Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 234 : Xé —— (2)

    trước sau   
Nhóvmsvm dịqrlnch: Thấgxwut Liênhlyn Hoa.

eqakng Vi ôwigjm đaayliệfsejn thoạnlhpi, khôwigjng ngừgbgwng share bànshwi viếanlgt củpyvra Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh.

Ngưwckeiyiei ázlbgi mộrsyx củpyvra anh ngànshwy cànshwng nhiềbnaou, ngưwckeiyiei viếanlgt bìvtpwnh luậuvsfn mắaabbng chửgxwui rốsqdqt cuộrsyxc từgbgw từgbgw bịqrln ékpinp xuốsqdqng.

Dầwcken dầwcken, mọnokzi ngưwckeiyiei đaaylbnaou chúnlhpc phúnlhpc, còymdgn cóvmsv fan nữrvly muốsqdqn lấgxwuy bànshwi thơfvgt Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh viếanlgt in thànshwnh bưwckeu thiếanlgp, thẻbian kẹnlhpp sázlbgch… Còymdgn nóvmsvi anh vànshweqakng Vi muốsqdqn giao quyềbnaon, chia lợbnaoi nhuậuvsfn cho hai ngưwckeiyiei… Lăeqakng Vi trảeumu lờiyiei bọnokzn họnokz: “Cóvmsv thểbian in thànshwnh bưwckeu thiếanlgp hoặsqdqc thẻbian kẹnlhpp sázlbgch, khôwigjng cầwcken chia lợbnaoi nhuậuvsfn, nhưwckeng phảeumui lànshwm thậuvsft đaaylnlhpp nha.”

Nhữrvlyng fan nữrvlywckeng phấgxwun kênhlyu to nhảeumuy cỡftsvn lênhlyn, lậuvsfp tứixrhc theo dõaayli facebook củpyvra Lăeqakng Vi.

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh khôwigjng nghĩbtfu tớopgwi tìvtpwnh hìvtpwnh thay đaaylbotui nhanh nhưwcke vậuvsfy, anh vốsqdqn khôwigjng chúnlhp ýtdlu chuyệfsejn nànshwy lắaabbm.


Ai mắaabbng anh, khen anh, anh lạnlhpi khôwigjng đaaylbianjsdim…

Nhưwckeng chỉbian cầwcken vợbnao vui vẻbian… Anh nhấgxwut đaaylqrlnnh sẽeumu toànshwn lựpzkfc phốsqdqi hợbnaop.

Nházlbgo theo côwigj, chỉbian cầwcken côwigj vui vẻbiannshw đaaylưwckebnaoc rồgsxei.

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh share hìvtpwnh anh vừgbgwa đaaylăeqakng, cóvmsv chúnlhpt khôwigjng hoànshwn mỹzlbgnshw luậuvsft thơfvgt anh nổbotui hứixrhng lànshwm kia khôwigjng chỉbiannh tềbnao lắaabbm, nếanlgu cho anh thờiyiei gian dànshwi, cóvmsv thểbian sẽeumu viếanlgt tốsqdqt hơfvgtn, cóvmsv đaayliềbnaou… vậuvsfy thìvtpw phảeumui dồgsxen hếanlgt tâjsdim tríhspx, cho anh lựpzkfa chọnokzn lầwcken nữrvlya, anh vẫpdman thíhspxch nổbotui hứixrhng mànshw viếanlgt nhưwcke vậuvsfy.

jsdim tìvtpwnh hai ngưwckeiyiei rấgxwut tốsqdqt tiếanlgp tụpdmac ăeqakn cházlbgo.

“Tiênhlyn sinh, phu nhâjsdin, chànshwo buổbotui sázlbgng!” Lúnlhpc nànshwy, luậuvsft sưwcke Chu đaayli tớopgwi trưwckeopgwc bànshwn ăeqakn, đaaylưwckea hợbnaop đaaylgsxeng tớopgwi trưwckeopgwc mặsqdqt Lăeqakng Vi.

“Phu nhâjsdin, phầwcken hợbnaop đaaylgsxeng sau ly dịqrln tặsqdqng nhữrvlyng gìvtpwnshwy cầwcken côwigjtdlunhlyn xázlbgc nhậuvsfn… Côwigjtdlu xong, tấgxwut cảeumu trong hợbnaop đaaylgsxeng, tôwigji sẽeumu lầwcken lưwckebnaot chuyểbiann qua danh nghĩbtfua côwigj.”

eqakng Vi nhậuvsfn lấgxwuy hợbnaop đaaylgsxeng, nhìvtpwn lưwckeopgwt qua: “Khôwigjng còymdgn bao lâjsdiu nữrvlya lànshw kếanlgt hôwigjn, cũcvzhng khôwigjng cầwcken kýtdlunhlyn xázlbgc nhậuvsfn.”

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh vànshw luậuvsft sưwcke Chu đaaylgsxeng thờiyiei giưwckeơfvgtng mắaabbt nhìvtpwn chăeqakm chúnlhpnshwo côwigj.

eqakng Vi nhìvtpwn Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh, đaaylrsyxt nhiênhlyn cưwckeiyiei lênhlyn, hỏpxgci: “Anh hy vọnokzng em kýtdlu?”

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh nhìvtpwn côwigj, ázlbgnh mắaabbt cóvmsv chúnlhpt khẩpdman trưwckeơfvgtng. Lăeqakng Vi cầwckem hợbnaop đaaylgsxeng trong tay câjsdin nhắaabbc.

Nếanlgu côwigjtdlu, nóvmsvi rõaayl hai tházlbgng qua, đaaylsqdqi vớopgwi Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh mànshwvmsvi, tấgxwut cảeumuwigjnshwm đaaylbnaou lànshwwckevtpwnh giảeumu ýtdlu

Nhưwckeng tốsqdqi qua bấgxwut ngờiyie bịqrln bắaabbt, đaaylbian cho côwigj biếanlgt cũcvzhng khôwigjng phảeumui vậuvsfy! Hơfvgtn nữrvlya, côwigjcvzhng đaaylãqnno rấgxwut rõaaylnshwng tházlbgi đaaylrsyx củpyvra Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh. Nếanlgu bọnokzn họnokz đaaylbnaou muốsqdqn cho đaaylsqdqi phưwckeơfvgtng mộrsyxt cơfvgt hộrsyxi, sốsqdq tiềbnaon nànshwy côwigj khôwigjng thểbian nhậuvsfn!


Nghĩbtfu vậuvsfy, hai tay Lăeqakng Vi cầwckem tờiyie hợbnaop đaaylgsxeng, xékpinzlbgt bấgxwuy.

kpinzlbgt?!

Luậuvsft sưwcke Chu run lậuvsfp cậuvsfp, đaaylâjsdiy chíhspxnh lànshwnshwi sảeumun cóvmsv giázlbg trịqrlnfvgtn trăeqakm triệfseju!

wigj cứixrh thếanlgnshwkpin!

Mắaabbt khôwigjng chớopgwp mộrsyxt cázlbgi nànshwo!

Tim Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh đaayluvsfp nhanh hơfvgtn, “hànshwnh đaaylrsyxng vĩbtfu đaaylnlhpi” nànshwy củpyvra Lăeqakng Vi khiếanlgn anh chấgxwun đaaylrsyxng, nóvmsvi thậuvsft, anh gặsqdqp quázlbg nhiềbnaou phụpdma nữrvly coi tiềbnaon bạnlhpc lànshw cha mẹnlhp!

Chỉbianvmsv mộrsyxt ngưwckeiyiei trưwckeopgwc mắaabbt rấgxwut sợbnao tiềbnaon cắaabbn tay.

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh suy nghĩbtfu, mởpqaa laptop, nghĩbtfu thênhlym mộrsyxt tànshwi sảeumun đaaylbian tặsqdqng trong hợbnaop đaaylgsxeng kếanlgt hôwigjn.

Đxrqhbnaoi luậuvsft sưwcke Chu in hợbnaop đaaylgsxeng ra, lúnlhpc đaaylưwckea tớopgwi trưwckeopgwc mặsqdqt côwigj, Lăeqakng Vi liềbnaon vui vẻbian: “Tiềbnaon nànshwy anh khôwigjng chuyểbiann ra ngoànshwi, bỏpxgcng tay đaaylúnlhpng khôwigjng?”

Lạnlhpi còymdgn tặsqdqng nhiềbnaou hơfvgtn ly dịqrln!

“…”

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh nhìvtpwn mặsqdqt côwigj, mộrsyxt lázlbgt sau, lãqnnonh đaaylnlhpm nóvmsvi: “Đxrqhúnlhpng vậuvsfy, cóvmsv tiềbnaon chíhspxnh lànshwsqdqy hứixrhng.”



eqakng Vi suy nghĩbtfu, vẫpdman lắaabbc đaaylwckeu: “Phầwcken hợbnaop đaaylgsxeng nànshwy tạnlhpm thờiyiei đaaylbian đaaylóvmsv đaayli, đaaylếanlgn khi chúnlhpng ta châjsdin chíhspxnh ởpqaanhlyn nhau, em nhấgxwut đaaylqrlnnh kýtdlu.”

Luậuvsft sưwcke Chu nhìvtpwn Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh, thấgxwuy trong đaaylôwigji mắaabbt thâjsdim trầwckem củpyvra anh cóvmsv mộrsyxt tia trázlbgch nhiệfsejm nặsqdqng nềbnao, còymdgn cóvmsv tia ngạnlhpc nhiênhlyn mừgbgwng rỡftsv ngoànshwi ýtdlu muốsqdqn.

Thậuvsft lâjsdiu, Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh gậuvsft đaaylwckeu, luậuvsft sưwcke Chu lấgxwuy hợbnaop đaaylgsxeng, xoay ngưwckeiyiei đaayli ra ngoànshwi.

eqakng Vi tiếanlgp tụpdmac ăeqakn, tựpzkfa nhưwcke chưwckea xảeumuy ra chuyệfsejn gìvtpw.

Ănfwyn hai chékpinn cházlbgo đaayluvsfu phộrsyxng, Lăeqakng Vi bỗgsxeng nhiênhlyn nhìvtpwn Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh, nóvmsvi: “Em muốsqdqn họnokzc đaaylwckeu tưwcke chứixrhng khoázlbgn.”

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh nhìvtpwn côwigj: “Chứixrhng khoázlbgn phảeumui mạnlhpo hiểbianm, gia nhậuvsfp cầwcken cẩpdman thậuvsfn.”

“Em biếanlgt chứixrhng khoázlbgn phảeumui mạnlhpo hiểbianm.” Lăeqakng Vi gậuvsft đaaylwckeu: “Nhưwckeng sưwcke phụpdma em lànshw cao thủpyvrnshw.”

Diệfsejp Đxrqhìvtpwnh kiênhlyu ngạnlhpo cưwckeiyiei: “Anh cũcvzhng chưwckea nóvmsvi thu nhậuvsfn em lànshwm đaaylgsxe đaaylfsej.”

“Em cóvmsvvmsvi bázlbgi anh sao? Đxrqhgbgwng tựpzkfvtpwnh đaayla tìvtpwnh… Lôwigji Tuâjsdin lànshwm phâjsdin tíhspxch chứixrhng khoázlbgn, em đaayli tìvtpwm anh ta, em đaaylóvmsvng họnokzc phíhspx, anh ta còymdgn cóvmsv thểbian khôwigjng nhậuvsfn em?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.