Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1842 : Cứu (2)

    trước sau   
Nhósvqdm dịxdecch: Thấgjzvt Liêlhhdn Hoa

Vinh Phỉohwoepbxng An Hòajoha dẫgptbn tiểbuveu tổkvbd Áqfhhm Ảsvqdnh vàyoqk đeqlqxdeci viêlhhdn chiếehytn đeqlqxdeci quốepfqc tếehyt tiếehytn hàyoqknh lụktrjc soácsyft thịxdec trấgjzvn A Mậsxndt.

Vinh Phỉohwoepbxng Angle đeqlqãyoqklhhdn đeqlqưaxqcoogyng đeqlqêlhhdm hôobshm qua, bọpvfen họpvfe mớjygci vừjgnfa đeqlquổkvbdi thớjygci thịxdec trấgjzvn A Mậsxndt.

Nhưaxqcng màyoqkkvbdc anh tớjygci, Lăaxqcng Tiêlhhdu, tiểbuveu Cầritrm vàyoqk Đyitwlcio Ngạyqvqn đeqlqãyoqk bịxdec bắithwt.

axqcoogyi phúkvbdt trôobshi qua, khôobshng chúkvbdt tiếehytn triểbuven nàyoqko, khôobshng cósvqdcvasm đeqlqưaxqcktrjc ba ngưaxqcoogyi bọpvfen họpvfe.

Vinh Phỉohwo lau mồfhxcobshi, gọpvfei đeqlqiệmtskn thoạyqvqi cho Diệmtskp Đyitwìcvasnh, nhưaxqcng màyoqk mọpvfei cửyitw đeqlqxdecng củotuaa Diệmtskp Đyitwìcvasnh đeqlqrpaxu trong tầritrm mắithwt củotuaa Lôobsh Khôobshn.


axqcng Vi biếehytt đeqlqiệmtskn thoạyqvqi Diệmtskp Đyitwìcvasnh đeqlqang reo, côobsh cắithwn bểbuve quai hàyoqkm, khiếehytn cho mìcvasnh chảkuajy đeqlqritry mồfhxcobshi, côobsh giảkuaj vờoogy nhưaxqc đeqlqau bụktrjng cong eo, đeqlqưaxqca tay cầritrm đeqlqiệmtskn thoạyqvqi Diệmtskp Đyitwìcvasnh ra.

Áqfhhnh mắithwt côobsh trácsyfnh néstie camera, cúkvbdi đeqlqritru nhìcvasn lêlhhdn màyoqkn hìcvasnh đeqlqiệmtskn thoạyqvqi.

Tin tứdyrxc Vinh Phỉohwo gửyitwi tớjygci nósvqdi: “Lụktrjc soácsyft khắithwp toàyoqkn bộxdec thịxdec trấgjzvn A Mậsxndt, khôobshng cósvqd phácsyft hiệmtskn ba ngưaxqcoogyi họpvfe!”

axqcng Vi suy nghĩxjxq, ngósvqdn tay anh chósvqdng bấgjzvm: “Anh tưaxqc, em làyoqk tiểbuveu Vi, em đeqlqcsyfn nhấgjzvt đeqlqxdecnh bọpvfen họpvfe đeqlqãyoqk mang ba ngưaxqcoogyi rờoogyi đeqlqi, lúkvbdc nãyoqky em nhìcvasn thấgjzvy ba ngưaxqcoogyi họpvfe bịxdec trósvqdi trêlhhdn ba thâkuajn câkuajy to, em nghĩxjxq nhấgjzvt đeqlqxdecnh bọpvfen họpvfe bịxdec mang vàyoqko rừjgnfng câkuajy! Bêlhhdn cạyqvqnh mấgjzvy câkuajy kia cósvqd mộxdect câkuaju đeqlqa cổkvbdaxqca, kếehytlhhdn còajohn cósvqd chuốepfqi tâkuajy! Anh chờoogy mộxdect chúkvbdt, đeqlqbuve em suy nghĩxjxq....”

axqcng Vi cốepfq gắithwng nhớjygc lạyqvqi video lúkvbdc nãyoqky Lôobsh Khôobshn cho côobshyoqk Diệmtskp Đyitwìcvasnh xem.

Tríkhuy nhớjygcaxqcng Vi cựljuhc tốepfqt, trong đeqlqritru côobsh tràyoqkn đeqlqritry hìcvasnh ảkuajnh video lúkvbdc nãyoqky.

obsh nhớjygc lạyqvqi, phíkhuya sau gấgjzvu quầritrn đeqlqritry mácsyfu củotuaa Lăaxqcng Tiêlhhdu làyoqk mộxdect con đeqlqưaxqcoogyng mòajohn!

lhhdn cạyqvqnh tiểbuveu Cầritrm cũfqmvng cósvqd mộxdect con đeqlqưaxqcoogyng mòajohn, sau đeqlqósvqd.... bêlhhdn phảkuaji Đyitwlcio Ngạyqvqn cósvqd mộxdect con đeqlqưaxqcoogyng mòajohn, chỗlcioyoqky làyoqk mộxdect ngãyoqk ba đeqlqưaxqcoogyng!

axqcng Vi nhanh chósvqdng viếehytt: “Em nhớjygc ra rồfhxci, đeqlqâkuajy làyoqk mộxdect ngãyoqk ba đeqlqưaxqcoogyng! Nhấgjzvt đeqlqxdecnh đeqlqâkuajy làyoqk đeqlqưaxqcoogyng ra thịxdec trấgjzvn.”

obsh gửyitwi thưaxqc ra ngoàyoqki lạyqvqi viếehytt tiếehytp: “Anh Tưaxqc, anh suy nghĩxjxq, giữvqjea thịxdec trấgjzvn A Mậsxndt vàyoqk thàyoqknh phốepfqqfhhi nàyoqko cósvqd ngãyoqk ba đeqlqưaxqcoogyng....”

obsh chưaxqca kịxdecp viếehytt xong, Anh tưaxqc đeqlqãyoqk gửyitwi tin nhắithwn tớjygciL:Khôobshng phảkuaji đeqlqưaxqcoogyng ra trấgjzvn! Anh cósvqdgjzvn tưaxqcktrjng vớjygci chỗlcioyoqky, anh lậsxndp tứdyrxc chạyqvqy tớjygci!”

Vinh Phỉohwo du lịxdecch hếehytt cácsyfc rừjgnfng mưaxqca nhiệmtskt đeqlqjygci trêlhhdn thếehyt giớjygci, anh cósvqdgjzvn tưaxqcktrjng vớjygci cácsyfi ngãyoqk ba đeqlqưaxqcoogyng nàyoqky!

Ngósvqdn tay Lăaxqcng Vi dừjgnfng lạyqvqi, anh Tưaxqc gửyitwi tin nhắithwn nàyoqky tớjygci, nósvqdi rõgngh anh đeqlqãyoqk biếehytt chỗlcioyoqky?


A, trờoogyi ạyqvq! Đyitwritru củotuaa anh Tưaxqc mọpvfec kiểbuveu gìcvas vậsxndy? Anh làyoqk mộxdect bảkuajn đeqlqfhxc sốepfqng àyoqk? Nhữvqjeng nơqfhhi trưaxqcjygcc kia từjgnfng đeqlqếehytn anh đeqlqrpaxu nhớjygc hếehytt!

axqcng Vi khôobshng dácsyfm rờoogyi khỏmxhdi màyoqkn ảkuajnh quácsyfkuaju, côobsh bỏmxhd đeqlqiệmtskn thoạyqvqi vàyoqko trong túkvbdi quầritrn, lậsxndp tứdyrxc diểbuven biểbuveu cảkuajm đeqlqau khổkvbd cắithwn răaxqcng.

Mồfhxcobshi trêlhhdn trácsyfn càyoqkng ngàyoqky càyoqkng nhiềrpaxu, đeqlqbuve trácsyfnh Lôobsh Khôobshn hoàyoqki nghi.

obshkvbdi đeqlqritru nhưaxqc vậsxndy mộxdect lúkvbdc, Lôobsh Khôobshn khôobshng đeqlqbuve ýajoh đeqlqếehytn côobsh.

Ba ngưaxqcoogyi lạyqvqi tiếehytp tụktrjc giácsyfm thịxdec lẫgptbn nhau.

*

Trong đeqlqritru Vinh Phỉohwo khôobshng ngừjgnfng vẽltrk đeqlqưaxqcoogyng vàyoqk cảkuajnh vậsxndt xung quanh.

Anh dựljuha vàyoqko tríkhuy nhớjygc mang năaxqcm ngưaxqcoogyi tiểbuveu tổkvbd Áqfhhm Ảsvqdnh chạyqvqy vềrpax phíkhuya ngãyoqk ba đeqlqưaxqcoogyng! Hơqfhhn nữvqjea nhữvqjeng đeqlqxdeci viêlhhdn khácsyfc cũfqmvng phácsyft tíkhuyn hiệmtsku vớjygci chiếehytn đeqlqxdeci quốepfqc tếehyt.

uxat gầritrn mộxdect mảkuajnh rừjgnfng chuốepfqi tâkuajy, Vinh Phỉohwo phácsyft hiệmtskn mộxdect doanh tạyqvqi bíkhuyjgnfn ---

Quảkuaj nhiêlhhdn ởuxatqfhhi nàyoqky!

uxat gầritrn doanh trạyqvqi cósvqd mộxdect câkuajy đeqlqa cổkvbdaxqca! Còajohn cósvqd ba con đeqlqưaxqcoogyng. Nhưaxqcng màyoqk gầritrn doanh trạyqvqi cósvqd rấgjzvt nhiềrpaxu ngưaxqcoogyi canh giữvqje.

Trong tay nhữvqjeng ngưaxqcoogyi nàyoqky đeqlqrpaxu cầritrm súkvbdng trưaxqcoogyng, tíkhuynh toácsyfn sơqfhhaxqcktrjc trong doanh trạyqvqi nàyoqky phảkuaji cósvqd gầritrn ba mưaxqcơqfhhi ngưaxqcoogyi.

Vinh Phỉohwo theo vịxdec tríkhuykhuynh toácsyfn ra nơqfhhi Lăaxqcng Tiêlhhdu, tiểbuveu Cẩjgnfm vàyoqk Đyitwlcio Ngạyqvqn bịxdec treo.

Anh nósvqdi vớjygci thàyoqknh viêlhhdn củotuaa tiểbuveu tổkvbd Áqfhhm Ảsvqdnh: “Tiểbuveu Tam chúkvbd ýajoh phíkhuya năaxqcm giờoogy, Lăaxqcng Tiêlhhdu bịxdec treo trêlhhdn câkuajy kia.”

Rồfhxci nósvqdi vớjygci mộxdect ngưaxqcoogyi khácsyfc: “Tiểbuveu Tứdyrx chúkvbd ýajoh phíkhuya bảkuajy giờoogy, tiểbuveu Cầritrm bịxdec treo ởuxat đeqlqósvqd.”

Anh chỉohwo chỉohwo mộxdect thâkuajn câkuajy bêlhhdn ngoàyoqki: “Tiểbuveu Nhịxdec.” Còajohn chưaxqca chờoogy anh nósvqdi xong, têlhhdn đeqlqxdeci viêlhhdn kia đeqlqãyoqk cầritrm súkvbdng bắithwn tỉohwoa lêlhhdn chuẩjgnfn bịxdec thùepbxy thờoogyi đeqlqácsyfnh léstien.

Thờoogyi gian dưaxqc lạyqvqi còajohn tácsyfm phúkvbdt, tiểbuveu tổkvbd Áqfhhm ảkuajnh vàyoqk đeqlqxdeci viêlhhdn chiếehytn đeqlqxdeci quốepfqc tếehyt đeqlqãyoqk tụktrj họpvfep cong! Bọpvfen họpvfe cựljuhc kỳfcyq cẩjgnfn thậsxndn ẩjgnfn núkvbdp bốepfqn phíkhuya, bao vâkuajy doanh trạyqvqi nàyoqky lạyqvqi.

“Bắithwt đeqlqritru!” Vinh Phỉohwo giơqfhhkvbdng “Bàyoqknh”, đeqlqácsyfnh ngãyoqk mộxdect têlhhdn lâkuaju la.

“Tạyqvqch tạyqvqch tạyqvqch cộxdecc cộxdecc ---” Mộxdect chuỗlcioi đeqlqyqvqn dàyoqki bắithwn ra.

“Cósvqd đeqlqácsyfnh léstien! A ----”

“Lósvqdc cósvqdc thácsyfp” Đyitwyqvqn bay loạyqvqn “vèyufso vèyufso”, câkuajy cốepfqi chung quanh bịxdec bắithwn trúkvbdng vang dộxdeci.

Trưaxqcjygcc mắithwt khắithwp nơqfhhi đeqlqrpaxu làyoqk vụktrjn gỗlcio bịxdec đeqlqácsyfnh bểbuve, đeqlqyqvqn lao qua ngưaxqcoogyi “vèyufso vèyufso”

“Cósvqd ngưaxqcoogyi đeqlqácsyfnh léstien ---- giếehytt ba têlhhdn kia trưaxqcjygcc rồfhxci nósvqdi sau!” Cósvqd ngưaxqcoogyi lậsxndp tứdyrxc giơqfhhkvbdng nổkvbdkvbdng vềrpax phíkhuya Lăaxqcng Tiêlhhdu, tiểbuveu Cầritrm vàyoqk Đyitwlcio Ngạyqvqn.

Tiểbuveu Nhịxdecsvqdp súkvbdng bắithwn tỉohwoa: “Bàyoqknh” sợktrji dâkuajy treo Đyitwlcio Ngạyqvqn đeqlqdyrxt.

“Đyitwôobshng”, Đyitwlcio Ngạyqvqn ngãyoqk xuốepfqng đeqlqgjzvt: “Ngôobsh....” Trêlhhdn hai châkuajn củotuaa Đyitwlcio Ngạyqvqn cósvqd vếehytt đeqlqyqvqn, lúkvbdc anh rơqfhhi xuốepfqng đeqlqgjzvt đeqlqfhxcng thờoogyi mácsyfu trong lỗlciofqmvng phun ra ngoàyoqki.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.