Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 199 : Mười người biến thái (1)

    trước sau   
Nhózjafm dịwrlqch: Thấolibt Liêdeudn Hoa

ghqyng Vi quay đuucvzszlu hỏqmzji Lôsapii Đzjafìfeugnh: “Côsapi thìfeug sao? Côsapixcphng biếfeppn thávidfi nhưvidf vậcbgcy sao?”

sapii Đzjafìfeugnh hìfeugfeugvidfmasii mộqkoit tiếfeppng: “Tôsapii khôsaping làsplsm gìfeug cảbxer, anh tôsapii nuôsapii tôsapii.” Vừohvfa nózjafi vừohvfa ôsapim cổrmucsapii Tuấolibn, nũxcphng nịwrlqu nózjafi: “Tôsapii phụnfzj trávidfch xinh đuucvnwyfp nhưvidf hoa, anh tôsapii phụnfzj trávidfch kiếfeppm tiềfeppn nuôsapii gia đuucvìfeugnh.”

sapii Tuấolibn đuucviukcy côsapi ta ra, nózjafi vớuucvi Lăghqyng Vi: “Đzjafohvfng nghe em ấoliby nózjafi bậcbgcy, em ấoliby làspls bạavadi gia tửefmq đuucvwrlq nhấolibt thếfepp giớuucvi. Tiêdeudu tiềfeppn, khôsaping ai cózjaf thểumibvidfnh bằknbgng em ấoliby.”

“Lôsapii Tuấolibn! Anh nózjafi ai?” Hai anh em nhàsplssplsy lạavadi bắaukyt đuucvzszlu.

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh nózjafi: “Lôsapii Đzjafìfeugnh thínnfich giảbxer dạavadng thàsplsnh ngưvidfmasii khávidfc. Côsapioliby hózjafa trang, ngay cảbxer anh côsapioliby cũxcphng khôsaping thểumib nhậcbgcn ra.”


“…” Lăghqyng Vi chăghqym chúlcxf nhìfeugn vàsplso Lôsapii Đzjafìfeugnh, kinh ngạavadc nózjafi: “Lợsrcii hạavadi nhưvidf vậcbgcy…”

sapii Đzjafìfeugnh hìfeugfeugvidfmasii mộqkoit tiếfeppng.

“Mộqkoit đuucvávidfm ngưvidfmasii cávidfc ngưvidfơytmgi… cũxcphng thậcbgct quávidf mạavadnh mẽmvju?” Lăghqyng Vi quan sávidft ba ngưvidfmasii bọmewzn họmewzzjafi.

sapi vừohvfa lắaukyc đuucvzszlu vừohvfa khôsaping thểumib tin nổrmuci nózjafi: “Chậcbgcc chậcbgcc… Cávidfc ngưvidfmasii lạavadi cózjaf thểumib sốnohlng tốnohlt đuucvếfeppn bâqztey giờmasi? Vậcbgcy màspls chưvidfa bịwrlq bắaukyt đuucvi làsplsm thínnfi nghiệwrlqm? Thậcbgct làspls trávidfi vớuucvi đuucvavado trờmasii!”

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh: “…”

sapii Đzjafìfeugnh cùiyklng Lôsapii Tuấolibn囧… chúlcxfng tôsapii đuucvfeppu làspls ngưvidfmasii bìfeugnh thưvidfmasing, đuucvưvidfsrcic khôsaping?

Xuốnohlng mávidfy bay, bọmewzn họmewz ngồivvsi lêdeudn hai chiếfeppc ôsapisapi.

Nửefmqa giờmasi sau, xe lávidfi vàsplso mộqkoit doanh trạavadi! Nơytmgi nàsplsy diệwrlqn tínnfich vôsapiiyklng rộqkoing lớuucvn, cửefmqa cũxcphng chỉuucv mởnolh ra mộqkoit lávidft, bọmewzn họmewz đuucvi xe vềfepp phínnfia mộqkoit ngôsapii biệwrlqt thựkohs gầzszln bờmasi biểumibn.

“Đzjafếfeppn đuucvếfeppn đuucvếfeppn…”

Vẫnywtn chưvidfa xuốnohlng xe, Lăghqyng Vi liềfeppn nhìfeugn thấoliby hai ngưvidfmasii đuucvàsplsn ôsaping vôsapiiyklng đuucvnwyfp trai đuucvomdsng bêdeudn cạavadnh đuucvưvidfmasing, khoávidft khoávidft tay nhìfeugn vềfepp phínnfia bọmewzn họmewz.

Mộqkoit ngưvidfmasii trong đuucvózjaf mặmxlxc ávidfo sơytmg mi hoa nởnolh nụnfzjvidfmasii tưvidfơytmgi nhưvidf ávidfnh mắaukyt trờmasii, giang hai cávidfnh tay ra, liềfeppu lĩphzmnh cưvidfmasii lớuucvn.

“Đzjafếfeppn đuucvếfeppn… chàsplso chịwrlqqzteu! Chàsplso chịwrlqqzteu! Chịwrlqqzteu dịwrlqu dàsplsng hiềfeppn thụnfzjc, vózjafc ngưvidfmasii cũxcphng thậcbgct đuucvnwyfp!”

ghqyng Vi 囧…


Mộqkoit ngưvidfmasii khávidfc mặmxlxc ávidfo sơytmg mi màsplsu xanh da trờmasii mặmxlxt đuucvzszly xấolibu hổrmucvidfmasii nózjafi: “Xin chàsplso chịwrlqqzteu!”

ghqyng Vi cùiyklng Diệwrlqp Đzjafìfeugnh xuốnohlng xe, trong nhávidfy mắaukyt bịwrlq hai ngưvidfmasii nàsplsy ôsapim lấoliby.

ghqyng Vi cảbxerm giávidfc mìfeugnh bịwrlq hai ngưvidfmasii nàsplsy siếfeppt thàsplsnh bávidfnh kẹnwyfp thịwrlqt.

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh giớuucvi thiệwrlqu soávidfi ca nhưvidf ávidfnh sávidfng mặmxlxt trờmasii đuucvózjaf: “Quâqzten Dưvidfơytmgng, ngưvidfmasii Hoa, tiếfeppn sĩphzm sinh hózjafa dưvidfsrcic.”

“Chàsplso chịwrlqqzteu, chịwrlqqzteu khỏqmzje!” Quâqzten Dưvidfơytmgng giơytmg hai nanh vuốnohlt ra muốnohln ôsapim Lăghqyng Vi, lạavadi bịwrlq Diệwrlqp Đzjafìfeugnh chặmxlxn lạavadi: “Trêdeudn ngưvidfmasii cậcbgcu cózjaf vi khuẩiukcn, cávidfch xa vợsrcisapii ra mộqkoit chúlcxft.”

“Ai màspls khôsaping cózjaf vi khuẩiukcn chứomds! Loàsplsi ngưvidfmasii chínnfinh làspls do vi khuẩiukcn tạavado thàsplsnh! Ngoao…”

Quâqzten Dưvidfơytmgng đuucvqkoit nhiêdeudn hédptwt lêdeudn mộqkoit tiếfeppng quávidfi dịwrlq, bởnolhi vìfeug Diệwrlqp Đzjafìfeugnh vừohvfa nédptwm anh ta ngãohvf xuốnohlng đuucvolibt.

“Chínnfinh Hiềfeppn, ngưvidfmasii Seoul”, khôsaping đuucvsrcii Diệwrlqp Đzjafìfeugnh giớuucvi thiệwrlqu, Chínnfinh Hiềfeppn đuucvqkoit nhiêdeudn chỉuucv xuốnohlng dưvidfuucvi châqzten Lăghqyng Vi: “Chịwrlqqzteu đuucvohvfng đuucvqkoing!” Lăghqyng Vi kinh sợsrci, cúlcxfi đuucvzszlu liềfeppn nhìfeugn thấoliby mộqkoit con châqzteu chấolibu cávidft bònpbn qua châqzten côsapi, nếfeppu khôsaping phảbxeri vừohvfa rồivvsi Chínnfinh Hiềfeppn hédptwt lêdeudn, côsapi suýgbtrt chúlcxft nữuucva đuucvãohvf giẫnywtm phảbxeri nózjaf

Chínnfinh Hiềfeppn nhìfeugn thấoliby con châqzteu chấolibu cávidft kia bònpbn đuucvi, liềfeppn vỗspls ngựkohsc thởnolh phàsplso mộqkoit cávidfi.

Anh ta cưvidfmasii hínnfip mắaukyt phấolibt phấolibt tay vớuucvi con châqzteu chấolibu đuucvózjaf: “Tiểumibu tửefmq… lầzszln sau phảbxeri chúlcxf ýgbtr đuucvózjaf, khôsaping đuucvưvidfsrcic bònpbn linh tinh, trávidfnh ngưvidfmasii khávidfc giẫnywtm trúlcxfng.”

ghqyng Vi ngạavadc nhiêdeudn quan sávidft anh ta… nhìfeugn đuucvqkoing távidfc củxcpha anh ta thậcbgct sựkohs giốnohlng vớuucvi mộqkoit côsapividfi. Dávidfng dấolibp cũxcphng thanh túlcxf nhưvidf vậcbgcy, lạavadi cònpbnn xấolibu hổrmuc nữuucva?

splsng vui hơytmgn chínnfinh làspls, dưvidfmasing nhưvidf đuucvmxlxc biệwrlqt yêdeudu quýgbtr đuucvqkoing vậcbgct nhỏqmzj?

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh giớuucvi thiệwrlqu cho côsapi: “Chínnfinh Hiềfeppn, ngưvidfmasii Seoul, nhàspls đuucvqkoing vậcbgct họmewzc biếfeppn thávidfi.”


Chínnfinh Hiềfeppn chu cávidfi miệwrlqng nhỏqmzj nhắaukyn củxcpha mìfeugnh, thẹnwyfn thùiyklng giảbxeri thínnfich: “Chịwrlqqzteu, em làspls nhàspls đuucvqkoing vậcbgct họmewzc… khôsaping phảbxeri làspls nhàspls đuucvqkoing vậcbgct họmewzc biếfeppn thávidfi…”

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh liếfeppc anh ta: “Khôsaping sai, biếfeppn thávidfi làspls đuucvávidfnh giávidf đuucvnohli vớuucvi cậcbgcu, khôsaping phảbxeri nózjafi nghềfepp nghiệwrlqp củxcpha cậcbgcu.”

Trong nhávidfy mắaukyt khuôsapin mặmxlxt Chínnfinh Hiềfeppn nhăghqyn nhózjaf

Quâqzten Dưvidfơytmgng ởnolhdeudn cạavadnh chen miệwrlqng: “Chịwrlqqzteu, chịwrlq đuucvohvfng nhìfeugn cậcbgcu ta nhưvidf vậcbgcy, trong nhàspls cậcbgcu ta mớuucvi thậcbgct sựkohs đuucvávidfng sợsrci!”

ghqyng Vi chớuucvp mắaukyt, chỉuucv thấoliby Quâqzten Dưvidfơytmgng khoa trưvidfơytmgng giưvidfơytmgng hai cávidfnh tay ra nózjafi: “Trong nhàspls cậcbgcu ta cózjaf mộqkoit con mãohvfng xàspls, dàsplsi đuucvếfeppn năghqym sávidfu thưvidfuucvc! Cònpbnn cózjaf mộqkoit con nhệwrlqn vôsapiiyklng đuucvqkoic, cózjaf chậcbgcu rửefmqa mặmxlxt lớuucvn nhưvidf vầzszly vầzszly! Cònpbnn cózjaf thằknbgn lằknbgn…” Vừohvfa nózjafi, khôsaping tựkohs chủxcph đuucvưvidfsrcic run lêdeudn cầzszlm cậcbgcp.

ghqyng Vi hávidf miệwrlqng… nghe ra thậcbgct sựkohs rấolibt kinh khủxcphng. Quan sávidft Chínnfinh Hiềfeppn từohvf trêdeudn xuốnohlng dưvidfuucvi, đuucvomdsa nhỏqmzjsplsy làspls ngưvidfmasii bìfeugnh thưvidfmasing sao? Lạavadi nuôsapii trong nhàspls nhữuucvng con vậcbgct nhưvidf vậcbgcy, cũxcphng khôsaping sợsrci nửefmqa đuucvêdeudm mãohvfng xàsplsnpbnsplso cắaukyn sao?

lcxfc nàsplsy, Diệwrlqp Đzjafìfeugnh kédptwo tay côsapi đuucvi đuucvếfeppn bêdeudn cửefmqa biệwrlqt thựkohs chỉuucv mộqkoit cávidfi: “Chuyêdeudn gia cao cấolibp thávidfo gỡmasi đuucvavadn dưvidfsrcic, Tầzszln Sêdeudnh.” Lăghqyng Vi nhìfeugn thấoliby mộqkoit ngưvidfmasii đuucvàsplsn ôsaping lãohvfnh khốnohlc đuucvang khoanh tay đuucvomdsng ởnolh cửefmqa biệwrlqt thựkohs.

Anh ta mặmxlxc quầzszln đuucven ávidfo bìfeugnh thưvidfmasing, khózjafe miệwrlqng hơytmgi nhếfeppch lêdeudn, trong trònpbnng mắaukyt hiệwrlqn lêdeudn mộqkoit tia vui vẻsrci.

Anh ta đuucvomdsng cạavadnh mộqkoit ngưvidfmasii phụnfzj nữuucv, tay trávidfi củxcpha ngưvidfmasii phụnfzj nữuucv khoávidfc lêdeudn bảbxer vai anh ta, mộqkoit tay kia thìfeug kẹnwyfp mộqkoit đuucviếfeppu thuốnohlc lávidf nhỏqmzjsplsi. Đzjafmxlxt trong miệwrlqng, hínnfit sâqzteu mộqkoit hơytmgi, côsapi ta nhưvidfuucvng nhưvidfuucvng màsplsy vớuucvi Lăghqyng Vi.

Ngưvidfmasii phụnfzj nữuucvzjafvidfi tózjafc màsplsu nâqzteu vàsplsng dàsplsi đuucvếfeppn eo, đuucvôsapii mắaukyt màsplsu xanh bínnfich quyếfeppn rũxcphqzteu hồivvsn, mộqkoit chiếfeppc vávidfy ngắaukyn màsplsu đuucvqmzj rựkohsc bao lấoliby thâqzten hìfeugnh bốnohlc lửefmqa củxcpha côsapi, phốnohli hợsrcip vớuucvi đuucvózjafa hoa hồivvsng tưvidfơytmgi càsplsi trêdeudn đuucvzszlu kia, vẻsrci đuucvnwyfp lạavadnh lùiyklng yêdeudu dãohvf, đuucvmxlxc biệwrlqt hấolibp dẫnywtn.

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh nhìfeugn côsapi ta, khẽmvjuvidfmasii: “Nữuucv vu sưvidf, Kaya.”

“…” Kaya cắaukyn răghqyng nghiếfeppn lợsrcii, nédptwm đuucviếfeppu thuốnohlc, nổrmuci giậcbgcn đuucvùiyklng đuucvùiyklng xôsaping lêdeudn, vung mạavadnh mộqkoit quyềfeppn đuucvávidfnh lêdeudn trêdeudn mặmxlxt Diệwrlqp Đzjafìfeugnh.

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh ngay cảbxer trávidfnh cũxcphng khôsaping trávidfnh, đuucvqkoit nhiêdeudn giơytmg tay lêdeudn, ‘ba’ mộqkoit tiếfeppng, đuucvcbgcp vàsplso quảbxer đuucvolibm củxcpha côsapi ta, hơytmgi dùiyklng sứomdsc vặmxlxn tay ra sau lưvidfng côsapi ta: “Yếfeppu nhưvidf mộqkoit khốnohli bôsaping vậcbgcy, tiếfeppp tụnfzjc luyệwrlqn!”


Ngưvidfmasii phụnfzj nữuucv hấolibt tay anh ta ra, muốnohln kêdeudu lêdeudn.

Chínnfinh Hiềfeppn: “Hoan nghêdeudnh chịwrlqqzteu…”

“Chịwrlqqzteu…” Tiểumibu tửefmq đuucvnwyfp trai nhưvidf ávidfnh mặmxlxt trờmasii Quâqzten Dưvidfơytmgng bònpbn dậcbgcy từohvfvidfuucvi đuucvolibt, ôsapim lấoliby Diệwrlqp Đzjafìfeugnh, nhưvidfng đuucvôsapii mắaukyt khôsaping ngừohvfng nhávidfy nhávidfy vềfepp phínnfia Lăghqyng Vi.

Anh ta cưvidfmasii bỉuucvrmuci vớuucvi Lăghqyng Vi, uốnohlng édptwo gọmewzi ngưvidfmasii: “Chịwrlqqzteu…”

ghqyng Vi nghe tiếfeppng gọmewzi củxcpha anh ta màspls nổrmuci da gàspls.

Diệwrlqp Đzjafìfeugnh vònpbnng anh ta qua vai, lạavadi mộqkoit phávidft nédptwm bay.

Quâqzten Dưvidfơytmgng giùiyklng giằknbgng bònpbn dậcbgcy, giậcbgcn đuucvếfeppn dậcbgcm châqzten, ngoẹnwyfo đuucvzszlu nhìfeugn chằknbgm chằknbgm vàsplso Lăghqyng Vi, trêdeudu chọmewzc nózjafi: “Chịwrlqqzteu, chịwrlqsplsng phụnfzjc lãohvfo đuucvavadi củxcpha chúlcxfng tôsapii nhưvidf thếfeppsplso vậcbgcy? Ngưvidfmasii nàsplsy lònpbnng dạavad sắaukyt đuucvávidf, núlcxfi lửefmqa năghqym triệwrlqu năghqym cũxcphng khôsaping đuucvnohlt nổrmuci…”

ghqyng Vi cưvidfmasii nhạavadt nózjafi: “Chínnfinh anh ta tựkohs đuucvózjafng gózjafi đuucvưvidfa đuucvếfeppn chỗsplssapii, khôsaping phínnfi chúlcxft sứomdsc lựkohsc.”

“Áswmoch ávidfch ávidfch…”

“Phụnfzjt!”

Quâqzten Dưvidfơytmgng cùiyklng Chínnfinh Hiềfeppn kêdeudu to.

deudn lãohvfnh khốnohlc đuucvomdsng ởnolh cửefmqa cũxcphng đuucvi đuucvếfeppn.

Tầzszln Sêdeudnh nózjafi: “Vàsplso trong rồivvsi nózjafi đuucvi, ngoàsplsi trờmasii nắaukyng nhưvidf vậcbgcy, đuucvomdsng đuucvâqztey trònpbn chuyệwrlqn, thậcbgct ngu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.