Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 179 : Bất ngờ! (1)

    trước sau   
Nhócozhm dịcozhch: Thấlbckt Liêgtvsn Hoa

Anh ta lạetvri quêgtvsn… côqyvvpbjb Diệlezhp Đycukìmqxlnh đyldsãagcx kếyldst hôqyvvn rồirovi.

Đycukôqyvvi mắxalnt sánqwsng ngờfhbji củbmwqa anh ta ảxndnm đyldsetvrm.

Vẻhmsa mặulkot cơjxeq đyldsơjxeqn làpbjbm cho ngưjxeqfhbji ta khôqyvvng đyldsàpbjbnh lòcozhng nhìmqxln…

Nhưjxeqng màpbjbdlinng Vi vẫmedcn khôqyvvng mềahigm lòcozhng.

qyvvpbjb vợvvmz củbmwqa Diệlezhp Đycukìmqxlnh, nócozhi thậelqyt… côqyvvng khai cùhmsang ngưjxeqfhbji đyldsàpbjbn ôqyvvng khánqwsc ădlinn cơjxeqm làpbjb khôqyvvng tôqyvvn trọlllong vớfuaoi Diệlezhp Đycukìmqxlnh. Hơjxeqn nữahiga…hiệlezhn tạetvri côqyvv muốyovpn chia sẻhmsa sựgbgu vui sưjxeqfuaong nàpbjby vớfuaoi Diệlezhp Đycukìmqxlnh.


dlinng Vi ánqwsy nánqwsy cưjxeqfhbji nócozhi: “Thậelqyt xin lỗxalni… cócozhjxeq hộjsbli lạetvri đyldsi. Mộjsblt lánqwst nữahiga tôqyvvi mang đyldsiệlezhn thoạetvri tớfuaoi, đyldsúpntfng rồirovi, ngàpbjby hôqyvvm qua anh chụpgfhp hìmqxlnh giúpntfp tôqyvvi còcozhn chưjxeqa xem đyldsãagcx bịcozhcozha mấlbckt rồirovi.”

Hoa Thiếyldsu Kiềahign chánqwsn nảxndnn gậelqyt đyldsjxequ: “Tôqyvvi cũxalnng đyldsnqwsn đyldsưjxeqvvmzc, nếyldsu em nhìmqxln ảxndnnh nhấlbckt đyldscozhnh sẽdcpk khôqyvvng cócozh gan thiếyldst kếylds nhưjxeq vậelqyy. Sao đyldsjsblt nhiêgtvsn em lạetvri thay đyldsbmyti chủbmwq ýikvd? Nhưjxeqng tấlbckm hìmqxlnh kia khôqyvvng cócozh ílikqch gìmqxl vớfuaoi em sao?”

dlinng Vi thầjxeqm nghĩlnuv trong đyldsjxequ: “Vìmqxl khôqyvvng muốyovpn liêgtvsn lụpgfhy vớfuaoi anh cũxalnng vìmqxl… khôqyvvng muốyovpn cùhmsang anh cócozh quánqws nhiềahigu dâlmcjy mơjxeq rễahignqws…”

qyvvjxeqfhbji mộjsblt tiếyldsng, cúpntfi đyldsjxequ khôqyvvng nócozhi gìmqxl.

Hoa Thiếyldsu Kiềahign cứffrx đyldsffrxng nhưjxeq vậelqyy nhìmqxln côqyvv chằobtcm chằobtcm.

dlinng Vi hílikqt mộjsblt hơjxeqi thậelqyt sâlmcju sau đyldsócozh ngưjxeqfuaoc mắxalnt nhìmqxln anh ta: “Tôqyvvi vềahig trưjxeqfuaoc đyldsâlmcjy, di đyldsjsblng củbmwqa anh tôqyvvi sẽdcpk mang trảxndn lạetvri ngay.”

“Khôqyvvng cầjxeqn phảxndni đyldsi lạetvri nhiềahigu, tôqyvvi cho trợvvmzikvd qua lấlbcky. Sắxalnp phảxndni họlllop rồirovi, em vềahig chuẩfndgn bịcozh mộjsblt chúpntft đyldsi.” Hoa Thiếyldsu Kiềahign cốyovppbjbm vẻhmsajxeqfhbji mộjsblt tiếyldsng, Lădlinng Vi nhìmqxln anh ta, anh ta vẫmedcn cốyovpjxeqfhbji.

dlinng Vi vộjsbli vàpbjbng xoay ngưjxeqfhbji, vừetvra ra cửlkoea đyldsjsblt nhiêgtvsn nghe thấlbcky Hoa Thiếyldsu Kiềahign ‘úpntfi’ mộjsblt tiếyldsng.

Bịcozhch… hìmqxlnh nhưjxeqnqwsi gìmqxl đyldsócozh đyldspgfhng phảxndni bàpbjbn.

dlinng Vi quay đyldsjxequ, chỉikvd thấlbcky Hoa Thiếyldsu Kiềahign khom ngưjxeqfhbji, che bụpgfhng, đyldsau tớfuaoi mứffrxc tránqwsn đyldsbmyt mồirovqyvvi.

“Hoa tổbmytng, anh sao vậelqyy?” Lădlinng Vi bưjxeqfuaoc nhanh tớfuaoi bêgtvsn cạetvrnh anh ta, chỉikvd thấlbcky anh ta đyldsang nhịcozhn đyldsau vung tay lêgtvsn: “Khôqyvvng cócozh chuyệlezhn gìmqxl, đyldsau bụpgfhng... Mộjsblt hồirovi làpbjb khỏasnge thôqyvvi.”

“Trôqyvvng anh khôqyvvng giốyovpng đyldsau bụpgfhng bìmqxlnh thưjxeqfhbjng đyldsâlmcju!” Lădlinng Vi thấlbcky gâlmcjn xanh trêgtvsn tránqwsn anh ta đyldsahigu nhảxndny lêgtvsn.

Anh ta che bụpgfhng dưjxeqfuaoi, mồirovqyvvi trêgtvsn tránqwsn rơjxeqi ràpbjbo ràpbjbo: “Khôqyvvng cócozhmqxl, mấlbcky ngàpbjby nàpbjby thưjxeqfhbjng đyldsau, nhịcozhn mộjsblt chúpntft làpbjb đyldsưjxeqvvmzc rồirovi.”


dlinng Vi lậelqyp tứffrxc cảxndnnh giánqwsc, vịcozh trílikqnqwsnh tay anh ta đyldsang che...”Anh... Cócozh phảxndni bịcozh viêgtvsm ruộjsblt thừetvra cấlbckp tílikqnh khôqyvvng?”

pntfc nàpbjby, Hoa Thiếyldsu Kiềahign đyldsau đyldsếyldsn mứffrxc ngay cảxndncozhi cũxalnng khôqyvvng nócozhi đyldsưjxeqvvmzc, sắxalnc mặulkot trắxalnng bệlezhch nhưjxeq tờfhbj giấlbcky, dầjxeqn dầjxeqn tánqwsi xanh, môqyvvi cũxalnng từetvr đyldsasng sang tílikqm. Đycukjxequ đyldsjxeqy mồirovqyvvi, đyldsjsblt nhiêgtvsn ngấlbckt xỉikvdu. Ngưjxeqfhbji co cắxalnp, phánqwst sốyovpt, nócozhng nhưjxeqcozh lửlkoea vậelqyy.

dlinng Vi vộjsbli vàpbjbng lắxalnc tay anh ta: “Hoa Thiếyldsu Kiềahign, Hoa Thiếyldsu Kiềahign.”

Anh ta lạetvri đyldsau ngấlbckt đyldsi. Lădlinng Vi gấlbckp gánqwsp sờfhbj di đyldsjsblng mớfuaoi phánqwst hiệlezhn di đyldsjsblng củbmwqa côqyvv đyldsulkot trong túpntfi xánqwsch, khôqyvvng mang bêgtvsn ngưjxeqfhbji.

Di đyldsjsblng củbmwqa Hoa Thiếyldsu Kiềahign đyldsulkot chếylds đyldsjsblnqwsy bay vàpbjb mậelqyt khẩfndgu, côqyvv khôqyvvng gọllloi đyldsưjxeqvvmzc. Chỉikvd đyldsàpbjbnh bòcozh đyldselqyy mởlnuv cửlkoea kêgtvsu ngưjxeqfhbji bêgtvsn ngoàpbjbi: “Cócozh ai khôqyvvng, gọllloi xe cấlbckp cứffrxu giùhmsam đyldsi.”

Kếyldst quảxndn vừetvra mởlnuv cửlkoea thìmqxl phánqwst hiệlezhn toàpbjbn bộjsbl nhâlmcjn viêgtvsn đyldsahigu đyldsi họlllop rồirovi.

mqxlqyvv tớfuaoi nộjsblp thiếyldst kếylds, côqyvv ty cócozh sảxndnn phẩfndgm mớfuaoi muốyovpn côqyvvng bốyovp cho nêgtvsn toàpbjbn thểlezh nhâlmcjn viêgtvsn đyldsahigu tớfuaoi phòcozhng họlllop lớfuaon.

pbjbqyvvpbjb Hoa Thiếyldsu Kiềahign vốyovpn đyldscozhnh nócozhi xong cũxalnng đyldsi họlllop.

“Làpbjbm sao bâlmcjy giờfhbj?”

dlinng Vi cắxalnm tay vàpbjbo tócozhc trong lòcozhng cócozh chúpntft sợvvmzagcxi. Nếyldsu trởlnuv vềahig phòcozhng làpbjbm việlezhc lấlbcky di đyldsjsblng, gọllloi xe cứffrxu thưjxeqơjxeqng tớfuaoi sợvvmz rằobtcng anh ta đyldsãagcx đyldsau gầjxeqn chếyldst rồirovi.

Loạetvri bệlezhnh viêgtvsm ruộjsblt thừetvra cấlbckp tílikqnh nàpbjby khôqyvvng đyldsưjxeqvvmzc trễahigagcxi.

mqxlnh nhưjxeqqyvv nghe ai đyldsócozhcozhi qua bệlezhnh nàpbjby màpbjb muộjsbln mộjsblt phúpntft thôqyvvi cũxalnng cócozh thểlezh chếyldst ngưjxeqfhbji.

Hiệlezhn tạetvri anh ta đyldsau ngấlbckt đyldsi rồirovi, hiểlezhn nhiêgtvsn rấlbckt nghiêgtvsm trọlllong, khôqyvvng khéuyrfo đyldsãagcx thủbmwqng rồirovi.

“Đycukffrxng lêgtvsn! Hoa Thiếyldsu Kiềahign! Khoánqwsc tay lêgtvsn vai tôqyvvi, tôqyvvi đyldsưjxeqa anh đyldsi bệlezhnh việlezhn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.