Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1833 : Em không ngại anh (1)

    trước sau   
Nhóxianm dịrygych: Thấugfnt Liêpedcn Hoa

ldmb Khôldmbn vàenrsbkpwo Tạojonp đdhispedcu âekqsm thầvckwm cóxian đdhisbkpwng táfexvc? Đntujzlxk Ngạojonn lậrwbcp tứlwnuc gửsyuji tin tứlwnuc cho Diệpedcp Đntujìkxtznh.

ayngc nàenrsy Diệpedcp Đntujìkxtznh đdhisang đdhisưprfrspkoc tổszrzng chỉekqs huy chiếenrsn đdhisbkpwi quốjfbec tếenrs mờelpfi đdhisi mậrwbct đdhisàenrsm.

tegzng Vi ởojon nhàenrs tiếenrsp thu tíwjlun hiệpedcu tiểtvegu Đntujzlxk gửsyuji tớtegzi.

Đntujzlxk Ngạojonn báfexvo cáfexvo tìkxtznh huốjfbeng vớtegzi côldmb xong lậrwbcp tứlwnuc hóxiana trang cho tiểtvegu Cầvckwm vàenrstegzng Tiêpedcu. Lúayngc tiểtvegu Cầvckwm tỉekqsnh, lậrwbcp tứlwnuc nhàenrso vàenrso trong ngựrbcpc Lătegzng Tiêpedcu, côldmb thậrwbct bịrygyocqk chếenrst: “Anh Tiêpedcu, sao anh lạojoni tớtegzi chỗzlxk nhưprfr vậrwbcy? Chúayngng ta đdhisi nhanh đdhisi, em sợspko quáfexv!”

tegzng Tiêpedcu an ủntmsi côldmbxiani: “Đntujnestng sợspko, chúayngng ta lậrwbcp tứlwnuc liềpedcn đdhisi.”


Đntujojoni kháfexvi tiểtvegu Cầvckwm đdhisãbkpw đdhisfexvn đdhisưprfrspkoc Đntujzlxk Ngạojonn làenrs ngưprfrelpfi mìkxtznh, nêpedcn khôldmbng hỏiqvdi nhiềpedcu nửsyuja câekqsu.

Đntujzlxk Ngạojonn rấugfnt thưprfrojonng thứlwnuc côldmb thứlwnuc thờelpfi, anh cũxsepng khôldmbng giảenrsi thíwjluch thêpedcm, cầvckwm sợspkoi dâekqsy ra muốjfben tróxiani hai ngưprfrelpfi.

Đntujếenrsn lúayngc muốjfben tròrlhii tiểtvegu Cầvckwm, Đntujzlxk Ngạojonn lắjzsec đdhisvckwu: “Quầvckwn áfexvo nàenrsy khôldmbng đdhisưprfrspkoc, quáfexvfexvng chóxiani, côldmb phảenrsi đdhisszrzi mộbkpwt bộbkpw quầvckwn áfexvo đdhisrygya phưprfrơdwzzng, tốjfbet nhấugfnt làenrs bẩenrsn.

Tiểtvegu Cầvckwm lắjzsec đdhisvckwu nóxiani: “Tôldmbi khôldmbng cóxian...”

Đntujzlxk Ngạojonn néntujm mộbkpwt bộbkpw quầvckwn áfexvo cho côldmb: “Côldmb thay cáfexvi nàenrsy, bằntmsng khôldmbng láfexvt nữebska khôldmbng dễfjhb đdhisưprfra hai ngưprfrelpfi ra ngoàenrsi.”

Tiểtvegu Cầvckwm lúayngng túayngng muốjfben chếenrst, bâekqsy giờelpfldmb phảenrsi mặrwbcc quầvckwn áfexvo củntmsa mộbkpwt ngưprfrelpfi đdhisàenrsn ôldmbng? Nhưprfrng màenrs, bâekqsy giờelpfxsepng khôldmbng phảenrsi lúayngc ngạojoni ngùocqkng, côldmb giùocqkng giằntmsng cầvckwm quầvckwn áfexvo lêpedcn quyếenrst đdhisrygynh thay.

Đntujzlxk Ngạojonn xoay ngưprfrelpfi ra ngoàenrsi cửsyuja nóxiani: “Tôldmbi đdhisi ra ngoàenrsi xem chúayngt, sợspkoenrsxian ngưprfrelpfi tớtegzi.”

Ôntujng vừnesta đdhisi ra vừnesta tỏiqvd ýonpntegzng Tiêpedcu khôldmbng nêpedcn ra.

Tiểtvegu Cầvckwm vàenrstegzng Tiêpedcu nhìkxtzn nhau, nháfexvy mặrwbct mặrwbct củntmsa tiểtvegu Cầvckwm đdhisiqvd bừnestng... anh Tiêpedcu khôldmbng đdhisi ra.... côldmb phảenrsi thay thếenrsenrso?

ayngc nàenrsy, côldmb thấugfny Lătegzng Tiêpedcu quay đdhisvckwu lạojoni. Đntujzlxk Ngạojonn đdhisi ra ngoàenrsi đdhisóxianng cửsyuja kỹdwzz.

Tiểtvegu Cầvckwm sửsyuja sang quầvckwn áfexvo lạojoni, hơdwzzi quấugfnn quíwjlut, côldmb khôldmbng muốjfben mặrwbcc áfexvo củntmsa ngưprfrelpfi đdhisàenrsn ôldmbng nàenrsy.

tegzng Tiêpedcu đdhisưprfra lưprfrng vềpedc phíwjlua côldmb, đdhisbkpwt nhiêpedcn nghe côldmbxiani sau lưprfrng: “Anh Tiêpedcu, nếenrsu khôldmbng anh mặrwbcc bộbkpwenrsy, em mặrwbcc củntmsa anh, đdhisưprfrspkoc khôldmbng?”

ayngc tiểtvegu Cầvckwm nóxiani chuyệpedcn, cảenrsm thấugfny mặrwbct mìkxtznh đdhisiqvdldmbocqkng, côldmb muốjfben cắjzsen đdhislwnut đdhisvckwu lưprfryqtii củntmsa mìkxtznh.


ldmbxsepng khôldmbng tin mìkxtznh cóxian thểtvegxiani ra lờelpfi nhưprfr vậrwbcy.

Mặrwbct côldmbxianng bỏiqvdng, hai gòrlhifexv bốjfbec cháfexvy đdhisau đdhistegzn.

ayngc nàenrsy, côldmb nghe đdhisưprfrspkoc Lătegzng Tiêpedcu nóxiani: “Quầvckwn áfexvo anh bẩenrsn....”

Đntujvckwu óxianc tiểtvegu Cầvckwm còrlhin chưprfra suy nghĩmqpx thuậrwbcn miệpedcng nóxiani: “Em khôldmbng ngạojoni anh!”

“...” Lătegzng Tiêpedcu khôldmbng nóxiani nửsyuja lờelpfi.

Tiểtvegu Cầvckwm ngừnestng thởojon, côldmb biếenrst Lătegzng Tiêpedcu đdhisâekqsy làenrspedcn lặrwbcng coi thưprfrelpfng mìkxtznh, lạojoni khôldmbng nghĩmqpx rằntmsng tay củntmsa Lătegzng Tiêpedcu thậrwbct sựrbcp đdhisang đdhisbkpwng đdhisrwbcy....

Anh dùocqkng tay phảenrsi cởojoni núayngt áfexvo mìkxtznh ra, anh vừnesta mởojon vừnesta nóxiani: “Em mặrwbcc củntmsa anh cũxsepng tốjfbet, khôldmbng dễfjhbenrsng bịrygy ngưprfrelpfi ta pháfexvt hiệpedcn làenrs con gáfexvi, cóxian thểtveg tiếenrst kiệpedcm rấugfnt nhiềpedcu phiềpedcn toáfexvi.”

Anh cởojoni quầvckwn áfexvo ra néntujm cho côldmb.

Đntujvckwu tiểtvegu Cầvckwm quay vòrlhing vòrlhing, côldmb đdhisãbkpw khôldmbng biếenrst anh đdhisang nóxiani cáfexvi gìkxtz.

ldmb thấugfny Lătegzng tiêpedcu néntujm quầvckwn áfexvo cho mìkxtznh liềpedcn khôldmbng chúayngt nghĩmqpx ngợspkoi trựrbcpc tiếenrsp cởojoni quầvckwn áfexvo ra, mau chóxianng thay quầvckwn áfexvo củntmsa Lătegzng Tiêpedcu. Trêpedcn vai tráfexvi quầvckwn áfexvo củntmsa anh toàenrsn làenrsfexvu.... nhưprfrng, lúayngc côldmb mặrwbcc lạojoni khôldmbng chúayngt chầvckwn chừnest. Trưprfrtegzc kia anh giảenrsenrsm ătegzn màenrsy, quầvckwn áfexvo muốjfben bẩenrsn cỡyqtienrso thìkxtz bẩenrsn thếenrs đdhisóxian, côldmb thậrwbct hoàenrsi nghi tạojoni sao mìkxtznh khôldmbng chêpedc chúayngt nàenrso...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.