbxx lờfurh i.
Anh ngẩ
Lă
Anh đ
Lă
Thì
“Sau đ
Diệ
Đ
“Sau khi rờ
“Anh thậ
Diệ
Diệ
Anh nhế
Anh hừ
“…” Khô
Anh nó
Nế
Lă
Diệ
“Anh nó
Diệ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.